Sát Thần Chí Tôn
Chương 3322: C3322: Vạn biến thiên ma thần thông
Quả thực những phù văn hư không này mang tới trình độ phức tạp nhất định cho Viên Tử Kính.
Nhưng mà khi hắn khổ cực bổ ra những phù văn hư không này hắn mới bi ai phát hiện ra một việc, còn có chuyện càng bi kịch hơn đang chờ hắn.
Hắn phát hiện ra mình lạc đường rồi.
Đúng vậy, dưới chân hắn thực sự giống như một mảnh mê cung, dưới chân toàn bộ là cửu cung quỷ dị, kéo dài không dứt, cấu thành một thế giới đồ sộ.
Dù sao Viên Tử Kính cũng là tu sĩ thần đạo, kiến thức rộng rãi, hắn đã biết rõ mình bị trận pháp vây khốn.
Ngay khi hắn không hiểu ra sao, hắn phát hiện ra trên đỉnh đầu mình đột nhiên có một cái chuông vàng, khi chiếc chuông vàng này hạ thấp xuống,hắn lập tức cảm nhận được áp lực lớn lao, làm cho hắn bị một đạo kim quang định thân, lực lượng toàn thân giống như bốc hơi đi vậy.
Sau đó các loại công kích giống như mưa to không ngừng rơi xuống.
Vu Công thấy một màn như vậy cũng trợn mắt há hốc mồm. Thậm chí hắn còn chưa kịp làm nóng người, không có chính thức thi triển đại chiêu, Viên Tử Kính kia đã giống như một con chó chết, ngã vào trong không gian mê trận của Cửu Cung mê thần đồ, hoàn toàn mất đi sức chống cự.
Nhìn thấy Viên Tử Kính bị người ta đánh gục như chó chết, Vu Công đột nhiên có cảm giác đặc biệt may mắn. Đúng vậy, trước đó hắn là người mà Quang Độ lão nhân phái ra, là nhóm đầu tiên tới công kích Vĩnh Hằng thánh địa.
Tu sĩ mặt vàng vọt đi cùng với hắn đã bị bắt được, giao cho Già Diệp thần tôn.
Mà hai đại hộ pháp kia, thì dứt khoát bị giết chết, luyện chế thành tinh hoa tính mạng, thân tử đạo tiêu.
Duy chỉ có Vu Công hắn chẳng những không chết, mà một chút đau khổ nào cũng không phải chịu.
Không thể không thừa nhận đây là lựa chọn anh minh của hắn.
Viên Tử Kính giống như tu sĩ bướu thịt kia, đều trở thành tù nhân của Giang Trần.
Như vậy hai tên tu sĩ thần đạo Quang Độ lão nhân mang tới giúp đỡ coi như đã bị phế. Quang Độ lão nhân hiện tại chỉ còn cái mác tư lệnh, không có lính tướng dưới tay.
- Quang Độ lão nhân.
Trong hư không truyền tới thanh âm của Giang Trần:
- Hai tên lính tôm tướng cua của ngươi đã trở thành tù binh của ta. Ngươi còn muốn dựa vào hiểm thế chống lại tới bao giờ?
Thanh âm này so với bất luận công kích nào còn hữu hiệu hơn, lập tức khiến cho trong lòng Quang Độ lão nhân trầm xuống.
Đám người Viên Tử Kính thất thủ?
Điều này sao có thể? Bên Vĩnh Hằng thánh địa, những chiến lực thần đạo đều bị hắn giữ chân, nhiều lắm chỉ là tu sĩ cấp bậc bán thần, cho dù mượn nhờ đại trận hộ sơn của Vĩnh Hằng thánh địa, nhiều lắm chỉ giữ chân được trong chốc lát. Làm sao có thể bị đám người này bắt giữ cơ chứ?
Vĩnh Hằng thánh địa còn có chiến lực cường đại khác sao?
Thế nhwung mà trong lúc mấu chốt này, đối phương nói dối được sao? Loại nói dối này chỉ cần mở miệng là có thể bị vạch trần.
- Chẳng lẽ..
Trong lòng Quang Độ lão nhân trầm xuống, một dự cảm không tốt chợt lóe lên trong thức hải hắn.
Loại cảm giác không tốt này làm cho Quang Độ lão nhân càng thêm bất an.
Vĩnh Hằng thánh địa này rốt cuộc nước sâu tới bao nhiêu? Thực lực của Vĩnh Hằng thánh địa này rốt cuộc cường đại tới cỡ nào?
Mình đã kiềm chế ba thần đạo, chẳng lẽ Vĩnh Hằng thánh địa còn có thần đạo khác hay sao? Hay là nói đám người thập đại lão tổ của thập đại thánh địa đã tụ tập tới Vĩnh Hằng thánh địa, ở đây ôm cây đợi thỏ, đợi bọn họ tới?
Không có khả năng.
Quang Độ lão nhân cẩn thận nghĩ lại, nhanh chóng bác bỏ suy đoán lớn mật của mình.
Nếu như đám người lão tổ của thập đại thánh địa đều tụ tập ở chỗ này, phương thức chiến đấu tuyệt đối sẽ không bảo thủ, ôn hòa như vậy, nói không chừng sẽ cực kỳ dũng mãnh tiến ra. Thập đại lão tổ vây công một mình hắn, lợi dụng ưu thế nhân số, căn bản không cần phải núp như vậy.
Thế nhưng mà đối phương cũng không dùng loại phương thức này.
Như vậy đã nói rõ, thực lực của đối phương cũng không cường đại tới trình độ nghiền áp, đám người lão tổ của thập đại thánh địa cũng không ở chỗ này.
Chuyện này đáng sợ hơn nhiều.
Quang Độ lão nhân muốn cướp lấy cơ nghiệp Vạn Uyên đảo, tự nhiên phải có hiểu rõ về thập đại thánh địa. Biết rõ trình độ đại khái của thập đại thánh địa thế nào.
Hắn vẫn cho rằng thập đại lão tổ thần đạo kia là người trông cậy duy nhất của thập đại thánh địa. Trên thực tế thập đại lão tổ thần đạo của thập đại thánh địa, Quang Độ lão nhân cũng không quá để ý.
Chung quy hắn cảm giác mình có rất nhiều biện pháp có thể một mẻ hốt gọn bọn chúng.
Thế nhưng mà trận chiến ở Bình Sa đảo đã nói rõ thập đại thánh địa cũng không có dễ đối phó như trong tưởng tượng của hắn. Mà bây giờ loại cảm giác này không thể nghi ngờ đang không ngừng tăng lên.
Ở sâu trong lòng hắn không khỏi tự hỏi, có phải thập đại thánh địa ẩn dấu thực lực hay không?
- Ha ha, Quang Độ lão nhân, ngươi còn dám nói ngươi không sợ sao?
Thanh âm như có gai của Già Diệp thần tôn lần nữa vang lên.
Quang Độ lão nhân giận quá hóa cười.
- Tốt, tốt, tốt, lão phu quả nhiên đã đánh giá thấp Vĩnh Hằng thánh địa. Hôm nay lão phu cũng muốn nhìn xem Vĩnh Hằng thánh địa các ngươi rốt cuộc có bao nhiêu thực lực?
Quang Độ lão nhân rít gào, quanh thân hắn, từng đạo quang mang màu xanh không ngừng hiện lên. Trên đỉnh đầu Quang Độ lão nhân không ngờ lại xuất hiện hai cái sừng.
Chiếc sừng này thật là quỷ dị, mà quang mang màu xanh quanh thân hắn cũng là các loại phù văn kỳ quái không ngừng vặn vẹo, giống như giòi bọ, không ngừng nhúc nhích.
- Đây là cái gì?
Giang Trần ở phía xa nhìn qua biến hóa của Quang Độ lão nhân, cũng giật mình vạn phần.
An Già Diệp kia thì vẻ mặt vô cùng giật mình, sắc mặt trắng bệch, lẩm bẩm nói:
- Luôn có người nói Quang Độ lão nhân này trong Vô tận lao ngục nhận được thần thông truyền thừa từ viễn cổ, xem ra lời này không sai.
- Thần thông truyền thừa gì?
Giang Trần nhíu mày, trong đầu hắn lại hiện lên vài loại công pháp viễn cổ, so sánh với biến hóa của Quang Độ lão nhân trước mắt.
- Nghe nói đó là một loại thần thông gọi là Vạn Biến thiên ma. Người tu luyện công pháp này có thể mô phỏng các loại cự linh thái cổ, diễn hóa ra thân thể cự linh, thậm chí là cảm ứng huyết mạch của cự linh, thi triển thần thông cự linh. Môn thần thông này ban đầu ở Vô Tận lao ngục chỉ là tin đồn, không có mấy người nhìn thấy hắn thi triển qua. Hiện tại xem ra lời đồn quả nhiên không giả.
Ngữ khí của Già Diệp thần tôn có chút ý vị thâm trường.
Có thể nhìn ra được, hắn đối với môn thần thông này cũng kiêng kỵ thật sâu.
Thần thông Vạn Biến thiên ma?
Giang Trần nghe thấy sáu chữ này, trong lòng khẽ động, thầm nói quả nhiên là vậy.
Đừng nhìn thần thông Vạn Biến thiên mà này cái tên có chút tương tự với Thần Ma cửu biến trước đó Giang Trần tu luyện, nhưng mà lại là hai loại công pháp hoàn toàn bất đồng.
Thần Ma cửu biến có tên khác là Kim Cương cửu chuyển thần thông, là một môn thần thông luyện thể hộ thân, cường đại tới cực hạn có thể khiến cho thân thể trở thành kim cương bất phá.
Mà Vạn Biến thiên ma này, loại thần thông này mô phỏng các loại cự linh thái cổ, cảm ứng lực lượng huyết mạch, thi triển thần thông cự linh thái cổ, có thể nói uy lực nghịch thiên a.
- Hắn đang biến gì vậy? Dường như là Hoang Cổ Oanh Thiên Ngưu sao?
Giang Trần nhíu mày, nhìn qua pháp thân cự linh này, Giang Trần như có điều suy nghĩ.
Già Diệp thần tôn lại không hiểu ra sao, hắn đối với thời kỳ thái cổ cơ hồ không có lý giải gì. Nhưng hắn vẫn biết rõ một khi Quang Độ lão nhân thi triển môn thần thông này, sức chiến đấu tuyệt đối sẽ tăng lên rất nhiều.
Loại tình huống này bọn họ liên thủ, liệu có thể chống đỡ được hay không? Trong lòng hắn cũng không dám chắc chắn.
Sát Thần Chí Tôn