Sắc Khí Tràn Đầy
Chương 153: Mặt người dạ thú (h)
113@-Ngày hôm sau, tin tức truyền ra bên ngoài cũng không đủ làm nhân dân cảm thấy có hứng thú.
Bạch Gia tiểu thư cùng với Tiểu Vương Tử Đế Quốc, và người thừa kế Diệp Thị, công khai 3P, vẫn bị bọn họ dùng quyền lực để áp xuống.
Không có bất kỳ trang báo mạng nào dám công khai đối nghịch với cả ba gia tộc lớn. Đành phải im lặng mà nhận tiền, một sự nhịn chín sự lành. Hai bên đều vui vẻ.
Nhưng mà, Lữ Xá Tiêu lại không cảm thấy như thế, sau khi lục tung toàn bộ báo chí, báo mạng cả Đế Quốc, cuối cùng cô ta cũng nổi giận.
Một sự nổi loạn lớn như vậy, đủ để làm cho Bạch Liên Họa thân bại danh liệt, nhưng mà cơ hội này, cô ta cư nhiên vẫn có thể vượt qua được. Ngay cả trên diễn đàn Tinh Võng, hot search của bọn họ cũng bị áp chế. Từ đó suy ra, quần chúng xung quanh chỉ cảm thấy, những người này quả là có tiền thì mua tiên cũng được.
Trước tiên, không nói tới Lữ Xá Tiêu quyết định sẽ trả đũa như thế nào.
Từ khi Thẩm Quân quyết định lộ ra chân dung thật, mọi người kinh diễm vô cùng, nhưng từ đó cũng mang theo rất nhiều phiền toái.
Đái Luật Mậu ở bên cửa sổ, nghe điện thoại: "Phải. Bạch Gia cũng xác thực."
"Đó thật sự là Thẩm Quân."
"Không phải đột nhiên trở nên xinh đẹp, mà cô ấy ngay từ đầu đã rất xinh đẹp rồi."
"Ba, cô ấy không có phẫu thuật thẩm mỹ, mọi người đừng đoán mò."
"Trước cứ như vậy đi, ngày mai con dẫn cô ấy trở về.
"Đừng đoán mò lung tung."
##
Thẩm Quân ngồi trên sô pha, nghe hắn nói chuyện, trong đầu tự nhiên hiểu được nội dung bên trong.
Đơn giản là mọi người đối với việc Bạch Liên Họa phong lưu phóng khoán luôn nghi hoặc trước sau, cho nên mới gọi cho hắn thuận tiện dò hỏi thông tin, sau đó mới quan tâm tới chuyện kết hôn của bọn họ.
Còn về chân dung của cô, ai ai cũng có điều nghi vấn.
Đái Luật Mậu tắt điện thoại, đi tới sô pha ngồi xuống bên cạnh Thẩm Quân, đem tay ôm cô vào lòng.
"Nhìn không ra, Đái Gia cũng cũng thích bát quái như vậy." Thẩm Quân hài hước nói.
"Còn nhiều việc em không biết." Hắn ôm chầm lấy cô, thân thể hai người gắt gao dựa vào nhau.
"Ngày mai tới nhà anh sao?" Thẩm Quân hỏi.
"Dù sao cũng phải tới một chuyến, xác nhận danh phận cho em. Làm cho vài người gây rối biết thức thời. Biết như vậy đã không cho em tháo mắt kiếng xuống rồi."
Đúng là có chút xót xa...
"Xung quanh anh cũng có một đống hoa hoa thảo thảo, hừ." Thẩm Quân liếc hắn.
Đái Luật Mậu cười nhạt, cúi đầu cọ cọ vào gương mặt cô, nhẹ giọng nói: "Anh chỉ thích một đóa hoa nở rộ duy nhất ở Mạc Tây Đô. Một đóa hoa vô cùng xinh đẹp chỉ thuộc về một mình anh."
Mạc Tây Đô...
Trong đầu bỗng nhiên hiện ra hình ảnh hai người gặp nhau, ân ái với nhau lần đầu, trong lòng ngứa ngáy, Thẩm Quân nhìn hắn, hai mắt Đái Luật Mậu thâm thúy vô cùng.
Cô không tự giác được mà nuốt nước miếng, hô hấp trở nên dồn dập, nam nhân này, gương mặt đang ở vô cùng gần với cô, Thẩm Quân nhắm mắt lại, đôi môi căng mọng bị hắn chiếm đóng, ướt át mút vào.
"Ân..." Trong miệng phát ra tiếng rên rỉ rung động, lập tức bị hắn nuốt hết vào trong miệng, sau đó là lửa nóng chiếm hữu, môi răng giao hòa, trao đổi khẩu tiên.
"Muốn ở chỗ nào?" Đái Luật Mậu buông cô ra, ôn nhu hỏi, trong mắt hiện lên dục vọng đầy.
"Trên giường." Cô mềm nhũn cả người, nằm trong ngực hắn, sau đó Đái Luật Mậu bế cô lên, lắc lư đi vào trong phòng.
Thẩm Quân lúc này mới phát hiện bên trong phòng hắn đã thay một bộ trải giường đỏ, cô cảm thấy cả người đều kích thích vô cùng. Cô không ngờ hắn sẽ vì một buổi tiệc đính hôn nhỏ, mà lại đi tân trang lại phòng ngủ một lần, xung quanh đều giống như phòng tân hôn, còn có thêm vài món đồ của cô mà hắn chuẩn bị.
"Gương không được đặt trước giường." Cô chỉ vào cái bàn trang điểm bên trong.
"Ân." Đái Luật Mậu gật đầu, ý nói hắn đã biết, cũng không nói nhiều.
"Em có chuyện muốn nói, anh không được làm bậy...A...Cái tên này..Sắc lang...Buông ra...."
Thẩm Quân bắt lấy quần áo, cố tình chơi trò chơi cưỡng đoạt dân nữ, ước chừng là thời kỳ đặc thù tình thú của hai người, Đái Luật Mậu đương nhiên vui vẻ phối hợp với cô.
"A, không làm chết em thì không được. Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt..." Đái Luật Mậu vẻ mặt lạnh thấu xương, ánh mắt hung ác, có thể là phi thường nhập vai.
"Tê." Quần áo lập tức bị hắn xé nát.
Thẩm Quân thét chói tai, chưa đầy ba giây bị hắn lột sạch, còn bị bắt quỳ lên giường. Nề hà hoàn toàn không lay chuyển được Đái Luật Mậu.
Đái Luật Mậu kéo khóa xuống, móc ra dương v*t đang nhiệt tình đỏ tím. Gân xanh lượn lờ, quy đầu nhìn thấy tiểu huyệt nhỏ mà kích động xuất ra chất lỏng.
"A, đại gia, cầu xin anh, không được..."
Thẩm Quân quay đầu, gian nan xin tha, cái mông nhỏ bị hắn bắt vểnh lên, nội tâm lột tả chân thật vô cùng, làm sự dâm đãng trong lòng Đái Luật Mậu lay động.
"Cài miệng nhỏ ở dưới còn chảy nước, em còn dám nói không cần, không cần mà ướt thành cái dạng này."
Đái Luật Mậu đem hai ngón tay đặt vào bên trong âm đ*o cô xả lộng, d*m thủy theo ngón tay không ngừng chảy ra bên ngoài.
"A, không được..."
Thẩm Quân nước mắt lưng tròng, xin tha, không phải làm ra bộ dạng điềm đạm đáng yêu, chăn đỏ trên giường bị ướt hẳn một mảng, kích thích Đái Luật Mậu thú tính vô cùng.
"Cái gì không cần, tiểu yêu tinh, dâm đãng, muốn anh không, hửm, để xem anh làm chết em thế nào." Đái Luật Mậu nói, thở hổn hển, đem dương v*t đang nổ mạnh cương cứng, đặt ở khe thịt dưới mông, đâm vào bên trong.
"A, sướng quá, lớn quá...." Cô mềm mại nhu uyển, mị hoặc câu nhân, trên mặt hiện lên vẻ gợi tình hồng hào. Đây chính là Đái Luật Mậu khắc tinh, tới để khắc chết hắn.
Hắn không tự chủ mà lay nhanh động tác, ánh mắt đen kịt, giống như hang động sâu thẳm đáng sợ.
"Chết tiệt." Đái Luật Mậu mắng một tiếng, sau đó nắm cằm Thẩm Quân,, bắt cô quay đầu nhìn hắn, đồng thời hạ xuống thân thể, hai người gắt gao dính chặt: "Nhìn xem anh làm chết em, tiểu dâm đãng."
Thẩm Quân lúc này hiểu được cái gương ở trước giường có mục đích gì, hiện giờ cô cùng với hắn giao cấu, bộ dạng thẹn thùng chiếu hẳn vào trong gương.
Cô vừa ngại vừa bực, ngượng vô cùng, lại không tự giác mà giương mắt nhìn, hình ảnh nam nữ yêu nhau mà hoan ái đúng là chỉ có kích thích chứ không thô tục chúc nào.
Cô nhìn hắn, Đái Luật Mậu cũng không bỏ qua cơ hội tốt nhìn chằm chằm cô.
"Nhìn kĩ, anh muốn em nhớ rõ ngày hôm nay."
"Anh...Anh muốn làm gì..."
Thẩm Quân hét lớn, lúc đầu là nằm bò lên giường, giờ lại bị hắn ép ngồi lên hai chân hắn, nơi riêng tư hoàn toàn bại lộ trước gương.
Sắc Khí Tràn Đầy
Bạch Gia tiểu thư cùng với Tiểu Vương Tử Đế Quốc, và người thừa kế Diệp Thị, công khai 3P, vẫn bị bọn họ dùng quyền lực để áp xuống.
Không có bất kỳ trang báo mạng nào dám công khai đối nghịch với cả ba gia tộc lớn. Đành phải im lặng mà nhận tiền, một sự nhịn chín sự lành. Hai bên đều vui vẻ.
Nhưng mà, Lữ Xá Tiêu lại không cảm thấy như thế, sau khi lục tung toàn bộ báo chí, báo mạng cả Đế Quốc, cuối cùng cô ta cũng nổi giận.
Một sự nổi loạn lớn như vậy, đủ để làm cho Bạch Liên Họa thân bại danh liệt, nhưng mà cơ hội này, cô ta cư nhiên vẫn có thể vượt qua được. Ngay cả trên diễn đàn Tinh Võng, hot search của bọn họ cũng bị áp chế. Từ đó suy ra, quần chúng xung quanh chỉ cảm thấy, những người này quả là có tiền thì mua tiên cũng được.
Trước tiên, không nói tới Lữ Xá Tiêu quyết định sẽ trả đũa như thế nào.
Từ khi Thẩm Quân quyết định lộ ra chân dung thật, mọi người kinh diễm vô cùng, nhưng từ đó cũng mang theo rất nhiều phiền toái.
Đái Luật Mậu ở bên cửa sổ, nghe điện thoại: "Phải. Bạch Gia cũng xác thực."
"Đó thật sự là Thẩm Quân."
"Không phải đột nhiên trở nên xinh đẹp, mà cô ấy ngay từ đầu đã rất xinh đẹp rồi."
"Ba, cô ấy không có phẫu thuật thẩm mỹ, mọi người đừng đoán mò."
"Trước cứ như vậy đi, ngày mai con dẫn cô ấy trở về.
"Đừng đoán mò lung tung."
##
Thẩm Quân ngồi trên sô pha, nghe hắn nói chuyện, trong đầu tự nhiên hiểu được nội dung bên trong.
Đơn giản là mọi người đối với việc Bạch Liên Họa phong lưu phóng khoán luôn nghi hoặc trước sau, cho nên mới gọi cho hắn thuận tiện dò hỏi thông tin, sau đó mới quan tâm tới chuyện kết hôn của bọn họ.
Còn về chân dung của cô, ai ai cũng có điều nghi vấn.
Đái Luật Mậu tắt điện thoại, đi tới sô pha ngồi xuống bên cạnh Thẩm Quân, đem tay ôm cô vào lòng.
"Nhìn không ra, Đái Gia cũng cũng thích bát quái như vậy." Thẩm Quân hài hước nói.
"Còn nhiều việc em không biết." Hắn ôm chầm lấy cô, thân thể hai người gắt gao dựa vào nhau.
"Ngày mai tới nhà anh sao?" Thẩm Quân hỏi.
"Dù sao cũng phải tới một chuyến, xác nhận danh phận cho em. Làm cho vài người gây rối biết thức thời. Biết như vậy đã không cho em tháo mắt kiếng xuống rồi."
Đúng là có chút xót xa...
"Xung quanh anh cũng có một đống hoa hoa thảo thảo, hừ." Thẩm Quân liếc hắn.
Đái Luật Mậu cười nhạt, cúi đầu cọ cọ vào gương mặt cô, nhẹ giọng nói: "Anh chỉ thích một đóa hoa nở rộ duy nhất ở Mạc Tây Đô. Một đóa hoa vô cùng xinh đẹp chỉ thuộc về một mình anh."
Mạc Tây Đô...
Trong đầu bỗng nhiên hiện ra hình ảnh hai người gặp nhau, ân ái với nhau lần đầu, trong lòng ngứa ngáy, Thẩm Quân nhìn hắn, hai mắt Đái Luật Mậu thâm thúy vô cùng.
Cô không tự giác được mà nuốt nước miếng, hô hấp trở nên dồn dập, nam nhân này, gương mặt đang ở vô cùng gần với cô, Thẩm Quân nhắm mắt lại, đôi môi căng mọng bị hắn chiếm đóng, ướt át mút vào.
"Ân..." Trong miệng phát ra tiếng rên rỉ rung động, lập tức bị hắn nuốt hết vào trong miệng, sau đó là lửa nóng chiếm hữu, môi răng giao hòa, trao đổi khẩu tiên.
"Muốn ở chỗ nào?" Đái Luật Mậu buông cô ra, ôn nhu hỏi, trong mắt hiện lên dục vọng đầy.
"Trên giường." Cô mềm nhũn cả người, nằm trong ngực hắn, sau đó Đái Luật Mậu bế cô lên, lắc lư đi vào trong phòng.
Thẩm Quân lúc này mới phát hiện bên trong phòng hắn đã thay một bộ trải giường đỏ, cô cảm thấy cả người đều kích thích vô cùng. Cô không ngờ hắn sẽ vì một buổi tiệc đính hôn nhỏ, mà lại đi tân trang lại phòng ngủ một lần, xung quanh đều giống như phòng tân hôn, còn có thêm vài món đồ của cô mà hắn chuẩn bị.
"Gương không được đặt trước giường." Cô chỉ vào cái bàn trang điểm bên trong.
"Ân." Đái Luật Mậu gật đầu, ý nói hắn đã biết, cũng không nói nhiều.
"Em có chuyện muốn nói, anh không được làm bậy...A...Cái tên này..Sắc lang...Buông ra...."
Thẩm Quân bắt lấy quần áo, cố tình chơi trò chơi cưỡng đoạt dân nữ, ước chừng là thời kỳ đặc thù tình thú của hai người, Đái Luật Mậu đương nhiên vui vẻ phối hợp với cô.
"A, không làm chết em thì không được. Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt..." Đái Luật Mậu vẻ mặt lạnh thấu xương, ánh mắt hung ác, có thể là phi thường nhập vai.
"Tê." Quần áo lập tức bị hắn xé nát.
Thẩm Quân thét chói tai, chưa đầy ba giây bị hắn lột sạch, còn bị bắt quỳ lên giường. Nề hà hoàn toàn không lay chuyển được Đái Luật Mậu.
Đái Luật Mậu kéo khóa xuống, móc ra dương v*t đang nhiệt tình đỏ tím. Gân xanh lượn lờ, quy đầu nhìn thấy tiểu huyệt nhỏ mà kích động xuất ra chất lỏng.
"A, đại gia, cầu xin anh, không được..."
Thẩm Quân quay đầu, gian nan xin tha, cái mông nhỏ bị hắn bắt vểnh lên, nội tâm lột tả chân thật vô cùng, làm sự dâm đãng trong lòng Đái Luật Mậu lay động.
"Cài miệng nhỏ ở dưới còn chảy nước, em còn dám nói không cần, không cần mà ướt thành cái dạng này."
Đái Luật Mậu đem hai ngón tay đặt vào bên trong âm đ*o cô xả lộng, d*m thủy theo ngón tay không ngừng chảy ra bên ngoài.
"A, không được..."
Thẩm Quân nước mắt lưng tròng, xin tha, không phải làm ra bộ dạng điềm đạm đáng yêu, chăn đỏ trên giường bị ướt hẳn một mảng, kích thích Đái Luật Mậu thú tính vô cùng.
"Cái gì không cần, tiểu yêu tinh, dâm đãng, muốn anh không, hửm, để xem anh làm chết em thế nào." Đái Luật Mậu nói, thở hổn hển, đem dương v*t đang nổ mạnh cương cứng, đặt ở khe thịt dưới mông, đâm vào bên trong.
"A, sướng quá, lớn quá...." Cô mềm mại nhu uyển, mị hoặc câu nhân, trên mặt hiện lên vẻ gợi tình hồng hào. Đây chính là Đái Luật Mậu khắc tinh, tới để khắc chết hắn.
Hắn không tự chủ mà lay nhanh động tác, ánh mắt đen kịt, giống như hang động sâu thẳm đáng sợ.
"Chết tiệt." Đái Luật Mậu mắng một tiếng, sau đó nắm cằm Thẩm Quân,, bắt cô quay đầu nhìn hắn, đồng thời hạ xuống thân thể, hai người gắt gao dính chặt: "Nhìn xem anh làm chết em, tiểu dâm đãng."
Thẩm Quân lúc này hiểu được cái gương ở trước giường có mục đích gì, hiện giờ cô cùng với hắn giao cấu, bộ dạng thẹn thùng chiếu hẳn vào trong gương.
Cô vừa ngại vừa bực, ngượng vô cùng, lại không tự giác mà giương mắt nhìn, hình ảnh nam nữ yêu nhau mà hoan ái đúng là chỉ có kích thích chứ không thô tục chúc nào.
Cô nhìn hắn, Đái Luật Mậu cũng không bỏ qua cơ hội tốt nhìn chằm chằm cô.
"Nhìn kĩ, anh muốn em nhớ rõ ngày hôm nay."
"Anh...Anh muốn làm gì..."
Thẩm Quân hét lớn, lúc đầu là nằm bò lên giường, giờ lại bị hắn ép ngồi lên hai chân hắn, nơi riêng tư hoàn toàn bại lộ trước gương.
Sắc Khí Tràn Đầy
Đánh giá:
Truyện Sắc Khí Tràn Đầy
Story
Chương 153: Mặt người dạ thú (h)
10.0/10 từ 47 lượt.