Rể Quý Trời Cho

Chương 880: Mùa xuân sắp đến rồi

Báo danh kết thúc, khi Chu Tước cầm tờ cam kết để năm người Lâm Thanh Diện ký, cùng tư liệu của năm người đi ra, vẻ mặt vặn vẹo.

“Lâm Thanh Diện, tên khốn này, chị nhớ kỹ cậu rồi! Tôi lớn từng này, chưa từng bị chọc cho tức giận như vậy, đừng tưởng thiên phú của cậu cao thì có thể ngang ngược như vậy, nói cho cậu biết, ba người anh trai của tôi đều là cao thủ Hóa Cảnh hàng thật giá thật, muốn thu thập cậu tùy tiện tìm một người trong số họ là được, đợi đấy cho tôi, thù này, tôi nhất định sẽ báo!”

Hậm hực nói xong, Chu Tước cầm mấy tư liệu đó rảo bước đi về phía ngọn núi mà Quý Trường Thanh ở.

Còn ở trong căn phòng vừa rồi ký cam kết, Đỗ Tri Lễ có hơi do dự liếc nhìn Lâm Thanh Diện, sau đó mở miệng nói: “Người anh em Lâm Thanh Diện tuy tôi biết thực lực của cậu mạnh, thiên phú xuất chúng, nhưng bối cảnh của Chu Tước đại nhân này cũng không đơn giản, cô ta và ba cao thủ Hóa Cảnh trong Chúng Thần Điện trở thành tứ đại cao thủ của Chúng Thần Điện, ngoài ra ba người lần lượt là Thanh Long – Bạch Hổ - Huyền Vũ, thực lực đều rất khủng bố.”

“Cậu không cho cô ta mặt mũi, cô ta không đánh lại cậu, nhưng không đại biểu cô ta sẽ không tìm người khác, hơn nữa cô ta trong tứ đại cao thủ là người nhỏ tuổi nhất, lại là phụ nữ, ba người còn lại biết rồi, chắc chắn sẽ không ngồi không không quản.”

Nghe thấy Đỗ Tri Lễ nói, lông mày của Lâm Thanh Diện nhướn lên, lúc đó anh nghĩ người phụ nữ này tên Chu Tước, liệu còn người lấy theo tên ba thần thú khác không, không ngờ vậy mà thật sự có.

Hơn nữa vậy mà còn đều là cao thủ Hóa Cảnh.

Điều này thật sự có hơi phiền phức, có điều anh cũng không lo lắng gì cả, dù sao bản thân không có làm gì sai, là Chu Tước bắt đầu chèn ép người khác trước, không trách được anh.

“Cảm ơn đã nhắc nhở, có điều tôi nghĩ ba người kia chắc không phải người không nói đạo lý, cho nên không phiền mấy vị nhọc lòng.”


Nói xong, Lâm Thanh Diện bèn xoay người đi ra khỏi căn phòng đó, đi đến phòng mà Chúng Thần Điện sắp xếp cho anh.

Trên núi trung tâm Chúng Thần Điện.

Bên ngoài một căn phòng đơn giản, Quý Trường Thanh đang ngồi trên tảng đá, nhàn nhã uống trà.

Vào lúc này, Chu Tước khí thế bừng bừng cầm một tập tư liệu đến đây, sau khi đi đến trước mặt Quý Trường Thanh, bực tức đập tập tư liệu đó lên trên bàn.

Quý Trường Thanh nhìn thấy một màn này, bỗng vẻ mặt thấy kỳ quái, mở miệng hỏi: “Cháu làm sao thế, tự nhiên nổi nóng kinh thế?”

Chu Tước tức giận đùng đùng trừng mắt với Quý Trường Thanh, mở miệng hỏi: “Cái tên Lâm Thanh Diện đó có phải là do ông tìm đến không?”

Quý Trường Thanh ngây ra, sau đó gật đầu, nói: “Phải, sao hả, thằng nhóc này thông tư vô cùng, cháu bị thiên phú của cậu ta chọc cho tức rồi sao?”

“Hừ, ai tức giận vì điều này, thiên thú của tên này quả thật rất siêu, nhưng tâm thuật bất chính, vô liêm vô sỉ, Chúng Thần Điện chúng ta sao có thể để loại người này bước vào chứ, thật sự tức chết cháu rồi.” Chu Tước tức đến sôi máu.



“Cậu ta... hừ, dù sao cậu ta chính là một tên bỉ ổi hạ lưu vô sỉ, ỷ mình có chút thiên phú thì không biết trời cao đất dày, cháu nhất định phải khiến cậu ta nếm thử chút giáo huấn.” Chu Tước bực tức nói một câu.

“Tư liệu của năm người đến báo danh hôm nay đều ở đây, tự ông xem đi, cháu đi trước.” Nói rồi, Chu Tước bèn xoay người đi xuống núi.

Quý Trường Thanh thấy Chu Tước rời khỏi, cũng mỉm cười bất lực, không có nói gì.

Chu Tước là người Quý Trường Thanh năm đó đi du ngoạn thiên hạ dẫn về, cô ta không ba không mẹ, từ nhỏ lớn lên ở Chúng Thần Điện, Quý Trường Thanh cũng đối đãi với cô ta như cháu gái ruột của mình, cộng thêm sự đáng yêu động lòng của Chu Tước, có rất nhiều người của Chúng Thần Điện đều xem cô ta thành công chúa mà đối đãi, cho nên địa vị của Chu Tước trong Chúng Thần Điện không thấp.”

Từ trong ngữ điệu cô ta sử dụng vừa rồi khi nói chuyện với Quý Trường Thanh thì có thể nghe ra.

Người mà ngay cả Điện chủ Chúng Thần Điện cũng không dám tùy ý chọc giận, vậy mà lại bị Lâm Thanh Diện chiếm tiện nghi, hơn nữa thái độ còn khinh bỏ, trong lòng Chu Tước tự nhiên không thể chịu được.

“Không ngờ thằng nhóc này ngày đầu tiên đến đây đã chọc Chu Tước thành bộ dạng này, xem ra cô nhóc này thật sự gặp phải khắc tinh rồi.” Quý Trường Thanh sờ bộ râu của mình mà bật cười

“Có điều tính toán thì Chu Tước năm nay cũng đã hơn 30 tuổi rồi, tuổi này rồi cũng không khẩn trương tìm đàn ông, tính tình chỉ sợ sẽ càng lúc càng khó tính, có người đến trị nó cũng là chuyện tốt.”



Sau khi uống một ngụm trà, Quý Trường Thanh mỉm cười lắc đầu, không khỏi nghĩ đến chuyện này, sau đó từ trong áo của mình lấy ra một chiếc lọ chứa Xích Dương Linh Mộc, ánh mắt bỗng trở nên sâu thẳm.

“Xích Dương Linh Mộc đã mang về, không thể tiếp tục kéo dài nữa, ngay mai đi một chuyến vào chỗ sâu trong địa tâm, giúp người đó củng cố lại.”

...

Sau khi Chu Tước rời khỏi trung tâm ngọn núi, không có trực tiếp về chỗ ở của mình, mà đi đến một ngọn núi khác, từ một cửa động khó tìm, đi vào trong núi.

Trong ngọn núi này nhìn trông cao cấp hơn nhiều khi so với ngọn núi của Quý Trường Thanh, vừa bước vào, chính là một hành lang dài, ánh đèn phản chiếu ở bên trong giống như ban ngày.

Chu Tước đi một đoạn rất lâu để vào bên trong, đến một phòng được sửa sang tinh tế, lúc này bên trong đang có ba người đàn ông đang tĩnh tu, ba người này chính là ba vị cao thủ còn lại trong tứ đại cao thủ của Chúng Thần Điện, Thanh Long – Bạch Hổ - Huyền Vũ.

Tuy tuổi tác của ba người này đều đã hơn 40 tuổi rồi, Thanh Long lớn nhất năm nay đã bước vào tuổi 50, nhưng bởi vì do thực lực mạnh mẽ, cho nên không nhìn ra bọn họ là người có tuổi tác như vậy.

Chu Tước đi vào, khí thế đùng đùng nói với ba người đó: “Em bị người ta bắt nạt rồi, ba người các anh còn có tâm tư ngồi đây tĩnh tu?”



Hai người Bạch Hổ và Huyền Vũ cũng nhìn Chu Tước mà mỉm cười.

Chu Tước lườm Thanh Long, sau đó kể lại một lượt chuyện hôm nay mình phụ trách báo danh, nhấn mạnh Lâm Thanh Diện đã chiếm tiện nghi của cô ta còn rất thản nhiên.

Ba người Thanh Long sau khi nghe xong thì đều suy nghĩ.

Chu Tước cảm thấy ba người bọn họ nghe nói loại chuyện này, chắc chắn sẽ lập tức trả thù cho cô ta.

Thanh Long ngoảnh đầu liếc nhìn hai người Bạch Hổ và Huyền Vũ, mở miệng hỏi: “Tính ra, em út năm nay cũng 30 tuổi rồi?”

Bạch Hổ và Huyền Vũ gật đầu.

“Nói linh tinh cái gì hả, em mới có 29!” Chu Tước gắt một câu với bọn họ.

Thanh Long liếc nhìn cô ta, lẩm bẩm: “Vậy mà còn để tâm đến tuổi tác của mình, trước đây em không phải như vậy.”

“Theo suy đoán của anh, mùa xuân của em út có thể sắp đến rồi.”

Rể Quý Trời Cho
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Rể Quý Trời Cho Truyện Rể Quý Trời Cho Story Chương 880: Mùa xuân sắp đến rồi
10.0/10 từ 14 lượt.
loading...