Rể Quý Trời Cho
Chương 672: Anh xem trọng bản thân mình quá rồi
“Chủ…chủ tịch? Tên này, không phải là kẻ bỏ đi mà tất cả mọi người đều biết sao? Sao lại trở thành chủ tịch của tập đoàn Hoan Tưởng rồi?” Nhạc Vân Phi tự lẩm bẩm nói với bản thân mình, đã loạn hết cả đầu lên.
Daisy ở bên cạnh cũng vô cùng kinh ngạc, rất lâu sau mới nói một câu: “Chắc chắn là có gì sai rồi, tên này sao có thể là chủ tịch của tập đoàn Hoan Tưởng chứ, Nhạc Vân Phi, không phải anh nói anh ta là phế vật sao?”
“Anh cũng không biết, mấy năm nay anh đều ở bên nước ngoài, làm sao biết được tình hình hiện nay ở đây, hơn nữa trước khi anh đi, nhớ rằng Hứa Bích Hòai quả thực đã gả cho một tên phế vật, lẽ nào hai năm nay cô ấy gả cho người khác rồi sao?” Nhạc Vân Phi vô cùng nghi ngờ.
Lúc này Lâm Thanh Diện nhìn về phía hai người, cười với Nhạc Vân Phi nói: “Anh muốn hợp tác với tập đoàn của chúng tôi?”
Nhạc Vân Phi vẻ mặt vô cùng ngại ngùng, nhất thời không biết làm sao ứng phó với tình hình hiện tại, chỉ có thể nở nụ cười, mở miệng nói: “Lâm…Lâm Thanh Diện, không thể ngờ anh chính là chủ tịch của tập đoàn Hoan Tưởng, thật là trùng hợp, công ty internet Trác Việt của chúng tôi vô cùng muốn hợp tác với bên anh, là bạn bè, chúng ta cùng nhau đàm phán đi.”
“Bạn bè? Anh quá coi trọng bản thân mình rồi, lẽ nào nhanh như vậy hai người đã quên hết những lời mình vừa nói rồi sao?” Lâm Thanh Diện cười lạnh nói một câu.
Nhạc Vân Phi trên trán đã chảy mồ hôi lạnh, lúc này tất cả những người có tiếng nói trong ngành internet trong nước đều đang nhìn chằm chằm vào anh ta, nếu như việc này anh ta xử lý không tốt, công ty internet Trác Việt sau này nếu muốn phát triển trong nước, sẽ vô cùng khó khăn.
“Xem anh nói kìa, trước đây đều là hiểu lầm, lúc tôi học đại học, khá thân với Bích Hoài, bây giờ cô ấy là vợ của anh, tôi cũng vô cùng vui mừng thay cho cô ấy, những hiểu lầm trước đây, tôi sẽ đặc biệt tìm thời gian để đền bù cho anh, chúng ta đừng nói cái này ở đây.” Tốc độ ứng biến não của Nhạc Vân Phi vô cùng nhanh, muốn hóa giải sự ngại ngùng hiện tại.
Lâm Thanh Diện nhếch môi, sau đó mới đáp: “Vậy tôi bây giờ dùng thân phận của chủ tịch tập đoàn Hoan Tưởng nói với anh, tập đoàn Hoan Tưởng của chúng tôi, sẽ không hợp tác với một công ty sính ngoại, không tôn trọng người lao động; cho nên anh có thể không cần lãng phí thời gian ở đây nữa.”
Sắc mặt của Nhạc Vân Phi lập tức trở nên xanh xao, có thể thấy Lâm Thanh Diện đã không để lại cho anh ta chút mặt mũi nào.
Daisy ở bên cạnh nghe thấy những lời Lâm Thanh Diện nói, trong lòng lập tức trở nên phẫn nộ, thầm nghĩ tên này không nể mặt thì thôi đi, bây giờ còn nói công ty internet Trác Việt của họ sính ngoại, không tôn trọng người lao động.
Cô ta vốn dĩ nghĩ nếu như không có cách nào hợp tác với tập đoàn Hoan Tưởng, thì sẽ chọn một công ty khác cũng sẽ như vậy, chỉ là hiệu quả kém đi một chút, nhưng bây giờ Lâm Thanh Diện ở trước mặt nhiều người nói công ty của họ như thế, thật sự là đang triệt toàn bộ đường lui của họ.
Cô ta trước giờ tính khí đã không tốt, tức giận nhìn Lâm Thanh Diện, chất vấn: “Lâm Thanh Diện, tại sao anh lại bôi nhọ công ty của chúng tôi, dù cho anh là chủ tịch của tập đoàn Hoan Tưởng, anh cũng không nên vu cáo công ty chúng tôi như vậy, anh đừng có mang ân oán cá nhân vào công việc!”
Nghe những lời Daisy nói, Lâm Thanh Diện lập tức cười, đáp: “Cô chắc chắn là tôi đang vu cáo cô? Lẽ nào những lời cô nói trước đó, cô nhanh quên như vậy sao?”
“Đương nhiên là anh đang vu cáo tôi, tôi đã nói mấy câu như sính ngoại bao giờ, là do anh ỷ vào thân phận của bản thân mà vu cáo chúng tôi!” Daisy nghĩ rằng trước đây cô ta nói những gì, những người ở đây căn bản không thể biết, chỉ cần cô ta không ngừng nói Lâm Thanh Diện vu cáo mình, Lâm Thanh Diện nhất định sẽ không còn cách nào.
Lâm Thanh Diện nhìn chằm chằm Daisy, mở miệng hỏi: “Vậy cô nói cho tôi xem cô làm chức vụ gì ở công ty internet Trác Việt?”
“Công ty internet Trác Việt là do ba tôi sáng lập, sau này cả công ty internet Trác Việt đều là của tôi.” Daisy vô cùng đắc ý nói.
“Vậy cũng chính là nói cô có thể đại diện cho toàn bộ công ty internet Trác Việt đúng không?” Lâm Thanh Diện tiếp tục hỏi.
“Không sai, tôi đương nhiên có thể đại diện cho cả công ty internet Trác Việt, anh hỏi cái này làm gì?” Daisy có chút nghi ngờ hỏi.
Lâm Thanh Diện không hỏi thêm nữa, mà lấy từ trong áo ra một chiếc bút ghi âm, huơ tước mặt của Daisy và Nhạc Vân Phi.
Sau đó anh mở tiếng của bút ghi âm lên mức to nhất, ở trước mặt tất cả mọi người mở bút ghi âm lên.
“Mẹ nó nữa! Chúng tôi sính ngoại đấy làm sao...” Giọng của Daisy đầy khí thế truyền ra từ trong bút ghi âm.
Daisy và Nhạc Vân Phi sau khi nghe xong giọng nói trong bút ghi âm, hai mắt lập tức trợn tròn lên, hoàn toàn không ngờ rằng, Lâm Thanh Diện lại thu âm lại giọng của họ.
Daisy lúc này muốn đưa tay ra cướp bút ghi âm của Lâm Thanh Diện, Lâm Thanh Diện giơ cao tay lên một cái liền né được.
“Anh mau đưa thứ đó cho tôi! Dừng lại cho tôi!” Daisy dường như tức giận, vội vàng khoa tay múa chân.
“Bây giờ còn dám ở trước mặt tôi nói một lần nữa không?” Lâm Thanh Diện nhìn chằm chằm cô hỏi.
“Tôi đã nói gì chứ? Anh mau đưa thứ đó cho tôi, anh đang vu cáo tôi, tôi phải kiện anh tội phỉ báng, thứ này là do anh ngụy tạo nên!” Daisy đã trở nên điên cuồng, như biến thành một người đàn bà chanh chua.
Bảo vệ đứng gần đấy thấy tình hình, nhanh chóng đi tới chặn Daisy lại.
Những nhân vật đầu ngành Internet đều nhìn chằm chằm vào hai người Daisy và Nhạc Vân Phi, ánh mắt đều lộ ra sự khinh thường.
“Thật không ngờ công ty internet Trác Việt lại là một công ty như vậy, không những sính ngoại, lại còn không chút tôn trọng người lao động, không có sự cống hiến của những người lao động, mấy người đến nhà cũng không có mà ở, thật không biết mấy người mặt mũi ở đâu ra để khoe khoang tự cho rằng mình hơn hẳn người khác.
“Nếu như tôi nhớ không nhầm, công ty internet Trác Việt hình như là một công ty vốn đầu tư nước ngoài, nếu mấy người đã khinh thường trong nước như vậy, tại sao còn muốn mở công ty ở đây, tôi thấy mấy người nên sớm rút lui đi!”
“Loại công ty như này, để lại trong nước chính là một khối u ác tính, sau này lại tìm công ty hợp tác, nhất định phải lau mắt cho sáng ra, kiên quyết không thể để loại công ty như này làm liên lụy.”
Nghe những lời đánh giá của các nhân vật đầu ngành Internet về công ty internet Trác Việt, Nhạc Vân Phi vẻ mặt tràn ngập tuyệt vọng, bây giờ họ thật sự không còn chút đường lui nào rồi, những nhân vật ở đây đều không muốn cùng họ hợp tác, những công ty nhỏ còn lại tất nhiên cũng chẳng có lá gan này.
Daisy nghe những lời mọi người nói, ánh mắt tràn ngập oán hận, một lúc sau, xông lên trước mặt mọi người lớn tiếng hét lên: “Mấy người là một đám ngu xuẩn! Tôi cũng sẽ chẳng muốn tới cái nơi quỷ quái này, mấy tên não tàn như các người, cả đời này đều không phát triển được đâu!”
“Bảo vệ, nhanh chóng đuổi hai người gây náo loạn này ra ngoài, sau này cho dù mở bất cứ cuộc họp nào, đều không cho công ty internet Trác Việt tham gia, một công ty dựa vào vốn đầu tư nước ngoài, mà đã thật sự cho rằng bản thân làm nên chuyện rồi.” Hướng Vấn Thiên lạnh lùng nói một câu.
Hai người bảo vệ lập tức đuổi Nhạc Vân Phi và Daisy ra ngoài, vô cùng dứt khoát.
Ở phía bên ngoài hội trường, Nhạc Vân Phi nhìn bảo vệ đang chắn trước mặt họ, điên cuồng giậm chân, tay vò mạnh đầu tóc mình.
“Tiêu rồi, lần này tiêu thật rồi!”
Rể Quý Trời Cho
Daisy ở bên cạnh cũng vô cùng kinh ngạc, rất lâu sau mới nói một câu: “Chắc chắn là có gì sai rồi, tên này sao có thể là chủ tịch của tập đoàn Hoan Tưởng chứ, Nhạc Vân Phi, không phải anh nói anh ta là phế vật sao?”
“Anh cũng không biết, mấy năm nay anh đều ở bên nước ngoài, làm sao biết được tình hình hiện nay ở đây, hơn nữa trước khi anh đi, nhớ rằng Hứa Bích Hòai quả thực đã gả cho một tên phế vật, lẽ nào hai năm nay cô ấy gả cho người khác rồi sao?” Nhạc Vân Phi vô cùng nghi ngờ.
Lúc này Lâm Thanh Diện nhìn về phía hai người, cười với Nhạc Vân Phi nói: “Anh muốn hợp tác với tập đoàn của chúng tôi?”
Nhạc Vân Phi vẻ mặt vô cùng ngại ngùng, nhất thời không biết làm sao ứng phó với tình hình hiện tại, chỉ có thể nở nụ cười, mở miệng nói: “Lâm…Lâm Thanh Diện, không thể ngờ anh chính là chủ tịch của tập đoàn Hoan Tưởng, thật là trùng hợp, công ty internet Trác Việt của chúng tôi vô cùng muốn hợp tác với bên anh, là bạn bè, chúng ta cùng nhau đàm phán đi.”
“Bạn bè? Anh quá coi trọng bản thân mình rồi, lẽ nào nhanh như vậy hai người đã quên hết những lời mình vừa nói rồi sao?” Lâm Thanh Diện cười lạnh nói một câu.
Nhạc Vân Phi trên trán đã chảy mồ hôi lạnh, lúc này tất cả những người có tiếng nói trong ngành internet trong nước đều đang nhìn chằm chằm vào anh ta, nếu như việc này anh ta xử lý không tốt, công ty internet Trác Việt sau này nếu muốn phát triển trong nước, sẽ vô cùng khó khăn.
“Xem anh nói kìa, trước đây đều là hiểu lầm, lúc tôi học đại học, khá thân với Bích Hoài, bây giờ cô ấy là vợ của anh, tôi cũng vô cùng vui mừng thay cho cô ấy, những hiểu lầm trước đây, tôi sẽ đặc biệt tìm thời gian để đền bù cho anh, chúng ta đừng nói cái này ở đây.” Tốc độ ứng biến não của Nhạc Vân Phi vô cùng nhanh, muốn hóa giải sự ngại ngùng hiện tại.
Lâm Thanh Diện nhếch môi, sau đó mới đáp: “Vậy tôi bây giờ dùng thân phận của chủ tịch tập đoàn Hoan Tưởng nói với anh, tập đoàn Hoan Tưởng của chúng tôi, sẽ không hợp tác với một công ty sính ngoại, không tôn trọng người lao động; cho nên anh có thể không cần lãng phí thời gian ở đây nữa.”
Sắc mặt của Nhạc Vân Phi lập tức trở nên xanh xao, có thể thấy Lâm Thanh Diện đã không để lại cho anh ta chút mặt mũi nào.
Daisy ở bên cạnh nghe thấy những lời Lâm Thanh Diện nói, trong lòng lập tức trở nên phẫn nộ, thầm nghĩ tên này không nể mặt thì thôi đi, bây giờ còn nói công ty internet Trác Việt của họ sính ngoại, không tôn trọng người lao động.
Cô ta vốn dĩ nghĩ nếu như không có cách nào hợp tác với tập đoàn Hoan Tưởng, thì sẽ chọn một công ty khác cũng sẽ như vậy, chỉ là hiệu quả kém đi một chút, nhưng bây giờ Lâm Thanh Diện ở trước mặt nhiều người nói công ty của họ như thế, thật sự là đang triệt toàn bộ đường lui của họ.
Cô ta trước giờ tính khí đã không tốt, tức giận nhìn Lâm Thanh Diện, chất vấn: “Lâm Thanh Diện, tại sao anh lại bôi nhọ công ty của chúng tôi, dù cho anh là chủ tịch của tập đoàn Hoan Tưởng, anh cũng không nên vu cáo công ty chúng tôi như vậy, anh đừng có mang ân oán cá nhân vào công việc!”
Nghe những lời Daisy nói, Lâm Thanh Diện lập tức cười, đáp: “Cô chắc chắn là tôi đang vu cáo cô? Lẽ nào những lời cô nói trước đó, cô nhanh quên như vậy sao?”
“Đương nhiên là anh đang vu cáo tôi, tôi đã nói mấy câu như sính ngoại bao giờ, là do anh ỷ vào thân phận của bản thân mà vu cáo chúng tôi!” Daisy nghĩ rằng trước đây cô ta nói những gì, những người ở đây căn bản không thể biết, chỉ cần cô ta không ngừng nói Lâm Thanh Diện vu cáo mình, Lâm Thanh Diện nhất định sẽ không còn cách nào.
Lâm Thanh Diện nhìn chằm chằm Daisy, mở miệng hỏi: “Vậy cô nói cho tôi xem cô làm chức vụ gì ở công ty internet Trác Việt?”
“Công ty internet Trác Việt là do ba tôi sáng lập, sau này cả công ty internet Trác Việt đều là của tôi.” Daisy vô cùng đắc ý nói.
“Vậy cũng chính là nói cô có thể đại diện cho toàn bộ công ty internet Trác Việt đúng không?” Lâm Thanh Diện tiếp tục hỏi.
“Không sai, tôi đương nhiên có thể đại diện cho cả công ty internet Trác Việt, anh hỏi cái này làm gì?” Daisy có chút nghi ngờ hỏi.
Lâm Thanh Diện không hỏi thêm nữa, mà lấy từ trong áo ra một chiếc bút ghi âm, huơ tước mặt của Daisy và Nhạc Vân Phi.
Sau đó anh mở tiếng của bút ghi âm lên mức to nhất, ở trước mặt tất cả mọi người mở bút ghi âm lên.
“Mẹ nó nữa! Chúng tôi sính ngoại đấy làm sao...” Giọng của Daisy đầy khí thế truyền ra từ trong bút ghi âm.
Daisy và Nhạc Vân Phi sau khi nghe xong giọng nói trong bút ghi âm, hai mắt lập tức trợn tròn lên, hoàn toàn không ngờ rằng, Lâm Thanh Diện lại thu âm lại giọng của họ.
Daisy lúc này muốn đưa tay ra cướp bút ghi âm của Lâm Thanh Diện, Lâm Thanh Diện giơ cao tay lên một cái liền né được.
“Anh mau đưa thứ đó cho tôi! Dừng lại cho tôi!” Daisy dường như tức giận, vội vàng khoa tay múa chân.
“Bây giờ còn dám ở trước mặt tôi nói một lần nữa không?” Lâm Thanh Diện nhìn chằm chằm cô hỏi.
“Tôi đã nói gì chứ? Anh mau đưa thứ đó cho tôi, anh đang vu cáo tôi, tôi phải kiện anh tội phỉ báng, thứ này là do anh ngụy tạo nên!” Daisy đã trở nên điên cuồng, như biến thành một người đàn bà chanh chua.
Bảo vệ đứng gần đấy thấy tình hình, nhanh chóng đi tới chặn Daisy lại.
Những nhân vật đầu ngành Internet đều nhìn chằm chằm vào hai người Daisy và Nhạc Vân Phi, ánh mắt đều lộ ra sự khinh thường.
“Thật không ngờ công ty internet Trác Việt lại là một công ty như vậy, không những sính ngoại, lại còn không chút tôn trọng người lao động, không có sự cống hiến của những người lao động, mấy người đến nhà cũng không có mà ở, thật không biết mấy người mặt mũi ở đâu ra để khoe khoang tự cho rằng mình hơn hẳn người khác.
“Nếu như tôi nhớ không nhầm, công ty internet Trác Việt hình như là một công ty vốn đầu tư nước ngoài, nếu mấy người đã khinh thường trong nước như vậy, tại sao còn muốn mở công ty ở đây, tôi thấy mấy người nên sớm rút lui đi!”
“Loại công ty như này, để lại trong nước chính là một khối u ác tính, sau này lại tìm công ty hợp tác, nhất định phải lau mắt cho sáng ra, kiên quyết không thể để loại công ty như này làm liên lụy.”
Nghe những lời đánh giá của các nhân vật đầu ngành Internet về công ty internet Trác Việt, Nhạc Vân Phi vẻ mặt tràn ngập tuyệt vọng, bây giờ họ thật sự không còn chút đường lui nào rồi, những nhân vật ở đây đều không muốn cùng họ hợp tác, những công ty nhỏ còn lại tất nhiên cũng chẳng có lá gan này.
Daisy nghe những lời mọi người nói, ánh mắt tràn ngập oán hận, một lúc sau, xông lên trước mặt mọi người lớn tiếng hét lên: “Mấy người là một đám ngu xuẩn! Tôi cũng sẽ chẳng muốn tới cái nơi quỷ quái này, mấy tên não tàn như các người, cả đời này đều không phát triển được đâu!”
“Bảo vệ, nhanh chóng đuổi hai người gây náo loạn này ra ngoài, sau này cho dù mở bất cứ cuộc họp nào, đều không cho công ty internet Trác Việt tham gia, một công ty dựa vào vốn đầu tư nước ngoài, mà đã thật sự cho rằng bản thân làm nên chuyện rồi.” Hướng Vấn Thiên lạnh lùng nói một câu.
Hai người bảo vệ lập tức đuổi Nhạc Vân Phi và Daisy ra ngoài, vô cùng dứt khoát.
Ở phía bên ngoài hội trường, Nhạc Vân Phi nhìn bảo vệ đang chắn trước mặt họ, điên cuồng giậm chân, tay vò mạnh đầu tóc mình.
“Tiêu rồi, lần này tiêu thật rồi!”
Rể Quý Trời Cho
Đánh giá:
Truyện Rể Quý Trời Cho
Story
Chương 672: Anh xem trọng bản thân mình quá rồi
10.0/10 từ 14 lượt.