Rể Quý Trời Cho
Chương 1025: Đây Là Bẩm Sinh, Không Còn Cách Nào Khác
Cảm nhận được khí thế ngút trời trên người Lâm Thanh Diện, ánh mắt Vân Tử Họa híp lại, lập tức biểu cảm trên mặt biến đổi, kinh hô một tiếng: "Hóa Cảnh đỉnh phong! Điều này sao có thể!”
Từ Thần té trên mặt đất cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, hoàn toàn không nghĩ tới Lâm Thanh Diện lại thể hiện ra khí thế như vậy, trước đó, ông ta vẫn cho rằng Lâm Thanh Diện chỉ dừng lại ở trình độ nửa bước Hóa Cảnh, cho nên mới vô cùng sốt ruột.
Nhưng bây giờ xem ra, thực lực của cậu nhóc này tựa hồ cũng không yếu hơn mình.
“Cậu nhóc này rốt cuộc làm như thế nào? Đoạn thời gian trước không phải là nửa bước Hóa Cảnh sao? Tại sao mới vài ngày không gặp mà đã là Hóa Cảnh đỉnh phong rồi? Quý Trường Thanh rốt cuộc tìm được quái vật này từ đâu? Cậu nhóc này không phải là từ trong khe đá nhảy ra chứ?”
Từ Thần vẻ mặt sợ hãi than, đã bị thực lực mà Lâm Thanh Diện thể hiện ra làm cho rung động.
Ông ta cắn răng từ trên mặt đất đứng lên, nhanh chóng đến chỗ Từ Thanh Thanh.
Nếu thực lực của Lâm Thanh Diện không đơn giản như ông ta nghĩ, vậy ông ta cũng không cần phải gấp gáp như vậy.
Từ Thanh Thanh lúc này vẻ mặt khó hiểu, cô ta vẫn không thể từ khí thế mà Lâm Thanh Diện phát ra mà phân biệt được thực lực hiện tại của Lâm Thanh Diện là gì, chỉ có thể đoán được thực lực của anh không đơn giản như mình nghĩ.
“Thái tổ gia, sao ông không gọi Lâm Thanh Diện trở lại, một mình anh ta làm sao có thể ứng phó với tên kia, anh ta đi qua chính là đi chịu chết mất.” Trên mặt Từ Thanh Thanh vẫn mang theo vài phần sốt ruột.
Từ Thần lúc này sắc mặt bình tĩnh, mở miệng nói: "Chịu chết còn chưa đến mức, cậu nhóc này thật sự có thể khiến cho người ta kinh ngạc, thực lực của cậu ta bây giờ, căn bản không kém gì ông, Vân Tử Họa muốn giết cậu ta, cũng không dễ dàng gì đâu”.
Cao thủ có thể đạt tới cảnh giới Hóa Cảnh đỉnh phong, không có một ai là đèn cạn dầu, cho dù Vân Tử Họa dựa vào Hồi Xuân công phóng thích hai mươi năm công lực, nhiều lắm cũng chỉ là áp chế Lâm Thanh Diện, cũng không thể áp đảo mà đánh bại Lâm Thanh Diện.
Ông ta vừa rồi sở dĩ bị thương, nguyên nhân chủ yếu là sự việc xảy ra đột ngột, ông ta không nghĩ tới Vân Tử Họa đã luyện thành công Hồi xuân, lúc này mới nói.
Từ Thanh Thanh sau khi nghe được lời nói của Từ Thần, trên mặt trong nháy mắt hiện đầy ngạc nhiên, hơn nữa hơi hoài nghi bản thân vừa rồi nghe lầm.
“Thái tổ gia, ông mới vừa nói, thực lực của Lâm Thanh Diện, đã không kém gì ông sao?” Cô ta vội vàng xác nhận lại một lần nữa.
Từ Thần gật đầu, nói: "Cậu nhóc này, quả nhiên là thiên tài chưa từng có trong lịch sử, đương kim võ đạo, nếu nói về thiên phú, tuyệt đối không có bất kỳ người nào có thể vượt qua cậu ta.”
Từ Thanh Thanh chỉ cảm thấy thân thể của mình cũng trở nên cứng ngắc, khó có thể tin nhìn Lâm Thanh Diện ở xa xa, thật lâu không thể phục hồi được tinh thần.
Thực lực không kém gì Từ Thần, nói cách khác thực lực hiện tại của Lâm Thanh Diện đã đạt đến Hóa Cảnh đỉnh phong!
Mà Lâm Thanh Diện mới chỉ hơn hai mươi tuổi, đây quả thực là không thể tưởng tượng nổi.
Trong quá khứ, Từ Thanh Thanh luôn cảm thấy mình ở tuổi hơn hai mươi đã đạt tới trình độ nội kình, đã xem như là một thiên tài vô cùng giỏi rổi.
Hơn nữa cô ta lại là một đứa con gái, cho nên trong lòng còn có một chút kiêu ngạo.
Nhưng sự kiêu ngạo của cô ta bây giờ đã hoàn toàn bị tên Lâm Thanh Diện phá vỡ.
Lâm Thanh Diện khiến cô ta hiểu được được cái gì mới là thiên tài chân chính, so sánh với Lâm Thanh Diện, cô ta căn bản không là cái gì hết.
Từ Thần chú ý tới phản ứng của Từ Thanh Thanh, an ủi nói: "Cháu cũng đừng quá để ý, nghĩ đến người như cậu ta, đoán chừng mấy ngàn năm mới có thể xuất hiện một người, so với loại người này, sẽ chỉ khiến cho bản thân bị đả kích thôi.”
Từ Thanh Thanh gật đầu, tuy rằng Từ Thần đang an ủi cô ta, nhưng nghe xong lời này, trong lòng cô ta lại càng thêm khó chịu.
Lâm Thanh Diện đứng ở trước mặt Vân Tử Họa, trong tay một thanh trường đao phát ra ánh sang xuất hiện, sức mạnh to lớn xoay quanh nó, khiến cho quanh thân anh xuất hiện từng đạo gió mạnh.
Vân Tử Họa từ trong khiếp sợ thực lực của Lâm Thanh Diện phục hồi lại tinh thần, sau đó hừ lạnh một tiếng, mở miệng nói: "Không nghĩ tới Chúng Thần Điện lại còn có thiên tài yêu nghiệt như cậu, ở tuổi này, đã có thực lực Hóa Cảnh đỉnh phong!”
“Tôi dùng hơn một trăm năm mới đạt tới cảnh giới này, cậu thật đúng là làm cho người ta ghen tị!”
Lâm Thanh Diện cười cười, nói: "Ghen tị cũng vô dụng thôi, đây là trời sinh, không có cách nào khác.”
Vân Tử Họa nghe được câu trào phúng này của Lâm Thanh Diện, hừ lạnh một tiếng, mở miệng nói: "Cậu bớt ở đây đắc ý đi, thực lực của Từ Thần cũng là Hóa Cảnh đỉnh phong, nhưng ông ta vẫn bị thương trên tay tôi thôi.”
“Thiên phú của cậu trác tuyệt như thế, nếu lấy ra luyện Hồi Xuân công của tôi, nhất định có thể làm cho công lực của tôi tăng lên nhiều đấy, tôi ngược lại còn phải cảm ơn cậu đã cho tôi một niềm vui như vậy!”
Lâm Thanh Diện bĩu môi, không có ý định tiếp tục nói nhảm với ông ta, Huyền kình trong cơ thể di chuyển, bay thẳng về phía Vân Tử Họa.
“Chỉ sợ ông không có năng lực này!”
Vừa dứt lời, Lâm Thanh Diện chém một đao về phía Vân Tử Họa, một đao ảnh khổng lồ xuất hiện, đập lên người Vân Tử Họa.
Vân Tử Họa cũng không có chậm trễ, ánh sáng màu tím trên người xuất hiện, vươn tay ra bắt lấy đao ảnh kia.
Đương nhiên, ông ta cũng không phải thật sự dùng tay bắt lấy, trong nháy mắt ông ta vươn tay ra, một bàn tay thật lớn xuất hiện giữa không trung, lập tức cầm lấy đao ảnh kia, tiếp theo dùng lực, nhanh chóng bóp nát toàn bộ đao ảnh.
Lâm Thanh Diện cảm nhận được lực lượng của Vân Tử Họa, nghĩ thầm Hồi Xuân công của lão già này quả nhiên có chút môn đạo, thực lực Hóa Cảnh đỉnh phong, cộng thêm công lực của Hồi Xuân công hai mươi năm, thậm chí có một tia cảm giác Thần Cảnh.
Đương nhiên, Lâm Thanh Diện lúc trước đã từng chiến đấu với cường giả Thần Cảnh chân chính, cho nên giờ phút này không có sợ Vân Tử Họa một chút nào, lại là một đao chém về phía ông ta.
“Thiên Tinh Thức!”
Vân Tử Họa thấy một chiêu này của Lâm Thanh Diện uy lực không đơn giản, lúc này cũng dùng ra một chiêu thức uy lực không tầm thường, trấn áp chiêu số của Lâm Thanh Diện.
Hai người chiến đấu kịch liệt hồi lâu, toàn bộ cây cối xung quanh đều bị vạ lây, chỉ trong vài phút, trong phạm vi mấy trăm mét xung quanh, đã là một đống hoang tàn, nếu là người không biết chuyện nhìn thấy, còn tưởng rằng nơi này đã xảy ra thiên tai khủng bố gì.
“Yêu Nguyệt Thức!”
“Kinh Lôi Thức!”
...
Lâm Thanh Diện đem chiêu thức uy lực không tầm thường của mình toàn bộ phóng tới trên người Vân Tử Họa.
Nhưng Vân Tử Họa bởi vì uy lực của Hồi Xuân công, rất dễ dàng hóa giải chiêu số của Lâm Thanh Diện.
Mặc dù như vậy, trong lòng Vân Tử Họa vẫn cảm thấy nghi hoặc. Theo lý mà nói, hắn ta phóng xuất ra hai mươi năm công lực, đối mặt với cao thủ Hóa Cảnh đỉnh phong, tuy nói sẽ không áp chế toàn diện, nhưng ít nhất cũng sẽ chiếm được ưu thế
Nhưng giao thủ với Lâm Thanh Diện, ông ta hoàn toàn không có cảm giác chiếm được ưu thế, ngược lại cảm thấy bản thân và anh thế lực ngang nhau.
Hắn thậm chí hơi hoài nghi thực lực của Lâm Thanh Diện vượt xa cảnh giới Hóa Cảnh đỉnh phong.
Vân Tử Họa sở dĩ có cảm giác như vậy, tự nhiên là bởi vì Lâm Thanh Diện tu luyện huyền kình cấp cao, phẩm chất lực lượng khiến cho công kích của Lâm Thanh Diện trở nên mạnh hơn, cho nên mới đánh ngang tay với Vân Tử Họa.
Thấy bản thân không có biện pháp làm gì được Lâm Thanh Diện, trong lòng Vân Tử Họa cũng sinh ra một tia sốt ruột, nếu như tiếp tục dây dưa như vậy, đến lúc đó ai thua ai thắng thật sự khó nói.
Âm thầm cắn răng, Vân Tử Họa trong lòng quyết định, gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Thanh Diện sau đó mở miệng nó: "Cậu nhóc này, bức tôi đến mức độ này, cậu xem như là người đầu tiên, nhưng đây chỉ là trình độ hai mươi năm công lực của Hồi Xuân công ta mà thôi.”
“Bây giờ tôi đem công lực phóng thích đến bốn mươi năm, xem cậu còn muốn ứng phó kiểu gì!”
Vừa dứt lời, khí thế của Vân Tử Họa lại tăng vọt, ông ta đánh ra một chưởng về phía trước, đánh bay Lâm Thanh Diện ra ngoài.
Rể Quý Trời Cho
Từ Thần té trên mặt đất cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, hoàn toàn không nghĩ tới Lâm Thanh Diện lại thể hiện ra khí thế như vậy, trước đó, ông ta vẫn cho rằng Lâm Thanh Diện chỉ dừng lại ở trình độ nửa bước Hóa Cảnh, cho nên mới vô cùng sốt ruột.
Nhưng bây giờ xem ra, thực lực của cậu nhóc này tựa hồ cũng không yếu hơn mình.
“Cậu nhóc này rốt cuộc làm như thế nào? Đoạn thời gian trước không phải là nửa bước Hóa Cảnh sao? Tại sao mới vài ngày không gặp mà đã là Hóa Cảnh đỉnh phong rồi? Quý Trường Thanh rốt cuộc tìm được quái vật này từ đâu? Cậu nhóc này không phải là từ trong khe đá nhảy ra chứ?”
Từ Thần vẻ mặt sợ hãi than, đã bị thực lực mà Lâm Thanh Diện thể hiện ra làm cho rung động.
Ông ta cắn răng từ trên mặt đất đứng lên, nhanh chóng đến chỗ Từ Thanh Thanh.
Nếu thực lực của Lâm Thanh Diện không đơn giản như ông ta nghĩ, vậy ông ta cũng không cần phải gấp gáp như vậy.
Từ Thanh Thanh lúc này vẻ mặt khó hiểu, cô ta vẫn không thể từ khí thế mà Lâm Thanh Diện phát ra mà phân biệt được thực lực hiện tại của Lâm Thanh Diện là gì, chỉ có thể đoán được thực lực của anh không đơn giản như mình nghĩ.
“Thái tổ gia, sao ông không gọi Lâm Thanh Diện trở lại, một mình anh ta làm sao có thể ứng phó với tên kia, anh ta đi qua chính là đi chịu chết mất.” Trên mặt Từ Thanh Thanh vẫn mang theo vài phần sốt ruột.
Từ Thần lúc này sắc mặt bình tĩnh, mở miệng nói: "Chịu chết còn chưa đến mức, cậu nhóc này thật sự có thể khiến cho người ta kinh ngạc, thực lực của cậu ta bây giờ, căn bản không kém gì ông, Vân Tử Họa muốn giết cậu ta, cũng không dễ dàng gì đâu”.
Cao thủ có thể đạt tới cảnh giới Hóa Cảnh đỉnh phong, không có một ai là đèn cạn dầu, cho dù Vân Tử Họa dựa vào Hồi Xuân công phóng thích hai mươi năm công lực, nhiều lắm cũng chỉ là áp chế Lâm Thanh Diện, cũng không thể áp đảo mà đánh bại Lâm Thanh Diện.
Ông ta vừa rồi sở dĩ bị thương, nguyên nhân chủ yếu là sự việc xảy ra đột ngột, ông ta không nghĩ tới Vân Tử Họa đã luyện thành công Hồi xuân, lúc này mới nói.
Từ Thanh Thanh sau khi nghe được lời nói của Từ Thần, trên mặt trong nháy mắt hiện đầy ngạc nhiên, hơn nữa hơi hoài nghi bản thân vừa rồi nghe lầm.
“Thái tổ gia, ông mới vừa nói, thực lực của Lâm Thanh Diện, đã không kém gì ông sao?” Cô ta vội vàng xác nhận lại một lần nữa.
Từ Thần gật đầu, nói: "Cậu nhóc này, quả nhiên là thiên tài chưa từng có trong lịch sử, đương kim võ đạo, nếu nói về thiên phú, tuyệt đối không có bất kỳ người nào có thể vượt qua cậu ta.”
Từ Thanh Thanh chỉ cảm thấy thân thể của mình cũng trở nên cứng ngắc, khó có thể tin nhìn Lâm Thanh Diện ở xa xa, thật lâu không thể phục hồi được tinh thần.
Thực lực không kém gì Từ Thần, nói cách khác thực lực hiện tại của Lâm Thanh Diện đã đạt đến Hóa Cảnh đỉnh phong!
Mà Lâm Thanh Diện mới chỉ hơn hai mươi tuổi, đây quả thực là không thể tưởng tượng nổi.
Trong quá khứ, Từ Thanh Thanh luôn cảm thấy mình ở tuổi hơn hai mươi đã đạt tới trình độ nội kình, đã xem như là một thiên tài vô cùng giỏi rổi.
Hơn nữa cô ta lại là một đứa con gái, cho nên trong lòng còn có một chút kiêu ngạo.
Nhưng sự kiêu ngạo của cô ta bây giờ đã hoàn toàn bị tên Lâm Thanh Diện phá vỡ.
Lâm Thanh Diện khiến cô ta hiểu được được cái gì mới là thiên tài chân chính, so sánh với Lâm Thanh Diện, cô ta căn bản không là cái gì hết.
Từ Thần chú ý tới phản ứng của Từ Thanh Thanh, an ủi nói: "Cháu cũng đừng quá để ý, nghĩ đến người như cậu ta, đoán chừng mấy ngàn năm mới có thể xuất hiện một người, so với loại người này, sẽ chỉ khiến cho bản thân bị đả kích thôi.”
Từ Thanh Thanh gật đầu, tuy rằng Từ Thần đang an ủi cô ta, nhưng nghe xong lời này, trong lòng cô ta lại càng thêm khó chịu.
Lâm Thanh Diện đứng ở trước mặt Vân Tử Họa, trong tay một thanh trường đao phát ra ánh sang xuất hiện, sức mạnh to lớn xoay quanh nó, khiến cho quanh thân anh xuất hiện từng đạo gió mạnh.
Vân Tử Họa từ trong khiếp sợ thực lực của Lâm Thanh Diện phục hồi lại tinh thần, sau đó hừ lạnh một tiếng, mở miệng nói: "Không nghĩ tới Chúng Thần Điện lại còn có thiên tài yêu nghiệt như cậu, ở tuổi này, đã có thực lực Hóa Cảnh đỉnh phong!”
“Tôi dùng hơn một trăm năm mới đạt tới cảnh giới này, cậu thật đúng là làm cho người ta ghen tị!”
Lâm Thanh Diện cười cười, nói: "Ghen tị cũng vô dụng thôi, đây là trời sinh, không có cách nào khác.”
Vân Tử Họa nghe được câu trào phúng này của Lâm Thanh Diện, hừ lạnh một tiếng, mở miệng nói: "Cậu bớt ở đây đắc ý đi, thực lực của Từ Thần cũng là Hóa Cảnh đỉnh phong, nhưng ông ta vẫn bị thương trên tay tôi thôi.”
“Thiên phú của cậu trác tuyệt như thế, nếu lấy ra luyện Hồi Xuân công của tôi, nhất định có thể làm cho công lực của tôi tăng lên nhiều đấy, tôi ngược lại còn phải cảm ơn cậu đã cho tôi một niềm vui như vậy!”
Lâm Thanh Diện bĩu môi, không có ý định tiếp tục nói nhảm với ông ta, Huyền kình trong cơ thể di chuyển, bay thẳng về phía Vân Tử Họa.
“Chỉ sợ ông không có năng lực này!”
Vừa dứt lời, Lâm Thanh Diện chém một đao về phía Vân Tử Họa, một đao ảnh khổng lồ xuất hiện, đập lên người Vân Tử Họa.
Vân Tử Họa cũng không có chậm trễ, ánh sáng màu tím trên người xuất hiện, vươn tay ra bắt lấy đao ảnh kia.
Đương nhiên, ông ta cũng không phải thật sự dùng tay bắt lấy, trong nháy mắt ông ta vươn tay ra, một bàn tay thật lớn xuất hiện giữa không trung, lập tức cầm lấy đao ảnh kia, tiếp theo dùng lực, nhanh chóng bóp nát toàn bộ đao ảnh.
Lâm Thanh Diện cảm nhận được lực lượng của Vân Tử Họa, nghĩ thầm Hồi Xuân công của lão già này quả nhiên có chút môn đạo, thực lực Hóa Cảnh đỉnh phong, cộng thêm công lực của Hồi Xuân công hai mươi năm, thậm chí có một tia cảm giác Thần Cảnh.
Đương nhiên, Lâm Thanh Diện lúc trước đã từng chiến đấu với cường giả Thần Cảnh chân chính, cho nên giờ phút này không có sợ Vân Tử Họa một chút nào, lại là một đao chém về phía ông ta.
“Thiên Tinh Thức!”
Vân Tử Họa thấy một chiêu này của Lâm Thanh Diện uy lực không đơn giản, lúc này cũng dùng ra một chiêu thức uy lực không tầm thường, trấn áp chiêu số của Lâm Thanh Diện.
Hai người chiến đấu kịch liệt hồi lâu, toàn bộ cây cối xung quanh đều bị vạ lây, chỉ trong vài phút, trong phạm vi mấy trăm mét xung quanh, đã là một đống hoang tàn, nếu là người không biết chuyện nhìn thấy, còn tưởng rằng nơi này đã xảy ra thiên tai khủng bố gì.
“Yêu Nguyệt Thức!”
“Kinh Lôi Thức!”
...
Lâm Thanh Diện đem chiêu thức uy lực không tầm thường của mình toàn bộ phóng tới trên người Vân Tử Họa.
Nhưng Vân Tử Họa bởi vì uy lực của Hồi Xuân công, rất dễ dàng hóa giải chiêu số của Lâm Thanh Diện.
Mặc dù như vậy, trong lòng Vân Tử Họa vẫn cảm thấy nghi hoặc. Theo lý mà nói, hắn ta phóng xuất ra hai mươi năm công lực, đối mặt với cao thủ Hóa Cảnh đỉnh phong, tuy nói sẽ không áp chế toàn diện, nhưng ít nhất cũng sẽ chiếm được ưu thế
Nhưng giao thủ với Lâm Thanh Diện, ông ta hoàn toàn không có cảm giác chiếm được ưu thế, ngược lại cảm thấy bản thân và anh thế lực ngang nhau.
Hắn thậm chí hơi hoài nghi thực lực của Lâm Thanh Diện vượt xa cảnh giới Hóa Cảnh đỉnh phong.
Vân Tử Họa sở dĩ có cảm giác như vậy, tự nhiên là bởi vì Lâm Thanh Diện tu luyện huyền kình cấp cao, phẩm chất lực lượng khiến cho công kích của Lâm Thanh Diện trở nên mạnh hơn, cho nên mới đánh ngang tay với Vân Tử Họa.
Thấy bản thân không có biện pháp làm gì được Lâm Thanh Diện, trong lòng Vân Tử Họa cũng sinh ra một tia sốt ruột, nếu như tiếp tục dây dưa như vậy, đến lúc đó ai thua ai thắng thật sự khó nói.
Âm thầm cắn răng, Vân Tử Họa trong lòng quyết định, gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Thanh Diện sau đó mở miệng nó: "Cậu nhóc này, bức tôi đến mức độ này, cậu xem như là người đầu tiên, nhưng đây chỉ là trình độ hai mươi năm công lực của Hồi Xuân công ta mà thôi.”
“Bây giờ tôi đem công lực phóng thích đến bốn mươi năm, xem cậu còn muốn ứng phó kiểu gì!”
Vừa dứt lời, khí thế của Vân Tử Họa lại tăng vọt, ông ta đánh ra một chưởng về phía trước, đánh bay Lâm Thanh Diện ra ngoài.
Rể Quý Trời Cho
Đánh giá:
Truyện Rể Quý Trời Cho
Story
Chương 1025: Đây Là Bẩm Sinh, Không Còn Cách Nào Khác
10.0/10 từ 14 lượt.