Rể Quý Trời Cho
Chương 1005: Còn Có Ai Có Ý Kiến Khác Không?
Lúc này Tân Chính cũng thấy ngạc nhiên vì thực lực Lâm Thanh Diện thể hiện ra, chỉ với tình huống trước khi Lâm Thanh Diện ra tay, ông ta lại không có cách nào phán đoán ra được rốt cuộc Lâm Thanh Diện đang thuộc trình độ nào.
Sau khi nghe thấy lời nói của Lâm Thanh Diện, Tân Chính sa sâm mặt, thâm nghĩ tuy thực lực của Lâm Thanh Diện khiến người ta ngạc nhiên, nhưng cho dù thế nào anh cũng chỉ là một tiểu bối hai mươi mấy tuổi.
Anh đúng là có thiên phú, nhưng tốt xấu gì mình cũng là cao thủ Hóa Cảnh hậu kỳ nhiều năm, không thể nào thua trong tay một hậu bối được.
Vả lại Lâm Thanh Diện chủ động đề nghị, nếu ông ta không lên, chẳng phải chứng tỏ là ông ta sợ thằng nhóc này sao.
“Lâm Thanh Diện, thực lực cậu thể hiện hôm nay thật sự khiến người ta ngạc nhiên, nhưng nhiêu đó vẫn không đủ để cậu có tư cách ngôi vào vị trí điện chủ đâu, sau đây tôi sẽ để cậu hiểu cao thủ thật sự mạnh đến mức nào!”
Nói xong, Tân Chính bèn đi vê phía Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện chắp tay với Tân Chính, bày ra tư thế nghênh chiến.
Mọi người nhìn thấy Tân Chính ra tay, trên mặt cũng đều lộ ra chút chờ mong.
“Mọi người nói xem, trưởng lão Tân Chính có thể đánh bại Lâm Thanh Diện không?”
“Ông đùa cái gì vậy, tuy khi nãy Lâm Thanh Diện này đánh bại một cao thủ Hóa Cảnh trung kỳ, nhưng trong đó đa phần là do may mắn, ngoài điện chủ, trưởng lão Tân Chính là người có thực lực mạnh nhất của Chúng Thần Điện chúng ta, sao có thể không xử lý được Lâm Thanh Diện chứ”
“Nói cũng phải, nhưng Lâm Thanh Diện thật sự khiến người ta rất ngạc nhiên, đến tận lúc này tôi vẫn không ngờ một người mới hai mươi mấy tuổi đã có thể đánh bại cao thủ Hóa Cảnh trung kỳ rồi”
“Ai mà biết cậu ta sử dụng cách gì, nói không chừng ở trong đó còn có gì mờ ám đấy, nhưng trước thực lực tuyệt đối, thủ đoạn gì cũng là vô ích, đợi xem thằng nhóc này bị xử lý là được”
Tần Chính cũng không chần chừ, sau khi thấy Lâm Thanh Diện đã chuẩn bị xong thì lập tức di chuyển, nhanh chóng xuất hiện trước mặt anh.
“Ăn một quyền của tôi đi!”
Nắm đấm của Tân Chính đánh thẳng lên người Lâm Thanh Diện, tốc độ vô cùng nhanh, mắt thường gân như không thể nhận ra.
Mọi người đều bị khí thế của Tân Chính làm chấn động, quả nhiên vẫn là trưởng lão Tân Chính lợi hại.
Nhưng giây tiếp theo, Lâm Thanh Diện lại vươn tay bắt lấy năm đấm của Tần Chính, khiến mọi người đều sửng sốt.
Không ngờ Lâm Thanh Diện lại bắt lấy nắm đấm của Tân Chính, chuyện này chẳng khác nào một hành động tự tìm đường chết trong mắt mọi người cả, dù sao nếu sức mạnh của một cao thủ Hóa Cảnh hậu kỳ bùng nổ thì chẳng có mấy ai có thể ngăn được.
Tần Chính không ngờ Lâm Thanh Diện sẽ đưa tay ra bắt lấy, trên mặt cũng hiện lên vẻ khinh thường, thâm nghĩ hôm nay chỉ với một chiêu này đã đủ để Lâm Thanh Diện chịu thiệt thòi rồi.
Nhưng chuyện lại không phát triển theo suy nghĩ của mọi người, vào khoảnh khắc nắm đấm của mình bị Lâm Thanh Diện bắt lấy, Tân Chính lập tức muốn bộc phát ra sức mạnh của cao thủ Hóa Cảnh hậu kỳ.
Nhưng ngay lúc này, ông ta cảm thấy trên tay Lâm Thanh Diện truyền đến từng luồng sức mạnh tinh thuần, cứ thế đè lại sức mạnh đang bùng nổ của ông ta.
Sau đó, Lâm Thanh Diện đẩy mạnh một cái, người Tân Chính lập tức mất khống chế lùi vê sau.
Lâm Thanh Diện cũng không chân chừ, sau khi đấy lùi Tân Chính, anh nhanh chóng đuổi theo, đánh một bộ quyền pháp mạnh mẽ vê phía ông ta.
Tần Chính bị ép tiếp chiêu, trên cơ bản mỗi một chiêu đều bị Lâm Thanh Diện dắt mũi.
Ông ta không biết vì sao mình đấu với một tiểu bối lại có kết cục thế này.
Hai người giao thủ mười mãy chiêu, mỗi lần Tân Chính muốn dùng sức giành lấy phần thắng đều sẽ bị sức mạnh Lâm Thanh Diện bộc phát ra chặn lại.
Tuy đây chỉ là luận bàn, mọi người chỉ so bản lĩnh quyên cước chứ không đánh thật, nhưng tất cả mọi người đang có mặt đều nhìn ra sự phức tạp trong trận đấu.
Nếu thực lực giữa hai người cách xa nhau, chắc chắn trận đấu này sẽ kết thúc nhanh chóng, nhưng bây giờ Lâm Thanh Diện lại khó phân thắng bại với Tần Chính, thậm chí còn có cảm giác chiếm lợi thế, thật sự khiến mọi người thây chấn động.
Cảnh giới của Lâm Thanh Diện là Hoá cảnh đỉnh phong, lại thêm Huyền Kình còn bá đạo hơn nội công rất nhiều, anh muốn nhanh chóng đánh bại Tần Chính là một chuyện rất dễ dàng.
Nhưng tốt xấu gì Tân Chính cũng là một ông già đã sống hơn trăm năm, kinh nghiệm chiến đấu cũng nhiều hơn Lâm Thanh Diện, cho nên Lâm Thanh Diện muốn mượn cơ hội này đâu thêm mấy chiêu với Tân Chính, học hỏi chút kinh nghiệm từ trong đó.
Trong nháy mắt, hai người đã so đấu mấy trăm chiêu, sắc mặt Tân Chính trở nên xanh mét, hơn nữa ông ta là đang lây trứng chọi đá, như sắp thua đến nơi.
Lâm Thanh Diện cảm thấy cũng tàm tạm rồi bèn đánh một quyền về phía trước, một luông sức mạnh vô cùng to lớn lập tức xuất hiện.
Tần Chính vội vàng chặn lại, nhưng tốc độ của ông ta bị chậm nửa nhịp, một năm đấm hình thành từ Huyên Kình đánh lên ngực ông ta, ngay sau đó, Tần Chính lập tức bay ngược ra ngoài, rơi xuông đất.
Cả sân tập võ lập tức trở nên yên tĩnh.
Mọi người không ngờ Tần Chính là Hóa Cảnh hậu kỳ lại thua dưới tay Lâm Thanh Diện!
“Cảm ơn!" Lâm Thanh Diện ôm quyền nói với Từ Chương.
Tần Chính mang vẻ mặt thảng thốt, đầu óc vẫn chưa tỉnh táo lại.
Ông ta cứ thế thua bởi Lâm Thanh Diện ư?
Ông ta ngẩng đầu nhìn chằm chằm Lâm Thanh Diện một lúc, vẻ mặt phức tạp, chẳng qua sự khinh thường với Lâm Thanh Diện trước đó đã hoàn toàn biến mất.
“Xem ra là mình quá tự cao rồi phải không? Chẳng trách điện chủ sẽ truyền vị trí điện chủ nhiệm kỳ mới lại cho cậu ta, xem ra chàng trai trẻ này mới là tương lai của Chúng Thần Điện”
Tân Chính tự nói một câu, vẻ mặt lại lộ ra chút thoải mái.
Cũng không phải ông ta có thành kiến gì với Lâm Thanh Diện, lúc trước chỉ cảm thấy Lâm Thanh Diện quá trẻ, không thể đảm nhiệm được vị trí điện chủ thôi.
Nhưng bây giờ, Lâm Thanh Diện đã sử dụng thực lực chứng minh bản thân mình, anh để mọi người hiểu rõ mình dư sức làm cái chức điện chủ này.
Tuy Tân Chính có khát khao với vị trí điện chủ, nhưng suy cho cùng đều là vì sự phát triển của Chúng Thần Điện.
Bây giờ Chúng Thần Điện xuất hiện một nhân tài thiên phú tuyệt vời, thực lực mạnh mẽ, còn tràn đây sức sống, đương nhiên ông ta phải vui rồi.
Lâm Thanh Diện nhìn thoáng qua mọi người ở đây, cao giọng hỏi: “Tôi trở thành điện chủ nhiệm kỳ mới, còn ai có ý kiến gì khác không?”
Lúc này mọi người đều ôm quyền cúi người với Lâm Thanh Diện, cất lời: “Thuộc hạ không có gì dị nghị cải!”
Tần Chính đứng lên, đi đến trước mặt Lâm Thanh Diện, ôm quyên với anh, cung kính nói: “Thuộc hạ hổ thẹn, nguyện nhận trừng phạt vì thái độ với điện chủ!”
Lâm Thanh Diện cười nói: “Không sao, tôi biết mình còn trẻ, các trưởng lão thấy nghi ngờ tôi cũng là chuyện bình thường”
Thấy Lâm Thanh Diện không so đo với mình, trong lòng Tần Chính cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó hỏi ra một vấn đề trong lòng mình khá tò mò:
“Điện chủ, không biết rốt cuộc thực lực của cậu bây giờ là thế nào?”
Lâm Thanh Diện cười nhìn ông ta, cất lời: “Hoá cảnh đỉnh phong”
Mọi người ngạc nhiên, Tân Chính hít một hơi khí lạnh.
Cảnh giới này là cảnh giới biết bao người mơ ước khát vọng đạt được, Lâm Thanh Diện lại đạt được một cách thoải mái như thế.
Mà anh mới chỉ hai mươi mấy tuổi!
Đây thật sự là một chuyện vô cùng hoang đường!
Rể Quý Trời Cho
Sau khi nghe thấy lời nói của Lâm Thanh Diện, Tân Chính sa sâm mặt, thâm nghĩ tuy thực lực của Lâm Thanh Diện khiến người ta ngạc nhiên, nhưng cho dù thế nào anh cũng chỉ là một tiểu bối hai mươi mấy tuổi.
Anh đúng là có thiên phú, nhưng tốt xấu gì mình cũng là cao thủ Hóa Cảnh hậu kỳ nhiều năm, không thể nào thua trong tay một hậu bối được.
Vả lại Lâm Thanh Diện chủ động đề nghị, nếu ông ta không lên, chẳng phải chứng tỏ là ông ta sợ thằng nhóc này sao.
“Lâm Thanh Diện, thực lực cậu thể hiện hôm nay thật sự khiến người ta ngạc nhiên, nhưng nhiêu đó vẫn không đủ để cậu có tư cách ngôi vào vị trí điện chủ đâu, sau đây tôi sẽ để cậu hiểu cao thủ thật sự mạnh đến mức nào!”
Nói xong, Tân Chính bèn đi vê phía Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện chắp tay với Tân Chính, bày ra tư thế nghênh chiến.
Mọi người nhìn thấy Tân Chính ra tay, trên mặt cũng đều lộ ra chút chờ mong.
“Mọi người nói xem, trưởng lão Tân Chính có thể đánh bại Lâm Thanh Diện không?”
“Ông đùa cái gì vậy, tuy khi nãy Lâm Thanh Diện này đánh bại một cao thủ Hóa Cảnh trung kỳ, nhưng trong đó đa phần là do may mắn, ngoài điện chủ, trưởng lão Tân Chính là người có thực lực mạnh nhất của Chúng Thần Điện chúng ta, sao có thể không xử lý được Lâm Thanh Diện chứ”
“Nói cũng phải, nhưng Lâm Thanh Diện thật sự khiến người ta rất ngạc nhiên, đến tận lúc này tôi vẫn không ngờ một người mới hai mươi mấy tuổi đã có thể đánh bại cao thủ Hóa Cảnh trung kỳ rồi”
“Ai mà biết cậu ta sử dụng cách gì, nói không chừng ở trong đó còn có gì mờ ám đấy, nhưng trước thực lực tuyệt đối, thủ đoạn gì cũng là vô ích, đợi xem thằng nhóc này bị xử lý là được”
Tần Chính cũng không chần chừ, sau khi thấy Lâm Thanh Diện đã chuẩn bị xong thì lập tức di chuyển, nhanh chóng xuất hiện trước mặt anh.
“Ăn một quyền của tôi đi!”
Nắm đấm của Tân Chính đánh thẳng lên người Lâm Thanh Diện, tốc độ vô cùng nhanh, mắt thường gân như không thể nhận ra.
Mọi người đều bị khí thế của Tân Chính làm chấn động, quả nhiên vẫn là trưởng lão Tân Chính lợi hại.
Nhưng giây tiếp theo, Lâm Thanh Diện lại vươn tay bắt lấy năm đấm của Tần Chính, khiến mọi người đều sửng sốt.
Không ngờ Lâm Thanh Diện lại bắt lấy nắm đấm của Tân Chính, chuyện này chẳng khác nào một hành động tự tìm đường chết trong mắt mọi người cả, dù sao nếu sức mạnh của một cao thủ Hóa Cảnh hậu kỳ bùng nổ thì chẳng có mấy ai có thể ngăn được.
Tần Chính không ngờ Lâm Thanh Diện sẽ đưa tay ra bắt lấy, trên mặt cũng hiện lên vẻ khinh thường, thâm nghĩ hôm nay chỉ với một chiêu này đã đủ để Lâm Thanh Diện chịu thiệt thòi rồi.
Nhưng chuyện lại không phát triển theo suy nghĩ của mọi người, vào khoảnh khắc nắm đấm của mình bị Lâm Thanh Diện bắt lấy, Tân Chính lập tức muốn bộc phát ra sức mạnh của cao thủ Hóa Cảnh hậu kỳ.
Nhưng ngay lúc này, ông ta cảm thấy trên tay Lâm Thanh Diện truyền đến từng luồng sức mạnh tinh thuần, cứ thế đè lại sức mạnh đang bùng nổ của ông ta.
Sau đó, Lâm Thanh Diện đẩy mạnh một cái, người Tân Chính lập tức mất khống chế lùi vê sau.
Lâm Thanh Diện cũng không chân chừ, sau khi đấy lùi Tân Chính, anh nhanh chóng đuổi theo, đánh một bộ quyền pháp mạnh mẽ vê phía ông ta.
Tần Chính bị ép tiếp chiêu, trên cơ bản mỗi một chiêu đều bị Lâm Thanh Diện dắt mũi.
Ông ta không biết vì sao mình đấu với một tiểu bối lại có kết cục thế này.
Hai người giao thủ mười mãy chiêu, mỗi lần Tân Chính muốn dùng sức giành lấy phần thắng đều sẽ bị sức mạnh Lâm Thanh Diện bộc phát ra chặn lại.
Tuy đây chỉ là luận bàn, mọi người chỉ so bản lĩnh quyên cước chứ không đánh thật, nhưng tất cả mọi người đang có mặt đều nhìn ra sự phức tạp trong trận đấu.
Nếu thực lực giữa hai người cách xa nhau, chắc chắn trận đấu này sẽ kết thúc nhanh chóng, nhưng bây giờ Lâm Thanh Diện lại khó phân thắng bại với Tần Chính, thậm chí còn có cảm giác chiếm lợi thế, thật sự khiến mọi người thây chấn động.
Cảnh giới của Lâm Thanh Diện là Hoá cảnh đỉnh phong, lại thêm Huyền Kình còn bá đạo hơn nội công rất nhiều, anh muốn nhanh chóng đánh bại Tần Chính là một chuyện rất dễ dàng.
Nhưng tốt xấu gì Tân Chính cũng là một ông già đã sống hơn trăm năm, kinh nghiệm chiến đấu cũng nhiều hơn Lâm Thanh Diện, cho nên Lâm Thanh Diện muốn mượn cơ hội này đâu thêm mấy chiêu với Tân Chính, học hỏi chút kinh nghiệm từ trong đó.
Trong nháy mắt, hai người đã so đấu mấy trăm chiêu, sắc mặt Tân Chính trở nên xanh mét, hơn nữa ông ta là đang lây trứng chọi đá, như sắp thua đến nơi.
Lâm Thanh Diện cảm thấy cũng tàm tạm rồi bèn đánh một quyền về phía trước, một luông sức mạnh vô cùng to lớn lập tức xuất hiện.
Tần Chính vội vàng chặn lại, nhưng tốc độ của ông ta bị chậm nửa nhịp, một năm đấm hình thành từ Huyên Kình đánh lên ngực ông ta, ngay sau đó, Tần Chính lập tức bay ngược ra ngoài, rơi xuông đất.
Cả sân tập võ lập tức trở nên yên tĩnh.
Mọi người không ngờ Tần Chính là Hóa Cảnh hậu kỳ lại thua dưới tay Lâm Thanh Diện!
“Cảm ơn!" Lâm Thanh Diện ôm quyền nói với Từ Chương.
Tần Chính mang vẻ mặt thảng thốt, đầu óc vẫn chưa tỉnh táo lại.
Ông ta cứ thế thua bởi Lâm Thanh Diện ư?
Ông ta ngẩng đầu nhìn chằm chằm Lâm Thanh Diện một lúc, vẻ mặt phức tạp, chẳng qua sự khinh thường với Lâm Thanh Diện trước đó đã hoàn toàn biến mất.
“Xem ra là mình quá tự cao rồi phải không? Chẳng trách điện chủ sẽ truyền vị trí điện chủ nhiệm kỳ mới lại cho cậu ta, xem ra chàng trai trẻ này mới là tương lai của Chúng Thần Điện”
Tân Chính tự nói một câu, vẻ mặt lại lộ ra chút thoải mái.
Cũng không phải ông ta có thành kiến gì với Lâm Thanh Diện, lúc trước chỉ cảm thấy Lâm Thanh Diện quá trẻ, không thể đảm nhiệm được vị trí điện chủ thôi.
Nhưng bây giờ, Lâm Thanh Diện đã sử dụng thực lực chứng minh bản thân mình, anh để mọi người hiểu rõ mình dư sức làm cái chức điện chủ này.
Tuy Tân Chính có khát khao với vị trí điện chủ, nhưng suy cho cùng đều là vì sự phát triển của Chúng Thần Điện.
Bây giờ Chúng Thần Điện xuất hiện một nhân tài thiên phú tuyệt vời, thực lực mạnh mẽ, còn tràn đây sức sống, đương nhiên ông ta phải vui rồi.
Lâm Thanh Diện nhìn thoáng qua mọi người ở đây, cao giọng hỏi: “Tôi trở thành điện chủ nhiệm kỳ mới, còn ai có ý kiến gì khác không?”
Lúc này mọi người đều ôm quyền cúi người với Lâm Thanh Diện, cất lời: “Thuộc hạ không có gì dị nghị cải!”
Tần Chính đứng lên, đi đến trước mặt Lâm Thanh Diện, ôm quyên với anh, cung kính nói: “Thuộc hạ hổ thẹn, nguyện nhận trừng phạt vì thái độ với điện chủ!”
Lâm Thanh Diện cười nói: “Không sao, tôi biết mình còn trẻ, các trưởng lão thấy nghi ngờ tôi cũng là chuyện bình thường”
Thấy Lâm Thanh Diện không so đo với mình, trong lòng Tần Chính cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó hỏi ra một vấn đề trong lòng mình khá tò mò:
“Điện chủ, không biết rốt cuộc thực lực của cậu bây giờ là thế nào?”
Lâm Thanh Diện cười nhìn ông ta, cất lời: “Hoá cảnh đỉnh phong”
Mọi người ngạc nhiên, Tân Chính hít một hơi khí lạnh.
Cảnh giới này là cảnh giới biết bao người mơ ước khát vọng đạt được, Lâm Thanh Diện lại đạt được một cách thoải mái như thế.
Mà anh mới chỉ hai mươi mấy tuổi!
Đây thật sự là một chuyện vô cùng hoang đường!
Rể Quý Trời Cho
Đánh giá:
Truyện Rể Quý Trời Cho
Story
Chương 1005: Còn Có Ai Có Ý Kiến Khác Không?
10.0/10 từ 14 lượt.