Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả rể Ngoan Giá Đáo

C574: Không biết lượng sức mình

90@-

Tất cả mọi người đều nghĩ rằng nhà họ Thẩm muốn vạch rõ ranh giới với nhà họ Lâm, đứng về phía nhà họ Viên.

Viên Thọ Sơn cười tủm tỉm nhìn sang Thẩm Bỉnh Nguyên.

Tuy có chậm trễ một chút, nhưng cũng coi như mất bò mới lo làm chưồng, nhà họ Thẩm vẫn coi như thức thời.

Những người khác lại ầm thầm cười nhạo nhà họ 'Thẩm, đến lúc này rồi mới đứng lên chọn đội, đúng là quá chậm trễ. Nếu không với thực lực của nhà họ Thẩm, sớm ủng hộ nhà họ Viên, nhà họ Viên có thể xử tệ với ông ta sao?

Khi Thẩm Bỉnh Nguyên đi đến giữa sân khấu, bỗng nhiên dừng bước chân, quay người, cung kính khom lưng với Lý Dục Thần, sau đó lớn tiếng nói:

“Thẩm Bỉnh Nguyên tôi, thay mặt nhà họ Thẩm ở thành phố Gô, chúc mừng lễ đính hôn của cậu Lý và cô Lâm”.

Ông ta vừa nói ra lời này, tất cả mọi người đều ngẩn người.

Cái gì? Ông già này không phải điên rồi chứ?

Thẩm Bỉnh Nguyên lấy ra một tờ giấy, giao cho một tùy tùng, tiếp tục nói: “Đây là danh sách quà mừng của nhà họ Thẩm chuẩn bị, mời cậu Lý và cô Lâm, ông cụ Lâm xem qua”.



Tên tùy tùng đưa tờ giấy qua, giao cho Lý Dục Thần.

Lý Dục Thần xem qua một cái, đưa cho Lâm Mộng Đình, Lâm Mộng Đình xem qua một cái, cầm qua đưa cho Lâm Thượng Nghĩa.

Lâm Thượng Nghĩa cầm trong tay, trong lòng vô cùng kích động. Lúc này, những thứ trên danh sách quà mừng không còn quan trọng nữa, mà là nhà họ Thẩm lại có thể đứng ra ủng hộ nhà họ Lâm vào lúc khó khăn thế này, khiến Lâm Thượng Nghĩa vô cùng cảm động.

Theo bản năng ông ta vốn nghĩ rằng, nhà họ Thẩm nể tình thông gia, nhưng lý trí nói với ông ta, sợ rằng không đơn giản như vậy.

Lâm Thượng Nghĩa nhìn về phía Thẩm Bỉnh Nguyên ở chính giữa sân khấu với ba phần nghỉ hoặc.

Thẩm Bỉnh Nguyên mỉm cười, nói: “Quà mừng, tôi đã cho người đưa đến phủ Lâm ở thành phố Hòa rồi. Ngoài ra, tôi còn chuyện tuyên bố một chuyện”.

“Nhà họ Thẩm ở thành phố Cô và nhà họ Lâm đời đời tốt đẹp, nay nhà họ Lâm gặp khó khăn, đương nhiên nhà họ Thẩm không thể khoanh tay đứng nhìn. Bất luận đối thủ là ai, nhà họ Thẩm đều cùng tiến lùi với nhà họ Lâm, mãi mãi kết đồng minh. Nhà họ Thẩm nguyện dùng hết sức lực toàn tộc, ủng hộ nhà họ Lâm vượt qua cửa ải khó khăn này!”

Rào rào!

Lần này, toàn hội trường xôn xao bùng nổ.


“Thẩm Bỉnh Nguyên điên rồi sao? Thế này chẳng phải là tuyên chiến với nhà họ Viên rồi! Tuyên chiến nhà họ Viên trước mặt ông Viên!”

“Cũng thật điên cưồng quá rồi, Thẩm Bách Vạn có biết không?”

“Chắc chắn là biết chứ, nếu không, Thẩm Bỉnh Nguyên sẽ nói ra lời này ư? Việc này đè lên số phận cả gia tộc đấy!"

“Điên rồi điên rồi! Người nhà họ Thẩm điên rồi!”

“Nhà họ Thẩm trước nay luôn khiêm tốn, thực lực không kém, ông nói xem ông ta ủng hộ nhà họ Lâm, liệu có...

“Không đâu không đâu, nhà họ Lâm sắp phá sản rồi, không ai cứu nổi!”


“Đúng thế, ở thành phố Cô nhà họ Thẩm là đệ nhất, nhưng không thể sánh được với nhà họ Viên. Huống hồ lúc này đứng ra, cũng đã muộn rồi”.

Mọi người bàn luận xôn xao.


Thẩm Bỉnh Nguyên đứng ở chính giữa sân khâu đã nghe hết tất cả, nhưng không thể hiện gì, điềm nhiên đi xuống, đến bên cạnh Lý Dục Thần, lại cung kính một lượt, sau đó qua bên người nhà họ Lâm bắt tay chúc mừng.

Người nhà họ Lâm ai ai cũng kích động không thôi. Việc này đúng là đưa than trong tuyết!

Khi Lâm Thượng Nghĩa bắt tay Thẩm Bỉnh Nguyên, ông cụ run rẩy nói: “Bỉnh Nguyên à, cảm ơn ông! Sau khi về, cũng thay tôi nói một tiếng cảm ơn với anh Bách Vạn!"

Thẩm Bỉnh Nguyên cười nói: “Cụ Lâm à, ông đã có cháu rể tốt đấy!"

Lâm Thượng Nghĩa nhìn sang Lý Dục Thần một cái, cuối cùng chắc chắn, đây là công lao của Lý Dục Thần.

Thẩm Bỉnh Nguyên đưa người nhà họ Thẩm về chỗ ngồi.

Viên Thọ Sơn cười lạnh lùng một tiếng: “Hừ, người ta đều nói Thẩm Bách Vạn một đời kiệt xuất, không ngờ cũng là kẻ tầm thường! Nhà họ Thẩm không tự lượng sức mình, đứng về phía nhà họ Lâm, đây là tự chuốc diệt vong! Nhà họ Thẩm sắp phá sản rồi, hôm nay tôi xin nói tại đây, chưa đến hai tháng, nhà họ Thẩm sẽ tiếp bước. nhà họ Lâm!”

Nghe thấy lời bá đạo kiên định như vậy, xung quanh bùng lên trận hoan hô reo hò.


“Chuyện tốt, ông Viên bá đạo! Chúng tôi kiên quyết đứng về phía ông Viên!", Lưu Vinh Thành nói.


“Ha ha, nhà họ Thẩm thì đã làm sao, chỉ là thêm một con dê béo đợi thịt thôi!”, Phạm Huệ Hoa nói.

Lâm Thượng Nghĩa nghe thấy lời này, cũng thở dài một hơi.

Đúng thế, kết cục thất bại của nhà họ Lâm không phải dễ dàng cứu vãn, nhà họ Thẩm đứng ra, chỉ sẽ liên lụy đến họ mà thôi.

Nghe vậy, ông cụ nhìn Lý Dục Thần một cái, lại thấy Lý Dục Thần mỉm cười, không nhìn ra chút lo lắng nào.

Lâm Thượng Nghĩa không khỏi nghỉ ngờ, chẳng lẽ anh còn có thủ đoạn gì.

Đúng lúc này, Triệu Tứ Hải ở phía không xa bỗng đứng lên, giống như Thẩm Bỉnh Nguyên, cũng đi lên chính giữa sân khấu, quay người ôm quyền về phía nhà họ Lâm, cao giọng nói:

“Triệu Tứ Hải chúc mừng lễ đính hôn của cậu Lý và cô Lâm. Nhà họ Triệu tôi và nhà họ Lâm cùng ở thành phố Hòa, ở rất gần nhau, môi hở răng lạnh. Hôm nay, tôi thay mặt toàn thể gia tộc họ Triệu tuyên bố, nhà họ Triệu nguyện dùng hết sức lực toàn tộc, ủng hộ nhà họ Lâm, thề cùng tiến cùng lùi, cùng sống chết với nhà họ Lâm!”

Lời của Triệu Tứ Hải còn khiến người ta cảm thấy bất ngờ hơn lời của Thẩm Bỉnh Nguyên vừa nãy.



Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả rể Ngoan Giá Đáo
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả rể Ngoan Giá Đáo Truyện Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả rể Ngoan Giá Đáo Story C574: Không biết lượng sức mình
10.0/10 từ 45 lượt.
loading...