Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả rể Ngoan Giá Đáo
C1120: Nhẫn tâm quá
55@-
“Ai là vợ của anh! Nếu còn nói bậy nữa thì tôi cho họa mi của anh ngừng hót luôn đấy! Tra Na Lệ co chân lên giả bộ định đá Mã Sơn.
“Ôi, đừng, đừng, đừng!", Mã Sơn vội vàng bảo vệ cậu nhỏ: "Anh biết rồi, chưa kết hôn chưa phải là vợ, chỉ là bạn gái thôi".
Huỵch!
Tra Na Lệ đạp một cước.
Mặc dù có mu bàn tay che chắn nhưng Mã Sơn vẫn đau nhe răng nhếch mép.
Cửa thang máy mở ra.
Những người đứng đợi thang máy ở bên ngoài nhìn thấy tình hình ở bên trong, không biết có chuyện gì, kinh ngạc đứng ngoài cửa thang máy không dám đi vào.
Tra Na Lệ hừ lạnh một tiếng, ngẩng mặt lên, đi ra ngoài.
“Vợ à, em nhẫn tâm quá!", Mã Sơn ôm háng, láo đảo đi theo ra ngoài.
Họ vừa tới cửa chính của sòng bạc thì trông thấy một người phụ nữ có vẻ như là quản lý sảnh đi về phía này, khom người hỏi: “Xin hỏi có phải là anh Mã Sơn và chị Mã không ạ?”
Tra Na Lệ tức giận nói: “Không phải!"
Người phụ nữ kia thoáng sửng sốt, tưởng mình nhận nhầm người.
Mã Sơn chạy tới sau, vội vàng cười làm lành: "Phải phải, là bạn gái, chưa phải chị Mã”.
"Ồ, ra vậy!", người phụ nữ kia che miệng cười khẽ: “Ở chỗ chúng tôi, vị hôn thê cũng có thể gọi theo họ nhà trai”
Tra Na Lệ sầm mặt lại, đúng là có một trăm cái miệng cũng không giải thích được!
Mã Sơn cười ngu ngơ.
Người phụ nữ kia lấy ra một tấm thẻ phòng đẹp mắt đưa cho Mã Sơn, nói: “Anh Mã, chị Mã, đây là phòng của anh chị. Cậu Hà nhờ tôi chuyển lời cho anh chị, xin lỗi anh chị vì phòng Tổng thống đã bị người khác đặt trước mất rồi, phòng Đại Đô Hội này là phòng tốt nhất chỉ xếp sau phòng Tổng thống, mời anh chị tạm thời ở lại đây".
Mã Sơn nhận lấy thẻ phòng: “Không sao, không sao, hahaha, vợ à, chúng ta đi ăn khuya trước hay đi xem phòng trước?”
Tra Na Lệ thực sự đã hoàn toàn cạn lời, chẳng buồn nói tiếng nào, tức giận lườm anh ta một cái rồi bỏ đi trước.
Mã Sơn vội vàng đuổi theo: “Vợ à, chờ anh một chút”
Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả rể Ngoan Giá Đáo
Nói xong, Mã Sơn quay người bước ra khỏi cửa phòng VIP.
Hứa Trí Thắng tức nổ phổi, đúng là đồ nhà quê, lại còn bày đặt phòng Phó Tổng thống, ông đây đi đâu kiếm ra phòng Phó Tổng thống chứ?
....
Mã Sơn vui vẻ ôm Tra Na Lệ đi ra ngoài.
Họ vừa bước vào thang máy là khuỷu tay Tra Na Lệ lập tức huých mạn sườn của Mã Sơn.
Mã Sơn kêu "ối" một tiếng, đau gập cả lưng lại: “Ôi mẹ ơi, vợ à, em muốn mưu sát chồng à?”
“Ai là vợ của anh! Nếu còn nói bậy nữa thì tôi cho họa mi của anh ngừng hót luôn đấy! Tra Na Lệ co chân lên giả bộ định đá Mã Sơn.
“Ôi, đừng, đừng, đừng!", Mã Sơn vội vàng bảo vệ cậu nhỏ: "Anh biết rồi, chưa kết hôn chưa phải là vợ, chỉ là bạn gái thôi".
Huỵch!
Tra Na Lệ đạp một cước.
Mặc dù có mu bàn tay che chắn nhưng Mã Sơn vẫn đau nhe răng nhếch mép.
Cửa thang máy mở ra.
Những người đứng đợi thang máy ở bên ngoài nhìn thấy tình hình ở bên trong, không biết có chuyện gì, kinh ngạc đứng ngoài cửa thang máy không dám đi vào.
Tra Na Lệ hừ lạnh một tiếng, ngẩng mặt lên, đi ra ngoài.
“Vợ à, em nhẫn tâm quá!", Mã Sơn ôm háng, láo đảo đi theo ra ngoài.
Họ vừa tới cửa chính của sòng bạc thì trông thấy một người phụ nữ có vẻ như là quản lý sảnh đi về phía này, khom người hỏi: “Xin hỏi có phải là anh Mã Sơn và chị Mã không ạ?”
Tra Na Lệ tức giận nói: “Không phải!"
Người phụ nữ kia thoáng sửng sốt, tưởng mình nhận nhầm người.
Mã Sơn chạy tới sau, vội vàng cười làm lành: "Phải phải, là bạn gái, chưa phải chị Mã”.
"Ồ, ra vậy!", người phụ nữ kia che miệng cười khẽ: “Ở chỗ chúng tôi, vị hôn thê cũng có thể gọi theo họ nhà trai”
Tra Na Lệ sầm mặt lại, đúng là có một trăm cái miệng cũng không giải thích được!
Mã Sơn cười ngu ngơ.
Người phụ nữ kia lấy ra một tấm thẻ phòng đẹp mắt đưa cho Mã Sơn, nói: “Anh Mã, chị Mã, đây là phòng của anh chị. Cậu Hà nhờ tôi chuyển lời cho anh chị, xin lỗi anh chị vì phòng Tổng thống đã bị người khác đặt trước mất rồi, phòng Đại Đô Hội này là phòng tốt nhất chỉ xếp sau phòng Tổng thống, mời anh chị tạm thời ở lại đây".
Mã Sơn nhận lấy thẻ phòng: “Không sao, không sao, hahaha, vợ à, chúng ta đi ăn khuya trước hay đi xem phòng trước?”
Tra Na Lệ thực sự đã hoàn toàn cạn lời, chẳng buồn nói tiếng nào, tức giận lườm anh ta một cái rồi bỏ đi trước.
Mã Sơn vội vàng đuổi theo: “Vợ à, chờ anh một chút”
Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả rể Ngoan Giá Đáo
Đánh giá:
Truyện Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả rể Ngoan Giá Đáo
Story
C1120: Nhẫn tâm quá
10.0/10 từ 45 lượt.