(quyển 3) Bà Đây Đem Vai Ác Dương Oai - Mặc Linh [full]
C97: Ta Cũng Không Phải Đối Thủ Của Ngươi
55@-
"Đương nhiên là có tác dụng, rất nhiều tin tức đều không thể để cho người xấu biết, cho nên dùng cái này tới truyền tin tức là an toàn nhất."
"Nhưng mà không nhìn thấy mà?"
"Đương nhiên là có thể nhìn thấy, chỉ cần dùng nước hoa của hoa Túc Ảnh bôi lên là có thể."
Thiên Nguyệt đột nhiên hoàn hồn: "Cô cô, hoa Túc Ảnh, dùng hoa Túc Ảnh thử xem."
"Hoa Túc Ảnh?" Vu Hoan nhíu mày, thứ đồ chơi đó rất hiếm thấy.
"Tổ tông, ta biết ở đâu có hoa Túc Ảnh." Diêm Tố yếu ớt lên tiếng, cuối cùng cũng tìm được cảm giác tồn tại, hu hu hu, tổ tông không yêu hắn.
Được rồi, vốn dĩ tổ tông cũng không yêu hắn, đau khổ quá mà.
So với tiền bối từ chối không thu hắn làm đồ đệ còn muốn đau khổ hơn.
Vu Hoan và Thiên Nguyệt đồng thời quay đầu nhìn Diêm Tố.
Thiên Nguyệt có chút kỳ quái, người này là ai? Thứ đồ chơi có hồng quang trên tay hắn thật xinh đẹp...
Vu Hoan lại kinh hỉ: "Dẫn đường."
Không biết Ninh Ưu bỏ lại tin tức gì, nhưng đối với Thiên Nguyệt mà nói, ít nhất cũng coi như là một loại an ủi đi!
Bây giờ Vu Hoan nói hai chữ 'Thịnh Thế' này đều là kinh hồn táng đảm, sợ Thiên Nguyệt hỏng mất.
Nhưng nhìn vẻ bề ngoài của Thiên Nguyệt, lại không có gì dị thường...
Nguyên nhân hiếm thấy hoa Túc Ảnh bởi vì thời gian nở hoa cực kỳ ngắn, hơn nữa còn sinh trưởng ở nơi âm u, nếu không phải có lòng tìm kiếm, căn bản là tìm không thấy.
Diêm Tố cũng là ngẫu nhiên phát hiện, lúc ấy thời kỳ nở hoa còn chưa đến, hiện tại có lẽ không sai thì là đến lúc nở hoa rồi.
Hoa Túc Ảnh là một loại hoa nhỏ màu vàng, cánh hoa chỉ có ba cánh, từ đài hoa hướng lên trên giống một cái loa.
Thiên Nguyệt hái mấy đóa, xoa nát cánh hoa sau đó bôi lên khăn tay một lần.
Quả niên chờ sau khi nước hoa khô lại, có mấy chữ hỗn loạn chậm rãi hiện ra.
Số lượng chữ không nhiều lắm, tổng cộng chỉ có hai dòng, cộng lại không vượt quá ba mươi chữ, rõ ràng là trong sự hấp tấp bỏ lại.
(quyển 3) Bà Đây Đem Vai Ác Dương Oai - Mặc Linh [full]
Edit: Nại Nại
(Đọc truyện ở trang chính chủ Wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người)
____
"Mẹ ơi, vì sao mẹ lại dùng cái này nhúng khăn tay vậy? Mùi hương thật kỳ quái..." Lúc Thiên Nguyệt vẫn là một đứa trẻ con nằm trên bàn, nhìn khăn tay được ngâm trong thau đồng, vẻ mặt tò mò hỏi nữ tử dịu dàng ngồi bên cạnh.
Nữ tử thương tiếc vuốt đầu của hắn, ánh mắt dịu dàng như nước: "Cái này nha, gọi là hoa Túc Ảnh, bôi lên khăn tay có thể dùng linh lực viết chữ, sau khi phơi khô thì không nhìn thấy gì nữa."
"Nếu cái gì cũng không thấy vậy viết có lợi ích gì ạ?"
"Đương nhiên là có tác dụng, rất nhiều tin tức đều không thể để cho người xấu biết, cho nên dùng cái này tới truyền tin tức là an toàn nhất."
"Nhưng mà không nhìn thấy mà?"
"Đương nhiên là có thể nhìn thấy, chỉ cần dùng nước hoa của hoa Túc Ảnh bôi lên là có thể."
Thiên Nguyệt đột nhiên hoàn hồn: "Cô cô, hoa Túc Ảnh, dùng hoa Túc Ảnh thử xem."
"Hoa Túc Ảnh?" Vu Hoan nhíu mày, thứ đồ chơi đó rất hiếm thấy.
"Tổ tông, ta biết ở đâu có hoa Túc Ảnh." Diêm Tố yếu ớt lên tiếng, cuối cùng cũng tìm được cảm giác tồn tại, hu hu hu, tổ tông không yêu hắn.
Được rồi, vốn dĩ tổ tông cũng không yêu hắn, đau khổ quá mà.
So với tiền bối từ chối không thu hắn làm đồ đệ còn muốn đau khổ hơn.
Vu Hoan và Thiên Nguyệt đồng thời quay đầu nhìn Diêm Tố.
Thiên Nguyệt có chút kỳ quái, người này là ai? Thứ đồ chơi có hồng quang trên tay hắn thật xinh đẹp...
Vu Hoan lại kinh hỉ: "Dẫn đường."
Không biết Ninh Ưu bỏ lại tin tức gì, nhưng đối với Thiên Nguyệt mà nói, ít nhất cũng coi như là một loại an ủi đi!
Bây giờ Vu Hoan nói hai chữ 'Thịnh Thế' này đều là kinh hồn táng đảm, sợ Thiên Nguyệt hỏng mất.
Nhưng nhìn vẻ bề ngoài của Thiên Nguyệt, lại không có gì dị thường...
Nguyên nhân hiếm thấy hoa Túc Ảnh bởi vì thời gian nở hoa cực kỳ ngắn, hơn nữa còn sinh trưởng ở nơi âm u, nếu không phải có lòng tìm kiếm, căn bản là tìm không thấy.
Diêm Tố cũng là ngẫu nhiên phát hiện, lúc ấy thời kỳ nở hoa còn chưa đến, hiện tại có lẽ không sai thì là đến lúc nở hoa rồi.
Hoa Túc Ảnh là một loại hoa nhỏ màu vàng, cánh hoa chỉ có ba cánh, từ đài hoa hướng lên trên giống một cái loa.
Thiên Nguyệt hái mấy đóa, xoa nát cánh hoa sau đó bôi lên khăn tay một lần.
Quả niên chờ sau khi nước hoa khô lại, có mấy chữ hỗn loạn chậm rãi hiện ra.
Số lượng chữ không nhiều lắm, tổng cộng chỉ có hai dòng, cộng lại không vượt quá ba mươi chữ, rõ ràng là trong sự hấp tấp bỏ lại.
(quyển 3) Bà Đây Đem Vai Ác Dương Oai - Mặc Linh [full]
Đánh giá:
Truyện (quyển 3) Bà Đây Đem Vai Ác Dương Oai - Mặc Linh [full]
Story
C97: Ta Cũng Không Phải Đối Thủ Của Ngươi
10.0/10 từ 32 lượt.