Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 588: Chiến đấu (1)
Edit: Sahara
Gần đây, thành Hoàng Tuyền bị một sự kiện làm cho chấn động toàn thành.
Đầu tiên là bang chủ tân nhiệm Bắc Đẩu Bang khiêu khích với Thiên Võ Các ở Hội Đấu Giá Thịnh Thiên, hơn nữa còn chặt đứt cánh tay của người Thiên Võ Các! Hiện tại còn hạ chiến thư với Thiên Võ Các.
Ngày quyết chiến, chính là ngày mai!
Đường Nhiên sau khi đem nội dung trong bức chiến thư đọc đi đọc lại hết mấy trăm lần thì xé tan nát bức chiến thư kia thành từng mảnh nhỏ, ánh mắt ông ta đầy một mảnh âm trầm: "Vân Lạc Phong, ta thật muốn xem thử, rốt cuộc là ngươi có bản lĩnh gì mà dám hạ chiến thư với ta! Hừ!"
"Các chủ!"
Đột nhiên, một thuộc hạ trong các đi đến trước mặt Đường Nhiên, hắn ta quỳ một gối xuống rồi nói: "khởi bẩm các chủ, tiểu thư đột nhiên khóc lóc trở về!"
"Duyệt nhi khóc lóc trở về?" Đường Nhiên giận tím mặt, đánh một chưởng lên mặt bàn, đứng phắt người dậy, thần sắc lạnh như băng mà nói: "là ai dám ức hiếp cháu ta?"
"Thuộc hạ không biết, nhưng sau khi tiểu thư về tới thì liền đi vào phòng của biểu thiếu gia!" tên thuộc hạ kia cung kính trả lời: "tính đến lúc này thì cũng đã được một thời gian ngắn!"
Đường Nhiên nhíu mày, phất ống tay áo một cái rồi đi ra ngoài đại sảnh, nhắm thẳng hướng hậu viện mà đi.
____
Trong gian phòng.
Khói nhẹ bóc lên nghi ngút phía trên lô đỉnh, làm cả gian phòng đều ngập tràn hương thơm huân hương dễ chịu.
Đường Duyệt cúi đầu nhìn nam nhân đang nằm trên giường, ân cần hỏi thăm: "biểu ca, huynh thấy thế nào rồi? Gần đây thân thể có khá hơn không?"
Đối với Thiên Ngọc, Đường Duyệt là thật lòng đối đãi, suy cho cùng thì cũng tại vì cô ta cho nên Thiên Ngọc mới bị Vân Lạc Phong chặt đứt một tay.
Không biết có phải do mùi huân hương quá nồng hay không, mà hô hấp của Thiên Ngọc lúc này lại rất không bình thường, trên mặt cũng dần dần đỏ ửng, không còn tái nhợt như trước đó.
"Duyệt nhi!"
Đột nhiên, Thiên Ngọc vươn tay ra, nắm chặt lấy cánh tay của Đường Duyệt.
Đường Duyệt bị bất ngờ nên trong lòng có chút hốt hoảng, vội vàng muốn rút tay ra, đáng tiếc, Thiên Ngọc lại nắm tay cô ta quá chặt, có rút thế nào cũng rút không ra!
"Biểu ca, huynh làm gì vậy?"
"Duyệt nhi, ta muốn... muốn muội!"
Thiên Ngọc không biết lấy sức lực từ đâu ra, mà kéo mạnh Đường Duyệt lên giường một cách rất dễ dàng, rồi dùng cơ thể yếu đuối thương tật của mình mà đè mạnh lên người của Đường Duyệt.
Nếu là trước đó, Đường Duyệt khẳng định sẽ nổi trận lôi đình, đem nam nhân trước mặt này hung hăng đánh cho một trận.
Thế nhưng, không biết tại sao, lúc này tim của cô ta lại đập rất mạnh, cả người cảm thấy khô nóng khó chịu, nóng đến mức chỉ muốn cởi hết y phục trên người ra ngay lập tức.
"A!"
Một cảm giác đau đớn bỗng truyền khắp toàn thân, làm cho cơ thể Đường Duyệt không nhịn được mà run lên, mấy ngón tay gắt gao bấu mạnh vào chiếc chăn bên dưới, mồ hôi lạnh trên trán cuồn cuộn tuôn ra không ngừng.
Không!
Không được!
Thân thể cô ta là dành cho Trầm Ngọc Khanh! Không thể bị nam nhân khác cưỡng đoạt được!
Tuy nhiên, dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng cơ thể Đường Duyệt lại không tự chủ được mà phối hợp cùng Thiên Ngọc. Dần dần, trong người Đường Duyệt lại dâng lên sự khoái cảm.
"Duyệt nhi!"
Một giọng nói già nua từ bên ngoài phòng truyền tới, tức thì, cửa phòng đang đóng chặt bị mở ra, Đường Nhiên cũng nhanh chóng bước vào.
Thế nhưng....
Sau khi chứng kiến cảnh tượng đang diễn ra trong phòng, một cổ lửa giận lên xông thẳng lên đỉnh đầu của Đường Nhiên, ông ta phẫn nộ quát lớn lên một tiếng: "các người đang làm gì vậy hả?"
Hai người trên giường hình như không nghe thấy gì cả, vẫn tiếp tục miệt mài vận động, lúc này đây, bọn họ dường như không giống như người nữa, mà là giống như động vật đang đến thời gian động dục.
Đường Nhiên cuối cùng cũng cảm thấy được có gì đó không đúng, vội vàng tiến lên trước, nâng tay lên đánh vào sau gáy của Thiên Ngọc và Đường Duyệt làm cho hai người bọn họ rơi vào hôn mê, rồi nhanh chóng tách hai thân thể đang dính chặt vào nhau kia ra. Sau đó, ông ta quét mắt về phía lô đỉnh đang tỏa ra mùi huân hương thơm ngát kia...
Keng!!!!
Đường Nhiên phất tay một cái, đem lô đỉnh bằng đồng kia hất đổ xuống đất, cũng trong lúc này, hai người vừa bị đánh cho hôn mê bị tiếng ồn này làm cho tỉnh lại.
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Gần đây, thành Hoàng Tuyền bị một sự kiện làm cho chấn động toàn thành.
Đầu tiên là bang chủ tân nhiệm Bắc Đẩu Bang khiêu khích với Thiên Võ Các ở Hội Đấu Giá Thịnh Thiên, hơn nữa còn chặt đứt cánh tay của người Thiên Võ Các! Hiện tại còn hạ chiến thư với Thiên Võ Các.
Ngày quyết chiến, chính là ngày mai!
Đường Nhiên sau khi đem nội dung trong bức chiến thư đọc đi đọc lại hết mấy trăm lần thì xé tan nát bức chiến thư kia thành từng mảnh nhỏ, ánh mắt ông ta đầy một mảnh âm trầm: "Vân Lạc Phong, ta thật muốn xem thử, rốt cuộc là ngươi có bản lĩnh gì mà dám hạ chiến thư với ta! Hừ!"
"Các chủ!"
Đột nhiên, một thuộc hạ trong các đi đến trước mặt Đường Nhiên, hắn ta quỳ một gối xuống rồi nói: "khởi bẩm các chủ, tiểu thư đột nhiên khóc lóc trở về!"
"Duyệt nhi khóc lóc trở về?" Đường Nhiên giận tím mặt, đánh một chưởng lên mặt bàn, đứng phắt người dậy, thần sắc lạnh như băng mà nói: "là ai dám ức hiếp cháu ta?"
"Thuộc hạ không biết, nhưng sau khi tiểu thư về tới thì liền đi vào phòng của biểu thiếu gia!" tên thuộc hạ kia cung kính trả lời: "tính đến lúc này thì cũng đã được một thời gian ngắn!"
Đường Nhiên nhíu mày, phất ống tay áo một cái rồi đi ra ngoài đại sảnh, nhắm thẳng hướng hậu viện mà đi.
____
Trong gian phòng.
Khói nhẹ bóc lên nghi ngút phía trên lô đỉnh, làm cả gian phòng đều ngập tràn hương thơm huân hương dễ chịu.
Đường Duyệt cúi đầu nhìn nam nhân đang nằm trên giường, ân cần hỏi thăm: "biểu ca, huynh thấy thế nào rồi? Gần đây thân thể có khá hơn không?"
Đối với Thiên Ngọc, Đường Duyệt là thật lòng đối đãi, suy cho cùng thì cũng tại vì cô ta cho nên Thiên Ngọc mới bị Vân Lạc Phong chặt đứt một tay.
Không biết có phải do mùi huân hương quá nồng hay không, mà hô hấp của Thiên Ngọc lúc này lại rất không bình thường, trên mặt cũng dần dần đỏ ửng, không còn tái nhợt như trước đó.
"Duyệt nhi!"
Đột nhiên, Thiên Ngọc vươn tay ra, nắm chặt lấy cánh tay của Đường Duyệt.
Đường Duyệt bị bất ngờ nên trong lòng có chút hốt hoảng, vội vàng muốn rút tay ra, đáng tiếc, Thiên Ngọc lại nắm tay cô ta quá chặt, có rút thế nào cũng rút không ra!
"Biểu ca, huynh làm gì vậy?"
"Duyệt nhi, ta muốn... muốn muội!"
Thiên Ngọc không biết lấy sức lực từ đâu ra, mà kéo mạnh Đường Duyệt lên giường một cách rất dễ dàng, rồi dùng cơ thể yếu đuối thương tật của mình mà đè mạnh lên người của Đường Duyệt.
Nếu là trước đó, Đường Duyệt khẳng định sẽ nổi trận lôi đình, đem nam nhân trước mặt này hung hăng đánh cho một trận.
Thế nhưng, không biết tại sao, lúc này tim của cô ta lại đập rất mạnh, cả người cảm thấy khô nóng khó chịu, nóng đến mức chỉ muốn cởi hết y phục trên người ra ngay lập tức.
"A!"
Một cảm giác đau đớn bỗng truyền khắp toàn thân, làm cho cơ thể Đường Duyệt không nhịn được mà run lên, mấy ngón tay gắt gao bấu mạnh vào chiếc chăn bên dưới, mồ hôi lạnh trên trán cuồn cuộn tuôn ra không ngừng.
Không!
Không được!
Thân thể cô ta là dành cho Trầm Ngọc Khanh! Không thể bị nam nhân khác cưỡng đoạt được!
Tuy nhiên, dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng cơ thể Đường Duyệt lại không tự chủ được mà phối hợp cùng Thiên Ngọc. Dần dần, trong người Đường Duyệt lại dâng lên sự khoái cảm.
"Duyệt nhi!"
Một giọng nói già nua từ bên ngoài phòng truyền tới, tức thì, cửa phòng đang đóng chặt bị mở ra, Đường Nhiên cũng nhanh chóng bước vào.
Thế nhưng....
Sau khi chứng kiến cảnh tượng đang diễn ra trong phòng, một cổ lửa giận lên xông thẳng lên đỉnh đầu của Đường Nhiên, ông ta phẫn nộ quát lớn lên một tiếng: "các người đang làm gì vậy hả?"
Hai người trên giường hình như không nghe thấy gì cả, vẫn tiếp tục miệt mài vận động, lúc này đây, bọn họ dường như không giống như người nữa, mà là giống như động vật đang đến thời gian động dục.
Đường Nhiên cuối cùng cũng cảm thấy được có gì đó không đúng, vội vàng tiến lên trước, nâng tay lên đánh vào sau gáy của Thiên Ngọc và Đường Duyệt làm cho hai người bọn họ rơi vào hôn mê, rồi nhanh chóng tách hai thân thể đang dính chặt vào nhau kia ra. Sau đó, ông ta quét mắt về phía lô đỉnh đang tỏa ra mùi huân hương thơm ngát kia...
Keng!!!!
Đường Nhiên phất tay một cái, đem lô đỉnh bằng đồng kia hất đổ xuống đất, cũng trong lúc này, hai người vừa bị đánh cho hôn mê bị tiếng ồn này làm cho tỉnh lại.
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Đánh giá:
Truyện Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Story
Chương 588: Chiến đấu (1)
10.0/10 từ 32 lượt.