Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 472: Ninh Hân tỉnh
Editor: QR2 – diendanlequydon
Nếu Vân Lạc Phong ở đây, liếc mắt một cái có thể nhận ra, nữ tử đang kia chính là Thiên Kha, người ngày đó đi đến hoàng cung Long Nguyên Quốc, vọng tưởng muốn dẫn Mộ Vô Song đi.
Người nam nhân ngồi bên cạnh nàng không phải là Thiên Ngọc thâm trầm ổn trọng, mà là một người khác! Chỉ là người này có vài phần tương tự với nàng.
Đúng lúc này, bọn họ đều trông thấy một nam tử trung niên từ bên ngoài đang chạy chậm tới, chậm rãi từ ghế trên đứng dậy.
“Ninh gia gia chủ.”
Khóe môi Thiên Kha mỉm cười: “Hôm nay, ta tới đây là vì đệ đệ của ta Thiên Lâm! Nghe nói đại tiểu thư Ninh Hân của Ninh gia thiên phú trác tuyệt, tú lệ đoan trang, tính tình ôn thiện (ôn nhu thiện lương), là một tiểu thư khuê các khó có được, cho nên, sau khi đệ đệ của ta nghe được thanh danh Ninh Hân thì luôn để trong lòng! Lần này đến đây là muốn kết thân với Ninh gia, từ nay về sau, hai nhà Thiên Ninh chúng ta là một nhà.”
“Ha ha.”
Gia chủ Ninh gia sang sảng cười to, ánh mắt hiền lành nhìn về phía Thiên Lâm: “Ta cũng từng nghe nói về công tử Thiên Lâm, là thế hệ thứ hai của Thiên gia! Hân nhi có thể tìm được vị hôn phu như vậy, là vinh hạn của nó, ta chấp thuận mối hôn sự này.”
“Con không đồng ý!”
Ánh mắt của hắn nhìn ra ngoài cửa, ngay lập tức trong đôi mắt hắn xuất hiện một bóng dang đang đứng thẳng tắp ở trước cửa.
Cùng lúc đó, ánh mắt của Thiên Lâm cũng nhìn về phía thiếu nữ đang đứng trước cửa, trong mắt hắn xuất hiện sự si mê.
Cho dù sắc mặt thiếu nữ vẫn còn tái nhợt nhưng cũng không che dấu được dung nhan tú lệ kia của nàng, cho dù là bộ dáng nhíu mày cũng giống như ngón tay đang gảy lên dây đàn trong lòng hắn.
Từ lần đầu Ninh Viễn nhắc đến Ninh Hân, hắn đã không tự chủ được để ý đến nàng, mà Ninh Viễn vì muốn khoe khoang nên đưa bức họa của Ninh Hân ra, từ đó về sau, hắn một lòng muốn dây dưa với thiếu nữ đó.
“Hân nhi!” Gia chủ Ninh gia nhanh chóng đi tới, vội vàng đỡ thiếu nữ, trên gương mặt tràn đầy vui sướng: “Con đã tỉnh? Thật tốt quá, rốt cuộc con cũng không có việc gì, trong khoảng thời gian này con hù chết phụ thân rồi.”
“Buông con ra!”
Ninh Hân dùng sức đẩy mạnh, đẩy nam nhân trước mặt sang bên cạnh, trong đôi mắt trong veo như nước của nàng chất chứa sự thất vọng.
“Phụ thân, người đối xử với con như vậy, gia gia có biết không?”
Chỉ là Vân Thanh Nhã vừa vặn ra ngoài đi vệ sinh, nàng đã tỉnh lại, vì vậy không nhìn thấy bóng dáng của người nam nhân đó.
Nhưng khi nàng định chờ Vân Thanh Nhã trở về lại nghe thấy ngoài cửa có tiếng tiểu nha hoàn nghị luận, nói rằng người Thiên gia đến đón dâu!
Vì thế, nàng mới vội vàng một mình đến đây để cự tuyệt mối hôn sự này!
“Hân nhi, ta làm như vậy đều là vì tốt cho con.” Gia chủ Ninh gia nhíu mày: “Thiên gia có Thiên Nhai, nếu con gả cho người Thiên gia như vậy sẽ có huyết mạch chí thân với Thiên Nhai, nếu gia gia của con biết cũng sẽ không ngăn cản mối hôn sự này!”
“Cái gì gọi là tốt cho con, người đều là vì Ninh gia mà thôi!” Ninh Hân gắt gao nắm chặt tay, trên khuôn mặt nhỏ tái nhợt của nàng là sự quật cường: “Nếu là gia gia, người sẽ để con tự lựa chọn hạnh phúc cho mình, tuyệt đối sẽ không ép buộc con gả cho người mà con không yêu! Nếu không phải năm đó người luôn do dự không quyết đoán như vậy, tại sao mẫu thân lại bị người ta hại chết?”
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Nếu Vân Lạc Phong ở đây, liếc mắt một cái có thể nhận ra, nữ tử đang kia chính là Thiên Kha, người ngày đó đi đến hoàng cung Long Nguyên Quốc, vọng tưởng muốn dẫn Mộ Vô Song đi.
Người nam nhân ngồi bên cạnh nàng không phải là Thiên Ngọc thâm trầm ổn trọng, mà là một người khác! Chỉ là người này có vài phần tương tự với nàng.
Đúng lúc này, bọn họ đều trông thấy một nam tử trung niên từ bên ngoài đang chạy chậm tới, chậm rãi từ ghế trên đứng dậy.
“Ninh gia gia chủ.”
Khóe môi Thiên Kha mỉm cười: “Hôm nay, ta tới đây là vì đệ đệ của ta Thiên Lâm! Nghe nói đại tiểu thư Ninh Hân của Ninh gia thiên phú trác tuyệt, tú lệ đoan trang, tính tình ôn thiện (ôn nhu thiện lương), là một tiểu thư khuê các khó có được, cho nên, sau khi đệ đệ của ta nghe được thanh danh Ninh Hân thì luôn để trong lòng! Lần này đến đây là muốn kết thân với Ninh gia, từ nay về sau, hai nhà Thiên Ninh chúng ta là một nhà.”
“Ha ha.”
Gia chủ Ninh gia sang sảng cười to, ánh mắt hiền lành nhìn về phía Thiên Lâm: “Ta cũng từng nghe nói về công tử Thiên Lâm, là thế hệ thứ hai của Thiên gia! Hân nhi có thể tìm được vị hôn phu như vậy, là vinh hạn của nó, ta chấp thuận mối hôn sự này.”
“Con không đồng ý!”
Ánh mắt của hắn nhìn ra ngoài cửa, ngay lập tức trong đôi mắt hắn xuất hiện một bóng dang đang đứng thẳng tắp ở trước cửa.
Cùng lúc đó, ánh mắt của Thiên Lâm cũng nhìn về phía thiếu nữ đang đứng trước cửa, trong mắt hắn xuất hiện sự si mê.
Cho dù sắc mặt thiếu nữ vẫn còn tái nhợt nhưng cũng không che dấu được dung nhan tú lệ kia của nàng, cho dù là bộ dáng nhíu mày cũng giống như ngón tay đang gảy lên dây đàn trong lòng hắn.
Từ lần đầu Ninh Viễn nhắc đến Ninh Hân, hắn đã không tự chủ được để ý đến nàng, mà Ninh Viễn vì muốn khoe khoang nên đưa bức họa của Ninh Hân ra, từ đó về sau, hắn một lòng muốn dây dưa với thiếu nữ đó.
“Hân nhi!” Gia chủ Ninh gia nhanh chóng đi tới, vội vàng đỡ thiếu nữ, trên gương mặt tràn đầy vui sướng: “Con đã tỉnh? Thật tốt quá, rốt cuộc con cũng không có việc gì, trong khoảng thời gian này con hù chết phụ thân rồi.”
“Buông con ra!”
Ninh Hân dùng sức đẩy mạnh, đẩy nam nhân trước mặt sang bên cạnh, trong đôi mắt trong veo như nước của nàng chất chứa sự thất vọng.
“Phụ thân, người đối xử với con như vậy, gia gia có biết không?”
Chỉ là Vân Thanh Nhã vừa vặn ra ngoài đi vệ sinh, nàng đã tỉnh lại, vì vậy không nhìn thấy bóng dáng của người nam nhân đó.
Nhưng khi nàng định chờ Vân Thanh Nhã trở về lại nghe thấy ngoài cửa có tiếng tiểu nha hoàn nghị luận, nói rằng người Thiên gia đến đón dâu!
Vì thế, nàng mới vội vàng một mình đến đây để cự tuyệt mối hôn sự này!
“Hân nhi, ta làm như vậy đều là vì tốt cho con.” Gia chủ Ninh gia nhíu mày: “Thiên gia có Thiên Nhai, nếu con gả cho người Thiên gia như vậy sẽ có huyết mạch chí thân với Thiên Nhai, nếu gia gia của con biết cũng sẽ không ngăn cản mối hôn sự này!”
“Cái gì gọi là tốt cho con, người đều là vì Ninh gia mà thôi!” Ninh Hân gắt gao nắm chặt tay, trên khuôn mặt nhỏ tái nhợt của nàng là sự quật cường: “Nếu là gia gia, người sẽ để con tự lựa chọn hạnh phúc cho mình, tuyệt đối sẽ không ép buộc con gả cho người mà con không yêu! Nếu không phải năm đó người luôn do dự không quyết đoán như vậy, tại sao mẫu thân lại bị người ta hại chết?”
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Đánh giá:
Truyện Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Story
Chương 472: Ninh Hân tỉnh
10.0/10 từ 32 lượt.