Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 1925: Hoàng đế bênh vực người mình (4)
Edit: Sahara
Từ trong lời nói của Vân Lạc Phong, Giản Ý nghe ra được một ý khác.
Ả đàn bà này, từ đầu đến cuối chưa từng để Giản gia vào mắt!
Đêm đó, ả ta không tận diệt Giản gia không phải vì kiêng kỵ Giản gia có hoàng tộc chống lưng, mà là vì..... Ả không cho rằng Giản gia đủ sức tạo nên phiền phức gì cho ả.
Giản Ý hốt hoảng, nàng ta là người biết rõ phụ thân mình hận Vân Lạc Phong thế nào, nhưng nàng ta luôn có một loại cảm giác rằng Giản gia không đấu lại Vân Lạc Phong.
Không!
Không chỉ Giản gia, ngay cả hoàng tộc Thiên Tề Quốc cũng đấu không lại!
Cả đời Giản Ý thông minh nhất chính là lúc này, chỉ tiếc, quá trễ...
"Kỳ Tô, đi thông báo với Giản gia một tiếng, nếu muốn đổi lại mạng của Giản Ý, thì bảo ông ta lấy hai tòa sơn mạch linh dược trong tay tới đổi!"
Không phải trước đó Giản gia luôn ngắm nghía sơn mạch linh dược của Kỳ gia à?
Vậy thì nàng sẽ bắt Giản Bác Văn ói ra hai tòa sơn mạch linh dược của Giản gia, hơn nữa còn phải để ông ta tự tay dâng lên cho nàng.
"Giản Bác Văn là người tham tài háo quyền, ông ta sẽ đồng ý điều kiện này sao?" Kỳ Tô ngẩn người, giọng nói mang theo chút nghi ngờ.
Vân Lạc Phong khẽ mỉm cười: "Sẽ! Bởi vì ông ta chỉ còn lại một đứa con gái duy nhất có chút giá trị là Giản Ý mà thôi!"
Giản Ý tuy là ngực lớn không não, nhưng lớn lên xinh đẹp mỹ miều. Hơn nữa, Giản Bác Văn có ba đứa con gái, hai trong số đó một chết, một tàn phế, chỉ còn mình Giản Ý là nguyên vẹn hoàn chỉnh.
Giản Bác Văn muốn dùng Giản Ý để đổi lấy lợi ích lớn hơn, thì ông ta nhất định phải bỏ ra hai ngọn núi linh dược!
"Hỏa Hỏa, muội và tộc chuột phụ trách canh chừng Giản Ý, đừng để cô ta chạy mất."
Căn dặn xong xuôi, Vân Lạc Phong bảo Trà Trà trở về không gian thần điển, còn mình thì về phòng.
Vân Lạc Phong còn chưa biết, lúc này trong triều đã nổi phong ba.
Kim Loan Điện.
Tề Ba Hà ngồi uy nghiêm trên long ỷ, vẻ mặt uy nghi, ánh mắt lãnh lệ: "Lão nhị, cô gái đả thương ở đâu, con mau giao cô ta ra đây!"
Sắc mặt Tề Linh không đổi: "Phụ hoàng, chuyện này là do lão tam làm sai, nếu không phải lão tam muốn vô lễ với Vân cô nương, thì Vân cô nương cũng sẽ không phản kích."
"To gan!" Tề Ba Hà lạnh giọng quát mắng: "Lão tam thân là hoàng tử, làm gì có chuyện sai? Theo trẫm thấy, tất cả đều là do cô gái kia không biết tự trọng, sao lão tam có thể vô lễ với cô ta được?"
Trong mắt Tề Ba Hà, nam nhân coi trọng nữ nhân đều là vì nữ nhân lẳng lơ phóng đãng, nếu không, tại sao tam hoàng tử không vô lễ với cô nương khác mà chỉ vô lễ với Vân Lạc Phong?
Còn không phải là vì Vân Lạc Phong dụ dỗ tam hoàng tử à?
Văn võ cả triều đều vì vậy mà lắc đầu thở dài, mặt đầy thất vọng.
Tuy trước kia hoàng đế không được xem là anh minh, nhưng cũng không đến nỗi ngu ngốc vô đạo. Nhưng hiện tại, hành vi của hoàng đế càng ngày càng làm lòng người chán nản.
Tề Linh siết chặt nắm đấm, hắn sớm biết phụ hoàng bất công, nhưng không ngờ lại bất công đến mức này, còn không phân rõ thị phi.
"Phụ hoàng, chẳng lẽ nữ tử xinh đẹp là sai sao? Chỉ cần xinh đẹp thì đáng bị đàn ông phi lễ? Ngược lại những kẻ háo sắc lại là người vô tội? Tất cả lỗi lầm đều là của nữ tử?" Tề Linh cười lạnh lùng, nói: "Nữ tử trong thiên hạ đã làm gì nên tội mà phải đeo tiếng xấu này trên lưng?"
"Bệ hạ~......"
Ngay lúc Tề Ba Hà định nói tiếp gì đó, thì một người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần ngồi bên cạnh ông ta đột ngột khóc nức nở, thút thít nói: "Xin bệ hạ nhất định phải làm chủ cho hoàng nhi của thần thiếp! Tính cách hoàng nhi thế nào, thần thiếp là người hiểu rõ nhất. Nó là đứa trẻ ngoan ngoãn vâng lời, sao có thể làm ra chuyện vô lễ với con gái nhà lành được? Nhất định là có người hãm hại hoàng nhi!"
Thấy ái phi mình nức nở, tim Tề Ba Hà mềm nhũn ra, hoàng đế bắn ánh mắt sắc bén về phía Tề Linh: "Lão nhị, trẫm biết ngươi luôn không thích hoàng đệ của ngươi, nhưng quốc sư đã từng nói lão tam có tiền đồ vô lượng, ngày sau sẽ kế vị ngai vàng, còn dẫn dắt Thiên Tề Quốc thống nhất bốn nước. Vậy mà, ngươi thân là huynh trưởng, chẳng những không giúp đỡ hoàng đệ ngươi, lại còn liên kết với người ngoài hãm hại nó, rốt cuộc là ngươi có mưu đồ gì?"
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Từ trong lời nói của Vân Lạc Phong, Giản Ý nghe ra được một ý khác.
Ả đàn bà này, từ đầu đến cuối chưa từng để Giản gia vào mắt!
Đêm đó, ả ta không tận diệt Giản gia không phải vì kiêng kỵ Giản gia có hoàng tộc chống lưng, mà là vì..... Ả không cho rằng Giản gia đủ sức tạo nên phiền phức gì cho ả.
Giản Ý hốt hoảng, nàng ta là người biết rõ phụ thân mình hận Vân Lạc Phong thế nào, nhưng nàng ta luôn có một loại cảm giác rằng Giản gia không đấu lại Vân Lạc Phong.
Không!
Không chỉ Giản gia, ngay cả hoàng tộc Thiên Tề Quốc cũng đấu không lại!
Cả đời Giản Ý thông minh nhất chính là lúc này, chỉ tiếc, quá trễ...
"Kỳ Tô, đi thông báo với Giản gia một tiếng, nếu muốn đổi lại mạng của Giản Ý, thì bảo ông ta lấy hai tòa sơn mạch linh dược trong tay tới đổi!"
Không phải trước đó Giản gia luôn ngắm nghía sơn mạch linh dược của Kỳ gia à?
Vậy thì nàng sẽ bắt Giản Bác Văn ói ra hai tòa sơn mạch linh dược của Giản gia, hơn nữa còn phải để ông ta tự tay dâng lên cho nàng.
"Giản Bác Văn là người tham tài háo quyền, ông ta sẽ đồng ý điều kiện này sao?" Kỳ Tô ngẩn người, giọng nói mang theo chút nghi ngờ.
Vân Lạc Phong khẽ mỉm cười: "Sẽ! Bởi vì ông ta chỉ còn lại một đứa con gái duy nhất có chút giá trị là Giản Ý mà thôi!"
Giản Ý tuy là ngực lớn không não, nhưng lớn lên xinh đẹp mỹ miều. Hơn nữa, Giản Bác Văn có ba đứa con gái, hai trong số đó một chết, một tàn phế, chỉ còn mình Giản Ý là nguyên vẹn hoàn chỉnh.
Giản Bác Văn muốn dùng Giản Ý để đổi lấy lợi ích lớn hơn, thì ông ta nhất định phải bỏ ra hai ngọn núi linh dược!
"Hỏa Hỏa, muội và tộc chuột phụ trách canh chừng Giản Ý, đừng để cô ta chạy mất."
Căn dặn xong xuôi, Vân Lạc Phong bảo Trà Trà trở về không gian thần điển, còn mình thì về phòng.
Vân Lạc Phong còn chưa biết, lúc này trong triều đã nổi phong ba.
Kim Loan Điện.
Tề Ba Hà ngồi uy nghiêm trên long ỷ, vẻ mặt uy nghi, ánh mắt lãnh lệ: "Lão nhị, cô gái đả thương ở đâu, con mau giao cô ta ra đây!"
Sắc mặt Tề Linh không đổi: "Phụ hoàng, chuyện này là do lão tam làm sai, nếu không phải lão tam muốn vô lễ với Vân cô nương, thì Vân cô nương cũng sẽ không phản kích."
"To gan!" Tề Ba Hà lạnh giọng quát mắng: "Lão tam thân là hoàng tử, làm gì có chuyện sai? Theo trẫm thấy, tất cả đều là do cô gái kia không biết tự trọng, sao lão tam có thể vô lễ với cô ta được?"
Trong mắt Tề Ba Hà, nam nhân coi trọng nữ nhân đều là vì nữ nhân lẳng lơ phóng đãng, nếu không, tại sao tam hoàng tử không vô lễ với cô nương khác mà chỉ vô lễ với Vân Lạc Phong?
Còn không phải là vì Vân Lạc Phong dụ dỗ tam hoàng tử à?
Văn võ cả triều đều vì vậy mà lắc đầu thở dài, mặt đầy thất vọng.
Tuy trước kia hoàng đế không được xem là anh minh, nhưng cũng không đến nỗi ngu ngốc vô đạo. Nhưng hiện tại, hành vi của hoàng đế càng ngày càng làm lòng người chán nản.
Tề Linh siết chặt nắm đấm, hắn sớm biết phụ hoàng bất công, nhưng không ngờ lại bất công đến mức này, còn không phân rõ thị phi.
"Phụ hoàng, chẳng lẽ nữ tử xinh đẹp là sai sao? Chỉ cần xinh đẹp thì đáng bị đàn ông phi lễ? Ngược lại những kẻ háo sắc lại là người vô tội? Tất cả lỗi lầm đều là của nữ tử?" Tề Linh cười lạnh lùng, nói: "Nữ tử trong thiên hạ đã làm gì nên tội mà phải đeo tiếng xấu này trên lưng?"
"Bệ hạ~......"
Ngay lúc Tề Ba Hà định nói tiếp gì đó, thì một người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần ngồi bên cạnh ông ta đột ngột khóc nức nở, thút thít nói: "Xin bệ hạ nhất định phải làm chủ cho hoàng nhi của thần thiếp! Tính cách hoàng nhi thế nào, thần thiếp là người hiểu rõ nhất. Nó là đứa trẻ ngoan ngoãn vâng lời, sao có thể làm ra chuyện vô lễ với con gái nhà lành được? Nhất định là có người hãm hại hoàng nhi!"
Thấy ái phi mình nức nở, tim Tề Ba Hà mềm nhũn ra, hoàng đế bắn ánh mắt sắc bén về phía Tề Linh: "Lão nhị, trẫm biết ngươi luôn không thích hoàng đệ của ngươi, nhưng quốc sư đã từng nói lão tam có tiền đồ vô lượng, ngày sau sẽ kế vị ngai vàng, còn dẫn dắt Thiên Tề Quốc thống nhất bốn nước. Vậy mà, ngươi thân là huynh trưởng, chẳng những không giúp đỡ hoàng đệ ngươi, lại còn liên kết với người ngoài hãm hại nó, rốt cuộc là ngươi có mưu đồ gì?"
Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Đánh giá:
Truyện Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Story
Chương 1925: Hoàng đế bênh vực người mình (4)
10.0/10 từ 32 lượt.