Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 161: Lão gia tử điên cuồng (4)

Editor: Hán Ánh Nguyệt =.=

Vân Lạc Phong rốt cuộc cũng nhẹ nhàng thở ra, cười tủm tỉm đáp: “Biết rồi, sau này bất kể có đồ tốt gì, cháu sẽ lấy đưa cho người đầu tiên.”

“Như này mới đúng chứ.” Lão gia tử lộ ra nụ cười thỏa mãn, “Được rồi, ta không quấy rầy các ngươi nữa, các ngươi huấn luyện cho tốt, ta đây đi trước một bước, ha ha ha..”

Dứt lời, Vân Lạc cười ha ha rời khỏi phòng huấn luyện.

“Nhị thúc.” Sau khi Vân Lạc Phong thấy lão gia tử rời đi, quay đầu nhìn nam tử tuấn tú ưu nhã, “Chỗ này của cháu còn có năm quả linh quả, liền từ người tới phân chia cho thành viên đột phá đến Cao Linh giả, về sau này nếu có người mới thăng cấp đến Cao Linh giả, người nhớ nói cho cháu biết.”


Vân Thanh Nhã nhếch môi cười một tiếng: “Được.”

“Đúng rồi, Nhị thúc, thuốc cháu đưa cho người người nhớ đúng hạn dùng đó, ngày mai cháu có việc muốn rời khỏi Long Nguyên quốc một chuyến, chờ đến lúc cháu trở lại, sẽ chữa trị đan điền cho người, khôi phục thực lực.”

Vân Thanh Nhã ngẩn ra, ánh mắt nhìn về phía Vân Lạc Phong tràn đầy kích động: “Tiểu Phong, cháu nói ta còn có thể khôi phục được thực lực ư?”

“Không sai.” Vân Lạc Phong gật đầu một cái, “Chẳng những cháu có thể khôi phục lại thực lực cho người, hơn nữa còn có thể làm cho người trở nên cường đại hơn, nhưng điều kiện tiên quyết là, thuốc cháu đưa cho người không thể ngừng sử dụng, chờ đến sau khi cháu về, cũng không sai biệt lắm có thể giúp người khôi phục lại thực lực.”

Giờ khắc này, tim Vân Thanh Nhã sôi sùng sục lên.



Đây là chuyện hắn muốn mà không dám nghĩ đến!

“Tiểu Phong, ta thật không biết phải làm sao để cảm ơn cháu...”

Vân Lạc Phong chớp hạ đôi mắt, tà mị cười: “Chúng ta là người một nhà, cần gì phải cảm ơn? Nhị thúc, cho dù như thế nào đi nữa, cháu cũng sẽ hoàn toàn chữa trị cho người thật tốt!”

Nhìn đôi mắt thiếu nữ kiên định, Vân thanh Nhã nở một nụ cười, trên khuôn mặt tuấn tú tràn đầy tự tin và kiêu ngạo: “Tiểu Phong, Vân gia có cháu, tai họa nào mà không thể vượt qua? Nhị thúc tin tưởng cháu, cũng sẽ chờ cháu trở lại.”

Trong mắt mọi người của quân đoàn Cương Thiết, Liệt Diễm đều là cảm kích, ý chí trong lòng càng khắc sâu.


Cũng chẳng có nguyên nhân gì, lại bởi vì Vân Lạc Phong mang linh quả trân quý như thế cho bọn hắn dùng, cũng bởi vì có sự tồn tại của linh quả, để cho những người còn chưa đột phá đến Cao Linh giả, triệt để kích thích một trận giao tranh.

Đoán chừng Vân Lạc Phong cũng không nghĩ đến, hành động hôm nay của nàng, làm cho mọi người trong quân đoàn càng thêm mất ăn mất ngủ, chỉ vì đột phá đến cảnh giới Cao Linh giả!

Hôm sau.

Thiên Minh.

Một tiếng rống to tức giận vang dội trên bầu trời Vân gia, vang vọng hồi lâu.

“Vân Lạc Phong, ngươi xú nha đầu này còn dám chạy, chờ ngươi trở lại, coi lão tử có đánh nát mông ngươi không!”

Giọng nói truyền hết vào trong tai mọi người trong Vân gia, làm cho bọn hạ nhân bị sợ hết hồn, không rõ làm sao Đại tiểu thư lại trêu chọc tướng quân đại nhân? Làm cho tướng quân đại nhân tức giận lớn đến như vậy?

Dường như kể từ sau khi tướng quân trở về, ba ngày hai bữa lại bị Đại tiểu thư làm cho tức giận đến giơ chân, bọn họ thật sợ một ngày nào đó tướng quân sẽ bị nàng chọc tức chết.

Vân Lạc rất là tức giận, nha đầu kia đã nói hôm nay sẽ mang một trăm tám mươi linh quả đến thư phòng của ông, kết quả là, ông đợi một buổi sáng, thiếu nữ cũng không xuất hiện, đến khi ông không kịp đợi nữa tự mình đến tìm nàng trước, nhưng ông chỉ nhìn thấy một tờ giấy trong phòng thiếu nữ.

Trên giấy nói rõ, nha đầu này rời nhà đi ra ngoài!

Dĩ nhiên, Vân Lạc cũng chỉ hô lên một chút mà thôi, nếu thật đánh nát mông Vân Lạc Phong, ông cũng không làm được, ngay cả thiếu nữ rớt một sợi tóc, ông cũng sẽ đau lòng nửa ngày trời, chớ nói chi là đánh nàng.

Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng Truyện Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng Story Chương 161: Lão gia tử điên cuồng (4)
10.0/10 từ 32 lượt.
loading...