Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn
Chương 2210
Lưu Thiết đã gần một ngày một đêm không chợp mắt, lúc nãy mới vừa nằm xuống, lại nghe nói kẻ địch lại tấn công thành, anh ta nhanh chóng mặc áo giáp vào leo lên tường thành lần nữa.
"Tướng quân, kẻ địch đang chuẩn bị áp dụng kế sách khiến cho kẻ thù mệt mỏi, không để cho chúng ta có thời gian nghỉ ngơi!"
Một người đàn ông trung niên với đầu tóc xám trẳng, khoác áo choàng đi tới bên cạnh Lưu Thiết, nhìn xuống bên dưới than thở.
Người đàn ông trung niên này tên là Điền tiên sinh, vốn là một tú tài nghèo ở làng Điền Gia, sau khi Kim Phi nổi tiếng lại, đã tuyển ông ta đến xưởng dệt để quản lý sổ sách, sau đó lại để cho ông ta xử lý một ít công việc giấy tờ khác.
Sau khi Cửu công chúa giao Kiếm Môn Quan cho quân Trấn Viễn, Kim Phi phái Lưu Thiết đi trấn giữ.
Trong quá trình đổi phòng sẽ có rất nhiều công việc bàn giao giấy tờ, Lưu Thiết và nhân viên hộ tống cơ bản đều mù chữ, Kim Phi bèn phái Điền tiên sinh đi hỗ trợ Lưu Thiết.
Ban đầu thổ phỉ đánh lén làng Tây Hà, Lưu Thiết dẫn người trở về thôn cứu viện, Điền tiên sinh ở lại Kiếm Môn Quan tạm thời thay mặt quân Trấn Viễn.
Khi đó Kiếm Môn Quan vẫn chưa hoàn toàn được bàn giao lại cho quân Trấn Viễn, tướng lĩnh trấn giữ lúc trước cứ gây khó dễ, lúc rời đi Lưu Thiết còn lo rằng Điền tiên sinh sẽ xử lý không tốt.
Nhưng tới lúc anh ta xử lý xong thổ phỉ rồi trở về mới phát hiện, Điền tiên sinh không chỉ quản lý mấy trăm quân Trấn Viễn một cách có trật tự mà còn dư được thời gian để nằm bắt rõ ràng tình hình của Kiếm Môn Quan.
Sau đó Trương Lương dẫn bộ đội chủ lực của quân Trấn Viễn chạy tới Kiếm Môn Quan, có thể nhanh chóng giải quyết tướng lĩnh trấn giữ, nắm Kiếm Môn Quan trong tay, phần lớn là nhờ vào tình báo mà Điền tiên sinh tổng kết được.
Sau chuyện này, Lưu Thiết cảm thấy rất hợp với Điền tiên sinh, hơn nữa anh ta cũng cần một người biết chữ ở bên cạnh để xử lý giấy tờ, Điền tiên sinh mặc dù không phải là người làng Tây Hà, nhưng làng Điền Gia cũng cách không xa, thành thật mà nói, tẩu tẩu của Điền tiên sinh và Quan Hạ Nhi là Điền Tam Nha vẫn chưa vượt quá dòng họ năm đời, coi như cũng hiểu nhau rất rõ.
Vì vậy Lưu Thiết tìm Kim Phi xin được dẫn Điền tiên sinh theo, cho dù đến nơi nào cũng dẫn theo bên người.
Nhưng sau khi đi theo Lưu Thiết, tài năng quân sự của Điền tiên sinh dần dần lộ ra.
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà.
Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé
Tài năng quân sự của ông ta khác Trương Lương, thiên phú quân sự của Trương Lương chủ yếu biểu hiện ở đại cuộc, giỏi thống lĩnh toàn quân, bày mưu tính kế.
Tài năng quân sự của Điền tiên sinh được thể hiện trong chiến tranh cục bộ, ông ta trời sinh đã là một quân sư giỏi.
Quan trọng nhất chính là Điền tiên sinh biết chủ động học tập và chuẩn bị trước, ban đầu ở làng Tây Hà, bất cứ khi nào Kim Phi đi giảng binh pháp cho nhân viên hộ tống, lần nào. ông ta cũng đến nghe giảng.
Dù sau đó đã rời khỏi làng Tây Hà, sau khi ông ta biết được Kim Phi lại giảng bài, thì bèn nghĩ cách tìm người đã nghe bài giảng để mượn ghi chép xem thử.
Cho tới bây giờ, lúc không có việc gì làm ông ta vẫn luôn lật xem lại ghi chép lúc đó.
Trương Lương dám yên tâm giao thành Du Quan cho Lưu Thiết không biết một chữ như vậy, một trong những nguyên nhân chính là do có Điền tiên sinh.
Lưu Thiết cũng vô cùng tôn kính Điền tiên sinh, gặp phải việc khó giải quyết mà anh ta không yên tâm, cũng sẽ đi tìm Điền tiên sinh để bàn bạc.
Vừa rồi vì thời gian cũng đã muộn lắm rồi, Lưu Thiết tưởng Điền tiên sinh đang ngủ, nên không đi tìm ông ta.
Ai ngờ Điền tiên sinh tự mình đến. "Điền tiên sinh, ngài tới rồi!"
Lưu Thiết ra hiệu cho cận vệ đến chắn phía trước Điền tiên sinh, tránh để ông ta bị thương bởi những mũi tên lạc bản xuống phía dưới tường thành.
Sau đó anh ta hỏi: "Kế sách khiến cho kẻ thù mệt mỏi là gì?
"Kế sách khiến cho kẻ thù mệt mỏi chính là không ngừng tấn công, khiến kẻ địch không có thời gian nghỉ ngơi."
Điền tiên sinh giải thích: "Người Đông Man nhiều, bọn họ có thể ngày đêm không ngừng phái người tới tấn công thành, nếu như chúng ta cứ mãi để cho tất cả mọi người ra phòng thủ thành, như vậy nhiều nhất chỉ kiên trì thêm được hai ba. ngày, người của chúng ta sẽ trở nên mệt mỏi đến không chịu được.
Đến lúc đó bọn họ lại tiếp tục công thành nữa sẽ dễ dàng hơn rất nhiều."
"Hóa ra là như vậy!"
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn