Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn
Chương 1722
Chu Nguyên cẩn thận ngó xung quanh rồi kéo Lạc Lan tới chỗ không người: “Còn có cả ngọc tỷ!"
Nói xong, anh ta lấy một con dấu bằng ngọc to bằng nắm đấm từ trong áo ra.
Dù Lạc Lan đã chuẩn bị sẵn tinh thần nhưng vẫn bị dọa sợ đến nỗi säc mặt tái nhợt.
Ngọc tỷ này được Hoàng đế đầu tiên bình định các bộ lạc của Trung Nguyên, thành lập vương tt Trung Nguyên sai người điêu khắc ra, xét ở một góc độ khác, đây chính là ký hiệu chính thống của Hoàng đế Trung Nguyên.
Mỗi một mệnh lệnh hay một thánh chỉ Trần Cát truyền đi đều phải có dấu của ngọc tỷ mới có hiệu lực.
Trong lịch sử, Trung Nguyên đã từng có một thời kỳ vô cùng hỗn loạn, khi đó cả thiên hạ hỗn loạn, khắp nơi đều có người tự xưng là vương giả.
Có ngọc tỷ hay không chính là một trong những tiêu chuẩn để đánh giá vị Hoàng đế này có danh chính ngôn thuận hay. không.
Ai lấy được ngọc tỷ là có thể tuyên bố với mọi người rằng mình đã được trời cao xem trọng, là đứa con định mệnh mà trời đã chọn, gọi tắt là thiên tử.
“Cung nữ này làm thế nào mà lén đưa ngọc tỷ ra đây được. chứ? Lại còn đưa tới chỗ chúng ta?” Lạc Lan lập tức luống cuống.
Ngọc tỷ vẫn luôn là vật phẩm quan trọng nhất của Hoàng đế, cũng là điểm yếu của Hoàng đế, ai đụng vào thì người đó chết.
Trần Cát quả thật rất nể trọng Kim Phi nhưng nếu y dám nhăm nhe ngọc tỷ, Trần Cát nhất định sẽ liều mạng với y.
“Chu đại ca, huynh đang kéo rắc rối cho tiên sinh và điện hạ sao, mau trả thứ này lại cho cô ấy, sau đó đuổi cô ấy ra ngoài..."
Lạc Lan bình thường luôn chững chạc, lúc này lại căng thẳng đến mức đổ mồ hôi lạnh: “Không được, chúng ta đã thấy ngọc tỷ rồi, nếu đuổi cô ta ra ngoài, lỡ như cô ta vứt ngọc tỷ đi, chúng ta cũng không làm gì được... Thế này đỉ, ta phái người lập tức đưa cô ta và ngọc tỷ về hoàng cung, giao cho bệ hạ...”
“Lạc Lan cô nương, cung nữ nói, bệ hạ đã băng hà rồi...
“Cái gì?” Lạc Lan trợn tròn mắt: “Nửa tháng trước bệ hạ còn tới phòng đấu giá, trông sức khỏe rất tốt mà, tại sao đột nhiên lại băng hà chứ?”
“Cung nữ nói Tứ hoàng tử tạo phản, dẫn người xông vào hoàng cung, bức chết bệ hạ.”
Chu Nguyên nhìn xung quanh một lát, nhỏ giọng nói: “Trước đây Cửu công chúa đã gài rất nhiều tai mắt trong cung, bọn họ phát hiện hoàng cung đã rơi vào tay Tứ hoàng tử, chuyện đã không thể cứu vãn, bèn liều mạng trộm ngọc tỷ ra.”
“Tạo... tạo phản?” Lạc Lan ngẩn ra.
Nhưng dù sao cũng đã lăn lộn trong kinh thành lâu như vậy rồi, Lạc Lan nhanh chóng khôi phục lại tinh thần.
“Chu đại ca, giấu người và ngọc tỷ đi, sau đó thông báo cho Lương phó tiểu đoàn trưởng bảo tất cả mọi người chuẩn bị chiến đấu”
Lạc Lan dặn dò, sau đó xoay người chạy xuống lầu.
Trước cửa tiêu cục, giáo úy dẫn đầu cấm quân đang nói chuyện với nhân viên hộ tống: “Hai vị tiểu ca, ta thật sự có việc gấp muốn tìm Tào tiểu đoàn trưởng, phiền hai vị nhanh chóng đi thông báo một tiếng”
Lúc Tào Đông tới đúng lúc nghe được.
Vừa nấy ở trên lầu, Lạc Lan đã phân tích rõ ràng mạch lạc, Tào Đông không khỏi lẩm bẩm.
Nhưng khi giáo úy nói vậy, Tào Đông lập tức dẹp bỏ băn khoăn trong lòng, cảm thấy Lạc Lan đã suy nghĩ quá nhiều.
Đối phương nói chuyện khách khí như vậy, sao có thể mang ý thù địch với tiêu cục được chứ?
Nghĩ vậy, Tào Đông tiến lên nói: “Vị quân gia này, thật sự xin lỗi, vừa rồi có chút chuyện nên đến hơi chậm, không biết quân gia tới làm gì?”
“Bái kiến Tào tiểu đoàn trưởng.”
Giáo úy cấm quân rất tao nhã, trước tiên chắp tay hành lễ với Tào Đông, sau đó nói: “Tào tiểu đoàn trưởng vừa rồi cũng thấy rồi, trong cung đã xảy ra vụ nổ làm chết mấy vài cung nữ và công công.”
€ó một cung nữ bị thương nói là do phi công tên Trương Hàng cố ý phóng hỏa, đốt kho khinh khí cầu sau đó bỏ trốn.
Bệ hạ vô cùng tức giận nên lập tức phái bọn ta tới tiêu cục Trấn Viễn điều tra xem Trương Hàng có trở về tiêu cục hay. không?”
“Quân gia, ta biết thằng nhãi Trương Hàng, nó là một đứa hiểu chuyện, tại sao lại cố ý phóng hỏa đốt kho hàng được chứ?”
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn