Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn
Chương 1517
So với những thứ này, chỉ một chút đất của một quận và một chức vị Hầu tước thì đã là gì?
Nếu như bọn họ có bản lĩnh của Kim Phi, bọn họ cũng sẽ không hài lòng với những thứ này, nhất định sẽ đòi hỏi nhiều hơn nữa.
"Vậy ngươi muốn gì?" Trần Cát nhìn về phía Kim Phi.
"Tiểu sinh không có yêu cầu gì khác, chỉ xin sau khi tiểu sinh ngăn chặn Đông Man, Đảng Hạng xong, cho dù bệ hạ nghe thấy ai nói gì, cũng không ban thưởng thêm bất cứ thứ gì cho hai nước đó, dù chỉ là một lượng bạc, một thước vải!"
Kim Phi nhìn chằm chăm vào Hoàng đế, cố ý nhấn giọng với hai chữ "ban thưởng".
Nói xong, y quay người lại, lạnh lùng liếc nhìn tất cả các văn võ bá quan đứng ở bên cạnh.
Đặc biệt là khi nhìn thấy mấy người phái chủ hòa, ý cảnh cáo trong mắt Kim Phi hiện ra rõ rệt.
Hoàng đế không khỏi xấu hổ sờ mũi.
Mọi người có mặt đều biết cái gọi là "ban thưởng" chính là cống nạp.
Trong hoàn cảnh bình thường, nếu quân đội của mình thẳng trận thì đương nhiên sẽ không cống nạp tiếp.
Nhưng Trần Cát luôn không có chủ kiến, trước đây Kim Phi đã thằng trận chiến ở Thanh Thủy Cốc, nhưng phía Đảng Hạng vừa mới phái binh giả vờ tấn công Lan Châu thì Trần Cát đã sợ nhượng bộ rồi.
Cộng với sự đe dọa và xúi giục từ các đại thần phái chủ hòa ở trong triều, chẳng phải ông ta vẫn hứa với người Đảng Hạng sẽ tăng mức "ban thưởng" trong năm nay đó sao?
Tại sao Kim Phi lại đồng ý chống lại người Đông Man?
Là vì Hoàng đế ư? Bởi vì muốn làm quyền thần trong triều à?
Dĩ nhiên là không. Y là vì dân chúng của Đại Khang!
Kim Phi thực sự lo lắng rẵng phía y đang giao chiến với người Đông Man ở phương Bắc, Hoàng đế lại hứa sẽ "ban thưởng" cho người Đông Man, đến lúc đó y thực sự rất lo lằng mình sẽ không nhịn được mà cử người cho nổ tung điện Hoằng Đức.
Cho nên, y nhất định phải nói trước.
Đùa à, giao tranh ở bờ bắc vừa mới lắng xuống, bên cạnh vẫn còn một nhóm nhân viên hộ tống đứng canh gác, nếu như lúc này bọn họ tiếp tục lải nhải, với phong cách hành động điên cuồng của Kim Phi, e rằng y sẽ giơ đao chém người ngay bây giờ.
Thực tế, Kim Phi đã có ý định giết gà dọa khỉ rồi.
Đáng tiếc tất cả văn võ bá quan đều thông minh hơn lũ khi, căn bản không để cho y có cơ hội.
Tất cả văn võ bá quan đều hiểu được ý của Kim Phi, Trần Cát đương nhiên cũng hiểu được, ông ta nói: "Sau này ai dám nhắc đến ban thưởng, trầm lập tức giết chết hẳn!"
Kim Phi không trả lời mà cúi người hành lễ với Hoàng đế.
Đây là lần hành lễ nghiêm túc đầu tiên của y sau khi gặp. Hoàng đế.
Không phải vì bản thân y mà là vì dân chúng.
"Ngươi còn có yêu cầu gì không, hãy nói ra đi!"
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà.
Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé
"Nếu đã như vậy thì ta sẽ nói."
Kim Phi lại lên tiếng: "Tiểu sinh hy vọng bắt đầu từ năm nay, bệ hạ cấm chỉ Hoa Thạch Cương!"
Cửu công chúa nghe Kim Phi nói như vậy, tim đập nhanh hơn, vội vàng lén nhìn Trần Cát.
Kể từ khi Trần Cát lên ngôi, ông ta hơi mặc cảm tự tỉ cho. rằng mình là người bất tài vô dụng, mỗi năm đều thu thập các bảo vật văn hóa từ khắp nơi trên Đại Khang, vận chuyển về kinh thành để xây dựng khu vườn hoàng gia.
Cái gọi là Hoa Thạch Cương chính là thuyền đội hộ tống những kho tàng văn hóa này.
Kim Phi yêu cầu Trần Cát cấm Hoa Thạch Cương là đang khuyên ông ta đừng sống lãng phí phô trương hoàng gia.
Rất nhiều văn võ bá quan lộ ra vẻ mặt như đang xem kịch.
Đặc biệt là những người thuộc phái chủ hòa, chỉ mong Hoàng đế nổi giận.
Còn phái chủ chiến đang giậm chân lo lắng, sợ Kim Phi sẽ chọc giận Trần Cát.
Nhưng vẻ mặt của Kim Phi vẫn rất bình tĩnh, như thể người mà y đang khuyên can không phải là Hoàng đế mà là một trưởng bối bình thường.
Thật ra, Kim Phi không hề tôn trọng Trần Cát. Nếu không phải là vì sợ thiên hạ đại loạn, nếu không phải vì mối quan hệ của Cửu công chúa thì Kim Phi sẽ không bao. giờ cứu một vị hoàng đế như Trần Cát.
Trần Cát không nén được cơn giận khi bị Kim Phi nói như: vậy, nhưng cuối cùng ông ta cũng gật đầu nói: "Trãm đồng ý với ngươi, từ bây giờ trở đi, cấm Hoa Thạch Cương, đồng thời giảm chỉ phí của hoàng gia!"
Nói xong, ông ta lại bổ sung thêm: "Trước đây trầm không biết cuộc sống của dân chúng khó khăn như vậy, bây giờ đã biết được, trãm nhất định sẽ nghe lời ngươi và Vũ Dương, giảm thuế để dân chúng của Đại Khang chúng ta có được cuộc sống tốt hơn!"
"Cám ơn bệ hại!" Kim Phi lại một lần nữa hành lễ với Trần Cát.
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn