Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn
Chương 1127
Thì ra là để đặt Thủy Ngọc.
Mấy viên Thủy Ngọc này đều có kích thước và chất lượng tuyệt vời, tính theo giá thị trường trước mắt, nếu đưa đi đấu giá, không thể đo lường giá trị của ba viên Thủy Ngọc cộng lại được.
Hơn nữa Kim Phi nói, bọn họ biểu quyết tìm người tới khóa lại, chìa khóa cũng giao cho người bọn họ chọn giữ.
Mấy viên Thủy Ngọc trở thành thuốc an thần, có mấy thương nhân vốn đã dao động quyết định lát nữa sẽ đi gửi một ngàn lượng bạc thử xem.
Bây giờ tiền trang của Đại Khang cực kì không có quy tắc, Kim Phi không sợ bọn thử, chỉ cần băng lòng thử, y sẽ có cơ hội khiến đối phương trở thành người dùng trung thành của tiền trang Kim Xuyên.
Nếu khách hàng chủ động tới cửa, vẫn không đánh lại đối phương được, vậy chứng tỏ mô hình y lập ra không phù hợp với Đại Khang.
“Kim tiên sinh, đúng lúc gần đây ta mới nhận được một số bạc, đặt ở nhà không yên tâm, hôm nay có thể gửi vào bên các người không?”
Người đàn ông mập thấy không khí không tệ lắm, mở miệng hỏi.
“Đương nhiên có thể, tiền trang của chúng ta đã bắt đầu buôn bán, hoan nghênh mọi người tới tư vấn, xử lí công việc bất cứ lúc nào!”
“Thế được rồi, bây giờ ta sẽ phái người về lấy bạc!"
Người đàn ông mập phất tay phái một tên gia nổ, để hăn về lấy tiền.
Lúc này rất nhiều thương nhân nổi hứng, không cần phải lừa gạt, đều chủ động hỏi các vấn đề.
Kim Phi giải đáp từng câu một.
Sau hai nén hương, gia nô của người đàn ông mập mang hai cái rương gỗ quay lại.
“Kim tiên sinh, ta buôn bán nhỏ, bạc trong. tay không nhiều lãm, trước mắt gửi một ngàn lượng xem thử”
Người đàn ông mập cười nói.
“Vậy ta phải cảm ơn Kim tiên sinh nhiều rồi!” Người đàn ông mập cười đến mức hai mắt cũng híp lại.
Phí thủ tục 20% cũng giá trị không ít tiền.
“Mời khách quan tới bên này!”
Kim Phi nhảy xuống khỏi bục gỗ, đi về phía sảnh, tự mình trình diễn quy trình gi
người đàn ông mập xem, thuận tiện tiếp tục trả lời vấn đề của các thương nhân khác.
Chỉ thấy Kim Phi lấy ra một quyển sổ nhỏ, chỉnh dấu chạm nổi hẳn hoi, ấn con dấu một ngàn lượng lên cột tiền gửi của cuốn sổ nhỏ.
Sau đó lấy một con dấu chạm nổi khác ra, ấn lên ngày gửi tiền.
Đây cũng là lần đầu tiên dấu chạm nổi xuất hiện ở Đại Khang, các tiền trang khác muốn bắt chước, cũng cần một ít thời gian để cân nhắc, xem như là một loại biện pháp chống hàng giả cơ bản nhất.
Sau đó dẫn người đàn ông mập tới một căn phòng riêng, để người đàn ông mập tự nói ra một chuỗi số mật mã
Sau khi xác nhận mật mã, hai người mới cùng ra ngoài.
“Ngươi nhất định phải nhớ rõ mật mã, nếu không cho dù ngươi cầm sổ tiết kiệm cũng không lấy tiền ra được, đã hiểu chưa?”
Kim Phi đứng trước mặt các thương nhân khác, nhäc nhở người đàn ông mập lần nữa.
“Kim tiên sinh, tiết kiệm tiền tại địa phương, cũng phải nhớ mật mã à?” Một thương nhân hỏi.
“Cũng cần, như vậy càng an toàn.” Kim Phi nói: “Nhưng mật mã phiếu g n là chúng ta tạo ra, tiết kiệm tiền tại địa phương, có thể tự tạo mật mã, chúng ta sẽ nhớ, lúc lấy tiền, các người cầm sổ tiết kiệm tới đây, sau đó báo mật mã, là có thể lấy tiền!"
“Biện pháp này hay, cho dù bị kẻ cắp trộm sổ tiết kiệm, bọn họ cũng không lấy bạc ra được!”
'Thương nhân vây xem vội vàng gật đầu
Phí thủ tục rẻ tiền, mật mã và phiếu gửi tiền, mô hình tách sổ tiết kiệm an toàn, lấy Thủy Ngọc làm bảo hiểm bồi thường...
Một loạt quy tắc của tiền trang Kim xuyên, cái nào cũng vô cùng có lực hấp dẫn với các thương nhân.
Sau khi người đàn ông mập làm xong thủ tục, lại có thêm vài thương nhân phán người về lấy bạc.
Mặc dù mỗi nhà đều không gửi nhiều, nhưng thật sự đã khai trương rồi.
Tiếp theo, phải chuẩn bị cho chỉ nhánh của kinh thành và Giang Nam.
Bởi vì gửi lấy tiền ở nơi khác, mới là điểm hấp dẫn các thương nhân bản địa nhất.
Kim Phi không thể tự mình đi kinh thành và Giang Nam được, chỉ đành bồi dưỡng cho những người khác.
Có tầm quan hệ lớn với tiền trang, nên Kim Phi không thể tùy tiện giao cho người bình thường, đành điều người trong nguồn nhân tài dự bị trước mắt của thương hội Kim Xuyên.
Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn