Quan Thuật
Chương 883: Liên kết cùng nhau áp chế
"Phương Hồng Quốc, ăn to nói lớn, vừa mới ra tay đã nghĩ đến việc đoạt chức Bí thư Đảng ủy xã. Vi Bất Lý lại còn to mồm hơn nữa, cả hai vị trí đều muốn nhúng tay vào. Tuy nhiên, hôm nay quyết không để miếng ngon cho Phương Hồng Quốc, phỏng chừng khó mà có được cả hai vị trí. Vi Bất Lý chắc chắn cũng muốn chiếm một chỗ. Nếu chỉ có vị trí ở cục Tài chính thì cũng không ai dám tranh với mình, tuy nhiên Thái Tắc Dân quyết tâm theo mình, người này cũng khá biết điều, nếu không đẩy hắn lên được thì hắn sẽ thất vọng, sau này còn ai dám đi theo mình nữa chứ."
Trong lòng Diệp Phàm nghĩ thầm.
Diệp Phàm nghĩ bụng như vậy rồi nhìn lướt qua một vòng xuống dưới thì phát hiện ra Liễu Mi Phương và Đỗ Tiểu Lan không hề hé răng. Lúc này, Ngô Đồng mở miệng nói:
- Tôi đồng ý với việc đồng chí Giang Thắng Tài và đồng chí Thái Tắc Dân đảm nhiệm chức Trưởng phòng Tài chính huyện và Bí thư Đảng ủy xã Kim Đào.
Sau đó y cũng ngậm miệng lại y như Phương Viên, bởi vì Ngô Đồng vừa mới được tham dự hội nghị thường vụ, vị trí có thể nói là thấp nhất nên lời nói cũng chưa có trọng lượng gì.
Diệp Phàm đã chắc chắn có được bốn phiếu, tuy nhiên vẫn còn chưa đủ mà cần lôi kéo thêm được ít nhất là hai người ủng hộ nữa mới được.
Vi Bất Lý tất nhiên không nằm trong nhóm của Diệp Phàm, Thiết Đông thì chắc chắn sẽ không hợp tác với mình rồi. Chỉ còn có Phương Hồng Quốc, Liễu Mi Phương thì không thể hiện thái độ gì trên mặt cả. Đỗ Tiểu Lan phỏng chừng sẽ bỏ phiếu trắng.
- Chủ nhiệm Liễu, Trưởng ban Đỗ, mời các vị cho ý kiến.
Diệp Phàm liếc mắt nhìn hai người phụ nữ rồi nói.
- Tôi không có ý kiến gì, đồng ý với đề nghị của Trưởng ban Tôn.
Rốt cục Liễu Mi Phương cũng mở miệng, cân nhắc đắn đo mãi cô mới quyết định về phe Diệp Phàm.
- Tôi không có ý kiến, việc này tôi bỏ phiếu trắng.
Đỗ Tiểu Lan biểu lộ thái độ, quả nhiên là cô bỏ phiếu trắng. Xem ra cô ta rất cẩn thận.
Thật ra Liễu Mi Phương cũng khó xử. Diệp Phàm tuy nói là quyền Bí thư nhưng người ta muốn ngáng chân mình thì cũng phiền.
Phải biết rằng Diệp Phàm vừa mới đến Ma Xuyên, tuy nói là thời gian chưa tới một tháng nhưng thái độ của hắn có vẻ rất mạnh mẽ, cứng rắn. Tuy chưa chính thức nhậm chức ở Ma Xuyên mà hắn đã tỷ thí một phen với Cục trưởng cục Công an địa khu. Không lâu sau đó hắn còn hạ bệ được cả Phan mặt rỗ, Bí thư Đảng ủy xã Kim Đào, người có chỗ dựa là Phó chủ tịch Địa khu.
Chưa tới vài ngày sau, hắn lại động đến Phó chủ tịch huyện Lôi Lượng Minh, em họ Phó bí thư địa khu Lô, đình chỉ chức vụ của gã.
Hình như hắn là người trời sinh vốn hay gây chuyện rồi. Hơn nữa kì lạ là Phó chủ tịch Địa khu và Phó bí thư Lôi đến bây giờ cũng không có phản kích gì khiến cho thằng nhãi này vẫn còn ngồi vững vàng trên vị trí quyền Bí thư.
Hơn nữa, mấy ngày trước hắn còn được Bí thư Tỉnh ủy Quách khen ngợi. Trong tình hình mà chức Bí thư còn chưa chính thức thì không nên gây xung đột với hắn làm gì.
Tôn Minh Ngọc, Phương Viên, Ngô Đồng, Liễu Mi Phương và bản thân hắn nữa là đã năm phiếu thuận rồi, vừa rồi Phương Hồng Quốc cũng tỏ thái độ ủng hộ Giang Thắng Tài.
Diệp Phàm đương nhiên là trong lòng hết sức bình tĩnh, hắn nhẹ nhàng đập bàn, thuận gậy tre nói:
- Về chức Trưởng phòng Tài chính huyện, đồng ý cho đồng chí Tôn Thẳng Tài đảm nhiệm đã có Chủ tịch huyện, Trưởng ban Tôn, Thư ký Phương, Trưởng phòng Ngô, Chủ nhiệm Liễu thông qua. Tôi tất nhiên cũng đồng ý với đề cử của đồng chí Tôn Minh Ngọc và các đồng chí khác.
Phương Hồng Quốc lập tức trợn tròn mắt, gã không ngừng hối hận khi Diệp Phàm đột nhiên lại nói tiếp:
- Thư ký Phương, anh ghi lại nghị quyết của hội nghị thường vụ huyện, quyết định chức vụ của đồng chí Giang Thắng Tài. Sáu phiếu tán thành, một phiếu trắng, hai phiếu phản đối, Bộ trưởng Tề, anh thấy thế nào?
- Tôi đồng ý.
Tề Quy Vân bất đắc dĩ gật đầu. Dù sao đại cục cũng đã định, không đồng ý cũng phải đồng ý thôi.
Diệp Phàm lập tức nói:
- Bảy phiếu tán thành.
Sau đó hắn quét ánh mắt dữ tợn nhìn Vi Bất Lý và Thiết Đông rồi liếc nhìn vẻ mặt mất mát của Phương Hồng Quốc, nói:
- Thật ra, về chức vụ Bí thư xã Kim Đào thì đồng chí Thái Tắc Dân đảm nhiệm là thích hợp nhất. Nếu đồng chí Thái Tắc Dân đảm nhiệm chức Bí thư Đảng ủy thì chức Chủ tịch xã, tôi thấy đồng chí Tề Thuận Thủy ở thị trấn Dương Giác là thích hợp nhất. Các đồng chí thấy thế nào.
Việc đó tất nhiên là Diệp Phàm tự thể hiện thiện ý với Phương Hồng Quốc, cho gã một miếng bánh ngọt. Phương Hồng Quốc và Tề Quy Vân đưa mắt nhìn nhau một cái rồi gật đầu.
Gã nói:
- Vâng, tôi đồng ý với quan điểm của Chủ tịch Diệp.
Tề Quy Vân tất nhiên cũng lập tức thể hiện thái độ tán thành.
Cuối cùng, không hề trì hoãn, Diệp Phàm phân chia xong cái bánh ngọt gồm chức Trưởng phòng tài chính huyện và một vị trí Bí thư Đảng ủy xã.
Phương Hồng Quốc coi như là cũng thu hoạch được ít nhất là một chức vụ Chủ tịch xã. Tuy nói rằng chưa đạt được mục đích mong muốn nhưng hai người ông Phương và ông Tề cũng hiểu được muốn đưa Tề Thuận Thủy lên ghế Bí thư xã Kim Đào là việc không thể. Hai người cũng đã lường trước sự việc nên thật ra mục tiêu là xem xét để có được cái vị trí Chủ tịch xã của Thái Tắc Dân.
Đương nhiên trong hội nghị thường vụ này Phó bí thư chuyên trách công tác Đảng Vi Bất Lý là người thiệt hại nhất, y tức đến nỗi thiếu chút nữa hộc cả máu.
Đồng chí Thiết Đông tất nhiên cũng không hài lòng, sắc mặt u ám, im lặng. Y chỉ có thể thở dài than thở rằng thằng nhãi Diệp Phàm này đúng là Thái Âm, Chu Phú Đức cũng phải thua.
Nếu không, Phương Hồng Quốc cũng không hơi sức đâu mà lôi kéo. Hơn nữa, lôi kéo như vậy thì lợi cả đôi đường. Nếu sau này Hội nghị thường vụ huyện ủy đều như thế thì Vi Bất Lý và Thiết Đông còn làm ăn gì được? Thế cục một bên như thế thì ai mà chịu nổi.
Vi Bất Lý tất nhiên là tức nghẹn họng, nhìn chằm chằm vị trí của Chu Phú Đức, bụng thề rằng nhất định gã phải ngồi được vào ngai vàng kia, đè lên đầu Diệp Phàm, đến lúc đó bổ nhiệm ai thì không có chuyện thương lượng gì với thằng nhãi Diệp Phàm. Tuy nhiên, tạm thời đồng chí Vi đành phải đến Tửu lầu Thần Nữ tìm đại tỷ Dương Khải Hoàn để giải phóng cục tức này.
Cuộc hội nghị thường vụ huyện Ma Xuyên do Diệp Phàm tổ chức kết thúc sớm. Nhưng cuộc họp hội nghị thường vụ Địa khu do Trang Thế Thành chủ trì thì phải rất lâu mới hạ màn.
Việc đệ trình dự án quốc lộ Thiên Tường gặp cản trở rất lớn trong hội nghị thường vụ địa khu.
Chủ tịch Địa khu Vương Triều Trung cầm đầu một phe liên kết với phe của Phó Bí thư Địa ủy Lôi Minh Hoài, tập hợp lại đối đầu mạnh mẽ với phe của Trang Thế Thành.
Sau khi Trưởng ban Thư ký Địa ủy Trịnh Chí Minh đưa ra phương án của Diệp Phàm, Đường Lệ Chi, người thuộc phe của Vương Triều Trung, cũng chính là Trưởng ban Tuyên giáo Địa ủy lập tức lên tiếng:
- Trưởng ban Thư ký Trịnh, năm nay địa khu chúng ta tập trung vào nhiệm vụ hàng đầu là sửa quốc lộ La Thủy đi. Mấy lần trước trong cuộc họp Đảng ủy Địa khu đã ra quyết định rồi. Trước mắt thì hồ sơ dự án quốc lộ La Thủy còn đang nằm trên sở Giao thông tỉnh, bây giờ lại muốn đi làm quốc lộ Thiên Tường, đây là việc rất không sáng suốt. Đến lúc đó cả hai dự án đều thất bại thì địa khu chúng ta năm nay còn làm được chuyện lớn gì nữa.
- Bất kể chuyện gì thì cũng phải phân chia gấp gáp hay thong thả. Quốc lộ Thiên Tường đúng là nên sửa, nhưng ít nhất là sau khi quốc lộ La Thủy hoàn thành đã rồi mới đến quốc lộ Thiên Tường. Đồng thời một lúc mà muốn thực hiện cả hai dự án, tài lực địa khu chúng ta chỉ có hạn, đầu tư vào hai nơi thì không nơi nào thành, rất không sáng suốt.
Chủ tịch Ủy ban nhân dân Địa khu Triệu Xa Thành tiếp lời, trình bày quan điểm về phương diện tài chính của mình, nhưng thật ra cũng là phụ họa cho một vài lãnh đạo địa khu.
- Ông Triệu, không thể nói như vậy được. Không phải vừa rồi tôi đã nói rồi sao, đồng chí Diệp Phàm muốn thực hiện dự án quốc lộ Thiên Tường này, mục tiêu chủ yếu không phải là sở Giao thông tỉnh chúng ta. Quốc lộ này liên quan đến ba tỉnh Giang Đô, An Đông và Nam Phúc chúng ta.
Nếu thật sự có thể tiến hành được thì sẽ là yết hầu nối liền ba tỉnh Giang Đô, An Đông và Nam Phúc chúng ta.
Cũng có thể nói rằng vai trò cửa ngõ của quốc lộ Thiên Tường có ý nghĩa hết sức to lớn không thể nào hình dung nổi.
Ý đồng chí Diệp Phàm là chỉ cần Địa khu chúng ta đồng ý, sở Giao thông tỉnh đồng ý lập dự án, anh ta sẽ lên bộ Giao thông xin thực hiện, Không cần lo lắng dự án này sẽ lấy hết kinh phí của quốc lộ La Thủy.
Trưởng ban Thư ký Trịnh giải thích. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
- Vâng, Trưởng ban Thư ký Trịnh nói đúng, đồng chí Diệp Phàm muốn lãnh đạo huyện Ma Xuyên thực hiện dự án quốc lộ Thiên Tường này, tôi thấy ý nghĩ đó hết sức táo bạo.
Nối thông ba tỉnh với nhau, đó thật là một sáng kiến rất có giá trị.
Ma Xuyên không phải là huyện nghèo nhất Địa khu chúng ta sao, hay nói đúng hơn là nghèo nhất tỉnh. Địa khu chúng ta không có chính sách đặc biệt nào để ủng hộ Ma Xuyên, chẳng lẽ ngay cả phương diện đỡ đầu cũng không ủng hộ được nhân dân Ma Xuyên sao?
Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật Hạ Hải Vĩ, người từ trước đến nay chưa bao giờ mở miệng, hôm nay lại phá lệ nói lời ủng hộ Diệp Phàm.
Gã khiến Vương Triều Trung và Lôi Minh Hoài đều cảm thấy bất ngờ, hai người đưa mắt nhìn nhau một cái, trong lòng thầm tức giận không biết Diệp Phàm dùng chiêu thuật gì mà làm cho Hạ Hải Vĩ ủng hộ được. Nếu nói gã ủng hộ Trang Thế Thành thì chắc là không thể rồi. Phỏng chừng chỉ ủng hộ Diệp Phàm mà thôi.
Trang Thế Thành và Trịnh Chí Minh trao đổi ánh mắt cho nhau một cách đầy ngụ ý. Họ đều thầm nghĩ quả thật xem ra đồng chí Diệp Phàm có quan hệ khá là thân thiết với Hạ Hải Vĩ. Nếu muốn Hạ Hải Vĩ ủng hộ mình thì Diệp Phàm chính là một quân bài tốt.
"Thằng nhóc này còn giả vờ ngớ ngẩn để lừa mình, khi nào phải gõ đầu hắn một cái mới được. Có năng lực thế này mà không sớm thực hiện đi, làm hại Trang Thế Thành mình đây trong cuộc họp Đảng ủy Địa ủy bị vây trong cục diện bị động như vậy. Tuy nhiên, vật nhỏ thì năng lực nhỏ, đúng là thiên tài…"
Trong lòng Trang Thế Thành dậy lên niềm vui bất ngờ, đúng hơn là hết sức khen ngợi đồng chí Diệp Phàm.
Ông ta cũng khen ngợi mình trước đây đã lựa chọn vô cùng chính xác, tuy rằng khá phiêu lưu mạo hiểm nhưng tự dưng bây giờ lại được một Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật ủng hộ mình thì đúng là thu hoạch lớn. Khả năng ông ta hoàn toàn nắm được hội nghị thường vụ địa khu là rất cao.
- Có một số việc nói thì dễ nhưng thực hiện lại rất khó. Lấy chuyện quốc lộ La Thủy mà nói đấy, địa khu chúng ta đã tiêu phí vào đó biết bao nhân lực, vật lực, tài lực rồi.
Ở sở Giao thông tỉnh còn chưa duyệt dự án sơ bộ, còn chưa được sự tán thành của họ, tình hình tài chính địa thì khó khăn như vậy, các ngành đều khó khăn, mới chuẩn bị được hai trăm ngàn cho dự án này.
Nếu không thực tế thì quốc lộ Thiên Tường không khéo lại thất bại như dự án quốc lộ La Thủy, khi đó chúng ta ngồi đây đều trở thành tội nhân của Đức Bình.
Quốc lộ Thiên Tường tên tuổi thì nghe khá kêu, nào là yết hầu thông ba tỉnh với nhau. Nhưng trên thực tế đó chẳng qua chỉ là một đoạn đường đi qua ba tỉnh mà thôi, ở bộ Giao thông dễ gì mà thông qua dự án như vậy?
Đó cũng không phải quốc lộ hay đường cao tốc gì? Quốc lộ Thiên Tường, về cơ bản là không thực tế. Chỉ có điều một số đồng chí trà dư tửu hậu nên có ảo tưởng như vậy thôi.
Đem hy vọng gửi gắm ở một dự án ảo tưởng như vậy thì không bằng quyết tâm đem toàn lực tập trung cho quốc lộ La Thủy, đó mới là chuyện quan trọng nhất của chính phủ ủy viên thường vụ địa khu Đức Bình chúng ta.
Đảng ta cho tới bây giờ thực sự chú trọng thực tế, muốn làm những công trình có ý nghĩa thực sự. Nếu chỉ vì để có tiếng có tăm mà hao tài tốn của, thực hiện công trình không thực tế thì đó không thể là đảng ta được, đó không phải là kiểu trách nhiệm của quốc gia chúng ta…
Chủ nhiệm Ủy ban kỉ luật Tề Minh Viễn khỏi phải nói, hết sức ủng hộ cho phe phái Vương Triều Trung.
Chủ yếu lần trước ông ta còn giận dỗi Diệp Phàm trong chuyện Phó bí thư Kê Nhất Tiêu quận Thông Đô vì ông ta là người theo gót.
Quan Thuật
Trong lòng Diệp Phàm nghĩ thầm.
Diệp Phàm nghĩ bụng như vậy rồi nhìn lướt qua một vòng xuống dưới thì phát hiện ra Liễu Mi Phương và Đỗ Tiểu Lan không hề hé răng. Lúc này, Ngô Đồng mở miệng nói:
- Tôi đồng ý với việc đồng chí Giang Thắng Tài và đồng chí Thái Tắc Dân đảm nhiệm chức Trưởng phòng Tài chính huyện và Bí thư Đảng ủy xã Kim Đào.
Sau đó y cũng ngậm miệng lại y như Phương Viên, bởi vì Ngô Đồng vừa mới được tham dự hội nghị thường vụ, vị trí có thể nói là thấp nhất nên lời nói cũng chưa có trọng lượng gì.
Diệp Phàm đã chắc chắn có được bốn phiếu, tuy nhiên vẫn còn chưa đủ mà cần lôi kéo thêm được ít nhất là hai người ủng hộ nữa mới được.
Vi Bất Lý tất nhiên không nằm trong nhóm của Diệp Phàm, Thiết Đông thì chắc chắn sẽ không hợp tác với mình rồi. Chỉ còn có Phương Hồng Quốc, Liễu Mi Phương thì không thể hiện thái độ gì trên mặt cả. Đỗ Tiểu Lan phỏng chừng sẽ bỏ phiếu trắng.
- Chủ nhiệm Liễu, Trưởng ban Đỗ, mời các vị cho ý kiến.
Diệp Phàm liếc mắt nhìn hai người phụ nữ rồi nói.
- Tôi không có ý kiến gì, đồng ý với đề nghị của Trưởng ban Tôn.
Rốt cục Liễu Mi Phương cũng mở miệng, cân nhắc đắn đo mãi cô mới quyết định về phe Diệp Phàm.
- Tôi không có ý kiến, việc này tôi bỏ phiếu trắng.
Đỗ Tiểu Lan biểu lộ thái độ, quả nhiên là cô bỏ phiếu trắng. Xem ra cô ta rất cẩn thận.
Thật ra Liễu Mi Phương cũng khó xử. Diệp Phàm tuy nói là quyền Bí thư nhưng người ta muốn ngáng chân mình thì cũng phiền.
Phải biết rằng Diệp Phàm vừa mới đến Ma Xuyên, tuy nói là thời gian chưa tới một tháng nhưng thái độ của hắn có vẻ rất mạnh mẽ, cứng rắn. Tuy chưa chính thức nhậm chức ở Ma Xuyên mà hắn đã tỷ thí một phen với Cục trưởng cục Công an địa khu. Không lâu sau đó hắn còn hạ bệ được cả Phan mặt rỗ, Bí thư Đảng ủy xã Kim Đào, người có chỗ dựa là Phó chủ tịch Địa khu.
Chưa tới vài ngày sau, hắn lại động đến Phó chủ tịch huyện Lôi Lượng Minh, em họ Phó bí thư địa khu Lô, đình chỉ chức vụ của gã.
Hình như hắn là người trời sinh vốn hay gây chuyện rồi. Hơn nữa kì lạ là Phó chủ tịch Địa khu và Phó bí thư Lôi đến bây giờ cũng không có phản kích gì khiến cho thằng nhãi này vẫn còn ngồi vững vàng trên vị trí quyền Bí thư.
Hơn nữa, mấy ngày trước hắn còn được Bí thư Tỉnh ủy Quách khen ngợi. Trong tình hình mà chức Bí thư còn chưa chính thức thì không nên gây xung đột với hắn làm gì.
Tôn Minh Ngọc, Phương Viên, Ngô Đồng, Liễu Mi Phương và bản thân hắn nữa là đã năm phiếu thuận rồi, vừa rồi Phương Hồng Quốc cũng tỏ thái độ ủng hộ Giang Thắng Tài.
Diệp Phàm đương nhiên là trong lòng hết sức bình tĩnh, hắn nhẹ nhàng đập bàn, thuận gậy tre nói:
- Về chức Trưởng phòng Tài chính huyện, đồng ý cho đồng chí Tôn Thẳng Tài đảm nhiệm đã có Chủ tịch huyện, Trưởng ban Tôn, Thư ký Phương, Trưởng phòng Ngô, Chủ nhiệm Liễu thông qua. Tôi tất nhiên cũng đồng ý với đề cử của đồng chí Tôn Minh Ngọc và các đồng chí khác.
Phương Hồng Quốc lập tức trợn tròn mắt, gã không ngừng hối hận khi Diệp Phàm đột nhiên lại nói tiếp:
- Thư ký Phương, anh ghi lại nghị quyết của hội nghị thường vụ huyện, quyết định chức vụ của đồng chí Giang Thắng Tài. Sáu phiếu tán thành, một phiếu trắng, hai phiếu phản đối, Bộ trưởng Tề, anh thấy thế nào?
- Tôi đồng ý.
Tề Quy Vân bất đắc dĩ gật đầu. Dù sao đại cục cũng đã định, không đồng ý cũng phải đồng ý thôi.
Diệp Phàm lập tức nói:
- Bảy phiếu tán thành.
Sau đó hắn quét ánh mắt dữ tợn nhìn Vi Bất Lý và Thiết Đông rồi liếc nhìn vẻ mặt mất mát của Phương Hồng Quốc, nói:
- Thật ra, về chức vụ Bí thư xã Kim Đào thì đồng chí Thái Tắc Dân đảm nhiệm là thích hợp nhất. Nếu đồng chí Thái Tắc Dân đảm nhiệm chức Bí thư Đảng ủy thì chức Chủ tịch xã, tôi thấy đồng chí Tề Thuận Thủy ở thị trấn Dương Giác là thích hợp nhất. Các đồng chí thấy thế nào.
Việc đó tất nhiên là Diệp Phàm tự thể hiện thiện ý với Phương Hồng Quốc, cho gã một miếng bánh ngọt. Phương Hồng Quốc và Tề Quy Vân đưa mắt nhìn nhau một cái rồi gật đầu.
Gã nói:
- Vâng, tôi đồng ý với quan điểm của Chủ tịch Diệp.
Tề Quy Vân tất nhiên cũng lập tức thể hiện thái độ tán thành.
Cuối cùng, không hề trì hoãn, Diệp Phàm phân chia xong cái bánh ngọt gồm chức Trưởng phòng tài chính huyện và một vị trí Bí thư Đảng ủy xã.
Phương Hồng Quốc coi như là cũng thu hoạch được ít nhất là một chức vụ Chủ tịch xã. Tuy nói rằng chưa đạt được mục đích mong muốn nhưng hai người ông Phương và ông Tề cũng hiểu được muốn đưa Tề Thuận Thủy lên ghế Bí thư xã Kim Đào là việc không thể. Hai người cũng đã lường trước sự việc nên thật ra mục tiêu là xem xét để có được cái vị trí Chủ tịch xã của Thái Tắc Dân.
Đương nhiên trong hội nghị thường vụ này Phó bí thư chuyên trách công tác Đảng Vi Bất Lý là người thiệt hại nhất, y tức đến nỗi thiếu chút nữa hộc cả máu.
Đồng chí Thiết Đông tất nhiên cũng không hài lòng, sắc mặt u ám, im lặng. Y chỉ có thể thở dài than thở rằng thằng nhãi Diệp Phàm này đúng là Thái Âm, Chu Phú Đức cũng phải thua.
Nếu không, Phương Hồng Quốc cũng không hơi sức đâu mà lôi kéo. Hơn nữa, lôi kéo như vậy thì lợi cả đôi đường. Nếu sau này Hội nghị thường vụ huyện ủy đều như thế thì Vi Bất Lý và Thiết Đông còn làm ăn gì được? Thế cục một bên như thế thì ai mà chịu nổi.
Vi Bất Lý tất nhiên là tức nghẹn họng, nhìn chằm chằm vị trí của Chu Phú Đức, bụng thề rằng nhất định gã phải ngồi được vào ngai vàng kia, đè lên đầu Diệp Phàm, đến lúc đó bổ nhiệm ai thì không có chuyện thương lượng gì với thằng nhãi Diệp Phàm. Tuy nhiên, tạm thời đồng chí Vi đành phải đến Tửu lầu Thần Nữ tìm đại tỷ Dương Khải Hoàn để giải phóng cục tức này.
Cuộc hội nghị thường vụ huyện Ma Xuyên do Diệp Phàm tổ chức kết thúc sớm. Nhưng cuộc họp hội nghị thường vụ Địa khu do Trang Thế Thành chủ trì thì phải rất lâu mới hạ màn.
Việc đệ trình dự án quốc lộ Thiên Tường gặp cản trở rất lớn trong hội nghị thường vụ địa khu.
Chủ tịch Địa khu Vương Triều Trung cầm đầu một phe liên kết với phe của Phó Bí thư Địa ủy Lôi Minh Hoài, tập hợp lại đối đầu mạnh mẽ với phe của Trang Thế Thành.
Sau khi Trưởng ban Thư ký Địa ủy Trịnh Chí Minh đưa ra phương án của Diệp Phàm, Đường Lệ Chi, người thuộc phe của Vương Triều Trung, cũng chính là Trưởng ban Tuyên giáo Địa ủy lập tức lên tiếng:
- Trưởng ban Thư ký Trịnh, năm nay địa khu chúng ta tập trung vào nhiệm vụ hàng đầu là sửa quốc lộ La Thủy đi. Mấy lần trước trong cuộc họp Đảng ủy Địa khu đã ra quyết định rồi. Trước mắt thì hồ sơ dự án quốc lộ La Thủy còn đang nằm trên sở Giao thông tỉnh, bây giờ lại muốn đi làm quốc lộ Thiên Tường, đây là việc rất không sáng suốt. Đến lúc đó cả hai dự án đều thất bại thì địa khu chúng ta năm nay còn làm được chuyện lớn gì nữa.
- Bất kể chuyện gì thì cũng phải phân chia gấp gáp hay thong thả. Quốc lộ Thiên Tường đúng là nên sửa, nhưng ít nhất là sau khi quốc lộ La Thủy hoàn thành đã rồi mới đến quốc lộ Thiên Tường. Đồng thời một lúc mà muốn thực hiện cả hai dự án, tài lực địa khu chúng ta chỉ có hạn, đầu tư vào hai nơi thì không nơi nào thành, rất không sáng suốt.
Chủ tịch Ủy ban nhân dân Địa khu Triệu Xa Thành tiếp lời, trình bày quan điểm về phương diện tài chính của mình, nhưng thật ra cũng là phụ họa cho một vài lãnh đạo địa khu.
- Ông Triệu, không thể nói như vậy được. Không phải vừa rồi tôi đã nói rồi sao, đồng chí Diệp Phàm muốn thực hiện dự án quốc lộ Thiên Tường này, mục tiêu chủ yếu không phải là sở Giao thông tỉnh chúng ta. Quốc lộ này liên quan đến ba tỉnh Giang Đô, An Đông và Nam Phúc chúng ta.
Nếu thật sự có thể tiến hành được thì sẽ là yết hầu nối liền ba tỉnh Giang Đô, An Đông và Nam Phúc chúng ta.
Cũng có thể nói rằng vai trò cửa ngõ của quốc lộ Thiên Tường có ý nghĩa hết sức to lớn không thể nào hình dung nổi.
Ý đồng chí Diệp Phàm là chỉ cần Địa khu chúng ta đồng ý, sở Giao thông tỉnh đồng ý lập dự án, anh ta sẽ lên bộ Giao thông xin thực hiện, Không cần lo lắng dự án này sẽ lấy hết kinh phí của quốc lộ La Thủy.
Trưởng ban Thư ký Trịnh giải thích. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
- Vâng, Trưởng ban Thư ký Trịnh nói đúng, đồng chí Diệp Phàm muốn lãnh đạo huyện Ma Xuyên thực hiện dự án quốc lộ Thiên Tường này, tôi thấy ý nghĩ đó hết sức táo bạo.
Nối thông ba tỉnh với nhau, đó thật là một sáng kiến rất có giá trị.
Ma Xuyên không phải là huyện nghèo nhất Địa khu chúng ta sao, hay nói đúng hơn là nghèo nhất tỉnh. Địa khu chúng ta không có chính sách đặc biệt nào để ủng hộ Ma Xuyên, chẳng lẽ ngay cả phương diện đỡ đầu cũng không ủng hộ được nhân dân Ma Xuyên sao?
Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật Hạ Hải Vĩ, người từ trước đến nay chưa bao giờ mở miệng, hôm nay lại phá lệ nói lời ủng hộ Diệp Phàm.
Gã khiến Vương Triều Trung và Lôi Minh Hoài đều cảm thấy bất ngờ, hai người đưa mắt nhìn nhau một cái, trong lòng thầm tức giận không biết Diệp Phàm dùng chiêu thuật gì mà làm cho Hạ Hải Vĩ ủng hộ được. Nếu nói gã ủng hộ Trang Thế Thành thì chắc là không thể rồi. Phỏng chừng chỉ ủng hộ Diệp Phàm mà thôi.
Trang Thế Thành và Trịnh Chí Minh trao đổi ánh mắt cho nhau một cách đầy ngụ ý. Họ đều thầm nghĩ quả thật xem ra đồng chí Diệp Phàm có quan hệ khá là thân thiết với Hạ Hải Vĩ. Nếu muốn Hạ Hải Vĩ ủng hộ mình thì Diệp Phàm chính là một quân bài tốt.
"Thằng nhóc này còn giả vờ ngớ ngẩn để lừa mình, khi nào phải gõ đầu hắn một cái mới được. Có năng lực thế này mà không sớm thực hiện đi, làm hại Trang Thế Thành mình đây trong cuộc họp Đảng ủy Địa ủy bị vây trong cục diện bị động như vậy. Tuy nhiên, vật nhỏ thì năng lực nhỏ, đúng là thiên tài…"
Trong lòng Trang Thế Thành dậy lên niềm vui bất ngờ, đúng hơn là hết sức khen ngợi đồng chí Diệp Phàm.
Ông ta cũng khen ngợi mình trước đây đã lựa chọn vô cùng chính xác, tuy rằng khá phiêu lưu mạo hiểm nhưng tự dưng bây giờ lại được một Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật ủng hộ mình thì đúng là thu hoạch lớn. Khả năng ông ta hoàn toàn nắm được hội nghị thường vụ địa khu là rất cao.
- Có một số việc nói thì dễ nhưng thực hiện lại rất khó. Lấy chuyện quốc lộ La Thủy mà nói đấy, địa khu chúng ta đã tiêu phí vào đó biết bao nhân lực, vật lực, tài lực rồi.
Ở sở Giao thông tỉnh còn chưa duyệt dự án sơ bộ, còn chưa được sự tán thành của họ, tình hình tài chính địa thì khó khăn như vậy, các ngành đều khó khăn, mới chuẩn bị được hai trăm ngàn cho dự án này.
Nếu không thực tế thì quốc lộ Thiên Tường không khéo lại thất bại như dự án quốc lộ La Thủy, khi đó chúng ta ngồi đây đều trở thành tội nhân của Đức Bình.
Quốc lộ Thiên Tường tên tuổi thì nghe khá kêu, nào là yết hầu thông ba tỉnh với nhau. Nhưng trên thực tế đó chẳng qua chỉ là một đoạn đường đi qua ba tỉnh mà thôi, ở bộ Giao thông dễ gì mà thông qua dự án như vậy?
Đó cũng không phải quốc lộ hay đường cao tốc gì? Quốc lộ Thiên Tường, về cơ bản là không thực tế. Chỉ có điều một số đồng chí trà dư tửu hậu nên có ảo tưởng như vậy thôi.
Đem hy vọng gửi gắm ở một dự án ảo tưởng như vậy thì không bằng quyết tâm đem toàn lực tập trung cho quốc lộ La Thủy, đó mới là chuyện quan trọng nhất của chính phủ ủy viên thường vụ địa khu Đức Bình chúng ta.
Đảng ta cho tới bây giờ thực sự chú trọng thực tế, muốn làm những công trình có ý nghĩa thực sự. Nếu chỉ vì để có tiếng có tăm mà hao tài tốn của, thực hiện công trình không thực tế thì đó không thể là đảng ta được, đó không phải là kiểu trách nhiệm của quốc gia chúng ta…
Chủ nhiệm Ủy ban kỉ luật Tề Minh Viễn khỏi phải nói, hết sức ủng hộ cho phe phái Vương Triều Trung.
Chủ yếu lần trước ông ta còn giận dỗi Diệp Phàm trong chuyện Phó bí thư Kê Nhất Tiêu quận Thông Đô vì ông ta là người theo gót.
Quan Thuật
Đánh giá:
Truyện Quan Thuật
Story
Chương 883: Liên kết cùng nhau áp chế
9.2/10 từ 43 lượt.