Quan Thuật
Chương 719: Hiện trường đại loạn
Chu Càn Dương vẻ mặt lập tức có chút âm trầm, hung hăng trừng mắt liếc nhìn Cổ Bảo Toàn một cái. Đám người Vệ Sơ Tịnh và La Hạo Thông trong lòng thích thú thiếu chút nữa hô một tiếng " má ơi" cũng là trừng mắt bò lom khom nhìn Trương Quốc Hoa và Cổ Bảo Toàn bị xử đẹp thế nào.
Cổ Bảo Toàn đúng là kinh nghiệm lão luyện, trong lòng nhanh chóng xoay chuyển mấy vòng, lập tức đi lên trước một bước, kiên trì, cười nói:
- Trưởng ban thư ký, trên báo tỉnh đăng tin đích xác không sai, đảm nhận chủ nhiệm đầu tiên khu kinh tế Lâm Tuyền chính là đồng chí Diệp Phàm.
Ở mạng lưới giao thông Lâm Tuyền kiến thiết ở giữa, trong việc thành lập khu công nghiệp ghềnh Quỷ Anh đều đã lập công lao không nhỏ.
Bí thư Chu còn khen hắn là đại sư hoá duyên, kỳ thật đây là khen đồng chí Diệp Phàm có chút năng lực thu hút đầu tư.
Cho nên, Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện cũng đầy đủ suy xét tới phương diện này, vốn ủy viên thường vụ lần này còn ghế trống hai tên ủy viên thường vụ.
Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện cũng đã suy xét tới đồng chí Diệp Phàm mới học tập từ trường Đảng Tỉnh ủy trở về, hơn nữa còn đảm nhiệm chức trưởng lớp.
Đối với nhân tài, huyện ủy huyện Ngư Dương chúng ta là tuyệt không để hắn mai một. Vốn định đề cử hắn tiến vào bộ máy Đảng uỷ Huyện ủy.
Tuy nhiên vô cùng tiếc nuối, Bí thư Chu nói là đồng chí Diệp Phàm đặt ở Ngư Dương thì thật đáng tiếc, thành phố mới là sân khấu hắn có thể phát huy ra năng lực lớn hơn nữa, đặc biệt việc thu hút đầu tư.
Lần trước Phó Chủ tịch thành phố Lô xuống đây cũng nói với chúng tôi, cố ý điều đồng chí Diệp Phàm đến cục Xúc tiến đầu tư thành phố để phát huy tác dụng nhiều hơn nữa.
Cho nên, huyện ủy Ngư Dương chúng tôi cũng đã suy xét đến điểm này, nhịn đau bỏ những thứ yêu thích, cho đồng chí Diệp Phàm ra đi. Nhắc lại càng khiến chùng tôi thấy tiếc nuối, ha hả...
Cái miệng của Cổ Bảo Toàn thật biết nói chuyện, đem lý do không cho Diệp Phàm vào Thường vụ toàn bộ đổ hết cho thành phố. Hơn nữa không cho Diệp Phàm vào Thường vụ là yêu quý nhân tài, tạo cho hắn một không gian phát triển rộng lớn hơn…
Khiến cho đám người Đoàn Hải nghe đến nổi nghẹn họng nhìn trân trối, trong lòng mắng cái miệng của tên họ Cổ kia không đổi làm thầy coi tướng đúng là đáng tiếc, chết cũng nói cho sống lại được.
- Ủa, còn có chuyện này sao?
La Hạo Thông giống như không biết tình hình nhỏ giọng nói lọt một câu. Tuy nhiên câu nói kia vửa ra khỏi miệng, hình như có chút hoài nghi, khiến người ta không thể không suy nghĩ về các mặt khác.
- Lão La, thật là có việc này. Thời gian trước Trần Thiên nói với tôi, chủ nhiệm Diệp Phàm ở, khu kinh tế Lâm Tuyền là một nhân năng, để hắn nằm ổ ở Ngư Dương thật đáng tiếc, sân khấu ở thành phố rất lớn, nếu có thể cho hắn đến thành phố, một năm thu hút 200 triệu đầu tư tư tuyệt không có vấn đề. Cho nên, khi tôi cùng Bảo Toàn nói chuyện, tôi có nhắc tới, không thể tưởng được Bảo Toàn thật có thể lĩnh hội ý tứ mặt trên, ha ha ha...
Chu Càn Dương tiếp lời, cùng Cổ Bảo Toàn hợp diễn song hoàng, cũng là điều tự nhiên thôi
Lô Trần Thiên cũng chỉ có thể bất đắc dĩ mà gật gật đầu, ứng tiếng nói:
- Là có chuyện như vậy, năm trước tôi có đề cập qua, tuy nhiên lúc ấy đồng chí Diệp Phàm không có ý định đến ở thành phố, nói là muốn đem việc sửa đường khu kinh tế Lâm Tuyền làm xong trước, nói là mình từ đập nước Thiên Thủy tới, nên vì dân chúng mưu phúc, muốn cho dân chúng ăn ngon, mặc đẹp, trẻ con được đến trường, cán bộ chức công đều có tiền lương lĩnh hàng tháng… Lúc ấy tôi còn rất tiếc nuối, nhân tài khó được
- Đúng vậy Chủ nhiệm Diệp là người tốt như vậy
Lúc này, không ngờ Trang Hồng Ngọc ở xa xa đánh bạo hô một câu đi ra.
- Ủa đồng chí này là?
Trưởng ban thư ký Lô nhìn Trang Hồng Ngọc.
- Cô ấy là Trưởng phòng Tài vụ khu kinh tế Lâm Tuyền Trang Hồng Ngọc
Trương Quốc Hoa khẩn trương giới thiệu.
- Trưởng phòng Trang, cô nói xem, đồng chí Diệp Phàm tốt như thế nào, tôi rất hứng thú nghe. Nếu thật có thể nói ra chỗ tốt, vậy thì lần này trở về cũng có thể nói lại với Bí thư Quách
Lô Minh Châu cười nói, khôi phục vẻ mặt thân thiết.
- Trưởng ban thư ký, chào ngài. Đồng chí Diệp Phàm, anh ta một lòng vì dân. Tôi không muốn nói khoác, nhưng khu kinh tế Lâm Tuyền này căn bản là do một tay anh ta làm ra
Trang Hồng Ngọc tê tái cõi lòng, dù gì cũng bất chấp tất cả
Đêm qua lại lần nữa chịu trận giáo huấn của Trương Quốc Hoa, Trang Hồng Ngọc đã tính đến chuyện quay về phòng hồ sơ huyện, bây giờ không còn gì để mất nữa.
Tạ gia đang hãm hại mình, Trương Quốc Hoa thì cùng bọn với Cổ Bảo Toàn, bọn họ không ưa mình, dù sao mình cũng không còn đường ra, muốn đi đến lại không quan hệ gì. Cho nên, người đã ra thế này, một khi hiểu ra tới đường cùng thì còn gì để sợ?
- Một tay anh ta làm ra, cô gái, lời này cũng không thể nói lung tung, một mình anh ta, bộ là thần thánh sao, hừ.
Lô Minh Châu không ngờ thu lại nụ cười thân thiết, vẻ mặt nghiêm túc, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy khi lộ ra khí thế kia cũng khiến người chết khiếp.
Trang Hồng Ngọc kia trong lòng run lên, đầu tê rần, lúc đang lắp bắp đang muốn giải thích, liền bị một giọng thô bên cạnh cướp lời:
- Đúng vậy, Trưởng ban thư ký, Trưởng phòng Trang nói chính là tình hình thực tế. Tôi là phân cục công an Lâm Tuyền Triệu Thiết Hải.
Chuyện của Chủ nhiệm Diệp tôi biết rõ nhất. Lúc trước vì sao Bí thư Thành ủy Chu lại gọi Chủ nhiệm Diệp là hoá duyên đại sư?
Chính là bởi vì anh ta đã kéo về hơn ba mươi triệu tiền quyên tặng cho kinh tế Lâm Tuyền, cho nên Bí thư Chu mới gọi anh ta là hoá duyên đại sư.
Thực ra, chúng ta chỉ nhìn thấy khoản tiền quyên tặng kếch xù, mà không biết rằng Chủ nhiệm Diệp vì hơn ba mươi triệu quyên tặng này thiếu chút nữa đã phải đánh đổi cả mạng sống của mình…
Lời của Triệu Thiết Hải khá là giật gân, lập tức khiến cho mấy trăm ánh mắt ở trên đường lập tức chăm chú hướng về phía y, tất nhiên là chờ gã giải thích.
- Đánh đổi cả mạng sống, rốt cuộc sao lại thế, hãy nói cho rõ.
Lô Minh Châu trên mặt vẻ kinh ngạc chợt lóe mà qua, quay đầu coi lại đám phóng viên bên cạnh, thì liền thấy bọn họ đã cầm bút sột soạt viết không ngừng.
- Lấy lần quyên tặng đầu tiên mà nói vậy, là Chủ tịch Nam Cung Hồng Sách của Tập đoàn Nam Cung Hongkong quyên tặng, lần đầu là 2 triệu.
Nhưng người ta đường đường tỷ phú Hongkong, sao có thể đến cái nơi hẻo lánh Lâm Tuyền này để quyên tiền cơ chứ.
Đó là bởi vì: Lúc trước không phải là có tên sát nhân trốn ở Lâm Tuyền chúng ta sao, chẳng những phóng hỏa giết người còn cướp đoạt kim mã được khai quật trong cổ mộ Đường triều.
Triệu Thiết Hải vừa mới nói đến đây, Lô Minh Châu không nhịn nổi liền hỏi:
- Cái gì kim mã Đường triều, nói cụ thể xem.
Kỳ thật trong lòng bà ta cũng biết rõ, hóa ra pho tượng kim mã ở nhà mình lại có liên quan tới Diệp Phàm, nhận thức trong lòng về Diệp Phàm không khỏi sâu sắc thêm.
Lô Minh Châu vừa hỏi, Triệu Thiết Hải không khỏi xem xét liếc nhìn Lô Vĩ một cái, thầm nghĩ: "Người chủ thật sự của pho kim mã này không phải cũng đang có mặt ở đây sao, nghe nói cổ mộ kia còn là của nhà ông ta."
Tuy nhiên thấy Lô Vĩ không phản ứng, Triệu Thiết Hải biết người ta không muốn liên can tới việc này, vốn định để Lô Vĩ ra mặt làm náo động cũng bỏ qua.
Lập tức nói:
- Chính là đào ra từ trong một cổ mộ ở đập nước Thiên Thủy. Lúc ấy Chủ nhiệm Diệp vẫn chưa phải là Phó chủ tịch huyện, chỉ là tổ trưởng tổ công tác ở đập nước Thiên Thủy
Vì bảo vệ kim mã, nên con gái của đồng chí Diệp Kim Liên kế toán thôn là cô giáo Diệp Nhược Mộng đã hy sinh, Lý gia cũng hy sinh một người. Đồng chí Diệp Phàm càng liều mạng, không lo nghĩ tới tính mạng, truy đổi tên sát nhân.. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
Sau đó, thì cả Tỉnh ủy đều kinh động, quân dân hợp lực bắt được tên sát nhân
Chủ tịch Nam Cung nghe được tin này sau đó phái người tới thị trấn Lâm Tuyền, nói là phải cảm tạ Chủ nhiệm Diệp đã thay ông ta báo thù
Triệu Thiết Hải khi nói đến khúc này thì đến lượt Chu Càn Dương không nhịn được, liền hỏi:
- Diệp Phàm với họ Nam Cung có quan hệ gì? Sao lại nói là báo thù? Tuy nhiên, đồng chí Diệp Phàm bị thương tôi thật ra cũng có biết, lúc ấy là tôi thay mặtu Bí thư Thành ủy Dương đến thăm hỏi anh ta mà.
- Đúng vậy, tên sát nhân kia trước kia cũng đã từng bắt cóc con trai cưng của Chủ tịch Nam Cung, Chủ tịch Nam Cung cho rằng con mình đã thiệt mạng, cho nên muốn cho Chủ nhiệm Diệp 200 ngàn tiền cảm tạ.
Nhưng Chủ nhiệm Diệp lại không chịu nhận, lại đi khích lệ Chủ tịch Nam Cung quyên tặng chút tiền cho việc sửa đường ở đập nước Thiên Thủy. Bởi vì con đường kia đã hư hỏng nặng, hàng năm đều bị lật xe làm chết mấy người.
Chủ tịch Nam Cung cảm động, quyên tặng 1 triệu.
Tuy nhiên, không lâu sau, đồng chí Diệp Phàm lại nhớ tới một manh mối, giúp cơ quan công an cứu thoát con trai cưng của Chủ tịch Nam Cung, hoá ra cậu ta vẫn còn sống. Bởi vậy, Chủ tịch Nam Cung quyên tặng 2 triệu.
Chuyện lúc ấy là do đội trưởng Lý ở cơ quan tỉnh phụ trách, tuy nhiên nghe nói đội trưởng Lý Xương Hải đã là Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật thành phố Thủy Châu, anh ta có thể làm chứng.
Còn nữa, lấy việc Đông Đang Dương mở rộng đường mà nói, lúc ấy bí thư thị trấn Lâm Tuyền, cũng chính là đồng chí Mâu Dũng hiện tại là không đồng ý mở rộng
Hơn nữa ở trên buổi họp Đảng ủy khu kinh tế Lâm Tuyền cũng đưa ra ý kiến phản đối, tôi nhớ rõ lúc trước Phó chủ nhiệm thường trực đồng chí Trương Quốc Hoa của khu kinh tế cũng là bảo lưu ý kiến.
Cũng là bỏ phiếu trắng, ha hả, kỳ quái hơn chính là Chủ nhiệm Diệp làm ra thành tích lớn như vậy, mấy trăm ngàn dân chúng Lâm Tuyền thậm chí có cụ già còn đặt tên cho anh ta, xưng là "Lộ thần". Một quan tốt có công trạng lớn lao như vậy, một lòng vì dân chúng mưu cầu phúc lợi, sao có thể không vào được nhóm khảo sát ủy viên thường vụ Huyện ủy
Hơn nữa Chủ nhiệm Diệp theo tôi thấy, anh ta rất muốn tiến vào bộ máy ủy viên thường vụ huyện, cũng không phải vì quyền hay tiền gì cả.
Anh ta nếu muốn tiền thì lúc trước sao không trực tiếp giơ tay đòi Chủ tịch Nam Cung ấy, người ta vì báo ân, cho anh ta mấy triệu thì xá gì.
Bởi vì khoản quyên tặng sửa đường ở đập nước Thiên Thủy lúc trước là Chủ tịch trực tiếp giao cho Chủ nhiệm Diệp, tuy nhiên Chủ nhiệm Diệp không lấy, việc này ngay cả Phó giám đốc sở Công an tỉnh Lý Xương Hải cũng biết, bởi vì ông ta cũng ở đấy.
Trưởng ban thư ký nếu không tin, khi trở về gặp được ông ta có thể hỏi lại, xem Triệu Thiết Hải tôi đây có nói thật không
Cho nên, Chủ nhiệm Diệp không thể vào Thường vụ, không cần nói Chủ nhiệm Diệp có chút không phục, ngay đến rất nhiều công nhân viên chức khu kinh tế Lâm Tuyền chúng tôi đều cảm thấy hơi khó hiểu, nhân dân Lâm Tuyền lại càng không hài lòng.
Cấp dưới trực thuộc Chủ tịch huyện Diệp là Bí thư Đảng uỷ thị trấn Lâm Tuyền đồng chí Mâu Dũng cũng đã vào Thường vụ. Lúc ấy đồng chí Mâu Dũng còn là một cán bộ cấp Trưởng phòng, mà Chủ nhiệm Diệp lại là cán bộ cấp phó Cục.
Còn là thủ trưởng của anh ta, điều chính yếu nhất là sự phát triển của thị trấn Lâm Tuyền chẳng lẽ không phải là một tay Chủ nhiệm Diệp mang lại sao
Không có đường tốt, không có khu công nghiệp ghềnh Quỷ Anh, thì sao thị trấn Lâm Tuyền có thể phát triển thế này…
Triệu Thiết Hải dù gì đã phải đi sở Công an tỉnh, cho nên một chút băn khoăn lo lắng đều không có, lướt mắt qua Quốc Hoa và Cổ Bảo Toàn như đang muốn giết người, hoàn toàn không thèm để ý gì cả, toàn bộ nói toạc ra hết.
Đám La Hạo Thông và Vệ Sơ Tịnh thiếu chút nữa cười thành tiếng, nhịn cười đến mức vô cùng khó chịu, cũng vì Triệu Thiết Hải và Trang Hồng Ngọc lớn mật mà bị thuyết phục.
Tuy nhiên, một số cán bộ sáng suốt thì nhìn Triệu Thiết Hải và Trang Hồng Ngọc giống như nhìn thấy người chết, biết rằng cứ thế này, phỏng chừng tiền đồ chính trị của hai người này sẽ sớm kết thúc thôi.
-----o0o-----
Quan Thuật
Cổ Bảo Toàn đúng là kinh nghiệm lão luyện, trong lòng nhanh chóng xoay chuyển mấy vòng, lập tức đi lên trước một bước, kiên trì, cười nói:
- Trưởng ban thư ký, trên báo tỉnh đăng tin đích xác không sai, đảm nhận chủ nhiệm đầu tiên khu kinh tế Lâm Tuyền chính là đồng chí Diệp Phàm.
Ở mạng lưới giao thông Lâm Tuyền kiến thiết ở giữa, trong việc thành lập khu công nghiệp ghềnh Quỷ Anh đều đã lập công lao không nhỏ.
Bí thư Chu còn khen hắn là đại sư hoá duyên, kỳ thật đây là khen đồng chí Diệp Phàm có chút năng lực thu hút đầu tư.
Cho nên, Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện cũng đầy đủ suy xét tới phương diện này, vốn ủy viên thường vụ lần này còn ghế trống hai tên ủy viên thường vụ.
Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện cũng đã suy xét tới đồng chí Diệp Phàm mới học tập từ trường Đảng Tỉnh ủy trở về, hơn nữa còn đảm nhiệm chức trưởng lớp.
Đối với nhân tài, huyện ủy huyện Ngư Dương chúng ta là tuyệt không để hắn mai một. Vốn định đề cử hắn tiến vào bộ máy Đảng uỷ Huyện ủy.
Tuy nhiên vô cùng tiếc nuối, Bí thư Chu nói là đồng chí Diệp Phàm đặt ở Ngư Dương thì thật đáng tiếc, thành phố mới là sân khấu hắn có thể phát huy ra năng lực lớn hơn nữa, đặc biệt việc thu hút đầu tư.
Lần trước Phó Chủ tịch thành phố Lô xuống đây cũng nói với chúng tôi, cố ý điều đồng chí Diệp Phàm đến cục Xúc tiến đầu tư thành phố để phát huy tác dụng nhiều hơn nữa.
Cho nên, huyện ủy Ngư Dương chúng tôi cũng đã suy xét đến điểm này, nhịn đau bỏ những thứ yêu thích, cho đồng chí Diệp Phàm ra đi. Nhắc lại càng khiến chùng tôi thấy tiếc nuối, ha hả...
Cái miệng của Cổ Bảo Toàn thật biết nói chuyện, đem lý do không cho Diệp Phàm vào Thường vụ toàn bộ đổ hết cho thành phố. Hơn nữa không cho Diệp Phàm vào Thường vụ là yêu quý nhân tài, tạo cho hắn một không gian phát triển rộng lớn hơn…
Khiến cho đám người Đoàn Hải nghe đến nổi nghẹn họng nhìn trân trối, trong lòng mắng cái miệng của tên họ Cổ kia không đổi làm thầy coi tướng đúng là đáng tiếc, chết cũng nói cho sống lại được.
- Ủa, còn có chuyện này sao?
La Hạo Thông giống như không biết tình hình nhỏ giọng nói lọt một câu. Tuy nhiên câu nói kia vửa ra khỏi miệng, hình như có chút hoài nghi, khiến người ta không thể không suy nghĩ về các mặt khác.
- Lão La, thật là có việc này. Thời gian trước Trần Thiên nói với tôi, chủ nhiệm Diệp Phàm ở, khu kinh tế Lâm Tuyền là một nhân năng, để hắn nằm ổ ở Ngư Dương thật đáng tiếc, sân khấu ở thành phố rất lớn, nếu có thể cho hắn đến thành phố, một năm thu hút 200 triệu đầu tư tư tuyệt không có vấn đề. Cho nên, khi tôi cùng Bảo Toàn nói chuyện, tôi có nhắc tới, không thể tưởng được Bảo Toàn thật có thể lĩnh hội ý tứ mặt trên, ha ha ha...
Chu Càn Dương tiếp lời, cùng Cổ Bảo Toàn hợp diễn song hoàng, cũng là điều tự nhiên thôi
Lô Trần Thiên cũng chỉ có thể bất đắc dĩ mà gật gật đầu, ứng tiếng nói:
- Là có chuyện như vậy, năm trước tôi có đề cập qua, tuy nhiên lúc ấy đồng chí Diệp Phàm không có ý định đến ở thành phố, nói là muốn đem việc sửa đường khu kinh tế Lâm Tuyền làm xong trước, nói là mình từ đập nước Thiên Thủy tới, nên vì dân chúng mưu phúc, muốn cho dân chúng ăn ngon, mặc đẹp, trẻ con được đến trường, cán bộ chức công đều có tiền lương lĩnh hàng tháng… Lúc ấy tôi còn rất tiếc nuối, nhân tài khó được
- Đúng vậy Chủ nhiệm Diệp là người tốt như vậy
Lúc này, không ngờ Trang Hồng Ngọc ở xa xa đánh bạo hô một câu đi ra.
- Ủa đồng chí này là?
Trưởng ban thư ký Lô nhìn Trang Hồng Ngọc.
- Cô ấy là Trưởng phòng Tài vụ khu kinh tế Lâm Tuyền Trang Hồng Ngọc
Trương Quốc Hoa khẩn trương giới thiệu.
- Trưởng phòng Trang, cô nói xem, đồng chí Diệp Phàm tốt như thế nào, tôi rất hứng thú nghe. Nếu thật có thể nói ra chỗ tốt, vậy thì lần này trở về cũng có thể nói lại với Bí thư Quách
Lô Minh Châu cười nói, khôi phục vẻ mặt thân thiết.
- Trưởng ban thư ký, chào ngài. Đồng chí Diệp Phàm, anh ta một lòng vì dân. Tôi không muốn nói khoác, nhưng khu kinh tế Lâm Tuyền này căn bản là do một tay anh ta làm ra
Trang Hồng Ngọc tê tái cõi lòng, dù gì cũng bất chấp tất cả
Đêm qua lại lần nữa chịu trận giáo huấn của Trương Quốc Hoa, Trang Hồng Ngọc đã tính đến chuyện quay về phòng hồ sơ huyện, bây giờ không còn gì để mất nữa.
Tạ gia đang hãm hại mình, Trương Quốc Hoa thì cùng bọn với Cổ Bảo Toàn, bọn họ không ưa mình, dù sao mình cũng không còn đường ra, muốn đi đến lại không quan hệ gì. Cho nên, người đã ra thế này, một khi hiểu ra tới đường cùng thì còn gì để sợ?
- Một tay anh ta làm ra, cô gái, lời này cũng không thể nói lung tung, một mình anh ta, bộ là thần thánh sao, hừ.
Lô Minh Châu không ngờ thu lại nụ cười thân thiết, vẻ mặt nghiêm túc, Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy khi lộ ra khí thế kia cũng khiến người chết khiếp.
Trang Hồng Ngọc kia trong lòng run lên, đầu tê rần, lúc đang lắp bắp đang muốn giải thích, liền bị một giọng thô bên cạnh cướp lời:
- Đúng vậy, Trưởng ban thư ký, Trưởng phòng Trang nói chính là tình hình thực tế. Tôi là phân cục công an Lâm Tuyền Triệu Thiết Hải.
Chuyện của Chủ nhiệm Diệp tôi biết rõ nhất. Lúc trước vì sao Bí thư Thành ủy Chu lại gọi Chủ nhiệm Diệp là hoá duyên đại sư?
Chính là bởi vì anh ta đã kéo về hơn ba mươi triệu tiền quyên tặng cho kinh tế Lâm Tuyền, cho nên Bí thư Chu mới gọi anh ta là hoá duyên đại sư.
Thực ra, chúng ta chỉ nhìn thấy khoản tiền quyên tặng kếch xù, mà không biết rằng Chủ nhiệm Diệp vì hơn ba mươi triệu quyên tặng này thiếu chút nữa đã phải đánh đổi cả mạng sống của mình…
Lời của Triệu Thiết Hải khá là giật gân, lập tức khiến cho mấy trăm ánh mắt ở trên đường lập tức chăm chú hướng về phía y, tất nhiên là chờ gã giải thích.
- Đánh đổi cả mạng sống, rốt cuộc sao lại thế, hãy nói cho rõ.
Lô Minh Châu trên mặt vẻ kinh ngạc chợt lóe mà qua, quay đầu coi lại đám phóng viên bên cạnh, thì liền thấy bọn họ đã cầm bút sột soạt viết không ngừng.
- Lấy lần quyên tặng đầu tiên mà nói vậy, là Chủ tịch Nam Cung Hồng Sách của Tập đoàn Nam Cung Hongkong quyên tặng, lần đầu là 2 triệu.
Nhưng người ta đường đường tỷ phú Hongkong, sao có thể đến cái nơi hẻo lánh Lâm Tuyền này để quyên tiền cơ chứ.
Đó là bởi vì: Lúc trước không phải là có tên sát nhân trốn ở Lâm Tuyền chúng ta sao, chẳng những phóng hỏa giết người còn cướp đoạt kim mã được khai quật trong cổ mộ Đường triều.
Triệu Thiết Hải vừa mới nói đến đây, Lô Minh Châu không nhịn nổi liền hỏi:
- Cái gì kim mã Đường triều, nói cụ thể xem.
Kỳ thật trong lòng bà ta cũng biết rõ, hóa ra pho tượng kim mã ở nhà mình lại có liên quan tới Diệp Phàm, nhận thức trong lòng về Diệp Phàm không khỏi sâu sắc thêm.
Lô Minh Châu vừa hỏi, Triệu Thiết Hải không khỏi xem xét liếc nhìn Lô Vĩ một cái, thầm nghĩ: "Người chủ thật sự của pho kim mã này không phải cũng đang có mặt ở đây sao, nghe nói cổ mộ kia còn là của nhà ông ta."
Tuy nhiên thấy Lô Vĩ không phản ứng, Triệu Thiết Hải biết người ta không muốn liên can tới việc này, vốn định để Lô Vĩ ra mặt làm náo động cũng bỏ qua.
Lập tức nói:
- Chính là đào ra từ trong một cổ mộ ở đập nước Thiên Thủy. Lúc ấy Chủ nhiệm Diệp vẫn chưa phải là Phó chủ tịch huyện, chỉ là tổ trưởng tổ công tác ở đập nước Thiên Thủy
Vì bảo vệ kim mã, nên con gái của đồng chí Diệp Kim Liên kế toán thôn là cô giáo Diệp Nhược Mộng đã hy sinh, Lý gia cũng hy sinh một người. Đồng chí Diệp Phàm càng liều mạng, không lo nghĩ tới tính mạng, truy đổi tên sát nhân.. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
Sau đó, thì cả Tỉnh ủy đều kinh động, quân dân hợp lực bắt được tên sát nhân
Chủ tịch Nam Cung nghe được tin này sau đó phái người tới thị trấn Lâm Tuyền, nói là phải cảm tạ Chủ nhiệm Diệp đã thay ông ta báo thù
Triệu Thiết Hải khi nói đến khúc này thì đến lượt Chu Càn Dương không nhịn được, liền hỏi:
- Diệp Phàm với họ Nam Cung có quan hệ gì? Sao lại nói là báo thù? Tuy nhiên, đồng chí Diệp Phàm bị thương tôi thật ra cũng có biết, lúc ấy là tôi thay mặtu Bí thư Thành ủy Dương đến thăm hỏi anh ta mà.
- Đúng vậy, tên sát nhân kia trước kia cũng đã từng bắt cóc con trai cưng của Chủ tịch Nam Cung, Chủ tịch Nam Cung cho rằng con mình đã thiệt mạng, cho nên muốn cho Chủ nhiệm Diệp 200 ngàn tiền cảm tạ.
Nhưng Chủ nhiệm Diệp lại không chịu nhận, lại đi khích lệ Chủ tịch Nam Cung quyên tặng chút tiền cho việc sửa đường ở đập nước Thiên Thủy. Bởi vì con đường kia đã hư hỏng nặng, hàng năm đều bị lật xe làm chết mấy người.
Chủ tịch Nam Cung cảm động, quyên tặng 1 triệu.
Tuy nhiên, không lâu sau, đồng chí Diệp Phàm lại nhớ tới một manh mối, giúp cơ quan công an cứu thoát con trai cưng của Chủ tịch Nam Cung, hoá ra cậu ta vẫn còn sống. Bởi vậy, Chủ tịch Nam Cung quyên tặng 2 triệu.
Chuyện lúc ấy là do đội trưởng Lý ở cơ quan tỉnh phụ trách, tuy nhiên nghe nói đội trưởng Lý Xương Hải đã là Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật thành phố Thủy Châu, anh ta có thể làm chứng.
Còn nữa, lấy việc Đông Đang Dương mở rộng đường mà nói, lúc ấy bí thư thị trấn Lâm Tuyền, cũng chính là đồng chí Mâu Dũng hiện tại là không đồng ý mở rộng
Hơn nữa ở trên buổi họp Đảng ủy khu kinh tế Lâm Tuyền cũng đưa ra ý kiến phản đối, tôi nhớ rõ lúc trước Phó chủ nhiệm thường trực đồng chí Trương Quốc Hoa của khu kinh tế cũng là bảo lưu ý kiến.
Cũng là bỏ phiếu trắng, ha hả, kỳ quái hơn chính là Chủ nhiệm Diệp làm ra thành tích lớn như vậy, mấy trăm ngàn dân chúng Lâm Tuyền thậm chí có cụ già còn đặt tên cho anh ta, xưng là "Lộ thần". Một quan tốt có công trạng lớn lao như vậy, một lòng vì dân chúng mưu cầu phúc lợi, sao có thể không vào được nhóm khảo sát ủy viên thường vụ Huyện ủy
Hơn nữa Chủ nhiệm Diệp theo tôi thấy, anh ta rất muốn tiến vào bộ máy ủy viên thường vụ huyện, cũng không phải vì quyền hay tiền gì cả.
Anh ta nếu muốn tiền thì lúc trước sao không trực tiếp giơ tay đòi Chủ tịch Nam Cung ấy, người ta vì báo ân, cho anh ta mấy triệu thì xá gì.
Bởi vì khoản quyên tặng sửa đường ở đập nước Thiên Thủy lúc trước là Chủ tịch trực tiếp giao cho Chủ nhiệm Diệp, tuy nhiên Chủ nhiệm Diệp không lấy, việc này ngay cả Phó giám đốc sở Công an tỉnh Lý Xương Hải cũng biết, bởi vì ông ta cũng ở đấy.
Trưởng ban thư ký nếu không tin, khi trở về gặp được ông ta có thể hỏi lại, xem Triệu Thiết Hải tôi đây có nói thật không
Cho nên, Chủ nhiệm Diệp không thể vào Thường vụ, không cần nói Chủ nhiệm Diệp có chút không phục, ngay đến rất nhiều công nhân viên chức khu kinh tế Lâm Tuyền chúng tôi đều cảm thấy hơi khó hiểu, nhân dân Lâm Tuyền lại càng không hài lòng.
Cấp dưới trực thuộc Chủ tịch huyện Diệp là Bí thư Đảng uỷ thị trấn Lâm Tuyền đồng chí Mâu Dũng cũng đã vào Thường vụ. Lúc ấy đồng chí Mâu Dũng còn là một cán bộ cấp Trưởng phòng, mà Chủ nhiệm Diệp lại là cán bộ cấp phó Cục.
Còn là thủ trưởng của anh ta, điều chính yếu nhất là sự phát triển của thị trấn Lâm Tuyền chẳng lẽ không phải là một tay Chủ nhiệm Diệp mang lại sao
Không có đường tốt, không có khu công nghiệp ghềnh Quỷ Anh, thì sao thị trấn Lâm Tuyền có thể phát triển thế này…
Triệu Thiết Hải dù gì đã phải đi sở Công an tỉnh, cho nên một chút băn khoăn lo lắng đều không có, lướt mắt qua Quốc Hoa và Cổ Bảo Toàn như đang muốn giết người, hoàn toàn không thèm để ý gì cả, toàn bộ nói toạc ra hết.
Đám La Hạo Thông và Vệ Sơ Tịnh thiếu chút nữa cười thành tiếng, nhịn cười đến mức vô cùng khó chịu, cũng vì Triệu Thiết Hải và Trang Hồng Ngọc lớn mật mà bị thuyết phục.
Tuy nhiên, một số cán bộ sáng suốt thì nhìn Triệu Thiết Hải và Trang Hồng Ngọc giống như nhìn thấy người chết, biết rằng cứ thế này, phỏng chừng tiền đồ chính trị của hai người này sẽ sớm kết thúc thôi.
-----o0o-----
Quan Thuật
Đánh giá:
Truyện Quan Thuật
Story
Chương 719: Hiện trường đại loạn
9.2/10 từ 43 lượt.