Quan Thuật
Chương 3406: Phong giới tái hiện
Một dòng huyết sắc từ đất phun ra, rơi xuống xung quanh, toàn bộ đất xung quanh bị ngọn thương đâm thủng.
- Thiền Mị!
Diệp Phàm phẫn nộ gào thét, cả người bật lên không trung, hắn đã đỏ mắt lên rồi, không bận tâm đến việc cơ thể mình bị bạo lộ.
Trong nháy mắt âm dương Thái Cực hình thành thành một quả bóng rổ trên không trung, chớp mắt một cái đi ra trước mặt tên trọc đầu. Hồng Tà và Diều Hâu liên thủ áp chế, cây thương của tên trọc đầu tiêu hao sáu phần lực của hắn.
Ầm…
Một làn khói đen bay tới, cùng với khói đen đó là một tên người đầy máu bật lên cao mấy chục mét rồi, rồi biến mất trong giây lát.
Lúc này, tiếng súng ba ba từ phía sau, lão Phì mang theo trên dưới trăm người truy sát..
- Rút lui!
Diệp Phàm kêu lên, ôm lấy huyết cương Thiền Mị nhanh chóng đi. Còn Diều Hâu và Hồng Tà ném hơn chục quả lựu đạn về phía đám người lão Phì rồi chạy theo hướng Diệp Phàm đi.
- Tình hình thế nào?
Diệp Phàm vừa mới đưa Huyết Cương vào trong phòng, Hồng Tà cùng Diều Hâu từ bên ngoài tiến vào hỏi.
- Không được rồi, toàn bộ tim của nàng bị xuyên thủng. Tuy nói bình thường nàng không có hô hấp, nhưng mà, tôi có thể cảm nhận được nàng vẫn có một chút sự sống. Tuy nhiên, hiện tại không cảm nhận được.
Vẻ mặt Diệp Phàm lo âu.
- Cương thi này thật có điều gì đó thần bí, không sống không chết, cũng không thể chữa trị như với người sống được. Cái này thật đúng là phiền toái.
Hồng Tà vuốt râu mép nói.
- Sáng sớm ngày mai chúng ta liền trở về, tôi muốn tìm chỗ nào đó để thử thời vận.
Diệp Phàm nói.
- Núi Xương Bối có đúng không?
Hồng Tà đoán giữa chừng.
- Ừ, núi Xương Bối và trái tim trong cơ thể của Huyết Cương dường như có chút quan hệ.
Hơn nữa, tôi đã từng điều tra, vị trí trái tim của Huyết Cương trống không. Giống như để cho người ta thiết lập cái gì đó.
Lúc trước còn tưởng rằng việc luyện chế Huyết Cương là do cao thủ làm. Bây giờ nghĩ lại thấy không đơn giản. Huyết Cương xuất thân từ hoang đảo, chắc chắn có liên hệ với Vũ Vương hoặc Đán Phi Tử.
Chắc là sẽ liên quan đến Đán Phi Tử nhiều hơn. Bởi vì, bên trong quan tài lớn kia có Ngư long thập bát biến của Đán Phi Tử.
Mà con rối này cũng là Đán Phi Tử làm ra. Hiện tại tất cả mọi thứ đều là bí ẩn.
Diệp Phàm nói.
- Thật ra anh nói quá thôi, cho dù trái tim con rối đó là trái tim Thiền Mị, Nhưng mà, đó là do cao thủ Đán Phi Tử thiết lập.
Trong khoảng thời gian ngắn cơ bản là cậu không thể lấy ra. Hơn nữa, cho dù cậu có thể lấy ra, nhưng mà cậu làm sao có thể bắt nó quay về bên trong cơ thể của Thiền Mị được.
Tôi nghĩ, tất cả mọi việc này, đều đợi cho đến khi anh phá giải được bí mật trên người Thiền Mị, có lẽ, cho đến lúc đó, trái tim sẽ tự động quay trở về bên trong thân thể Thiền Mị.
Hồng Tà nói.
- Nhưng mà tôi không đợi được, dù cho thế nào. Ngày mai cứ thử quay về một lần. Không được còn nghĩ cách khác.
Diệp Phàm nói.
- Trước mắt chỉ có thể như thế.
Hồng Tà gật gật đầu, nói,
- Tuy nhiên, Diều Hâu, làm sao hồ Nha Gia lại xuất hiện nhiều cao thủ lợi hại như thế?
- Tôi cũng không rõ lắm, chắc là cao nhân mà Phì lão bỏ tiền mời tới. Tuy nhiên, không dễ mời cao nhân như vậy. Rốt cuộc người này đã tới trình độ nào?
Diều Hâu hỏi.
- Nếu tôi đoán không sai thì phỏng chừng là Tiên thiên đại viên mãn, chưa đến trình độ Bán niệm khí. Nếu như là bán niệm khí thì ba chúng ta đều không về được rồi.
Hồng Tà nói.
- Không thể nào là Tiên thiên đại viên mãn được. Nếu là Tiên thiên đại viên mãn. Ba chúng ta hoàn toàn có thể đánh thắng ông ta được.
Diệp Phàm có chút hoài nghi việc này.
- Mấu chốt là hắn có ngọn thương rất lợi hại, tôi hoài nghi cái chuôi của ngọn thương này có tác dụng đặc biệt. Cậu xem, ông ta mất cái chuôi này lúc sau chạy trốn rất nhanh.
Anh xem, chính là cây thương này.
Hồng Tà đem ra.
- Tuy nhiên, tôi quan sát rất lâu cũng không phát hiện ra cây thương này có bí mật gì không? Thị lực của cậu tốt, cậu thử nhìn xem.
Diệp Phàm tiếp nhận cây thương màu đồng quan sát một cách cẩn thận. Phát hiện cái chuôi của cây thương này dài nửa mét.
Cây thương có màu đồng, ngoài ra không có hoa văn gì cả, toàn bộ nhẵn bóng.
- Mới nhìn thấy rất bình thường. Nếu ở trên có trang trí nhìn sẽ rất khó khăn.
Diệp Phàm nói.
- Đúng vậy, chính là do thoạt nhìn thấy nó rất bình thường, cho nên. Tôi càng cảm thấy được sự bất phàm của nó. Hơn nữa, sự bất phàm của nó các cậu cũng thấy đấy. Ở trong tay của cao thủ uy lực của nó sẽ rất đáng sợ.
Hồng Tà nói.
- Chẳng lẽ cây thương này cũng có rất nhiều công năng, so với nhu cực đao la phù cung của Vương Nhân Bàng có hiệu quả như nhau?
Diệp Phàm nói.
- Rất có thể, thật ra nhất thời tôi không nghĩ tới.
Hồng Tà nói.
- Tuy nhiên, thi triển cùng với tên đầu trọc thì tác dụng của cây thương dường như tăng lên không ít. Chiều dài gần như đạt tới hai mét. Không cần anh nói nó cũng sẽ thu nhỏ hoặc tăng thêm? Cây thương này cũng không phải là khí cầu.
Diều Hâu nhịn không được nói.
- Ha hả, điểm này ông có phần không hiểu. Thật ra có một số loại binh khí đặc biệt khi được rót nội khí vào thì sẽ có tác dụng này.
Đương nhiên, phương pháp luyện chế cũng khá kỳ lạ. Hiện tại binh khí của chúng ta không có khả năng đó.
Tuy nhiên, cao thủ ngày xưa có thể luyện chế ra binh khí có khả năng như vậy. Tôi nghĩ, phỏng chừng cây cây thương này cũng là dùng quy luật như vậy. Đương nhiên tài liệu này cũng không có quan hệ.
Diệp Phàm nói xong, đẩy nội khí vào bên trong cây thương.
- Ách, quái lạ.
Đột nhiên Diệp Phàm nhíu mày.
- Làm sao thế?
Hồng Tà hỏi.
- Ông thử dùng nội khí đẩy vào mà xem?
Diệp Phàm đưa cây thương cho Hồng Tà, Hồng Tà cũng đẩy thử nội khí vào, tự nhiên tay run lên, nhất thời tỏ vẻ kinh ngạc.
- Sao lại kỳ quái như vậy?
Diều Hâu thật sự tò mò.
- Dường như nội khí của chúng ta đều không đi vào được, đi vào liền bị bắn ngược trở về. Việc này đúng là quái lạ, Chẳng lẽ bên trong cây thương còn trang bị thiết bị loại bỏ nội khí.
Hồng Tà lắc đầu, vẻ mặt nghi hoặc khó hiểu.
- Khi chưa làm rõ thì tất cả đều có khả năng, có lẽ những thứ chúng ta thấy rất ghê gớm thì lại chả là gì ở thời cổ đại.
Diệp Phàm nói, lại thử đẩy nội khí vào, vẫn là bị bắn ngược lại.
Vì thế đem con dơi chuẩn bị đi vào bên trong cây súng, con dơi vừa mới tiếp cận cây súng là lúc dường như đụng phải một khí vòng không thể xuyên qua được.
Cảm giác đôi mắt ưng của Diệp Phàm không sai biệt lắm. Diệp Phàm đẩy thêm nội khí vào, nhưng mà con dơi vẫn không thể chen vào được.
Hắn căm tức, dùng toàn lực để con dơi tiến vào bên trong. Con dơi biến thành một cây kim đâm vào bên trong.
Ba, đôi mắt ưng của Diệp Phàm khiếp sợ phát hiện, lúc con dơi biến thành kim châm tiếp xúc gần đến bên trong của cây thương là lúc có lôi hỏa lòe ra đập vào trên người con dơi. Diệp Phàm cảm thấy toàn thân tê rần, dường như thân thể bị lôi quang đánh trúng.
- Ngu ngốc, phong giới mà cũng không hiểu.
Lúc này, tự nhiên có tiếng Lô Định Tông truyền đến.
- Phong giới?
Diệp Phàm nhắc một câu, chuyển người hỏi,
- Không phải tiền bối nói phải nghỉ ngơi một thời gian mới có thể tỉnh dậy hay sao? Làm sao bây giờ lại tỉnh lại chứ.
- Tỉnh cái rắm, ta bị lôi quang này đánh trúng khiến toàn thân run rẩy không thể không tỉnh dậy được. Nếu không tỉnh lại cậu chơi vài lần như vậy nữa không phải ta sẽ bị tiêu tan sao.
Lô Định Tông phẫn nộ nói.
- Ha hả, thực sự xin lỗi, đã không nhớ đến ông.
Diệp Phàm cười nói,
- Đúng rồi, vừa rồi tiền bối có nói phong giới. Có phải là cái chuôi của cây thương này dùng phong giới để phong bế. Theo lý mà nói diện tích nhỏ như vậy đôi mắt ưng của tôi cũng có thể phát hiện ra một tia manh mối. Nhưng mà tôi không phát hiện ra có hiện tượng phong giới.
- Cậu đúng thật là dốt nát, chẳng phải bây giờ cậu có thể chế tạo ra một cánh tay để phong giới sao?
Tuy nói phong giới nhỏ, đó là bởi vì trình độ sức mạnh của cậu không đủ, phong giới chỉ hạn chế trong phạm vị nhỏ thôi.
Tôi cảm thấy được sự thần bí của cái chuôi cây thương này rát đáng sợ. Cho dù cây thương này bị phong bế cửa lại. Chỉ có thể nhìn thấy bên ngoài cây thương chứ không nhìn được bên trong.
Hơn nữa, tôi phát hiện bên trong cây thương dường như có hồn khí của các loại gì đó trú ngụ.
Lô Định Tông nói.
- Hồn khí ngụ ở bên trong cây thương, thế chẳng phải là cái chuôi cây súng cũng có linh hồn. Thảo nào nó linh hoạt như vậy có thể làm giảm sức mạnh của khí đẩy vào bên trong. Tiền bối, nếu như nhập một tia hồn khí Can Tương của tôi vào bên trong, chẳng phải sức mạnh của Can Tương cũng tăng lên gấp bội?
Diệp Phàm khá kinh ngạc.
- Cậu cho là có thể tùy tiện cho hồn khí giả vào có phải hay không? Phải chọn loại hồn khí đồ vật thích hợp với hồn khí sinh sống ở bên trong đó.
Nói cách khác hồn khí đi vào có thể tan ra. Hơn nữa, nếu bên trong có hồn khí, tôi phỏng chừng, mỗi lần cây thương này giết người liền có thể hấp thu khí huyết sát này dùng để tự uẩn nhuận.
Cậu có phát hiện ra không, lúc cây thương này tấn công có phải toàn thân giống như khoác màu đỏ của máu hay không?
Lô Định Tông hỏi.
- Đúng thật là có chuyện như vậy, phía trước mũi dường như có một cái xoay tròn, phía sau cây thương dường như còn toát ra rất nhiều thứ màu đỏ.
Diệp Phàm gật đầu nói.
- Xem ra, bên trong cây thương này thật sự có hồn khí. Đương nhiên, có hồn khí cũng không có nghĩa là bên trong tồn tại hồn khí của một cao thủ.
Mà hồn khí của cao thủ cũng có thể phân ra nấp vào bên trong cây thương. Có thể nói là hồn khí của một cao thủ còn sót lại được nấp vào bên trong cây thương.
Cây thương có thể giấu hồn khí, cây thương này là thứ đáng qúy vô cùng. Giống như là tôi, tìm nhiều năm như vậy cũng không tìm được.
Cuối cùng con dơi của cậu càng thích hợp với tôi. Tuy nhiên, tôi trốn ở trong cậu nhưng bên trong con dơi cũng không có một lợi ích nào cả.
Hơn nữa, nhiều lần như vậy thiếu chút nữa cũng sẽ hỏng. Sau này nên chú ý một chút.
Bộ dạng Lô Định Tông có chút căm tức.
- Đúng rồi tiền bối, có lẽ hồn khí ở trong cây thương công kích giúp chủ nhân cây thương một phen.
Cho nên, uy lực của cây thương mới có thể lợi hại như vậy. Giống như tiền bối và con dơi giúp đỡ tôi. Mà vừa rồi ngay ở bên trong cây thương có một Tiên thiên đại viên mãn giúp đỡ.
Theo lý mà nói tôi cùng với Hồng Tà và một người bán Tiên thiên cường giả hoàn toàn có thể đối phó với một Tiên thiên đại viên mãn.
Nhưng mà tốc độ bay của cây thương thật khác thường, cho dù là khinh công cũng không thể bằng được.
Diệp Phàm hỏi.
- Cũng có thể, tuy nhiên, thân của cây thương này có phong giới bảo vệ. Hồn khí nấp trong cây thương hẳn là phi phàm.
Nếu muốn phá giải đầu tiên cậu phải xem có đối phó được hồn khí ở bên trong.
Nếu không đối phó được tạm thời không nên phá vỡ. Để tránh phiền toái cho mình. Hơn nữa, phá được phong giới của cây thương cũng là chuyện khá khó khăn.
Lô Định Tông nói.
Quan Thuật
- Thiền Mị!
Diệp Phàm phẫn nộ gào thét, cả người bật lên không trung, hắn đã đỏ mắt lên rồi, không bận tâm đến việc cơ thể mình bị bạo lộ.
Trong nháy mắt âm dương Thái Cực hình thành thành một quả bóng rổ trên không trung, chớp mắt một cái đi ra trước mặt tên trọc đầu. Hồng Tà và Diều Hâu liên thủ áp chế, cây thương của tên trọc đầu tiêu hao sáu phần lực của hắn.
Ầm…
Một làn khói đen bay tới, cùng với khói đen đó là một tên người đầy máu bật lên cao mấy chục mét rồi, rồi biến mất trong giây lát.
Lúc này, tiếng súng ba ba từ phía sau, lão Phì mang theo trên dưới trăm người truy sát..
- Rút lui!
Diệp Phàm kêu lên, ôm lấy huyết cương Thiền Mị nhanh chóng đi. Còn Diều Hâu và Hồng Tà ném hơn chục quả lựu đạn về phía đám người lão Phì rồi chạy theo hướng Diệp Phàm đi.
- Tình hình thế nào?
Diệp Phàm vừa mới đưa Huyết Cương vào trong phòng, Hồng Tà cùng Diều Hâu từ bên ngoài tiến vào hỏi.
- Không được rồi, toàn bộ tim của nàng bị xuyên thủng. Tuy nói bình thường nàng không có hô hấp, nhưng mà, tôi có thể cảm nhận được nàng vẫn có một chút sự sống. Tuy nhiên, hiện tại không cảm nhận được.
Vẻ mặt Diệp Phàm lo âu.
- Cương thi này thật có điều gì đó thần bí, không sống không chết, cũng không thể chữa trị như với người sống được. Cái này thật đúng là phiền toái.
Hồng Tà vuốt râu mép nói.
- Sáng sớm ngày mai chúng ta liền trở về, tôi muốn tìm chỗ nào đó để thử thời vận.
Diệp Phàm nói.
- Núi Xương Bối có đúng không?
Hồng Tà đoán giữa chừng.
- Ừ, núi Xương Bối và trái tim trong cơ thể của Huyết Cương dường như có chút quan hệ.
Hơn nữa, tôi đã từng điều tra, vị trí trái tim của Huyết Cương trống không. Giống như để cho người ta thiết lập cái gì đó.
Lúc trước còn tưởng rằng việc luyện chế Huyết Cương là do cao thủ làm. Bây giờ nghĩ lại thấy không đơn giản. Huyết Cương xuất thân từ hoang đảo, chắc chắn có liên hệ với Vũ Vương hoặc Đán Phi Tử.
Chắc là sẽ liên quan đến Đán Phi Tử nhiều hơn. Bởi vì, bên trong quan tài lớn kia có Ngư long thập bát biến của Đán Phi Tử.
Mà con rối này cũng là Đán Phi Tử làm ra. Hiện tại tất cả mọi thứ đều là bí ẩn.
Diệp Phàm nói.
- Thật ra anh nói quá thôi, cho dù trái tim con rối đó là trái tim Thiền Mị, Nhưng mà, đó là do cao thủ Đán Phi Tử thiết lập.
Trong khoảng thời gian ngắn cơ bản là cậu không thể lấy ra. Hơn nữa, cho dù cậu có thể lấy ra, nhưng mà cậu làm sao có thể bắt nó quay về bên trong cơ thể của Thiền Mị được.
Tôi nghĩ, tất cả mọi việc này, đều đợi cho đến khi anh phá giải được bí mật trên người Thiền Mị, có lẽ, cho đến lúc đó, trái tim sẽ tự động quay trở về bên trong thân thể Thiền Mị.
Hồng Tà nói.
- Nhưng mà tôi không đợi được, dù cho thế nào. Ngày mai cứ thử quay về một lần. Không được còn nghĩ cách khác.
Diệp Phàm nói.
- Trước mắt chỉ có thể như thế.
Hồng Tà gật gật đầu, nói,
- Tuy nhiên, Diều Hâu, làm sao hồ Nha Gia lại xuất hiện nhiều cao thủ lợi hại như thế?
- Tôi cũng không rõ lắm, chắc là cao nhân mà Phì lão bỏ tiền mời tới. Tuy nhiên, không dễ mời cao nhân như vậy. Rốt cuộc người này đã tới trình độ nào?
Diều Hâu hỏi.
- Nếu tôi đoán không sai thì phỏng chừng là Tiên thiên đại viên mãn, chưa đến trình độ Bán niệm khí. Nếu như là bán niệm khí thì ba chúng ta đều không về được rồi.
Hồng Tà nói.
- Không thể nào là Tiên thiên đại viên mãn được. Nếu là Tiên thiên đại viên mãn. Ba chúng ta hoàn toàn có thể đánh thắng ông ta được.
Diệp Phàm có chút hoài nghi việc này.
- Mấu chốt là hắn có ngọn thương rất lợi hại, tôi hoài nghi cái chuôi của ngọn thương này có tác dụng đặc biệt. Cậu xem, ông ta mất cái chuôi này lúc sau chạy trốn rất nhanh.
Anh xem, chính là cây thương này.
Hồng Tà đem ra.
- Tuy nhiên, tôi quan sát rất lâu cũng không phát hiện ra cây thương này có bí mật gì không? Thị lực của cậu tốt, cậu thử nhìn xem.
Diệp Phàm tiếp nhận cây thương màu đồng quan sát một cách cẩn thận. Phát hiện cái chuôi của cây thương này dài nửa mét.
Cây thương có màu đồng, ngoài ra không có hoa văn gì cả, toàn bộ nhẵn bóng.
- Mới nhìn thấy rất bình thường. Nếu ở trên có trang trí nhìn sẽ rất khó khăn.
Diệp Phàm nói.
- Đúng vậy, chính là do thoạt nhìn thấy nó rất bình thường, cho nên. Tôi càng cảm thấy được sự bất phàm của nó. Hơn nữa, sự bất phàm của nó các cậu cũng thấy đấy. Ở trong tay của cao thủ uy lực của nó sẽ rất đáng sợ.
Hồng Tà nói.
- Chẳng lẽ cây thương này cũng có rất nhiều công năng, so với nhu cực đao la phù cung của Vương Nhân Bàng có hiệu quả như nhau?
Diệp Phàm nói.
- Rất có thể, thật ra nhất thời tôi không nghĩ tới.
Hồng Tà nói.
- Tuy nhiên, thi triển cùng với tên đầu trọc thì tác dụng của cây thương dường như tăng lên không ít. Chiều dài gần như đạt tới hai mét. Không cần anh nói nó cũng sẽ thu nhỏ hoặc tăng thêm? Cây thương này cũng không phải là khí cầu.
Diều Hâu nhịn không được nói.
- Ha hả, điểm này ông có phần không hiểu. Thật ra có một số loại binh khí đặc biệt khi được rót nội khí vào thì sẽ có tác dụng này.
Đương nhiên, phương pháp luyện chế cũng khá kỳ lạ. Hiện tại binh khí của chúng ta không có khả năng đó.
Tuy nhiên, cao thủ ngày xưa có thể luyện chế ra binh khí có khả năng như vậy. Tôi nghĩ, phỏng chừng cây cây thương này cũng là dùng quy luật như vậy. Đương nhiên tài liệu này cũng không có quan hệ.
Diệp Phàm nói xong, đẩy nội khí vào bên trong cây thương.
- Ách, quái lạ.
Đột nhiên Diệp Phàm nhíu mày.
- Làm sao thế?
Hồng Tà hỏi.
- Ông thử dùng nội khí đẩy vào mà xem?
Diệp Phàm đưa cây thương cho Hồng Tà, Hồng Tà cũng đẩy thử nội khí vào, tự nhiên tay run lên, nhất thời tỏ vẻ kinh ngạc.
- Sao lại kỳ quái như vậy?
Diều Hâu thật sự tò mò.
- Dường như nội khí của chúng ta đều không đi vào được, đi vào liền bị bắn ngược trở về. Việc này đúng là quái lạ, Chẳng lẽ bên trong cây thương còn trang bị thiết bị loại bỏ nội khí.
Hồng Tà lắc đầu, vẻ mặt nghi hoặc khó hiểu.
- Khi chưa làm rõ thì tất cả đều có khả năng, có lẽ những thứ chúng ta thấy rất ghê gớm thì lại chả là gì ở thời cổ đại.
Diệp Phàm nói, lại thử đẩy nội khí vào, vẫn là bị bắn ngược lại.
Vì thế đem con dơi chuẩn bị đi vào bên trong cây súng, con dơi vừa mới tiếp cận cây súng là lúc dường như đụng phải một khí vòng không thể xuyên qua được.
Cảm giác đôi mắt ưng của Diệp Phàm không sai biệt lắm. Diệp Phàm đẩy thêm nội khí vào, nhưng mà con dơi vẫn không thể chen vào được.
Hắn căm tức, dùng toàn lực để con dơi tiến vào bên trong. Con dơi biến thành một cây kim đâm vào bên trong.
Ba, đôi mắt ưng của Diệp Phàm khiếp sợ phát hiện, lúc con dơi biến thành kim châm tiếp xúc gần đến bên trong của cây thương là lúc có lôi hỏa lòe ra đập vào trên người con dơi. Diệp Phàm cảm thấy toàn thân tê rần, dường như thân thể bị lôi quang đánh trúng.
- Ngu ngốc, phong giới mà cũng không hiểu.
Lúc này, tự nhiên có tiếng Lô Định Tông truyền đến.
- Phong giới?
Diệp Phàm nhắc một câu, chuyển người hỏi,
- Không phải tiền bối nói phải nghỉ ngơi một thời gian mới có thể tỉnh dậy hay sao? Làm sao bây giờ lại tỉnh lại chứ.
- Tỉnh cái rắm, ta bị lôi quang này đánh trúng khiến toàn thân run rẩy không thể không tỉnh dậy được. Nếu không tỉnh lại cậu chơi vài lần như vậy nữa không phải ta sẽ bị tiêu tan sao.
Lô Định Tông phẫn nộ nói.
- Ha hả, thực sự xin lỗi, đã không nhớ đến ông.
Diệp Phàm cười nói,
- Đúng rồi, vừa rồi tiền bối có nói phong giới. Có phải là cái chuôi của cây thương này dùng phong giới để phong bế. Theo lý mà nói diện tích nhỏ như vậy đôi mắt ưng của tôi cũng có thể phát hiện ra một tia manh mối. Nhưng mà tôi không phát hiện ra có hiện tượng phong giới.
- Cậu đúng thật là dốt nát, chẳng phải bây giờ cậu có thể chế tạo ra một cánh tay để phong giới sao?
Tuy nói phong giới nhỏ, đó là bởi vì trình độ sức mạnh của cậu không đủ, phong giới chỉ hạn chế trong phạm vị nhỏ thôi.
Tôi cảm thấy được sự thần bí của cái chuôi cây thương này rát đáng sợ. Cho dù cây thương này bị phong bế cửa lại. Chỉ có thể nhìn thấy bên ngoài cây thương chứ không nhìn được bên trong.
Hơn nữa, tôi phát hiện bên trong cây thương dường như có hồn khí của các loại gì đó trú ngụ.
Lô Định Tông nói.
- Hồn khí ngụ ở bên trong cây thương, thế chẳng phải là cái chuôi cây súng cũng có linh hồn. Thảo nào nó linh hoạt như vậy có thể làm giảm sức mạnh của khí đẩy vào bên trong. Tiền bối, nếu như nhập một tia hồn khí Can Tương của tôi vào bên trong, chẳng phải sức mạnh của Can Tương cũng tăng lên gấp bội?
Diệp Phàm khá kinh ngạc.
- Cậu cho là có thể tùy tiện cho hồn khí giả vào có phải hay không? Phải chọn loại hồn khí đồ vật thích hợp với hồn khí sinh sống ở bên trong đó.
Nói cách khác hồn khí đi vào có thể tan ra. Hơn nữa, nếu bên trong có hồn khí, tôi phỏng chừng, mỗi lần cây thương này giết người liền có thể hấp thu khí huyết sát này dùng để tự uẩn nhuận.
Cậu có phát hiện ra không, lúc cây thương này tấn công có phải toàn thân giống như khoác màu đỏ của máu hay không?
Lô Định Tông hỏi.
- Đúng thật là có chuyện như vậy, phía trước mũi dường như có một cái xoay tròn, phía sau cây thương dường như còn toát ra rất nhiều thứ màu đỏ.
Diệp Phàm gật đầu nói.
- Xem ra, bên trong cây thương này thật sự có hồn khí. Đương nhiên, có hồn khí cũng không có nghĩa là bên trong tồn tại hồn khí của một cao thủ.
Mà hồn khí của cao thủ cũng có thể phân ra nấp vào bên trong cây thương. Có thể nói là hồn khí của một cao thủ còn sót lại được nấp vào bên trong cây thương.
Cây thương có thể giấu hồn khí, cây thương này là thứ đáng qúy vô cùng. Giống như là tôi, tìm nhiều năm như vậy cũng không tìm được.
Cuối cùng con dơi của cậu càng thích hợp với tôi. Tuy nhiên, tôi trốn ở trong cậu nhưng bên trong con dơi cũng không có một lợi ích nào cả.
Hơn nữa, nhiều lần như vậy thiếu chút nữa cũng sẽ hỏng. Sau này nên chú ý một chút.
Bộ dạng Lô Định Tông có chút căm tức.
- Đúng rồi tiền bối, có lẽ hồn khí ở trong cây thương công kích giúp chủ nhân cây thương một phen.
Cho nên, uy lực của cây thương mới có thể lợi hại như vậy. Giống như tiền bối và con dơi giúp đỡ tôi. Mà vừa rồi ngay ở bên trong cây thương có một Tiên thiên đại viên mãn giúp đỡ.
Theo lý mà nói tôi cùng với Hồng Tà và một người bán Tiên thiên cường giả hoàn toàn có thể đối phó với một Tiên thiên đại viên mãn.
Nhưng mà tốc độ bay của cây thương thật khác thường, cho dù là khinh công cũng không thể bằng được.
Diệp Phàm hỏi.
- Cũng có thể, tuy nhiên, thân của cây thương này có phong giới bảo vệ. Hồn khí nấp trong cây thương hẳn là phi phàm.
Nếu muốn phá giải đầu tiên cậu phải xem có đối phó được hồn khí ở bên trong.
Nếu không đối phó được tạm thời không nên phá vỡ. Để tránh phiền toái cho mình. Hơn nữa, phá được phong giới của cây thương cũng là chuyện khá khó khăn.
Lô Định Tông nói.
Quan Thuật
Đánh giá:
Truyện Quan Thuật
Story
Chương 3406: Phong giới tái hiện
9.2/10 từ 43 lượt.