Quan Thuật
Chương 2948: Nhà họ Nhà họ Khổng đến cửa cầu xin
- Kết quả Sở trưởng Thiết nghe xong cũng tức giận, tự nhiên, người tài ba như vị họ Khổng kia cũng không qua được cửa ải cuối cùng.
Sở trưởng Thiết cùng anh Vương ra quyết định phải làm giảm bớt sự hung hăng và uy phong của nhà họ Khổng. Bởi vì, bọn họ nghe nói lúc trước anh ở Tấn Lĩnh đã từng bị Nhà họ Khổng làm khó dễ.
Cho nên, cái thứ nhất là vì dân trừ hại, thứ hai cũng là vì Nhà họ Khổng quá kiêu ngạo, lý do thứ ba và là lý do chính chính là để Diệp Phàm anh hết giận.
Bao Nghị cười nói, vẻ mặt vui mừng.
- Không ngờ hai người này, chuyện lớn như vậy cũng không để lộ một chút ý tứ.
Diệp Phàm nói.
- Lộ làm sao được, cục phó Vương có ý để sau khi xong chuyện mới để anh biết, để anh vui mừng một chút.
Bao Nghị cười nói.
- Anh nghĩ Khổng Đông Phong sẽ phải chịu sự trừng phạt như thế nào?
Diệp Phàm giật mình, hỏi.
- Nếu tội danh là thật, Thứ trưởng Thiết sẽ không tha, Khổng Đông Phong vào ngồi bóc lịch vài năm là không có vấn đề. Về lầu Phong Vân, phỏng chừng sẽ trở thành lịch sử trong Tấn Lĩnh.
Bao Nghị cười nói.
- Lập tức gọi điện thoại cho anh Thiết, tôi muốn nói chuyện với anh ta.
Diệp Phàm nói, Bao Nghị lập tức gọi điện thoại, một lúc sau chuyển cho Diệp Phàm.
- Anh Thiết có khỏe không.
Đầu tiên Diệp Phàm lên tiếng chào hỏi.
- Khỏe gì, hàng ngày bận rộn còn chẳng được đặt mông ngồi. Cuộc sống vất vả quá.
Thiết Chiêm Hùng cười nói.
- Vất vả gì, nghe nói chẳng bao lâu nữa là anh Thiết có cơ hội thăng tiến thêm một bước nữa đúng không?
Diệp Phàm hỏi.
- Có gì đâu, tôi được thăng thêm một cấp từ phó lên trưởng thôi. Đó là chức vị cấp Giám đốc Sở thôi. Một vị cấp trên đã giúp, cậu nói xem tôi có lên nhanh như vậy sao? Vả lại nói, vị trí kia, không có năm mươi tuổi cũng chẳng dám nghĩ tới.
Thiết Chiêm Hùng nói.
- Cũng thế thôi, anh Thiết còn thiếu có mấy năm thôi. Tuy nhiên, trong cuộc họp gần đây phỏng chừng anh đang được đề nghị thăng chức.
Diệp Phàm nói.
- Điều đó là tất nhiên. Tôi cũng chật vật rất nhiều năm. Thật vất vả nếu người họ Lâm kia muốn đảo ngược, tuy nhiên, hiện tại ban lãnh đạo vẫn sắp xếp tôi xuống thứ hai.
Việc này lão Nhị nghe được đúng là phiền. Cho nên, có thể mau chóng đảo ngược tình thế cũng không tệ mà. Đến lúc đó cậu em nên nghĩ trước một chút.
Việc này anh phải làm phiền ‘Lão Nhị’ rồi.
Thiết Chiêm Hùng cười nói.
- Cái đó không cần phải nói, chúng ta là anh em trong nhà. Đến lúc đó anh em ta lấy tay áo cũng sẽ đi cùng anh.
Diệp Phàm cười nói.
- Cậu em cậu có lòng như vậy là đủ rồi, có được hay không không sao. Có một số việc, không phải chúng ta muốn là có thể được đúng không?
Thiết Chiêm Hùng nói.
- Nhất định phải thành công, không thể thương lượng được.
Giọng điệu của Diệp Phàm rất kiên quyết. Thiết Chiêm Hùng nghe xong có chút cảm động.
- Đúng rồi anh Thiết, chuyện Nhà họ Khổng ở lầu Phong Vân tỉnh Tấn Lĩnh xử lý thế nào?
Diệp Phàm hỏi.
- Cậu cũng biết rồi à. Đoán chừng là Vương Triều nói cho cậu biết.
Thiết Chiêm Hùng cười nói.
- Cứ coi là như vậy đi, tuy nhiên, hôm nay tôi gọi điện thoại cho anh là muốn xin anh bỏ qua cho Nhà họ Khổngmột lần.
Diệp Phàm nói.
- Không phải cậu hồ đồ chứ, trước kia cậu ở Tấn Lĩnh Nhà họ Khổng đã lấy của cậu một nửa tài khoản. Hiện tại có cơ hội báo thù, nhưng cậu lại muốn giúp bọn họ. Trong chuyện này, nhất định là có nguyên nhân có phải không? Mau nói cho tôi nghe một chút đi, là vì chuyện gì?
Thiết Chiêm Hùng cũng không ngu, nghe thấy vậy liền nghĩ ra ngay có vấn đề, vì thế Diệp Phàm đem chuyện tỉnh Vân Điền nói ra.
- Người này còn có thể giúp đỡ tôi.
Sau khi nghe xong Thiết Chiêm Hùng cười nói, quay người nói,
- Tuy nhiên. Lần này bỏ qua cho bọn họ trong lòng tôi cảm thấy có chút không cam lòng.
Hơn nữa, việc này cũng ảnh hưởng không nhỏ. Chỉ sợ là có người chú ý đến lúc đó lấy việc này ra nói cũng có chút phiền phức.
Tuy nhiên, nếu cậu đã nói, tôi sẽ mở một con đường. Chỉ có điều. Ít nhất cũng phải có một sự trừng phạt nhỏ.
- Nếu mà ảnh hưởng anh Thiết cũng không cần để ý đến làm gì, tôi sẽ nghĩ cách khác. Không phải là một Phó giám đốc sở, chẳng lẽ còn không có biện pháp hay sao? Hơn nữa, trong việc này nhà họ Lý cũng thiếu chỉnh đốn. Không giải quyết hết vấn đề này. Khương Quân sẽ không giải quyết được. Lúc này là lúc bọn họ bắt tay làm rồi.
Diệp Phàm hừ nói.
- Chỉnh đốn nhà họ Lý có khi là một biện pháp. Chẳng qua thời gian của cậu không đủ. Tôi nghĩ hay là bắt tay với Khổng Chính Húc. Tìm cách làm thích hợp để cho Khổng Chính Húc hiểu được quan hệ của tôi và cậu. Cứ như vậy, bản thân anh ta sẽ phải tìm tới đây.
Thiết Chiêm Hùng cười nói,
- Về phần Khổng Đông Phong, chúng ta sẽ cho anh ta được hoãn thi hành hình phạt đã xem như là một đặc ân. Tuy nhiên, người này cũng bị Vương Triều trừng trị. Cũng không xê xích được gì nhiều.
- Trong lúc này, cứ làm như vậy đi.
Diệp Phàm cười nói, ngẫm nghĩ một chút, cảm thấy anh Trương Vệ Thanh ở văn phòng trung ương là người trung gian thích hợp nhất rồi.
Vì thế Diệp Phàm gọi điện thoại cho trương Vệ Thanh, anh ta vui vẻ tiếp nhận nhiệm vụ này.
Lúc buổi tối Diệp Phàm lại cảm thấy một chút kỳ lạ, mắt Sói kia như mở rất lớn, mà con dơi cũng bị ép đi ra dò xét trong phạm vi trăm mét ở sơn trang.
Cảm giác phía đông núi dường như hơi có động tĩnh, tuy nhiên, công lực của Diệp Phàm không đủ, con dơi chỉ có phạm vi trong 100 mét. Mà Diệp Phàm cũng không nghĩ mình tự đi ra ngoài.
Cứ như vậy, cả đêm vẫn bình an vô sự.
Buổi chiều ngày hôm sau, cũng không hiểu được Trương Vệ Thanh ám chỉ cho Không Chính Húc thế nào, nhưng hiệu quả vô cùng rõ ràng.
Ba giờ chiều, vẻ mặt Bao Nghị tủm tỉm cười gõ cửa tiến vào, báo cáo là có khách nhân bên kia Tấn Lĩnh đến.
- Oh, là ai vậy?
Diệp Phàm hỏi, trong lòng đã hiểu rõ, đoán chừng là Khổng Chính Húc phái người đến dò xét rồi.
- Đũng quần của cậu đến đây.
Bao Nghị cười nói.
- Chủ tịch thành phố Khổng Đoan đấy à?
Diệp Phàm vui vẻ, đứng lên đi ra ngoài tiếp đón. Đến đây có hai vị, một vị chính là Khổng Đoan, còn vị kia Diệp Phàm không biết, chỉ biết là một người trung niên, bụng to. Cũng không hiểu tham ô nhiều hay ít, chỉ số tham ô hoàn toàn không nhỏ.
- Không biết hôm nay thế nào là Chủ tịch thành phố Khổng lại đến Hoành Không chúng tôi, thật sự là hiếm có ạ.
Vẻ mặt Diệp Phàm tủm tỉm cười bắt tay Khổng Đoan.
- Ha hả, Bí thư Diệp ở Đồng Lĩnh là một con rồng vừa bay lên cao. Cậu đã từng là cấp dưới của tôi, tôi rất ấn tượng với cậu.
Vẻ mặt Khổng Đoan cũng tỏ ra niềm nở cười nói.
Trong lòng Diệp Phàm cười nhạt, trong lòng tự nhủ nếu không phải là vì chuyện của Khổng Đông Phong, con chó Nhật như ông lại đến đây mới là lạ chứ?
- Tôi cũng rất nhớ các đồng nghiệp ở Đồng Lĩnh.
Diệp Phàm cười, mời hai người đi vào phòng.
- Bí thư Diệp, tôi giới thiệu với cậu một chút, vị này chính là Giám đốc sở thủy điện tỉnh Tấn Lĩnh Dương Trường Phú. Nghe nói Bí thư Diệp ở Tấn Lĩnh đã tạo nên một kỳ tích, cho nên cũng muốn đến đây một chút, để nhìn ‘Người Thần’ ngày xưa của Tấn Lĩnh.
Khổng Đoan cười nói giới thiệu.
- Xin chào Giám đốc Sở Dương, có thể coi tôi như là ‘người Thần’ trông cửa cũng được.
Diệp Phàm bắt tay Giám đốc sở Dương Trường Phú.
Hắn ta giật mình, trong lòng tự nhủ chẳng lẽ là đồng chí ‘Tống tài’ đến rồi. Bằng không, kêu lãnh đạo thủy điện Tấn Lĩnh đến đây làm gì. Nhà họ Khổng muốn nhờ mình, nhất định sẽ phải thể hiện thiện ý.
- Bí thư Diệp, cậu đã trở thành danh nhân Tấn Lĩnh. Hiện tại, cậu đã đi được mấy tháng rồi. Các đồng chí ở tỉnh Tấn Lĩnh vẫn còn say sưa khen ngợi chuyện của cậu. Hiện giờ, đường quốc lộ Phong Châu làm xong rồi, mà nhà máy nhiệt điện đang trong giai đoạn nhanh chóng lắp đặt trang thiết bị..
Giám đốc sở Dương vừa bắt tay Diệp Phàm vừa nói.
- Đang trong giai đoạn lắp đặt, thật ra tôi cũng đã quên.
Diệp Phàm gật gật đầu.
- Nói không biết có phải không, nhưng chúng tôi nghe nói công ty Bí thư Diệp dự kiến sẽ sản xuất kinh doanh thiết bị điện của Trung Quốc.
Giám đốc sở Dương đã lặn lội đường xa tới, nói là muốn biết rõ một chút tình hình. Đồng thời, anh ta cũng mang một số chuyên gia đến nhân tiện khảo sát một chút.
Nếu như có thể thành công, không riêng gì nhà máy nhiệt điện phát điện bên kia Đồng Lĩnh, mà cả hai trạm phát điện hạng trung đang xây dựng từ năm ngoái ở trong tỉnh.
Hai trạm phát điện này cũng đang trong giai đoạn trang bị thiết bị.
Khổng Đoan cười nói.
Cho một chút ưu đãi, sau đó gợi ý một chút, trong lòng Diệp Phàm hiểu rõ. Đương nhiên, miếng ngon đã đưa tới mồm Diệp Phàm sẽ không ngốc đến mức từ chối đâu. Vì thế cười nói:
- Vâng, chúng ta sẽ là đối tác tốt, tuy tôi đã rời đi, nhưng vẫn nghĩ đến công ty của chúng tôi. Cảm ơn, cảm ơn rất nhiều.
- Nên thế, nên thế, nước phù sa không chảy ra ruộng người ngoài. Mọi người cùng nhau làm giàu có phải không?
Khổng Đoan cười cười, nói,
- Nếu không có vấn đề, các chuyên gia đều đang chờ ở dưới lầu. Trước tiên dẫn bọn họ đi thăm nhà máy thiết bị điện lực chính của anh. Nếu phù hợp trên cơ bản là có thể quyết định rồi. Hơn nữa, người phụ trách mấy trạm phát điện cùng với người phụ trách nhà máy nhiệt điện phát điện đều đến đây. Bọn họ đều ở dưới lầu.
- Được rồi!
Diệp Phàm cười nói, lập tức giao cho người phụ trách nhà máy thiết bị điện lực chính Khổng Ý Hùng cùng với nhóm trưởng Chu Hưng Liệt chào hỏi.
Tự nhiên, xưởng trưởng Chu vui mừng thiếu chút nữa nhảy lên. Thời gian trước anh ta còn có chút oán hận, cảm thấy Diệp Phàm là coi trọng bên này coi nhẹ bên kia.
Kéo đơn đặt hàng tới cho nhà máy cơ giới rồi biến mất, lần này không thể ngờ được đơn đặt hàng lập tức sẽ tới tay, trưởng xưởng Chu lập tức chuẩn bị không cần phải nói gì.
Căn bản việc này cũng không thể hiện ra bên ngoài, tự nhiên, lại rất thuận lợi. Vốn nhà máy thiết bị điện lực chủ Hoành Không chính là xí nghiệp lớn sản xuất đồng bộ thiết bị điện lực.
Tuy nói những năm gần đây đơn đặt hàng cùng kế hoạch kinh tế bị giảm đi so với những năm trước, nhưng ngành này cũng không có bị giảm sút nhiều.
Giám đốc sở Dương đem các chuyên gia đến khảo sát một chút, cảm thấy điều kiện trang bị phù hợp, cũng liền quyết định.
Đương nhiên, một trong những nguyên nhân chính là cổ phần nhà máy phát điện nhiệt điện Đồng Lĩnh do tập đoàn Phó Đổng người của nhà họ Kiều khống chế.
Về phần hai trạm thủy điện thật ra là Khổng Đoan đưa thêm vào ‘Lễ vật’ cho Diệp Phàm. Ít nhất, đây là một đơn đặt hàng lớn có thể khiến cho nhà máy thiết bị điện lực bận rộng trong vòng hơn hai tháng rồi.
Buổi tối ngày hôm sau, Diệp Phàm tổ chức chiêu đãi Khổng Đoan ở nhà khách Hoành Không.
Sau khi ăn cơm xong, Khổng Đoan nói là muốn nhìn một chút phong cảnh ở Thông Thiên Hà, Diệp Phàm liền cùng anh ta đi dạo mát.
Đoán chừng là Khổng Đoan muốn nói điều gì, cho nên, hai người đi trước tiên, những đồng chí khác đi chậm theo phía sau hơn trăm mét.
- Ôi…
Khổng Đoan thở dài, cau mày.
- Chủ tịch thành phố Khổng có tâm sự phải không? Hôm nay chúng ta ký hợp đồng, lẽ ra phải vui vẻ chứ?
Diệp Phàm ra vẻ có chút quan tâm nói.
- Không thể vui nổi!
Khổng Đoan thở dài, dừng lại liếc mắt nhìn Diệp Phàm một cái, nói,
- Bí thư Diệp còn nhớ lầu Phong Vân ở Đồng Lĩnh chúng ta không?
Quan Thuật
Sở trưởng Thiết cùng anh Vương ra quyết định phải làm giảm bớt sự hung hăng và uy phong của nhà họ Khổng. Bởi vì, bọn họ nghe nói lúc trước anh ở Tấn Lĩnh đã từng bị Nhà họ Khổng làm khó dễ.
Cho nên, cái thứ nhất là vì dân trừ hại, thứ hai cũng là vì Nhà họ Khổng quá kiêu ngạo, lý do thứ ba và là lý do chính chính là để Diệp Phàm anh hết giận.
Bao Nghị cười nói, vẻ mặt vui mừng.
- Không ngờ hai người này, chuyện lớn như vậy cũng không để lộ một chút ý tứ.
Diệp Phàm nói.
- Lộ làm sao được, cục phó Vương có ý để sau khi xong chuyện mới để anh biết, để anh vui mừng một chút.
Bao Nghị cười nói.
- Anh nghĩ Khổng Đông Phong sẽ phải chịu sự trừng phạt như thế nào?
Diệp Phàm giật mình, hỏi.
- Nếu tội danh là thật, Thứ trưởng Thiết sẽ không tha, Khổng Đông Phong vào ngồi bóc lịch vài năm là không có vấn đề. Về lầu Phong Vân, phỏng chừng sẽ trở thành lịch sử trong Tấn Lĩnh.
Bao Nghị cười nói.
- Lập tức gọi điện thoại cho anh Thiết, tôi muốn nói chuyện với anh ta.
Diệp Phàm nói, Bao Nghị lập tức gọi điện thoại, một lúc sau chuyển cho Diệp Phàm.
- Anh Thiết có khỏe không.
Đầu tiên Diệp Phàm lên tiếng chào hỏi.
- Khỏe gì, hàng ngày bận rộn còn chẳng được đặt mông ngồi. Cuộc sống vất vả quá.
Thiết Chiêm Hùng cười nói.
- Vất vả gì, nghe nói chẳng bao lâu nữa là anh Thiết có cơ hội thăng tiến thêm một bước nữa đúng không?
Diệp Phàm hỏi.
- Có gì đâu, tôi được thăng thêm một cấp từ phó lên trưởng thôi. Đó là chức vị cấp Giám đốc Sở thôi. Một vị cấp trên đã giúp, cậu nói xem tôi có lên nhanh như vậy sao? Vả lại nói, vị trí kia, không có năm mươi tuổi cũng chẳng dám nghĩ tới.
Thiết Chiêm Hùng nói.
- Cũng thế thôi, anh Thiết còn thiếu có mấy năm thôi. Tuy nhiên, trong cuộc họp gần đây phỏng chừng anh đang được đề nghị thăng chức.
Diệp Phàm nói.
- Điều đó là tất nhiên. Tôi cũng chật vật rất nhiều năm. Thật vất vả nếu người họ Lâm kia muốn đảo ngược, tuy nhiên, hiện tại ban lãnh đạo vẫn sắp xếp tôi xuống thứ hai.
Việc này lão Nhị nghe được đúng là phiền. Cho nên, có thể mau chóng đảo ngược tình thế cũng không tệ mà. Đến lúc đó cậu em nên nghĩ trước một chút.
Việc này anh phải làm phiền ‘Lão Nhị’ rồi.
Thiết Chiêm Hùng cười nói.
- Cái đó không cần phải nói, chúng ta là anh em trong nhà. Đến lúc đó anh em ta lấy tay áo cũng sẽ đi cùng anh.
Diệp Phàm cười nói.
- Cậu em cậu có lòng như vậy là đủ rồi, có được hay không không sao. Có một số việc, không phải chúng ta muốn là có thể được đúng không?
Thiết Chiêm Hùng nói.
- Nhất định phải thành công, không thể thương lượng được.
Giọng điệu của Diệp Phàm rất kiên quyết. Thiết Chiêm Hùng nghe xong có chút cảm động.
- Đúng rồi anh Thiết, chuyện Nhà họ Khổng ở lầu Phong Vân tỉnh Tấn Lĩnh xử lý thế nào?
Diệp Phàm hỏi.
- Cậu cũng biết rồi à. Đoán chừng là Vương Triều nói cho cậu biết.
Thiết Chiêm Hùng cười nói.
- Cứ coi là như vậy đi, tuy nhiên, hôm nay tôi gọi điện thoại cho anh là muốn xin anh bỏ qua cho Nhà họ Khổngmột lần.
Diệp Phàm nói.
- Không phải cậu hồ đồ chứ, trước kia cậu ở Tấn Lĩnh Nhà họ Khổng đã lấy của cậu một nửa tài khoản. Hiện tại có cơ hội báo thù, nhưng cậu lại muốn giúp bọn họ. Trong chuyện này, nhất định là có nguyên nhân có phải không? Mau nói cho tôi nghe một chút đi, là vì chuyện gì?
Thiết Chiêm Hùng cũng không ngu, nghe thấy vậy liền nghĩ ra ngay có vấn đề, vì thế Diệp Phàm đem chuyện tỉnh Vân Điền nói ra.
- Người này còn có thể giúp đỡ tôi.
Sau khi nghe xong Thiết Chiêm Hùng cười nói, quay người nói,
- Tuy nhiên. Lần này bỏ qua cho bọn họ trong lòng tôi cảm thấy có chút không cam lòng.
Hơn nữa, việc này cũng ảnh hưởng không nhỏ. Chỉ sợ là có người chú ý đến lúc đó lấy việc này ra nói cũng có chút phiền phức.
Tuy nhiên, nếu cậu đã nói, tôi sẽ mở một con đường. Chỉ có điều. Ít nhất cũng phải có một sự trừng phạt nhỏ.
- Nếu mà ảnh hưởng anh Thiết cũng không cần để ý đến làm gì, tôi sẽ nghĩ cách khác. Không phải là một Phó giám đốc sở, chẳng lẽ còn không có biện pháp hay sao? Hơn nữa, trong việc này nhà họ Lý cũng thiếu chỉnh đốn. Không giải quyết hết vấn đề này. Khương Quân sẽ không giải quyết được. Lúc này là lúc bọn họ bắt tay làm rồi.
Diệp Phàm hừ nói.
- Chỉnh đốn nhà họ Lý có khi là một biện pháp. Chẳng qua thời gian của cậu không đủ. Tôi nghĩ hay là bắt tay với Khổng Chính Húc. Tìm cách làm thích hợp để cho Khổng Chính Húc hiểu được quan hệ của tôi và cậu. Cứ như vậy, bản thân anh ta sẽ phải tìm tới đây.
Thiết Chiêm Hùng cười nói,
- Về phần Khổng Đông Phong, chúng ta sẽ cho anh ta được hoãn thi hành hình phạt đã xem như là một đặc ân. Tuy nhiên, người này cũng bị Vương Triều trừng trị. Cũng không xê xích được gì nhiều.
- Trong lúc này, cứ làm như vậy đi.
Diệp Phàm cười nói, ngẫm nghĩ một chút, cảm thấy anh Trương Vệ Thanh ở văn phòng trung ương là người trung gian thích hợp nhất rồi.
Vì thế Diệp Phàm gọi điện thoại cho trương Vệ Thanh, anh ta vui vẻ tiếp nhận nhiệm vụ này.
Lúc buổi tối Diệp Phàm lại cảm thấy một chút kỳ lạ, mắt Sói kia như mở rất lớn, mà con dơi cũng bị ép đi ra dò xét trong phạm vi trăm mét ở sơn trang.
Cảm giác phía đông núi dường như hơi có động tĩnh, tuy nhiên, công lực của Diệp Phàm không đủ, con dơi chỉ có phạm vi trong 100 mét. Mà Diệp Phàm cũng không nghĩ mình tự đi ra ngoài.
Cứ như vậy, cả đêm vẫn bình an vô sự.
Buổi chiều ngày hôm sau, cũng không hiểu được Trương Vệ Thanh ám chỉ cho Không Chính Húc thế nào, nhưng hiệu quả vô cùng rõ ràng.
Ba giờ chiều, vẻ mặt Bao Nghị tủm tỉm cười gõ cửa tiến vào, báo cáo là có khách nhân bên kia Tấn Lĩnh đến.
- Oh, là ai vậy?
Diệp Phàm hỏi, trong lòng đã hiểu rõ, đoán chừng là Khổng Chính Húc phái người đến dò xét rồi.
- Đũng quần của cậu đến đây.
Bao Nghị cười nói.
- Chủ tịch thành phố Khổng Đoan đấy à?
Diệp Phàm vui vẻ, đứng lên đi ra ngoài tiếp đón. Đến đây có hai vị, một vị chính là Khổng Đoan, còn vị kia Diệp Phàm không biết, chỉ biết là một người trung niên, bụng to. Cũng không hiểu tham ô nhiều hay ít, chỉ số tham ô hoàn toàn không nhỏ.
- Không biết hôm nay thế nào là Chủ tịch thành phố Khổng lại đến Hoành Không chúng tôi, thật sự là hiếm có ạ.
Vẻ mặt Diệp Phàm tủm tỉm cười bắt tay Khổng Đoan.
- Ha hả, Bí thư Diệp ở Đồng Lĩnh là một con rồng vừa bay lên cao. Cậu đã từng là cấp dưới của tôi, tôi rất ấn tượng với cậu.
Vẻ mặt Khổng Đoan cũng tỏ ra niềm nở cười nói.
Trong lòng Diệp Phàm cười nhạt, trong lòng tự nhủ nếu không phải là vì chuyện của Khổng Đông Phong, con chó Nhật như ông lại đến đây mới là lạ chứ?
- Tôi cũng rất nhớ các đồng nghiệp ở Đồng Lĩnh.
Diệp Phàm cười, mời hai người đi vào phòng.
- Bí thư Diệp, tôi giới thiệu với cậu một chút, vị này chính là Giám đốc sở thủy điện tỉnh Tấn Lĩnh Dương Trường Phú. Nghe nói Bí thư Diệp ở Tấn Lĩnh đã tạo nên một kỳ tích, cho nên cũng muốn đến đây một chút, để nhìn ‘Người Thần’ ngày xưa của Tấn Lĩnh.
Khổng Đoan cười nói giới thiệu.
- Xin chào Giám đốc Sở Dương, có thể coi tôi như là ‘người Thần’ trông cửa cũng được.
Diệp Phàm bắt tay Giám đốc sở Dương Trường Phú.
Hắn ta giật mình, trong lòng tự nhủ chẳng lẽ là đồng chí ‘Tống tài’ đến rồi. Bằng không, kêu lãnh đạo thủy điện Tấn Lĩnh đến đây làm gì. Nhà họ Khổng muốn nhờ mình, nhất định sẽ phải thể hiện thiện ý.
- Bí thư Diệp, cậu đã trở thành danh nhân Tấn Lĩnh. Hiện tại, cậu đã đi được mấy tháng rồi. Các đồng chí ở tỉnh Tấn Lĩnh vẫn còn say sưa khen ngợi chuyện của cậu. Hiện giờ, đường quốc lộ Phong Châu làm xong rồi, mà nhà máy nhiệt điện đang trong giai đoạn nhanh chóng lắp đặt trang thiết bị..
Giám đốc sở Dương vừa bắt tay Diệp Phàm vừa nói.
- Đang trong giai đoạn lắp đặt, thật ra tôi cũng đã quên.
Diệp Phàm gật gật đầu.
- Nói không biết có phải không, nhưng chúng tôi nghe nói công ty Bí thư Diệp dự kiến sẽ sản xuất kinh doanh thiết bị điện của Trung Quốc.
Giám đốc sở Dương đã lặn lội đường xa tới, nói là muốn biết rõ một chút tình hình. Đồng thời, anh ta cũng mang một số chuyên gia đến nhân tiện khảo sát một chút.
Nếu như có thể thành công, không riêng gì nhà máy nhiệt điện phát điện bên kia Đồng Lĩnh, mà cả hai trạm phát điện hạng trung đang xây dựng từ năm ngoái ở trong tỉnh.
Hai trạm phát điện này cũng đang trong giai đoạn trang bị thiết bị.
Khổng Đoan cười nói.
Cho một chút ưu đãi, sau đó gợi ý một chút, trong lòng Diệp Phàm hiểu rõ. Đương nhiên, miếng ngon đã đưa tới mồm Diệp Phàm sẽ không ngốc đến mức từ chối đâu. Vì thế cười nói:
- Vâng, chúng ta sẽ là đối tác tốt, tuy tôi đã rời đi, nhưng vẫn nghĩ đến công ty của chúng tôi. Cảm ơn, cảm ơn rất nhiều.
- Nên thế, nên thế, nước phù sa không chảy ra ruộng người ngoài. Mọi người cùng nhau làm giàu có phải không?
Khổng Đoan cười cười, nói,
- Nếu không có vấn đề, các chuyên gia đều đang chờ ở dưới lầu. Trước tiên dẫn bọn họ đi thăm nhà máy thiết bị điện lực chính của anh. Nếu phù hợp trên cơ bản là có thể quyết định rồi. Hơn nữa, người phụ trách mấy trạm phát điện cùng với người phụ trách nhà máy nhiệt điện phát điện đều đến đây. Bọn họ đều ở dưới lầu.
- Được rồi!
Diệp Phàm cười nói, lập tức giao cho người phụ trách nhà máy thiết bị điện lực chính Khổng Ý Hùng cùng với nhóm trưởng Chu Hưng Liệt chào hỏi.
Tự nhiên, xưởng trưởng Chu vui mừng thiếu chút nữa nhảy lên. Thời gian trước anh ta còn có chút oán hận, cảm thấy Diệp Phàm là coi trọng bên này coi nhẹ bên kia.
Kéo đơn đặt hàng tới cho nhà máy cơ giới rồi biến mất, lần này không thể ngờ được đơn đặt hàng lập tức sẽ tới tay, trưởng xưởng Chu lập tức chuẩn bị không cần phải nói gì.
Căn bản việc này cũng không thể hiện ra bên ngoài, tự nhiên, lại rất thuận lợi. Vốn nhà máy thiết bị điện lực chủ Hoành Không chính là xí nghiệp lớn sản xuất đồng bộ thiết bị điện lực.
Tuy nói những năm gần đây đơn đặt hàng cùng kế hoạch kinh tế bị giảm đi so với những năm trước, nhưng ngành này cũng không có bị giảm sút nhiều.
Giám đốc sở Dương đem các chuyên gia đến khảo sát một chút, cảm thấy điều kiện trang bị phù hợp, cũng liền quyết định.
Đương nhiên, một trong những nguyên nhân chính là cổ phần nhà máy phát điện nhiệt điện Đồng Lĩnh do tập đoàn Phó Đổng người của nhà họ Kiều khống chế.
Về phần hai trạm thủy điện thật ra là Khổng Đoan đưa thêm vào ‘Lễ vật’ cho Diệp Phàm. Ít nhất, đây là một đơn đặt hàng lớn có thể khiến cho nhà máy thiết bị điện lực bận rộng trong vòng hơn hai tháng rồi.
Buổi tối ngày hôm sau, Diệp Phàm tổ chức chiêu đãi Khổng Đoan ở nhà khách Hoành Không.
Sau khi ăn cơm xong, Khổng Đoan nói là muốn nhìn một chút phong cảnh ở Thông Thiên Hà, Diệp Phàm liền cùng anh ta đi dạo mát.
Đoán chừng là Khổng Đoan muốn nói điều gì, cho nên, hai người đi trước tiên, những đồng chí khác đi chậm theo phía sau hơn trăm mét.
- Ôi…
Khổng Đoan thở dài, cau mày.
- Chủ tịch thành phố Khổng có tâm sự phải không? Hôm nay chúng ta ký hợp đồng, lẽ ra phải vui vẻ chứ?
Diệp Phàm ra vẻ có chút quan tâm nói.
- Không thể vui nổi!
Khổng Đoan thở dài, dừng lại liếc mắt nhìn Diệp Phàm một cái, nói,
- Bí thư Diệp còn nhớ lầu Phong Vân ở Đồng Lĩnh chúng ta không?
Quan Thuật
Đánh giá:
Truyện Quan Thuật
Story
Chương 2948: Nhà họ Nhà họ Khổng đến cửa cầu xin
9.2/10 từ 43 lượt.