Quan Thuật

Chương 1382: Lãnh đạo nói chuyện xem giờ

Cán bộ chung quanh ngoại trừ Khương Thủy Quân còn có Phó trưởng phòng Đinh Binh, Phó trưởng phòng Trường Cao Tân, Phó trưởng phòng Chu Cúc Hà, Phó trưởng phòng Tống Ba. Bốn vị phó trưởng phòng cộng với Diệp Phàm được phân công quản lý nữa tổng cộng là sáu người. Sáu người này chính là thành viên của phòng Cán bộ chung quanh.

- Các đồng chí, hôm nay Trưởng ban Diệp mời mọi người tới họp, chủ yếu là thảo luận một chút về vấn đề nhà máy thuốc lá Hải Châu và tập đoàn Phong Mậu, vấn đề hai chức vụ chủ tịch, thái độ của chúng ta…

Trưởng phòng Khương nói qua về mọi việc một lần, sau khi giới thiệu hoàn toàn còn nói thêm

- Chúng tôi chờ đón chỉ thị của Trưởng ban Diệp.

- Chỉ thị, chưa nói tới. Đây là hội nghị Đảng ủy bộ máy lãnh đạo lần đầu tiên tôi tổ chức từ khi phân công quản lý cán bộ chung quanh. Thứ nhất là làm quen với mọi người, thứ hai là vấn đề chủ tịch nhà máy thuốc lá và tập đoàn Phong Mậu. Lãnh đạo Ban Tổ chức cán bộ đã giao cho phòng Cán bộ chung quanh chúng ta toàn quyền quyết định, cho nên, hôm nay tôi muốn nghe suy nghĩ của cả bốn đồng chí.

Một người là Phó tổng giám đốc của Tập đoàn Vân Tháp, Tằng Chí Cương cùng với Mã Tân Phong là người mà nguyên tổng giám đốc nhà máy thuốc lá Hải Châu đề cử. Chúng ta chọn một trong hai đồng chí quyết định báo cáo với lãnh đạo Ban. Thứ hai là Chủ tịch tập đoàn Phong Mậu, cũng có hai người được đề cử.

Vừa rồi Trường phòng Khương có giới thiệu qua, một vị là Vương Quốc Huy, nguyên là Phó tổng của tập đoàn Phong Mậu, đã làm việc ở tập đoàn Phong Mậu nhiều năm, kinh nghiệm quản lý phong phú. Hơn nữa là ứng viên do nguyên Tổng giám đốc tập đoàn Phong Mậu đề cử.

Người cạnh tranh cùng là Trần Mộng Na, năm nay mới ba mươi tuổi. Nếu nói về tuổi thì Trần Mộng Na thật sự là trẻ tuổi. Tuy nhiên, Đảng đang có chính sách trẻ hóa cán bộ, tuổi này là phù hợp với điều kiện.

Hơn nữa, Trần Mộng Na tuy nói là nữ. Nhưng cô này mọi người cũng nghe giới thiệu qua, có bằng tiến sĩ của đại học Harvard. Có tầm nhìn xa, có tư tưởng tiên tiến. Như vậy đối với một doanh nghiệp nhà nước lớn như Phong Mậu càng quan trọng.

Chúng ta phải suy nghĩ đến tương lai, những doanh nghiệp nhà nước có tài sản hàng trăm triệu, cuối cùng chắc chắn đều muốn hướng ra thế giới. Đặc biệt là sau này, đã bị suy nghĩ, kinh tế nước ngoài cùng đánh. Đã được trải qua thách thức, kinh nghiệm quản lý công ty nước ngoài đặc biệt quan trọn. Cuối cùng muốn nói một chút, mọi người cũng biết, tập đoàn Phong Mậu là do Phó Chủ nhiện Ủy ban Kỷ luật Trung ương khi làm Phó Chủ tịch thường trực tỉnh Việt Đông chúng ta đặt nền móng xây dựng nên.

Chủ tịch tỉnh Uông cũng rất quan tâm đến sự phát triển của tập đoàn Phong Mậu, hàng năm đều đến tập đoàn Phong Mậu kiểm tra một phen. Từ vốn đến kỹ thuật, chính sách của tỉnh đều có ưu ái. Tập đoàn Phong Mậu đã thành doanh nghiệp nhà nước hàng đầu của Việt Đông chúng ta.

Các anh hay thảo luận đi.

Diệp Phàm nói những lời này trình độ rất cao, tất cả ngồi đây đều là kẻ lõi đời, người nào không nghe ra ý tứ của Diệp Phàm.


Nhà máy thuốc lá Hải Châu Trưởng ban Diệp giới thiệu tỉ mỉ về Tằng Chí Cương, hơn nữa còn giới thiệu đầu tiên. Nếu dựa theo những điều học được về ám chỉ của lãnh đạo thì đồng chí mà lãnh đạo giới thiệu đầu tiên chính là ứng cử viên lãnh đạo vừa ý.

Còn tập đoàn Phong Mậu tuy Trưởng ban Diệp giới thiệu đầu tiên là Vương Quốc Huy còn nói là do giám đốc An đề cử.

Nhưng những người ngồi đây đều nghe rõ, tuy rằng Vương Quốc Huy được đưa ra đầu tiên cũng chỉ là nhả đạn thả khói. Giọng hát nặng Phó trưởng ban Diệp đặt ở người thứ hai tên là Trần Mộng Na. Hơn nữa còn nói về tình hình trong nước và quốc tế, khá cẩn thận. Việc này, việc làm phép trong đó có thể tìm ra.

Hơn nữa, gần đây Diệp Phàm liên tục xử lý gọn gàng nhiều việc lớn ở Ban. Đại hội thi đấu thuyền rồng nghe nói được Phượng lão ở Bắc Kinh quyết định.

Mà vấn đề quân nhân chuyển ngành lại được Bí thư Tỉnh ủy Triệu Xương Sơn khen ngợi.

Còn chuyện sát hạch sinh viên ở Thâm Quyến, nghe nói hai vị Phó Chủ tịch thường trực tỉnh Lâm Phong và ủy viên thường vụ tỉnh Phó Chủ tịch Lỗ Đông Lai cũng đến xem.

Đây là một sự thật rõ ràng, vị Phó trưởng ban Diệp này trong lòng lãnh đạo Tỉnh ủy rất có phân lượng, rất được yêu quý.

Tuy có loáng thoáng nghe thấy phó trưởng ban Diệp cùng Trưởng ban Cổ Hoài không hợp phách nhưng Trưởng ban Cổ Hoài cũng không thể lấy hắn? Chứng tỏ là Diệp Phàm đè đầu Trưởng ban Cổ.

Hơn nữa chuyện Thái Hoa và Đặng Vân ở Phòng cán bộ 1 xui xẻo đến Cổ Đình vẫn còn đó, ngồi đây mấy đồng chí đều lung lay. Nếu phản đối thì có thể rơi vào kết cục giống như Thái Hoa và Đặng Vân hay không cũng khó nói.

- Tằng Chí Cương không tồi, nghe nói tập đoàn Vân Tháp sắp phá sản, Tằng Chí Cương vừa mới vào tập đoàn đã giúp tập đoàn trụ qua cơn sóng dữ.

Làm cho Tập đoàn Vân Tháp sống lại nên ánh mắt đồng chí ấy không cần phải nói. Việc quản lý như cá gặp nước.

Tin tưởng nếu để y chủ trì nhà máy thuốc lá Hải Châu, sẽ khiến cho thuốc lá của Việt Đông chúng ta có thể nổi tiếng trong và ngoài nước.


Thuốc lá tuy nói có hại cho sức khỏe nhưng mang đến lợi nhuận kinh tế cũng lớn, cũng khó để gạt bỏ.

Nếu Tăng Chí Cương tới nhà máy thuốc lá Hải Châu, có thể cải tiến chất lượng thuốc, ít ảnh hưởng đến sức khỏe hơn, làm nhà máy thuốc là phát triển hơn.

Phó trưởng phòng Đinh là người đầu tiên đứng ra cổ vũ đồng chí Tằng Chí Cương.

- Ừ, Phó trưởng phòng Đinh nói đúng. Tôi là người nghiện thuốc, lúc nào cũng muốn cai muốn cai thuốc lá, tuy nhiên, những đồng chí hút thuốc đều biết, rất khó.

Nếu có thể cải thiện thuốc lá ít có hại hơn cho cơ thể, vậy thì vẹn toàn đôi bên.

Đồng chí Tằng Chí Cương có suy nghĩ mới mẻ, có lẽ thật sự có thể làm được việc này.

Phó trưởng phòng Trường Cao Tân cũng dựa vào việc thuốc lá ít hại cho sức khỏe để tâng bốc Tằng Chí Cương một phen. Diệp Phàm nghe xong muốn bật cười. Vuốt mông ngựa này hóa ra cũng có thể làm được buồn cười!

- Tằng Chí Cương tuy nói là đến Vân Tháp làm cho công ty có chuyển biến tốt, tuy nhiên, nghe nói hiệu quả không tốt lắm.

Mã Tân Phong là Phó giám đốc của nhà máy thuốc lá Hải Châu. Đối với thuốc lá sẽ quen thuộc hơn Tằng Chí Cương.

Mà Mã Tân Phong là trợ lý cho nguyên tổng giám đốc nhà máy thuốc lá đồng chí Vi Đạt Minh. Đi theo Vi Đạt Minh cũng đã mười mấy năm.

Đối với tất cả nhà máy thuốc lá, đồng chí Mã Tân Phong đã hiểu hết. Tôi cảm thấy nếu y có thể ngồi lên ghế Tổng giám đốc, càng có thể làm nhà máy phát triển.

Phó trưởng phòng Tống nói.

- Phó trưởng phòng Tống, Vân Tháp vốn sắp phá sản. Không bột khó gột nên hồ, thần thánh cũng sẽ không khiến Vân Tháp lập tức đứng lên.


Hiện tại Vân Tháp không thể ngã, còn không phải là công lao của Tằng Chí Cương. Nghe nói Chủ tịch Vân Tháp Dương Bảo Điền bị bệnh đã hơn một năm.

Trong khoảng thời gian này, đều là Tằng Chí Cương xử lý, cục diện rối rắm lớn như vậy của tập đoàn Vân Tháp, công nhân gây rối, khoản nợ phải trả, vốn quay vòng thu hẹp, đều không thể làm Tằng Chí Cương ngã.

Nếu để Mã Tân Phong đến Vân Tháp thử xem, chắc đã sớm than vãn.

Đinh Binh lạnh lùng cười đáp. Quyết định phải lưu lại ấn tượng tốt trong lòng Trưởng ban Diệp Phàm.

Bởi vì đồng chí Đinh Binh mấy năm gần đây có chút buồn bực, y đảm nhiệm phó trưởng phòng ở cán bộ chung quanh đã đứng tuổi, đã sớm được thăng chức nhưng không có cơ hội. Vị trí trưởng phòng thật ra thay đổi mấy người, không đến lượt Đinh Binh.

Ở Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Đinh Binh thành nhân vật đáng thương không có người đỡ đầu. Hiện tại Phó trưởng ban mới tới Diệp Phàm lại khiến cho đồng chí có hi vọng. Cho nên rõ ràng bất cứ giá nào muốn dính vào Diệp Phàm.

- Chưa chắc đi phó trưởng phòng Đinh, không thử qua, sao có thể khẳng định Mã Tân Phong không thể cứu Tập đoàn Vân Tháp. Có lẽ Mã Tân Phong tới Vân Tháp, Vân Tháp đã sớm sống lại, không giống như nửa sống nửa chết như bây giờ.

Tôi thấy, Mã Tân Phong là do lão giám đốc Vi Đạt Minh đề cử, chúng ta phải suy xét đến ý kiến của đồng chí lão giám đốc có phải không?

Không thể nói lão đồng chí Vi Đạt Minh về hưu, ý kiến của ông ta không đáng giá không thèm quan tâm. Vi Đật Minh làm việc cả đời ở nhà máy thuốc lá, chẳng lẽ ánh mắt không tinh tường.

Tôi nghe nói Bí thư Quản Nhất Minh cũng khen Vi Đạt Minh, nói ông ta càng già càng dẻo dai:

Phó trưởng phòng Chu Cúc Hà phản bác nói, hơn nữa cô này rất lơi hại không ngờ lôi cả Quản Nhất Minh ra muốn dọa mọi người.

- Tóm lại tôi hi vọng mọi người thảo luận vấn đề không lạc ra đề tài khác.


Diệp Phàm nghiêm mặt nhìn mọi người một cái nói:

- Chúng ta hôm nay thảo luận về vị trí giám đốc nhà máy thuốc lá Hải Châu, không phải vấn đề cứu hay không cứu tập đoàn Vân Tháp. Chẳng lẽ còn muốn đưa Mã Tân Phong đến tập đoàn Vân Tháp thử nghiệm một phen? Đúng là nói lung tung.

Diệp Phàm vừa nói xong, tất cả mọi người đều rõ, đây là ý nhị phê bình Phó trưởng phòng Tập Cúc Hà có chút lạc đề tài.

Vì sao lúc trước Phó trưởng phòng Đinh lạc đề, người đương thời Trưởng ban Diệp không lên tiếng, mà Chu Cúc Hà lạc đề tài Phó trưởng ban Diệp liền tức giận.

Việc này giải thích vấn đề gì, hiển nhiên là Phó trưởng ban Diệp không có cảm tình với lời nói của Phó trưởng phòng Chu. Chu Cúc Hà đẩy là Mã Tân Phong, ý của Diệp Phàm đã rất rõ ràng, đó không đồng ý với Mã Tân Phong.

- Đúng đúng, chúng ta liền nói về vấn đề chức vụ Chủ tịch nhà máy thuốc lá, đừng xé ra, lãng phí thời gian không nói, thời gian là vàng bạc. Cứ quyết đinh như lời Phó trưởng ban Diệp.

Trường Cao Tân nói điều phù hợp với hiện tại. Chu Cúc Hà mặt đã có chút biến thành đen giờ càng đen. Phẫn nộ nhìn Trường Cao Tân một cái, không tức giận được.

- Vấn đề nhà máy thuốc lá và tập đoàn Phong Mậu đã kéo dài gần một năm, chúng ta thì tốt, nhưng hơn mấy ngàn vạn công nhân viên chức tập đoàn sẽ tốt sao?

Bọn họ cần cơm ăn áo mặc, bọn nhỏ phải được học hành. Một người lãnh đạo tốt có thể làm sống lại một công ty. Hôm nay mọi người quyết định chức vụ, liên quan đến hàng vạn công nhân trong nhà máy, nhất định phải thật sự thận trọng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Lần trước đến tỉnh họp, Bí thư Triệu nói về vấn đề tăng cường trẻ hóa cán bộ, yêu cầu Ban Tổ chức cán bộ chúng ta phải thay đổi cách nghĩ, không cần trói buộc trong quy định cứng nhắc, không dám dùng người trẻ tuổi.

Như nhân tài quản lý cao cấp Trần Mộng Na, lương của người ta một năm có thể đạt đến mấy chục nghìn đô la Mỹ. Vì đền đáp công ơn của tổ quốc không chút do dự trở lại.

Các đồng chí, trách nhiệm trên vài chúng ta rất nặng, phải chú ý duy trì nhất trí ý kiến lãnh đạo Tỉnh ủy.

Nói đến đây Diệp Phàm nhìn mọi người liếc mắt một cái,

Quan Thuật
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Quan Thuật Truyện Quan Thuật Story Chương 1382: Lãnh đạo nói chuyện xem giờ
9.2/10 từ 43 lượt.
loading...