Quan Thuật

Chương 1315: Phó trưởng ban Tổ chức Trung ương Ninh

Tuy nhiên, Diệp Phàm cũng không nhất định phải tính toán cũng nhà họ Phí. Huống chi, quan hệ cùng nhà họ Phí cũng có chút phức tạp. Người ta đối đãi với mình như thế nào còn khó nói. Lòng người khó đoán, chính anh em cũng sẽ phản bội nhau chứ đừng nói người ngoài. Nhà họ Phí có thể giúp mình chắc cũng có hạn, tâm trạng Diệp Phàm tổng thế khá tốt.

9 giờ tối, Túc Nhất Tiêu đãi khách, nói là anh ta muốn thanh toán, ăn mừng thăng chức. Thật ra, Túc Nhất Tiêu đi làm ở sở Giám sát nửa tháng, chỉ có điều, vẫn chưa mời khách. Xem chừng ở tỉnh cũng không quen biết nhiều người.

Địa điểm ngay tại Thiên nga đen, bên bờ Châu Giang. Nghe nói trong nhà Túc Nhất Tiêu có mấy cửa hàng mặt tiền, một năm chỉ cho thuê cửa hàng có thể thu trên mười ngàn. Cho nên, tuy nói không thể giàu có nhiều tiền nhưng không lo cơm áo.

Bảy giờ, Diệp Phàm đang muốn đi ra ngoài Thiên nga đen. Tuy nói là sớm rõ ràng là tiện thể đi dạo bờ Châu Giang một chút cho khuây khỏa rồi đến Thiên nga đen.

Tuy nhiên, không khéo chính là điện thoại vang lên, vừa nghe thấy phó Chủ tịch thường trực tỉnh Lâm Phong cười nói:

- Chúng mừng cậu, Trưởng ban Diệp, ha ha.

- Tôi còn chưa cảm ơn ngài, Phó chủ tịch Tỉnh Lâm, cảm ơn ngài.

Ý Diệp Phàm chính là nói Phó Chủ tịch tỉnh Lâm Phong trong hội nghị thường vụ đã nói thay mình.

- Chỉ là lên tiếng thôi, muốn nói cảm ơn, tôi phải cảm ơn cậu mới đúng. Tử Nhuận đã trở thành thư ký chuyên trách của Cục trưởng Trương. Thằng nhóc này hiện tại thật sự vui vẻ. Miệng nói ra chính là cán bộ cấp Thứ trưởng, Bộ trưởng, không ngờ đến lãnh đạo cấp phó nhà nước y cũng gặp rồi. Còn nói, Cục trưởng Trương còn cho y đưa văn kiện cho hai vị phó thủ tướng, ha ha, y thiếu chút nữa mừng rỡ không biết phương hướng là gì nữa, so với tôi có hơn, ôi…

Lâm Phong thật cao hứng.

- Chính Tử Nhuận cũng có năng lực, nếu không có năng lực, cho dù là Cục trưởng Trương cũng không dám dùng. Dù sao, bọn họ là trợ lý cho lãnh đạo cấp cao nhà nước, sao có thể qua loa có phải hay không?

Diệp Phàm nói như khen con trai Lâm Phong một câu.

Nịnh bợ này gãi đúng chỗ ngứa của Lâm Phong, y cười ha hả cười nói:

- Trưởng ban Diệp, tối nay nên đãi khách. Giờ đã 9giờ đột nhiên muốn uống vài chén.

- Được, cứ như vậy đi, đến Thiên Nga đen thì thế nào?

Diệp Phàm giật mình, cảm thấy có mấy người lãnh đạo cũng phải cảm ơn một chút. Nếu Phó chủ tịch tỉnh Lâm nói như vậy, người ta để mắt đến chính mình, sao có thể từ chối được.


Chẳng lẽ Phó Chủ tịch tỉnh Lâm còn sợ không có người mời cơm, người ta bỏ qua muốn tiếp tục tạo mối quan hệ sâu sắc với mình thôi.

Mình mới đến Tỉnh ủy, cũng chưa biết gì nhiều. Có lẽ, trên bàn rượu có thể thăm dò về Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy. Hơn nữa, có lẽ còn có thể làm quen một số bạn bè, từ từ tạo mối quan hệ cũng là không tồi.

- Được, thì đến Thiên nga đen, đến lúc đó không ngại tôi mời đến vài người bạn uống rượu chứ.

Lâm Phong cười nói.

- Có bạn từ phương xa đến, không vui sao được, nhiều hơn cũng tốt.

Diệp Phàm trong lòng cảm kích, biết Lâm Phong muốn giới thiệu vài người bạn để mình làm quen. Bạn bè của Lâm Phong xem ra đều là người có chút phân lượng. Nếu không, cán bộ bình thường khó lọt vào mắt.

Diệp Phàm gọi điện thoại cho Túc Nhất Tiêu, đương nhiên chưa nói chuyện Phó chủ tịch tỉnh Lâm muốn mình đãi khách, chỉ có điều nói buổi tối Ban tổ chức cán bộ muốn mình đãi khách.

Túc Nhất Tiêu vừa nghe, lập tức cười nói:

- Việc này dĩ nhiên tốt, phải làm phòng riêng, đến lúc đó có thể cùng giao lưu cũng tốt.

Diệp Phàm đương nhiên cũng có ý này, bạn Túc Nhất Tiêu cũng có thể giao lưu, cớ sao không làm. Giao lưu với bạn của bạn, bạn bè tất nhiên cũng nhiều lên.

Diệp Phàm ngẫm nghĩ một chút, mời Bí thư Thành ủy Tô Thanh Vân, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Cổ Hoài và vài phó trưởng ban. Phó bí thư Diệp Đông sẽ không cần thiết, chắc chắn sẽ đi chống đỡ vì Túc Nhất Tiêu. Tuy nhiên, Diệp Phàm vẫn gọi điện thoại, Diệp Đông quả nhiên là có việc không tới được, tuy nhiên, nói cũng khá khách sáo.

Còn có Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Vu Chí Hải, Phó trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Kiều Báo Quốc cùng với Giám đốc công an tỉnh Trần Bố Hòa, hơn nữa, giám đốc an ninh quốc gia Khổng Đông Vọng. Đương nhiên cả Tằng Khải bạn học trường Đảng, Phó Chủ tịch thành phố cũng được mời.

Còn vừa lúc, những người này tất cả đều ở. Diệp Phàm mời tất cả mọi người đều vui vẻ đồng ý đúng giờ đến uống rượu

9 giờ, khách mời đều tới rồi.

Về phần bên Túc Nhất Tiêu, nghe nói 8 giờ đã bắt đầu.

Lâm Phong dẫn theo vài người khách đến, tuy nhiên, khi Diệp Phàm dẫn vào phòng riêng, nhìn thấy Tô Thanh Vân và Trần Bố Hòa cũng cười nói:


- Không thể tưởng tượng được Bí thư Tô cũng ở đây, còn có giám đốc Trần, giám đốc Sở, trưởng ban thư ký Kiều…

Khách Lâm Phong mang đến có Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, chủ tịch mặt trận Tổ quốc Lý Chính Thăng, còn có mấy người cấp Giám đốc Sở quan trọng.

Đều là người quen, tuy nói các vị chưa chắc đã hợp nhau về chính kiến nhưng trong trường hợp như thế này vẫn là khá hòa hợp.

Tất cả mọi người nói chuyện phiếm. Đương nhiên, mọi người ngồi cùng một chỗ, không nói chuyện ở tỉnh, nói đều là chuyện bông đùa.

Tuy nhiên, đối với năng lượng của Diệp Phàm, khách đều có suy nghĩ, chính Trưởng ban Tổ chức cán bộ Cổ Hoài cùng vài phó trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy cũng phải một lần nữa xem kỹ Diệp Phàm.

Vừa mới uống vào không lâu, Diệp Phàm nhận được điện thoại của Phí Điệp Vũ nói là mình cùng An Hòa và Phí Thảo Thải đi dạo Châu Giang. Hơn nữa, còn nói Diệp Phàm thăng chức, là chủ phải mời khách.

Diệp Phàm giật mình, đương nhiên cũng mời mấy vị này đến Thiên Nga đen, Phí Điệu Vũ đương nhiên muốn làm dịu đi một chút quan hệ giữa Diệp Phàm và An Hòa.

Mà An Hòa và cha cũng chính là Phó trưởng ban lâu đời của Ban Tổ chức Trung ương Ninh Chí Hòa đã đến, cũng làm mấy người Lâm Phong và Cổ Hoài thấy được năng lượng của Diệp Phàm.

Tuy nói Ninh Chí Hòa cũng là cán bộ cấp Thứ trưởng nhưng nói với cán bộ Ban tổ chức Trung ương mà nói đều không thể có uy lực chống lại được. Bọn họ khảo sát chính là cán bộ cấp Bộ phó thậm chí Bộ trưởng. Tất nhiên, trong bàn này, Phó trưởng ban Ninh Chí Hòa đương nhiên trở thành trung tâm.

Tuy nhiên, đối với quan hệ giữa Diệp Phàm và Phó trưởng ban Ninh, mọi người ở đây không rõ ràng lắm. Mọi người đương nhiên tò mò, tuy nhiên, tất cả ở đây đều là lãnh đạo, không phải là người ngu ngốc, cho nên, cũng không ai dám hỏi thăm rõ ràng.

- Diệp Phàm nghe nói cậu với Hòa Hòa nhà tôi giận dỗi, con bé đấy ở nhà luôn mau nước mát

Ninh Chí Hòa cười nói, giống như là hỏi tội.

- Cậu, không riêng gì cùng Hòa Hòa, còn có tôi,

Không thể tưởng tượng được Phí Thảo Thảo cũng có vẻ tức giận, nhìn Diệp Phàm một cái, hừ nói. Phí Thảo Thảo và Phí Điệp Vũ là người nhỏ tuổi nhất cùng lứa, cho nên, khoảng cách cũng rất nhỏ.

- Hả, cả Thảo Thảo cũng bị bắt nạt? Xem ra đồng chí Diệp Phàm rất uy phong nhỉ? Không sợ ông nội nhà họ Phí lấy mất mũ sao. Nguồn: http://truyenfull.vn

- Việc này, Trưởng ban Ninh, lúc ấy là hiểu lầm, hiểu lầm


Diệp Phàm cười tủm, vẻ hơi xấu hổ đáp lại.

- Hiểu lầm, tôi nghĩ chưa chắc, lúc đó tôi đi theo Mai Thiên Kiệt đến nhà anh ta, ba ba không biết Diệp Phàm uy phong thế nào đâu. Trong phòng bày một bàn tròn lớn, ở giữa ngồi bảy tám người, có hai người trung niên càng uy phong, không ngờ mắng tôi.

An Hòa hình như hôm nay mới thực sự tức giận, không ngờ trên bàn rượu trách cứ Diệp Phàm.

Diệp Phàm âm thầm kêu khổ, biết trước sẽ không đưa mấy người đến đây. Cái này xem ra mất mặt. Trưởng ban Ninh ở đây lại không được tốt lắm.

Kỳ lạ chính là, Phí Điệp Vũ cũng mặc không cần lên tiếng, bởi vì, cách cư xử của Diệp Phàm ngày đó cô nàng này cũng có chút đau lòng, cảm thấy Diệp Phàm tự cao tự đại, cho nên, đã muốn hắn mất mặt.

- Ừ, hai trung niên người là ai, dám mắng An Hòa nhà chúng ta, bọn họ mắng như thế nào, để tôi đánh mông bọn họ là hết giận.

Ninh Chí Hòa nói đùa, thực ra, nhà họ Ninh cũng yêu chiều An Hòa, thật ra, Ninh Chí Hòa trong lòng cũng có chút đau xót, ngày đó nghe nói con gái mình bị Diệp Phàm mắng là không có giáo dục.

Thật đúng là mắng cha của cô không có giáo dục chắn chắn là mình không giáo dục con cái. Cho nên, vừa nghe nói Diệp Phàm mời, Phó trưởng ban Ninh không ngờ đến đây.

Chính là muốn nhân cơ hội này gõ một chút cao giá, hơn nữa nghe nói Diệp Phàm và Phí Phương Thành kết nghĩa anh em, Ninh Chí Hòa cũng muốn đến kiểm tra một chút nhân phẩm của người này. Có thể không chịu nổi trọng dụng, còn phải từ từ sẽ đến.

- tôi không biết, hắn chắc chắn biết, ba, ba hỏi hắn tốt rồi.

An Hòa nhìn Diệp Phàm nói.

Mà những người khác như mấy người Cổ Hoài tất nhiên là coi náo nhiệt. Thậm chí trong lòng Cổ Hoài có chút nghi hoặc. Đương nhiên, mọi người mọi người cũng tò mò xem hai người trung niên mà An Hòa nói là ai, không ngờ dám mắng An Hòa

- Cô và Điệp Vũ, Thảo Thảo đã đều gặp, buổi tối đó hai người đều là bạn tôi, bọn họ chưa lớn tuổi, mới đến 40.

Diệp Phàm đưa mắt nhìn, không muốn nói tên Thiết Chiêm Hùng và Lang Phá Thiên.

Tuy nhiên, Phí Thảo Thảo là cô gái thông mình, trí nhớ cũng tốt, nói:

- Một người hình như tên là Thiết Chiêm Hùng một người là Lang Phá Thiên có phải không? Là bọn họ tự nói, sẽ không phải là giả danh chứ?


- Không thể giả được, thật sự là hai người đó

Diệp Phàm gật gật đầu, cũng là thành thật.

- Thiết Chiêm Hùng, Lang Phá Thiên..

Miệng Ninh Chí Hòa thì thào một câu, lục lọi trong đầu. Khách ngồi đây cũng giống nhau, tất cả muốn biết hai người này là ai, đương nhiên, ngoại trừ Lâm Phong Phó Chủ tịch tỉnh. Bởi vì, ngày đó trên bàn rượu Lâm Phong đã gặp.

- Đúng rồi, giống như hai vị bá bá này đã ở đó, đúng vậy, lúc ấy vị bá bá này cũng ngồi cùng hai người trung niên kia

An Hòa đột nhiên giơ tay chỉ Lâm Phong kêu lên, giống như bắt được nhược điểm gì lớn.

Lâm Phong trong lòng cả kinh, tất nhiên, mặt đầy chua xót. Không thể tưởng tượng được sợ như thế nào. Nếu phó trưởng ban Ninh trách tội mình ở đây, chính mình cũng là đồng phạm của Diệp Phàm.

.

Lâm Phong đành kiên trì đến cùng cười nói:

- Ừ, lúc đó tôi thật sự ngồi với hai người bọn họ, buổi tối hôm đó em trai của Phó trưởng ban Diệp đính hôn, tôi đến uống rượu.

- Vậy Phó chủ tịch tỉnh Lâm chắc biết thân phận của hai người,

Ninh Chí Hòa nhìn Lâm Phong môt cái hỏi.

- Hình như tôi nghe Trưởng ban Kim Thụ Dương nói

Lâm Phong không muốn nói

Ninh Chí Hòa cười nói

- Không ngờ Trưởng ban Kim cũng ở đó, Trưởng ban Diệp năng lượng không nhỏ!

.

Quan Thuật
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Quan Thuật Truyện Quan Thuật Story Chương 1315: Phó trưởng ban Tổ chức Trung ương Ninh
9.2/10 từ 43 lượt.
loading...