Quan Thuật

Chương 1106: Báo Săn gây sóng gió

Lão Mã thân thủ ngũ đẳng, mạnh hơn nhiều so với Trương Cường, sao có thể bị cái ly giữ nhiệt đó ném trúng. Đưa tay phất cái ly giữ nhiệt qua một bên, hơn nữa, còn làm động tác đưa ngón tay lên khiêu khích thị uy, Trương Cường rốt cuộc không nhịn được nữa, phóng xuống xe, bay lên đá một cước.

Hai người lập tức thi triển quyển cước, đấu nhau mấy chiêu. Toàn bộ đám binh viên bên cạnh đều trợn trong mắt nhìn, kéo ra cũng không được, mà không kéo cũng không được.

Dù sao công lực của Trương Cường so với Mã Thượng Chí kém mấy bậc nhỏ, mới mấy quyền mấy cước đã bị Mã Thượng Chí đánh ngã xuống đất, Mã Thượng Chí cảm thấy còn chưa đã nghiền, bèn hung hăng xông lên trước đá thêm mấy đá, chân Trương Cường lập tức sưng lên.

Bóng dáng của Phó sư trưởng Lưu Hạo Bằng vừa lộ ra lúc nãy giờ đã chẳng thấy đâu, đã quay người vào nhà vệ sinh bên cạnh rồi, ông ta biết công phu lão Mã lợi hại, Trương Cường chắn chắn xui xẻo rồi. Dĩ nhiên ông không chịu lộ diện rồi, nếu lão Mã muốn trút giận, vậy thì cứ để ông ta trút cho hết giận.

- Sư đoàn trưởng Mã dừng lại được rồi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Phó sư trưởng Khương Yến vội vàng chạy tới hét lên từ xa.

Mã Thượng Chí đá một đá thật mạnh cuối cùng vào eo Trương Cường, sau khi phát ra tiếng răng rắc mới thu chân về, thấy Phó sư trưởng Lưu cũng đến rồi, lập tức hừ giọng nói:

- Sư trưởng Lưu, Sư trưởng Khương, Trương Cường đây không chịu phục tùng lãnh đạo tổ chức, không nghe tổ chức khuyên bảo, hơn nữa, còn công nhiên công kích lãnh đạo. Người đâu, đem anh ta nhốt lại một tháng cho tôi rồi tính sau.

- Chậm đã lão Mã, tôi thấy sự việc có thể thương lượng trước mà, thế nào?

Chính ủy Tần Đại Hòa cũng vội vàng chạy đến, mau chóng khuyên nhủ.

- Chính ủy Tần, Trương Cường phạm tội như vậy, tự ý điều binh anh không thấy sao? Quốc có quốc pháp, quân có quân quy, Báo Săn là bộ đội thiết huyết, quân quy còn quan trọng hơn. Không có quy cũ sao thành hình vuông được. Lãnh đạo đã giao Báo Săn cho tôi, Mã Thượng Chí tôi phải có trách nhiệm về chuyện này. Không áp giải cậu ta lên tòa án quân sự là đã không tệ rồi. Nếu Chính ủy Tần cứng rắn ngăn cản, Mã Thượng Chí tôi mời anh suy nghĩ lại quan hệ lợi hại trong đó.

Khuôn mặt thối của Mã Thượng Chí lạnh tanh hừ giọng nói.

- Đúng vậy, chuyện này đã bày ra rõ rồi, Trương Cường, quá kích động.

Lưu Hạo Bằng đứng bên cạnh dĩ nhiên là nhanh chóng bồi thêm vào một câu.

Còn Phó sư trưởng Khương Yến nhấp nhấp môi nhưng cuối cùng lại chẳng nói câu nào.


Chính ủy Tần còn gì để nói nữa, mắt liếc nhìn mọi người, vẻ khó xử cũng chẳng nói gì.

- Giải đi!

Mã Thượng Chí cảm thấy vô cùng hả giận, ưỡn thẳng ngực hét to ra lệnh, hai thiếu úy anh dũng đi lên như hung thần chụp lấy Trương Cường định đưa người đi.

Lúc này Tề Thiên chạy tới, hét lớn:

- Chậm đã.

- Muốn gì đây Đoàn trưởng Tề, chúng tôi đang chấp hành quân quy.

Mã Thượng Chí liếc mắt nhìn Tề Thiên, thầm nhủ nếu mà cũng nhốt được cái thằng nhãi này vài ngày thì càng sướng, đừng cho rằng có cái thằng Diệp Phàm trẻ ranh kia chống thì có thể coi trời bằng vung, Báo Săn này, vẫn là thiên hạ của Mã Thượng Chí tao.

- Sư đoàn trưởng Mã, ông chấp hành quân quy tôi không phản đối, nhưng, sư trưởng Trương đã bị thương, cái này, có nên trị thương trước đã không?

Tề Thiên nói.

- Còn lôi thôi nữa thì nhốt cả anh đấy!

Mặt thối của Mã Thượng Chí căn bản là chẳng thèm để ý đến Tề Thiên?

- Ông dựa vào đâu mà nhốt tôi?Tôi phậm quân quy chỗ nào, chẳng lẽ ngay cả đề nghị cũng không được, thế chẳng lẽ Tề Thiên đây là câm là điếc à?

Tính tình Tề Thiên cũng nóng nảy nên đã bốc hỏa, hét lên.

- Cậu có thái độ gì đấy? cậu nhìn xem, có giống một quân nhân không?

Phó sư trưởng Lưu đứng bên nghiêm mặt, Trương Cường y chẳng tiện quở trách, chứ Tề Thiên thì y có quyền phê bình.



Tề Thiên lạnh giọng nói.

Phó sư trưởng Lưu vừa nghe, mặt lập tức tái đi, vì trận chiến đảo Glasgow rắn ưng lần trước y không có cơ hội tham gia, lời nói này của Tề Thiên làm y có cảm giác đang châm chọc y.

Thằng nhãi này lập tức hừ giọng nói:

- Không tuân theo lãnh đạo tổ chức, Sư đoàn trưởng Mã là người chủ trì Báo Săn do tổng bộ bổ nhiệm, anh đang cản trở chấp hành quân pháp, bắt giam vài ngày cho tôi rồi nói sau, bắt lại, đưa đi hết đi.

- Sư đoàn trưởng Mã, Tề Thiên có chút kích động, chỉ là hỏi vài câu, tôi thấy được rồi đó.

Tần Đại Hòa nhíu mày, cảm thấy Mã Thượng Chí và sư trưởng Lưu hai người cũng làm hơi quá một chút, căn bản là coi chính ủy cấp Sư đoàn trưởng ông ta như không khí.

- Kích động cái quái gì, nếu không ép cơn giận của cậu ta xuống, sau này khi chấp hành nhiệm vụ mà kích động, là phải đổi bằng tính mạng đó, Chính ủy Tần, tôi hy vọng cậu ta có thể tỉnh táo một chút, ông có thể đi giáo dục cậu ấy không, dù sao thì ông cũng nắm vấn đề công tác chính trị tư tưởng.

Mã Thượng Chí nói, trong lòng Tần Đại Hòa vẫn không thoải mái.

Ý của Mã Thượng Chí anh là Chính ủy tôi quản lý không tới nơi tới chốn, không nắm chắc công tác chính trị tư tưởng. Nhưng, lòng dạ Tần Đại Hòa rất thâm, nên cũng chẳng nói thêm gì. Hơn nữa, ông cũng mơ hồ cảm giác được Mã Thượng Chí làm như vậy là đang nhắm vào ai đó.

Vì ủy Phó chủ tịch quân ủy đương nhiệm Tần Chí là anh trai Tần Đại Hòa, trong lúc nói chuyện phiếm có nói tới thủ trưởng tiền nhiệm Báo Săn Thiết Chiêm Hùng, Tần Chí thường cố ý để lộ ra Thiết Chiêm Hùng có kết nghĩa anh em với Diệp Phàm, kỳ thực là đang nhắc nhở em trai Tần Đại Hòa chú ý Diệp Phàm một chút.

Sau này, Tần Đại Hòa cũng điều tra một chút, tư liệu đã bị Tổng bộ giấu chặt, chỉ có thể tra ra gia thế xuất thân bình thường của Diệp Phàm.. Tuy nhiên, nếu là anh em kết nghĩa của Thiết Chiêm Hùng, Tần Đại Hòa đương nhiên cũng sẽ không đối đãi bình thường.

Ông cũng biết Diệp Phàm xưng anh gọi em với Tề Thiên, và Trương Cường với Diệp Phàm hình như quan hệ cũng khá tốt.

Dĩ nhiên, thân phận thực sự của Diệp Phàm hiện nay toàn bộ Báo Săn, trừ Mã Thượng Chí chỉ có Tề Thiên cùng Trương Cường, thêm Mai Diệc Thu ba người biết.

Tần Đại Hòa cũng không ngốc, anh trai lúc nào cũng nhắc nhở, nên cảm thấy chuyện này có chút kỳ lạ, một Phó chủ tịch quân ủy như anh trai mình, sao lại thường xuyên nhắc đến Diệp Phàm, một người cấp bậc thấp, chức quan nhỏ, ông cảm thấy trong chuyện này có huyện cờ.

Những lời vừa rồi, kỳ thực là diễn trò cho Tề Thiên và Trương Cường xem, ý là Tần Đại Hòa tôi đã cố gắng hết sức rồi, là do Lão Mã và lão Lưu đối nghịch với các người gì đó.


Tới Bát Đạt Lĩnh.

Nhìn em trai Diệp Tử Kỳ toàn thân đầy máu, xụi lơ triên mặt đất, lòng Diệp Phàm như cứng lại. Vội vàng kiểm tra thương thế, không lâu sau xe cứu thương đến Thiết Chiêm Hùng đích thân sai hai cảnh sát đưa đến bệnh viện.

- Anh, anh, Thiến Thiến cô ấy không thể xảy ra chuyện…

Diệp Phàm như ưng núi triển khai thị giác thính giác vị giác, bên tau còn quanh quẩn tiếng hét bi thương phẫn nộ của em trai. Trong lòng hừ giọng nói: "Tử Kỳ, nếu Thiến Thiến có gì bất trắc, anh sẽ chôn hết xác bọn chúng."

Diệp Phàm cùng Lang Phá Thiên, Thiết Chiêm Hùng, Lý Long phân bốn hướng mang theo một đội nhân mã triển khai lục soát theo phương thức thẳng tiến nhanh. Đặc biệt là Diệp Phàm, giống như ưng núi xong vào trong khu rừng quanh Bát Đạt Lĩnh, điên cuồng lục soát.

- Rốt cuộc là ai làm, cùng lúc tấn công Diệp Phàm? Chắc chắn có ai đứng sau đẩy tay.

Lý Khiếu Phong nghe được tin từ chỗ con trai Lý Long, lập tức giật mình.

Vội vàng chạy tới tổng bộ Tổ đặc nhiệm A, đập mạnh xuống bàn, cái bàn của Tổ phó Cố Toàn phát ra tiếng răng rắc, ông chỉ biết bất đắc dĩ nhìn cái bàn đáng thương của mình, vì, nó đã bị lão Lý đánh nứt rồi.

- Haizz, lại phải đổi bàn, đã đổi ba lần rồi đó.

Cố Toàn thở dài, liếc nhìn Lý Khiếu Phong không dám hé răng.

Trong Tổ đặc nhiệm A, ngoại trừ Trấn Đông Hải dám cùng Lý Khiếu Phong thoải mái đùa giỡn ra, những người khác, nào dám nói nửa câu rắm gì?

Vương bài đại soái quyền uy Lý Khiếu Phong kia đã tiến vào trong cốt tủy của mỗi đội viên chính thức của Tổ đặc nhiệm A. Đối với vị lão tướng như thần này, trong lòng bọn họ chỉ có kính ngưỡng.

Không lâu sau, Trấn Đông Hải vội vàng từ nhà chạy tới tổng bộ, khuôn mặt âm trầm đáng sợ.

- Làm bừa, mới mấy tiếng trước Chủ tịch thụ huân cho hắn, không ngờ chưa tới ba tiếng sau, đã có người ra tay đối phó với hắn. Chẳng lẽ anh hùng vì nước vì dân mà cứ bị hãm hại sao?

Trấn Đông Hải vừa bước vào đã chửi cha mắng mẹ rồi.

- Đông Hải, chuyện lần này tuyệt đối đã có kế hoạch từ trước, Thủy Châu với Bắc Kinh cùng lúc gặp chuyện không may, có trùng hợp cũng chẳng trùng hợp đến nỗi đó. Tôi không dám tưởng tượng, nếu người nhà của cậu ấy bị thương nặng, cậu ấy sẽ làm ra những chuyện kinh thiên động địa gì nữa.

Cho đến lúc này, Tổ đặc nhiệm A chúng ta sẽ lấy thái độ gì để xuất hiện, chẳng lẽ là bao vậy tiêu trừ anh hùng của chúng ta, chẳng lẽ phải giết đi vương bài thiếu tướng của chúng ta? Chẳng lẽ…

Nhưng, cái Lý Khiếu Phong tôi muốn nói là, nếu chuyện này đến tình trạng không thể vãn hồi được, Lý Khiếu Phong tôi tuyệt đối sẽ không ra tay ngăn trở.

Vừa rồi, tôi đột nhiên nghĩ đến một người, theo báo cáo của Trương Hùng, Diệp Phàm gặp một ông lão râu dài ở Phật Ma Nhai Thái Lan, người này là người Trung Quốc.

Liên hệ với đặc điểm ngoại hình Trương Hùng cung cấp, tôi đã nghiền ngẫm kỹ, người này có khả năng chính vài thập niên trước cũng là cao thủ của Trung Quốc, hiện nay được giới cao thủ Quốc thuật cưng là một trong Trung Quốc Lục tôn, Tọa Địa Lão Hổ Phí Thanh Sơn.

Lý Khiếu Phong tương đối kích động.

- Tọa Địa Lão Hổ Phí Thanh Sơn, Bắc Sơn tiều tử Âm Vô Đao, hán địa phi hồ Sương Hồng Ngọc, Vu sơn thủy tiên Mai Thiên Tuyết, đại mông hảo hán Quân Nhược Ly, tàng lang ác cẩu Lạc Phiêu Phiêu.

Thái Sơn Bắc Đẩu Lục tôn trong giới Quốc thuật nghe nói ai cũng là cao thủ siêu cấp bát đẳng trở lên, Âm Vô Đao hình như là sư phụ Lang Phá Thiên, cái này chúng ta cũng có đoán được một chút.

Còn bóng dáng những người khác đều khó đoán, nếu có một người trấn thủ Tổ đặc nhiệm A, thì thực lực của nước ta trong phương diện này sẽ tăng lên gấp bội.

Hơn nữa nghe nói Tọa Địa Lão Hổ Phí Thanh Sơn là lão đại trong Lục tôn, nghe nói nội khí đã đột phá cửu đẳng.

Người Phí gia thủ đô vài chục năm rồi vẫn chưa gặp ông ấy, nhưng, có hình bóng lão hổ này, ai còn dám vuốt râu hùm Phí gia.

Trấn Đông Hải thở dài.

- Mấu chốt không phải ở đây, tôi nghe nói sư phụ của Diệp Phàm cũng họ Phí, là một lão tồi tệ. Bọn họ có lien quan gì không? Không phải là cùng họ Phí chứ.

Hôm đó trước khi từ biệt Phí Thanh Sơn còn tặng đồ cho Diệp Phàm, nếu bọn họ thực sự có quan hệ, không khó tưởng tượng, nếu Diệp Phàm xảy ra đại dự, sẽ chấn động Phí Thanh Sơn.

Nếu người này ra mặt, dựa vào thực lực Phí gia, xuất ra một đống cao thủ. Đó là cao nhân, khi chưa lộ diện thì chẳng chuyện rắm gì xảy, thực sự chọc bọn họ, thì chỉ có cục diện không chết không dừng thôi.

Huống chi, sư phụ Diệp Phàm ở đâu? Có thể bồi dưỡng được một thanh niên 22 tuổi công lực đạt thất đẳng đỉnh, thế thì thân thủ sư phụ hắn có thể thấp được không?

Quan Thuật
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Quan Thuật Truyện Quan Thuật Story Chương 1106: Báo Săn gây sóng gió
9.2/10 từ 43 lượt.
loading...