Quan Thần
Chương 986: Cục diện mơ hồ
- Tuy nhiên...
Phó Tiên Phong bỗng chuyển đề tài.
- Tiên Tiên sau khi trở về từ Mỹ luôn muốn làm việc gì đó. Tài nguyên dược liệu của Thiên Trạch phong phú, chỉ có một nhà thuốc Đông y thì hơi lãng phí tài nguyên. Tôi nghĩ để Tiên Tiên đến thành phố Thiên Trạch đầu tư một nhà máy thuốc Đông y ở đây.
Hạ Tưởng sửng sốt, Phó Tiên Phong muốn làm gì?
Quả thật, về nhà họ Ngô, Phó Tiên Phong nói hoàn toàn là thật. Hắn khi xưa giao thiệp và đi lại nhiều giữa thế lực gia tộc chính là vì hắn là một điểm tựa, có thể trở thành bước đệm của mấy nhà. Nhưng bây giờ cùng với sự lên cao của địa vị thì vầng quang của quyền lực càng ngày càng lớn. Hắn từ chỗ là một điểm tựa liền trở thành điểm vào. Đã có thể chính diện khuấy động lợi ích của gia tộc. Hắn phải đứng ở một vị trí nào đó.
Việc liên hợp tài nguyên gang thép sẽ thực sự tác động đến lợi ích nhà họ Ngô. Hơn nữa ông Ngô sẽ ra tay thế nào đây. Hắn thực sự không biết rõ.
Nhưng Phó Tiên Phong đưa ra vấn đề khó của nhà họ Khâu và nhà họ Ngô. Sau đó lại đưa ra vấn đề Phó Tiên Tiên đến Thiên Trạch đầu tư thuốc Đông y, rõ ràng là muốn đoạt lấy việc kinh doanh của nhà họ Khâu. Đồng thời trong lời nói đó còn có ý tứ là, trong thời điểm mấu chốt muốn giúp hắn một tay, giảm bớt áp lực đến từ nhà họ Khâu và nhà họ Ngô.
Điều kiện tiền đề là hắn phải có cơ sở hợp tác với nhà họ Phó, chính là dốc sức ủng hộ nhà họ Phó xây dựng nhà máy thuốc Đông y.
Vấn đề là, tài nguyên thuốc Đông y của Thiên Trạch phong phú. Nhà họ Phó nuốt chửng như thế cũng khá là khó coi, trực tiếp đến cướp sản nghiệp truyền thống của nhà họ Khâu. Như thế là có chút ý muốn cướp thịt từ miệng hổ rồi. Nhà họ Phó không sợ nhà họ Khâu trở mặt sao?
Hạ Tưởng cũng không muốn cùng Phó Tiên Phong hợp tác. Cách đối nhân xử thế của Phó Tiên Phong, hắn cũng hiểu khá rõ. Anh ta rất giỏi đầu cơ trục lợi. Cũng phải thôi, lúc này là lúc nhà họ Khâu phải mệt mỏi ứng phó, Đông y Thiên Trạch tất nhiên phải trả cái giá nhất định. Nếu không thì sẽ không dễ dàng xong chuyện. Lúc này nếu như có được sự ủng hộ của hắn thì quả thật có thể giản lược hết thảy các thủ tục. Thậm chí còn có khả năng trong lúc Đông y Thiên Trạch bị điều tra thì có thể phê chuẩn thêm một nhà máy sản xuất thuốc Đông y.
Nhưng như vậy thì hắn sẽ thực sự liên kết với nhà họ Phó cạy góc tường của nhà họ Khâu lên.
Nhà họ Phó trong bốn tập đoàn thế lực gia tộc gần đây về chỉnh thể thì thế lực tăng lên một bậc. Vượt qua nhà họ Khâu và xếp vị trị thứ ba. Trong bốn nhà thì vừa có sự hợp tác vừa có sự đối kháng. Trong sự đọ sức với thế lực bình dân, đối với bên ngoài thì chắc chắn là một tiếng nói. Nhưng về cá nhân thì chắc chắn còn có cạnh tranh. Bất kể là về sự cạnh tranh thương trường hay là sự đọ sức trên chính trị thì cũng chưa từng ngừng nghỉ.
Nhưng sự cạnh tranh giữa bốn nhà với nhau về căn bản đều có một sợi dây đỏ. Vừa là sợi dây đạo đức, vừa là sợi dây chính trị, không thể vượt qua được, cũng là bảo đảm cho cơ sở phát triển tốt đẹp về sau này cho thế lực chỉnh thể của mấy nhà. Phó Tiên Phong lúc này giậu đổ bìm leo đầu tư thuốc Đông y, trực tiếp tham gia vào phạm vi thế lực truyền thống của nhà họ Khâu là hơi vượt mức rồi.
Hạ Tưởng cũng không muốn chỉ trích Phó Tiên Phong điều gì. Lợi ích giữa bốn nhà xung đột với nhau, hắn không muốn tham gia vào, cũng không muốn thiên vị bên này, cách xa bên kia liền nói:
- Dự án Đầu tư thuốc Đông y là chuyện tốt nhưng làm thì phải thật cẩn trọng. Có rất nhiều việc phải làm như là báo cáo có tính khả thi, triển vọng thị trường, con đường tiêu thụ v.v.
Phó Tiên Phong mỉm cười, tiếng cười rất sang sảng:
- Công tác chuẩn bị đã sẵn sàng. Chỉ chờ anh gật đầu nữa là xong.
Chẳng lẽ là Phó Tiên Phong đã sớm muốn dồn nhà họ Khâu vào góc tường rồi. Hạ Tưởng nghĩ:
-Tôi đại biểu Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Thiên Trạch. Hoan nghênh đồng chí Phó Tiên Tiên đến Thiên Trạch đầu tư.
Mặc kệ thôi. Cứ yên lặng xem tình hình thế nào. Nhà họ Phó muốn đầu tư thì không thể cự tuyệt. Về thực tế với sản lượng thuốc Đông y Thiên Trạch thì có xây thêm một nhà máy thuốc Đông y nữa thì vẫn không hết.
-Ha ha.
Tiên Phong hôm nay tâm trạng đặc biệt tốt. Trước khi cúp điện thoại xuống, lại để lộ cho Hạ Tưởng một thông tin khiến người ta kinh ngạc:
- Phó chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch và Phát triển Lãnh Phong sắp về hưu rồi.
Phó Tiên Phong muốn trở lại như ngày xưa? Hơn nữa lại là chuyện liên quan đến Ủy ban Kế hoạch và Phát triển? Hạ Tưởng liền đoán được ngụ ý của Phó Tiên Phong. Nhân vật chính trị nói chuyện không có câu nào là thừa. Anh ta sẽ không ngồi nhàn rỗi mà nói đến chuyện Lãnh Phong về hưu.
Nghĩ lại Phó Tiên Phong để đó không dừng cũng hai năm rồi. Một lần nữa trực tiếp bắt đầu sử dụng chức Phó chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch và Phát triển. Công sức đúng thật là không nhỏ. Tin rằng hai ba năm sau, vừa ra nhất định sẽ là Chủ tịch tỉnh.
Thế lực gia tộc vẫn là có cơ sở vững chắc của nó. Hệ bình dân nêu như bị miễn chức thì việc trở lại sẽ rất là khó. Dù là sử dụng lại một lần nữa, thông thường cũng sẽ lựa chọn những bộ ngành không quan trọng lắm hoặc là không ra gì. Ví dụ như trong các cơ cấu có ảnh hưởng nhỏ như cấp bậc kiểu như văn phòng Nam Thủy Bắc Điều, cũng là để che mắt thiên hạ.
Hạ Tưởng bất đắc dĩ lắc đầu. Nhớ tới những điều mà trước kia Phó Tiên Phong đã làm, trong lòng khó chịu vô cùng.
Vừa mới ngồi xuống xem mấy văn kiện một chút, muốn nói chuyện điện thoại với Tỉnh, báo cáo ngắn gọn với Chủ tịch tỉnh Tống về tiến triển của tổ điều tra thì Từ Tử Kỳ ở bên ngoài gõ cửa:
-Thị trưởng Hạ, Phó thị trưởng Chiến đến.
Lúc Chiến Kính Bằng đi vào, Hạ Tưởng cúi khom người, không đứng dậy:
- Ngồi đi, Kính Bằng, có việc gì à?
Chiến Kính Bằng vừa đến Thiên Trạch, thì Thiên Trạch lửa lớn mịt mù, trực tiếp làm hòa tan sự chú ý của mọi người đối với anh ta. Anh ta còn tưởng việc mình đến thành phố Thiên Trách sẽ gây ra nghị luận khắp thành phố, trở thành đề tài hàng đầu của thành phố Thiên Trạch. Nhưng không ngờ lại vì vấn đề tuyển cử mà như bị dội một gáo nước lạnh. Sau đó là chuyện náo loạn ở huyện Bào Mã thì bây giờ anh ta trở thành người bị lãng quên.
Tâm trạng anh ta vô cùng khó chịu.
- Tôi muốn báo cáo công tác một chút với anh. Tôi sẽ nói một chút về tư tưởng công tác về sau của tôi.
Chiến Kính Bằng đã chuẩn bị tốt muốn làm lớn một trận, tranh thủ trong vòng ba năm ở Thiên Trạch lập được công trạng đủ lớn. Dựa vào các mối quan hệ của anh ta với các ủy ban trung ương và bộ Giao thông để làm sống dậy giao thông của thành phố Thiên Trạch.
Điều anh ta tính toán là, cho anh ta ba năm rèn luyện kinh nghiệm chính trị địa phương, anh ta sẽ ngồi vào ghế chính hoặc sẽ điều tới thành phố khác đảm nhiệm chức Thị trưởng, bởi vì anh ta ngày xưa làm việc ở uỷ ban trung ương của Bắc Kinh. Kinh nghiệm ở địa phương không đủ.
-Bây giờ tôi đang bận, đợi có thời gian rồi hãy nói.
Thái độ của Hạ Tưởng nằm ngoài dự kiến của Chiến Kính Bằng, không ngờ lại trực tiếp cự tuyệt như thế.
-Kính Bằng, cứ làm quen với môi trường làm việc đi đã rồi hãy làm quen với nhân sự.
Hạ Tưởng chỉ nói đến đây, không nói thêm gì nữa.
Ở Chiến Kính Bằng có một sự hấp tấp, vừa mới lên mà đã liền muốn làm lớn một trận. Suy nghĩ là tốt nhưng thất bại ở chỗ là quá nóng vội. Những chuyện trên chính trị gấp không được. Đừng vừa mới lên mà đã muốn để cho người ta biết mình có người nâng đỡ như thế nào, mình có lai lịch tốt thế nào. Sau khi leo lên cao thì khó xuống. Anh càng cho rằng mình giỏi thì những người ở dưới càng không phối hợp làm việc với anh. Cha anh dù có là Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Yến thì cũng phải tôn trọng các quy tắc ước định của chốn quan trường.
Nếu không thì nửa bước cũng khó đi.
Sự kiện không trúng tuyển đã là một lần nhắc nhở Chiến Kính Bằng. Không ngờ anh ta vẫn không rút kinh nghiệp, khiến cho Hạ Tưởng trong lòng không vui. Vấn đề giao thông thực sự là một vấn đề đã quấy nhiễu thành phố Thiên Trạch trong một thời gian dài. Ngay cả hắn cũng không thể mở ra được cục diện tốt. Chiến Kính Bằng có thể lợi dụng quan hệ để thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn của giao thông thành phố Thiên Trạch là một chuyện tốt. Hắn hoan nghênh cả hai tay nhưng cũng đừng coi mình có thể vung tay cao. Mới đến ba ngày mà đã đòi giải quyết tất cả các vấn đề một cách dễ dàng.
Còn có một điểm nữa. Rõ ràng, hiện tại hắn đang bận xử lý vấn đề huyện Bào Mã. Chiến Kính Bằng không có mắt lại còn cứ muốn đề xuất báo cáo công tác. Đây chính là một biểu hiện sai lầm. Hiện tại toàn bộ hướng gió của Thành ủy đều vây quanh vấn đề vi phạm quy định đất đai huyện Bào Mã. Ai cũng không có lòng dạ nào đi triển khai những công việc khác. Chiến Kính Bằng ngay cả điều này mà cũng không nhìn ra, thực sự là đã rất mất điểm rồi.
Anh ta tự coi mình là trung tâm, không biết phân biệt nặng nhẹ. Phải lúc nào cũng hiểu được điều lãnh đạo hiện tại quan tâm nhất là vấn đề gì. Nếu không thì trước mặt lãnh đạo báo cáo những vấn đề ông ta không quan tâm, không những sẽ không khiến lãnh đạo cho rằng anh có tài mà sẽ cho rằng anh chỉ gây thêm phiền phức.
Hạ Tưởng thì sẽ không tính toán chi li với Chiến Kính Bằng chỉ có điều hơi cảm thấy tiếc nuối. Chiến Kính Bằng nghĩ tất thảy mọi thứ quá đơn giản, để anh ta giải quyết vấn đề giao thông Thiên Trạch, e rằng sẽ không thật thuận lợi lắm.
Chiến Kính Bằng bị Hạ Tưởng cướp lời môt câu thì vẻ mặt khó chịu, ngây ra một lúc. Cũng may là giữ được vẻ bình tĩnh và khôi phục về bình thường:
-Vậy được rồi. Đợi vấn đề huyện Bào Mã xử lý xong thì tôi sẽ đến báo cáo sau.
Cuối cùng cũng hiểu ra. Hạ Tưởng cũng liền khẽ gật đầu, lộ ra một tia cười tán thưởng. Dù sao hắn có thể gợi ý Chiến Kính Bằng bao nhiêu nhưng có hiểu được và tiến bộ hay không chính là do tạo hóa của anh ta.
Chiến Kính Bằng đi ra, quay lại văn phòng của mình, sắc mặt xanh mét cầm lấy điện thoại gọi cho Kim Nhan Chiếu:
- Nhan Chiếu, có thời gian thì chúng ta gặp nhau đi.
- Gặp nhau á? Nói chuyện gì?
Kim Nhan Chiếu âm thanh uể oải, có ý muốn từ chối:
- Tôi rất bận. Gần đây phải làn rất nhiều chương trình. Hiện tại huyện Bào Mã có chuyện lớn xảy ra, ban Tuyên giáo tỉnh ủy hạ chỉ thị, yêu cầu công khai đưa ra ánh sáng khiến cho đài truyền hình thành phố loạn một nùi.
- Nói chuyện gì? Thì nói chuyện scandal giữa cô và Thị trưởng Hạ.
Chiến Kính Bằng vừa nghe huyện Bào Mã thì càng tức. Đúng là vì huyện Bào Mã xảy ra chuyện mới cướp đi vòng hào quang của anh ta. Khiến anh ta có cảm giác rớt từ trên trời xuống đất. Trước đây anh ta đi đến đâu thì cũng đều là tiêu điểm của sự chú ý cả. Bây giờ đến thành phố Thiên Trạch, có ánh hòa quang do Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đích thân đi cùng thì đâu đâu cũng chịu sự lạnh nhạt. Điều này khiến cho lòng tự tôn của anh ta bị tổn hại nghiêm trọng.
- Mảnh đất tồi tàn Thiên Trạch này, mảnh đất khỉ ho cò gáy, chả có ai tốt cả.
-Không có người tốt thì anh còn đến làm gì? Thiên Trạch không thiếu những người như anh. Đừng cho rằng mình giỏi lắm.
Kim Nhan Chiếu cũng không nể mặt của y. Nói xong liền cúp điện thoại luôn.
Chiến Kính Bằng tức giận đến đập bàn một cái, muốn chửi bậy nhưng rồi lại hít một hơi tỉnh táo, thầm nói với mình: Bình tĩnh, chỉ có bình tĩnh thì mới có thể đối diện được với cục diện phức tạp của thành phố Thiên Trạch. Đợi sau khi mình làm ra được công trạng rồi thì sẽ cho tất cả mọi người phải lác mắt xem trọng mình.
…
Tổ giám sát và tổ điều tra Ủy ban nhân dân tỉnh sau khi bàn bạc trong hội nghị một ngày liền báo cáo kết quả điều tra lên Tỉnh ủy. Sau khi Tỉnh ủy nhận được báo cáo, Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh liền lập tức mở cuộc họp quản lý quy phạm đất đai toàn thành phố. Chủ tịch tỉnh Tống Triêu Độ có bài phát biểu quan trọng. Chỉ ra trong công tác quản lý đất đai toàn tỉnh còn tồn tại một số những mắt xích yếu kém và một số vấn đề nổi cộm. Ở một số nơi, chưa được phê chuẩn đã sử dụng, lấy việc thuê để trưng dụng, mượn thời cơ để quy hoạch đất. Các hiện tượng lưu chuyển vi phạm quy định, tự ý thay đổi con đường sử dụng đất đều khá nghiêm trọng. Trong quá trình thu đất giải phóng mặt bằng xảy ra vấn đề tổn hại đến lợi ích của người nông dân cũng có.
Nếu như mấy lời trên đây chỉ là lời khách sáo trong chốn quan trường, sau đó Chủ tịch tỉnh Tống chuyển đề tài, nhắc đến thành phố Thiên Trạch, trọng điểm vạch ra vấn đề vi phạm quy định đất đai của thành phố Thiên Trạch. Đây không phải là vấn đề cô lập mà là một hiện tượng phổ biến. Thành phố Thiên Trạch cần coi đây là cơ hội, triển khai một lần công tác thanh tra toàn thành phố về vấn đề vi phạm quy định đất đai. Phải trọng điểm sắp xếp điều tra tình hình sử dụng đất của Đông y Thiên Trạch, các doanh nghiệp gang thép lớn v.v. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Hạ Tưởng biết rằng, Chủ tịch tỉnh Tống đã nã pháo về hướng thế lực gia tộc. Liên hợp quy hoạch gang thép sắp lên chương trình rồi.
Quan Thần
Phó Tiên Phong bỗng chuyển đề tài.
- Tiên Tiên sau khi trở về từ Mỹ luôn muốn làm việc gì đó. Tài nguyên dược liệu của Thiên Trạch phong phú, chỉ có một nhà thuốc Đông y thì hơi lãng phí tài nguyên. Tôi nghĩ để Tiên Tiên đến thành phố Thiên Trạch đầu tư một nhà máy thuốc Đông y ở đây.
Hạ Tưởng sửng sốt, Phó Tiên Phong muốn làm gì?
Quả thật, về nhà họ Ngô, Phó Tiên Phong nói hoàn toàn là thật. Hắn khi xưa giao thiệp và đi lại nhiều giữa thế lực gia tộc chính là vì hắn là một điểm tựa, có thể trở thành bước đệm của mấy nhà. Nhưng bây giờ cùng với sự lên cao của địa vị thì vầng quang của quyền lực càng ngày càng lớn. Hắn từ chỗ là một điểm tựa liền trở thành điểm vào. Đã có thể chính diện khuấy động lợi ích của gia tộc. Hắn phải đứng ở một vị trí nào đó.
Việc liên hợp tài nguyên gang thép sẽ thực sự tác động đến lợi ích nhà họ Ngô. Hơn nữa ông Ngô sẽ ra tay thế nào đây. Hắn thực sự không biết rõ.
Nhưng Phó Tiên Phong đưa ra vấn đề khó của nhà họ Khâu và nhà họ Ngô. Sau đó lại đưa ra vấn đề Phó Tiên Tiên đến Thiên Trạch đầu tư thuốc Đông y, rõ ràng là muốn đoạt lấy việc kinh doanh của nhà họ Khâu. Đồng thời trong lời nói đó còn có ý tứ là, trong thời điểm mấu chốt muốn giúp hắn một tay, giảm bớt áp lực đến từ nhà họ Khâu và nhà họ Ngô.
Điều kiện tiền đề là hắn phải có cơ sở hợp tác với nhà họ Phó, chính là dốc sức ủng hộ nhà họ Phó xây dựng nhà máy thuốc Đông y.
Vấn đề là, tài nguyên thuốc Đông y của Thiên Trạch phong phú. Nhà họ Phó nuốt chửng như thế cũng khá là khó coi, trực tiếp đến cướp sản nghiệp truyền thống của nhà họ Khâu. Như thế là có chút ý muốn cướp thịt từ miệng hổ rồi. Nhà họ Phó không sợ nhà họ Khâu trở mặt sao?
Hạ Tưởng cũng không muốn cùng Phó Tiên Phong hợp tác. Cách đối nhân xử thế của Phó Tiên Phong, hắn cũng hiểu khá rõ. Anh ta rất giỏi đầu cơ trục lợi. Cũng phải thôi, lúc này là lúc nhà họ Khâu phải mệt mỏi ứng phó, Đông y Thiên Trạch tất nhiên phải trả cái giá nhất định. Nếu không thì sẽ không dễ dàng xong chuyện. Lúc này nếu như có được sự ủng hộ của hắn thì quả thật có thể giản lược hết thảy các thủ tục. Thậm chí còn có khả năng trong lúc Đông y Thiên Trạch bị điều tra thì có thể phê chuẩn thêm một nhà máy sản xuất thuốc Đông y.
Nhưng như vậy thì hắn sẽ thực sự liên kết với nhà họ Phó cạy góc tường của nhà họ Khâu lên.
Nhà họ Phó trong bốn tập đoàn thế lực gia tộc gần đây về chỉnh thể thì thế lực tăng lên một bậc. Vượt qua nhà họ Khâu và xếp vị trị thứ ba. Trong bốn nhà thì vừa có sự hợp tác vừa có sự đối kháng. Trong sự đọ sức với thế lực bình dân, đối với bên ngoài thì chắc chắn là một tiếng nói. Nhưng về cá nhân thì chắc chắn còn có cạnh tranh. Bất kể là về sự cạnh tranh thương trường hay là sự đọ sức trên chính trị thì cũng chưa từng ngừng nghỉ.
Nhưng sự cạnh tranh giữa bốn nhà với nhau về căn bản đều có một sợi dây đỏ. Vừa là sợi dây đạo đức, vừa là sợi dây chính trị, không thể vượt qua được, cũng là bảo đảm cho cơ sở phát triển tốt đẹp về sau này cho thế lực chỉnh thể của mấy nhà. Phó Tiên Phong lúc này giậu đổ bìm leo đầu tư thuốc Đông y, trực tiếp tham gia vào phạm vi thế lực truyền thống của nhà họ Khâu là hơi vượt mức rồi.
Hạ Tưởng cũng không muốn chỉ trích Phó Tiên Phong điều gì. Lợi ích giữa bốn nhà xung đột với nhau, hắn không muốn tham gia vào, cũng không muốn thiên vị bên này, cách xa bên kia liền nói:
- Dự án Đầu tư thuốc Đông y là chuyện tốt nhưng làm thì phải thật cẩn trọng. Có rất nhiều việc phải làm như là báo cáo có tính khả thi, triển vọng thị trường, con đường tiêu thụ v.v.
Phó Tiên Phong mỉm cười, tiếng cười rất sang sảng:
- Công tác chuẩn bị đã sẵn sàng. Chỉ chờ anh gật đầu nữa là xong.
Chẳng lẽ là Phó Tiên Phong đã sớm muốn dồn nhà họ Khâu vào góc tường rồi. Hạ Tưởng nghĩ:
-Tôi đại biểu Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Thiên Trạch. Hoan nghênh đồng chí Phó Tiên Tiên đến Thiên Trạch đầu tư.
Mặc kệ thôi. Cứ yên lặng xem tình hình thế nào. Nhà họ Phó muốn đầu tư thì không thể cự tuyệt. Về thực tế với sản lượng thuốc Đông y Thiên Trạch thì có xây thêm một nhà máy thuốc Đông y nữa thì vẫn không hết.
-Ha ha.
Tiên Phong hôm nay tâm trạng đặc biệt tốt. Trước khi cúp điện thoại xuống, lại để lộ cho Hạ Tưởng một thông tin khiến người ta kinh ngạc:
- Phó chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch và Phát triển Lãnh Phong sắp về hưu rồi.
Phó Tiên Phong muốn trở lại như ngày xưa? Hơn nữa lại là chuyện liên quan đến Ủy ban Kế hoạch và Phát triển? Hạ Tưởng liền đoán được ngụ ý của Phó Tiên Phong. Nhân vật chính trị nói chuyện không có câu nào là thừa. Anh ta sẽ không ngồi nhàn rỗi mà nói đến chuyện Lãnh Phong về hưu.
Nghĩ lại Phó Tiên Phong để đó không dừng cũng hai năm rồi. Một lần nữa trực tiếp bắt đầu sử dụng chức Phó chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch và Phát triển. Công sức đúng thật là không nhỏ. Tin rằng hai ba năm sau, vừa ra nhất định sẽ là Chủ tịch tỉnh.
Thế lực gia tộc vẫn là có cơ sở vững chắc của nó. Hệ bình dân nêu như bị miễn chức thì việc trở lại sẽ rất là khó. Dù là sử dụng lại một lần nữa, thông thường cũng sẽ lựa chọn những bộ ngành không quan trọng lắm hoặc là không ra gì. Ví dụ như trong các cơ cấu có ảnh hưởng nhỏ như cấp bậc kiểu như văn phòng Nam Thủy Bắc Điều, cũng là để che mắt thiên hạ.
Hạ Tưởng bất đắc dĩ lắc đầu. Nhớ tới những điều mà trước kia Phó Tiên Phong đã làm, trong lòng khó chịu vô cùng.
Vừa mới ngồi xuống xem mấy văn kiện một chút, muốn nói chuyện điện thoại với Tỉnh, báo cáo ngắn gọn với Chủ tịch tỉnh Tống về tiến triển của tổ điều tra thì Từ Tử Kỳ ở bên ngoài gõ cửa:
-Thị trưởng Hạ, Phó thị trưởng Chiến đến.
Lúc Chiến Kính Bằng đi vào, Hạ Tưởng cúi khom người, không đứng dậy:
- Ngồi đi, Kính Bằng, có việc gì à?
Chiến Kính Bằng vừa đến Thiên Trạch, thì Thiên Trạch lửa lớn mịt mù, trực tiếp làm hòa tan sự chú ý của mọi người đối với anh ta. Anh ta còn tưởng việc mình đến thành phố Thiên Trách sẽ gây ra nghị luận khắp thành phố, trở thành đề tài hàng đầu của thành phố Thiên Trạch. Nhưng không ngờ lại vì vấn đề tuyển cử mà như bị dội một gáo nước lạnh. Sau đó là chuyện náo loạn ở huyện Bào Mã thì bây giờ anh ta trở thành người bị lãng quên.
Tâm trạng anh ta vô cùng khó chịu.
- Tôi muốn báo cáo công tác một chút với anh. Tôi sẽ nói một chút về tư tưởng công tác về sau của tôi.
Chiến Kính Bằng đã chuẩn bị tốt muốn làm lớn một trận, tranh thủ trong vòng ba năm ở Thiên Trạch lập được công trạng đủ lớn. Dựa vào các mối quan hệ của anh ta với các ủy ban trung ương và bộ Giao thông để làm sống dậy giao thông của thành phố Thiên Trạch.
Điều anh ta tính toán là, cho anh ta ba năm rèn luyện kinh nghiệm chính trị địa phương, anh ta sẽ ngồi vào ghế chính hoặc sẽ điều tới thành phố khác đảm nhiệm chức Thị trưởng, bởi vì anh ta ngày xưa làm việc ở uỷ ban trung ương của Bắc Kinh. Kinh nghiệm ở địa phương không đủ.
-Bây giờ tôi đang bận, đợi có thời gian rồi hãy nói.
Thái độ của Hạ Tưởng nằm ngoài dự kiến của Chiến Kính Bằng, không ngờ lại trực tiếp cự tuyệt như thế.
-Kính Bằng, cứ làm quen với môi trường làm việc đi đã rồi hãy làm quen với nhân sự.
Hạ Tưởng chỉ nói đến đây, không nói thêm gì nữa.
Ở Chiến Kính Bằng có một sự hấp tấp, vừa mới lên mà đã liền muốn làm lớn một trận. Suy nghĩ là tốt nhưng thất bại ở chỗ là quá nóng vội. Những chuyện trên chính trị gấp không được. Đừng vừa mới lên mà đã muốn để cho người ta biết mình có người nâng đỡ như thế nào, mình có lai lịch tốt thế nào. Sau khi leo lên cao thì khó xuống. Anh càng cho rằng mình giỏi thì những người ở dưới càng không phối hợp làm việc với anh. Cha anh dù có là Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Yến thì cũng phải tôn trọng các quy tắc ước định của chốn quan trường.
Nếu không thì nửa bước cũng khó đi.
Sự kiện không trúng tuyển đã là một lần nhắc nhở Chiến Kính Bằng. Không ngờ anh ta vẫn không rút kinh nghiệp, khiến cho Hạ Tưởng trong lòng không vui. Vấn đề giao thông thực sự là một vấn đề đã quấy nhiễu thành phố Thiên Trạch trong một thời gian dài. Ngay cả hắn cũng không thể mở ra được cục diện tốt. Chiến Kính Bằng có thể lợi dụng quan hệ để thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn của giao thông thành phố Thiên Trạch là một chuyện tốt. Hắn hoan nghênh cả hai tay nhưng cũng đừng coi mình có thể vung tay cao. Mới đến ba ngày mà đã đòi giải quyết tất cả các vấn đề một cách dễ dàng.
Còn có một điểm nữa. Rõ ràng, hiện tại hắn đang bận xử lý vấn đề huyện Bào Mã. Chiến Kính Bằng không có mắt lại còn cứ muốn đề xuất báo cáo công tác. Đây chính là một biểu hiện sai lầm. Hiện tại toàn bộ hướng gió của Thành ủy đều vây quanh vấn đề vi phạm quy định đất đai huyện Bào Mã. Ai cũng không có lòng dạ nào đi triển khai những công việc khác. Chiến Kính Bằng ngay cả điều này mà cũng không nhìn ra, thực sự là đã rất mất điểm rồi.
Anh ta tự coi mình là trung tâm, không biết phân biệt nặng nhẹ. Phải lúc nào cũng hiểu được điều lãnh đạo hiện tại quan tâm nhất là vấn đề gì. Nếu không thì trước mặt lãnh đạo báo cáo những vấn đề ông ta không quan tâm, không những sẽ không khiến lãnh đạo cho rằng anh có tài mà sẽ cho rằng anh chỉ gây thêm phiền phức.
Hạ Tưởng thì sẽ không tính toán chi li với Chiến Kính Bằng chỉ có điều hơi cảm thấy tiếc nuối. Chiến Kính Bằng nghĩ tất thảy mọi thứ quá đơn giản, để anh ta giải quyết vấn đề giao thông Thiên Trạch, e rằng sẽ không thật thuận lợi lắm.
Chiến Kính Bằng bị Hạ Tưởng cướp lời môt câu thì vẻ mặt khó chịu, ngây ra một lúc. Cũng may là giữ được vẻ bình tĩnh và khôi phục về bình thường:
-Vậy được rồi. Đợi vấn đề huyện Bào Mã xử lý xong thì tôi sẽ đến báo cáo sau.
Cuối cùng cũng hiểu ra. Hạ Tưởng cũng liền khẽ gật đầu, lộ ra một tia cười tán thưởng. Dù sao hắn có thể gợi ý Chiến Kính Bằng bao nhiêu nhưng có hiểu được và tiến bộ hay không chính là do tạo hóa của anh ta.
Chiến Kính Bằng đi ra, quay lại văn phòng của mình, sắc mặt xanh mét cầm lấy điện thoại gọi cho Kim Nhan Chiếu:
- Nhan Chiếu, có thời gian thì chúng ta gặp nhau đi.
- Gặp nhau á? Nói chuyện gì?
Kim Nhan Chiếu âm thanh uể oải, có ý muốn từ chối:
- Tôi rất bận. Gần đây phải làn rất nhiều chương trình. Hiện tại huyện Bào Mã có chuyện lớn xảy ra, ban Tuyên giáo tỉnh ủy hạ chỉ thị, yêu cầu công khai đưa ra ánh sáng khiến cho đài truyền hình thành phố loạn một nùi.
- Nói chuyện gì? Thì nói chuyện scandal giữa cô và Thị trưởng Hạ.
Chiến Kính Bằng vừa nghe huyện Bào Mã thì càng tức. Đúng là vì huyện Bào Mã xảy ra chuyện mới cướp đi vòng hào quang của anh ta. Khiến anh ta có cảm giác rớt từ trên trời xuống đất. Trước đây anh ta đi đến đâu thì cũng đều là tiêu điểm của sự chú ý cả. Bây giờ đến thành phố Thiên Trạch, có ánh hòa quang do Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đích thân đi cùng thì đâu đâu cũng chịu sự lạnh nhạt. Điều này khiến cho lòng tự tôn của anh ta bị tổn hại nghiêm trọng.
- Mảnh đất tồi tàn Thiên Trạch này, mảnh đất khỉ ho cò gáy, chả có ai tốt cả.
-Không có người tốt thì anh còn đến làm gì? Thiên Trạch không thiếu những người như anh. Đừng cho rằng mình giỏi lắm.
Kim Nhan Chiếu cũng không nể mặt của y. Nói xong liền cúp điện thoại luôn.
Chiến Kính Bằng tức giận đến đập bàn một cái, muốn chửi bậy nhưng rồi lại hít một hơi tỉnh táo, thầm nói với mình: Bình tĩnh, chỉ có bình tĩnh thì mới có thể đối diện được với cục diện phức tạp của thành phố Thiên Trạch. Đợi sau khi mình làm ra được công trạng rồi thì sẽ cho tất cả mọi người phải lác mắt xem trọng mình.
…
Tổ giám sát và tổ điều tra Ủy ban nhân dân tỉnh sau khi bàn bạc trong hội nghị một ngày liền báo cáo kết quả điều tra lên Tỉnh ủy. Sau khi Tỉnh ủy nhận được báo cáo, Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh liền lập tức mở cuộc họp quản lý quy phạm đất đai toàn thành phố. Chủ tịch tỉnh Tống Triêu Độ có bài phát biểu quan trọng. Chỉ ra trong công tác quản lý đất đai toàn tỉnh còn tồn tại một số những mắt xích yếu kém và một số vấn đề nổi cộm. Ở một số nơi, chưa được phê chuẩn đã sử dụng, lấy việc thuê để trưng dụng, mượn thời cơ để quy hoạch đất. Các hiện tượng lưu chuyển vi phạm quy định, tự ý thay đổi con đường sử dụng đất đều khá nghiêm trọng. Trong quá trình thu đất giải phóng mặt bằng xảy ra vấn đề tổn hại đến lợi ích của người nông dân cũng có.
Nếu như mấy lời trên đây chỉ là lời khách sáo trong chốn quan trường, sau đó Chủ tịch tỉnh Tống chuyển đề tài, nhắc đến thành phố Thiên Trạch, trọng điểm vạch ra vấn đề vi phạm quy định đất đai của thành phố Thiên Trạch. Đây không phải là vấn đề cô lập mà là một hiện tượng phổ biến. Thành phố Thiên Trạch cần coi đây là cơ hội, triển khai một lần công tác thanh tra toàn thành phố về vấn đề vi phạm quy định đất đai. Phải trọng điểm sắp xếp điều tra tình hình sử dụng đất của Đông y Thiên Trạch, các doanh nghiệp gang thép lớn v.v. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Hạ Tưởng biết rằng, Chủ tịch tỉnh Tống đã nã pháo về hướng thế lực gia tộc. Liên hợp quy hoạch gang thép sắp lên chương trình rồi.
Quan Thần
Đánh giá:
Truyện Quan Thần
Story
Chương 986: Cục diện mơ hồ
10.0/10 từ 34 lượt.