Quan Thần

Chương 938: Từng bước tiến gần: Thất bại

Trong Hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân, Hạ Tưởng đề nghị bước tiếp theo trong trọng tâm công tác là xúc tiến thị trường bất động sản phát triển tốt, trọng điểm phát triển nằm ở hạng mục Kinh Bắc, muốn thu hút 5 tỷ để xây dựng một tòa nhà có diện tích 1000 mẫu, là một tòa nhà có tính thương mại.

5 tỷ?

Dương Kiếm kinh ngạc há to miệng, nhìn Hạ Tưởng với vẻ không dám tin, Thị trưởng Hạ chắc chắn không nói gì sai chứ? Lẽ nào không cẩn thận nói 500 triệu thành 5 tỷ? Đối với Thiên Trạch mà nói, đầu tư 100 triệu cũng đã là đầu tư lớn rồi, nếu là 5 tỷ, lẽ nào sẽ có 50 nhà đầu tư đồng thời cùng đến đầu tư vào Thiên Trạch? Đừng nói đùa nữa, bất luận nhìn từ góc độ nào, Thiên Trạch cũng không phải là chọn lựa đầu tiên của các nhà đầu tư, đặc biệt là bất động sản thì lại càng không có hy vọng.

Ít nhất trong giai đoạn hiện nay trong mắt Dương Kiếm, gã không nhìn thấy điểm nào ở bất động sản Thiên Trạch có thể làm lớn.

Không những Dương Kiếm kinh ngạc, bao gồm Hứa Phàm Hoa và tất cả những Phó thị trưởng khác đều rất kinh ngạc, sau khi kinh ngạc xong, đều không hẹn mà cùng nghĩ, Thị trưởng Hạ hoặc là muốn làm công trình sĩ diện, hoặc là muốn phô trương thanh thế, tạo một công trình chiến công của riêng mình. Dù sao cứ nói với bên ngoài là thế này thế kia, sau đó có thể thu hút được nhà đầu tư hay không thì sau này hẵng nói. Trước tiên đánh bóng danh tiếng, để tỉnh ủy hài lòng chính là đã đạt được mục đích.

Trong ánh mắt Hạ Tưởng như có điện, liếc mắt một cái liền nhận thấy sự hoài nghi trong mắt mọi người, thậm chí có người còn mang thần sắc khinh thường. Hắn cười nhạt, cũng biết đối với thành phố Thiên Trạch mà nói, đầu tư trên 1 tỷ đã là đầu tư lớn rồi, đầy tư 5 tỷ thật sự là chuyện nghìn lẻ một đêm, thậm chí là chuyện lâu đài trên không.

Trong lòng hắn đã bày ra một bàn cờ rất lớn, từ lúc bắt đầu ủng hộ cho mười doanh nghiệp tư nhân, đến những hạng mục đầu tư của Dương Uy, Lý Thấm đều có những trọng điểm khác nhau,..v..v…Một loạt những hành động trước đó đều đang chuẩn bị cho hạng mục Kinh Bắc, bây giờ đề ra hạng mục Kinh Bắc với vốn đầu tư 5 tỷ, dường như là một thành công vĩ đại. Thật ra đợi sau khi mấy công trình giai đoạn trước bước đầu đạt được hiệu quả rồi, kéo đến sự chuyển biến tốt về mặt kinh tế, từ đó cũng sẽ mang đến một hình ảnh hoàn toàn mới cho tòa nhà Kinh Bắc.

Với đầu óc kinh tế của Hạ Tưởng, cộng với thủ đoạn kinh tế của Lý Thấm, cộng thêm nguồn giúp đỡ về kinh tế hùng hậu phía sau lưng hắn, và sự đồng lòng với tập đoàn Đạt Tài, số tiền đầu tư 5 tỷ cho tòa nhà Kinh Bắc không phải lâu đài trên không, càng không phải là công trình sĩ diện hay công trình để lấy thành tích gì đó, mà là một việc thực sự có thể nâng cao hình tượng thành phố Thiên Trạch. Đồng thời là một hành động có ý nghĩa quan trọng trong việc phát triển nền kinh tế Thiên Trạch, một thời gian nữa, nhất định sẽ tỏa sáng.

Nhưng bây giờ cũng không cần giải thích quá nhiều, Hạ Tưởng trực tiếp hạ lệnh:

- Bắt đầu từ hôm nay chính thức thành lập văn phòng thu hút đầu tư của hạng mục tòa nhà Kinh Bắc, tôi đảm nhiệm chức tổ trưởng, Dương Kiếm và Hứa Phàm Hoa là tổ phó, công việc trọng điểm trong nửa đầu năm nay sẽ tập trung vào hạng mục Kinh Bắc, ai lôi kéo được đầu tư, thì sẽ ghi công lớn cho người đó. Tòa nhà mới Tân Thành không những chấp nhận tất cả những đầu tư ở trong nước, mà sẽ ưu tiên suy xét cho những doanh nghiệp trong thành phố, đặc biệt là những doanh nghiệp tư nhân.

Sau khi tan họp, mọi người xôn xao bàn luận, hành động này của Thị trưởng Hạ rốt cuộc là thật lòng suy nghĩ cho sự phát triển của Thiên Trạch, hay còn có dụng ý khác, đều có không ít suy đoán. Dương Kiếm còn ngồi cùng với Lý Hiểu Mẫn, thảo luận cả nửa ngày.

Hứa Phàm Hoa lại đến văn phòng Trần Khiết Văn trước tiên.

-…

Báo cáo xong quyết định của Thị trưởng Hạ trong Hội nghị thường vụ, Hứa Phàm Hoa bất mãn nói:

- Bí thư Trần, một việc lớn như vậy Thị trưởng Hạ cũng không báo trước với bà một tiếng, có chút không thể chấp nhận được.

Trần Khiết Văn lại thản nhiên khoát tay:

- Hắn là phía Ủy ban nhân dân, tôi ở Thành ủy, những chuyện ở Ủy ban nhân dân đương nhiên Thị trưởng Hạ có thể làm chủ, không thông báo cũng không có gì…


Tuy nói vậy, nhưng vẫn có chút không vui

- Hạng mục Kinh Bắc nhiệm kỳ trước cũng đã lập dự án, bây giờ Thị trưởng Hạ chẳng qua cũng chỉ khởi động lại hạng mục, cũng không cần phải thảo luận ở Hội nghị thường vụ.

Hứa Phàm Hoa có thể nhận thấy được sự mất mát bên trong lời nói của Trần Khiết Văn, cũng đúng, Thị trưởng Mao ở nhiệm kỳ trước bất luận chuyện lớn chuyện nhỏ gì cũng xin chỉ thị của Bí thư Trần. Thị trưởng Hạ bây giờ, độc lập tự chủ, quyền lực cực lớn. Trước đây những người bên dưới vừa nhắc đến Thành ủy, thì chỉ nói Bí thư Trần ở Thành ủy như thế nào như thế nào, bây giờ nhắc đến Thành ủy, nhất định sẽ nói Bí thư Trần và Thị trưởng Hạ như thế nào như thế nào.

Về cơ bản bất kỳ ở chỗ nào, Bí thư Thành ủy chính là đại diện cho Thành ủy, rất ít khi có chuyện Bí thư và Thị trưởng được xếp như nhau. Một khi nhắc đến Thành ủy phải nhắc đến Thị trưởng, thì đã nói lên một vấn đề, Bí thư không gánh nổi đại cục, hoặc là phía sau của Thị trưởng rất mạnh, hoặc là thủ đoạn của Thị trưởng cao minh, Bí thư khống chế không nổi.

Bất luận là trường hợp nào, bất kỳ một Bí thư nào cũng không hy vọng có một Thị trưởng cương quyết, cứng rắn ở trong bộ máy, cho dù bà ta có là một Bí thư không có năng lực, cũng sẽ tìm trăm phương ngàn kế bảo vệ quyền lực của mình.

Những ngày tháng của Hứa Phàm Hoa trong bộ máy này không dễ sống, những việc gã quản lý, Thị trưởng Hạ đều có những ủng hộ tiêu cực. Lúc gã hợp tác làm việc với những Phó thị trưởng khác, người khác cũng không muốn đáp lại gã, nên trong lòng gã cũng cảm thấy không thoải mái. Chủ yếu cũng vì thời gian gần đây Bí thư Trần im lặng đi nhiều, dường như bị Thị trưởng Hạ làm cho sợ hãi, làm việc âm thầm hơn. Bí thư Trần không vững, lập tức trong bộ máy này gã cũng ngẩng đầu lên không nổi.

Hứa Phàm Hoa liền tiếp tục châm ngòi:

- Bí thư Trần, tôi cho rằng cần thiết phải chỉ điểm trong cuộc họp, cơ sở kinh tế của Thiên Trạch không được vững mạnh, không chịu nổi sức ép, Thị trưởng Hạ tung ra một hạng mục 5 tỷ, hoàn toàn là một việc xây lâu đài trên không, làm tốt, hắn có được thành tích, làm không tốt, thành phố Thiên Trạch mất mặt, bà cũng phải bị liên lụy…

Trần Khiết Văn mặt biến sắc, khoát tay áo: Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn

- Không được nói xấu sau lưng Thị trưởng Hạ, những lời cậu nói tôi xem như chưa nghe thấy gì, lần sau không được như vậy nữa.

Hứa Phàm Hoa sắc mặt lo lắng, vội nói:

- Vâng, vâng, tôi nhất thời nóng vội. Tôi thật lòng ghi nhận lời phê bình của Bí thư Trần.

Ra khỏi văn phòng Trần Khiết Văn, Hứa Phàm Hoa lại âm thầm mỉm cười. Gã rất hiểu Trần Khiết Văn, vừa rồi Trần Khiết Văn giả vờ tức giận, chứng tỏ lời nói của gã đã đụng vài chỗ đâu của bà. Nhưng Bí thư Trần vẫn thích giữ hình tượng vĩ đại và trong sáng. Nếu bà ấy không nổi giận chứng tỏ không hề có tâm tính gì, nhưng lại nổi nóng với gã, thực ra là bị Hạ Tưởng làm cho tức giận rồi.

Nhưng Bí thư Trần cũng không tổ chức Hội nghị công việc Bí thư để bàn về vấn đề tòa nhà Kinh Bắc, bởi vì bà cũng không muốn mang tiếng xấu là một Bí thư nhúng tay vào công việc của Ủy ban nhân dân. Nhưng sau đó, bà vẫn phát biểu trong một Đại hội toàn thể cán bộ, nói rằng các cán bộ lãnh đạo phải nghiêm khắc tự hạn chế, phải thực tế, đừng tham vọng quá viễn vông, càng không nên có những tư tưởng cá nhân bành trướng…Phần lớn mọi người nghe xong đều cho qua, chỉ có một bộ phận nhỏ cán bộ biết Bí thư Trần đang nói bóng gió Thị trưởng Hạ.

Nhưng sau đó trong lời phát biểu của Thị trưởng Hạ, lại có người nghe được ý tại ngôn ngoại. Thị trưởng Hạ nhấn mạnh, kinh tế của Thiên Trạch lạc hậu, tư tưởng bảo thủ, phải tìm nguyên nhân từ chính cá nhân mỗi người, đừng oán trời trách đất, nếu không còn sẽ tiếp tục lạc hậu nữa. Lạc hậu thì sẽ bị đánh, sẽ phải làm một tài liệu phản diện, bị người ta chê cười, chúng ta thân là người Thiên Trạch, khi đi ra ngoài không còn mặt mũi gì nữa…

Không ít người nghe ra ý vị bên trong, sự chia rẽ giữa Bí thư và Thị trưởng đang ngày càng rộng ra. Bí thư không muốn thay đổi hiện trạng, Thị trưởng lại sôi sục ý chí, muốn loại bỏ sự lạc hậu bần cùng của Thiên Trạch. Những người ngồi dưới đều đang nghĩ, phải đứng về bên nào mới có được lợi ích lớn nhất đây?


Rất nhiều người đều có cách nhìn không lạc quan về vấn đề thu hút đầu tư xây dựng tòa nhà Kinh Bắc. Dù sao địa thế Thiên Trạch cũng không có gì nổi bật, không có điểm sáng gì có thể thu hút được nhà đầu tư bên ngoài. Vì vậy từ sau khi tấm biển văn phòng thu hút đầu tư xây dựng tòa nhà Kinh Bắc được treo lên, mặc dù Đài truyền hình và tòa soạn báo đều có tuyên truyền rộng rãi, nhưng cho dù là những người trong Thành ủy hay người dân, đều cho rằng lại là một bề ngoài, chỉ sớm chớp mà không có mưa, cuối cùng cũng chỉ có một kết cục không giải quyết gì được.

Cũng thật sự giống như tất cả mọi người chờ mong, sau khi văn phòng thu hút đầu tư chính thức thành lập, rất hiếm có những nhà đầu tư có ý đồ đầu tư. Ngoài Trương Vưu ra, tất cả những nhà thầu xây dựng ở Thiên Trạch, hầu như không có ai lộ diện, hầu như không có người hỏi thăm. Đang lúc kẻ khóc người cười, lại phát hiện trong lúc vô tình, thành phố Thiên Trạch lại có những thay đổi không nhỏ.

Người đầu tiên phát hiện sự thay đổi này là nhân viên thu phí của đường cao tốc. Trước đây vào mùa đông, số lượng xe từ Bắc Kinh đến Thiên Trạch ít đến mức đáng thương, nhưng mùa đông năm nay, lại có xu thế càng ngày càng nhiều. Đặc biệt sau Tết nguyên đán, liên tục không ngừng, dường như Thiên Trạch có chuyện gì hay xảy ra vậy.

Không lâu sau, những chiếc xe vào Thiên Trạch từ xe nhỏ biến thành xe lớn. Những chiếc xe và những thiết bị lớn từ trước đến nay chưa từng thấy xếp rồng rắn thành một hàng dài, có khi xếp thành một hàng dài đến mấy trăm mét, khí thế hùng hổ, cảnh tượng đồ sộ, có vẻ như không ngừng tăng lên.

Ngay cả nhân viên thu phí đường cao tốc cũng cảm thấy vui mừng, dường như có thể thấy được viễn cảnh tốt đẹp của Thiên Trạch.

Cùng với sự tăng lên về số lượng của những chiếc xe và những thiết bị lớn, số lượng nhà đầu tư bên ngoài và nhân viên kỹ thuật đến Thiên Trạch cũng tăng lên không ít. Món tiền đầu tư đầu tiên đến là đầu tư xây dựng nhà máy điện sức gió Lam Thiên của Công ty TNHH Đê Điều, ước tính khoảng 200 triệu tệ, nhưng số tiền đến trước cũng đã 100 triệu.

Nhà máy điện sức gió Lam Thiên thuộc huyện Bào Mã. Huyện Bào Mã cách thành phố Thiên Trạch khoảng hơn 100km, ở phía Bắc Thiên Trạch, vì vậy tất cả những chiếc xe và thiết bị từ Bắc Kinh đến, đều phải đi ngang qua toàn bộ Thiên Trạch, chậm rãi lách thành tiến qua, rồi đi thẳng về phía huyện Bào Mã.

Tòa nhà Thành ủy nằm ở trung tâm thành phố, nhưng nếu đứng ở tầng 5 nhìn về hướng Tây, có thể thông qua một dải đất mênh mông nhìn thấy đoàn xe cuồn cuộn. Trần Khiết Văn đứng trước cửa sổ, Bì Bất Hưu đứng sau lưng bà, hai người cách nhau nửa bước chân, đang chăm chú nhìn sự nhộn nhịp ở hướng Tây.

- Thị trưởng Hạ không đơn giản, có gia thế có trình độ chính trị, lại còn có thủ đoạn kinh tế, là một người trẻ tuổi rất hiếm thấy…

Sau đó Trần Khiết Văn cảm thán

- Sau khi nhà máy điện Lam Thiên được xây dựng, sẽ là nhà phát điện sức gió lớn nhất trong tỉnh Yến, vượt qua cả nhà máy phát điện sức gió Hồng Lâm của thành phố Chương Trình. Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh rất quan tâm đến việc đầu tư của nhà máy điện sức gió Lam Thiên, Chủ tịch tỉnh Tống còn đích thân phê duyệt chỉ thị, khen ngợi nhà máy điện sức gió của Thiên Trạch đứng hàng đầu tỉnh…

- Có thành tích là một chuyện tốt, cũng do Bí thư Trần biết cách lãnh đạo, chứ không phải công sức của một mình Thị trưởng Hạ.

Bì Bất Hưu nhận thấy tâm tình Trần Khiết Văn không được tốt, không bỏ lỡ cơ hội nịnh nọt:

- Không có sự ủng hộ của Thành ủy, Ủy ban nhân dân thành phố cũng không làm được gì. Không có Bí thư Trần, một mình Thị trưởng Hạ cũng không vực dậy nổi đại cục.

Biết rõ là những lời nhảm nhí vô dụng, nhưng trong lòng Trần Khiết Văn cũng cảm thấy thoải mái một chút, khẽ gật đầu:

- Chủ tịch tỉnh Tống phê duyệt chỉ thị cũng không có gì, quan hệ của ông ta và Thị trưởng Hạ, trong lòng ai cũng biết rõ, rõ ràng đây là chỗ dựa cho Thị trưởng Hạ…

Bì Bất Hưu biết Trần Khiết Văn không phải muốn nói đến vấn đề Chủ tịch Tống phê duyệt chỉ thị, mà la gần đây ở Tỉnh tin tức Chủ tịch tỉnh Tống có thể được điều động truyền đi rầm rộ, liền nói theo lời của Trần Khiết Văn:


- Nếu Chủ tịch tỉnh Tống thật sự rời khỏi tỉnh Yến, Thị trưởng Hạ liền mất đi chỗ dựa…

Vẻ mặt Trần Khiết Văn không vui:

- Đừng bàn luận chuyện của lãnh đạo tỉnh sau lưng.

Bà giả bộ không vui, Bì Bất Hưu trong lòng cũng có tính toán, liền cười cười, chuyển đề tài:

- Những khoản đầu tư mà Thị trưởng Hạ thu hút về, cũng không biết triển vọng doanh thu sau này như thế nào. Nếu lúc đầu làm ầm ĩ náo nhiệt, cuối cùng lại đều thất bại, cũng không biết Thị trưởng Hạ sẽ giải thích thế nào với các nhà đầu tư?

- Là một Bí thư Thành ủy Thiên Trạch, tôi thật sự hy vọng tất cả các nhà đầu tư đều có một triển vọng phát triển tốt đẹp ở Thiên Trạch, càng hy vọng Thị trưởng Hạ có thể mang lại bộ mặt mới cho Thiên Trạch.

Trần Khiết Văn bất kỳ lúc nào cũng duy trì hình tượng bên ngoài của mình, mặc dù bà cũng biết rõ Bì Bất Hưu, Bì Nhất Phong, còn có cả Từ Hâm rất hiểu tâm tư của bà. Nhưng chốn quan trường vẫn là chốn quan trường, biết thì biết, nhưng đừng nói ra.

Có những việc cần thiết chính là biết nhưng không nói ra, nói ra thì không còn ý nghĩa gì nữa

- Phát triển ngành sản xuất điện dùng sức gió, sẽ kéo theo sự phát triển của ngành chế tạo các thiết bị sản xuất điện dùng sức gió cùng phát triển, ví dụ nhưng trụ và cánh của máy thông gió, có lẽ dùng không được bao lâu, sẽ có một loạt doanh nghiệp liên quan sẽ được thành lập ở Thiên Trạch chúng ta.

Trần Khiết Văn cũng dùng không ít công phu, nghiên cứu không ít những kiến thức về ngành sản xuất điện dùng sức gió

- Có những linh kiện nếu sản xuất ở Thiên Trạch, sẽ giảm được không ít giá thành, cũng sẽ mang lại những cơ hội mới.

Bì Bất Hưu lập tức hiểu được ẩn ý của Trần Khiết Văn:

- Có thể cổ vũ những doanh nghiệp bản địa sản xuất những linh kiện liên quan, cũng có thể giải quyết không ít những vấn đề việc làm.

Nói thì dễ nghe, nhưng Bì Bất Hưu cũng biết thực tế Trần Khiết Văn bảo gã đi tìm người xây dựng nhà xưởng, mượn ngọn gió đầu tư mà Thị trưởng Hạ kéo về, nhân cơ hội để giành lợi riêng.

Vẫn là Bí thư Trần lợi hại, đấu tranh chính trị vẫn là đấu tranh chính trị, nhưng món tiền nên kiếm thì vẫn nên kiếm. Tiền của đối thủ cũng là tiền, tiền thì không phân địch bạn.

- Lão Bì…


Trần Khiết Văn ngồi lại trên ghế, ra hiệu cho Bì Bất Hưu cùng ngồi xuống

- Kỷ Phong Thanh đã xuống mồ yên ổn, người nhà cũng được giải quyết thích đáng, mọi chuyện cũng đã qua đi rồi. Sắp phải mở đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc rồi, Ủy ban Kỷ luật không những phải giải quyết những cán bộ tham ô hủ bại, còn phải phụ trách vấn đề kỷ luật cán bộ. Đến lúc đó tôi sẽ nhấn mạnh thêm với lão Bùi nữa, nhất định phải bảo đảm cho hai đại hội này tiến hành thuận lợi, không thể để xảy ra bất kỳ sự rối loạn nào.

Bì Bất Hưu biết bình yên mà xuống mồ trong lời nói của Trần Khiết Văn cũng ám chỉ nguyên nhân cái chết của Kỷ Phong Thanh cũng cùng mai táng với Kỷ Phong Thanh luôn. Gã cũng tin rằng cái chết của Kỷ Phong Thanh không ai biết chân tướng, đồng thời Bí thư Trần cũng chỉ ra sự an toàn trong đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc sắp tới, lại có một ám chỉ khác.

- Mong Bí thư Trần yên tâm, sự việc trước sau của Kỷ Phong Thanh đã được thu xếp rất thỏa đáng.

Bì Bất Hưu trả lời khẳng định, lại nói:

- Ủy ban Kỷ luật là Ủy ban Kỷ luật Thành ủy, nhất định sẽ làm tốt công tác kỷ luật cán bộ, bảo đảm sự an toàn, thuận lợi và phù hợp trình tự của đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc.

Câu cuối cùng nhấn mạnh trình tự phù hợp, đương nhiên có một ý nghĩa sâu sắc khác nữa.

- Ừ, được, Ủy ban Kỷ luật là Ủy ban Kỷ luật Thành ủy, nói rất hay.

Trần Khiết Văn cuối cùng cũng mỉm cười, bộ dạng rất vui vẻ

- Đợi lát nữa tìm lão Bùi nói chuyện một chút, vấn đề an toàn là vấn đề quan trọng nhất, theo thông lệ hàng năm, trước khi đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc diễn ra phải làm rõ ràng…

Ngay cả Trần Khiết Văn cũng không ngờ, đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc, lại có sự rối loạn lớn, thiếu chút nữa sẽ trở thành một sự kiện chính trị không thể cứu vãn được.

Mỗi khi có lãnh đạo cấp trên đến thị sát công việc, hoặc trước khi triệu tập đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc, đều có những công việc dọn dẹp cần phải làm. Cái gọi là dọn dẹp, chính là đem hết những hộ bị cưỡng chế oan, những nhân viên lưu lạc, những người không phận sự trong xã hội, thậm chí là những người ăn xin nhìn không được thuận mắt, thầy tướng số trong toàn bộ Thiên Trạch, dồn lại trong một chiếc xe buýt, bắt hết, sau đó đem đến chỗ giáp giới với thành phố Chương Trình, ném hết xuống.

Cũng vì muốn bảo đảm trong chuyến thị sát của cấp trên hoặc trong cuộc họp, nếu như có một tên nào đó không biết trước sau xuất hiện chắn trước tầm mắt lãnh đạo, hoặc làm loạn trong đại hội, thì sẽ trở thành chuyện lớn vô cùng. Vì vậy dọn dẹp đã trở thành một quy định bất thành văn, mỗi năm cũng tiến hành vài lần, cơ bản đều do Bùi Nhất Phong sắp xếp người làm việc này.

Sở dĩ kéo đến nơi giáp giới với thành phố Chương Trình, là vì hàng năm thành phố Chương Trình cũng làm như vậy, hai thành phố thay nhau tặng người cho nhau. Nơi giao nhau của hai thành phố là một nơi núi non trùng điệp, gọi là huyện Kim Sơn, thực ra là một nơi nghèo nàn, gọi là Kim Sơn nhưng lại không có gì quý giá.

Kim Sơn là một huyện ngoại ô thành phố Thiên Trạch, thành phố Thiên Trạch kéo người đến đó thì danh chính ngôn thuận, nhưng thành phố Chương Trình cũng kéo người đến đó thì có chút không hiểu nổi. Huyện Ngân Sơn là huyện giáp giới với huyện Kim Sơn thuộc quản lý của thành phố Chương Trình, thành phố Thiên Trạch tức lắm, liền kéo người đến bên cạnh huyện Ngân Sơn, để những nhân vật giang hồ đó đi đến huyện Ngân Sơn.

Thành phố Chương Trình cũng bào chế đúng cách.

Mỗi năm hai thành phố đều vì chuyện kéo người mà gây lộn, kéo qua kéo lại cũng không biết kéo đi đâu, liền trở thành một chuyện không biết phải làm sao. Dù sao anh vứt người qua chỗ tôi, tôi cũng vứt người qua bên chỗ anh. Anh vứt 40 người, được, tôi vứt 50 người, liền trở thành thế giằng co.

Quan Thần
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Quan Thần Truyện Quan Thần Story Chương 938: Từng bước tiến gần: Thất bại
10.0/10 từ 34 lượt.
loading...