Quan Thần
Chương 833: Kết quả, mạch nước ngầm bắt đầu hoạt động
Khi Hạ Tưởng nhận được điện thoại của Lý Ngôn Hoằng, còn có chút không thể tin được Lý Ngôn Hoằng lại tự mình gọi điện thoại tới, hắn nghĩ sẽ có được câu trả lời chính thức của Ủy ban Kỷ luật từ chỗ Ngã Thành Văn, không ngờ Lý Ngôn Hoằng lại nể mặt hắn.
- Phó thị trưởng Hạ, đã lâu không liên lạc, nghe nói cậu ở thành phố Lang triển khai công tác cũng không tệ lắm? Chúc mừng.
Giọng nói của Lý Ngôn Hoằng nghe vô cùng thoải mái, câu đầu tiên không tính là câu mở đầu chính thức.
- Vừa mới cùng Tài Giang nói chuyện điện thoại, gần đây ông ta phải quay về Bắc Kinh một chuyến, nói rất muốn gặp cậu, cậu có thời gian thì gọi điện cho Tài Giang, có lẽ ông ấy có chuyện muốn dặn dò cậu.
Lý Ngôn Hoằng nhắc đến Ngô Tài Giang trước là một ám chỉ, ý là y nể mặt nhà họ Ngô gia mới cùng hắn trò chuyện, những lời tiếp theo cũng là bởi vì phù hợp với ích lợi nhà họ Ngô mới cố ý nói đến.
Hạ Tưởng ha hả cười, khách sáo nói vài câu, chợt lại nghe Lý Ngôn Hoằng nói:
- Vụ án Đồ Quân sau khi được Ủy ban Kỷ luật điều tra lấy chứng cứ đã báo báo lên Tỉnh ủy. Ý kiến của Ủy ban Kỷ luật tỉnh là giữ lại chức Đảng viên để xem xét, cắt đi chức vụ Ủy viên thường vụ Thành ủy và đề nghị Hội đồng nhân dân thành phố Lang theo đó bãi miễn chức vụ Phó thị trưởng. Lập tức sẽ tổ chức hội nghị công tác Bí thư, không nói nhiều nữa, cậu tự định liệu là được rồi...
Cách chức nhưng không khai trừ Đảng viên, cũng không nhắc tới truy cứu trách nhiệm hình sự, quả thật trong lòng Hạ Tưởng đã hiểu rõ, trước mắt đã là kết quả tốt nhất, muốn loại bỏ Đồ Quân là không thể nào, bà ta có hậu thuẫn cứng rắn mạnh mẽ, chủ yếu là Dương Bân vừa chết, Thường Quốc Khánh mất tích, chứng cứ cuối cùng cũng không còn nên Đồ Quân đã không thất bại thảm hại.
Bảo lưu chức vụ Đảng viên thì còn có khả năng làm lại từ đầu.
Đấu tranh chính trị là như thế, đối thủ vồ đến quả thật cũng rất nhanh lại bắt được điểm yếu mới khiến Đồ Quân một phen thở hổn hển. Tuy nhiên Hạ Tưởng cũng đã khá vừa lòng với kết quả hiện tại, tin là Lý Ngôn Hoằng đã cố gắng hết sức mình, nếu không y cũng sẽ không chủ động gọi điện thoại cho mình để tiết lộ tin tức trước.
Hạ Tưởng do dự một lát, vẫn chủ động tìm đến Ngả Thành Văn nói về kết luận của Ủy ban Kỷ luật tỉnh. Trên cơ bản Lý Ngôn Hoằng tiết lộ tin tức, tin rằng đã được thông qua ở hội nghị Bí thư, trong hội nghị thường vụ cũng sẽ không có gì thay đổi nữa, vài ngày sau Tỉnh ủy sẽ chính thức công bố ra ngoài.
Đồng thời còn có thể tuyên bố người nhậm chức Phó thị trưởng Ủy viên thường vụ Thành ủy mới.
Ngả Thành Văn sau khi nghe xong, khẽ gật đầu với Hạ Tưởng nói:
- Đã là kết quả tốt nhất rồi, Phó thị trưởng Hạ, đối thủ của chúng ta vẫn vô cùng hùng mạnh, phải tỉnh táo không thể có một chút lơ là.
Sau đó còn nói tới ứng cử viên mới cho chức Phó thị trưởng Ủy viên thường vụ. Ngả Thành Văn và Hạ Tưởng đều nhất trí, hoặc là đề bạt Thiệu Đinh ngay trong Thành ủy, hoặc là Tỉnh ủy điều người đến, khả năng lớn nhất là Tỉnh ủy sẽ điều người đến.
Vào giữa trưa, tổ điều tra đã đến thành phố Lang, cùng lúc đó tin tức có liên quan đến vụ án Đồ Quân bắt đầu lén lút lan truyền trong tòa nhà Thành ủy.
Cổ Hướng Quốc sau khi nghe được tin tức đã liên tiếp gọi vài cuộc điện thoại, cuối cùng vẫn là tức giận đến quăng cả điện thoại, ngồi xuống buồn bực một hồi lại gọi điện thoại cho Lộ Hồng Chiêm, bảo Lộ Hồng Chiêm đặc biệt chiếu cố một chút đến tổ điều tra sở Công an tỉnh, đừng cho tổ điều tra tiếp xúc với bất cứ những gì có giá trị.
Hạ Tưởng đại diện Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, cùng Biểu Lý, Anh Thành ra mặt tiếp đón tổ điều tra.
Vu Binh là Trưởng phòng Hình sự sở Công an, cho y ra mặt, chứng tỏ sở Công an tỉnh rất coi trọng điều tra vụ án mặt sẹo trốn thoát. Vu Binh 45 tuổi tuy rằng là xuất thân hình sự nhưng bộ dạng rất trắng trẻo, hơi có vẻ như bạch diện thư sinh, ăn mặc sạch sẽ gọn gàng, thân thiết mà bắt tay với Hạ Tưởng, thái độ rất tốt.
Không tốt không được, Vu Binh biết rất rõ quan hệ giữa Tống Triêu Độ và Hạ Tưởng. Vốn dĩ sở công an tỉnh muốn điều một Phó giám đốc sở dẫn đội đến nhưng Tống Triêu Độ chỉ đích danh để y dẫn đội, là sự tín nhiệm của Phó chủ tịch tỉnh Tống đối với y, y liền vô cùng kích động, ra sức làm ra thành tích cho lãnh đạo vừa lòng.
Lịch Phi vừa thấy Hạ Tưởng liền vui mừng mà bắt chặt tay, Hạ Tưởng đi rồi, những ngày tháng mà y ở quận Hạ Mã coi như cũng tạm ổn, Hoàng Kiến Quân cũng rất chiếu cố y, tuy nhiên bởi vì Hạ Tưởng không còn ở đó, y cứ cảm thấy thiếu đi một chút nhiệt tình, vẫn cảm thấy ở bên cạnh Hạ Tưởng có tiền đồ, có động lực cho nên khi vừa thấy Hạ Tưởng liền rất kích động.
Hạ Tưởng và Lịch Phi bắt tay:
- Thế nào, có hứng thú đến thành phố Lang khuấy động hay không?
Một lời mà hai nghĩa, ý chỉ tổ điều tra bây giờ, lại là ám chỉ về sau có khả năng để Lịch Phi đến thành phố Lang, cũng không biết Lịch Phi có nghe hiểu hay không, dù sao cũng rất vui mừng mà gật đầu:
- Lãnh đạo nói cái gì thì là cái đó.
Trong phòng họp, Biểu Lý cùng Anh Thành đã báo cáo tỉ mỉ về quá trình mặt sẹo bỏ chạy với tổ điều tra.
Biểu Lý có chút uể oải không phấn chấn, phỏng chừng là đã bị Ngả Thành Văn phê bình. Tuy nhiên lúc trình bày việc mặt sẹo bỏ chạy vẫn nói rất nghiêm túc.
Sau khi Mặt sẹo chuyển đến trại tạm giam, bởi vì gã là người bị thương nên có một gian riêng, một hôm chuẩn bị chích thuốc gã đã nhân cơ hội bắt cóc y tá, chạy ra bên ngoài và được người bên ngoài tiếp ứng, thuận lợi ngồi xe chạy trốn. Cảnh sát điều động lực lượng vây vắt, cuối cùng vẫn để gã tẩu thoát. Hiện tại toàn bộ thành phố đều đóng chốt, đang bày ra thiên la địa võng lùng bắt mặt sẹo quy án.
Quá trình chạy trốn hơi ly kỳ nhưng quả thật là đã xảy ra. Biểu Lý cũng thừa nhận sự quản lý trong trại tạm giam còn tồn tại lỗ hổng. Lúc ấy y đang trực ở cục Công an thành phố, hiện tại giám đốc trại tạm giam Đằng Vĩnh cũng tạm thời đình chỉ công tác chịu sự điều tra, đồng thời Biểu Lý cũng giải vây cho Đằng Vĩnh, nói là bình thường trại tạm giam đã quen lơi lỏng, cho rằng không có ai dám chạy trốn, sự kiện mặt sẹo đã cho toàn bộ trại tạm giam một tiếng chuông cảnh báo.
Biểu Lý lại thừa nhận sai sót với Hạ Tưởng, tỏ vẻ sẽ nhận bất cứ xử phạt gì từ Thành ủy, nhưng có một điều, nhất định phải chờ sau khi y tự tay bắt được mặt sẹo, cho dù cách chức ngay tại chỗ y cũng chấp nhận.
Không chỉ là Biểu Lý, Anh Thành cũng hận mặt sẹo thấu xương. Anh Thành nói bổ sung thêm, trên cơ bản có thể kết luận trại tạm giam có nội gian.
Vu Binh có góc độ nhìn vấn đề rất chuẩn xác, y đưa ra ba ý kiến, một là sẽ điều tra nội bộ cả trại tạm giam, từ lộ trình chạy trốn của mặt sẹo ở trại tạm giam xem gã đi qua phòng những người nào, làm như thế nào mà thuận lợi bắt cóc con tin trốn ra khỏi phòng y tế, dọc theo đường đi đã gặp ai v.v… Đại khái là có thể phán định mức độ quen thuộc trại tạm giam của gã. Hai là, mặt sẹo làm sao cùng người tiếp ứng bên ngoài ước định thời gian, vì sao cảnh sát gác ở bên ngoài trước đó không có phát hiện chiếc xe khả nghi. Ba là, mặt sẹo chạy trốn có mục đích chủ yếu là gì, là chạy trối chết, hay là trả thù xã hội? Phải phái cảnh sát âm thầm bảo vệ sự an toàn cho Phó thị trưởng Hạ, đồng thời liệt danh sách tất cả những người có liên quan đến mặt sẹo ở thành phố Lang rồi phái người đi theo dõi.
Điều cuối cùng, có thể bắt tay từ Tứ Tiểu Long, bọn họ chắc chắn biết mặt sẹo có những điểm dừng chân nào ở thành phố này.
Về phần Biểu Lý và Anh Thành là phải gánh vác trách nhiệm, Vu Binh cũng không nhắc đến, y đến là để độc lập điều tra vấn đề mặt sẹo chạy trốn có thông đồng với người trong nội bộ cục Công an thành phố Lang hay không, chứ không phải truy cứu trách nhiệm xử phạt nội bộ trong cục Công an thành phố, y sẽ không đi quá giới hạn.
Buổi chiều, nhóm người Vu Binh đi đến cục Công an thành phố tiến hành bước đầu tiếp xúc và lấy lời khai, Lộ Hồng Chiêm đứng ra phát biểu trước nhóm Đảng bộ cục Công an thành phố, hoan nghênh các đồng chí của tổ điều tra đến cục Công an thành phố điều tra lấy chứng cứ, yêu cầu các đồng chí toàn cục phải phục tùng, cố gắng phối hợp công tác với tổ điều tra, muốn sức ra sức, cần người cho người, không được có bất cứ thoái thác, trì hoãn nào.
Ít nhất, Lộ Hồng Chiêm ở mặt ngoài là có coi trọng tổ điều tra.
Ngày hôm sau, tổ điều tra tiến hành công tác khẩn trương và bận rộn, nhưng Lịch Phi cũng không có đi theo tổ điều tra đến trại tạm giam lấy chứng cứ tại hiện trường mà là đi cùng với Tiêu Ngũ, tìm hiểu kỹ càng về hiện trạng thành phố Lang, và còn làm theo chỉ thị của Hạ Tưởng, âm thầm điều tra thăm viếng.
Vào lúc giữa trưa, từ Tỉnh ủy truyền đến kết quả xử lý Đồ Quân, Tỉnh ủy quyết định đồng chí Đồ Quân bởi vì vấn đề kinh tế không thể đảm nhiệm chức Ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Lang, cho giữ lại chức Đảng viên để xem xét một năm, đồng thời đề cử đồng chí Trần Trí Tiệp làm Ủy viên Thành ủy, Ủy viên thường vụ thành phố Lang.
Thành ủy thành phố Lang lập tức mở hội nghị toàn thể, tuyên bố sẽ hoàn toàn phục tùng quyết định của Tỉnh ủy, cũng đệ trình Hội đồng nhân dân thành phố cách chức Phó thị trưởng của Đồ Quân, đề danh đồng chí Trần Trí Tiệp làm Phó thị trưởng.
Từ đó, sự kiện Đồ Quân chính thức kết thúc, là dấu hiệu rất bất lợi cho Cổ Hướng Quốc, hoàn toàn mất đi khả năng nắm giữ và điều khiển trong Ủy ban nhân dân thành phố, và cũng không còn người tích cực dẫn đầu. Mà việc đề danh Trần Trí Tiệp cũng dự báo sức ảnh hưởng của Tỉnh ủy đối với thành phố Lang mở rộng thêm một bước.
Bởi vì Trần Trí Tiệp là một trong những thân tín ít ỏi của Tống Triêu Độ.
Hạ Tưởng hơi mừng rỡ, bởi vì lần này Tỉnh ủy đề danh, đã không có một chút tin tức gì lan truyền ra trước đó, ngay cả hắn cũng không đoán được là ai sẽ tới thành phố Lang nhậm chức, nếu chẳng may là Phạm Duệ Hằng đề danh hoặc là trung ương lại nhúng tay xếp đặt một gã giống như Cổ Hướng Quốc thì chẳng phải công sức sẽ đổ sông đổ biển sao?
Cũng may, Tống Triêu Độ đã bắt được cơ hội đúng lúc, Hạ Tưởng thở phào nhẹ nhõm, Trần Trí Tiệp đến sẽ tăng thêm quyền phát ngôn của hắn ở hội nghị thường vụ, khiến địa vị của hắn càng thêm vững chắc. Đồng thời, ở bên trong Ủy ban nhân dân thành phố cũng có đồng minh vững chắc.
Trần Trí Tiệp năm nay 38 tuổi, vốn là Phó trưởng ban thư ký văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh, trước kia đảm nhiệm qua chức Chủ tịch huyện, Bí thư huyện ủy, sau khi làm Bí thư huyện ủy thì trực tiếp tiến vào văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh đảm nhiệm chức Phó trưởng ban thư ký, vẫn cùng Tống Triêu Độ quan hệ chặt chẽ, cũng rất được Tống Triêu Độ khen ngợi.
Hạ Tưởng và Trần Trí Tiệp không quá quen thuộc nhưng đều biết nhau, cũng gặp qua hai lần, ấn tượng cũng không tệ lắm, cảm giác y là một người có tính cách hướng nội, cực kỳ có chủ kiến, không dễ tiếp xúc, có cá tính, nhưng có một điều, nếu y đã nhận thức đúng về một người rồi sẽ rất khó thay đổi cái nhìn.
May là y cũng rất yêu thích Hạ Tưởng, Hạ Tưởng cũng là nghe được từ miệng Tống Nhất Phàm., Trần Trí Tiệp có vài lần đến nhà họ Tống, có nhắc tới hắn, cứ luôn miệng khen ngợi hắn. Tuy nhiên Tống Nhất Phàm không thích Trần Trí Tiệp, cho rằng y rất cứng nhắc, không thú vị.
Hạ Tưởng rất vui sướng nhưng cũng không khỏi bùi ngùi, thành phố Lang non trẻ đều là các Ủy viên thường vụ trẻ tuổi, trên cơ bản là trại tập trung những người có thực lực, tất cả đều có là hậu thuẫn mạnh mẽ, lai lịch không tầm thường. Cũng phải thôi, không có chỗ dựa hùng mạnh vững chắc thì làm sao có khả năng một nhóm cán bộ cấp Phó giám đốc sở trẻ tuổi lại tập họp cùng một chỗ?
Tan họp xong, Cổ Hướng Quốc không nói lời nào trở về văn phòng, Hạ Tưởng quay về văn phòng của mình vừa lúc phải đi qua văn phòng Cổ Hướng Quốc, liền nghe được tiếng gọi điện thoại bên trong, dường như là gọi cho Bắc Kinh. Hạ Tưởng đương nhiên không tiện nghe lén nên lắc đầu mỉm cười quay về văn phòng.
Vừa mới ngồi xuống, chợt nghe thấy tiếng nói lúng túng của Lý Tài Nguyên:
- A! Bí thư Ngả đã đến, xin mời vào... Phó thị trưởng Hạ, Bí thư Ngả tới rồi.
Ngả Thành Văn đích thân tới, Hạ Tưởng phải đi ra nghênh đón, vội đứng dậy đi ra bên ngoài, mới vừa đi đến gian ngoài, Ngả Thành Văn đã đi lên, y cười ha hả:
- Khách khí cái gì, tôi chỉ là đến xem qua chứ không có chuyện gì đâu.
Khi nói chuyện, Ngả Thành Văn quay đầu lại nhìn Lý Tài Nguyên một cái:
- Tài nguyên, vấn đề của cậu tôi đã dặn dò đồng chí Hiểu Lượng xử lý rồi, tin là không đến hai ngày là có thể bãi bỏ xử phạt đối với cậu.
Lý Tài Nguyên vốn đã bị xử phạt hơn một năm, rốt cục chính miệng Bí thư Ngả nói ra có thể bãi bỏ mọi xử phạt nên không khỏi mừng rỡ:
- Cảm ơn Bí thư Ngả, cảm ơn lãnh đạo Thành ủy.
Hiếm khi Ngả Thành Văn kiên nhẫn nói với Lý Tài Nguyên, cười nói:
- Người cậu cần cảm tạ nhất phải là Phó thị trưởng Hạ, nếu anh ta không tuệ nhãn thức châu (tinh mắt biết nhìn người), thì bây giờ cậu vẫn là minh châu mông trần (ngọc quý bị bụi che lấp).
Liên tiếp dùng hai câu thành ngữ để hình dung Lý Tài Nguyên, khiến cho y thụ sủng nhược kinh (được sủng ái mà lo sợ).
Hạ Tưởng nhìn Ngả Thành Văn đầy thâm ý, trong lòng hắn hiểu rõ, hành động này của Ngả Thành Văn hôm nay có liên quan đến việc y nghe được tin tức từ Ủy ban Kỷ luật tỉnh và việc bổ nhiệm trong Tỉnh ủy trước đó.
Quả nhiên, vừa vào văn phòng Ngả Thành Văn đã nhẹ nhàng đóng cửa lại, vẻ mặt cười tủm tỉm:
- Hơi không ngờ đấy, Phó thị trưởng Hạ, tôi tưởng rằng là Bắc Kinh sẽ điều tới một người nhận chức Phó thị trưởng, không ngờ quyền chủ động bị Tỉnh ủy giành mất, cậu biết tin tức gì bên trong không? Còn nữa, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Lý và cậu có quan hệ cũng không tồi phải không?
Tuy rằng nói hơi trực tiếp nhưng vẻ mặt Ngả Thành Văn cười tủm tỉm, tỏ vẻ như là nói chuyện phiếm chỉ là thuận miệng hỏi mà thôi, cũng khiến Hạ Tưởng không có cách nào khác, đành phải cười đáp:
- Tôi cũng cảm thấy rất bất ngờ trước quyết định của Tỉnh ủy, còn tưởng rằng sau vài ngày mới chọn được người, không ngờ đã cùng lúc tuyên bố. Chủ nhiệm Lý và tôi có gặp mặt một lần, cũng cùng nhau ăn cơm, ngoài ra thì không còn gì thân thiết hơn.
Ngả Thành Văn vẫn tươi cười, tuy rằng bán tín bán nghi lời Hạ Tưởng vừa nói nhưng cũng biết với quan hệ giữa mình và Hạ Tưởng nếu lại hỏi kỹ thêm sẽ không thích hợp, liền ha hả cười, tỏ vẻ thoải mái mà nói:
- Đồng chí Trần Trí Tiệp có kinh nghiệm công tác phong phú, đến thành phố Lang đảm nhiệm chức Phó thị trưởng Ủy viên thường vụ là chứng tỏ ánh mắt Tỉnh ủy nhìn xa trông rộng.
Vừa nói kiểu quan xong, lại đi vào việc chính.
- Tôi nghe nói, Phó thị trưởng Hạ cũng quen biết Trần Trí Tiệp?
Nói bóng nói gió là để tìm hiểu nội tình, Hạ Tưởng cười thầm, Ngả Thành Văn cũng muốn biết quan hệ giữa hắn và Trần Trí Tiệp, từ đó tự định liệu trong lòng để bắt đầu đặt lại lập trường trong Thành ủy, hắn hơi chần chừ, nhưng vẫn nói:
- Cũng coi như quen biết...
Coi như cho Ngả Thành Văn một câu trả lời lấp lửng, cụ thể Ngả Thành Văn có cảm nghĩ thế nào thì mặc ông ta.
Ngả Thành Văn thấy Hạ Tưởng nói khá nghiêm túc nên cũng không miễn cưỡng, sau khi nói vài câu tán gẫu thì làm bộ như nhớ tới gì đó, liền nói:
- Đúng rồi, nhớ trước kia nghe ai từng nói, để tồi nghĩ xem, đúng rồi, dường như là Phó thị trưởng Thụy trong lúc vô tình có nhắc đến mặt sẹo trước kia có nương nhờ Nga Ni Trần, Nga Ni Trần chê mặt sẹo trước kia ở phía nam từng theo người khác, sợ gã không trung thành nên không thu nhận và giúp đỡ gã. Tuy nhiên mặt sẹo và Trần Đại Đầu quan hệ không tồi, Trần Đại Đầu thích uống rượu, mặt sẹo cũng thích uống rượu, hai người từ tiệc rượu và thành bạn rượu...
Ngả Thành Văn cũng không phải là do vô tình nói ra mà là y có ý ám chỉ, cung cấp cho Hạ Tưởng một manh mối cực kỳ quý báu. Ngả Thành Văn đi đã lâu, Hạ Tưởng mới bừng tỉnh từ trong sự khiếp sợ, Ngả Thành Văn hay thật, đúng là một lão cáo già, giờ là lúc nào rồi mà còn cất giấu một manh mối quan trọng, phải chờ tới thời khắc quan trọng mới nửa che nửa đậy mà vạch trần ra.
Phải thừa nhận y quả thật là một chính khách vô cùng ưu tú. Đồng thời cũng phải thừa nhận Ngả Thành Văn đã mở ra một cánh cửa lớn cho tổ điều tra.
…
Nghe được thư ký Lưu Lâm Nham thuật lại Ngả Thành Văn đích thân đến văn phòng Hạ Tưởng nói chuyện, Cổ Hướng Quốc không tỏ thái độ gì mà phất tay bảo thư ký đi ra ngoài, y đóng chặt cửa phòng, liên tục hút thuốc lá, sắc mặt tối tăm rất đáng sợ.
Hạ Tưởng có thủ đoạn nhiều vô kể, mới chỉ là một Phó thị trưởng thường trực, xếp hàng thứ năm trong Thành ủy, có thể tung hoành ngang dọc, nhanh chóng mở ra cục diện, chẳng những lật đổ Đồ Quân, chèn ép Lộ Hồng Chiêm, chỉ trong vài chiêu đã làm cho Nga Ni Trần không có sức trả đòn, hắn quả thực thông minh như yêu nghiệt, xảo quyệt như cáo, hắn dựa vào cái gì?
Đúng rồi, Hạ Tưởng dựa vào cái gì? Nhưng Cổ Hướng Quốc càng hiểu rõ một điều là, mặc kệ Hạ Tưởng dựa vào cái gì, hắn đã đạt được bước đầu thắng lợi ở thành phố Lang, đồng thời cũng sắp đứng vững bước chân. Trần Trí Tiệp nhậm chức thì quyền phát ngôn của Hạ Tưởng ở Thành ủy sẽ lớn hơn, đồng thời sức ảnh hưởng của hắn ở Ủy ban nhân dân thành phố cũng sẽ càng ngày càng tăng.
Trần Trí Tiệp là người của Tống Triêu Độ, trước mắt Tống Triêu Độ là hậu thuẫn lớn nhất của Hạ Tưởng tại tỉnh Yến, Cổ Hướng Quốc trong lòng biết rất rõ. Vốn dĩ phía Bắc Kinh đã nói với y có thể Bắc Kinh sẽ điều một người đến làm Phó thị trưởng Ủy viên thường vụ, còn có thể cùng gã một lòng, Không ngờ tỉnh Yến đứng vững trước áp lực từ Bắc Kinh, nhanh chóng quyết định ứng cử viên, khiến ý nguyện của gã thất bại.
Cổ Hướng Quốc như có một cảm giác bị trật sống lưng, hơn nữa bởi vì dùng sức quá mạnh thiếu chút là vặn cả cổ. Chỉ có điều cho dù nổi giận cũng phải chôn ở trong lòng, không được thể hiện ra ngoài, nếu không sẽ thành bất mãn với quyết định của Tỉnh ủy, chính là không biết làm quan.
Vừa tuyên bố bổ nhiệm Trần Trí Tiệp, Cổ Hướng Quốc liền lập tức gọi điện thoại đến Bắc Kinh, biết được ở thời khắc mấu chốt là do Diệp Thạch Sinh sắp xếp chúng nghị, tán thành quyết định đề danh của Tống Triêu Độ, ngay cả mặt mũi của Mai Thái Bình và Phạm Duệ Hằng cũng không nể, thái độ vô cùng kiên quyết, hoàn toàn ngoài dự đoán của mọi người. Bởi vì từ trước tới nay quan hệ giữa Diệp Thạch Sinh và Tống Triêu Độ cũng không mấy thân thiết, hai người rất ít khi cùng nhau hợp tác, nhưng trong việc chọn người làm Phó thị trưởng Ủy viên thường vụ thành phố Lang lại một sáng một tối, phối hợp rất ăn ý. Hơn nữa Diệp Thạch Sinh trước giờ chưa từng hỗ trợ Tống Triêu Độ, khiến cho tất cả mọi người rất kinh ngạc, không rõ từ khi nào Bí thư Diệp và Phó chủ tịch tỉnh Tống bỗng nhiên lại thân với nhau? Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Cổ Hướng Quốc lại có thể mơ hồ đoán ra, e rằng là do Hạ Tưởng đã chu toàn từ bên trong.
Vốn trong Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, việc đề danh Thôi Hướng được Phạm Duệ Hằng, Mai Thái Bình, Mã Tiêu và gần nửa sổ Ủy viên thường vụ ủng hộ, mà Tống Triêu Độ đề danh Trần Trí Tiệp chỉ được ba người Vương Bằng Phi, Hồ Tăng Chu, Trương Xán Dương ủng hộ, Lý Ngôn Hoằng và Cao Tấn Chu trung lập, vẫn không tỏ thái độ gì. Trước mắt thấy tình thế của Tống Triêu Độ cực kỳ bất lợi, ở thời khắc cuối cùng Diệp Thạch Sinh bỗng ra sức ủng hộ Trần Trí Tiệp, hơn nữa thái độ không có gì để nghi ngờ, trực tiếp chống lại áp lực từ khắp nơi.
Thái độ Diệp Thạch Sinh chưa từng cứng rắn, mạnh mẽ như vậy.
Diệp Thạch Sinh vừa tỏ thái độ, Lý Ngôn Hoằng và Cao Tấn Chu đều phụ họa theo lời đề nghị của Tống Triêu Độ, và thuận lợi thông qua việc đề cử.
Quan Thần
- Phó thị trưởng Hạ, đã lâu không liên lạc, nghe nói cậu ở thành phố Lang triển khai công tác cũng không tệ lắm? Chúc mừng.
Giọng nói của Lý Ngôn Hoằng nghe vô cùng thoải mái, câu đầu tiên không tính là câu mở đầu chính thức.
- Vừa mới cùng Tài Giang nói chuyện điện thoại, gần đây ông ta phải quay về Bắc Kinh một chuyến, nói rất muốn gặp cậu, cậu có thời gian thì gọi điện cho Tài Giang, có lẽ ông ấy có chuyện muốn dặn dò cậu.
Lý Ngôn Hoằng nhắc đến Ngô Tài Giang trước là một ám chỉ, ý là y nể mặt nhà họ Ngô gia mới cùng hắn trò chuyện, những lời tiếp theo cũng là bởi vì phù hợp với ích lợi nhà họ Ngô mới cố ý nói đến.
Hạ Tưởng ha hả cười, khách sáo nói vài câu, chợt lại nghe Lý Ngôn Hoằng nói:
- Vụ án Đồ Quân sau khi được Ủy ban Kỷ luật điều tra lấy chứng cứ đã báo báo lên Tỉnh ủy. Ý kiến của Ủy ban Kỷ luật tỉnh là giữ lại chức Đảng viên để xem xét, cắt đi chức vụ Ủy viên thường vụ Thành ủy và đề nghị Hội đồng nhân dân thành phố Lang theo đó bãi miễn chức vụ Phó thị trưởng. Lập tức sẽ tổ chức hội nghị công tác Bí thư, không nói nhiều nữa, cậu tự định liệu là được rồi...
Cách chức nhưng không khai trừ Đảng viên, cũng không nhắc tới truy cứu trách nhiệm hình sự, quả thật trong lòng Hạ Tưởng đã hiểu rõ, trước mắt đã là kết quả tốt nhất, muốn loại bỏ Đồ Quân là không thể nào, bà ta có hậu thuẫn cứng rắn mạnh mẽ, chủ yếu là Dương Bân vừa chết, Thường Quốc Khánh mất tích, chứng cứ cuối cùng cũng không còn nên Đồ Quân đã không thất bại thảm hại.
Bảo lưu chức vụ Đảng viên thì còn có khả năng làm lại từ đầu.
Đấu tranh chính trị là như thế, đối thủ vồ đến quả thật cũng rất nhanh lại bắt được điểm yếu mới khiến Đồ Quân một phen thở hổn hển. Tuy nhiên Hạ Tưởng cũng đã khá vừa lòng với kết quả hiện tại, tin là Lý Ngôn Hoằng đã cố gắng hết sức mình, nếu không y cũng sẽ không chủ động gọi điện thoại cho mình để tiết lộ tin tức trước.
Hạ Tưởng do dự một lát, vẫn chủ động tìm đến Ngả Thành Văn nói về kết luận của Ủy ban Kỷ luật tỉnh. Trên cơ bản Lý Ngôn Hoằng tiết lộ tin tức, tin rằng đã được thông qua ở hội nghị Bí thư, trong hội nghị thường vụ cũng sẽ không có gì thay đổi nữa, vài ngày sau Tỉnh ủy sẽ chính thức công bố ra ngoài.
Đồng thời còn có thể tuyên bố người nhậm chức Phó thị trưởng Ủy viên thường vụ Thành ủy mới.
Ngả Thành Văn sau khi nghe xong, khẽ gật đầu với Hạ Tưởng nói:
- Đã là kết quả tốt nhất rồi, Phó thị trưởng Hạ, đối thủ của chúng ta vẫn vô cùng hùng mạnh, phải tỉnh táo không thể có một chút lơ là.
Sau đó còn nói tới ứng cử viên mới cho chức Phó thị trưởng Ủy viên thường vụ. Ngả Thành Văn và Hạ Tưởng đều nhất trí, hoặc là đề bạt Thiệu Đinh ngay trong Thành ủy, hoặc là Tỉnh ủy điều người đến, khả năng lớn nhất là Tỉnh ủy sẽ điều người đến.
Vào giữa trưa, tổ điều tra đã đến thành phố Lang, cùng lúc đó tin tức có liên quan đến vụ án Đồ Quân bắt đầu lén lút lan truyền trong tòa nhà Thành ủy.
Cổ Hướng Quốc sau khi nghe được tin tức đã liên tiếp gọi vài cuộc điện thoại, cuối cùng vẫn là tức giận đến quăng cả điện thoại, ngồi xuống buồn bực một hồi lại gọi điện thoại cho Lộ Hồng Chiêm, bảo Lộ Hồng Chiêm đặc biệt chiếu cố một chút đến tổ điều tra sở Công an tỉnh, đừng cho tổ điều tra tiếp xúc với bất cứ những gì có giá trị.
Hạ Tưởng đại diện Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, cùng Biểu Lý, Anh Thành ra mặt tiếp đón tổ điều tra.
Vu Binh là Trưởng phòng Hình sự sở Công an, cho y ra mặt, chứng tỏ sở Công an tỉnh rất coi trọng điều tra vụ án mặt sẹo trốn thoát. Vu Binh 45 tuổi tuy rằng là xuất thân hình sự nhưng bộ dạng rất trắng trẻo, hơi có vẻ như bạch diện thư sinh, ăn mặc sạch sẽ gọn gàng, thân thiết mà bắt tay với Hạ Tưởng, thái độ rất tốt.
Không tốt không được, Vu Binh biết rất rõ quan hệ giữa Tống Triêu Độ và Hạ Tưởng. Vốn dĩ sở công an tỉnh muốn điều một Phó giám đốc sở dẫn đội đến nhưng Tống Triêu Độ chỉ đích danh để y dẫn đội, là sự tín nhiệm của Phó chủ tịch tỉnh Tống đối với y, y liền vô cùng kích động, ra sức làm ra thành tích cho lãnh đạo vừa lòng.
Lịch Phi vừa thấy Hạ Tưởng liền vui mừng mà bắt chặt tay, Hạ Tưởng đi rồi, những ngày tháng mà y ở quận Hạ Mã coi như cũng tạm ổn, Hoàng Kiến Quân cũng rất chiếu cố y, tuy nhiên bởi vì Hạ Tưởng không còn ở đó, y cứ cảm thấy thiếu đi một chút nhiệt tình, vẫn cảm thấy ở bên cạnh Hạ Tưởng có tiền đồ, có động lực cho nên khi vừa thấy Hạ Tưởng liền rất kích động.
Hạ Tưởng và Lịch Phi bắt tay:
- Thế nào, có hứng thú đến thành phố Lang khuấy động hay không?
Một lời mà hai nghĩa, ý chỉ tổ điều tra bây giờ, lại là ám chỉ về sau có khả năng để Lịch Phi đến thành phố Lang, cũng không biết Lịch Phi có nghe hiểu hay không, dù sao cũng rất vui mừng mà gật đầu:
- Lãnh đạo nói cái gì thì là cái đó.
Trong phòng họp, Biểu Lý cùng Anh Thành đã báo cáo tỉ mỉ về quá trình mặt sẹo bỏ chạy với tổ điều tra.
Biểu Lý có chút uể oải không phấn chấn, phỏng chừng là đã bị Ngả Thành Văn phê bình. Tuy nhiên lúc trình bày việc mặt sẹo bỏ chạy vẫn nói rất nghiêm túc.
Sau khi Mặt sẹo chuyển đến trại tạm giam, bởi vì gã là người bị thương nên có một gian riêng, một hôm chuẩn bị chích thuốc gã đã nhân cơ hội bắt cóc y tá, chạy ra bên ngoài và được người bên ngoài tiếp ứng, thuận lợi ngồi xe chạy trốn. Cảnh sát điều động lực lượng vây vắt, cuối cùng vẫn để gã tẩu thoát. Hiện tại toàn bộ thành phố đều đóng chốt, đang bày ra thiên la địa võng lùng bắt mặt sẹo quy án.
Quá trình chạy trốn hơi ly kỳ nhưng quả thật là đã xảy ra. Biểu Lý cũng thừa nhận sự quản lý trong trại tạm giam còn tồn tại lỗ hổng. Lúc ấy y đang trực ở cục Công an thành phố, hiện tại giám đốc trại tạm giam Đằng Vĩnh cũng tạm thời đình chỉ công tác chịu sự điều tra, đồng thời Biểu Lý cũng giải vây cho Đằng Vĩnh, nói là bình thường trại tạm giam đã quen lơi lỏng, cho rằng không có ai dám chạy trốn, sự kiện mặt sẹo đã cho toàn bộ trại tạm giam một tiếng chuông cảnh báo.
Biểu Lý lại thừa nhận sai sót với Hạ Tưởng, tỏ vẻ sẽ nhận bất cứ xử phạt gì từ Thành ủy, nhưng có một điều, nhất định phải chờ sau khi y tự tay bắt được mặt sẹo, cho dù cách chức ngay tại chỗ y cũng chấp nhận.
Không chỉ là Biểu Lý, Anh Thành cũng hận mặt sẹo thấu xương. Anh Thành nói bổ sung thêm, trên cơ bản có thể kết luận trại tạm giam có nội gian.
Vu Binh có góc độ nhìn vấn đề rất chuẩn xác, y đưa ra ba ý kiến, một là sẽ điều tra nội bộ cả trại tạm giam, từ lộ trình chạy trốn của mặt sẹo ở trại tạm giam xem gã đi qua phòng những người nào, làm như thế nào mà thuận lợi bắt cóc con tin trốn ra khỏi phòng y tế, dọc theo đường đi đã gặp ai v.v… Đại khái là có thể phán định mức độ quen thuộc trại tạm giam của gã. Hai là, mặt sẹo làm sao cùng người tiếp ứng bên ngoài ước định thời gian, vì sao cảnh sát gác ở bên ngoài trước đó không có phát hiện chiếc xe khả nghi. Ba là, mặt sẹo chạy trốn có mục đích chủ yếu là gì, là chạy trối chết, hay là trả thù xã hội? Phải phái cảnh sát âm thầm bảo vệ sự an toàn cho Phó thị trưởng Hạ, đồng thời liệt danh sách tất cả những người có liên quan đến mặt sẹo ở thành phố Lang rồi phái người đi theo dõi.
Điều cuối cùng, có thể bắt tay từ Tứ Tiểu Long, bọn họ chắc chắn biết mặt sẹo có những điểm dừng chân nào ở thành phố này.
Về phần Biểu Lý và Anh Thành là phải gánh vác trách nhiệm, Vu Binh cũng không nhắc đến, y đến là để độc lập điều tra vấn đề mặt sẹo chạy trốn có thông đồng với người trong nội bộ cục Công an thành phố Lang hay không, chứ không phải truy cứu trách nhiệm xử phạt nội bộ trong cục Công an thành phố, y sẽ không đi quá giới hạn.
Buổi chiều, nhóm người Vu Binh đi đến cục Công an thành phố tiến hành bước đầu tiếp xúc và lấy lời khai, Lộ Hồng Chiêm đứng ra phát biểu trước nhóm Đảng bộ cục Công an thành phố, hoan nghênh các đồng chí của tổ điều tra đến cục Công an thành phố điều tra lấy chứng cứ, yêu cầu các đồng chí toàn cục phải phục tùng, cố gắng phối hợp công tác với tổ điều tra, muốn sức ra sức, cần người cho người, không được có bất cứ thoái thác, trì hoãn nào.
Ít nhất, Lộ Hồng Chiêm ở mặt ngoài là có coi trọng tổ điều tra.
Ngày hôm sau, tổ điều tra tiến hành công tác khẩn trương và bận rộn, nhưng Lịch Phi cũng không có đi theo tổ điều tra đến trại tạm giam lấy chứng cứ tại hiện trường mà là đi cùng với Tiêu Ngũ, tìm hiểu kỹ càng về hiện trạng thành phố Lang, và còn làm theo chỉ thị của Hạ Tưởng, âm thầm điều tra thăm viếng.
Vào lúc giữa trưa, từ Tỉnh ủy truyền đến kết quả xử lý Đồ Quân, Tỉnh ủy quyết định đồng chí Đồ Quân bởi vì vấn đề kinh tế không thể đảm nhiệm chức Ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Lang, cho giữ lại chức Đảng viên để xem xét một năm, đồng thời đề cử đồng chí Trần Trí Tiệp làm Ủy viên Thành ủy, Ủy viên thường vụ thành phố Lang.
Thành ủy thành phố Lang lập tức mở hội nghị toàn thể, tuyên bố sẽ hoàn toàn phục tùng quyết định của Tỉnh ủy, cũng đệ trình Hội đồng nhân dân thành phố cách chức Phó thị trưởng của Đồ Quân, đề danh đồng chí Trần Trí Tiệp làm Phó thị trưởng.
Từ đó, sự kiện Đồ Quân chính thức kết thúc, là dấu hiệu rất bất lợi cho Cổ Hướng Quốc, hoàn toàn mất đi khả năng nắm giữ và điều khiển trong Ủy ban nhân dân thành phố, và cũng không còn người tích cực dẫn đầu. Mà việc đề danh Trần Trí Tiệp cũng dự báo sức ảnh hưởng của Tỉnh ủy đối với thành phố Lang mở rộng thêm một bước.
Bởi vì Trần Trí Tiệp là một trong những thân tín ít ỏi của Tống Triêu Độ.
Hạ Tưởng hơi mừng rỡ, bởi vì lần này Tỉnh ủy đề danh, đã không có một chút tin tức gì lan truyền ra trước đó, ngay cả hắn cũng không đoán được là ai sẽ tới thành phố Lang nhậm chức, nếu chẳng may là Phạm Duệ Hằng đề danh hoặc là trung ương lại nhúng tay xếp đặt một gã giống như Cổ Hướng Quốc thì chẳng phải công sức sẽ đổ sông đổ biển sao?
Cũng may, Tống Triêu Độ đã bắt được cơ hội đúng lúc, Hạ Tưởng thở phào nhẹ nhõm, Trần Trí Tiệp đến sẽ tăng thêm quyền phát ngôn của hắn ở hội nghị thường vụ, khiến địa vị của hắn càng thêm vững chắc. Đồng thời, ở bên trong Ủy ban nhân dân thành phố cũng có đồng minh vững chắc.
Trần Trí Tiệp năm nay 38 tuổi, vốn là Phó trưởng ban thư ký văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh, trước kia đảm nhiệm qua chức Chủ tịch huyện, Bí thư huyện ủy, sau khi làm Bí thư huyện ủy thì trực tiếp tiến vào văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh đảm nhiệm chức Phó trưởng ban thư ký, vẫn cùng Tống Triêu Độ quan hệ chặt chẽ, cũng rất được Tống Triêu Độ khen ngợi.
Hạ Tưởng và Trần Trí Tiệp không quá quen thuộc nhưng đều biết nhau, cũng gặp qua hai lần, ấn tượng cũng không tệ lắm, cảm giác y là một người có tính cách hướng nội, cực kỳ có chủ kiến, không dễ tiếp xúc, có cá tính, nhưng có một điều, nếu y đã nhận thức đúng về một người rồi sẽ rất khó thay đổi cái nhìn.
May là y cũng rất yêu thích Hạ Tưởng, Hạ Tưởng cũng là nghe được từ miệng Tống Nhất Phàm., Trần Trí Tiệp có vài lần đến nhà họ Tống, có nhắc tới hắn, cứ luôn miệng khen ngợi hắn. Tuy nhiên Tống Nhất Phàm không thích Trần Trí Tiệp, cho rằng y rất cứng nhắc, không thú vị.
Hạ Tưởng rất vui sướng nhưng cũng không khỏi bùi ngùi, thành phố Lang non trẻ đều là các Ủy viên thường vụ trẻ tuổi, trên cơ bản là trại tập trung những người có thực lực, tất cả đều có là hậu thuẫn mạnh mẽ, lai lịch không tầm thường. Cũng phải thôi, không có chỗ dựa hùng mạnh vững chắc thì làm sao có khả năng một nhóm cán bộ cấp Phó giám đốc sở trẻ tuổi lại tập họp cùng một chỗ?
Tan họp xong, Cổ Hướng Quốc không nói lời nào trở về văn phòng, Hạ Tưởng quay về văn phòng của mình vừa lúc phải đi qua văn phòng Cổ Hướng Quốc, liền nghe được tiếng gọi điện thoại bên trong, dường như là gọi cho Bắc Kinh. Hạ Tưởng đương nhiên không tiện nghe lén nên lắc đầu mỉm cười quay về văn phòng.
Vừa mới ngồi xuống, chợt nghe thấy tiếng nói lúng túng của Lý Tài Nguyên:
- A! Bí thư Ngả đã đến, xin mời vào... Phó thị trưởng Hạ, Bí thư Ngả tới rồi.
Ngả Thành Văn đích thân tới, Hạ Tưởng phải đi ra nghênh đón, vội đứng dậy đi ra bên ngoài, mới vừa đi đến gian ngoài, Ngả Thành Văn đã đi lên, y cười ha hả:
- Khách khí cái gì, tôi chỉ là đến xem qua chứ không có chuyện gì đâu.
Khi nói chuyện, Ngả Thành Văn quay đầu lại nhìn Lý Tài Nguyên một cái:
- Tài nguyên, vấn đề của cậu tôi đã dặn dò đồng chí Hiểu Lượng xử lý rồi, tin là không đến hai ngày là có thể bãi bỏ xử phạt đối với cậu.
Lý Tài Nguyên vốn đã bị xử phạt hơn một năm, rốt cục chính miệng Bí thư Ngả nói ra có thể bãi bỏ mọi xử phạt nên không khỏi mừng rỡ:
- Cảm ơn Bí thư Ngả, cảm ơn lãnh đạo Thành ủy.
Hiếm khi Ngả Thành Văn kiên nhẫn nói với Lý Tài Nguyên, cười nói:
- Người cậu cần cảm tạ nhất phải là Phó thị trưởng Hạ, nếu anh ta không tuệ nhãn thức châu (tinh mắt biết nhìn người), thì bây giờ cậu vẫn là minh châu mông trần (ngọc quý bị bụi che lấp).
Liên tiếp dùng hai câu thành ngữ để hình dung Lý Tài Nguyên, khiến cho y thụ sủng nhược kinh (được sủng ái mà lo sợ).
Hạ Tưởng nhìn Ngả Thành Văn đầy thâm ý, trong lòng hắn hiểu rõ, hành động này của Ngả Thành Văn hôm nay có liên quan đến việc y nghe được tin tức từ Ủy ban Kỷ luật tỉnh và việc bổ nhiệm trong Tỉnh ủy trước đó.
Quả nhiên, vừa vào văn phòng Ngả Thành Văn đã nhẹ nhàng đóng cửa lại, vẻ mặt cười tủm tỉm:
- Hơi không ngờ đấy, Phó thị trưởng Hạ, tôi tưởng rằng là Bắc Kinh sẽ điều tới một người nhận chức Phó thị trưởng, không ngờ quyền chủ động bị Tỉnh ủy giành mất, cậu biết tin tức gì bên trong không? Còn nữa, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Lý và cậu có quan hệ cũng không tồi phải không?
Tuy rằng nói hơi trực tiếp nhưng vẻ mặt Ngả Thành Văn cười tủm tỉm, tỏ vẻ như là nói chuyện phiếm chỉ là thuận miệng hỏi mà thôi, cũng khiến Hạ Tưởng không có cách nào khác, đành phải cười đáp:
- Tôi cũng cảm thấy rất bất ngờ trước quyết định của Tỉnh ủy, còn tưởng rằng sau vài ngày mới chọn được người, không ngờ đã cùng lúc tuyên bố. Chủ nhiệm Lý và tôi có gặp mặt một lần, cũng cùng nhau ăn cơm, ngoài ra thì không còn gì thân thiết hơn.
Ngả Thành Văn vẫn tươi cười, tuy rằng bán tín bán nghi lời Hạ Tưởng vừa nói nhưng cũng biết với quan hệ giữa mình và Hạ Tưởng nếu lại hỏi kỹ thêm sẽ không thích hợp, liền ha hả cười, tỏ vẻ thoải mái mà nói:
- Đồng chí Trần Trí Tiệp có kinh nghiệm công tác phong phú, đến thành phố Lang đảm nhiệm chức Phó thị trưởng Ủy viên thường vụ là chứng tỏ ánh mắt Tỉnh ủy nhìn xa trông rộng.
Vừa nói kiểu quan xong, lại đi vào việc chính.
- Tôi nghe nói, Phó thị trưởng Hạ cũng quen biết Trần Trí Tiệp?
Nói bóng nói gió là để tìm hiểu nội tình, Hạ Tưởng cười thầm, Ngả Thành Văn cũng muốn biết quan hệ giữa hắn và Trần Trí Tiệp, từ đó tự định liệu trong lòng để bắt đầu đặt lại lập trường trong Thành ủy, hắn hơi chần chừ, nhưng vẫn nói:
- Cũng coi như quen biết...
Coi như cho Ngả Thành Văn một câu trả lời lấp lửng, cụ thể Ngả Thành Văn có cảm nghĩ thế nào thì mặc ông ta.
Ngả Thành Văn thấy Hạ Tưởng nói khá nghiêm túc nên cũng không miễn cưỡng, sau khi nói vài câu tán gẫu thì làm bộ như nhớ tới gì đó, liền nói:
- Đúng rồi, nhớ trước kia nghe ai từng nói, để tồi nghĩ xem, đúng rồi, dường như là Phó thị trưởng Thụy trong lúc vô tình có nhắc đến mặt sẹo trước kia có nương nhờ Nga Ni Trần, Nga Ni Trần chê mặt sẹo trước kia ở phía nam từng theo người khác, sợ gã không trung thành nên không thu nhận và giúp đỡ gã. Tuy nhiên mặt sẹo và Trần Đại Đầu quan hệ không tồi, Trần Đại Đầu thích uống rượu, mặt sẹo cũng thích uống rượu, hai người từ tiệc rượu và thành bạn rượu...
Ngả Thành Văn cũng không phải là do vô tình nói ra mà là y có ý ám chỉ, cung cấp cho Hạ Tưởng một manh mối cực kỳ quý báu. Ngả Thành Văn đi đã lâu, Hạ Tưởng mới bừng tỉnh từ trong sự khiếp sợ, Ngả Thành Văn hay thật, đúng là một lão cáo già, giờ là lúc nào rồi mà còn cất giấu một manh mối quan trọng, phải chờ tới thời khắc quan trọng mới nửa che nửa đậy mà vạch trần ra.
Phải thừa nhận y quả thật là một chính khách vô cùng ưu tú. Đồng thời cũng phải thừa nhận Ngả Thành Văn đã mở ra một cánh cửa lớn cho tổ điều tra.
…
Nghe được thư ký Lưu Lâm Nham thuật lại Ngả Thành Văn đích thân đến văn phòng Hạ Tưởng nói chuyện, Cổ Hướng Quốc không tỏ thái độ gì mà phất tay bảo thư ký đi ra ngoài, y đóng chặt cửa phòng, liên tục hút thuốc lá, sắc mặt tối tăm rất đáng sợ.
Hạ Tưởng có thủ đoạn nhiều vô kể, mới chỉ là một Phó thị trưởng thường trực, xếp hàng thứ năm trong Thành ủy, có thể tung hoành ngang dọc, nhanh chóng mở ra cục diện, chẳng những lật đổ Đồ Quân, chèn ép Lộ Hồng Chiêm, chỉ trong vài chiêu đã làm cho Nga Ni Trần không có sức trả đòn, hắn quả thực thông minh như yêu nghiệt, xảo quyệt như cáo, hắn dựa vào cái gì?
Đúng rồi, Hạ Tưởng dựa vào cái gì? Nhưng Cổ Hướng Quốc càng hiểu rõ một điều là, mặc kệ Hạ Tưởng dựa vào cái gì, hắn đã đạt được bước đầu thắng lợi ở thành phố Lang, đồng thời cũng sắp đứng vững bước chân. Trần Trí Tiệp nhậm chức thì quyền phát ngôn của Hạ Tưởng ở Thành ủy sẽ lớn hơn, đồng thời sức ảnh hưởng của hắn ở Ủy ban nhân dân thành phố cũng sẽ càng ngày càng tăng.
Trần Trí Tiệp là người của Tống Triêu Độ, trước mắt Tống Triêu Độ là hậu thuẫn lớn nhất của Hạ Tưởng tại tỉnh Yến, Cổ Hướng Quốc trong lòng biết rất rõ. Vốn dĩ phía Bắc Kinh đã nói với y có thể Bắc Kinh sẽ điều một người đến làm Phó thị trưởng Ủy viên thường vụ, còn có thể cùng gã một lòng, Không ngờ tỉnh Yến đứng vững trước áp lực từ Bắc Kinh, nhanh chóng quyết định ứng cử viên, khiến ý nguyện của gã thất bại.
Cổ Hướng Quốc như có một cảm giác bị trật sống lưng, hơn nữa bởi vì dùng sức quá mạnh thiếu chút là vặn cả cổ. Chỉ có điều cho dù nổi giận cũng phải chôn ở trong lòng, không được thể hiện ra ngoài, nếu không sẽ thành bất mãn với quyết định của Tỉnh ủy, chính là không biết làm quan.
Vừa tuyên bố bổ nhiệm Trần Trí Tiệp, Cổ Hướng Quốc liền lập tức gọi điện thoại đến Bắc Kinh, biết được ở thời khắc mấu chốt là do Diệp Thạch Sinh sắp xếp chúng nghị, tán thành quyết định đề danh của Tống Triêu Độ, ngay cả mặt mũi của Mai Thái Bình và Phạm Duệ Hằng cũng không nể, thái độ vô cùng kiên quyết, hoàn toàn ngoài dự đoán của mọi người. Bởi vì từ trước tới nay quan hệ giữa Diệp Thạch Sinh và Tống Triêu Độ cũng không mấy thân thiết, hai người rất ít khi cùng nhau hợp tác, nhưng trong việc chọn người làm Phó thị trưởng Ủy viên thường vụ thành phố Lang lại một sáng một tối, phối hợp rất ăn ý. Hơn nữa Diệp Thạch Sinh trước giờ chưa từng hỗ trợ Tống Triêu Độ, khiến cho tất cả mọi người rất kinh ngạc, không rõ từ khi nào Bí thư Diệp và Phó chủ tịch tỉnh Tống bỗng nhiên lại thân với nhau? Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Cổ Hướng Quốc lại có thể mơ hồ đoán ra, e rằng là do Hạ Tưởng đã chu toàn từ bên trong.
Vốn trong Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, việc đề danh Thôi Hướng được Phạm Duệ Hằng, Mai Thái Bình, Mã Tiêu và gần nửa sổ Ủy viên thường vụ ủng hộ, mà Tống Triêu Độ đề danh Trần Trí Tiệp chỉ được ba người Vương Bằng Phi, Hồ Tăng Chu, Trương Xán Dương ủng hộ, Lý Ngôn Hoằng và Cao Tấn Chu trung lập, vẫn không tỏ thái độ gì. Trước mắt thấy tình thế của Tống Triêu Độ cực kỳ bất lợi, ở thời khắc cuối cùng Diệp Thạch Sinh bỗng ra sức ủng hộ Trần Trí Tiệp, hơn nữa thái độ không có gì để nghi ngờ, trực tiếp chống lại áp lực từ khắp nơi.
Thái độ Diệp Thạch Sinh chưa từng cứng rắn, mạnh mẽ như vậy.
Diệp Thạch Sinh vừa tỏ thái độ, Lý Ngôn Hoằng và Cao Tấn Chu đều phụ họa theo lời đề nghị của Tống Triêu Độ, và thuận lợi thông qua việc đề cử.
Quan Thần
Đánh giá:
Truyện Quan Thần
Story
Chương 833: Kết quả, mạch nước ngầm bắt đầu hoạt động
10.0/10 từ 34 lượt.