Quan Thần
Chương 1787: Ấn tượng đầu tiên
Hạ Tưởng lại nghĩ, có thể, hắn cứ kiên trì không buông tha, đối phương có thể làm gì hắn?
Hạ Tưởng cũng không uốn đi lượn lại, với quan hệ giữa hắn và Cổ Thu Thật, với giao tình Cổ Thu Thật gọi điện thoại thông báo trước, hắn trực tiếp hỏi:
- Bí thứ Cổ thấy thế nào?
Tiếng cười của Cổ Thu Thật từ Bắc Kinh xa xôi truyền đến, truyền qua loa điện thoại, vẫn rất rõ ràng như ở bên tai:
- Vừa quản đề bạt cán bộ, lại quản xử lí cán bộ, chẳng khác nào là cà rốt trong tay trái, gậy gộc trên tay phải, nếu nghe lời, liền đưa cà rốt ra, không nghe lời, thì giáng một gậy vào đầu. Cà rốt tuy là ăn ngon, nhưng có số người vẫn là phải đánh cho tỉnh, tôi vẫn cảm thấy anh nắm cả hai thì mới khiến cho tôi yên lòng.
Lời đáp trả của Cổ Thu Thật rất sinh động thú vị, lại lộ ra sự lo lắng của y dành cho Hạ Tưởng, Hạ Tưởng liền ấm lòng, lần đầu tiên đưa ra yêu cầu với Cổ Thu Thật:
- Bí thư Cổ, tôi trước kia chưa từng yêu cầu gì không hợp lí, hôm nay, tôi muốn đưa ra một…
Lời còn chưa dứt, đã bị Cổ Thu Thật cắt ngang:
- Tôi biết ý anh, cho dù không giữ được vị trí Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, cũng sẽ tranh thủ đủ thời gian cho anh.
- Cảm ơn bí thư Cổ
Hạ Tưởng trịnh trọng nói.
- Không cần cảm ơn tôi, anh phải cảm ơn Trịnh Thịnh và Tưởng Tuyết Tùng. Trịnh Thịnh đề nghị tồng bí thư, cần phải giữ nguyên chức Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật của anh, Tưởng Tuyết Tùng là người đầu tiên lên tiếng ở bộ chính trị, ủng hộ anh một mình giữ hai chức vụ.
Trịnh Thịnh ủng hộ hắn, có thể lí giải, bởi vì hắn lúc ở Tỉnh Tương với thân phận Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, vì Trịnh Thịnh đem về chiến tích lóa mắt. Mà căn cứ vào tin tức bên trong, Trịnh Thịnh vì thành tích chiến đấu chống tham nhũng xuất sắc ở tỉnh Tương, có hi vọng sau đại hội Hội đồng nhân dân lần thứ 18 tiến vào bộ chính trị.
Không có gì bất ngờ xảy ra, nhiệm kỳ mới, Trịnh Thịnh sẽ với thân phận Ủy viên bộ chính trị Trung ương làm chủ Sơn Thành.
Mà Bí thư Đảng ủy cục công an Sơn Thành đã im lặng đổi tướng - tuy rằng cục trưởng còn chưa thay người, nhưng liên tưởng đến bản lĩnh của Tống Triêu Đô ở Cát Giang, việc cục trưởng Sơn Thành thay người cũng chỉ là chuyện sớm muộn - rồi người nhậm chức Bí thư đảng ủy cục công an thành phố Sơn Thành, là xuất thân Đoàn hệ chính thống.
Toàn bộ bố cục được miêu tả sinh động.
Việc thay đổi Bí thư đảng ủy cục công an, hiển nhiên là để làm tốt trạm đầu khi Trịnh Thịnh tới nhậm chức. Không đổi người khác, lại đổi lực lượng chuyên chính trước, dụng tâm trong đó vô cùng sâu xa.
Tưởng Tuyết Tùng không ngờ ủng hộ hắn một mình giữ hai chức, cũng là ngoài dự kiến của Hạ Tưởng, khiến Hạ Tưởng hơi xúc động.
Bình tĩnh mà xem xét, Hạ Tưởng và Tưởng Tuyết Tùng cũng có giao tình, nhưng cũng không thân, chủ yếu là chưa có dịp qua lại nhiều, công tác cũng không cùng một chỗ. Tưởng Tuyết Tùng bỗng dưng tặng hắn một ân tình, Hạ Tưởng không thể thản nhiên nhận, nhất định phải đáp trả. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Hạ Tưởng cũng biết rõ, Tưởng Tuyết Tùng cũng có triển vọng, lại vì quan hệ mật thiết giữa y và Cổ Thu Thật. Có thể Tưởng Tuyết Tùng không tiện trực tiếp kết giao với Cổ Thu Thật, mượn chuyện của hắn để hắn nhớ lòng tốt, cũng để về sau khi có việc xảy ra, lại thông qua hắn, khiến Bí thư Thành ủy Bắc Kinh Cổ Thu Thật nhiệm kỳ sau thích hợp phối hợp với thế lực còn lại của Tưởng Tuyết Tùng ở Bắc Kinh
Đêm đầu tiên ở Dương Thành, đêm đã khuya, Hạ Tưởng không có chút buồn ngủ. Hai cuộc điện thoại khiến hắn thấy rõ nhiều điều sau màn sương mù, cũng làm cho cả thế cục hiện rõ một phần trước mắt hắn, tổng thể hướng đi trong nước, dần dần hình thành một hình dáng chung chung trong đầu hắn.
Thân là người trong quan trường, không thấy rõ tình hình, nhất định bại trận, nhất là từ phó bộ trở lên, càng phải thận trọng với phương hướng của chính quyền trung ương, không thì, tụt lại phía sau đừng trách.
Ngày hôm sau, Tỉnh ủy mời mở ra hội nghị thường vụ đầu tiên khi Hạ Tưởng đến nhận chức
Các phòng họp ở tỉnh ủy đều na ná nhau, cũng không có gì đặc biệt, Hạ Tưởng ngồi ở vị trí số ba, lần đầu tiên ngồi với toàn thể thành viên ở tỉnh Lĩnh Nam, hơi có chút cảm giác là lạ.
Xếp hạng Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh ở các bộ máy tỉnh ủy tỉnh khác, cũng sẽ không thấp, hơn nữa còn có tính độc lập rất cao, quyền lực không nhỏ, ngoại trừ chịu sự quản lí của Bí thư tỉnh ủy và điều khiển của Phó bí thư tỉnh ủy ra, không ai có lực ảnh hưởng đến quyết sách của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, bởi vậy Hạ Tưởng ngồi ở vị trí số ba, là lúc ánh mắt mọi người dán vào hắn, tuổi trẻ và xếp hạng của Hạ Tưởng lần nữa khiến mọi người phải nhìn thẳng vào sự thật - Hạ Tưởng là người tuổi trẻ nhất trong toàn bộ máy Tỉnh ủy, là nhân vật cấp quan trọng nắm quyền lớn thậm chí thực quyền vượt qua cả Mễ Kỷ Hỏa
Chuẩn xác mà nói, là nhân vật mấu chốt cấp quan trọng của tỉnh ủy Lĩnh Nam
Ánh mắt thản nhiên của Hạ Tưởng, cùng mỗi người gật đầu tỏ ý, làm người mới tới, hắn tỏ ra một mặt khiêm tốn, mặc dù hắn xếp hạng rất cao, nhưng vẫn ra vẻ tôn trọng tiền bối.
Trần Hạo Thiên tự không cần phải nói, ngồi ngay chính giữa, ánh mắt bình thản, ánh mắt ôn hòa. Mễ Kỷ Hỏa ngồi ở vị trí thứ hai, có thể vẫn chưa hoàn toàn nhập vai, ngồi trước hắn, không toát ra uy quyền và khí thế mà Chủ tịch của một tỉnh nên có.
Sau Hạ Tưởng, chính là Phó chủ tịch thường trực tỉnh Khang Hiếu
Sau Khang Hiếu, là ủy viên thường vụ Phó chủ tịch Thân Gia Hậu
Thân Gia Hậu cũng ngoài 50 tuổi, người Lĩnh Nam, béo mà lương thiện, chí ít bộ dạng rất thật thà, rất có cảm tình, khi ánh mắt Hạ Tưởng nhìn sang, ông liền tươi cười, vẻ tươi cười rất nhiệt tình, thậm chí còn có vài phần chân thành.
Sau Thân Gia Hậu, là Bí thư thành ủy Bằng Thành Trì Bình Phàm.
Bằng Thành tuyến đầu trần địa cải cách mở cửa, phân lượng ở Lĩnh Nam thậm chí cả nước đều rất nặng, xếp hạng của Bí thư Thành ủy Bằng Thành, bên trong tỉnh ủy, chẳng những cao hơn Bí thư thành ủy Dương Thành, xếp hạng thứ sáu, thậm chí còn cao hơn Trưởng ban tổ chức cán bộ và Bí thư chính ủy.
Không phải nói vị trí của Bằng Thành ở Lĩnh Nam quan trọng như thế, mà là vì Trì Bình Phàm không tầm thường mới khiến y xếp hạng phía trước
Trì Bình Phàm tuy rằng tên gọi bình phàm (bình thường), kỳ thực không có chút tầm thường, nay y 54 tuổi, từ lúc 46 bước bào phó bộ, đã đảm nhiệm ủy viên thường vụ tỉnh ủy tỉnh Tô, Bí thư thành ủy thành phố Ngô Đô. Mà hơn 20 năm qua, cán bộ cấp cao của địa khu Ngô Đô, không hề có vấn đề tham ô mà rơi đài, Ngô Đô được xưng là "đặc khu liêm khiết" trong nước.
46 tuổi liền trở thành cán bộ cấp cao cấp phó tỉnh, hơn nữa đảm nhiệm Bí thư Thành ủy Ngô Đô, có thể thấy được Trì Bình Phàm tuyệt không tầm thường, có chỗ hơn người. Đương nhiên, vầng sáng trên người y rất nhiều, như các danh hiệu điềm đạm, đẹp trai, phong độ, cán bộ học giả, cao thủ đàn violong, vân vân… Sau khi y đảm nhiệm Bí thư Thành ủy Bằng Thành, liền dần dần bị người ta quên mất, người ta chỉ nhớ rõ Trì Bình Phàm có khuôn mặt tròn trĩnh, khí phách kinh người, có gương mặt khôi ngô thật không kém gì minh tinh điện ảnh, hơn nữa y hành sự thận trọng, tính tình chính trực, đã từng là giáo sư tiến sĩ, khiến Trì Bình Phàm đi đến đâu đều trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.
Hiện nay, dưới quầng sáng lớn của Hạ Tưởng, hào quang Trì Bình Phàm vẫn luôn khiến người ta mới thấy mà ngưỡng mộ, cũng ảm đạm hơn rồi. Mặc dù bằng cấp cao, có nhiều chiến tích, cũng có tế bào văn nghệ đa tài đa nghệ, nhưng dưới ánh mặt trời chiếu rọi của Hạ Tưởng – khi mới 36 tuổi đã là Phó bí thư tỉnh ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, thì tất cả đều biến mất không dấu vết.
Trên quan trường, bằng cấp rất quan trọng, nhưng câu tiếp theo mới là yếu điểm mấu chốt nhất - tuổi tác là điều quý báu.
Ngoại trừ bằng cấp và tuổi tác ở mặt ngoài, còn có một điểm quyết định vận mệnh, là vận làm quan mà rất nhiều người đều không muốn nhắc đến rồi lại âm thầm ước ao. Thì như người có vận may sở hữu số mệnh, người làm quan, cũng có vận làm quan. Nếu không sao người xưa không tiếc lời khen tặng - quan vận hanh thông (vận làm quan thông suốt)
Phía sau vận làm quan, kỳ thực chính là một đôi mắt tinh tường có thể phân rõ tình thế hỗn độn. Không có khả năng xem xét thời thế, không lanh trí phân biệt trắng đen, dù có năng lực, dù có thể làm việc thật tế, cũng giống như Trần Phong kiếp trước, cuối cùng khó tránh khỏi kết cục chịu tội thay.
Hạ Tưởng là có vận làm quan, nhưng hắn cũng hoàn toàn dựa vào hai bàn tay và đôi mắt tinh tường của chính mình, từng bước nhận rõ phương hướng, cuối cùng mới có khả năng bước đầu nắm giữ vận mệnh của mình.
Ánh mắt của Hạ Tưởng nhìn kỹ vào đôi mắt Trì Bình Phàm, Trì Bình Phàm gật đầu cười, tươi cười rất bình thản, vừa không niềm nở và chân thành, lại không chống lại, nhưng bên trong ánh mắt hòa nhã đó làm cho người ta cảm thấy rất thoải mái.
Sau Trì Bình Phàm, là Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Trì Vĩnh Lệ.
Trì Vĩnh Lệ là phụ nữ duy nhất trong bộ máy tỉnh ủy, ánh mắt của cô đối với Hạ Tưởng làm như không thấy, không đáp trả.
Hạ Tưởng không để bụng, hắn thu hết tầm mắt vào thành viên bộ máy tỉnh ủy, không phải duyệt binh, chính là muốn gây ấn tượng mạnh mà thôi. Bởi vì hắn hiểu rõ, kế tiếp Trần Hạo Thiên sẽ tuyên bố bố trí nhiệm vụ quan trọng nhất, đến lúc đó, nói không chừng sẽ có âm thanh phản hồi.
Biết người biết ta, mới có thể đi tốt bước tiếp theo, hắn chính là phải gây được ấn tượng mạnh nhất trong đầu mỗi người.
Xếp hạng phía sau Trì Vĩnh Lệ, là Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Ti Anh.
Ti Anh là người tỉnh Tề, mặt chữ điền mắt to, trông rất uy lực, có đặc trưng nổi bật đàn ông tỉnh Tề, nhưng có một điểm, mí mắt bao giờ cũng rủ xuống, làm cho người ta có cảm giác giống như ngạo mạn.
Ánh mắt của Ti Anh đối với Hạ Tưởng giống như nhìn mà không thấy.
Sau Ti Anh, chính là Mưu Nguyên Hải
Với tư cách Bí thư chính ủy kiêm giám đốc công an sở, Mưu Nguyên Hải xếp hạng sau Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy, rất là kỳ lạ. Thân là một trong những nhân vật thực quyền bên trong Tỉnh ủy, xếp hạng lại gần cuối như vậy, tất phải ảnh hưởng đến quyền phát ngôn của Mưu Nguyên Hải trong Tỉnh ủy.
Cũng sẽ ảnh hưởng mức độ khống chế của y đối với hệ thống chính quyền.
Sau Mưu Nguyên Hải, là Tư lệnh Quân khu tỉnh Ti Tiếu Hoa.
Tuổi tác Ti Tiếu Hoa sắp tới giới hạn, sắp nghỉ hưu, ông ấy tham dự hội nghị thường vụ đã không tập trung tư tưởng.
Sau Ti Tiếu Hoa, là Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Tỉnh ủy Nhâm Xương.
Hạ Tưởng đối với Nhâm Xương không có ấn tượng gì, bởi vì diện mạo Nhâm Xương bình thường, lại không có đặc điểm gì, hơn nữa còn công tác ở Mặt trận Tổ quốc và xa hơn chỗ Hạ Tưởng một chút, rất khó khiến hắn để ý tới.
Phía sau Nhâm Xương, là trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Lưu Kim Nam.
Người xếp hạng cuối cùng trong hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, là Bí thư Thành ủy Dương Thành Lâm Song Bồng.
Lâm Song Bồng sở dĩ xếp hạng cuối cùng, cũng không phải vì trọng lượng của Dương Thành nhẹ, mà là vì Lâm Song Bồng còn trẻ tuổi. Năm nay Lâm Song Bồng 45 tuổi so với Cổ Thu Thật còn trẻ hơn một tuổi, trong ủy viên thường vụ tỉnh ủy Lĩnh Nam trừ Hạ Tưởng ra, duy nhất chỉ một người sinh sau năm 1960
Lãnh đạo bộ máy tỉnh Lĩnh Nam bị Hạ Tưởng thu hết vào tầm mắt, mỗi ủy viên thường vụ đều để lại ấn tượng hoặc ít hoặc nhiều trong lòng hắn, Hạ Tưởng hiểu, cho dù tình thế bên ngoài cấp bách như thế nào, hắn trước tiên phải đứng vững gót chân trong tỉnh ủy, vì bước đầu tiên làm đến nơi đến chốn.
Sau đó, công khai sắp xếp công tác của Trần Hạo Thiên, Hạ Tưởng thừa cơ hội mượn lực, đánh ra quyền đầu tiên ở tỉnh Lĩnh Nam.
Quan Thần
Hạ Tưởng cũng không uốn đi lượn lại, với quan hệ giữa hắn và Cổ Thu Thật, với giao tình Cổ Thu Thật gọi điện thoại thông báo trước, hắn trực tiếp hỏi:
- Bí thứ Cổ thấy thế nào?
Tiếng cười của Cổ Thu Thật từ Bắc Kinh xa xôi truyền đến, truyền qua loa điện thoại, vẫn rất rõ ràng như ở bên tai:
- Vừa quản đề bạt cán bộ, lại quản xử lí cán bộ, chẳng khác nào là cà rốt trong tay trái, gậy gộc trên tay phải, nếu nghe lời, liền đưa cà rốt ra, không nghe lời, thì giáng một gậy vào đầu. Cà rốt tuy là ăn ngon, nhưng có số người vẫn là phải đánh cho tỉnh, tôi vẫn cảm thấy anh nắm cả hai thì mới khiến cho tôi yên lòng.
Lời đáp trả của Cổ Thu Thật rất sinh động thú vị, lại lộ ra sự lo lắng của y dành cho Hạ Tưởng, Hạ Tưởng liền ấm lòng, lần đầu tiên đưa ra yêu cầu với Cổ Thu Thật:
- Bí thư Cổ, tôi trước kia chưa từng yêu cầu gì không hợp lí, hôm nay, tôi muốn đưa ra một…
Lời còn chưa dứt, đã bị Cổ Thu Thật cắt ngang:
- Tôi biết ý anh, cho dù không giữ được vị trí Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, cũng sẽ tranh thủ đủ thời gian cho anh.
- Cảm ơn bí thư Cổ
Hạ Tưởng trịnh trọng nói.
- Không cần cảm ơn tôi, anh phải cảm ơn Trịnh Thịnh và Tưởng Tuyết Tùng. Trịnh Thịnh đề nghị tồng bí thư, cần phải giữ nguyên chức Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật của anh, Tưởng Tuyết Tùng là người đầu tiên lên tiếng ở bộ chính trị, ủng hộ anh một mình giữ hai chức vụ.
Trịnh Thịnh ủng hộ hắn, có thể lí giải, bởi vì hắn lúc ở Tỉnh Tương với thân phận Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, vì Trịnh Thịnh đem về chiến tích lóa mắt. Mà căn cứ vào tin tức bên trong, Trịnh Thịnh vì thành tích chiến đấu chống tham nhũng xuất sắc ở tỉnh Tương, có hi vọng sau đại hội Hội đồng nhân dân lần thứ 18 tiến vào bộ chính trị.
Không có gì bất ngờ xảy ra, nhiệm kỳ mới, Trịnh Thịnh sẽ với thân phận Ủy viên bộ chính trị Trung ương làm chủ Sơn Thành.
Mà Bí thư Đảng ủy cục công an Sơn Thành đã im lặng đổi tướng - tuy rằng cục trưởng còn chưa thay người, nhưng liên tưởng đến bản lĩnh của Tống Triêu Đô ở Cát Giang, việc cục trưởng Sơn Thành thay người cũng chỉ là chuyện sớm muộn - rồi người nhậm chức Bí thư đảng ủy cục công an thành phố Sơn Thành, là xuất thân Đoàn hệ chính thống.
Toàn bộ bố cục được miêu tả sinh động.
Việc thay đổi Bí thư đảng ủy cục công an, hiển nhiên là để làm tốt trạm đầu khi Trịnh Thịnh tới nhậm chức. Không đổi người khác, lại đổi lực lượng chuyên chính trước, dụng tâm trong đó vô cùng sâu xa.
Tưởng Tuyết Tùng không ngờ ủng hộ hắn một mình giữ hai chức, cũng là ngoài dự kiến của Hạ Tưởng, khiến Hạ Tưởng hơi xúc động.
Bình tĩnh mà xem xét, Hạ Tưởng và Tưởng Tuyết Tùng cũng có giao tình, nhưng cũng không thân, chủ yếu là chưa có dịp qua lại nhiều, công tác cũng không cùng một chỗ. Tưởng Tuyết Tùng bỗng dưng tặng hắn một ân tình, Hạ Tưởng không thể thản nhiên nhận, nhất định phải đáp trả. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Hạ Tưởng cũng biết rõ, Tưởng Tuyết Tùng cũng có triển vọng, lại vì quan hệ mật thiết giữa y và Cổ Thu Thật. Có thể Tưởng Tuyết Tùng không tiện trực tiếp kết giao với Cổ Thu Thật, mượn chuyện của hắn để hắn nhớ lòng tốt, cũng để về sau khi có việc xảy ra, lại thông qua hắn, khiến Bí thư Thành ủy Bắc Kinh Cổ Thu Thật nhiệm kỳ sau thích hợp phối hợp với thế lực còn lại của Tưởng Tuyết Tùng ở Bắc Kinh
Đêm đầu tiên ở Dương Thành, đêm đã khuya, Hạ Tưởng không có chút buồn ngủ. Hai cuộc điện thoại khiến hắn thấy rõ nhiều điều sau màn sương mù, cũng làm cho cả thế cục hiện rõ một phần trước mắt hắn, tổng thể hướng đi trong nước, dần dần hình thành một hình dáng chung chung trong đầu hắn.
Thân là người trong quan trường, không thấy rõ tình hình, nhất định bại trận, nhất là từ phó bộ trở lên, càng phải thận trọng với phương hướng của chính quyền trung ương, không thì, tụt lại phía sau đừng trách.
Ngày hôm sau, Tỉnh ủy mời mở ra hội nghị thường vụ đầu tiên khi Hạ Tưởng đến nhận chức
Các phòng họp ở tỉnh ủy đều na ná nhau, cũng không có gì đặc biệt, Hạ Tưởng ngồi ở vị trí số ba, lần đầu tiên ngồi với toàn thể thành viên ở tỉnh Lĩnh Nam, hơi có chút cảm giác là lạ.
Xếp hạng Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh ở các bộ máy tỉnh ủy tỉnh khác, cũng sẽ không thấp, hơn nữa còn có tính độc lập rất cao, quyền lực không nhỏ, ngoại trừ chịu sự quản lí của Bí thư tỉnh ủy và điều khiển của Phó bí thư tỉnh ủy ra, không ai có lực ảnh hưởng đến quyết sách của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, bởi vậy Hạ Tưởng ngồi ở vị trí số ba, là lúc ánh mắt mọi người dán vào hắn, tuổi trẻ và xếp hạng của Hạ Tưởng lần nữa khiến mọi người phải nhìn thẳng vào sự thật - Hạ Tưởng là người tuổi trẻ nhất trong toàn bộ máy Tỉnh ủy, là nhân vật cấp quan trọng nắm quyền lớn thậm chí thực quyền vượt qua cả Mễ Kỷ Hỏa
Chuẩn xác mà nói, là nhân vật mấu chốt cấp quan trọng của tỉnh ủy Lĩnh Nam
Ánh mắt thản nhiên của Hạ Tưởng, cùng mỗi người gật đầu tỏ ý, làm người mới tới, hắn tỏ ra một mặt khiêm tốn, mặc dù hắn xếp hạng rất cao, nhưng vẫn ra vẻ tôn trọng tiền bối.
Trần Hạo Thiên tự không cần phải nói, ngồi ngay chính giữa, ánh mắt bình thản, ánh mắt ôn hòa. Mễ Kỷ Hỏa ngồi ở vị trí thứ hai, có thể vẫn chưa hoàn toàn nhập vai, ngồi trước hắn, không toát ra uy quyền và khí thế mà Chủ tịch của một tỉnh nên có.
Sau Hạ Tưởng, chính là Phó chủ tịch thường trực tỉnh Khang Hiếu
Sau Khang Hiếu, là ủy viên thường vụ Phó chủ tịch Thân Gia Hậu
Thân Gia Hậu cũng ngoài 50 tuổi, người Lĩnh Nam, béo mà lương thiện, chí ít bộ dạng rất thật thà, rất có cảm tình, khi ánh mắt Hạ Tưởng nhìn sang, ông liền tươi cười, vẻ tươi cười rất nhiệt tình, thậm chí còn có vài phần chân thành.
Sau Thân Gia Hậu, là Bí thư thành ủy Bằng Thành Trì Bình Phàm.
Bằng Thành tuyến đầu trần địa cải cách mở cửa, phân lượng ở Lĩnh Nam thậm chí cả nước đều rất nặng, xếp hạng của Bí thư Thành ủy Bằng Thành, bên trong tỉnh ủy, chẳng những cao hơn Bí thư thành ủy Dương Thành, xếp hạng thứ sáu, thậm chí còn cao hơn Trưởng ban tổ chức cán bộ và Bí thư chính ủy.
Không phải nói vị trí của Bằng Thành ở Lĩnh Nam quan trọng như thế, mà là vì Trì Bình Phàm không tầm thường mới khiến y xếp hạng phía trước
Trì Bình Phàm tuy rằng tên gọi bình phàm (bình thường), kỳ thực không có chút tầm thường, nay y 54 tuổi, từ lúc 46 bước bào phó bộ, đã đảm nhiệm ủy viên thường vụ tỉnh ủy tỉnh Tô, Bí thư thành ủy thành phố Ngô Đô. Mà hơn 20 năm qua, cán bộ cấp cao của địa khu Ngô Đô, không hề có vấn đề tham ô mà rơi đài, Ngô Đô được xưng là "đặc khu liêm khiết" trong nước.
46 tuổi liền trở thành cán bộ cấp cao cấp phó tỉnh, hơn nữa đảm nhiệm Bí thư Thành ủy Ngô Đô, có thể thấy được Trì Bình Phàm tuyệt không tầm thường, có chỗ hơn người. Đương nhiên, vầng sáng trên người y rất nhiều, như các danh hiệu điềm đạm, đẹp trai, phong độ, cán bộ học giả, cao thủ đàn violong, vân vân… Sau khi y đảm nhiệm Bí thư Thành ủy Bằng Thành, liền dần dần bị người ta quên mất, người ta chỉ nhớ rõ Trì Bình Phàm có khuôn mặt tròn trĩnh, khí phách kinh người, có gương mặt khôi ngô thật không kém gì minh tinh điện ảnh, hơn nữa y hành sự thận trọng, tính tình chính trực, đã từng là giáo sư tiến sĩ, khiến Trì Bình Phàm đi đến đâu đều trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.
Hiện nay, dưới quầng sáng lớn của Hạ Tưởng, hào quang Trì Bình Phàm vẫn luôn khiến người ta mới thấy mà ngưỡng mộ, cũng ảm đạm hơn rồi. Mặc dù bằng cấp cao, có nhiều chiến tích, cũng có tế bào văn nghệ đa tài đa nghệ, nhưng dưới ánh mặt trời chiếu rọi của Hạ Tưởng – khi mới 36 tuổi đã là Phó bí thư tỉnh ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, thì tất cả đều biến mất không dấu vết.
Trên quan trường, bằng cấp rất quan trọng, nhưng câu tiếp theo mới là yếu điểm mấu chốt nhất - tuổi tác là điều quý báu.
Ngoại trừ bằng cấp và tuổi tác ở mặt ngoài, còn có một điểm quyết định vận mệnh, là vận làm quan mà rất nhiều người đều không muốn nhắc đến rồi lại âm thầm ước ao. Thì như người có vận may sở hữu số mệnh, người làm quan, cũng có vận làm quan. Nếu không sao người xưa không tiếc lời khen tặng - quan vận hanh thông (vận làm quan thông suốt)
Phía sau vận làm quan, kỳ thực chính là một đôi mắt tinh tường có thể phân rõ tình thế hỗn độn. Không có khả năng xem xét thời thế, không lanh trí phân biệt trắng đen, dù có năng lực, dù có thể làm việc thật tế, cũng giống như Trần Phong kiếp trước, cuối cùng khó tránh khỏi kết cục chịu tội thay.
Hạ Tưởng là có vận làm quan, nhưng hắn cũng hoàn toàn dựa vào hai bàn tay và đôi mắt tinh tường của chính mình, từng bước nhận rõ phương hướng, cuối cùng mới có khả năng bước đầu nắm giữ vận mệnh của mình.
Ánh mắt của Hạ Tưởng nhìn kỹ vào đôi mắt Trì Bình Phàm, Trì Bình Phàm gật đầu cười, tươi cười rất bình thản, vừa không niềm nở và chân thành, lại không chống lại, nhưng bên trong ánh mắt hòa nhã đó làm cho người ta cảm thấy rất thoải mái.
Sau Trì Bình Phàm, là Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Trì Vĩnh Lệ.
Trì Vĩnh Lệ là phụ nữ duy nhất trong bộ máy tỉnh ủy, ánh mắt của cô đối với Hạ Tưởng làm như không thấy, không đáp trả.
Hạ Tưởng không để bụng, hắn thu hết tầm mắt vào thành viên bộ máy tỉnh ủy, không phải duyệt binh, chính là muốn gây ấn tượng mạnh mà thôi. Bởi vì hắn hiểu rõ, kế tiếp Trần Hạo Thiên sẽ tuyên bố bố trí nhiệm vụ quan trọng nhất, đến lúc đó, nói không chừng sẽ có âm thanh phản hồi.
Biết người biết ta, mới có thể đi tốt bước tiếp theo, hắn chính là phải gây được ấn tượng mạnh nhất trong đầu mỗi người.
Xếp hạng phía sau Trì Vĩnh Lệ, là Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Ti Anh.
Ti Anh là người tỉnh Tề, mặt chữ điền mắt to, trông rất uy lực, có đặc trưng nổi bật đàn ông tỉnh Tề, nhưng có một điểm, mí mắt bao giờ cũng rủ xuống, làm cho người ta có cảm giác giống như ngạo mạn.
Ánh mắt của Ti Anh đối với Hạ Tưởng giống như nhìn mà không thấy.
Sau Ti Anh, chính là Mưu Nguyên Hải
Với tư cách Bí thư chính ủy kiêm giám đốc công an sở, Mưu Nguyên Hải xếp hạng sau Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy, rất là kỳ lạ. Thân là một trong những nhân vật thực quyền bên trong Tỉnh ủy, xếp hạng lại gần cuối như vậy, tất phải ảnh hưởng đến quyền phát ngôn của Mưu Nguyên Hải trong Tỉnh ủy.
Cũng sẽ ảnh hưởng mức độ khống chế của y đối với hệ thống chính quyền.
Sau Mưu Nguyên Hải, là Tư lệnh Quân khu tỉnh Ti Tiếu Hoa.
Tuổi tác Ti Tiếu Hoa sắp tới giới hạn, sắp nghỉ hưu, ông ấy tham dự hội nghị thường vụ đã không tập trung tư tưởng.
Sau Ti Tiếu Hoa, là Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Tỉnh ủy Nhâm Xương.
Hạ Tưởng đối với Nhâm Xương không có ấn tượng gì, bởi vì diện mạo Nhâm Xương bình thường, lại không có đặc điểm gì, hơn nữa còn công tác ở Mặt trận Tổ quốc và xa hơn chỗ Hạ Tưởng một chút, rất khó khiến hắn để ý tới.
Phía sau Nhâm Xương, là trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Lưu Kim Nam.
Người xếp hạng cuối cùng trong hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, là Bí thư Thành ủy Dương Thành Lâm Song Bồng.
Lâm Song Bồng sở dĩ xếp hạng cuối cùng, cũng không phải vì trọng lượng của Dương Thành nhẹ, mà là vì Lâm Song Bồng còn trẻ tuổi. Năm nay Lâm Song Bồng 45 tuổi so với Cổ Thu Thật còn trẻ hơn một tuổi, trong ủy viên thường vụ tỉnh ủy Lĩnh Nam trừ Hạ Tưởng ra, duy nhất chỉ một người sinh sau năm 1960
Lãnh đạo bộ máy tỉnh Lĩnh Nam bị Hạ Tưởng thu hết vào tầm mắt, mỗi ủy viên thường vụ đều để lại ấn tượng hoặc ít hoặc nhiều trong lòng hắn, Hạ Tưởng hiểu, cho dù tình thế bên ngoài cấp bách như thế nào, hắn trước tiên phải đứng vững gót chân trong tỉnh ủy, vì bước đầu tiên làm đến nơi đến chốn.
Sau đó, công khai sắp xếp công tác của Trần Hạo Thiên, Hạ Tưởng thừa cơ hội mượn lực, đánh ra quyền đầu tiên ở tỉnh Lĩnh Nam.
Quan Thần
Đánh giá:
Truyện Quan Thần
Story
Chương 1787: Ấn tượng đầu tiên
10.0/10 từ 34 lượt.