Quan Thần
Chương 1751: Chiêu thứ hai
Một đêm ở Bắc Kinh, có rất nhiều người thức trắng thâu đêm.
Tiếu Giai trái lại ngủ rất yên giấc, bởi có Nga Ni Trần và Dương Uy giúp đỡ cô, cô hoàn toàn yên tâm, hơn nữa còn có sự gia nhập thêm của Nguyên Minh Lượng, lại càng làm cô cảm thấy an tâm trong lòng
Tiếu Giai ngủ rất ngon, nhưng Nga Ni Trần, Dương Uy và Nguyên Minh Lượng, lại một đêm không hề chợp mắt.
Đêm đông ở Bắc Kinh, rét lạnh thấu xương, nhưng trong văn phòng đèn đuốc vẫn sáng trưng, ấm áp như mùa xuân, nhiệt độ không đổi ở khoảng 22 độ, ba người chỉ mặc quần áo mỏng manh, vây quanh bàn tròn, trên bàn, bày đầy nào là máy vi tính, văn kiện và đủ loại bút bi rải rác khắp bàn, trước mặt ba người, cái gạt tàn thuốc của mỗi một người đều ngập tràn đầu thuốc lá.
Nếu như đếm thử thì, chỉ sợ có hơn mấy chục điếu.
Ba người một đêm không ngủ, nhưng người nào tinh thần cũng phấn chấn, không có chút vẻ gì là mệt mỏi và buồn ngủ, tuy rằng trong mắt đầy tơ máu, nhưng tinh thần và thể lực vẫn tràn đầy như cũ.
Trải qua một đêm bàn bạc sôi nổi, Nga Ni Trần chịu trách nhiệm phân tích và quan sát đại cục, Dương Uy phụ trách những sự việc bất ngờ gặp phải, mà sau khi Nguyên Minh Lượng sắp xếp và chỉnh lại kế hoạch của hai người, bổ sung thêm một số chi tiết, đồng thời còn điều chỉnh trình tự trước sau của từng kế hoạch, cuối cùng đều đạt được nhất trí.
Vào lúc bình minh, Nga Ni Trần và Dương Uy nhìn nhau một cái, ánh mắt của hai người cùng nhìn sang Nguyên Minh Lượng vẫn đang miệt mài nghiên cứu tài liệu, trong đầu cùng hiện lên một ý nghĩ giống nhau – Phó Bí thư Hạ quả nhiên là người có mắt nhìn người, sự gia nhập thêm của Nguyên Minh Lượng, chẳng những sửa đổi vài chỗ thiếu sót trong kế hoạch của hai người, hơn nữa còn trù tính thêm nhiều cục diện bên trong, khiến Nha Nội không thể thối lui, theo Nga Ni Trần và Dương Uy nhận thấy, chính nhờ những bổ sung của Nguyên Minh Lượng, mới làm cho cả kế hoạch hoàn hảo không có kẻ hở, là một cạm bẫy gần như hoàn hảo.
Phó Bí thư Hạ thật sự lợi hại.
Tuy rằng không có sự gia nhập của Nguyên Minh Lượng, kế hoạch chưa hẳn đã thất bại, nhưng Nguyên Minh Lượng nắm rõ chi tiết, trong sự điều chỉnh các trình tự chủ chốt quan trọng, khiến Nga Ni Trần và Dương Uy đều cảm thấy sáng ngời trước mặt. Những thập niên qua, trong giới kinh doanh quay vòng người lừa ta gạt, Nguyên Minh Lượng có thể có thành quả ngày hôm nay, hơn nữa sau khi trải qua thảm bại ở quận Hạ Mã, còn có thể Đông Sơn tái khởi, quả thực có chỗ hơn người.
Sau đó chờ Nguyên Minh Lượng đem kế hoạch sắp xếp đâu vào đó, lại tốn gần hai giờ thẩm duyệt từ đầu tới cuối thêm lần nữa, y đem kế sách giao cho Nga Ni Trần:
- Chủ tịch Trần, có thể xin chỉ thị của Phó bí thư Hạ.
Nga Ni Trần cũng không lấy bản kế hoạch:
- Ông Nguyên, Phó bí thư Hạ nói, khi nào phản kích, khi nào thu lưới, toàn bộ do ông định đoạt. Từ bây giờ, ông toàn quyền phụ trách kế hoạch phản kích.
Nguyên Minh Lượng hơi trầm ngâm, dường như là cân nhắc trọng trách trên vai, sau một lúc lâu, ném xuống bản kế sách hoạch đang cầm:
- Phó bí thư Hạ tín nhiệm tôi như vậy, tôi xin nói một câu, không thành công, tôi dùng tài chính của mình mà bù đắp vào chỗ thiếu.
Không phải là lời nói hùng hồn gì, chỉ là sự kiên quyết, dũng cảm quyết chiến đến cùng.
Nga Ni Trần khẽ gật đầu với Dương Uy, Dương Uy cầm lấy điện thoại gọi ra ngoài:
- Bắt đầu.
Hai chữ vô cùng đơn giản, biểu thị một cuộc đại chiến kinh tế bắt đầu, ai cũng không biết chính là, một cuộc chiến tranh kinh tế, sẽ diễn biến thành cuộc đấu chính trị như thế nào …
Tỉnh ủy tỉnh Tề.
Chu Hồng Cơ chủ trì cuộc họp hội nghị thường vụ Ủy ban Kỷ luật tỉnh, thảo luận thông qua phân công của mấy Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, sau sự kiện chuyện xấu của Tần Khản, dưới sự thúc đẩy của nhân tố có lợi trong vụ Dương Ngân Hoa tự xác, y một lần nữa xác lập quyền uy ở Ủy ban Kỷ luật, lại lần nữa nắm giữ quyền hành Ủy ban Kỷ luật nói sao làm vậy.
Theo đó, kết quả điều tra vụ Dương Ngân Hoa tham ô nhận hối lộ được Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Mục Chính Nhất đệ trình lên hội nghị thường vụ Ủy ban Kỷ luật, kết luận vạch ra, trong quà trình Dương Ngân Hoa lợi dụng chức vụ nhận hối lộ, có lãnh đạo nào đó ở Tỉnh ủy mở đường, áp dụng thủ đoạn dùng điện thoại, nói chuyện để ám chỉ, mở ra cánh cổng lớn để Dương Ngân Hoa mưu cầu tư lợi
Lãnh đạo Tỉnh ủy nào đó hiển nhiên là chỉ Tần Khản, chẳng qua Mục Chính Nhất mặc dù chưa vạch trần, những người đang ngồi đây ai trong lòng không biết rõ.
Chu Hồng Cơ cuối cùng gõ nhịp:
- Vụ án Dương Ngân Hoa, thông báo toàn tỉnh. Đề cập đến tài liệu liên quan đến lãnh đạo nào đó, báo cáo Ủy ban Kỷ luật Trung ương.
Mọi người tham dự đều bị kinh tâm, chủ nhiệm Chu đã xuống tay.
Tuy nhiên nghĩ lại cũng phải, lúc trước chủ nhiệm Chu bị người ta làm cho chật vật như vậy, hiện tại không hoàn trả lại, chẳng lẽ không phải vuột mất cơ hội sao? Lượng tiểu phi quân tử, vô độc bất trượng phu, chủ nhiệm Chu cũng không phải kẻ hiền lành.
Phó chủ nhiệm và ủy viên thường vụ Ủy ban Kỷ luật, cũng có mấy người muốn có ý kiến phản đối, nhưng thấy Chu Hồng Cơ vẻ mặt vô cùng kiên quyết, cùng với mầy Phó chù nhiệm lập tức hùa theo, chỉ biết hết hy vọng, nên cũng không lên tiếng.
Sau hội nghị thường vụ Ủy ban Kỷ luật, Mục Chính Nhất sau khi thu xếp tài liệu, chính thức báo cáo lên Ủy ban Kỷ luật Trung ương.
Buổi chiều, Nha Nội nhận được điện thoại mời gọi vô cùng khách khí của Thành Đạt Tài, chuẩn bị gặp mặt với Thành Đạt Tài lần nữa, tiến hành đợt đàm phán thứ hai, không ngờ vừa mới cúp điện thoại, lại nhận được điện thoại phía Bắc Kinh, lại một tin tức làm y chấn động – Phía Tiếu Giai, đột nhiên có chuyển động trên diện rộng.
Bắt đầu phản kích rồi sao? Nha nội trong lòng rất sốc, thời điểm quá nhạy cảm, chẳng lẽ Tiếu Giai và Tập đoàn Đạt Tài có liên hệ với nhau? Không có khả năng, sao có thể.
Nha Nội không kịp suy nghĩ sâu xa nguyên nhân trong đó, lập tức xuống chỉ thị, gia tăng thế tiến công, toàn lực ứng phó, cần phải phản công một cú đẩy lùi đối phương, cũng muốn cầu thời gian ngắn nhất để thu lưới một lần, không thể kéo dài thêm nữa.
Phải nói, Nha Nội lựa chọn phương sách rất ổn, linh tính của ông ấy cũng rất chuẩn xác, chỉ tiếc là, cho tới nay ông ấy vẫn xem thường thực lực của Tiếu Giai, cũng không toàn lực thăm dò sản nghiệp trực tiếp và gián tiếp mà Tiếu Giai khống chế, rốt cuộc là bao nhiêu. Ông ấy tưởng rằng ông ấy có thể sử dụng số lượng vốn không nhiều lắm là có thể đọ sức, sự nghiệp vĩ đại hoàn thành một lần, bỏ vốn nhỏ thu hồi cao. T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m
Thông minh bị thông minh hại.
Thực ra nói một cách công bằng, sách lược của Nha Nội rất cao siêu, thủ đoạn cũng rất bí ẩn, với thực lực và thế lực đơn độc của Tiếu Giai, quả thực ngăn cản không được thế tiến công của Nha Nội, nhất định thất bại. Chỉ có điều khiến Nha Nội tuyệt đối không ngờ chính là, sau lưng Tiếu Giai, là một người đáng sợ và vô cùng bình tĩnh tới cực điểm...
Hạ Tưởng!
Nếu để Nha Nội biết sau lưng Tiếu Giai chính là Hạ Tưởng, ông ấy đã sớm thu tay, nhưng ông ấy không biết! Lòng tham của ông ấy khiến ông ấy hoàn toàn chưa thấy rõ mục tiêu liền ra tay. Kỳ thực cũng không thể trách Nha Nội, thật sự là quan hệ giữa Hạ Tưởng và Tiếu Giai được che đậy quá sâu, trên cơ bản không mấy người biết rõ quan hệ giữa Hạ Tưởng và Tiếu Giai.
Bởi vậy, Nha Nội hiện tại tưởng rằng sức lực của Tiếu Giai đã dùng hết, hơn nữa căn cứ vào điều tra của ông ấy cho thấy, tài chính của Tiếu Giai đã gần cạn kiệt, đã không còn sức đánh trận. Chỉ cần ông ấy gia tăng nguồn vốn đầu tư, phối hợp thêm tấn công chính trị, lấy sản nghiệp của Tiếu Giai làm của riêng, trong vòng bảy ngày, nhất định thấy công hiệu.
Nếu ông ấy so chiêu với Thành Đạt Tài lại giành được thắng lợi, thì đây sẽ là trận tuyệt vời nhất trong vô số lần cạnh tranh trong kinh doanh mà ông ấy trải qua từ trước đến nay
Cho nên, Nha Nội sau khi biết được bên Bắc Kinh có động, trước kinh động… sau vui mừng, trái lại càng thêm hả hê, quyết định đồng thời tấn công hai nơi, từ đó khiến đế quốc kinh tế trong mộng của ông, sẽ tiến thêm bước nữa.
Nha nội sau khi bình tĩnh phân tích kết cục, về phía Bắc Kinh làm ra ba điểm cho thấy tinh thần, sau khi tất cả chuyển giao xong xuôi, ông ấy lại lập tức lên đường đến gặp Thành Đạt Tài. Theo ông ấy thấy, sự tình ở Bắc Kinh là chuyện nhỏ, ông ấy không nên đích thân ra mặt là có thể định Càn Khôn, mà tranh đấu với Thành Đạt Tài mới là việc hệ trọng, Tiếu Giai so với Thành Đạt Tài đa mưu túc trí, vẫn còn non yếu.
Cũng phải thừa nhận Nha Nội quả thực tinh thần rất lạc quan… Ông ấy lại không biết, khi ông ấy gặp Thành Đạt Tài lần nữa để tiến hành đợt đàm phán thứ hai, thì đọ sức với phía Bắc Kinh, đã là một mảng khói thuốc súng.
Phía Tiếu Giai vẫn nằm trong tình thế xấu, đột nhiên trong lúc đó một kế hay được xuất ra, chẳng những lượng tài chính bất ngờ dũng mãnh đổ vào, hơn nữa còn tìm được một vài chỗ hiểm yếu từ phía Nha Nội, trực tiếp ra tay mượn từ điểm yếu của Nha Nội.
Thật đúng là không ra tay thì thôi, vừa ra tay liền đánh vào nỗi đau thầm kín của Nha Nội.
Nha nội và Thành Đạt Tài đấu trí so dũng khí anh tới tôi đi, ai cũng không chịu nhượng bộ, vì để an tâm so chiêu với Thành Đạt Tài, cũng vì để thể hiện lòng thành, Nha Nội cố ý tắt điện thoại di động, cho nên đối với tình hình chiến đấu ở Bắc Kinh, ông ấy hoàn toàn không hay biết gì về chiến trận ở Bắc Kinh, càng đốt càng vượng, sắp không khống chế được.
Về phía Nha Nội, liên tục thất bại, trong vòng nửa ngày, ưu thế kiên trì mấy tháng trước đây liền không còn sót lại chút gì, bị người khác liên tục công phá. Hơn nữa thù pháp cánh tả kín đáo, từng chi tiết đều cân nhắc hết sức chu đáo, gần như tính toán không lộ chút sơ hở. Có thể thấy rõ, đối phương trước đây biểu hiện rút lui và thua kém ở mặt ngoài, tất cả đều là giả vờ, chính là muốn dụ đối phương từng bước rơi vào cạm bẫy.
Phía Nha Nội rối loạn địa hình, muốn liên lạc với Nha Nội lại liên lạc không được, muốn toàn bộ rút lui, lại phát hiện đã bị vùi lấp thân vào vùng lầy, trừ khi vứt bỏ toàn bộ vốn đầu tư ban đầu, nếu không không có khả năng toàn thân trở ra!
Nguy rồi, hóa ra toàn bộ sự kiện từ đầu đến cuối đều là một cục diện được trù tính hoàn hảo, chính mình còn tự cho là mưu thành, nhưng ban đầu đã hoàn toàn bị đánh lừa bởi sự yếu kém mà đối phương tỏ ra.
Phía Nha Nội nổi giận, từng bước ép sát phía Tiếu Giai, trước tiên liên lạc với Nha Nội không được, quyết định bí quá hóa liều, muốn gia tăng nguồn vốn đầu tư, muốn hoàn toàn dựa vào sức mạnh, đè chết phía Tiếu Giai.
Phía Nha Nội gia tăng ưu thế nguồn vốn hơn nữa còn dự định dùng sức mạnh chính trị, tình thế, liền lệch khỏi quỹ đạo dự tính, hướng về vòng xoáy mà không biết. Kết quả cuối cùng, là trận sóng thần mà ngay cả Hạ Tưởng cũng không ngờ tới được.
…
Bên trong phòng khách sạn mà Thành Đạt Tài ờ lại, Nha Nội tiến vào đàm phán đợt thứ hai, sửa lại thái độ hung hăng ép người lúc trước, trở nên ôn tồn lễ độ rất nhiều, nếu nói Nha Nội ngày hôm qua là bạo chúa, thì Nha Nội hôm nay đã thành người lịch sự, chẳng những nho nhã lễ độ, hơn nữa còn bày ra mọi tính cách tốt đẹp khi thương lượng.
Muốn mê hoặc ông ta sao? Thành Đạt Tài vẫn là giọng điệu của ngày hôm qua, không mảy may đến sự thay đổi thái độ rõ rệt của Nha Nội, dù sao vẫn là người mạnh mẽ, bình tĩnh ung dung, Nha Nội muốn gì, thì ông ta đồng ý cái đó, không cò kè mặc cả, chỉ nhắm vào một điểm, có thể rút lui, có người muốn mua cổ phần của Nha Nội, muốn tăng giá thu mua ban đầu sao? Thực sự xin lỗi, y tìm không được người mua đâu.
Nếu Nha Nội có thể tự tìm được người mua, ông ta nguyện dốc sức phối hợp việc bán cổ phần của Nha Nội, sẽ thuyết phục cổ đông khác trong hội đồng quản trị.
Đợt đàm phán lần thứ hai, kết thúc tự nhiên, trên cơ bản đều thật cẩn thận giữ vững sự thận trọng đầy đủ, hơn nữa cũng không muốn sớm lộ ra con át chủ bài. Nha nội cuối cùng lễ độ mà cáo biệt Thành Đạt Tài, sau đó trở lại phòng của mình, mới nhớ tới mở điện thoại, điện thoại vừa khởi động, đã thấy một tin tức, như sét đánh ngang tai.
Quan Thần
Tiếu Giai trái lại ngủ rất yên giấc, bởi có Nga Ni Trần và Dương Uy giúp đỡ cô, cô hoàn toàn yên tâm, hơn nữa còn có sự gia nhập thêm của Nguyên Minh Lượng, lại càng làm cô cảm thấy an tâm trong lòng
Tiếu Giai ngủ rất ngon, nhưng Nga Ni Trần, Dương Uy và Nguyên Minh Lượng, lại một đêm không hề chợp mắt.
Đêm đông ở Bắc Kinh, rét lạnh thấu xương, nhưng trong văn phòng đèn đuốc vẫn sáng trưng, ấm áp như mùa xuân, nhiệt độ không đổi ở khoảng 22 độ, ba người chỉ mặc quần áo mỏng manh, vây quanh bàn tròn, trên bàn, bày đầy nào là máy vi tính, văn kiện và đủ loại bút bi rải rác khắp bàn, trước mặt ba người, cái gạt tàn thuốc của mỗi một người đều ngập tràn đầu thuốc lá.
Nếu như đếm thử thì, chỉ sợ có hơn mấy chục điếu.
Ba người một đêm không ngủ, nhưng người nào tinh thần cũng phấn chấn, không có chút vẻ gì là mệt mỏi và buồn ngủ, tuy rằng trong mắt đầy tơ máu, nhưng tinh thần và thể lực vẫn tràn đầy như cũ.
Trải qua một đêm bàn bạc sôi nổi, Nga Ni Trần chịu trách nhiệm phân tích và quan sát đại cục, Dương Uy phụ trách những sự việc bất ngờ gặp phải, mà sau khi Nguyên Minh Lượng sắp xếp và chỉnh lại kế hoạch của hai người, bổ sung thêm một số chi tiết, đồng thời còn điều chỉnh trình tự trước sau của từng kế hoạch, cuối cùng đều đạt được nhất trí.
Vào lúc bình minh, Nga Ni Trần và Dương Uy nhìn nhau một cái, ánh mắt của hai người cùng nhìn sang Nguyên Minh Lượng vẫn đang miệt mài nghiên cứu tài liệu, trong đầu cùng hiện lên một ý nghĩ giống nhau – Phó Bí thư Hạ quả nhiên là người có mắt nhìn người, sự gia nhập thêm của Nguyên Minh Lượng, chẳng những sửa đổi vài chỗ thiếu sót trong kế hoạch của hai người, hơn nữa còn trù tính thêm nhiều cục diện bên trong, khiến Nha Nội không thể thối lui, theo Nga Ni Trần và Dương Uy nhận thấy, chính nhờ những bổ sung của Nguyên Minh Lượng, mới làm cho cả kế hoạch hoàn hảo không có kẻ hở, là một cạm bẫy gần như hoàn hảo.
Phó Bí thư Hạ thật sự lợi hại.
Tuy rằng không có sự gia nhập của Nguyên Minh Lượng, kế hoạch chưa hẳn đã thất bại, nhưng Nguyên Minh Lượng nắm rõ chi tiết, trong sự điều chỉnh các trình tự chủ chốt quan trọng, khiến Nga Ni Trần và Dương Uy đều cảm thấy sáng ngời trước mặt. Những thập niên qua, trong giới kinh doanh quay vòng người lừa ta gạt, Nguyên Minh Lượng có thể có thành quả ngày hôm nay, hơn nữa sau khi trải qua thảm bại ở quận Hạ Mã, còn có thể Đông Sơn tái khởi, quả thực có chỗ hơn người.
Sau đó chờ Nguyên Minh Lượng đem kế hoạch sắp xếp đâu vào đó, lại tốn gần hai giờ thẩm duyệt từ đầu tới cuối thêm lần nữa, y đem kế sách giao cho Nga Ni Trần:
- Chủ tịch Trần, có thể xin chỉ thị của Phó bí thư Hạ.
Nga Ni Trần cũng không lấy bản kế hoạch:
- Ông Nguyên, Phó bí thư Hạ nói, khi nào phản kích, khi nào thu lưới, toàn bộ do ông định đoạt. Từ bây giờ, ông toàn quyền phụ trách kế hoạch phản kích.
Nguyên Minh Lượng hơi trầm ngâm, dường như là cân nhắc trọng trách trên vai, sau một lúc lâu, ném xuống bản kế sách hoạch đang cầm:
- Phó bí thư Hạ tín nhiệm tôi như vậy, tôi xin nói một câu, không thành công, tôi dùng tài chính của mình mà bù đắp vào chỗ thiếu.
Không phải là lời nói hùng hồn gì, chỉ là sự kiên quyết, dũng cảm quyết chiến đến cùng.
Nga Ni Trần khẽ gật đầu với Dương Uy, Dương Uy cầm lấy điện thoại gọi ra ngoài:
- Bắt đầu.
Hai chữ vô cùng đơn giản, biểu thị một cuộc đại chiến kinh tế bắt đầu, ai cũng không biết chính là, một cuộc chiến tranh kinh tế, sẽ diễn biến thành cuộc đấu chính trị như thế nào …
Tỉnh ủy tỉnh Tề.
Chu Hồng Cơ chủ trì cuộc họp hội nghị thường vụ Ủy ban Kỷ luật tỉnh, thảo luận thông qua phân công của mấy Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, sau sự kiện chuyện xấu của Tần Khản, dưới sự thúc đẩy của nhân tố có lợi trong vụ Dương Ngân Hoa tự xác, y một lần nữa xác lập quyền uy ở Ủy ban Kỷ luật, lại lần nữa nắm giữ quyền hành Ủy ban Kỷ luật nói sao làm vậy.
Theo đó, kết quả điều tra vụ Dương Ngân Hoa tham ô nhận hối lộ được Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Mục Chính Nhất đệ trình lên hội nghị thường vụ Ủy ban Kỷ luật, kết luận vạch ra, trong quà trình Dương Ngân Hoa lợi dụng chức vụ nhận hối lộ, có lãnh đạo nào đó ở Tỉnh ủy mở đường, áp dụng thủ đoạn dùng điện thoại, nói chuyện để ám chỉ, mở ra cánh cổng lớn để Dương Ngân Hoa mưu cầu tư lợi
Lãnh đạo Tỉnh ủy nào đó hiển nhiên là chỉ Tần Khản, chẳng qua Mục Chính Nhất mặc dù chưa vạch trần, những người đang ngồi đây ai trong lòng không biết rõ.
Chu Hồng Cơ cuối cùng gõ nhịp:
- Vụ án Dương Ngân Hoa, thông báo toàn tỉnh. Đề cập đến tài liệu liên quan đến lãnh đạo nào đó, báo cáo Ủy ban Kỷ luật Trung ương.
Mọi người tham dự đều bị kinh tâm, chủ nhiệm Chu đã xuống tay.
Tuy nhiên nghĩ lại cũng phải, lúc trước chủ nhiệm Chu bị người ta làm cho chật vật như vậy, hiện tại không hoàn trả lại, chẳng lẽ không phải vuột mất cơ hội sao? Lượng tiểu phi quân tử, vô độc bất trượng phu, chủ nhiệm Chu cũng không phải kẻ hiền lành.
Phó chủ nhiệm và ủy viên thường vụ Ủy ban Kỷ luật, cũng có mấy người muốn có ý kiến phản đối, nhưng thấy Chu Hồng Cơ vẻ mặt vô cùng kiên quyết, cùng với mầy Phó chù nhiệm lập tức hùa theo, chỉ biết hết hy vọng, nên cũng không lên tiếng.
Sau hội nghị thường vụ Ủy ban Kỷ luật, Mục Chính Nhất sau khi thu xếp tài liệu, chính thức báo cáo lên Ủy ban Kỷ luật Trung ương.
Buổi chiều, Nha Nội nhận được điện thoại mời gọi vô cùng khách khí của Thành Đạt Tài, chuẩn bị gặp mặt với Thành Đạt Tài lần nữa, tiến hành đợt đàm phán thứ hai, không ngờ vừa mới cúp điện thoại, lại nhận được điện thoại phía Bắc Kinh, lại một tin tức làm y chấn động – Phía Tiếu Giai, đột nhiên có chuyển động trên diện rộng.
Bắt đầu phản kích rồi sao? Nha nội trong lòng rất sốc, thời điểm quá nhạy cảm, chẳng lẽ Tiếu Giai và Tập đoàn Đạt Tài có liên hệ với nhau? Không có khả năng, sao có thể.
Nha Nội không kịp suy nghĩ sâu xa nguyên nhân trong đó, lập tức xuống chỉ thị, gia tăng thế tiến công, toàn lực ứng phó, cần phải phản công một cú đẩy lùi đối phương, cũng muốn cầu thời gian ngắn nhất để thu lưới một lần, không thể kéo dài thêm nữa.
Phải nói, Nha Nội lựa chọn phương sách rất ổn, linh tính của ông ấy cũng rất chuẩn xác, chỉ tiếc là, cho tới nay ông ấy vẫn xem thường thực lực của Tiếu Giai, cũng không toàn lực thăm dò sản nghiệp trực tiếp và gián tiếp mà Tiếu Giai khống chế, rốt cuộc là bao nhiêu. Ông ấy tưởng rằng ông ấy có thể sử dụng số lượng vốn không nhiều lắm là có thể đọ sức, sự nghiệp vĩ đại hoàn thành một lần, bỏ vốn nhỏ thu hồi cao. T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m
Thông minh bị thông minh hại.
Thực ra nói một cách công bằng, sách lược của Nha Nội rất cao siêu, thủ đoạn cũng rất bí ẩn, với thực lực và thế lực đơn độc của Tiếu Giai, quả thực ngăn cản không được thế tiến công của Nha Nội, nhất định thất bại. Chỉ có điều khiến Nha Nội tuyệt đối không ngờ chính là, sau lưng Tiếu Giai, là một người đáng sợ và vô cùng bình tĩnh tới cực điểm...
Hạ Tưởng!
Nếu để Nha Nội biết sau lưng Tiếu Giai chính là Hạ Tưởng, ông ấy đã sớm thu tay, nhưng ông ấy không biết! Lòng tham của ông ấy khiến ông ấy hoàn toàn chưa thấy rõ mục tiêu liền ra tay. Kỳ thực cũng không thể trách Nha Nội, thật sự là quan hệ giữa Hạ Tưởng và Tiếu Giai được che đậy quá sâu, trên cơ bản không mấy người biết rõ quan hệ giữa Hạ Tưởng và Tiếu Giai.
Bởi vậy, Nha Nội hiện tại tưởng rằng sức lực của Tiếu Giai đã dùng hết, hơn nữa căn cứ vào điều tra của ông ấy cho thấy, tài chính của Tiếu Giai đã gần cạn kiệt, đã không còn sức đánh trận. Chỉ cần ông ấy gia tăng nguồn vốn đầu tư, phối hợp thêm tấn công chính trị, lấy sản nghiệp của Tiếu Giai làm của riêng, trong vòng bảy ngày, nhất định thấy công hiệu.
Nếu ông ấy so chiêu với Thành Đạt Tài lại giành được thắng lợi, thì đây sẽ là trận tuyệt vời nhất trong vô số lần cạnh tranh trong kinh doanh mà ông ấy trải qua từ trước đến nay
Cho nên, Nha Nội sau khi biết được bên Bắc Kinh có động, trước kinh động… sau vui mừng, trái lại càng thêm hả hê, quyết định đồng thời tấn công hai nơi, từ đó khiến đế quốc kinh tế trong mộng của ông, sẽ tiến thêm bước nữa.
Nha nội sau khi bình tĩnh phân tích kết cục, về phía Bắc Kinh làm ra ba điểm cho thấy tinh thần, sau khi tất cả chuyển giao xong xuôi, ông ấy lại lập tức lên đường đến gặp Thành Đạt Tài. Theo ông ấy thấy, sự tình ở Bắc Kinh là chuyện nhỏ, ông ấy không nên đích thân ra mặt là có thể định Càn Khôn, mà tranh đấu với Thành Đạt Tài mới là việc hệ trọng, Tiếu Giai so với Thành Đạt Tài đa mưu túc trí, vẫn còn non yếu.
Cũng phải thừa nhận Nha Nội quả thực tinh thần rất lạc quan… Ông ấy lại không biết, khi ông ấy gặp Thành Đạt Tài lần nữa để tiến hành đợt đàm phán thứ hai, thì đọ sức với phía Bắc Kinh, đã là một mảng khói thuốc súng.
Phía Tiếu Giai vẫn nằm trong tình thế xấu, đột nhiên trong lúc đó một kế hay được xuất ra, chẳng những lượng tài chính bất ngờ dũng mãnh đổ vào, hơn nữa còn tìm được một vài chỗ hiểm yếu từ phía Nha Nội, trực tiếp ra tay mượn từ điểm yếu của Nha Nội.
Thật đúng là không ra tay thì thôi, vừa ra tay liền đánh vào nỗi đau thầm kín của Nha Nội.
Nha nội và Thành Đạt Tài đấu trí so dũng khí anh tới tôi đi, ai cũng không chịu nhượng bộ, vì để an tâm so chiêu với Thành Đạt Tài, cũng vì để thể hiện lòng thành, Nha Nội cố ý tắt điện thoại di động, cho nên đối với tình hình chiến đấu ở Bắc Kinh, ông ấy hoàn toàn không hay biết gì về chiến trận ở Bắc Kinh, càng đốt càng vượng, sắp không khống chế được.
Về phía Nha Nội, liên tục thất bại, trong vòng nửa ngày, ưu thế kiên trì mấy tháng trước đây liền không còn sót lại chút gì, bị người khác liên tục công phá. Hơn nữa thù pháp cánh tả kín đáo, từng chi tiết đều cân nhắc hết sức chu đáo, gần như tính toán không lộ chút sơ hở. Có thể thấy rõ, đối phương trước đây biểu hiện rút lui và thua kém ở mặt ngoài, tất cả đều là giả vờ, chính là muốn dụ đối phương từng bước rơi vào cạm bẫy.
Phía Nha Nội rối loạn địa hình, muốn liên lạc với Nha Nội lại liên lạc không được, muốn toàn bộ rút lui, lại phát hiện đã bị vùi lấp thân vào vùng lầy, trừ khi vứt bỏ toàn bộ vốn đầu tư ban đầu, nếu không không có khả năng toàn thân trở ra!
Nguy rồi, hóa ra toàn bộ sự kiện từ đầu đến cuối đều là một cục diện được trù tính hoàn hảo, chính mình còn tự cho là mưu thành, nhưng ban đầu đã hoàn toàn bị đánh lừa bởi sự yếu kém mà đối phương tỏ ra.
Phía Nha Nội nổi giận, từng bước ép sát phía Tiếu Giai, trước tiên liên lạc với Nha Nội không được, quyết định bí quá hóa liều, muốn gia tăng nguồn vốn đầu tư, muốn hoàn toàn dựa vào sức mạnh, đè chết phía Tiếu Giai.
Phía Nha Nội gia tăng ưu thế nguồn vốn hơn nữa còn dự định dùng sức mạnh chính trị, tình thế, liền lệch khỏi quỹ đạo dự tính, hướng về vòng xoáy mà không biết. Kết quả cuối cùng, là trận sóng thần mà ngay cả Hạ Tưởng cũng không ngờ tới được.
…
Bên trong phòng khách sạn mà Thành Đạt Tài ờ lại, Nha Nội tiến vào đàm phán đợt thứ hai, sửa lại thái độ hung hăng ép người lúc trước, trở nên ôn tồn lễ độ rất nhiều, nếu nói Nha Nội ngày hôm qua là bạo chúa, thì Nha Nội hôm nay đã thành người lịch sự, chẳng những nho nhã lễ độ, hơn nữa còn bày ra mọi tính cách tốt đẹp khi thương lượng.
Muốn mê hoặc ông ta sao? Thành Đạt Tài vẫn là giọng điệu của ngày hôm qua, không mảy may đến sự thay đổi thái độ rõ rệt của Nha Nội, dù sao vẫn là người mạnh mẽ, bình tĩnh ung dung, Nha Nội muốn gì, thì ông ta đồng ý cái đó, không cò kè mặc cả, chỉ nhắm vào một điểm, có thể rút lui, có người muốn mua cổ phần của Nha Nội, muốn tăng giá thu mua ban đầu sao? Thực sự xin lỗi, y tìm không được người mua đâu.
Nếu Nha Nội có thể tự tìm được người mua, ông ta nguyện dốc sức phối hợp việc bán cổ phần của Nha Nội, sẽ thuyết phục cổ đông khác trong hội đồng quản trị.
Đợt đàm phán lần thứ hai, kết thúc tự nhiên, trên cơ bản đều thật cẩn thận giữ vững sự thận trọng đầy đủ, hơn nữa cũng không muốn sớm lộ ra con át chủ bài. Nha nội cuối cùng lễ độ mà cáo biệt Thành Đạt Tài, sau đó trở lại phòng của mình, mới nhớ tới mở điện thoại, điện thoại vừa khởi động, đã thấy một tin tức, như sét đánh ngang tai.
Quan Thần
Đánh giá:
Truyện Quan Thần
Story
Chương 1751: Chiêu thứ hai
10.0/10 từ 34 lượt.