Quan Khí
Chương 935: Mượn cơ hội
- Bí thư Vương, nghe nói vợ Phó thị trưởng Đồng hôm qua đến siêu thị thì bị trộm hoa tai, tai chảy máu. Chị ta gọi điện cho 110 thì hơn 10 phút mới tới, trộm không bắt được.
Thư ký Sài Trí Văn vừa rót nước vừa nói.
Vương Trạch Vinh nhìn Sài Trí Văn, tên này mỗi ngày đều nói ra một vài tin tức trong thành phố, mặc dù có vẻ vô tình nhưng có lợi cho sự phán đoán của Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh ngẩng đầu lên nói:
- Trí Văn, cậu nếu là thư ký của tôi thì tôi rất tin tưởng cậu. Sau này có việc gì thì cứ nói thẳng.
Sài Trí Văn vội vàng nói:
- Tôi nghe Bí thư Vương.
- Trí Văn, con người của tôi thì anh chắc cũng hiểu một chút. Chỉ cần anh chăm chú làm việc thì không cần quan tâm đến việc khác.
Sài Trí Văn mừng thầm, điều này nói rõ Bí thư Vương đã nhận mình.
Nhìn Sài Trí Văn đi ra, Vương Trạch Vinh thầm gật đầu. Tin tức hôm nay rất thú vị, có lẽ đây là chìa khóa để mở cửa cục Công an.
Nửa tiếng sau Vương Trạch Vinh từ từ đi vào phòng hội nghị Thị ủy, hôm nay có mấy vấn đề cần bàn.
Sau khi Vương Trạch Vinh ngồi vào ghế hắn thấy vẻ mặt Phó thị trưởng thường trực Đồng Trường Hải không tốt mấy.
Thấy không khí hội nghị khá nhẹ nhàng, Vương Trạch Vinh nhìn quanh rồi nói:
- Tôi muốn nói một chuyện.
Thấy mọi người đều nhìn mình, Vương Trạch Vinh nói:
- Sáng nay đồng chí Bộ trưởng Bộ công an Vương Tiến Minh gọi điện tới nói rất chú ý tình hình an ninh trật tự ở Xuân Dương chúng ta. Nhận được điện thoại này mà tôi thấy xấu hổ. Vấn đề an ninh trật tự của thành phố chúng ta không ngờ được Bộ trưởng Bộ Công an chú ý. Điều này nói rõ vấn đề gì?
Vương Trạch Vinh nói như vậy làm mọi người rất ngạc nhiên, không ngờ lại có việc này.
Bí thư đảng ủy công an Cố Hiến Cao không thể ngồi yên mà nói:
- Bí thư Vương, Bộ trưởng Vương sao lại chú ý đến công tác an ninh trật tự của Xuân Dương chúng ta.
Vương Trạch Vinh thở dài một tiếng mà nói:
- Mấy hôm trước con của Bộ trưởng Vương là Vương Tú Toàn đến tìm tôi có việc, nghe nói vừa vào thành phố thì bị người trộm kính xe, sau đó lại bị móc túi, tuy không nặng nhưng làm anh ta rất giận.
Vương Trạch Vinh nhẹ nhàng nói một câu nhưng các thường vụ đều nghĩ tới Vương Trạch Vinh không ngờ quan hệ thân mật với Bộ trưởng Bộ Công an như vậy. Điều này nói rõ Vương Trạch Vinh lại có một con đường quan hệ với Lãnh đạo trung ương. Sau đó lại nghĩ Vương Tú Toàn xảy ra chuyện ở Xuân Dương. Thực ra mọi người đều hiểu tình hình ở Xuân Dương, sau khi nhân viên về hưu nhiều thì công nhân bên ngoài tới cũng đông, an ninh trật tự của Xuân Dương không tốt. Đừng nói trộm vặt không thể phá, ngay các vụ án lớn cũng không thể phá hẳn. Trộm xe, móc túi là việc bình thường nên không ai chú ý.
Nói tới đây Vương Trạch Vinh nhìn Đồng Trường Hải mà nói:
- Tôi còn nghe thấy một việc là hôm qua vợ lão Đồng không ngờ đi trên phố và bị cướp. Gọi 110 mà hơn mười phút mới tới hiện trường. Đây chỉ là cướp, nếu có án mạng thì khi người chúng ta tới thì hung thủ đã chạy.
Đồng Trường Hải nghĩ tới lại thấy tức giận. Hôm qua vợ về làm ầm nhà một trận, nói y là Phó thị trưởng thường trực mà vợ bị cướp cũng không thể phá.
Đồng Trường Hải cùng Cố Hiến Cao vốn là người của Chu Kiến Đào, cũng không muốn nói nhiều ở việc này. Nhưng Đồng Trường Hải nói Bộ trưởng Bộ Công an cũng chú ý nên y trầm giọng nói:
- Cơ quan công an của chúng ta đúng là cần chỉnh đốn lại.
Cố Hiến Cao nói:
- Mạc Đại Bưu làm Cục trưởng cục Công an mà làm ăn thế nào vậy hả. cục Công an không thể đảm bảo an ninh trật tự thì cần bọn họ làm gì.
Vương Trạch Vinh nói:
- Bộ trưởng Vương nói một việc mà làm tôi chú ý. Bộ trưởng nói gần đây Bộ Công an muốn tiến hành thí điểm yêu cầu toàn bộ nhân viên cảnh sát cạnh tranh cho vị trí. Xuân Dương xảy ra chuyện như vậy, tôi cho rằng việc này ảnh hưởng lớn đến hình ảnh của thành phố. Cho nên tôi đã xin Bộ trưởng Vương thí điểm ở Xuân Dương. Bộ trưởng Vương cũng đã đồng ý, có lẽ rất nhanh sẽ tiến hành.
Vương Trạch Vinh nói như vậy làm mọi người sửng sốt. Hóa ra hắn muốn làm như vậy.
Cận Trung Thuận khó chịu nói:
- Bí thư Vương, chuyện lớn như vậy sao anh không trao đổi với mọi người, đây không phải việc nhỏ mà.
Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Lý Ích Tài lúc này đột nhiên nói:
- Tôi thấy đây là việc lớn. Đường đường vợ của Phó thị trưởng thường trực mà còn bị cướp, quần chúng nhân dân thì kêu trời không biết. Không xử lý mạnh là không được.
Vương Trạch Vinh nhìn Lý Ích Tài thì thấy trên người y tản mát ra chính khí rất mạnh.
Vương Trạch Vinh thầm nghĩ xem ra các thường vụ cũng có người không thích tình hình bây giờ. Lý Ích Tài có thể đứng ra thì đó chính là muốn vì quần chúng nhân dân.
Chủ tịch Liên đoàn lao động Kỳ Hiền Mẫn nói:
- Tôi nói suy nghĩ của mình một chút. Bây giờ rất nhiều công ty khó khăn, đặc biệt sau cải tổ khiến khiến kiếm việc làm rất khó khăn. Cứ tiếp tục như vậy thì vấn đề an ninh trật tự sẽ càng thêm phức tạp. Cho nên nếu muốn ổn định thì cần cải tổ hệ thống công an, phải cho bọn họ có sức chiến đấu. Ha ha, tôi dù sao cũng là người sắp về hưu nên xảy ra chuyện thì không sao. Hưng nếu như không ổn định thì mọi người ngồi đây không ai thoát được. Tôi ủng hộ ý của Chủ nhiệm Lý, phải xử lý mạnh.
Nghe Kỳ Hiền Mẫn nói, các thường vụ nhíu mày. Lời này rất đúng, Trung ương chú trọng ổn định, ổn định là quan trọng nhất. Nếu xảy ra chuyện thì mọi người ngồi đây có thể mất chức.
Cố Hiến Cao nói:
- Tuy nói như vậy nhưng nếu toàn diện cạnh tranh thì tôi lo rằng cơ quan công an sẽ loạn. Nếu như xảy ra chuyện thì tôi nghĩ vấn đề còn lớn hơn.
- Lão Cố suy nghĩ rất đúng, nhiều lãnh đạo phải cạnh tranh thì không loạn mới lạ.
Tâm trạng Bùi Vân Hoa đang rất mâu thuẫn, y muốn tìm con đường mới nhưng sợ không đáng tin. Thấy tình hình như vậy, y hiểu Vương Trạch Vinh muốn mượn việc này để khống chế cục Công an. Y suy nghĩ một chút rồi nói:
- Đây đúng là vấn đề, đội ngũ công an đảm bảo sự yên ổn của Xuân Dương chúng ta, nếu loạn thì sẽ xảy ra chuyện. Nếu có quân đội giúp một chút thì tốt.
Y thầm nghĩ ở việc này nếu quân đội ủng hộ thì dễ làm. Y cũng muốn xem năng lực của Vương Trạch Vinh như thế nào.
Trưởng Ban tuyên giáo Dương Kế Thuận gật đầu nói:
- Phó bí thư Bùi nói đúng, nếu đảm bảo không hỗn loạn thì tôi ủng hộ xử lý mạnh.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Việc này tôi sẽ liên hệ với quân đội.
Vương Trạch Vinh liền gọi điện.
không ngờ Vương Trạch Vinh gọi điện trước mặt như vậy, mọi người đều thấy khó hiểu. Vương Trạch Vinh này chẳng lẽ đã sớm làm tốt?
Lý Mộng Sơn đã sớm nhận được điện của Uông Nhật Thần, bây giờ nhận được điện của Vương Trạch Vinh và nghe tình hình, y nói:
- Xin Bí thư Vương yên tâm, giữ gìn ổn định địa phương là chức trách của chúng tôi. Chúng tôi lập tức sẽ rất nhanh đến địa điểm.
Vương Trạch Vinh nói với các Thường vụ thị ủy:
- Tư lệnh Lý Mộng Sơn đã tỏ thái độ quân đội toàn lực ủng hộ công tác của chúng ta.
Thấy mọi người không phản đối nữa, Vương Trạch Vinh nói:
- Cứ quyết định như vậy đi, sẽ tiến hành cạnh tranh trong toàn bộ cục Công an. Việc này quan hệ tới ổn định của Xuân Dương, chúng ta nhất định phải coi trọng. Tôi đề nghị thành lập một tổ lãnh đạo do tôi làm tổ trưởng, Vân Hoa, Ích Tài, Hiến Cao và Mạc Đại Bưu làm phó. Mạc Đại Bưu kiêm chức Chánh văn phòng, do Mạc Đại Bưu phụ trách công tác này, mọi người thấy sao?
Kỳ Hiền Mẫn nói:
- Do Bí thư Vương phụ trách chính thì tôi thấy không vấn đề gì.
Lý Ích Tài nói:
- Ủy ban kỷ luật chúng tôi sẽ giám sát toàn bộ, tôi tin có Ủy ban kỷ luật tham gia, có lực lượng công an giám sát thì sẽ không có hiện tượng gian lận.
Vương Trạch Vinh nói:
- Tôi đồng ý, cả quá trình nhất định phải đảm bảo công khai, công bằng. Ủy ban kỷ luật phải chú trọng nhiều ở việc này, phải đưa những người có năng lực lên vị trí.
Đồng Trường Hải nghĩ tới vợ mình xảy ra chuyện liền nói:
- Tôi đồng ý.
Bùi Vân Hoa nhìn Cận Trung Thuận rồi nói:
- Cần phải nghiêm khắc tiến hành.
Không ai ngờ tình hình hội nghị lại là như vậy, tâm trạng mọi người rất phức tạp. Đây hoàn toàn do Vương Trạch Vinh làm ra, nhưng hắn có lý, lại có Bộ trưởng Bộ Công an ủng hộ. Bộ Công an muốn thí điểm, Xuân Dương phải ủng hộ.
Nhìn mọi người, Vương Trạch Vinh nói:
- Xem ra mọi người đều rất lo lắng về tình hình an ninh trật tự của thành phố, tôi thấy áp lực của mình không nhỏ. Tôi sẽ lập tức lên báo cáo với Tỉnh ủy.
Quan Khí
Thư ký Sài Trí Văn vừa rót nước vừa nói.
Vương Trạch Vinh nhìn Sài Trí Văn, tên này mỗi ngày đều nói ra một vài tin tức trong thành phố, mặc dù có vẻ vô tình nhưng có lợi cho sự phán đoán của Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh ngẩng đầu lên nói:
- Trí Văn, cậu nếu là thư ký của tôi thì tôi rất tin tưởng cậu. Sau này có việc gì thì cứ nói thẳng.
Sài Trí Văn vội vàng nói:
- Tôi nghe Bí thư Vương.
- Trí Văn, con người của tôi thì anh chắc cũng hiểu một chút. Chỉ cần anh chăm chú làm việc thì không cần quan tâm đến việc khác.
Sài Trí Văn mừng thầm, điều này nói rõ Bí thư Vương đã nhận mình.
Nhìn Sài Trí Văn đi ra, Vương Trạch Vinh thầm gật đầu. Tin tức hôm nay rất thú vị, có lẽ đây là chìa khóa để mở cửa cục Công an.
Nửa tiếng sau Vương Trạch Vinh từ từ đi vào phòng hội nghị Thị ủy, hôm nay có mấy vấn đề cần bàn.
Sau khi Vương Trạch Vinh ngồi vào ghế hắn thấy vẻ mặt Phó thị trưởng thường trực Đồng Trường Hải không tốt mấy.
Thấy không khí hội nghị khá nhẹ nhàng, Vương Trạch Vinh nhìn quanh rồi nói:
- Tôi muốn nói một chuyện.
Thấy mọi người đều nhìn mình, Vương Trạch Vinh nói:
- Sáng nay đồng chí Bộ trưởng Bộ công an Vương Tiến Minh gọi điện tới nói rất chú ý tình hình an ninh trật tự ở Xuân Dương chúng ta. Nhận được điện thoại này mà tôi thấy xấu hổ. Vấn đề an ninh trật tự của thành phố chúng ta không ngờ được Bộ trưởng Bộ Công an chú ý. Điều này nói rõ vấn đề gì?
Vương Trạch Vinh nói như vậy làm mọi người rất ngạc nhiên, không ngờ lại có việc này.
Bí thư đảng ủy công an Cố Hiến Cao không thể ngồi yên mà nói:
- Bí thư Vương, Bộ trưởng Vương sao lại chú ý đến công tác an ninh trật tự của Xuân Dương chúng ta.
Vương Trạch Vinh thở dài một tiếng mà nói:
- Mấy hôm trước con của Bộ trưởng Vương là Vương Tú Toàn đến tìm tôi có việc, nghe nói vừa vào thành phố thì bị người trộm kính xe, sau đó lại bị móc túi, tuy không nặng nhưng làm anh ta rất giận.
Vương Trạch Vinh nhẹ nhàng nói một câu nhưng các thường vụ đều nghĩ tới Vương Trạch Vinh không ngờ quan hệ thân mật với Bộ trưởng Bộ Công an như vậy. Điều này nói rõ Vương Trạch Vinh lại có một con đường quan hệ với Lãnh đạo trung ương. Sau đó lại nghĩ Vương Tú Toàn xảy ra chuyện ở Xuân Dương. Thực ra mọi người đều hiểu tình hình ở Xuân Dương, sau khi nhân viên về hưu nhiều thì công nhân bên ngoài tới cũng đông, an ninh trật tự của Xuân Dương không tốt. Đừng nói trộm vặt không thể phá, ngay các vụ án lớn cũng không thể phá hẳn. Trộm xe, móc túi là việc bình thường nên không ai chú ý.
Nói tới đây Vương Trạch Vinh nhìn Đồng Trường Hải mà nói:
- Tôi còn nghe thấy một việc là hôm qua vợ lão Đồng không ngờ đi trên phố và bị cướp. Gọi 110 mà hơn mười phút mới tới hiện trường. Đây chỉ là cướp, nếu có án mạng thì khi người chúng ta tới thì hung thủ đã chạy.
Đồng Trường Hải nghĩ tới lại thấy tức giận. Hôm qua vợ về làm ầm nhà một trận, nói y là Phó thị trưởng thường trực mà vợ bị cướp cũng không thể phá.
Đồng Trường Hải cùng Cố Hiến Cao vốn là người của Chu Kiến Đào, cũng không muốn nói nhiều ở việc này. Nhưng Đồng Trường Hải nói Bộ trưởng Bộ Công an cũng chú ý nên y trầm giọng nói:
- Cơ quan công an của chúng ta đúng là cần chỉnh đốn lại.
Cố Hiến Cao nói:
- Mạc Đại Bưu làm Cục trưởng cục Công an mà làm ăn thế nào vậy hả. cục Công an không thể đảm bảo an ninh trật tự thì cần bọn họ làm gì.
Vương Trạch Vinh nói:
- Bộ trưởng Vương nói một việc mà làm tôi chú ý. Bộ trưởng nói gần đây Bộ Công an muốn tiến hành thí điểm yêu cầu toàn bộ nhân viên cảnh sát cạnh tranh cho vị trí. Xuân Dương xảy ra chuyện như vậy, tôi cho rằng việc này ảnh hưởng lớn đến hình ảnh của thành phố. Cho nên tôi đã xin Bộ trưởng Vương thí điểm ở Xuân Dương. Bộ trưởng Vương cũng đã đồng ý, có lẽ rất nhanh sẽ tiến hành.
Vương Trạch Vinh nói như vậy làm mọi người sửng sốt. Hóa ra hắn muốn làm như vậy.
Cận Trung Thuận khó chịu nói:
- Bí thư Vương, chuyện lớn như vậy sao anh không trao đổi với mọi người, đây không phải việc nhỏ mà.
Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Lý Ích Tài lúc này đột nhiên nói:
- Tôi thấy đây là việc lớn. Đường đường vợ của Phó thị trưởng thường trực mà còn bị cướp, quần chúng nhân dân thì kêu trời không biết. Không xử lý mạnh là không được.
Vương Trạch Vinh nhìn Lý Ích Tài thì thấy trên người y tản mát ra chính khí rất mạnh.
Vương Trạch Vinh thầm nghĩ xem ra các thường vụ cũng có người không thích tình hình bây giờ. Lý Ích Tài có thể đứng ra thì đó chính là muốn vì quần chúng nhân dân.
Chủ tịch Liên đoàn lao động Kỳ Hiền Mẫn nói:
- Tôi nói suy nghĩ của mình một chút. Bây giờ rất nhiều công ty khó khăn, đặc biệt sau cải tổ khiến khiến kiếm việc làm rất khó khăn. Cứ tiếp tục như vậy thì vấn đề an ninh trật tự sẽ càng thêm phức tạp. Cho nên nếu muốn ổn định thì cần cải tổ hệ thống công an, phải cho bọn họ có sức chiến đấu. Ha ha, tôi dù sao cũng là người sắp về hưu nên xảy ra chuyện thì không sao. Hưng nếu như không ổn định thì mọi người ngồi đây không ai thoát được. Tôi ủng hộ ý của Chủ nhiệm Lý, phải xử lý mạnh.
Nghe Kỳ Hiền Mẫn nói, các thường vụ nhíu mày. Lời này rất đúng, Trung ương chú trọng ổn định, ổn định là quan trọng nhất. Nếu xảy ra chuyện thì mọi người ngồi đây có thể mất chức.
Cố Hiến Cao nói:
- Tuy nói như vậy nhưng nếu toàn diện cạnh tranh thì tôi lo rằng cơ quan công an sẽ loạn. Nếu như xảy ra chuyện thì tôi nghĩ vấn đề còn lớn hơn.
- Lão Cố suy nghĩ rất đúng, nhiều lãnh đạo phải cạnh tranh thì không loạn mới lạ.
Tâm trạng Bùi Vân Hoa đang rất mâu thuẫn, y muốn tìm con đường mới nhưng sợ không đáng tin. Thấy tình hình như vậy, y hiểu Vương Trạch Vinh muốn mượn việc này để khống chế cục Công an. Y suy nghĩ một chút rồi nói:
- Đây đúng là vấn đề, đội ngũ công an đảm bảo sự yên ổn của Xuân Dương chúng ta, nếu loạn thì sẽ xảy ra chuyện. Nếu có quân đội giúp một chút thì tốt.
Y thầm nghĩ ở việc này nếu quân đội ủng hộ thì dễ làm. Y cũng muốn xem năng lực của Vương Trạch Vinh như thế nào.
Trưởng Ban tuyên giáo Dương Kế Thuận gật đầu nói:
- Phó bí thư Bùi nói đúng, nếu đảm bảo không hỗn loạn thì tôi ủng hộ xử lý mạnh.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Việc này tôi sẽ liên hệ với quân đội.
Vương Trạch Vinh liền gọi điện.
không ngờ Vương Trạch Vinh gọi điện trước mặt như vậy, mọi người đều thấy khó hiểu. Vương Trạch Vinh này chẳng lẽ đã sớm làm tốt?
Lý Mộng Sơn đã sớm nhận được điện của Uông Nhật Thần, bây giờ nhận được điện của Vương Trạch Vinh và nghe tình hình, y nói:
- Xin Bí thư Vương yên tâm, giữ gìn ổn định địa phương là chức trách của chúng tôi. Chúng tôi lập tức sẽ rất nhanh đến địa điểm.
Vương Trạch Vinh nói với các Thường vụ thị ủy:
- Tư lệnh Lý Mộng Sơn đã tỏ thái độ quân đội toàn lực ủng hộ công tác của chúng ta.
Thấy mọi người không phản đối nữa, Vương Trạch Vinh nói:
- Cứ quyết định như vậy đi, sẽ tiến hành cạnh tranh trong toàn bộ cục Công an. Việc này quan hệ tới ổn định của Xuân Dương, chúng ta nhất định phải coi trọng. Tôi đề nghị thành lập một tổ lãnh đạo do tôi làm tổ trưởng, Vân Hoa, Ích Tài, Hiến Cao và Mạc Đại Bưu làm phó. Mạc Đại Bưu kiêm chức Chánh văn phòng, do Mạc Đại Bưu phụ trách công tác này, mọi người thấy sao?
Kỳ Hiền Mẫn nói:
- Do Bí thư Vương phụ trách chính thì tôi thấy không vấn đề gì.
Lý Ích Tài nói:
- Ủy ban kỷ luật chúng tôi sẽ giám sát toàn bộ, tôi tin có Ủy ban kỷ luật tham gia, có lực lượng công an giám sát thì sẽ không có hiện tượng gian lận.
Vương Trạch Vinh nói:
- Tôi đồng ý, cả quá trình nhất định phải đảm bảo công khai, công bằng. Ủy ban kỷ luật phải chú trọng nhiều ở việc này, phải đưa những người có năng lực lên vị trí.
Đồng Trường Hải nghĩ tới vợ mình xảy ra chuyện liền nói:
- Tôi đồng ý.
Bùi Vân Hoa nhìn Cận Trung Thuận rồi nói:
- Cần phải nghiêm khắc tiến hành.
Không ai ngờ tình hình hội nghị lại là như vậy, tâm trạng mọi người rất phức tạp. Đây hoàn toàn do Vương Trạch Vinh làm ra, nhưng hắn có lý, lại có Bộ trưởng Bộ Công an ủng hộ. Bộ Công an muốn thí điểm, Xuân Dương phải ủng hộ.
Nhìn mọi người, Vương Trạch Vinh nói:
- Xem ra mọi người đều rất lo lắng về tình hình an ninh trật tự của thành phố, tôi thấy áp lực của mình không nhỏ. Tôi sẽ lập tức lên báo cáo với Tỉnh ủy.
Quan Khí
Đánh giá:
Truyện Quan Khí
Story
Chương 935: Mượn cơ hội
4.0/10 từ 2 lượt.