Quan Khí
Chương 859: Chấn động Tỉnh ủy
Sáng hôm sau Tỉnh ủy triệu tập Hội nghị thường vụ gấp.
Chuyện tối qua các thường vụ đều biết. Vẻ mặt các thường vụ đều rất nghiêm túc. Tối qua ngoài Vương Trạch Vinh là Thường vụ tỉnh ủy có mặt thì còn dính dáng tới một nhân vật rất quan trọng – con dâu Tổng bí thư thiếu chút nữa xảy ra chuyện.
Mọi người đều có chỗ dựa, thông qua điều tra thì biết một chút về Uông Kiều này. Bây giờ quan trọng là thái độ của Uông Kiều, nếu Uông Kiều cứ bám chặt việc này thì chuyện sẽ phát triển theo hướng không ai lường được.
Sau một đêm suy nghĩ, mọi người đã có phân tích nhất định về việc này. Đầu tiên không nói về tình hình của việc này, chỉ riêng việc Vương Trạch Vinh đi chơi cùng con dâu Tổng bí thư đã khiến mọi người phải suy nghĩ.
Ai cũng biết Vương Trạch Vinh là ân nhân cứu mạng Uông Phỉ, hắn có thể đi cùng Uông Phỉ là bình thường. Nhưng Uông Kiều đang công tác trên Bắc Kinh, bây giờ lại đến tỉnh Giang Sơn, còn đi dạo phố với Vương Trạch Vinh. Điều này nói rõ Vương Trạch Vinh và Uông Kiều có quan hệ. Bọn họ càng suy nghĩ quan hệ giữa Vương Trạch Vinh và Lâm gia không bình thường.
Nghĩ đến Vương Trạch Vinh có quan hệ với Tổng bí thư, mọi người có cái nhìn khác đối với hắn.
Đám người Lâm đ*o Nguyên không ngờ Vương Trạch Vinh vừa tách ra rồi đi dạo với chị em Uông gia. Bọn họ không khỏi thầm thân về quan hệ thân mật của Vương Trạch Vinh với chị em Uông gia.
Cả đêm qua người Uông hệ đã có thống nhất, nếu có thể thông qua việc này đẩy Hồ Tập Sơn khỏi Phượng Hải thì quá tốt.
Thấy mọi người đã đến đông đủ, Lăng Vũ Trình nghiêm túc nói:
- Các đồng chí, tin rằng mọi người đã biết việc xảy ra tối qua. Cảnh sát chúng ta không ngờ không hỏi nguyên nhân đã vu cáo một Thường vụ tỉnh ủy là tội phạm, nói cái gì mà “Chống cự” đánh cảnh sát…
Các Thường vụ tỉnh ủy cũng khó tin vì chuyện này, bọn họ đều nhìn Vương Trạch Vinh và Hồ Tập Sơn.
Hồ Tập Sơn không ngờ lại thành như vậy, Hồ Cương làm ra chuyện quá lớn. Bởi vì cả đêm không ngủ ngon nên vẻ mặt Hồ Tập Sơn không tốt.
- Trạch Vinh, mời cậu nói rõ chuyện hôm qua.
Lăng Vũ Trình nói với Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh liền nhìn mọi người rồi kể rõ chuyện hôm qua đi dạo phố với chị em Uông gia. Đương nhiên hắn nói đây là do Uông Phỉ yêu cầu.
Vương Trạch Vinh nói Uông Phỉ mời thì không ai nghi ngờ gì, đây là việc rất bình thường.
Sau khi giới thiệu xong tình hình, Vương Trạch Vinh nói:
- Tôi có một điểm khó hiểu. Đầu tiên là cảnh sát chúng ta sao lại nghe theo sự chỉ huy của một tên lưu manh, chẳng lẽ cảnh sát Phượng Hải chúng ta bao che cho xã hội đen? Sau đó các đồng chí cảnh sát khi đến thì không hỏi tình hình đã vung gậy lên đánh, đây là chấp pháp văn minh ư? Thứ ba cảnh sát xử lý chuyện như vậy luôn nghiêng hẳn về một bên. Tôi lo lắng đội ngũ cảnh sát Phượng Hải biến chất.
Vương Trạch Vinh không thèm để ý đến Hồ Tập Sơn nghĩ như thế nào mà nói thẳng.
Vương Trạch Vinh nói xong lời này, Bí thư Đảng ủy công an Ngũ Tĩnh nghiêm túc nói;
- Sau khi chuyện tối qua xung quanh, chúng tôi đã phái tổ công tác điều tra suốt đêm. Thông qua điều tra thì chuyện đúng như những gì đồng chí Vương Trạch Vinh nói. Chỉ là trong vụ án còn có con trai út của đồng chí Hồ Tập Sơn.
Ngũ Tĩnh nhằm thẳng vào Hồ Tập Sơn.
Nghe Ngũ Tĩnh trực tiếp lôi con của Hồ Tập Sơn ra, mọi người đều giật mình. Chẳng lẽ Uông hệ muốn nhằm vào Hồ Tập Sơn?
Lại nghĩ đến Uông Kiều là con dâu Tổng bí thư, các thường vụ đều có suy nghĩ có phải là người Uông hệ và Lâm hệ hợp sức không?
Hồ Tập Sơn không thể ngồi yên nữa. Y đứng dậy khom người với Vương Trạch Vinh mà nói:
- Đồng chí Vương Trạch Vinh, là bố của Hồ Cương, tôi xin lỗi đồng chí. Đều do tôi không dạy dỗ tốt con cái.
Lợi hại.
Mọi người không khỏi thầm than về việc Hồ Tập Sơn dám nhận trách nhiệm về mình. Tình hình bây giờ rất bất lợi với Hồ Tập Sơn, Uông hệ và Lâm hệ hợp sức, ở việc này các thường vụ khác lo lắng có Tổng bí thư nên sẽ đứng về phía Vương Trạch Vinh. Nếu là như vậy thì Hồ Tập Sơn có thể làm Bí thư thị ủy Phượng Hải nữa hay không là điều khó có thể nói.
Phượng Hải là trung tâm của tỉnh Giang Sơn, ai cũng biết trọng lượng của Bí thư thị ủy Phượng Hải. Thấy điều này, mọi người đều phân tích tình hình.
Vương Trạch Vinh nhìn Hồ Tập Sơn rồi nói:
- Bí thư Hồ, ở việc này tôi nhằm vào việc mà thôi. Tôi cũng không ngờ thanh niên đó là con của anh. Nghĩ đến tình hình lúc đó tôi rất lo lắng. Bọn họ không ngờ lại kết bè kết đảng trêu chọc phụ nữ giữa đường, một lời không hợp là đánh người. Lúc ấy nếu không phải tôi có thể đánh một chút hì không biết hai cô gái kia sẽ như thế nào. Nếu lúc ấy hai cô gái bị làm nhục thì hậu quả sẽ như thế nào? Còn có, đồng chí cảnh sát chúng ta khi đi lên thì tin lời một phía mà ra tay đánh người. Lúc ấy nếu tôi không làm cảnh sát bị thương thì bây giờ Uông Kiều đã nằm trong bệnh viện.
Vương Trạch Vinh nói rất thật, ở trong này quan trọng có Uông Kiều. Lúc ấy nếu không có Vương Trạch Vinh thì bây giờ Uông Kiều đã xảy ra chuyện. Đầu tiên là bị đám người làm nhục, nếu như vậy thì tỉnh Giang Sơn có lẽ xong đời hết cả lũ.
Nghĩ đến hậu quả này, mọi người hít vào một hơi thật sâu. Tổng bí thư mà tức giận thì không hề bình thường.
Mẹ nó chứ. Thiếu chút nữa vì con của tên Hồ Tập Sơn mà mọi người mất chức.
Mọi người liền nhìn Hồ Tập Sơn với ánh mắt khác.
Hồ Tập Sơn vội vàng nói:
- Đúng như đồng chí Vương Trạch Vinh nói, đây đều do tôi dạy dỗ không nghiêm. Tôi chấp nhận phê bình của Tỉnh ủy. Tôi cũng tình nguyện gánh chịu trách nhiệm.
Lăng Vũ Trình ra hiệu cho Hồ Tập Sơn ngồi xuống rồi nói:
- Lão Hồ, ở việc này chúng ta mặc dù đang nghiên cứu nhưng chúng tôi không rõ cấp trên sẽ nghĩ việc này như thế nào.
Hồ Tập Sơn gật đầu. Cả đêm qua y đều nghĩ tới việc này. Chuyện này đúng là không thể nhờ phó Thủ tướng Quế giúp. Bây giờ chuyện xảy ra với chị em Uông gia, phó Thủ tướng Quế mà xen vào, Tổng bí thư cũng xen vào thì sao?
Giang Doanh Hà nói:
- Chuyện này làm tôi thấy Tỉnh ủy nên chỉnh đốn hệ thống công an Phượng Hải mới được. Ai cũng có thể chỉ huy cảnh sát của chúng ta thì ảnh hưởng rất xấu.
Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Cố Vũ nói:
- Dám ngang nhiên chòng nghẹo phụ nữ giữa phố, hiện tượng này không thể mở rộng. Việc này xảy ra ở khu đông người, theo tôi biết lúc ấy rất nhiều người thấy, điều này sẽ ảnh hưởng xấu đối với hình ảnh cơ quan công an chúng ta, ảnh hưởng rất xấu đối với tỉnh Giang Sơn. Tôi đề nghị nghiêm túc xử lý.
Phó chủ tịch thường trực tỉnh Bảo Quốc Cường nói:
- Tỉnh Giang Sơn bây giờ đang ở trong giai đoạn phát triển, nhà đầu tư từ ngoài vào rất nhiều. Truyền thông và quần chúng nhân dân chú ý đến sự phát triển của tỉnh ra. Xảy ra chuyện như vậy làm cho tôi thấy lo lắng, có phải là cán bộ Phượng Hải xuất hiện vấn đề?
Lời này của y nhằm thẳng vào đội ngũ cán bộ.
Hoàng Vũ cũng đồng ý nói:
- Theo kinh tế toàn tỉnh phát triển, đội ngũ cán bộ của chúng ta cũng có vấn đề. Ở việc này Thị ủy Phượng Hải không thể trốn tránh trách nhiệm.
Các thường vụ đều có chỗ dựa khác nhau, lên tiếng thì không hề e ngại. Mặc dù Hồ Tập Sơn ngồi đây nhưng ở vấn đề này mọi người đều tỏ thái độ phải xử lý.
Hồ Tập Sơn bây giờ rất lo lắng, tối hôm qua sau khi xảy ra chuyện, y còn suy nghĩ mình nhận sai là xong chuyện. Nhưng không ngờ hội nghị hôm nay lại là như vậy, giống như Phượng Hải có rất nhiều vấn đề vậy.
Hồ Tập Sơn nhìn các thường vụ và thấy mình rất đơn độc.
Tả Quân Huy nói:
- Tôi đồng ý ý kiến của mọi người. Tôi thấy ở việc này đầu tiên là hóa giải ảnh hưởng, sau đó là nghiêm túc xử lý các nhân viên có vấn đề, quyết không bỏ qua. Thứ ba là xem có vấn đề lớn hơn nữa không.
Tả Quân Huy vốn muốn nói là dính đến xã hội đen nhưng thấy vẻ mặt Hồ Tập Sơn nên đổi giọng.
Mặc dù y nói như vậy nhưng các thường vụ đều nhìn y. Chuyện này chủ yếu là xem Tỉnh ủy làm như thế nào.
Nếu như quả thực nói đây là việc bao che xã hội đen thì Hồ Tập Sơn đừng mong làm Bí thư thị ủy nữa.
Hồ Tập Sơn đương nhiên không thể để xảy ra chuyện như vậy:
- Đối với việc của Hồ Cương, tôi là bố nên tin rằng nó không làm chuyện quá đáng, xin tổ chức chăm chú điều tra.
Hội nghị rất nhanh đã có quyết định do Tỉnh ủy lập tổ công tác đến Phượng Hải điều tra đội ngũ cán bộ ở đây.
Ra khỏi phòng hội nghị, vẻ mặt các thường vụ rất nghiêm túc, việc này sẽ làm Phượng Hải có động đất.
Quan Khí
Chuyện tối qua các thường vụ đều biết. Vẻ mặt các thường vụ đều rất nghiêm túc. Tối qua ngoài Vương Trạch Vinh là Thường vụ tỉnh ủy có mặt thì còn dính dáng tới một nhân vật rất quan trọng – con dâu Tổng bí thư thiếu chút nữa xảy ra chuyện.
Mọi người đều có chỗ dựa, thông qua điều tra thì biết một chút về Uông Kiều này. Bây giờ quan trọng là thái độ của Uông Kiều, nếu Uông Kiều cứ bám chặt việc này thì chuyện sẽ phát triển theo hướng không ai lường được.
Sau một đêm suy nghĩ, mọi người đã có phân tích nhất định về việc này. Đầu tiên không nói về tình hình của việc này, chỉ riêng việc Vương Trạch Vinh đi chơi cùng con dâu Tổng bí thư đã khiến mọi người phải suy nghĩ.
Ai cũng biết Vương Trạch Vinh là ân nhân cứu mạng Uông Phỉ, hắn có thể đi cùng Uông Phỉ là bình thường. Nhưng Uông Kiều đang công tác trên Bắc Kinh, bây giờ lại đến tỉnh Giang Sơn, còn đi dạo phố với Vương Trạch Vinh. Điều này nói rõ Vương Trạch Vinh và Uông Kiều có quan hệ. Bọn họ càng suy nghĩ quan hệ giữa Vương Trạch Vinh và Lâm gia không bình thường.
Nghĩ đến Vương Trạch Vinh có quan hệ với Tổng bí thư, mọi người có cái nhìn khác đối với hắn.
Đám người Lâm đ*o Nguyên không ngờ Vương Trạch Vinh vừa tách ra rồi đi dạo với chị em Uông gia. Bọn họ không khỏi thầm thân về quan hệ thân mật của Vương Trạch Vinh với chị em Uông gia.
Cả đêm qua người Uông hệ đã có thống nhất, nếu có thể thông qua việc này đẩy Hồ Tập Sơn khỏi Phượng Hải thì quá tốt.
Thấy mọi người đã đến đông đủ, Lăng Vũ Trình nghiêm túc nói:
- Các đồng chí, tin rằng mọi người đã biết việc xảy ra tối qua. Cảnh sát chúng ta không ngờ không hỏi nguyên nhân đã vu cáo một Thường vụ tỉnh ủy là tội phạm, nói cái gì mà “Chống cự” đánh cảnh sát…
Các Thường vụ tỉnh ủy cũng khó tin vì chuyện này, bọn họ đều nhìn Vương Trạch Vinh và Hồ Tập Sơn.
Hồ Tập Sơn không ngờ lại thành như vậy, Hồ Cương làm ra chuyện quá lớn. Bởi vì cả đêm không ngủ ngon nên vẻ mặt Hồ Tập Sơn không tốt.
- Trạch Vinh, mời cậu nói rõ chuyện hôm qua.
Lăng Vũ Trình nói với Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh liền nhìn mọi người rồi kể rõ chuyện hôm qua đi dạo phố với chị em Uông gia. Đương nhiên hắn nói đây là do Uông Phỉ yêu cầu.
Vương Trạch Vinh nói Uông Phỉ mời thì không ai nghi ngờ gì, đây là việc rất bình thường.
Sau khi giới thiệu xong tình hình, Vương Trạch Vinh nói:
- Tôi có một điểm khó hiểu. Đầu tiên là cảnh sát chúng ta sao lại nghe theo sự chỉ huy của một tên lưu manh, chẳng lẽ cảnh sát Phượng Hải chúng ta bao che cho xã hội đen? Sau đó các đồng chí cảnh sát khi đến thì không hỏi tình hình đã vung gậy lên đánh, đây là chấp pháp văn minh ư? Thứ ba cảnh sát xử lý chuyện như vậy luôn nghiêng hẳn về một bên. Tôi lo lắng đội ngũ cảnh sát Phượng Hải biến chất.
Vương Trạch Vinh không thèm để ý đến Hồ Tập Sơn nghĩ như thế nào mà nói thẳng.
Vương Trạch Vinh nói xong lời này, Bí thư Đảng ủy công an Ngũ Tĩnh nghiêm túc nói;
- Sau khi chuyện tối qua xung quanh, chúng tôi đã phái tổ công tác điều tra suốt đêm. Thông qua điều tra thì chuyện đúng như những gì đồng chí Vương Trạch Vinh nói. Chỉ là trong vụ án còn có con trai út của đồng chí Hồ Tập Sơn.
Ngũ Tĩnh nhằm thẳng vào Hồ Tập Sơn.
Nghe Ngũ Tĩnh trực tiếp lôi con của Hồ Tập Sơn ra, mọi người đều giật mình. Chẳng lẽ Uông hệ muốn nhằm vào Hồ Tập Sơn?
Lại nghĩ đến Uông Kiều là con dâu Tổng bí thư, các thường vụ đều có suy nghĩ có phải là người Uông hệ và Lâm hệ hợp sức không?
Hồ Tập Sơn không thể ngồi yên nữa. Y đứng dậy khom người với Vương Trạch Vinh mà nói:
- Đồng chí Vương Trạch Vinh, là bố của Hồ Cương, tôi xin lỗi đồng chí. Đều do tôi không dạy dỗ tốt con cái.
Lợi hại.
Mọi người không khỏi thầm than về việc Hồ Tập Sơn dám nhận trách nhiệm về mình. Tình hình bây giờ rất bất lợi với Hồ Tập Sơn, Uông hệ và Lâm hệ hợp sức, ở việc này các thường vụ khác lo lắng có Tổng bí thư nên sẽ đứng về phía Vương Trạch Vinh. Nếu là như vậy thì Hồ Tập Sơn có thể làm Bí thư thị ủy Phượng Hải nữa hay không là điều khó có thể nói.
Phượng Hải là trung tâm của tỉnh Giang Sơn, ai cũng biết trọng lượng của Bí thư thị ủy Phượng Hải. Thấy điều này, mọi người đều phân tích tình hình.
Vương Trạch Vinh nhìn Hồ Tập Sơn rồi nói:
- Bí thư Hồ, ở việc này tôi nhằm vào việc mà thôi. Tôi cũng không ngờ thanh niên đó là con của anh. Nghĩ đến tình hình lúc đó tôi rất lo lắng. Bọn họ không ngờ lại kết bè kết đảng trêu chọc phụ nữ giữa đường, một lời không hợp là đánh người. Lúc ấy nếu không phải tôi có thể đánh một chút hì không biết hai cô gái kia sẽ như thế nào. Nếu lúc ấy hai cô gái bị làm nhục thì hậu quả sẽ như thế nào? Còn có, đồng chí cảnh sát chúng ta khi đi lên thì tin lời một phía mà ra tay đánh người. Lúc ấy nếu tôi không làm cảnh sát bị thương thì bây giờ Uông Kiều đã nằm trong bệnh viện.
Vương Trạch Vinh nói rất thật, ở trong này quan trọng có Uông Kiều. Lúc ấy nếu không có Vương Trạch Vinh thì bây giờ Uông Kiều đã xảy ra chuyện. Đầu tiên là bị đám người làm nhục, nếu như vậy thì tỉnh Giang Sơn có lẽ xong đời hết cả lũ.
Nghĩ đến hậu quả này, mọi người hít vào một hơi thật sâu. Tổng bí thư mà tức giận thì không hề bình thường.
Mẹ nó chứ. Thiếu chút nữa vì con của tên Hồ Tập Sơn mà mọi người mất chức.
Mọi người liền nhìn Hồ Tập Sơn với ánh mắt khác.
Hồ Tập Sơn vội vàng nói:
- Đúng như đồng chí Vương Trạch Vinh nói, đây đều do tôi dạy dỗ không nghiêm. Tôi chấp nhận phê bình của Tỉnh ủy. Tôi cũng tình nguyện gánh chịu trách nhiệm.
Lăng Vũ Trình ra hiệu cho Hồ Tập Sơn ngồi xuống rồi nói:
- Lão Hồ, ở việc này chúng ta mặc dù đang nghiên cứu nhưng chúng tôi không rõ cấp trên sẽ nghĩ việc này như thế nào.
Hồ Tập Sơn gật đầu. Cả đêm qua y đều nghĩ tới việc này. Chuyện này đúng là không thể nhờ phó Thủ tướng Quế giúp. Bây giờ chuyện xảy ra với chị em Uông gia, phó Thủ tướng Quế mà xen vào, Tổng bí thư cũng xen vào thì sao?
Giang Doanh Hà nói:
- Chuyện này làm tôi thấy Tỉnh ủy nên chỉnh đốn hệ thống công an Phượng Hải mới được. Ai cũng có thể chỉ huy cảnh sát của chúng ta thì ảnh hưởng rất xấu.
Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Cố Vũ nói:
- Dám ngang nhiên chòng nghẹo phụ nữ giữa phố, hiện tượng này không thể mở rộng. Việc này xảy ra ở khu đông người, theo tôi biết lúc ấy rất nhiều người thấy, điều này sẽ ảnh hưởng xấu đối với hình ảnh cơ quan công an chúng ta, ảnh hưởng rất xấu đối với tỉnh Giang Sơn. Tôi đề nghị nghiêm túc xử lý.
Phó chủ tịch thường trực tỉnh Bảo Quốc Cường nói:
- Tỉnh Giang Sơn bây giờ đang ở trong giai đoạn phát triển, nhà đầu tư từ ngoài vào rất nhiều. Truyền thông và quần chúng nhân dân chú ý đến sự phát triển của tỉnh ra. Xảy ra chuyện như vậy làm cho tôi thấy lo lắng, có phải là cán bộ Phượng Hải xuất hiện vấn đề?
Lời này của y nhằm thẳng vào đội ngũ cán bộ.
Hoàng Vũ cũng đồng ý nói:
- Theo kinh tế toàn tỉnh phát triển, đội ngũ cán bộ của chúng ta cũng có vấn đề. Ở việc này Thị ủy Phượng Hải không thể trốn tránh trách nhiệm.
Các thường vụ đều có chỗ dựa khác nhau, lên tiếng thì không hề e ngại. Mặc dù Hồ Tập Sơn ngồi đây nhưng ở vấn đề này mọi người đều tỏ thái độ phải xử lý.
Hồ Tập Sơn bây giờ rất lo lắng, tối hôm qua sau khi xảy ra chuyện, y còn suy nghĩ mình nhận sai là xong chuyện. Nhưng không ngờ hội nghị hôm nay lại là như vậy, giống như Phượng Hải có rất nhiều vấn đề vậy.
Hồ Tập Sơn nhìn các thường vụ và thấy mình rất đơn độc.
Tả Quân Huy nói:
- Tôi đồng ý ý kiến của mọi người. Tôi thấy ở việc này đầu tiên là hóa giải ảnh hưởng, sau đó là nghiêm túc xử lý các nhân viên có vấn đề, quyết không bỏ qua. Thứ ba là xem có vấn đề lớn hơn nữa không.
Tả Quân Huy vốn muốn nói là dính đến xã hội đen nhưng thấy vẻ mặt Hồ Tập Sơn nên đổi giọng.
Mặc dù y nói như vậy nhưng các thường vụ đều nhìn y. Chuyện này chủ yếu là xem Tỉnh ủy làm như thế nào.
Nếu như quả thực nói đây là việc bao che xã hội đen thì Hồ Tập Sơn đừng mong làm Bí thư thị ủy nữa.
Hồ Tập Sơn đương nhiên không thể để xảy ra chuyện như vậy:
- Đối với việc của Hồ Cương, tôi là bố nên tin rằng nó không làm chuyện quá đáng, xin tổ chức chăm chú điều tra.
Hội nghị rất nhanh đã có quyết định do Tỉnh ủy lập tổ công tác đến Phượng Hải điều tra đội ngũ cán bộ ở đây.
Ra khỏi phòng hội nghị, vẻ mặt các thường vụ rất nghiêm túc, việc này sẽ làm Phượng Hải có động đất.
Quan Khí
Đánh giá:
Truyện Quan Khí
Story
Chương 859: Chấn động Tỉnh ủy
4.0/10 từ 2 lượt.