Quan Khí
Chương 600: Thường Hồng bất khuất
Tổng bí thư bắt chặt tay Vương Trạch Vinh mà nói:
- đồng chí Vương Trạch Vinh, công tác của đồng chí rất xuất sắc.
Vương Trạch Vinh nói:
- Công việc là do mọi người làm được. Tôi cũng chỉ làm tròn bổn phận của mình mà thôi.
Vương Trạch Vinh không ngờ trong thời gian ngắn mình lại làm được nhiều việc như vậy, nghĩ đến nhiều Đảng viên chiến đấu ở tuyến đầu như thế, trong lòng hắn có chút xấu hổ.
Tổng bí thư rất vui vẻ mà gật đầu nói:
- Có một số quan chức trong chúng ta không rõ bổn phận của mình. Nếu mỗi một cán bộ lãnh đạo đều làm tròn chức trách của mình thì Trung Quốc sẽ phát triển nhanh hơn.
Người đi cùng Tổng bí thư rất nhiều, cảnh Tổng bí thư dùng hai tay bắt tay Vương Trạch Vinh đã được các phóng viên ghi lại.
Nhìn Tổng bí thư đối xử với Vương Trạch Vinh như vậy, Phùng Triêu Lâm rất không thoải mái. Mình dẫn nhiều người đi xa như vậy đón Tổng bí thư, Vương Trạch Vinh không đi mà lại được Tổng bí thư coi trọng.
- Đồng chí Vương Trạch Vinh, đi theo tôi xem tình hình các nơi.
Tổng bí thư nói với Vương Trạch Vinh.
Khi đến điểm phân phát thực phẩm, thấy Triệu Lâm Phân đang chỉ huy nhân viên phát thực phẩm, Vương Trạch Vinh nói với Tổng bí thư:
- Tổng bí thư, đây là đồng chí Triệu Lâm Phân, công tác phân phát thực phẩm toàn thành phố do đồng chí này phụ trách. Bây giờ Thường Hồng được yên ổn như vậy không thể không có công lao của đồng chí ấy.
Vương Trạch Vinh rất hài lòng với công tác của Triệu Lâm Phân. Trong thời gian này, Triệu Lâm Phân đã gánh vác rất nhiều công việc cho Vương Trạch Vinh.
- Đồng chí Tiểu Triệu, tôi đại biểu Trung ương Đảng, Quốc vụ viện cảm ơn công tác của đồng chí.
Nghe Vương Trạch Vinh giới thiệu, Tổng bí thư bắt tay Triệu Lâm Phân rồi thân thiết nói.
Triệu Lâm Phân không ngờ Vương Trạch Vinh lại nói tốt công tác của mình với Tổng bí thư như vậy, Triệu Lâm Phân rất kích động, nước mắt không kìm được mà chảy ra.
Triệu Lâm Phân là một người rất có năng lực, đáng tiếc cô không biết nịnh bợ, lại không dùng thân xác mà đổi lấy quyền lực, vẫn dựa vào năng lực của mình để lên chức. Nhưng cô lại bị đẩy đến Hội liên hiệp phụ nữ, cô biết mình không có hy vọng tiến thêm bước nữa.
Lần động đất này cô cũng muốn làm việc gì đó, không ngờ Bí thư thị ủy lại giao việc cho mình nhiều như vậy. Bây giờ còn giới thiệu mình với Tổng bí thư, cô rất cảm kích.
Thấy Triệu Lâm Phân khóc, Tổng bí thư nói:
- Đồng chí Tiểu Triệu làm rất tốt. Chúng ta cần nhiều đồng chí như cô.
Triệu Lâm Phân vừa khóc vừa nói:
- Tôi chỉ làm công tác của mình mà thôi. Công tác cứu nạn ở Thường Hồng là do Bí thư Vương chỉ huy.
Tổng bí thư nói:
- Thường Hồng đối mặt tai nạn lớn như vậy, phụ nữ có thể chịu đượng đau khổ toàn tâm toàn ý phục vụ nhân dân, đó là tinh thần rất cao.
Tổng bí thư nói đến đây liền quay đầu nhìn Uông Nhật Thần:
- Đồng chí Uông Nhật Thần, lần động đất này Thường Hồng đối mặt với tai nạn mà có rất nhiều điểm sáng. Tỉnh ủy tỉnh Giang Sơn nhất định phải tổng kết, quốc gia chúng ta cần nhiều liều thuốc tinh thần như vậy.
Uông Nhật Thần cũng rất hài lòng với biểu hiện của Thường Hồng trong cơn động đất, cảm thấy mình rất vinh dự. Chuyện xảy ra ở tỉnh Giang Sơn, là Bí thư tỉnh ủy, biểu hiện Thường Hồng càng tốt thì càng nói rõ công tác tư tưởng của tỉnh Giang Sơn có thành tích. Uông Nhật Thần vội vàng nói:
- Xin Tổng bí thư yên tâm, tôi đã phân công nhất định phải tổng kết Tinh thần Thường Hồng.
- Tinh thần Thường Hồng không chỉ là tài sản của tỉnh Giang Sơn, nó là tài sản tinh thần quý giá của Trung Quốc.
Đi đến chỗ có nhiều người dân tụ tập, Tổng bí thư thấy mọi người đều ngủ ở ngoài trời, ngài liền đi tới nói với một ông lão.
- Ông lão, không có nhà thì chính quyền sẽ giúp mọi người xây lại, khó khăn chỉ là tạm thời.
Ông lão vội vàng nói:
- Tổng bí thư, nhà không xây cũng không sao, người còn sống là có tất cả.
Vương Trạch Vinh nói:
- Tổng bí thư, chúng tôi bây giờ thiếu nhất chính là lều bạt, mọi người trên cơ bản đều ở ngoài trời.
Ông lão lạc quan nói:
- Mọi người vượt qua một chút là được. Tôi tin Trung ương sẽ giúp chúng ta, nhất định sẽ giúp chúng ta.
Tổng bí thư nhìn mọi người rồi lớn tiếng nói:
- Xin các đồng chí yên tâm, bây giờ đường đã thông, bên ngoài đang vận chuyển vật tư vào, rất nhanh sẽ có lều vải.
Về bộ chỉ huy, Tiền Hồng liền nộp bản báo cáo thống kê số nhân viên tử vong và bị thương mới nhất đến cho Vương Trạch Vinh.
Nhìn số liệu này, tâm trạng Vương Trạch Vinh rất nặng nề. Sau cơn động đất bây giờ đã phát hiện hơn 76372 người chết, thương nặng là 38458 người, thương nhẹ vô số.
Vương Trạch Vinh đi tới trước mặt Uông Nhật Thần rồi nộp bản thống kê này cho Bí thư tỉnh ủy.
Lúc này Uông Nhật Thần mới có cơ hội nói chuyện với Vương Trạch Vinh. Uông Nhật Thần nói:
- Đồng chí Vương Trạch Vinh, từ số liệu này có thể thấy Thị ủy Thường Hồng đã làm rất nhiều công việc. Từ số liệu này nói rõ sau khi đồng chí tới Thường Hồng thì số người chết đã giảm đi nhiều. Công tác của các đồng chí có hiệu quả rất cao. Tôi thay mặt Tỉnh ủy cảm ơn công tác của đồng chí.
Vương Trạch Vinh nói:
- Trong lần động đất này, tác dụng của Đảng viên được thể hiện rõ ràng. Bọn họ mới là quân chủ lực trong công tác cứu nạn. Bọn họ đã cứu rất nhiều người ra khỏi đống đổ nát.
Uông Nhật Thần gật đầu nói:
- Bây giờ các đồng chí phải chuyển sang giai đoạn xây dựng lại, tôi tin các đồng chí có thể đạt được thành tích.
Vương Trạch Vinh nói:
- Bí thư Uông, Thị ủy Thường Hồng chưa đầy đủ, sau đây công tác của Thường Hồng sẽ càng nặng hơn. Hy vọng Tỉnh ủy mau chóng phân công.
Uông Nhật Thần đương nhiên nghĩ đến việc này nên nói với Vương Trạch Vinh:
- Như vậy đi, bởi vì tình hình đặc biệt nên Thị ủy có thể đề cử mấy người có biểu hiện đặc biệt trong đợt cứu nạn này ra.
Vương Trạch Vinh nói:
- Phó chánh văn phòng Ủy ban Tiền Hồng, Chủ tịch Hội liên hiệp phụ nữ Triệu Lâm Phân, Cục trưởng cục Thông tin truyền thông Quách Thư Quân lần này đều có biểu hiện xuất sắc.
Uông Nhật Thần nói:
- Tình hình Thường Hồng rất đặc biệt, vì đảm bảo triển khai công tác tiếp theo của Thị ủy, tôi tôn trọng ý kiến của đồng chí, cần phá cách phân công phải phá cách.
Ra ngoài, Vương Trạch Vinh thấy các thường vụ đứng đó liền nói với mọi người:
- Bây giờ đang là thời kỳ đặc biệt, rất nhiều công tác cần làm. Chúng ta triệu tập hội nghị ngắn, phân công công tác.
Đi vào trong một căn lều, Vương Trạch Vinh thấy không có ghế nên nói:
- Chúng ta đứng thôi, hội nghị này có một nội dung là phân công công việc. Mỗi một đồng chí đều phải đảm bảo công tác của mình không được xảy ra sai lầm.
Không ai mm phản đối, từ thái độ của Tổng bí thư đối với Vương Trạch Vinh, ai cũng có thể thấy địa vị của Vương Trạch Vinh ở Thường Hồng là không thể thay đổi. Lúc này Phùng Triêu Lâm coi như thấy rõ tình hình. Y vốn muốn tranh công với Vương Trạch Vinh thì bây giờ đã nhạt đi nhiều, muốn cướp cũng không thể, nếu như vậy thì phối hợp tốt với Vương Trạch Vinh. Dù sao Vương Trạch Vinh có công lao lớn, mình cũng có không ít công lao.
Trong đợt phân công, Vương Trạch Vinh cũng gọi Tiền Hồng tiểu Triệu Lâm Phân cùng Quách Thư Quân vào phân công cùng các thường vụ.
Tiền Hồng cùng Triệu Lâm Phân còn thấy bình thường, nhưng Quách Thư Quân lại vô cùng hưng phấn. Y đương nhiên hiểu rõ như vậy là thế nào. Nghĩ đến Thị ủy Thường Hồng còn thiếu, y cảm thấy có hy vọng, trong lòng rất cảm kích Vương Trạch Vinh.
Nói đến vấn đề ăn ở của nhân dân, Vương Trạch Vinh nói với Triệu Lâm Phân:
- Chủ tịch Triệu, tôi giao công tác này cho chị, nhất định phải sử dụng vật tư một cách hợp lý, tin rằng sau đây sẽ có rất nhiều vật tư từ ngoài chuyển vào. Ở chuyện này tuyệt đối không để xảy ra chuyện.
Triệu Lâm Phân đương nhiên biết đây là Vương Trạch Vinh tin mình mới phân công như vậy, cô nghiêm túc nói:
- Xin Bí thư Vương yên tâm, tôi nhất định hoàn thành tốt công tác này.
Vương Trạch Vinh nhìn Ngô Kim Thành mà nói:
- Lão Ngô, truyền thông sẽ đến rất nhiều, không chỉ trong nước mà có cả nước ngoài. Anh nhất định phải chú tâm nhiều trong việc này, phải để người bên ngoài cảm nhận rõ ràng tinh thần bất khuất của nhân dân Thường Hồng. Tổng bí thư đã tổng kết lại với bốn chữ Tinh thần Thường Hồng. Đây là đánh giá rất cao với Thường Hồng, các đồng chí nhất định phải tổng kết tinh thần này ra.
Vương Trạch Vinh phân công công việc cho từng thường vụ rồi nói:
- Các đồng chí, Trung ương Đảng đang nhìn chúng ta, nhân dân cả nước đang nhìn chúng ta, nhân dân Thường Hồng đang nhìn chúng ta. Tôi tin rằng tương lai sẽ có một Thường Hồng tươi đẹp hơn xuất hiện.
Quan Khí
- đồng chí Vương Trạch Vinh, công tác của đồng chí rất xuất sắc.
Vương Trạch Vinh nói:
- Công việc là do mọi người làm được. Tôi cũng chỉ làm tròn bổn phận của mình mà thôi.
Vương Trạch Vinh không ngờ trong thời gian ngắn mình lại làm được nhiều việc như vậy, nghĩ đến nhiều Đảng viên chiến đấu ở tuyến đầu như thế, trong lòng hắn có chút xấu hổ.
Tổng bí thư rất vui vẻ mà gật đầu nói:
- Có một số quan chức trong chúng ta không rõ bổn phận của mình. Nếu mỗi một cán bộ lãnh đạo đều làm tròn chức trách của mình thì Trung Quốc sẽ phát triển nhanh hơn.
Người đi cùng Tổng bí thư rất nhiều, cảnh Tổng bí thư dùng hai tay bắt tay Vương Trạch Vinh đã được các phóng viên ghi lại.
Nhìn Tổng bí thư đối xử với Vương Trạch Vinh như vậy, Phùng Triêu Lâm rất không thoải mái. Mình dẫn nhiều người đi xa như vậy đón Tổng bí thư, Vương Trạch Vinh không đi mà lại được Tổng bí thư coi trọng.
- Đồng chí Vương Trạch Vinh, đi theo tôi xem tình hình các nơi.
Tổng bí thư nói với Vương Trạch Vinh.
Khi đến điểm phân phát thực phẩm, thấy Triệu Lâm Phân đang chỉ huy nhân viên phát thực phẩm, Vương Trạch Vinh nói với Tổng bí thư:
- Tổng bí thư, đây là đồng chí Triệu Lâm Phân, công tác phân phát thực phẩm toàn thành phố do đồng chí này phụ trách. Bây giờ Thường Hồng được yên ổn như vậy không thể không có công lao của đồng chí ấy.
Vương Trạch Vinh rất hài lòng với công tác của Triệu Lâm Phân. Trong thời gian này, Triệu Lâm Phân đã gánh vác rất nhiều công việc cho Vương Trạch Vinh.
- Đồng chí Tiểu Triệu, tôi đại biểu Trung ương Đảng, Quốc vụ viện cảm ơn công tác của đồng chí.
Nghe Vương Trạch Vinh giới thiệu, Tổng bí thư bắt tay Triệu Lâm Phân rồi thân thiết nói.
Triệu Lâm Phân không ngờ Vương Trạch Vinh lại nói tốt công tác của mình với Tổng bí thư như vậy, Triệu Lâm Phân rất kích động, nước mắt không kìm được mà chảy ra.
Triệu Lâm Phân là một người rất có năng lực, đáng tiếc cô không biết nịnh bợ, lại không dùng thân xác mà đổi lấy quyền lực, vẫn dựa vào năng lực của mình để lên chức. Nhưng cô lại bị đẩy đến Hội liên hiệp phụ nữ, cô biết mình không có hy vọng tiến thêm bước nữa.
Lần động đất này cô cũng muốn làm việc gì đó, không ngờ Bí thư thị ủy lại giao việc cho mình nhiều như vậy. Bây giờ còn giới thiệu mình với Tổng bí thư, cô rất cảm kích.
Thấy Triệu Lâm Phân khóc, Tổng bí thư nói:
- Đồng chí Tiểu Triệu làm rất tốt. Chúng ta cần nhiều đồng chí như cô.
Triệu Lâm Phân vừa khóc vừa nói:
- Tôi chỉ làm công tác của mình mà thôi. Công tác cứu nạn ở Thường Hồng là do Bí thư Vương chỉ huy.
Tổng bí thư nói:
- Thường Hồng đối mặt tai nạn lớn như vậy, phụ nữ có thể chịu đượng đau khổ toàn tâm toàn ý phục vụ nhân dân, đó là tinh thần rất cao.
Tổng bí thư nói đến đây liền quay đầu nhìn Uông Nhật Thần:
- Đồng chí Uông Nhật Thần, lần động đất này Thường Hồng đối mặt với tai nạn mà có rất nhiều điểm sáng. Tỉnh ủy tỉnh Giang Sơn nhất định phải tổng kết, quốc gia chúng ta cần nhiều liều thuốc tinh thần như vậy.
Uông Nhật Thần cũng rất hài lòng với biểu hiện của Thường Hồng trong cơn động đất, cảm thấy mình rất vinh dự. Chuyện xảy ra ở tỉnh Giang Sơn, là Bí thư tỉnh ủy, biểu hiện Thường Hồng càng tốt thì càng nói rõ công tác tư tưởng của tỉnh Giang Sơn có thành tích. Uông Nhật Thần vội vàng nói:
- Xin Tổng bí thư yên tâm, tôi đã phân công nhất định phải tổng kết Tinh thần Thường Hồng.
- Tinh thần Thường Hồng không chỉ là tài sản của tỉnh Giang Sơn, nó là tài sản tinh thần quý giá của Trung Quốc.
Đi đến chỗ có nhiều người dân tụ tập, Tổng bí thư thấy mọi người đều ngủ ở ngoài trời, ngài liền đi tới nói với một ông lão.
- Ông lão, không có nhà thì chính quyền sẽ giúp mọi người xây lại, khó khăn chỉ là tạm thời.
Ông lão vội vàng nói:
- Tổng bí thư, nhà không xây cũng không sao, người còn sống là có tất cả.
Vương Trạch Vinh nói:
- Tổng bí thư, chúng tôi bây giờ thiếu nhất chính là lều bạt, mọi người trên cơ bản đều ở ngoài trời.
Ông lão lạc quan nói:
- Mọi người vượt qua một chút là được. Tôi tin Trung ương sẽ giúp chúng ta, nhất định sẽ giúp chúng ta.
Tổng bí thư nhìn mọi người rồi lớn tiếng nói:
- Xin các đồng chí yên tâm, bây giờ đường đã thông, bên ngoài đang vận chuyển vật tư vào, rất nhanh sẽ có lều vải.
Về bộ chỉ huy, Tiền Hồng liền nộp bản báo cáo thống kê số nhân viên tử vong và bị thương mới nhất đến cho Vương Trạch Vinh.
Nhìn số liệu này, tâm trạng Vương Trạch Vinh rất nặng nề. Sau cơn động đất bây giờ đã phát hiện hơn 76372 người chết, thương nặng là 38458 người, thương nhẹ vô số.
Vương Trạch Vinh đi tới trước mặt Uông Nhật Thần rồi nộp bản thống kê này cho Bí thư tỉnh ủy.
Lúc này Uông Nhật Thần mới có cơ hội nói chuyện với Vương Trạch Vinh. Uông Nhật Thần nói:
- Đồng chí Vương Trạch Vinh, từ số liệu này có thể thấy Thị ủy Thường Hồng đã làm rất nhiều công việc. Từ số liệu này nói rõ sau khi đồng chí tới Thường Hồng thì số người chết đã giảm đi nhiều. Công tác của các đồng chí có hiệu quả rất cao. Tôi thay mặt Tỉnh ủy cảm ơn công tác của đồng chí.
Vương Trạch Vinh nói:
- Trong lần động đất này, tác dụng của Đảng viên được thể hiện rõ ràng. Bọn họ mới là quân chủ lực trong công tác cứu nạn. Bọn họ đã cứu rất nhiều người ra khỏi đống đổ nát.
Uông Nhật Thần gật đầu nói:
- Bây giờ các đồng chí phải chuyển sang giai đoạn xây dựng lại, tôi tin các đồng chí có thể đạt được thành tích.
Vương Trạch Vinh nói:
- Bí thư Uông, Thị ủy Thường Hồng chưa đầy đủ, sau đây công tác của Thường Hồng sẽ càng nặng hơn. Hy vọng Tỉnh ủy mau chóng phân công.
Uông Nhật Thần đương nhiên nghĩ đến việc này nên nói với Vương Trạch Vinh:
- Như vậy đi, bởi vì tình hình đặc biệt nên Thị ủy có thể đề cử mấy người có biểu hiện đặc biệt trong đợt cứu nạn này ra.
Vương Trạch Vinh nói:
- Phó chánh văn phòng Ủy ban Tiền Hồng, Chủ tịch Hội liên hiệp phụ nữ Triệu Lâm Phân, Cục trưởng cục Thông tin truyền thông Quách Thư Quân lần này đều có biểu hiện xuất sắc.
Uông Nhật Thần nói:
- Tình hình Thường Hồng rất đặc biệt, vì đảm bảo triển khai công tác tiếp theo của Thị ủy, tôi tôn trọng ý kiến của đồng chí, cần phá cách phân công phải phá cách.
Ra ngoài, Vương Trạch Vinh thấy các thường vụ đứng đó liền nói với mọi người:
- Bây giờ đang là thời kỳ đặc biệt, rất nhiều công tác cần làm. Chúng ta triệu tập hội nghị ngắn, phân công công tác.
Đi vào trong một căn lều, Vương Trạch Vinh thấy không có ghế nên nói:
- Chúng ta đứng thôi, hội nghị này có một nội dung là phân công công việc. Mỗi một đồng chí đều phải đảm bảo công tác của mình không được xảy ra sai lầm.
Không ai mm phản đối, từ thái độ của Tổng bí thư đối với Vương Trạch Vinh, ai cũng có thể thấy địa vị của Vương Trạch Vinh ở Thường Hồng là không thể thay đổi. Lúc này Phùng Triêu Lâm coi như thấy rõ tình hình. Y vốn muốn tranh công với Vương Trạch Vinh thì bây giờ đã nhạt đi nhiều, muốn cướp cũng không thể, nếu như vậy thì phối hợp tốt với Vương Trạch Vinh. Dù sao Vương Trạch Vinh có công lao lớn, mình cũng có không ít công lao.
Trong đợt phân công, Vương Trạch Vinh cũng gọi Tiền Hồng tiểu Triệu Lâm Phân cùng Quách Thư Quân vào phân công cùng các thường vụ.
Tiền Hồng cùng Triệu Lâm Phân còn thấy bình thường, nhưng Quách Thư Quân lại vô cùng hưng phấn. Y đương nhiên hiểu rõ như vậy là thế nào. Nghĩ đến Thị ủy Thường Hồng còn thiếu, y cảm thấy có hy vọng, trong lòng rất cảm kích Vương Trạch Vinh.
Nói đến vấn đề ăn ở của nhân dân, Vương Trạch Vinh nói với Triệu Lâm Phân:
- Chủ tịch Triệu, tôi giao công tác này cho chị, nhất định phải sử dụng vật tư một cách hợp lý, tin rằng sau đây sẽ có rất nhiều vật tư từ ngoài chuyển vào. Ở chuyện này tuyệt đối không để xảy ra chuyện.
Triệu Lâm Phân đương nhiên biết đây là Vương Trạch Vinh tin mình mới phân công như vậy, cô nghiêm túc nói:
- Xin Bí thư Vương yên tâm, tôi nhất định hoàn thành tốt công tác này.
Vương Trạch Vinh nhìn Ngô Kim Thành mà nói:
- Lão Ngô, truyền thông sẽ đến rất nhiều, không chỉ trong nước mà có cả nước ngoài. Anh nhất định phải chú tâm nhiều trong việc này, phải để người bên ngoài cảm nhận rõ ràng tinh thần bất khuất của nhân dân Thường Hồng. Tổng bí thư đã tổng kết lại với bốn chữ Tinh thần Thường Hồng. Đây là đánh giá rất cao với Thường Hồng, các đồng chí nhất định phải tổng kết tinh thần này ra.
Vương Trạch Vinh phân công công việc cho từng thường vụ rồi nói:
- Các đồng chí, Trung ương Đảng đang nhìn chúng ta, nhân dân cả nước đang nhìn chúng ta, nhân dân Thường Hồng đang nhìn chúng ta. Tôi tin rằng tương lai sẽ có một Thường Hồng tươi đẹp hơn xuất hiện.
Quan Khí
Đánh giá:
Truyện Quan Khí
Story
Chương 600: Thường Hồng bất khuất
4.0/10 từ 2 lượt.