Quan Khí
Chương 385: Không rõ
Quả nhiên như suy nghĩ của Vương Trạch Vinh, chuyện diễn ra sau đó càng thêm phức tạp.
Nhân sự trên tỉnh đã có điều chỉnh. Nguyên trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Tô Hưng Minh điều đến tỉnh bên làm thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh. Đọc được tin này, Vương Trạch Vinh cũng không rõ sao lại điều động như vậy. Hắn chỉ biết trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy mới là Hà Lâm Tùng – nguyên phó trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy.
Vương Trạch Vinh lập tức gọi điện cho Trương Tất Tường.
- Trương thúc, sao trưởng ban Tô lại điều đi?
Trương Tất Tường chỉ nói một câu là im lặng xem biến hóa mà không nói cụ thể. Vương Trạch Vinh có thể thấy vẻ lo lắng trong giọng của Trương Tất Tường. Tô Hưng Minh là người thân với Hạng hệ, luôn ủng hộ Chương Kiều Cương. Nếu y bị điều đi thì đó là đả kích rất nặng đối với thế lực Hạng hệ.
Chẳng lẽ lực lượng Phùng hệ tăng mạnh như vậy? Nếu là như vậy thì cuộc sống của mình ở tỉnh Sơn Nam sẽ không tốt.
Ngay khi Tô Hưng Minh bị điều đi, báo tỉnh đăng một bài với tiêu đề: “Từ vụ sập mỏ, chúng ta cần có suy nghĩ”
Đây là tờ báo tỉnh đầu tiên nói về công tác Luân chuyển đất đai ở Quán Hà.
Bài viết này nói rõ trong công tác Luân chuyển đất đai tồn tại một ít vấn đề, rất nhiều ý là phê phán công tác Luân chuyển đất đai.
Nhìn bài viết này, Vương Trạch Vinh cảm thấy trong này có rất nhiều vấn đề.
Rất sắc bén. Vương Trạch Vinh không khỏi thở dài một tiếng. Bài viết này hoàn toàn là đứng ở góc độ phản đối để phê bình công tác Luân chuyển đất đai Quán Hà.
Ngô Quân Chính thấy Vương Trạch Vinh đã đọc xong bài báo liền có chút lo lắng nói:
- Phó thị trưởng Vương, chẳng lẽ trên tỉnh có cái nhìn với công tác Luân chuyển đất đai Quán Hà?
Hắn rất mẫn cảm với công tác Luân chuyển đất đai, hắn ngửi thấy sự nguy hiểm trong này.
Vương Trạch Vinh cũng đang tự hỏi về vấn đề này. Công tác Luân chuyển đất đai là do Quốc vụ viện quyết định, lãnh đạo tỉnh Sơn Nam nhất định không rõ ràng phản đối quyết định quốc gia như vậy mới phải.
Nhưng báo tỉnh là kênh truyền thông chính sao có bài viết này? Vương Trạch Vinh không tin trên tỉnh không kiểm duyệt bài viết này. Nghĩ đến việc trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy bị đổi, Vương Trạch Vinh liền thấy rõ. Phùng Nhật Hoa bây giờ đã nắm giữ công tác tuyên truyền trong tay.
Vương Trạch Vinh nói với Ngô Quân Chính:
- Làm tốt công việc, không cần lo lắng.
Ngô Quân Chính khó hiểu đi ra ngoài, bảo hắn không lo lắng sao được. Hắn là Chánh văn phòng công tác Luân chuyển đất đai, việc này có quan hệ đến sự phát triển của hắn.
Đương nhiên Vương Trạch Vinh cũng không bình tĩnh được. Hắn rất lo lắng, việc này có chút khó hiểu. Trên tỉnh nhất định có người ra hiệu mà làm. Phùng Nhật Hoa không thể không biết. Nếu như chuyện này do hắn muốn làm, Phùng Nhật Hoa bất ngờ đứng ở bên phía phản đối thì công tác Luân chuyển đất đai ở Quán Hà sẽ gặp nhất nhiều khó khăn.
- Trạch Vinh, cậu đến chỗ tôi một chút.
Phan Tiến Di nói với giọng rất nặng nề.
Vào văn phòng Phan Tiến Di, Vương Trạch Vinh ngồi xuống. Phan Tiến Di nói:
- Trạch Vinh, tôi sẽ bị điều đi.
- Cái gì?
Vương Trạch Vinh trợn mắt há mồm mà nói. Quán Hà sẽ có người bị điều động là tin tức từ trước đó. Nhưng bây giờ lại là điều động một phó thị trưởng thường trực, vậy mà không nghe ai nói đến. Thấy Vương Trạch Vinh kinh hãi như vậy, Phan Tiến Di nói:
- Lần này tôi lên tỉnh họp, Bí thư Phùng có hỏi ý kiến tôi. Thực ra chỉ là nói cho tôi biết mà thôi. Bí thư Phùng có ý để tôi đến thành phố Hồng Minh làm Thị trưởng, tôi cũng đồng ý.
Là lên chức, Vương Trạch Vinh cũng thấy vui thay cho Phan Tiến Di nên cười nói:
- Làm Thị trưởng là chuyện tốt.
Phan Tiến Di nói:
- Việc này mặc dù là ý của Bí thư Phùng nhưng về cơ bản sẽ được thông qua ở hội nghị thường vụ Tỉnh ủy. Nói cách khác việc tôi bị điều đi là kết cuộc đã định.
Từ trong lời này, Phan Tiến Di cũng hiểu được tình hình trên Tỉnh ủy. Sau khi Tô Hưng Minh bị điều đi, có lẽ quyền của Phùng Nhật Hoa ở Tỉnh ủy đã tăng lên.
Vương Trạch Vinh biết Phan Tiến Di có người ở bên trên nhưng không phải cùng hướng với Phùng Nhật Hoa, hắn bị điều động sẽ khiến mình mất một đồng minh ở Quán Hà, cuộc sống của Vương Trạch Vinh về sau sẽ rất khổ.
- Trạch Vinh, không biết cậu đã đọc bài viết trên báo Tỉnh chưa. Báo tỉnh không ngờ phê bình Luân chuyển đất đai, ở đây có mấy điều chúng ta không thể rõ. Cậu phải thận trọng.
Xem ra Phan Tiến Di cũng phát hiện được gì đó nên nhắc Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh nói:
- Đúng thế, tôi cũng đang suy nghĩ việc này.
Sau khi nói chuyện với Phan Tiến Di, Vương Trạch Vinh cũng vui vì Phan Tiến Di đã tiến bộ.
Ra khỏi phòng Phan Tiến Di, Vương Trạch Vinh cảm thấy không khí Quán Hà trở nên khác thường. Ngồi trong văn phòng, hắn quan sát quan khí của mình thì thấy không ổn định, tình huống này đã lâu rồi không xuất hiện.
Vương Trạch Vinh cũng phát hiện một vấn đề đó là trong mấy hội nghị thường ủy gần đây Du Lâm Xương trông rất vui vẻ, nói chuyện cũng lớn lối hơn.
Vương Trạch Vinh chỉ có thể dùng một chữ “Quái” để giải thích.
Ngay khi Vương Trạch Vinh cảm thấy chuyện kỳ quái, thì chuyện càng kỳ quái hơn nữa xảy ra. Các tờ báo chính trong cả nước đột nhiên xuất hiện hai loại bài viết. Một ít tiến hành ủng hộ, một ít tiến hành phê bình công tác Luân chuyển đất đai.
Đọc rất nhiều bài báo, Vương Trạch Vinh qua đó thấy được công tác Luân chuyển đất đai ở Huyện Đại Phường và vụ sập hầm mỏ ở huyện Tiên Sơn đều bị các bài viết đưa ra làm ví dụ.
Bởi vì công tác Luân chuyển đất đai triển khai ở mức độ khác nhau trong cả nước, xuất hiện vấn đề là không thể tránh khỏi. Hai bên không ngừng dùng các bài viết phê phán đối phương.
Sao lại thế này? Vương Trạch Vinh đột nhiên cảm thấy đây là cuộc đấu ở tầm Trung ương.
Lúc này Hạng Nam gọi điện tới cho Vương Trạch Vinh.
- Trạch Vinh, việc này không phải con có thể lo lắng, đây là do hai loại ý thức đấu nhau.
Lời này của Hạng Nam càng làm Vương Trạch Vinh thấy vấn đề nghiêm trọng. Xem ra Trung ương có suy nghĩ khác nhau về Luân chuyển đất đai.
- Bố, con bây giờ nên làm gì?
Vương Trạch Vinh nói.
- Con bây giờ muốn làm gì cũng không được, làm tốt công tác Luân chuyển đất đai. Dù con làm như thế nào thì con cũng là người ủng hộ công tác này.
Hạng Nam cười ha hả nói.
Vương Trạch Vinh vừa nghĩ thấy cũng có lý. Dù mình bây giờ nghĩ như thế nào thì sau khi tiến hành Luân chuyển đất đai ở Huyện Đại Phường, ai cũng coi mình là tiên phong của công tác này. Muốn lui cũng không được.
Hạng Nam còn nói thêm:
- Tô Hưng Minh điều đi rồi, con phải làm việc thật chu đáo. Còn nữa, nghe nói Phan Tiến Di ở Quán Hà bị điều đi. Xem ra Phùng Nhật Hoa muốn giúp đỡ Du Lâm Xương.
Cuộc điện này làm Vương Trạch Vinh biết được đấu tranh ở cấp cao hơn nữa.
Chuyện kỳ quái lại diễn ra, khi tranh luận đang rất kịch liệt thì tất cả nội dung liên quan đến Luân chuyển đất đai đều biến mất trên các tờ báo chính.
Vương Trạch Vinh đi vào văn phòng Trương Tùng. Trương Tùng chỉ vào ghế rồi nói:
- Trạch Vinh, công tác Luân chuyển đất đai Quán Hà thế nào rồi?
Vương Trạch Vinh vội vàng báo cáo công tác ra với đồng chí Bí thư.
Vừa nghe Vương Trạch Vinh báo cáo công việc, Trương Tùng vừa hút thuốc, trên mặt hắn cũng đầy nghiêm túc.
- Trạch Vinh, thời gian vừa rồi các tờ báo đưa ra làm mọi người không thể biết ý của Trung ương. Quán Hà đúng là đứng trên đầu sóng ngọn gió.
Vương Trạch Vinh gật đầu nói:
- Tôi cũng thấy thế, rất nhiều bài đều lấy Quán Hà làm ví dụ.
- Cậu thấy công tác Luân chuyển đất đai có phải làm hơi quá không?
Trương Tùng do dự một chút rồi nói.
Mấy hôm nay hắn đều không thể ngủ ngon, mỗi khi thấy các bài viết liên quan đến Quán Hà, Trương Tùng đều rất lo lắng.
Thấy Trương Tùng muốn lùi bước, Vương Trạch Vinh nói:
- Trương ca, anh biết đó. Bây giờ Quán Hà dù như thế nào cũng đã thành tâm điểm. Chúng ta làm tốt thì may ra có thành tích. Nếu làm không tốt thì người khác sẽ lấy đó làm lý do.
Trương Tùng biết vậy nên gật đầu nói:
- Tôi cũng biết vậy, nên làm như thế nào thì cậu cứ làm, quyết không thể làm hỏng việc này.
Nói đến đây, Trương Tùng nhìn Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Lão Phan sẽ bị điều đi, tình hình ở Quán Hà càng lúc càng phức tạp.
Vương Trạch Vinh nói:
- Không thông báo ai làm phó thị trưởng thường trực nhỉ?
- Dù sao cũng không phải người Quán Hà.
Trương Tùng chỉ có thể khẳng định vấn đề này. Hắn rất lo lắng về lực lượng mình nắm giữ trong hội nghị thường ủy.
Phan Tiến Di muốn điều đi, nếu Phan Tiến Di cũng biết thì Trương Tùng và Du Lâm Xương không thể không biết. Chẳng qua nhìn vẻ mặt của Trương Tùng thì phó thị trưởng thường trực mới không phải người của hắn. Vương Trạch Vinh nghĩ đến thời gian gần đây Du Lâm Xương mạnh như vậy nên cơ bản xác định người mới tới sẽ đứng về phía Du Lâm Xương.
Hơn nữa Vương Trạch Vinh còn phát hiện một vấn đề, Trương Tùng hình như không được Phùng Nhật Hoa tin tưởng nữa.
Nếu Trương Tùng không được Trương Tùng tin tưởng như vậy nói rõ vấn đề gì? Chẳng lẽ nói người phía sau Trương Tùng có biến hoá?
Đúng là không thể rõ.
Quan Khí
Nhân sự trên tỉnh đã có điều chỉnh. Nguyên trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Tô Hưng Minh điều đến tỉnh bên làm thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh. Đọc được tin này, Vương Trạch Vinh cũng không rõ sao lại điều động như vậy. Hắn chỉ biết trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy mới là Hà Lâm Tùng – nguyên phó trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy.
Vương Trạch Vinh lập tức gọi điện cho Trương Tất Tường.
- Trương thúc, sao trưởng ban Tô lại điều đi?
Trương Tất Tường chỉ nói một câu là im lặng xem biến hóa mà không nói cụ thể. Vương Trạch Vinh có thể thấy vẻ lo lắng trong giọng của Trương Tất Tường. Tô Hưng Minh là người thân với Hạng hệ, luôn ủng hộ Chương Kiều Cương. Nếu y bị điều đi thì đó là đả kích rất nặng đối với thế lực Hạng hệ.
Chẳng lẽ lực lượng Phùng hệ tăng mạnh như vậy? Nếu là như vậy thì cuộc sống của mình ở tỉnh Sơn Nam sẽ không tốt.
Ngay khi Tô Hưng Minh bị điều đi, báo tỉnh đăng một bài với tiêu đề: “Từ vụ sập mỏ, chúng ta cần có suy nghĩ”
Đây là tờ báo tỉnh đầu tiên nói về công tác Luân chuyển đất đai ở Quán Hà.
Bài viết này nói rõ trong công tác Luân chuyển đất đai tồn tại một ít vấn đề, rất nhiều ý là phê phán công tác Luân chuyển đất đai.
Nhìn bài viết này, Vương Trạch Vinh cảm thấy trong này có rất nhiều vấn đề.
Rất sắc bén. Vương Trạch Vinh không khỏi thở dài một tiếng. Bài viết này hoàn toàn là đứng ở góc độ phản đối để phê bình công tác Luân chuyển đất đai Quán Hà.
Ngô Quân Chính thấy Vương Trạch Vinh đã đọc xong bài báo liền có chút lo lắng nói:
- Phó thị trưởng Vương, chẳng lẽ trên tỉnh có cái nhìn với công tác Luân chuyển đất đai Quán Hà?
Hắn rất mẫn cảm với công tác Luân chuyển đất đai, hắn ngửi thấy sự nguy hiểm trong này.
Vương Trạch Vinh cũng đang tự hỏi về vấn đề này. Công tác Luân chuyển đất đai là do Quốc vụ viện quyết định, lãnh đạo tỉnh Sơn Nam nhất định không rõ ràng phản đối quyết định quốc gia như vậy mới phải.
Nhưng báo tỉnh là kênh truyền thông chính sao có bài viết này? Vương Trạch Vinh không tin trên tỉnh không kiểm duyệt bài viết này. Nghĩ đến việc trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy bị đổi, Vương Trạch Vinh liền thấy rõ. Phùng Nhật Hoa bây giờ đã nắm giữ công tác tuyên truyền trong tay.
Vương Trạch Vinh nói với Ngô Quân Chính:
- Làm tốt công việc, không cần lo lắng.
Ngô Quân Chính khó hiểu đi ra ngoài, bảo hắn không lo lắng sao được. Hắn là Chánh văn phòng công tác Luân chuyển đất đai, việc này có quan hệ đến sự phát triển của hắn.
Đương nhiên Vương Trạch Vinh cũng không bình tĩnh được. Hắn rất lo lắng, việc này có chút khó hiểu. Trên tỉnh nhất định có người ra hiệu mà làm. Phùng Nhật Hoa không thể không biết. Nếu như chuyện này do hắn muốn làm, Phùng Nhật Hoa bất ngờ đứng ở bên phía phản đối thì công tác Luân chuyển đất đai ở Quán Hà sẽ gặp nhất nhiều khó khăn.
- Trạch Vinh, cậu đến chỗ tôi một chút.
Phan Tiến Di nói với giọng rất nặng nề.
Vào văn phòng Phan Tiến Di, Vương Trạch Vinh ngồi xuống. Phan Tiến Di nói:
- Trạch Vinh, tôi sẽ bị điều đi.
- Cái gì?
Vương Trạch Vinh trợn mắt há mồm mà nói. Quán Hà sẽ có người bị điều động là tin tức từ trước đó. Nhưng bây giờ lại là điều động một phó thị trưởng thường trực, vậy mà không nghe ai nói đến. Thấy Vương Trạch Vinh kinh hãi như vậy, Phan Tiến Di nói:
- Lần này tôi lên tỉnh họp, Bí thư Phùng có hỏi ý kiến tôi. Thực ra chỉ là nói cho tôi biết mà thôi. Bí thư Phùng có ý để tôi đến thành phố Hồng Minh làm Thị trưởng, tôi cũng đồng ý.
Là lên chức, Vương Trạch Vinh cũng thấy vui thay cho Phan Tiến Di nên cười nói:
- Làm Thị trưởng là chuyện tốt.
Phan Tiến Di nói:
- Việc này mặc dù là ý của Bí thư Phùng nhưng về cơ bản sẽ được thông qua ở hội nghị thường vụ Tỉnh ủy. Nói cách khác việc tôi bị điều đi là kết cuộc đã định.
Từ trong lời này, Phan Tiến Di cũng hiểu được tình hình trên Tỉnh ủy. Sau khi Tô Hưng Minh bị điều đi, có lẽ quyền của Phùng Nhật Hoa ở Tỉnh ủy đã tăng lên.
Vương Trạch Vinh biết Phan Tiến Di có người ở bên trên nhưng không phải cùng hướng với Phùng Nhật Hoa, hắn bị điều động sẽ khiến mình mất một đồng minh ở Quán Hà, cuộc sống của Vương Trạch Vinh về sau sẽ rất khổ.
- Trạch Vinh, không biết cậu đã đọc bài viết trên báo Tỉnh chưa. Báo tỉnh không ngờ phê bình Luân chuyển đất đai, ở đây có mấy điều chúng ta không thể rõ. Cậu phải thận trọng.
Xem ra Phan Tiến Di cũng phát hiện được gì đó nên nhắc Vương Trạch Vinh.
Vương Trạch Vinh nói:
- Đúng thế, tôi cũng đang suy nghĩ việc này.
Sau khi nói chuyện với Phan Tiến Di, Vương Trạch Vinh cũng vui vì Phan Tiến Di đã tiến bộ.
Ra khỏi phòng Phan Tiến Di, Vương Trạch Vinh cảm thấy không khí Quán Hà trở nên khác thường. Ngồi trong văn phòng, hắn quan sát quan khí của mình thì thấy không ổn định, tình huống này đã lâu rồi không xuất hiện.
Vương Trạch Vinh cũng phát hiện một vấn đề đó là trong mấy hội nghị thường ủy gần đây Du Lâm Xương trông rất vui vẻ, nói chuyện cũng lớn lối hơn.
Vương Trạch Vinh chỉ có thể dùng một chữ “Quái” để giải thích.
Ngay khi Vương Trạch Vinh cảm thấy chuyện kỳ quái, thì chuyện càng kỳ quái hơn nữa xảy ra. Các tờ báo chính trong cả nước đột nhiên xuất hiện hai loại bài viết. Một ít tiến hành ủng hộ, một ít tiến hành phê bình công tác Luân chuyển đất đai.
Đọc rất nhiều bài báo, Vương Trạch Vinh qua đó thấy được công tác Luân chuyển đất đai ở Huyện Đại Phường và vụ sập hầm mỏ ở huyện Tiên Sơn đều bị các bài viết đưa ra làm ví dụ.
Bởi vì công tác Luân chuyển đất đai triển khai ở mức độ khác nhau trong cả nước, xuất hiện vấn đề là không thể tránh khỏi. Hai bên không ngừng dùng các bài viết phê phán đối phương.
Sao lại thế này? Vương Trạch Vinh đột nhiên cảm thấy đây là cuộc đấu ở tầm Trung ương.
Lúc này Hạng Nam gọi điện tới cho Vương Trạch Vinh.
- Trạch Vinh, việc này không phải con có thể lo lắng, đây là do hai loại ý thức đấu nhau.
Lời này của Hạng Nam càng làm Vương Trạch Vinh thấy vấn đề nghiêm trọng. Xem ra Trung ương có suy nghĩ khác nhau về Luân chuyển đất đai.
- Bố, con bây giờ nên làm gì?
Vương Trạch Vinh nói.
- Con bây giờ muốn làm gì cũng không được, làm tốt công tác Luân chuyển đất đai. Dù con làm như thế nào thì con cũng là người ủng hộ công tác này.
Hạng Nam cười ha hả nói.
Vương Trạch Vinh vừa nghĩ thấy cũng có lý. Dù mình bây giờ nghĩ như thế nào thì sau khi tiến hành Luân chuyển đất đai ở Huyện Đại Phường, ai cũng coi mình là tiên phong của công tác này. Muốn lui cũng không được.
Hạng Nam còn nói thêm:
- Tô Hưng Minh điều đi rồi, con phải làm việc thật chu đáo. Còn nữa, nghe nói Phan Tiến Di ở Quán Hà bị điều đi. Xem ra Phùng Nhật Hoa muốn giúp đỡ Du Lâm Xương.
Cuộc điện này làm Vương Trạch Vinh biết được đấu tranh ở cấp cao hơn nữa.
Chuyện kỳ quái lại diễn ra, khi tranh luận đang rất kịch liệt thì tất cả nội dung liên quan đến Luân chuyển đất đai đều biến mất trên các tờ báo chính.
Vương Trạch Vinh đi vào văn phòng Trương Tùng. Trương Tùng chỉ vào ghế rồi nói:
- Trạch Vinh, công tác Luân chuyển đất đai Quán Hà thế nào rồi?
Vương Trạch Vinh vội vàng báo cáo công tác ra với đồng chí Bí thư.
Vừa nghe Vương Trạch Vinh báo cáo công việc, Trương Tùng vừa hút thuốc, trên mặt hắn cũng đầy nghiêm túc.
- Trạch Vinh, thời gian vừa rồi các tờ báo đưa ra làm mọi người không thể biết ý của Trung ương. Quán Hà đúng là đứng trên đầu sóng ngọn gió.
Vương Trạch Vinh gật đầu nói:
- Tôi cũng thấy thế, rất nhiều bài đều lấy Quán Hà làm ví dụ.
- Cậu thấy công tác Luân chuyển đất đai có phải làm hơi quá không?
Trương Tùng do dự một chút rồi nói.
Mấy hôm nay hắn đều không thể ngủ ngon, mỗi khi thấy các bài viết liên quan đến Quán Hà, Trương Tùng đều rất lo lắng.
Thấy Trương Tùng muốn lùi bước, Vương Trạch Vinh nói:
- Trương ca, anh biết đó. Bây giờ Quán Hà dù như thế nào cũng đã thành tâm điểm. Chúng ta làm tốt thì may ra có thành tích. Nếu làm không tốt thì người khác sẽ lấy đó làm lý do.
Trương Tùng biết vậy nên gật đầu nói:
- Tôi cũng biết vậy, nên làm như thế nào thì cậu cứ làm, quyết không thể làm hỏng việc này.
Nói đến đây, Trương Tùng nhìn Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Lão Phan sẽ bị điều đi, tình hình ở Quán Hà càng lúc càng phức tạp.
Vương Trạch Vinh nói:
- Không thông báo ai làm phó thị trưởng thường trực nhỉ?
- Dù sao cũng không phải người Quán Hà.
Trương Tùng chỉ có thể khẳng định vấn đề này. Hắn rất lo lắng về lực lượng mình nắm giữ trong hội nghị thường ủy.
Phan Tiến Di muốn điều đi, nếu Phan Tiến Di cũng biết thì Trương Tùng và Du Lâm Xương không thể không biết. Chẳng qua nhìn vẻ mặt của Trương Tùng thì phó thị trưởng thường trực mới không phải người của hắn. Vương Trạch Vinh nghĩ đến thời gian gần đây Du Lâm Xương mạnh như vậy nên cơ bản xác định người mới tới sẽ đứng về phía Du Lâm Xương.
Hơn nữa Vương Trạch Vinh còn phát hiện một vấn đề, Trương Tùng hình như không được Phùng Nhật Hoa tin tưởng nữa.
Nếu Trương Tùng không được Trương Tùng tin tưởng như vậy nói rõ vấn đề gì? Chẳng lẽ nói người phía sau Trương Tùng có biến hoá?
Đúng là không thể rõ.
Quan Khí
Đánh giá:
Truyện Quan Khí
Story
Chương 385: Không rõ
4.0/10 từ 2 lượt.