Quan Khí
Chương 364: Đều lộ thủ đoạn
Chuyện ở cục Công an cuối cùng đã được xử lý, điều một người từ thành phố khác đến làm Phó cục trưởng. Vương Trạch Vinh trong lúc nhất thời cũng không đi xem tên mới đến là người của ai. Các cán bộ trong thành phố rất nhanh sẽ bị điều chỉnh, Trương Tùng yêu cầu Vương Trạch Vinh mau chóng đưa ra danh sách cán bộ cần bố trí. Bây giờ các cán bộ Quán Hà có thể nói là rất lo lắng, không ai biết mình có bị điều chỉnh hay không. Thấy nhiều vị trí trống như vậy, rất nhiều người nhìn đến. Công tác của các cán bộ ban Tổ chức cán bộ rất bận bịu, rất nhiều cán bộ đều lén đi lại với bọn họ.
Thông qua tình hình trong thành phố, các cán bộ ban Tổ chức cán bộ đã kết luận người đi theo Vương Trạch Vinh sẽ có chỗ tốt. Theo bọn họ phân tích trong đám lãnh đạo thị ủy Quán Hà lần này chỉ có Trương Tùng lên chức, sau đó Vương Trạch Vinh cũng được lên. Những người từ bên ngoài vào về căn bản không thể hợp lực. Như vậy đám người đó không có mấy trọng lượng trong hội nghị thường ủy.
Trương Tùng là Bí thư nên lời nói có trọng lượng. Nhưng Trương Tùng vẫn chưa hình thành tổ chức của mình, Trương Tùng cần có quyền quyết định trong hội nghị thường ủy. Mà bây giờ chỉ có Vương Trạch Vinh ủng hộ thì mới có tác dụng với hắn.
Nếu Vương Trạch Vinh có một hai đồng minh thì sẽ là nhân vật quan trọng trong Thị ủy. Đám người dựa vào Vương Trạch Vinh đang rất vui, bọn họ cảm thấy mùa xuân đang đến với mình. Một ít người không dựa vào Vương Trạch Vinh đều tìm mọi cách để dựa vào hắn. Đương nhiên cả những người dựa vào Vương Trạch Vinh cũng lo lắng sợ hắn không nhớ tên mình. Kết quả lãnh đạo các cục ở Quán Hà đều hành động, tranh nhau hoạt động hoặc là được lên báo. Nhưng những người muốn tặng quà, tiền Vương Trạch Vinh lại không biết nên ra tay như thế nào. Dù ai mang đến tặng Vương Trạch Vinh bao tiền thì hắn cũng không thu, nếu cố ép thì hắn sẽ tỏ vẻ mang đến nộp cho Ủy ban kỷ luật. Vương Trạch Vinh không thích tiền, đây là kết luận của mọi người. Mọi người đành phải nghĩ biện pháp khác.
Biết Vương Trạch Vinh thích có thành tích trong công việc, vì thế có nhiều người bắt đầu tổ chức các hoạt động và mời Vương Trạch Vinh đến chỉ đạo.
Cục trưởng Ủy ban thể dục Quán Hà Tiếu Trùng là người để tâm nhất. Hắn thích cuộc sống mà mọi người vây quanh hắn. Lần trước khi Vương Trạch Vinh đến Ủy ban thể dục, hắn đã tốn rất nhiều công sức, đưa cả vợ và em vợ để đi tiếp Vương Trạch Vinh. Đáng tiếc lúc ấy Vương Trạch Vinh không mắc câu, không hề có quan hệ gì với em vợ hắn.
Tiếu Trùng lại nghĩ Vương Trạch Vinh là lãnh đạo nên không thích các cô gái ngây ngô, thích phụ nữ thành thục hơn. Nghĩ như vậy, hắn lại nghĩ đến vợ mình. Trong mắt Tiếu Trùng thì phụ nữ không đáng gì. Chỉ cần hắn có quyền thì sau này có đủ loại phụ nữ, quan trọng nhất bây giờ là dựa được vào Vương Trạch Vinh.
Lần này thành phố tổ chức khánh thành nhà thi đấu. Chủ nhiệm Ủy ban thể dục tỉnh Cố Lâm Vũ cũng đến. Là lãnh đạo quản lý, Vương Trạch Vinh cũng tham gia.
Trong bàn tiệc, Vương Trạch Vinh rất tôn kính đám người Cố Lâm Vũ, liên tiếp nâng chén mời mọi người trên tỉnh. Cố Lâm Vũ được Vương Trạch Vinh ép ngồi vào giữa, các lãnh đạo khác cũng ngồi ở đây. Mấy người nghe nói Vương Trạch Vinh sẽ tham gia lễ khánh thành nên cũng chạy đến. Có thể ngồi cùng bàn với Vương Trạch Vinh, mọi người cảm thấy rất vui. Mặc dù bề ngoài là mọi người tiếp lãnh đạo tỉnh, nhưng từ vẻ mặt, động tác thì ai cũng biết đám người này đều hướng về Vương Trạch Vinh.
Bí thư huyện ủy Kỳ Lâm ngồi cạnh Vương Trạch Vinh, một bên uống rượu một bên báo cáo công tác của huyện Kỳ Lân.
- Lão trình, huyện Kỳ Lân phải phát triển nhanh hơn nữa, công tác Luân chuyển đất đai phải nắm chặt hơn nữa.
- Phó thị trưởng Vương yên tâm, công tác này chúng tôi nhất định sẽ nắm thật chặt, công tác này do tôi làm tổ trưởng. Tôi không tin toàn huyện cố gắng mà công tác này không thể triển khai được.
Thấy Trình Mạc Vân quyết tâm như vậy, Vương Trạch Vinh nghĩ tới chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Quán Hà mới đến cũng tên là Trình Mạc Vân, hắn không khỏi thầm nghĩ Bí thư huyện ủy này có thể lên chức thành chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật hay không?
- Lão Trình, các anh nghĩ được như vậy là rất tốt. Mọi công việc muốn triển khai thì không thể không có lãnh đạo coi trọng. Đương nhiên bên dưới cũng cần nhân viên tinh anh mới được.
- Phó thị trưởng Vương đứng ở trên cao nên thấy xa. Vì làm tốt công tác Luân chuyển đất đai, tôi đã điều Triệu Lệ đến huyện Kỳ Lân công tác. Bây giờ Triệu Lệ đang làm ở văn phòng Luân chuyển đất đai. Người theo ngài học đúng là không tầm thường, năng lực của cô ấy rất mạnh, đưa rất nhiều kinh nghiệm tiên tiến từ huyện Khai Hà đến huyện Kỳ Lân. Phó thị trưởng Vương, bao giờ rảnh thì có thể đến kiểm tra một chút công tác của chúng tôi, em họ tôi hôm nào cũng nhắc đến những việc của ngài đã làm.
- Triệu Lệ điều đến huyện Kỳ Lân rồi ư?
Thấy Vương Trạch Vinh như vậy, Trình Mạc Vân cảm thấy mình điều Triệu Lệ đến huyện Kỳ Lân là đúng rồi, xem ra Phó thị trưởng Vương rất niệm tình cũ, không biết bọn họ có quan hệ gì nữa không?
- Phó thị trưởng Vương, tôi mời anh một chén.
Cố Lâm Vũ nâng chén mời Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh vội vàng giơ chén lên nói:
- Chủ nhiệm Cố, tôi mời anh.
- Phó thị trưởng Vương, Ủy ban thể dục Quán Hà bây giờ đã thay đổi rất lớn. Điều này nói rõ chỉ cần ủy ban ủng hộ, thì mọi ngành đều có thể phát triển.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Chủ nhiệm Cố lần này đến Quán Hà kiểm tra công tác, đây là ủng hộ Quán Hà. Tôi đại biểu Thị ủy, ủy ban cảm ơn anh.
Thấy Vương Trạch Vinh rất tôn trọng mình, Cố Lâm Vũ rất hài lòng. Vương Trạch Vinh nâng chén lên mời Cố Lâm Vũ:
- Chủ nhiệm Cố, tôi mời anh một chén. Hy vọng sau này chủ nhiệm sẽ ủng hộ công tác Quán Hà nhiều hơn. Anh cũng thấy đó, các phương tiện thể thao của Quán Hà rất lạc hậu, lúc thích hợp xin chủ nhiệm Cố giúp cho Quán Hà.
- Anh đúng là một Phó thị trưởng không đâu không nhúng tay vào.
Cố Lâm Vũ cười cười chỉ Vương Trạch Vinh. Uống cạn ly rượu, Cố Lâm Vũ cười nói:
- Nếu Phó thị trưởng Vương đã nói, việc này sau khi về tôi nhất định sẽ lo lắng.
Tiếu Trùng rất chú ý đến thái độ của Vương Trạch Vinh. Hắn bây giờ càng lúc càng lo lắng, toàn bộ thành phố sẽ tiến hành điều chỉnh cán bộ, Tiếu Trùng lo mình lần này sẽ bị mất chức. Hắn tự hỏi mình không có chỗ dựa, trước kia tuy có nhưng đã mất. Bây giờ mọi hy vọng của hắn đều đặt lên người Vương Trạch Vinh.
Bàn tiệc đang rất náo nhiệt, Lý Hạ - Chủ tịch huyện Vũ Lâm đi đến trước mặt Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Phó thị trưởng Vương, tôi mời ngài một chén.
Vương Trạch Vinh nói với Lý Hạ:
- Công tác của các anh triển khai rất tốt. Tôi nghe Quân Chính nói sau khi công tác Luân chuyển đất đai triển khai toàn diện, các anh đã thu hút được một hạng mục lớn, đây là chuyện tốt.
Lý Hạ cung kính nói:
- Đây là do sự lãnh đạo rất tốt của Phó thị trưởng Vương. Không có ngài đến chỉ đạo công tác của chúng tôi, huyện Vũ Lâm sẽ không phát triển nhanh như vậy.
Uống cạn chén rượu, Vương Trạch Vinh đang định nói chuyện vài câu với Lý Hạ thì Bí thư huyện ủy Lâm Ba – Hàn Cao Bằng đi tới nói:
- Phó thị trưởng Vương, tôi mời ngài một chén, huyện Lâm Ba hy vọng ngài thường xuyên đến chỉ đạo công tác.
Vương Trạch Vinh nhìn đối phương mà nói:
- Nghe nói đồng chí Vương Tử Hiền hết lòng vì công việc, năng lực trong công tác Luân chuyển đất đai cũng rất được.
Sao lại nhắc đến Vương Tử Hiền. Hàn Cao Bằng quyết định về phải tìm hiểu quan hệ giữa Vương Trạch Vinh và Vương Tử Hiền, nếu có quan hệ thân thích thì tên Vương Tử Hiền này đúng là kho báu.
- Các vị lãnh đạo, vì cảm ơn các vị lãnh đạo đã ủng hộ công tác của Ủy ban thể dục Quán Hà, tối nay Ủy ban thể dục sẽ cử hành vũ hội, xin mời các lãnh đạo ca hát, nhảy múa.
Tiếu Trùng thấy mọi người đã hơi say nên nói. Cố Lâm Vũ cao hứng nói:
- Tốt quá, tốt quá. Phó thị trưởng Vương, tôi không có sở thích gì khác ngoài hát. Anh phải theo tôi đó.
Vương Trạch Vinh mỉm cười nói:
- Được, hôm nay tôi nhất định sẽ tiếp lãnh đạo.
Vào đến quán, Vương Trạch Vinh thấy hơn hai mươi nhân viên Ủy ban thể dục đều đến, hơn nữa còn mang cả người nhà theo.
Tiếu Trùng vẫn một mực quan sát Vương Trạch Vinh nên vội vàng giải thích:
- Phó thị trưởng Vương, chủ nhiệm Cố đi đến đâu đều thích tổ chức vũ hội. Chủ nhiệm Cố hy vọng người nhà nhân viên cũng tới tham gia nói như vậy sẽ tạo dựng không khí.
Không ngờ Cố Lâm Vũ lại có sở thích này, Vương Trạch Vinh vỗ vai Tiếu Trùng rồi nói:
- Các anh làm rất tốt.
Cố Lâm Vũ hát không quá hay nhưng không ngừng cầm mic, hát đều là các bài hát cách mạng.
- Phó thị trưởng Vương, tôi mời ngài nhảy.
Vương Trạch Vinh quay lại nhìn thì thấy là Chánh văn phòng Ủy ban thể dục Na Lệ Lệ.
Đối với người phụ nữ Na Lệ Lệ này, ấn tượng duy nhất của Vương Trạch Vinh đó là bộ ngực rất lớn. Cứ thấy ngực to là Vương Trạch Vinh lại nghĩ đến một câu: “Vú to, đầu ngu”
Vương Trạch Vinh cũng thấy câu này khá có lý. Na Lệ Lệ mặc khá đẹp, thể hiện rõ bộ ngực to ra. Vương Trạch Vinh rõ ràng ngửi được mùi nước hoa của cô ta, nhưng đã nhạt hơn trước một chút.
Vương Trạch Vinh thấy ánh mắt đầy khát vọng của Na Lệ Lệ, hắn cười nói:
- Cô là Tiểu Na?
- Phó thị trưởng Vương, ngài vẫn nhớ tôi.
Nghe thấy Vương Trạch Vinh còn nhớ mình, Na Lệ Lệ hưng phấn muốn nhảy lên, ngực không ngừng rung động. Vương Trạch Vinh mỉm cười đứng dậy. Thấy Na Lệ Lệ là người đầu tiên chạy tới mời Vương Trạch Vinh nhảy, Tiếu Trùng liền sa sầm mặt và mắng chửi trong lòng. Tiếu Trùng nhìn đồng hồ thầm nghĩ sao Cơ Tinh cùng Cơ Vũ sao chưa tới. Nếu hôm nay làm Vương Trạch Vinh có cảm giác tốt thì mình càng dễ phát triển. Vương Trạch Vinh nhảy không quá giỏi nhưng Na Lệ Lệ nhảy rất tốt. Đêm nay Na Lệ Lệ rất hưng phấn.
Bởi vì vậy nên Na Lệ Lệ từ từ dựa sát vào lòng Vương Trạch Vinh, cố ý cạ cạ hai vú của mình vào người Vương Trạch Vinh:
- Phó thị trưởng Vương, ngài nhảy rất đẹp.
Na Lệ Lệ nhỏ giọng nói Vương Trạch Vinh, mặt đỏ ửng vì hưng phấn. Vương Trạch Vinh biết kỹ thuật nhảy của mình, chỉ có thể đi theo điệu nhạc là tốt rồi. Vương Trạch Vinh mỉm cười không nói gì, loại lời này hắn đã nghe thấy nhiều rồi.
- Phó thị trưởng Vương, lần sau tôi mời ngày nhảy riêng được không?
Na Lệ Lệ hơi cọ cọ vào người Vương Trạch Vinh, đùi càng mượn điệu nhảy mà cọ vào chân Vương Trạch Vinh.
Quan Khí
Thông qua tình hình trong thành phố, các cán bộ ban Tổ chức cán bộ đã kết luận người đi theo Vương Trạch Vinh sẽ có chỗ tốt. Theo bọn họ phân tích trong đám lãnh đạo thị ủy Quán Hà lần này chỉ có Trương Tùng lên chức, sau đó Vương Trạch Vinh cũng được lên. Những người từ bên ngoài vào về căn bản không thể hợp lực. Như vậy đám người đó không có mấy trọng lượng trong hội nghị thường ủy.
Trương Tùng là Bí thư nên lời nói có trọng lượng. Nhưng Trương Tùng vẫn chưa hình thành tổ chức của mình, Trương Tùng cần có quyền quyết định trong hội nghị thường ủy. Mà bây giờ chỉ có Vương Trạch Vinh ủng hộ thì mới có tác dụng với hắn.
Nếu Vương Trạch Vinh có một hai đồng minh thì sẽ là nhân vật quan trọng trong Thị ủy. Đám người dựa vào Vương Trạch Vinh đang rất vui, bọn họ cảm thấy mùa xuân đang đến với mình. Một ít người không dựa vào Vương Trạch Vinh đều tìm mọi cách để dựa vào hắn. Đương nhiên cả những người dựa vào Vương Trạch Vinh cũng lo lắng sợ hắn không nhớ tên mình. Kết quả lãnh đạo các cục ở Quán Hà đều hành động, tranh nhau hoạt động hoặc là được lên báo. Nhưng những người muốn tặng quà, tiền Vương Trạch Vinh lại không biết nên ra tay như thế nào. Dù ai mang đến tặng Vương Trạch Vinh bao tiền thì hắn cũng không thu, nếu cố ép thì hắn sẽ tỏ vẻ mang đến nộp cho Ủy ban kỷ luật. Vương Trạch Vinh không thích tiền, đây là kết luận của mọi người. Mọi người đành phải nghĩ biện pháp khác.
Biết Vương Trạch Vinh thích có thành tích trong công việc, vì thế có nhiều người bắt đầu tổ chức các hoạt động và mời Vương Trạch Vinh đến chỉ đạo.
Cục trưởng Ủy ban thể dục Quán Hà Tiếu Trùng là người để tâm nhất. Hắn thích cuộc sống mà mọi người vây quanh hắn. Lần trước khi Vương Trạch Vinh đến Ủy ban thể dục, hắn đã tốn rất nhiều công sức, đưa cả vợ và em vợ để đi tiếp Vương Trạch Vinh. Đáng tiếc lúc ấy Vương Trạch Vinh không mắc câu, không hề có quan hệ gì với em vợ hắn.
Tiếu Trùng lại nghĩ Vương Trạch Vinh là lãnh đạo nên không thích các cô gái ngây ngô, thích phụ nữ thành thục hơn. Nghĩ như vậy, hắn lại nghĩ đến vợ mình. Trong mắt Tiếu Trùng thì phụ nữ không đáng gì. Chỉ cần hắn có quyền thì sau này có đủ loại phụ nữ, quan trọng nhất bây giờ là dựa được vào Vương Trạch Vinh.
Lần này thành phố tổ chức khánh thành nhà thi đấu. Chủ nhiệm Ủy ban thể dục tỉnh Cố Lâm Vũ cũng đến. Là lãnh đạo quản lý, Vương Trạch Vinh cũng tham gia.
Trong bàn tiệc, Vương Trạch Vinh rất tôn kính đám người Cố Lâm Vũ, liên tiếp nâng chén mời mọi người trên tỉnh. Cố Lâm Vũ được Vương Trạch Vinh ép ngồi vào giữa, các lãnh đạo khác cũng ngồi ở đây. Mấy người nghe nói Vương Trạch Vinh sẽ tham gia lễ khánh thành nên cũng chạy đến. Có thể ngồi cùng bàn với Vương Trạch Vinh, mọi người cảm thấy rất vui. Mặc dù bề ngoài là mọi người tiếp lãnh đạo tỉnh, nhưng từ vẻ mặt, động tác thì ai cũng biết đám người này đều hướng về Vương Trạch Vinh.
Bí thư huyện ủy Kỳ Lâm ngồi cạnh Vương Trạch Vinh, một bên uống rượu một bên báo cáo công tác của huyện Kỳ Lân.
- Lão trình, huyện Kỳ Lân phải phát triển nhanh hơn nữa, công tác Luân chuyển đất đai phải nắm chặt hơn nữa.
- Phó thị trưởng Vương yên tâm, công tác này chúng tôi nhất định sẽ nắm thật chặt, công tác này do tôi làm tổ trưởng. Tôi không tin toàn huyện cố gắng mà công tác này không thể triển khai được.
Thấy Trình Mạc Vân quyết tâm như vậy, Vương Trạch Vinh nghĩ tới chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Quán Hà mới đến cũng tên là Trình Mạc Vân, hắn không khỏi thầm nghĩ Bí thư huyện ủy này có thể lên chức thành chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật hay không?
- Lão Trình, các anh nghĩ được như vậy là rất tốt. Mọi công việc muốn triển khai thì không thể không có lãnh đạo coi trọng. Đương nhiên bên dưới cũng cần nhân viên tinh anh mới được.
- Phó thị trưởng Vương đứng ở trên cao nên thấy xa. Vì làm tốt công tác Luân chuyển đất đai, tôi đã điều Triệu Lệ đến huyện Kỳ Lân công tác. Bây giờ Triệu Lệ đang làm ở văn phòng Luân chuyển đất đai. Người theo ngài học đúng là không tầm thường, năng lực của cô ấy rất mạnh, đưa rất nhiều kinh nghiệm tiên tiến từ huyện Khai Hà đến huyện Kỳ Lân. Phó thị trưởng Vương, bao giờ rảnh thì có thể đến kiểm tra một chút công tác của chúng tôi, em họ tôi hôm nào cũng nhắc đến những việc của ngài đã làm.
- Triệu Lệ điều đến huyện Kỳ Lân rồi ư?
Thấy Vương Trạch Vinh như vậy, Trình Mạc Vân cảm thấy mình điều Triệu Lệ đến huyện Kỳ Lân là đúng rồi, xem ra Phó thị trưởng Vương rất niệm tình cũ, không biết bọn họ có quan hệ gì nữa không?
- Phó thị trưởng Vương, tôi mời anh một chén.
Cố Lâm Vũ nâng chén mời Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh vội vàng giơ chén lên nói:
- Chủ nhiệm Cố, tôi mời anh.
- Phó thị trưởng Vương, Ủy ban thể dục Quán Hà bây giờ đã thay đổi rất lớn. Điều này nói rõ chỉ cần ủy ban ủng hộ, thì mọi ngành đều có thể phát triển.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Chủ nhiệm Cố lần này đến Quán Hà kiểm tra công tác, đây là ủng hộ Quán Hà. Tôi đại biểu Thị ủy, ủy ban cảm ơn anh.
Thấy Vương Trạch Vinh rất tôn trọng mình, Cố Lâm Vũ rất hài lòng. Vương Trạch Vinh nâng chén lên mời Cố Lâm Vũ:
- Chủ nhiệm Cố, tôi mời anh một chén. Hy vọng sau này chủ nhiệm sẽ ủng hộ công tác Quán Hà nhiều hơn. Anh cũng thấy đó, các phương tiện thể thao của Quán Hà rất lạc hậu, lúc thích hợp xin chủ nhiệm Cố giúp cho Quán Hà.
- Anh đúng là một Phó thị trưởng không đâu không nhúng tay vào.
Cố Lâm Vũ cười cười chỉ Vương Trạch Vinh. Uống cạn ly rượu, Cố Lâm Vũ cười nói:
- Nếu Phó thị trưởng Vương đã nói, việc này sau khi về tôi nhất định sẽ lo lắng.
Tiếu Trùng rất chú ý đến thái độ của Vương Trạch Vinh. Hắn bây giờ càng lúc càng lo lắng, toàn bộ thành phố sẽ tiến hành điều chỉnh cán bộ, Tiếu Trùng lo mình lần này sẽ bị mất chức. Hắn tự hỏi mình không có chỗ dựa, trước kia tuy có nhưng đã mất. Bây giờ mọi hy vọng của hắn đều đặt lên người Vương Trạch Vinh.
Bàn tiệc đang rất náo nhiệt, Lý Hạ - Chủ tịch huyện Vũ Lâm đi đến trước mặt Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Phó thị trưởng Vương, tôi mời ngài một chén.
Vương Trạch Vinh nói với Lý Hạ:
- Công tác của các anh triển khai rất tốt. Tôi nghe Quân Chính nói sau khi công tác Luân chuyển đất đai triển khai toàn diện, các anh đã thu hút được một hạng mục lớn, đây là chuyện tốt.
Lý Hạ cung kính nói:
- Đây là do sự lãnh đạo rất tốt của Phó thị trưởng Vương. Không có ngài đến chỉ đạo công tác của chúng tôi, huyện Vũ Lâm sẽ không phát triển nhanh như vậy.
Uống cạn chén rượu, Vương Trạch Vinh đang định nói chuyện vài câu với Lý Hạ thì Bí thư huyện ủy Lâm Ba – Hàn Cao Bằng đi tới nói:
- Phó thị trưởng Vương, tôi mời ngài một chén, huyện Lâm Ba hy vọng ngài thường xuyên đến chỉ đạo công tác.
Vương Trạch Vinh nhìn đối phương mà nói:
- Nghe nói đồng chí Vương Tử Hiền hết lòng vì công việc, năng lực trong công tác Luân chuyển đất đai cũng rất được.
Sao lại nhắc đến Vương Tử Hiền. Hàn Cao Bằng quyết định về phải tìm hiểu quan hệ giữa Vương Trạch Vinh và Vương Tử Hiền, nếu có quan hệ thân thích thì tên Vương Tử Hiền này đúng là kho báu.
- Các vị lãnh đạo, vì cảm ơn các vị lãnh đạo đã ủng hộ công tác của Ủy ban thể dục Quán Hà, tối nay Ủy ban thể dục sẽ cử hành vũ hội, xin mời các lãnh đạo ca hát, nhảy múa.
Tiếu Trùng thấy mọi người đã hơi say nên nói. Cố Lâm Vũ cao hứng nói:
- Tốt quá, tốt quá. Phó thị trưởng Vương, tôi không có sở thích gì khác ngoài hát. Anh phải theo tôi đó.
Vương Trạch Vinh mỉm cười nói:
- Được, hôm nay tôi nhất định sẽ tiếp lãnh đạo.
Vào đến quán, Vương Trạch Vinh thấy hơn hai mươi nhân viên Ủy ban thể dục đều đến, hơn nữa còn mang cả người nhà theo.
Tiếu Trùng vẫn một mực quan sát Vương Trạch Vinh nên vội vàng giải thích:
- Phó thị trưởng Vương, chủ nhiệm Cố đi đến đâu đều thích tổ chức vũ hội. Chủ nhiệm Cố hy vọng người nhà nhân viên cũng tới tham gia nói như vậy sẽ tạo dựng không khí.
Không ngờ Cố Lâm Vũ lại có sở thích này, Vương Trạch Vinh vỗ vai Tiếu Trùng rồi nói:
- Các anh làm rất tốt.
Cố Lâm Vũ hát không quá hay nhưng không ngừng cầm mic, hát đều là các bài hát cách mạng.
- Phó thị trưởng Vương, tôi mời ngài nhảy.
Vương Trạch Vinh quay lại nhìn thì thấy là Chánh văn phòng Ủy ban thể dục Na Lệ Lệ.
Đối với người phụ nữ Na Lệ Lệ này, ấn tượng duy nhất của Vương Trạch Vinh đó là bộ ngực rất lớn. Cứ thấy ngực to là Vương Trạch Vinh lại nghĩ đến một câu: “Vú to, đầu ngu”
Vương Trạch Vinh cũng thấy câu này khá có lý. Na Lệ Lệ mặc khá đẹp, thể hiện rõ bộ ngực to ra. Vương Trạch Vinh rõ ràng ngửi được mùi nước hoa của cô ta, nhưng đã nhạt hơn trước một chút.
Vương Trạch Vinh thấy ánh mắt đầy khát vọng của Na Lệ Lệ, hắn cười nói:
- Cô là Tiểu Na?
- Phó thị trưởng Vương, ngài vẫn nhớ tôi.
Nghe thấy Vương Trạch Vinh còn nhớ mình, Na Lệ Lệ hưng phấn muốn nhảy lên, ngực không ngừng rung động. Vương Trạch Vinh mỉm cười đứng dậy. Thấy Na Lệ Lệ là người đầu tiên chạy tới mời Vương Trạch Vinh nhảy, Tiếu Trùng liền sa sầm mặt và mắng chửi trong lòng. Tiếu Trùng nhìn đồng hồ thầm nghĩ sao Cơ Tinh cùng Cơ Vũ sao chưa tới. Nếu hôm nay làm Vương Trạch Vinh có cảm giác tốt thì mình càng dễ phát triển. Vương Trạch Vinh nhảy không quá giỏi nhưng Na Lệ Lệ nhảy rất tốt. Đêm nay Na Lệ Lệ rất hưng phấn.
Bởi vì vậy nên Na Lệ Lệ từ từ dựa sát vào lòng Vương Trạch Vinh, cố ý cạ cạ hai vú của mình vào người Vương Trạch Vinh:
- Phó thị trưởng Vương, ngài nhảy rất đẹp.
Na Lệ Lệ nhỏ giọng nói Vương Trạch Vinh, mặt đỏ ửng vì hưng phấn. Vương Trạch Vinh biết kỹ thuật nhảy của mình, chỉ có thể đi theo điệu nhạc là tốt rồi. Vương Trạch Vinh mỉm cười không nói gì, loại lời này hắn đã nghe thấy nhiều rồi.
- Phó thị trưởng Vương, lần sau tôi mời ngày nhảy riêng được không?
Na Lệ Lệ hơi cọ cọ vào người Vương Trạch Vinh, đùi càng mượn điệu nhảy mà cọ vào chân Vương Trạch Vinh.
Quan Khí
Đánh giá:
Truyện Quan Khí
Story
Chương 364: Đều lộ thủ đoạn
4.0/10 từ 2 lượt.