Quan Khí
Chương 299: Nhân khí
Có rất nhiều người xếp hàng mua loại vé đắt nhất, Lữ Hàm Yên thấy thế đành phải từ bỏ ý định của mình. Thực ra Lữ Hàm Yên bây giờ không quan tâm chút tiền đó. Nàng không có quá nhiều cảm giác đối với tiền.
Vương Trạch Vinh cũng là như vậy, hắn vốn có không ít tiền, tiền lương hàng tháng về cơ bản cũng không dùng đến:
- Chúng ta đi tắm ở khu bình thường thôi vậy, chờ chắc lâu lắm.
Vương Trạch Vinh cũng không muốn tranh mấy cái vô vị này. Hắn biết đó chỉ là mấy khu ngâm mình lớn mà thôi, không ngờ còn làm ra cái gì mà khu Hoàng đế đã tắm. Đây chính là muốn lừa người.
Chẳng qua thấy mọi người hưng phấn như vậy, Vương Trạch Vinh chỉ có thể lắc đầu. Người có tiền bây giờ chỉ thích danh mà thôi.
Vé bình thường thì một trăm một vé, Vương Trạch Vinh mua hai vé. Hắn lại thấy vui vẻ vì mình có cảm giác trở thành nhân vật nhỏ bé trước đây.
- Theo tình hình bây giờ thì thấy Huyện Đại Phường phát triển rất nhanh.
Lữ Hàm Yên cũng rất vui vì thành tựu mà Vương Trạch Vinh đạt được.
Vương Trạch Vinh nói:
- Có thêm mấy người có đầu óc đến đầu tư thì kinh tế sẽ không ngừng phát triển.
Hai người vừa cười vừa nói rồi đi tới khu vực tắm.
Hắn đi tới nơi soát vé thì một cô gái xinh đẹp đi tới cầm vé rồi nói:
- Hai vị theo tôi.
Sau đó dẫn hai người đi đến khu dành cho Hoàng đế.
Vương Trạch Vinh nói:
- Chỉ là vé bình thường thôi mà, cô hình như dẫn nhầm chỗ rồi.
Cô gái cười nói:
- Không sai đâu, hai vị là khách thứ 9999 và 10000, theo quy định của khu nghỉ dưỡng thì hai vị sẽ được vào khu dành cho Hoàng đế.
Nhìn cô gái xinh đẹp này, Vương Trạch Vinh không khỏi thở dài một tiếng. Có lẽ ai đấy phát hiện ra mình rồi nếu không làm gì có chuyện tốt như vậy.
Lữ Hàm Yên lại hưng phấn nói:
- Trạch Vinh, không ngờ lại có chuyện tốt như vậy.
- Vậy chúng ta đi thôi.
Cố Minh và Trần Tiến Nhân đứng xa xa lén nhìn thì thấy giật mình. Bí thư Vương dẫn theo người đẹp đi tắm suối, việc này may là không để Bí thư Vương phát hiện nếu không xong rồi.
Bởi vì mọi người chưa gặp mặt nên bọn họ nghĩ Lữ Hàm Yên là tình nhân của Vương Trạch Vinh mà thôi. Lần này nhất định là mang theo tình nhân đến tắm nước nóng.
Cố Minh nhìn Trần Tiến Nhân mà nói:
- Lão Trần, anh để Bí thư Vương đến tắm ở khu suối Hoàng đế không phải nói rõ anh biết Bí thư Vương ở đây sao. Chẳng may Bí thư Vương trách anh thì sao?
Trần Tiến Nhân cười nói:
- Mấy người lo lắng nhiều rồi. Lãnh đạo mang theo phụ nữ đến chỗ tôi không ít, bọn họ nếu sợ thì đã không mang tới đây. Anh nhìn Bí thư Vương xem, vừa cười vừa nói kìa.
Trần Tiến Nhân thực ra nghe thấy Vương Trạch Vinh dẫn theo phụ nữ đến đây liền có một suy nghĩ. Nếu Vương Trạch Vinh làm như vậy thì mình phải làm cho đối phương biết mình đã hiểu tình hình, như vậy sau này sẽ không dễ dàng gây phiền phức cho mình. Đây là túm được nhược điểm của Vương Trạch Vinh. Ngoài ra hắn lại nghĩ Vương Trạch Vinh nếu đến đây mà để hắn tắm ở chỗ bình thường, chẳng may ngày nào đó hắn nghĩ đến chuyện này liền mất hứng vafmuoons chỉnh mình thì sao.
Đương nhiên hắn cũng muốn qua việc này để kéo gần quan hệ với Vương Trạch Vinh.
Khi Vương Trạch Vinh và Lữ Hàm Yên vào trong khu tắm thì thấy nơi này đã được cải tạo rất tốt.
Lữ Hàm Yên ngồi bên cạnh Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Em thật không ngờ ở Huyện Đại Phường có nơi tốt như vậy.
Lữ Hàm Yên cười nói:
- Thực ra bất cứ đâu cũng có mấy chỗ đặc sắc, quan trọng là khai thác như thế nào. Trần Tiến Nhân làm nơi này rất được đó.
Từng dòng nước nóng chảy qua chảy lại, hơi nước bốc lên tràn ngập cả suối.
Vương Trạch Vinh nhắm mắt dựa lưng vào thành mà hưởng thụ cảm giác này.
Ngâm mình trong suối nước nóng, Vương Trạch Vinh cảm thấy quan khí của mình hơi thay đổi một chút. Cảm giác này rất đặc biệt giống như quan khí của hắn được thêm thuốc bổ và mạnh hơn vậy.
Vương Trạch Vinh nhìn mọi người trong suối thì thấy chỉ có mấy quan chức nhỏ mà thôi. Quan khí của hắn mạnh lên không phải là do cắn nuốt của bọn họ.
Sao lại như vậy chứ?
Vương Trạch Vinh lẳng lặng cảm nhận biến hoá trong đó.
Sau khi cẩn thận quan sát, Vương Trạch Vinh phát hiện ra quan khí của mình cắn nuốt không phải là quan khí, mà là một thứ gì đó chui từ trong suối ra.
Trong suối cũng có quan khí? Vương Trạch Vinh càng cảm thấy khó hiểu.
Bởi vì đang nằm nên Vương Trạch Vinh vô tình nhìn lên bầu trời. Hắn thấy trên bầu trời ngoài hơi nước thì còn có một tầng khí.
Đây không phải quan khí. Vương Trạch Vinh khẳng định đó không phải là quan khí.
Vương Trạch Vinh cẩn thận quan sát một trận, hắn thấy làn khí trên không tách ra một chút rồi bay vào trong nước.
Loại khí này không ngờ lại làm quan khí tăng cường, mặc dù là ít nhưng vẫn có.
Vương Trạch Vinh thấy khá hứng thú với làn khí này. Nói thật Vương Trạch Vinh cảm thấy làn khí này rất quen, nhất là nơi có nhiều người là có loại khí này. Trước kia hắn coi đó là bình thường và không chú ý. Bây giờ thì hắn mới thấy đó không phải là không khí mà là một thứ đặc biệt. Vương Trạch Vinh nhìn một người đàn ông có vẻ giàu có ở gấn đó, Vương Trạch Vinh thấy trên cổ hắn đeo một chiếc dây vàng lớn, rõ ràng là người có tiền.
Người này không có quan khí.
Vương Trạch Vinh nhìn lên đầu hắn thì thấy trên đầu hắn lại tản ra một loại khí khác thường. Đột nhiên Vương Trạch Vinh thấy trên đầu hắn thi thoảng tản ra loại khí có thể tăng cường quan khí.
Sau khi có phát hiện này, Vương Trạch Vinh liền cố tình quan sát những người khác, ai cũng tản ra loại khí này.
Đây là nhân khí? Vương Trạch Vinh cẩn thận suy nghĩ liền có cảm giác này. Nơi này là suối Hoàng đế, nhân khí khá thịnh vượng vì toàn người có tiền.
Vương Trạch Vinh lại phát hiện một điểm khác lạ của quan khí, nó có thể hấp thu nhân khí để tăng mạnh lên.
Chẳng qua Vương Trạch Vinh cũng không quá để ý cái này. Hắn nhìn Lữ Hàm Yên. Chỉ thấy Lữ Hàm Yên sau khi ngâm mình một lát làm nàng trông càng quyến rũ hơn.
Phát hiện ra Vương Trạch Vinh đang nhìn ngực mình, Lữ Hàm Yên đưa tay véo Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Sao có thể đủ chứ.
Lữ Hàm Yên nói:
- Mình lên trên ngồi nghỉ đi.
Hai người vừa đi lên thì nhân viên phục vụ sớm chờ ở bên vội vàng đi tới:
- Mời hai vị theo em đến phòng nghỉ.
Đây là một phòng nghỉ khá rộng, Vương Trạch Vinh và Lữ Hàm Yên thay quần áo rồi nằm lên ghế nghỉ.
Nhìn rừng cây phía xa xa, nghe thấy tiếng chim hót, Lữ Hàm Yên không khỏi thầm than phong cảnh Huyện Đại Phường thật đẹp.
Nữ nhân viên phục vụ mang hoa quả và rượu lên đặt trên bàn.
Lữ Hàm Yên nhìn thì thấy có cả rượu XO và rượu nho toàn loại đắt tiền. Nàng nói:
- Ở đây phục vụ rất được.
Vương Trạch Vinh mỉm cười nói với nữ nhân viên phục vụ:
- Bảo tôi cảm ơn chủ các cô.
- Chúng ta bỏ tiền sao phải cảm ơn giám đốc nơi này.
Lữ Hàm Yên nói.
Vương Trạch Vinh chỉ các thứ trên bàn rồi nói:
- Mấy thứ này đều là được bố trí riêng.
Lữ Hàm Yên lúc này mới hiểu mà nói:
- Em không ngờ giám đốc nơi này cũng là người rất chú ý.
- Bí thư Vương, không biết ngài đến đây nên không kịp tiếp đón. Mong ngài thông cảm.
Thấy Trần Tiến Nhân đi vào, Vương Trạch Vinh chỉ ghế bên cạnh mà nói:
- Ngồi xuống nói chuyện.
Trần Tiến Nhân ngồi xuống, Vương Trạch Vinh nói:
- Hôm nay vợ tôi từ trên tỉnh tới. Cô ấy muốn tắm nước nóng nên liền đến đây.
Trần Tiến Nhân lúc này mới biết mình nghĩ sai rồi. Hắn vội vàng nói với Lữ Hàm Yên:
- Thì ra là phu nhân của Bí thư Vương, cảm ơn chị đã đến khu nghỉ dưỡng.
Lữ Hàm Yên cười nói:
- Cảnh nơi này rất đẹp, suối nước nóng rất thoải mái.
Vương Trạch Vinh nói:
- Giám đốc Trần đúng là người có ý tưởng sáng tạo và phát triển nơi này thành như vậy. Tôi hy vọng anh có thể tranh thủ xây dựng một thương hiệu cho Huyện Đại Phường.
- Đó là do chính sách của Huyện Đại Phường. Hầu hết nhân viên phục vụ ở đây đều là Huyện Đại Phường.
Trần Tiến Nhân nói.
- Sự nghiệp của anh trên thành phố thì sao?
Vương Trạch Vinh nhớ hắn có siêu thị ở trên tỉnh thành.
- Ha ha, tôi giao cho vợ còn mình thì đến đây phát triển.
Thấy Trần Tiến Nhân rất hài lòng với cuộc sống ở đây, Vương Trạch Vinh đoán hắn kiếm được không ít tiền nên cười nói:
- Mọi thứ mới bắt đầu mà thôi, tôi tin rằng theo Huyện Đại Phường phát triển, nơi này của anh sẽ thành một nơi kiếm được rất nhiều tiền.
Trần Tiến Nhân bây giờ rất vui vẻ, mình coi như tạo được quan hệ với Lữ Hàm Yên
Quan Khí
Vương Trạch Vinh cũng là như vậy, hắn vốn có không ít tiền, tiền lương hàng tháng về cơ bản cũng không dùng đến:
- Chúng ta đi tắm ở khu bình thường thôi vậy, chờ chắc lâu lắm.
Vương Trạch Vinh cũng không muốn tranh mấy cái vô vị này. Hắn biết đó chỉ là mấy khu ngâm mình lớn mà thôi, không ngờ còn làm ra cái gì mà khu Hoàng đế đã tắm. Đây chính là muốn lừa người.
Chẳng qua thấy mọi người hưng phấn như vậy, Vương Trạch Vinh chỉ có thể lắc đầu. Người có tiền bây giờ chỉ thích danh mà thôi.
Vé bình thường thì một trăm một vé, Vương Trạch Vinh mua hai vé. Hắn lại thấy vui vẻ vì mình có cảm giác trở thành nhân vật nhỏ bé trước đây.
- Theo tình hình bây giờ thì thấy Huyện Đại Phường phát triển rất nhanh.
Lữ Hàm Yên cũng rất vui vì thành tựu mà Vương Trạch Vinh đạt được.
Vương Trạch Vinh nói:
- Có thêm mấy người có đầu óc đến đầu tư thì kinh tế sẽ không ngừng phát triển.
Hai người vừa cười vừa nói rồi đi tới khu vực tắm.
Hắn đi tới nơi soát vé thì một cô gái xinh đẹp đi tới cầm vé rồi nói:
- Hai vị theo tôi.
Sau đó dẫn hai người đi đến khu dành cho Hoàng đế.
Vương Trạch Vinh nói:
- Chỉ là vé bình thường thôi mà, cô hình như dẫn nhầm chỗ rồi.
Cô gái cười nói:
- Không sai đâu, hai vị là khách thứ 9999 và 10000, theo quy định của khu nghỉ dưỡng thì hai vị sẽ được vào khu dành cho Hoàng đế.
Nhìn cô gái xinh đẹp này, Vương Trạch Vinh không khỏi thở dài một tiếng. Có lẽ ai đấy phát hiện ra mình rồi nếu không làm gì có chuyện tốt như vậy.
Lữ Hàm Yên lại hưng phấn nói:
- Trạch Vinh, không ngờ lại có chuyện tốt như vậy.
- Vậy chúng ta đi thôi.
Cố Minh và Trần Tiến Nhân đứng xa xa lén nhìn thì thấy giật mình. Bí thư Vương dẫn theo người đẹp đi tắm suối, việc này may là không để Bí thư Vương phát hiện nếu không xong rồi.
Bởi vì mọi người chưa gặp mặt nên bọn họ nghĩ Lữ Hàm Yên là tình nhân của Vương Trạch Vinh mà thôi. Lần này nhất định là mang theo tình nhân đến tắm nước nóng.
Cố Minh nhìn Trần Tiến Nhân mà nói:
- Lão Trần, anh để Bí thư Vương đến tắm ở khu suối Hoàng đế không phải nói rõ anh biết Bí thư Vương ở đây sao. Chẳng may Bí thư Vương trách anh thì sao?
Trần Tiến Nhân cười nói:
- Mấy người lo lắng nhiều rồi. Lãnh đạo mang theo phụ nữ đến chỗ tôi không ít, bọn họ nếu sợ thì đã không mang tới đây. Anh nhìn Bí thư Vương xem, vừa cười vừa nói kìa.
Trần Tiến Nhân thực ra nghe thấy Vương Trạch Vinh dẫn theo phụ nữ đến đây liền có một suy nghĩ. Nếu Vương Trạch Vinh làm như vậy thì mình phải làm cho đối phương biết mình đã hiểu tình hình, như vậy sau này sẽ không dễ dàng gây phiền phức cho mình. Đây là túm được nhược điểm của Vương Trạch Vinh. Ngoài ra hắn lại nghĩ Vương Trạch Vinh nếu đến đây mà để hắn tắm ở chỗ bình thường, chẳng may ngày nào đó hắn nghĩ đến chuyện này liền mất hứng vafmuoons chỉnh mình thì sao.
Đương nhiên hắn cũng muốn qua việc này để kéo gần quan hệ với Vương Trạch Vinh.
Khi Vương Trạch Vinh và Lữ Hàm Yên vào trong khu tắm thì thấy nơi này đã được cải tạo rất tốt.
Lữ Hàm Yên ngồi bên cạnh Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Em thật không ngờ ở Huyện Đại Phường có nơi tốt như vậy.
Lữ Hàm Yên cười nói:
- Thực ra bất cứ đâu cũng có mấy chỗ đặc sắc, quan trọng là khai thác như thế nào. Trần Tiến Nhân làm nơi này rất được đó.
Từng dòng nước nóng chảy qua chảy lại, hơi nước bốc lên tràn ngập cả suối.
Vương Trạch Vinh nhắm mắt dựa lưng vào thành mà hưởng thụ cảm giác này.
Ngâm mình trong suối nước nóng, Vương Trạch Vinh cảm thấy quan khí của mình hơi thay đổi một chút. Cảm giác này rất đặc biệt giống như quan khí của hắn được thêm thuốc bổ và mạnh hơn vậy.
Vương Trạch Vinh nhìn mọi người trong suối thì thấy chỉ có mấy quan chức nhỏ mà thôi. Quan khí của hắn mạnh lên không phải là do cắn nuốt của bọn họ.
Sao lại như vậy chứ?
Vương Trạch Vinh lẳng lặng cảm nhận biến hoá trong đó.
Sau khi cẩn thận quan sát, Vương Trạch Vinh phát hiện ra quan khí của mình cắn nuốt không phải là quan khí, mà là một thứ gì đó chui từ trong suối ra.
Trong suối cũng có quan khí? Vương Trạch Vinh càng cảm thấy khó hiểu.
Bởi vì đang nằm nên Vương Trạch Vinh vô tình nhìn lên bầu trời. Hắn thấy trên bầu trời ngoài hơi nước thì còn có một tầng khí.
Đây không phải quan khí. Vương Trạch Vinh khẳng định đó không phải là quan khí.
Vương Trạch Vinh cẩn thận quan sát một trận, hắn thấy làn khí trên không tách ra một chút rồi bay vào trong nước.
Loại khí này không ngờ lại làm quan khí tăng cường, mặc dù là ít nhưng vẫn có.
Vương Trạch Vinh thấy khá hứng thú với làn khí này. Nói thật Vương Trạch Vinh cảm thấy làn khí này rất quen, nhất là nơi có nhiều người là có loại khí này. Trước kia hắn coi đó là bình thường và không chú ý. Bây giờ thì hắn mới thấy đó không phải là không khí mà là một thứ đặc biệt. Vương Trạch Vinh nhìn một người đàn ông có vẻ giàu có ở gấn đó, Vương Trạch Vinh thấy trên cổ hắn đeo một chiếc dây vàng lớn, rõ ràng là người có tiền.
Người này không có quan khí.
Vương Trạch Vinh nhìn lên đầu hắn thì thấy trên đầu hắn lại tản ra một loại khí khác thường. Đột nhiên Vương Trạch Vinh thấy trên đầu hắn thi thoảng tản ra loại khí có thể tăng cường quan khí.
Sau khi có phát hiện này, Vương Trạch Vinh liền cố tình quan sát những người khác, ai cũng tản ra loại khí này.
Đây là nhân khí? Vương Trạch Vinh cẩn thận suy nghĩ liền có cảm giác này. Nơi này là suối Hoàng đế, nhân khí khá thịnh vượng vì toàn người có tiền.
Vương Trạch Vinh lại phát hiện một điểm khác lạ của quan khí, nó có thể hấp thu nhân khí để tăng mạnh lên.
Chẳng qua Vương Trạch Vinh cũng không quá để ý cái này. Hắn nhìn Lữ Hàm Yên. Chỉ thấy Lữ Hàm Yên sau khi ngâm mình một lát làm nàng trông càng quyến rũ hơn.
Phát hiện ra Vương Trạch Vinh đang nhìn ngực mình, Lữ Hàm Yên đưa tay véo Vương Trạch Vinh rồi nói:
- Sao có thể đủ chứ.
Lữ Hàm Yên nói:
- Mình lên trên ngồi nghỉ đi.
Hai người vừa đi lên thì nhân viên phục vụ sớm chờ ở bên vội vàng đi tới:
- Mời hai vị theo em đến phòng nghỉ.
Đây là một phòng nghỉ khá rộng, Vương Trạch Vinh và Lữ Hàm Yên thay quần áo rồi nằm lên ghế nghỉ.
Nhìn rừng cây phía xa xa, nghe thấy tiếng chim hót, Lữ Hàm Yên không khỏi thầm than phong cảnh Huyện Đại Phường thật đẹp.
Nữ nhân viên phục vụ mang hoa quả và rượu lên đặt trên bàn.
Lữ Hàm Yên nhìn thì thấy có cả rượu XO và rượu nho toàn loại đắt tiền. Nàng nói:
- Ở đây phục vụ rất được.
Vương Trạch Vinh mỉm cười nói với nữ nhân viên phục vụ:
- Bảo tôi cảm ơn chủ các cô.
- Chúng ta bỏ tiền sao phải cảm ơn giám đốc nơi này.
Lữ Hàm Yên nói.
Vương Trạch Vinh chỉ các thứ trên bàn rồi nói:
- Mấy thứ này đều là được bố trí riêng.
Lữ Hàm Yên lúc này mới hiểu mà nói:
- Em không ngờ giám đốc nơi này cũng là người rất chú ý.
- Bí thư Vương, không biết ngài đến đây nên không kịp tiếp đón. Mong ngài thông cảm.
Thấy Trần Tiến Nhân đi vào, Vương Trạch Vinh chỉ ghế bên cạnh mà nói:
- Ngồi xuống nói chuyện.
Trần Tiến Nhân ngồi xuống, Vương Trạch Vinh nói:
- Hôm nay vợ tôi từ trên tỉnh tới. Cô ấy muốn tắm nước nóng nên liền đến đây.
Trần Tiến Nhân lúc này mới biết mình nghĩ sai rồi. Hắn vội vàng nói với Lữ Hàm Yên:
- Thì ra là phu nhân của Bí thư Vương, cảm ơn chị đã đến khu nghỉ dưỡng.
Lữ Hàm Yên cười nói:
- Cảnh nơi này rất đẹp, suối nước nóng rất thoải mái.
Vương Trạch Vinh nói:
- Giám đốc Trần đúng là người có ý tưởng sáng tạo và phát triển nơi này thành như vậy. Tôi hy vọng anh có thể tranh thủ xây dựng một thương hiệu cho Huyện Đại Phường.
- Đó là do chính sách của Huyện Đại Phường. Hầu hết nhân viên phục vụ ở đây đều là Huyện Đại Phường.
Trần Tiến Nhân nói.
- Sự nghiệp của anh trên thành phố thì sao?
Vương Trạch Vinh nhớ hắn có siêu thị ở trên tỉnh thành.
- Ha ha, tôi giao cho vợ còn mình thì đến đây phát triển.
Thấy Trần Tiến Nhân rất hài lòng với cuộc sống ở đây, Vương Trạch Vinh đoán hắn kiếm được không ít tiền nên cười nói:
- Mọi thứ mới bắt đầu mà thôi, tôi tin rằng theo Huyện Đại Phường phát triển, nơi này của anh sẽ thành một nơi kiếm được rất nhiều tiền.
Trần Tiến Nhân bây giờ rất vui vẻ, mình coi như tạo được quan hệ với Lữ Hàm Yên
Quan Khí
Đánh giá:
Truyện Quan Khí
Story
Chương 299: Nhân khí
4.0/10 từ 2 lượt.