Quan Khí
Chương 286: Bắt đầu cải cách từ phòng Công thương
Khi Vương Trạch Vinh chuẩn bị cải cách cơ cấu, lão giáo sư Lưu Tân Dân cũng bắt đầu tiến hành cải tiến kỹ thuật. Lưu Tân Dân một lòng muốn giúp Huyện Đại Phường phát triển, lần này lên Học viện Nông nghiệp lão rất bận rộn. Dưới sự cố gắng của Lưu Tân Dân, Học viện Nông nghiệp cũng cảm thấy hứng thú. Viện trưởng Tiền Quốc Dân quyết định mang theo một tổ đến Huyện Đại Phường tiến hành khảo sát thực tế.
Huyện Đại Phường có nhiều chính sách ưu đãi như vậy, đây là điểm rất hấp dẫn đối với Học viện Nông nghiệp thiếu cơ sở nghiên cứu. Nếu như thật sự có thể thì Học viện Nông nghiệp sẽ dự định thành lập một trụ sở ở đây.
- Chủ tịch Vương, viện trưởng Tiền – Học viện Nông nghiệp đồng ý đến chỗ cậu quan sát một chút.
Lưu Tân Dân cao hứng gọi điện cho Vương Trạch Vinh.
Nghe nói là Viện trưởng Học viện Nông nghiệp sẽ đến Huyện Đại Phường, Vương Trạch Vinh cao hứng nói:
- Giáo sư Lưu, làm phiền ngài. Chúng tôi nhất định sẽ tiếp đón thật tốt.
Huyện Đại Phường có tài nguyên, nếu bây giờ có thể hợp tác với Học viện Nông nghiệp, Vương Trạch Vinh tin rằng nông nghiệp Huyện Đại Phường nhất định sẽ phát triển.
Lưu Tân Dân nói:
- Chủ tịch Vương, ngoài ra còn có mấy giáo sư về hưu cũng muốn tới.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Rất hoan nghênh mọi người, tôi sẽ phái xe tới đón.
Vương Trạch Vinh gọi điện cho Mao Hiếu Lễ:
- Lão Mao, tôi vừa nhận được điện thoại các chuyên gia của Học viện Nông nghiệp tỉnh sẽ đến Huyện Đại Phường tiến hành khảo sát. Nếu như thấy đạt yêu cầu, bọn họ sẽ thành lập một cơ sở ở Huyện Đại Phường. Điều này rất có lợi cho sự phát triển của Huyện Đại Phường chúng ta. Ủy ban huyện nhất định phải chú ý tiếp đón.
Mao Hiếu Lễ cũng rất cao hứng. Các giáo sư này không phải muốn mời là được, bọn họ nếu có thể tới thì nhất định sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của Huyện Đại Phường.
- Trạch Vinh, anh yên tâm, tôi sẽ lập tức triệu tập nhân viên chuẩn bị, cố làm các chuyên gia có ấn tượng tốt đối với Huyện Đại Phường.
Vương Trạch Vinh vừa mới bố trí xong việc này thì Hác Duệ Bân đã đi vào nói:
- Bí thư Vương, trưởng phòng Chu – phòng Công thương đang chờ ở bên ngoài. Trưởng phòng Chu muốn gặp ngài.
Nghĩ đến chuyện ở phòng Công thương, Vương Trạch Vinh càng thêm quyết tâm cải cách cơ cấu Huyện Đại Phường.
Xem ra hiệu suất làm việc của Chu Thành Nhạc khá cao. Vương Trạch Vinh cũng muốn biết cách xử lý của hắn nên nói:
- Bảo anh ta vào đây.
Chu Thành Nhạc hôm nay đúng là rất buồn bực. Vương Trạch Vinh đến phòng Công thương, hắn liền bận đến bây giờ. Áp lực tâm lý đối với hắn quả thật rất lớn. Hắn chờ bên ngoài phòng làm việc của Vương Trạch Vinh mà trái tim như treo lơ lửng giữa không trung. Không biết Vương Trạch Vinh sẽ có ý kiến như thế nào đối với cách xử lý của hắn.
Từ sau khi Vương Trạch Vinh rời đi đến bây giờ, Chu Thành Nhạc nhận được rất nhiều cuộc điện thoại quan tâm. Hắn biết những người này chủ yếu là muốn cười nhạo mình. Nếu chuyện này làm không tốt thì vị trí khó giữ được.
Chu Thành Nhạc cẩn thận đi vào phòng làm việc của Vương Trạch Vinh, Chu Thành Nhạc giống như kẻ phạm sai lầm rất lớn, cúi đầu đứng đó.
Trong phòng rất yên tĩnh, Vương Trạch Vinh vùi đầu xem báo cáo.
Chu Thành Nhạc lẳng lặng đứng đó đó, sợ đến độ chân run lên.
Cũng không trách Chu Thành Nhạc. Hắn là người không có chỗ dựa nên rất lo lắng. Ngồi ở vị trí của hắn thì nếu phó chủ tịch huyện đụng phải chuyện này cũng không quá lo lắng, nhưng lần này đụng phải Vương Trạch Vinh có quyền lực tuyệt đối ở Huyện Đại Phường, hắn không thể không lo lắng.
Ngay khi Chu Thành Nhạc cảm thấy mình sắp ngã xuống thì Vương Trạch Vinh như mới phát hiện ra hắn:
- Đến à, ngồi đi.
Chu Thành Nhạc ngồi nửa mông trên ghế, hắn cố ưỡn lưng mà nói:
- Bí thư Vương, tôi tới báo cáo kết quả xử lý Bao Huệ Tiên với ngài.
Vương Trạch Vinh nói:
- Tôi cũng không phải nhìn vào người phụ nữ Bao Huệ Tiên kia, tôi quan tâm chính là vấn đề phục vụ của nhân viên Huyện Đại Phường. Nếu mỗi người phục vụ nhân dân đều như Bao Huệ Tiên kia thì Huyện Đại Phường còn muốn phát triển hay không?
Chu Thành Nhạc vội vàng nói:
- Sau đây chúng tôi sẽ toàn lực thay đổi thái độ phục vụ.
- Bí thư Vương, hôm nay chúng tôi đã tổ chức mấy cuộc họp. Phòng Công thương tiến hành xử lý Bao Huệ Tiên như sau: Đuổi việc Bao Huệ Tiên, tổ trưởng trực tiếp bị đình chỉ công tác kiểm tra, tăng cường học tập và đề cao năng lực phục vụ của nhân viên.
- Ừ, biết rồi, việc này anh sang bên Ủy ban huyện gặp phó chủ tịch huyện phụ trách. Tóm lại sau này không được xuất hiện vấn đề như vậy nữa.
Chu Thành Nhạc ra khỏi phòng làm việc của Vương Trạch Vinh, hắn vẫn không biết Vương Trạch Vinh nghĩ như thế nào về việc này.
Suy nghĩ một chút, Chu Thành Nhạc kéo Hác Duệ Bân rồi nói:
- Thư ký Hác, Bí thư Vương có thái độ gì với chuyện ở phòng Công thương chúng tôi?
Hác Duệ Bân cười nói:
- Trưởng phòng Chu yên tâm, với kinh nghiệm của tôi thì Bí thư Vương chỉ giáo dục một chút mà thôi. Tôi nói lão Chu này, chuyện này sao có thể để xảy ra cơ chứ. Huyện Đại Phường muốn phát triển thì công tác phục vụ phải theo kịp. Điều này Bí thư Vương đã nhiều lần nhắc trong hội nghị.
Chu Thành Nhạc liền đến bên Ủy ban huyện gặp Chiêm Lệ Quyên – phó chủ tịch huyện chủ quản. Chiêm Lệ Quyên cười nói:
- Lão Chu, Huyện Đại Phường đang phát triển thì các công tác khác cũng phải đi theo. Nhưng các anh lại làm ra chuyện ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển của Huyện Đại Phường, làm cho nhân viên cãi nhau với khách hàng, Bí thư Vương rất giận.
Chiêm Lệ Quyên từ sau khi vào thường vụ thì đã rất tự tin. Điều này làm Chu Thành Nhạc trước kia không coi Chiêm Lệ Quyên vào đâu, bây giờ cũng phải e dè.
- Phó chủ tịch Chiêm, chị phải nói giúp tôi mới được. Bí thư Vương bảo tôi đến báo cáo kết quả xử lý với chị. Phó chủ tịch xem tôi xử lý có được hay không?
Chu Thành Nhạc thể hiện mình rất thành khẩn nhận sai.
Nhìn vẻ mặt Chu Thành Nhạc lúc này, tâm trạng Chiêm Lệ Quyên rất vui. Chu Thành Nhạc này đã có một thời gian sung sướng, lúc đó chị ta còn phải nói theo ý đối phương, bây giờ thì trời đất thay đổi rồi.
- Anh xử lý như thế nào?
Chiêm Lệ Quyên hỏi.
- Đuổi việc nhân viên kia, tổ trưởng phụ trách bị đình chỉ công tác; điều nhân viên có kinh nghiệm phục vụ đến tiếp dân, tiến hành tập huấn những người khác. Tôi là trưởng phòng cũng xin không nhận lương một tháng.
Chu Thành Nhạc nói.
Nghe đến đây Chiêm Lệ Quyên chút nữa phì cười. Xem ra Chu Thành Nhạc rất lo lắng, ngay cả biện pháp tự trừ lương một tháng cũng nghĩ ra.
- Lão chu, xử lý rất tốt nhưng tôi thấy vẫn chưa đủ.
Chiêm Lệ Quyên biết Vương Trạch Vinh đang muốn tìm một phòng ban mà khai đao nên nói:
- Lão Chu, đội ngũ phòng Công thương nhất định phải chỉnh đốn mới được. Đối với những người năng lực không mạnh, thái độ không tốt thì phải kiên quyết xử lý.
Chu Thành Nhạc nghe Chiêm Lệ Quyên nói như vậy liền suy nghĩ thật nhanh. Hắn đâu phải kẻ ngu, nghĩ đến chuyện cải cách cơ cấu đang được bàn tán gần đây, mắt hắn sáng rực lên mà nói:
- Cảm ơn Phó chủ tịch Chiêm đã chỉ điệm, xem ra ánh mắt tôi không được rồi. Phòng Công thương là một cửa sổ tiếp dân của Ủy ban huyện, biện pháp xử lý của chúng tôi đúng là chưa đủ. Tôi định tiến hành cải cách trong toàn phòng.
Chiêm Lệ Quyên nói:
- Việc này anh có thể đến xin ý kiến của trưởng ban Ôn.
Đây không phải là chỉ điểm bình thường, mắt Chu Thành Nhạc sáng rực lên. Vương Trạch Vinh nếu muốn tiến hành cải cách thì nhất định sẽ cần có phòng ban nào tiến hành thí điểm. Nếu mình đi sát theo Vương Trạch Vinh, coi như là đắc tội mọi người thì chỉ cần Bí thư Vương hài lòng với hắn thì vị trí trưởng phòng sẽ được bảo đảm.
Chiêm Lệ Quyên chỉ dẫn rất quan trọng. Xem ra Bí thư Vương đã chuẩn bị tiến hành cải cách cơ cấu, như vậy Ôn Hòa Lâm chính là người đưa ra phương án.
Chu Thành Nhạc liền đi đến phòng làm việc của Ôn Hòa Lâm. Hai người đã quen biết nhau từ lâu nên cũng thoải mái hơn.
- Lão Ôn, anh phải giúp tôi lần này.
Chu Thành Nhạc nhăn nhó mặt mày mà nói.
- Tôi nói lão Chu, anh làm gì vậy hả. Phòng Công thương đúng là không ra gì. Không ngờ có chuyện cãi nhau với khách, chuyện như vậy ảnh hưởng rất xấu.
Ôn Hòa Lâm nói.
- Lão Ôn, anh cũng biết đó. Người trong phòng Công thương đều là người có quan hệ, tôi cũng không dám dễ dàng đắc tội bọn họ.
- Tôi nghe nói nhân viên kia là họ hàng của ông?
Ôn Hòa Lâm nói.
Chu Thành Nhạc thở dài một hơi rồi nói:
- Tôi lần này quyết tâm cải cách. Lần này đến đây hỏi ông xem phòng Công thương nên làm như thế nào?
Chu Thành Nhạc nói thẳng ý đồ của mình ra.
Ôn Hòa Lâm nói:
- Ông có suy nghĩ gì?
Chu Thành Nhạc nói:
- Tôi không biết nên mới đến hỏi anh.
Ôn Hòa Lâm nói:
- Tôi thấy anh có thể thực hiện mấy nội dung sa. Một là tinh giảm, hai là hiệu quả, ba là phục vụ, bốn là thống nhất. Chỉ cần làm được bốn việc này thì cải cách thành công.
Chu Thành Nhạc nói:
- Cảm ơn ông anh đã chỉ điểm.
Hắn biết lần này phải mạnh tay nếu không thì Bí thư Vương không tha cho hắn.
Chu Thành Nhạc đến chỗ Chủ tịch Mao Hiếu Lễ báo cáo biện pháp xử lý và suy nghĩ cải cách của mình. Mao Hiếu Lễ cười nói:
- Trưởng phòng Chu, anh có thể làm như vậy là rất tốt. Tin rằng công tác của anh sẽ được Huyện ủy, ủy ban ủng hộ.
Chu Thành Nhạc về phòng Công thương liền lập tức triệu tập hội nghị toàn thể cán bộ nhân viên. Trong phòng Công thương, Chu Thành Nhạc có một vài thân tín. Hai phó trưởng phòng mặc dù không phải người của hắn, nhưng Chu Thành Nhạc đưa ra ngọn cờ cải cách cơ cấu, trực tiếp tỏ vẻ lần này hắn sẽ phụ trách công tác cải cách phòng Công thương, xảy ra vấn đề thì do hắn chịu trách nhiệm. Vì thế hai phó trưởng phòng cũng còn gì để nói.
Nghe thấy Chu Thành Nhạc bắt đầu cải cách ở phòng Công thương, Vương Trạch Vinh cười cười. Việc này do Chu Thành Nhạc tiến hành là có lợi nhất. Vương Trạch Vinh liền dặn Chiêm Lệ Quyên phải ủng hộ Chu Thành Nhạc.
Chu Thành Nhạc sau khi được Chiêm Lệ Quyên ám chỉ là Vương Trạch Vinh ủng hộ việc này, hắn càng buông tay làm lớn. Phòng Công thương trở thành phòng ban đầu tiên tiến hành cải cách.
Quan Khí
Huyện Đại Phường có nhiều chính sách ưu đãi như vậy, đây là điểm rất hấp dẫn đối với Học viện Nông nghiệp thiếu cơ sở nghiên cứu. Nếu như thật sự có thể thì Học viện Nông nghiệp sẽ dự định thành lập một trụ sở ở đây.
- Chủ tịch Vương, viện trưởng Tiền – Học viện Nông nghiệp đồng ý đến chỗ cậu quan sát một chút.
Lưu Tân Dân cao hứng gọi điện cho Vương Trạch Vinh.
Nghe nói là Viện trưởng Học viện Nông nghiệp sẽ đến Huyện Đại Phường, Vương Trạch Vinh cao hứng nói:
- Giáo sư Lưu, làm phiền ngài. Chúng tôi nhất định sẽ tiếp đón thật tốt.
Huyện Đại Phường có tài nguyên, nếu bây giờ có thể hợp tác với Học viện Nông nghiệp, Vương Trạch Vinh tin rằng nông nghiệp Huyện Đại Phường nhất định sẽ phát triển.
Lưu Tân Dân nói:
- Chủ tịch Vương, ngoài ra còn có mấy giáo sư về hưu cũng muốn tới.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Rất hoan nghênh mọi người, tôi sẽ phái xe tới đón.
Vương Trạch Vinh gọi điện cho Mao Hiếu Lễ:
- Lão Mao, tôi vừa nhận được điện thoại các chuyên gia của Học viện Nông nghiệp tỉnh sẽ đến Huyện Đại Phường tiến hành khảo sát. Nếu như thấy đạt yêu cầu, bọn họ sẽ thành lập một cơ sở ở Huyện Đại Phường. Điều này rất có lợi cho sự phát triển của Huyện Đại Phường chúng ta. Ủy ban huyện nhất định phải chú ý tiếp đón.
Mao Hiếu Lễ cũng rất cao hứng. Các giáo sư này không phải muốn mời là được, bọn họ nếu có thể tới thì nhất định sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của Huyện Đại Phường.
- Trạch Vinh, anh yên tâm, tôi sẽ lập tức triệu tập nhân viên chuẩn bị, cố làm các chuyên gia có ấn tượng tốt đối với Huyện Đại Phường.
Vương Trạch Vinh vừa mới bố trí xong việc này thì Hác Duệ Bân đã đi vào nói:
- Bí thư Vương, trưởng phòng Chu – phòng Công thương đang chờ ở bên ngoài. Trưởng phòng Chu muốn gặp ngài.
Nghĩ đến chuyện ở phòng Công thương, Vương Trạch Vinh càng thêm quyết tâm cải cách cơ cấu Huyện Đại Phường.
Xem ra hiệu suất làm việc của Chu Thành Nhạc khá cao. Vương Trạch Vinh cũng muốn biết cách xử lý của hắn nên nói:
- Bảo anh ta vào đây.
Chu Thành Nhạc hôm nay đúng là rất buồn bực. Vương Trạch Vinh đến phòng Công thương, hắn liền bận đến bây giờ. Áp lực tâm lý đối với hắn quả thật rất lớn. Hắn chờ bên ngoài phòng làm việc của Vương Trạch Vinh mà trái tim như treo lơ lửng giữa không trung. Không biết Vương Trạch Vinh sẽ có ý kiến như thế nào đối với cách xử lý của hắn.
Từ sau khi Vương Trạch Vinh rời đi đến bây giờ, Chu Thành Nhạc nhận được rất nhiều cuộc điện thoại quan tâm. Hắn biết những người này chủ yếu là muốn cười nhạo mình. Nếu chuyện này làm không tốt thì vị trí khó giữ được.
Chu Thành Nhạc cẩn thận đi vào phòng làm việc của Vương Trạch Vinh, Chu Thành Nhạc giống như kẻ phạm sai lầm rất lớn, cúi đầu đứng đó.
Trong phòng rất yên tĩnh, Vương Trạch Vinh vùi đầu xem báo cáo.
Chu Thành Nhạc lẳng lặng đứng đó đó, sợ đến độ chân run lên.
Cũng không trách Chu Thành Nhạc. Hắn là người không có chỗ dựa nên rất lo lắng. Ngồi ở vị trí của hắn thì nếu phó chủ tịch huyện đụng phải chuyện này cũng không quá lo lắng, nhưng lần này đụng phải Vương Trạch Vinh có quyền lực tuyệt đối ở Huyện Đại Phường, hắn không thể không lo lắng.
Ngay khi Chu Thành Nhạc cảm thấy mình sắp ngã xuống thì Vương Trạch Vinh như mới phát hiện ra hắn:
- Đến à, ngồi đi.
Chu Thành Nhạc ngồi nửa mông trên ghế, hắn cố ưỡn lưng mà nói:
- Bí thư Vương, tôi tới báo cáo kết quả xử lý Bao Huệ Tiên với ngài.
Vương Trạch Vinh nói:
- Tôi cũng không phải nhìn vào người phụ nữ Bao Huệ Tiên kia, tôi quan tâm chính là vấn đề phục vụ của nhân viên Huyện Đại Phường. Nếu mỗi người phục vụ nhân dân đều như Bao Huệ Tiên kia thì Huyện Đại Phường còn muốn phát triển hay không?
Chu Thành Nhạc vội vàng nói:
- Sau đây chúng tôi sẽ toàn lực thay đổi thái độ phục vụ.
- Bí thư Vương, hôm nay chúng tôi đã tổ chức mấy cuộc họp. Phòng Công thương tiến hành xử lý Bao Huệ Tiên như sau: Đuổi việc Bao Huệ Tiên, tổ trưởng trực tiếp bị đình chỉ công tác kiểm tra, tăng cường học tập và đề cao năng lực phục vụ của nhân viên.
- Ừ, biết rồi, việc này anh sang bên Ủy ban huyện gặp phó chủ tịch huyện phụ trách. Tóm lại sau này không được xuất hiện vấn đề như vậy nữa.
Chu Thành Nhạc ra khỏi phòng làm việc của Vương Trạch Vinh, hắn vẫn không biết Vương Trạch Vinh nghĩ như thế nào về việc này.
Suy nghĩ một chút, Chu Thành Nhạc kéo Hác Duệ Bân rồi nói:
- Thư ký Hác, Bí thư Vương có thái độ gì với chuyện ở phòng Công thương chúng tôi?
Hác Duệ Bân cười nói:
- Trưởng phòng Chu yên tâm, với kinh nghiệm của tôi thì Bí thư Vương chỉ giáo dục một chút mà thôi. Tôi nói lão Chu này, chuyện này sao có thể để xảy ra cơ chứ. Huyện Đại Phường muốn phát triển thì công tác phục vụ phải theo kịp. Điều này Bí thư Vương đã nhiều lần nhắc trong hội nghị.
Chu Thành Nhạc liền đến bên Ủy ban huyện gặp Chiêm Lệ Quyên – phó chủ tịch huyện chủ quản. Chiêm Lệ Quyên cười nói:
- Lão Chu, Huyện Đại Phường đang phát triển thì các công tác khác cũng phải đi theo. Nhưng các anh lại làm ra chuyện ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển của Huyện Đại Phường, làm cho nhân viên cãi nhau với khách hàng, Bí thư Vương rất giận.
Chiêm Lệ Quyên từ sau khi vào thường vụ thì đã rất tự tin. Điều này làm Chu Thành Nhạc trước kia không coi Chiêm Lệ Quyên vào đâu, bây giờ cũng phải e dè.
- Phó chủ tịch Chiêm, chị phải nói giúp tôi mới được. Bí thư Vương bảo tôi đến báo cáo kết quả xử lý với chị. Phó chủ tịch xem tôi xử lý có được hay không?
Chu Thành Nhạc thể hiện mình rất thành khẩn nhận sai.
Nhìn vẻ mặt Chu Thành Nhạc lúc này, tâm trạng Chiêm Lệ Quyên rất vui. Chu Thành Nhạc này đã có một thời gian sung sướng, lúc đó chị ta còn phải nói theo ý đối phương, bây giờ thì trời đất thay đổi rồi.
- Anh xử lý như thế nào?
Chiêm Lệ Quyên hỏi.
- Đuổi việc nhân viên kia, tổ trưởng phụ trách bị đình chỉ công tác; điều nhân viên có kinh nghiệm phục vụ đến tiếp dân, tiến hành tập huấn những người khác. Tôi là trưởng phòng cũng xin không nhận lương một tháng.
Chu Thành Nhạc nói.
Nghe đến đây Chiêm Lệ Quyên chút nữa phì cười. Xem ra Chu Thành Nhạc rất lo lắng, ngay cả biện pháp tự trừ lương một tháng cũng nghĩ ra.
- Lão chu, xử lý rất tốt nhưng tôi thấy vẫn chưa đủ.
Chiêm Lệ Quyên biết Vương Trạch Vinh đang muốn tìm một phòng ban mà khai đao nên nói:
- Lão Chu, đội ngũ phòng Công thương nhất định phải chỉnh đốn mới được. Đối với những người năng lực không mạnh, thái độ không tốt thì phải kiên quyết xử lý.
Chu Thành Nhạc nghe Chiêm Lệ Quyên nói như vậy liền suy nghĩ thật nhanh. Hắn đâu phải kẻ ngu, nghĩ đến chuyện cải cách cơ cấu đang được bàn tán gần đây, mắt hắn sáng rực lên mà nói:
- Cảm ơn Phó chủ tịch Chiêm đã chỉ điệm, xem ra ánh mắt tôi không được rồi. Phòng Công thương là một cửa sổ tiếp dân của Ủy ban huyện, biện pháp xử lý của chúng tôi đúng là chưa đủ. Tôi định tiến hành cải cách trong toàn phòng.
Chiêm Lệ Quyên nói:
- Việc này anh có thể đến xin ý kiến của trưởng ban Ôn.
Đây không phải là chỉ điểm bình thường, mắt Chu Thành Nhạc sáng rực lên. Vương Trạch Vinh nếu muốn tiến hành cải cách thì nhất định sẽ cần có phòng ban nào tiến hành thí điểm. Nếu mình đi sát theo Vương Trạch Vinh, coi như là đắc tội mọi người thì chỉ cần Bí thư Vương hài lòng với hắn thì vị trí trưởng phòng sẽ được bảo đảm.
Chiêm Lệ Quyên chỉ dẫn rất quan trọng. Xem ra Bí thư Vương đã chuẩn bị tiến hành cải cách cơ cấu, như vậy Ôn Hòa Lâm chính là người đưa ra phương án.
Chu Thành Nhạc liền đi đến phòng làm việc của Ôn Hòa Lâm. Hai người đã quen biết nhau từ lâu nên cũng thoải mái hơn.
- Lão Ôn, anh phải giúp tôi lần này.
Chu Thành Nhạc nhăn nhó mặt mày mà nói.
- Tôi nói lão Chu, anh làm gì vậy hả. Phòng Công thương đúng là không ra gì. Không ngờ có chuyện cãi nhau với khách, chuyện như vậy ảnh hưởng rất xấu.
Ôn Hòa Lâm nói.
- Lão Ôn, anh cũng biết đó. Người trong phòng Công thương đều là người có quan hệ, tôi cũng không dám dễ dàng đắc tội bọn họ.
- Tôi nghe nói nhân viên kia là họ hàng của ông?
Ôn Hòa Lâm nói.
Chu Thành Nhạc thở dài một hơi rồi nói:
- Tôi lần này quyết tâm cải cách. Lần này đến đây hỏi ông xem phòng Công thương nên làm như thế nào?
Chu Thành Nhạc nói thẳng ý đồ của mình ra.
Ôn Hòa Lâm nói:
- Ông có suy nghĩ gì?
Chu Thành Nhạc nói:
- Tôi không biết nên mới đến hỏi anh.
Ôn Hòa Lâm nói:
- Tôi thấy anh có thể thực hiện mấy nội dung sa. Một là tinh giảm, hai là hiệu quả, ba là phục vụ, bốn là thống nhất. Chỉ cần làm được bốn việc này thì cải cách thành công.
Chu Thành Nhạc nói:
- Cảm ơn ông anh đã chỉ điểm.
Hắn biết lần này phải mạnh tay nếu không thì Bí thư Vương không tha cho hắn.
Chu Thành Nhạc đến chỗ Chủ tịch Mao Hiếu Lễ báo cáo biện pháp xử lý và suy nghĩ cải cách của mình. Mao Hiếu Lễ cười nói:
- Trưởng phòng Chu, anh có thể làm như vậy là rất tốt. Tin rằng công tác của anh sẽ được Huyện ủy, ủy ban ủng hộ.
Chu Thành Nhạc về phòng Công thương liền lập tức triệu tập hội nghị toàn thể cán bộ nhân viên. Trong phòng Công thương, Chu Thành Nhạc có một vài thân tín. Hai phó trưởng phòng mặc dù không phải người của hắn, nhưng Chu Thành Nhạc đưa ra ngọn cờ cải cách cơ cấu, trực tiếp tỏ vẻ lần này hắn sẽ phụ trách công tác cải cách phòng Công thương, xảy ra vấn đề thì do hắn chịu trách nhiệm. Vì thế hai phó trưởng phòng cũng còn gì để nói.
Nghe thấy Chu Thành Nhạc bắt đầu cải cách ở phòng Công thương, Vương Trạch Vinh cười cười. Việc này do Chu Thành Nhạc tiến hành là có lợi nhất. Vương Trạch Vinh liền dặn Chiêm Lệ Quyên phải ủng hộ Chu Thành Nhạc.
Chu Thành Nhạc sau khi được Chiêm Lệ Quyên ám chỉ là Vương Trạch Vinh ủng hộ việc này, hắn càng buông tay làm lớn. Phòng Công thương trở thành phòng ban đầu tiên tiến hành cải cách.
Quan Khí
Đánh giá:
Truyện Quan Khí
Story
Chương 286: Bắt đầu cải cách từ phòng Công thương
4.0/10 từ 2 lượt.