Quan Khí
Chương 225: La Trung Hoa rất khó hiểu
La Trung Hoa vừa hỏi có ai ủng hộ Vương Trạch Vinh xong liền nhìn quanh một vòng. Là Bí thư huyện ủy, La Trung Hoa vẫn tưởng rằng mình vẫn mạnh như trước. Hôm nay Vương Trạch Vinh phản bác trực tiếp như vậy làm hắn thấy khá nhục.
Thấy phòng họp đột nhiên trở nên yên tĩnh như vậy, La Trung Hoa thầm đắc ý. Vương Trạch Vinh mày dù sao cũng là người bên ngoài đến mà, muốn đấu với tao ư? Còn kém lắm.
Nhưng mà hắn đắc ý chưa được bao lâu thì người ủng hộ Vương Trạch Vinh đã đứng ra.
Mộc Vân Thuận đặc cốc lên bàn rồi nói:
- Tôi biết một chút về phòng Tài chính. Từ sau khi Lưu Kiến nhận chức đến nay, hiệu suất công việc đã tăng mạnh. Tôi ủng hộ ý kiến của Chủ tịch Vương. Chúng ta phải trân trọng các đồng chí tích cực trong công tác.
Mộc Vân Thuận đi theo Vương Trạch Vinh thì La Trung Hoa đã sớm nghĩ đến. Điều này hắn không ngạc nhiên.
Mộc Vân Thuận vừa dứt câu thì Mâu Tường Cương cũng đã nói:
- Bởi vì một hai đồng chí mà cho rằng trưởng phòng tài chính có vấn đề, nếu thật sự làm như vậy thì quần chúng nhân dân sẽ nhìn chúng ta như thế nào. Như vậy còn khiến trưởng các phòng ban sao còn công tác được nữa. Tôi cũng cho rằng chỉ trích Lưu Kiến là không đúng.
Mâu Tường Cương biết La Trung Hoa lúc nào cũng có thể chỉnh mình nên hắn quyết định dựa hẳn vào Vương Trạch Vinh.
Mặc dù Mộc Vân Thuận và Mâu Tường Cương đều đứng về phía Vương Trạch Vinh nhưng La Trung Hoa không thèm để ý. Dù có thêm hai người này thì bên phía Vương Trạch Vinh cũng không chiếm ưu thế.
La Trung Hoa tự tin mình sẽ chiếm đa số, lần này sẽ chèn ép được Vương Trạch Vinh.
Nhưng không ngờ Mã Giới Yên lại nói:
- Là phó chủ tịch huyện, tôi cảm thấy từ khi Lưu Kiến giữ chức trưởng phòng tài chính, hiệu suất công tác của phòng Tài chính đã tăng mạnh. Tôi cho rằng Lưu Kiến làm tròn chức trách nên ủng hộ ý kiến của Chủ tịch Vương.
Mã Giới Yên dựa vào Vương Trạch Vinh, đây là điều mà La Trung Hoa tuyệt đối không ngờ.
Mặc dù có chút lo lắng nhưng La Trung Hoa vẫn cười nói:
- Còn có ai cùng ý kiến với Chủ tịch Vương không? Lão Lạc có ý kiến gì không?
Lạc Kế Bình như từ cơn ngủ say mà tỉnh lại, hắn nói:
- Việc này tôi không rõ nên bỏ cuộc. Dù cuối cùng có quyết định gì thì tôi cũng kiên quyết ủng hộ.
Lạc Kế Bình không nằm ngoài suy nghĩ của mọi người. Trong mười một thường vụ thì một bỏ cuộc, bốn ủng hộ, La Trung Hoa tự nhận mình vẫn chiếm thế chủ động.
Vương Trạch Vinh vẫn quan sát tình hình quan khí của mọi người. Hắn thấy quan khí của Đặng Lực Khôn đang đứng thẳng không nghiêng về ai.
Hôm nay La Trung Hoa ngồi ở giữa, Vương Trạch Vinh ngồi bên trái La Trung Hoa, mồ hôi lạnh ngồi bên phải Đặng Lực Khôn, Đặng Lực Khôn lại ngồi bên cạnh Vương Trạch Vinh.
Thấy Đặng Lực Khôn ngồi bên cạnh mình, Vương Trạch Vinh cười thầm trong lòng, đây là cơ hội.
Lần trước sau khi dùng quan khí áp chế Hoàng Gia Thanh, Vương Trạch Vinh mất vài ngày mới khôi phục quan khí. Nếu hôm nay không phải La Trung Hoa ép thì Vương Trạch Vinh cũng không dễ dàng dùng cách này.
Vương Trạch Vinh cũng bắt đầu tìm hiểu được cách tiến hành chèn ép. Dựa vào năng lực của hắn bây giờ thì chỉ có thể gây áp lực với người cùng cấp hoặc dưới. Đương nhiên mỗi lần như vậy là quan khí của hắn sẽ giảm đi một chút.
Đặng Lực Khôn từ trước đến nay cũng không muốn tham gia đấu đá quan trương. Hắn mặc dù thấy Vương Trạch Vinh làm việc đầy năng lực, nhưng hắn không muốn thay đổi thái độ của mình. Tình hình hôm nay làm hắn có chút khó hiểu. Hắn bắt đầu có chút khó chịu với La Trung Hoa. Hắn có một suy nghĩ là ủng hộ Vương Trạch Vinh một chút.
Không phải chỉ là chuyện rất nhỏ sao? Không cần phải như vậy mà. Hơn nữa từ sau khi lên làm trưởng phòng tài chính thì Lưu Kiến đã làm khá tốt. La Trung Hoa làm như vậy chính là hành vi trả thù thay cho Hà Nhược Lâm.
Đặng Lực Khôn bắt đầu đứng về phía Vương Trạch Vinh.
- Đồng chí Lưu Kiến là người có năng lực, tôi ủng hộ ý kiến của mọi người. Chúng ta phải ủng hộ công tác của các đồng chí, tăng cường giúp đỡ. Dù có một hai sai lầm thì cũng phải cho bọn họ thời gian thay đổi.
Đặng Lực Khôn nói như vậy làm cho La Trung Hoa giật mình. Bên phía Vương Trạch Vinh rõ ràng đã chiếm năm phiếu, việc này không thể giải quyết được. La Trung Hoa rất không hiểu tại sao Đặng Lực Khôn lại ủng hộ Vương Trạch Vinh. Lần trước hắn đã hẹn Đặng Lực Khôn đi uống trà, cũng cho Đặng Lực Khôn chỗ tốt. Nhưng sao thằng ranh này lại đột nhiên phản bội vậy.
Thấy tình hình này, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Xem ra mọi người đều ủng hộ ý kiến của tôi, điều này nói rõ các thường vụ đều là người có lý trí. Tôi rất cảm ơn mọi người đã ủng hộ.
Vương Trạch Vinh nói như vậy, La Trung Hoa chỉ có thể cười khổ nói:
- Như vậy Chủ tịch Vương đã có một nửa số thường vụ ủng hộ, việc này chỉ có thể bỏ sang bên. Hy vọng Ủy ban huyện tăng cường quản lý.
La Trung Hoa rất không hiểu chuyện hôm nay là như thế nào, thua cũng không rõ ràng gì.
Thực ra người cảm thấy buồn bực nhất chính là Đặng Lực Khôn. Khi hắn nói xong thì Vương Trạch Vinh thu hồi ngay quan khí về. Điều này làm cho Đặng Lực Khôn rất lo lắng vì mình đột nhiên ủng hộ Vương Trạch Vinh. Hôm nay hắn làm sao vậy. Hắn cảm thấy có chút khó hiểu. Khi lực lượng của La Trung Hoa rất mạnh, hắn lại đột nhiên ủng hộ Vương Trạch Vinh. Không biết sau này La Trung Hoa sẽ như thế nào với hắn.
Nhìn thoáng qua La Trung Hoa đang đầy tức giận, Đặng Lực Khôn liền có quyết định. Đã đến nước này mà thực lực của Vương Trạch Vinh cũng không yếu, La Trung Hoa này có thể làm gì được mình chứ. Như vậy mình liền đứng hẳn về phía Vương Trạch Vinh.
La Trung Hoa vừa về đến phòng thì Mai Vinh Trân – trưởng ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy đã theo vào.
- Bí thư La, tình hình bây giờ khá quái lạ.
Là người do La Trung Hoa đề bạt lên, Mai Vinh Trân biết đường quan chức của mình gắn chặt với La Trung Hoa.
La Trung Hoa gật đầu nói:
- Bỏ đi, nếu hội nghị thường ủy đã có quyết định như vậy thì chúng ta cũng đừng suy nghĩ quá nhiều. Phải đoàn kết các đồng chí, nhất định phải mượn cơ hội lần này để làm tốt công việc.
Mai Vinh Trân hỏi:
- Bí thư La, danh sách lần trước mà ngài bảo tôi chuẩn bị, tôi đã làm xong. Ngài xem một chút có cần thay đổi gì không.
Cầm lấy tờ danh sách, La Trung Hoa đặt lên bàn rồi nói:
- Việc này cứ tạm để đó.
Mai Vinh Trân hiểu được suy nghĩ của La Trung Hoa. Ở tình hình địch ta không rõ thế này thì muốn điều chỉnh lãnh đạo các phòng ban là không thích hợp.
Nhìn Mai Vinh Trân đi ra ngoài, La Trung Hoa liền ngồi trên ghế mà suy nghĩ. Mã Giới Yên và Đặng Lực Khôn nhảy ra quá đột nhiên, không biết hai người này nghĩ như thế nào nữa. La Trung Hoa thấy cần phải dành thời gian tìm hiểu mới được.
La Trung Hoa đang ngồi suy nghĩ thì Vương Trạch Vinh cũng vậy. Hắn hiểu rõ tình hình của Đặng Lực Khôn bỏ phiếu cho mình. Nhưng Mã Giới Yên là điều mà Vương Trạch Vinh không hiểu. Người này rốt cuộc có suy nghĩ gì.
Mã Giới Yên lúc này đã về đến phòng của mình. Hắn đang cười rất tươi vì hài lòng với biểu hiện của mình hôm nay ở hội nghị thường ủy. Mã Giới Yên là người từ bên ngoài tới giữ chức phó chủ tịch huyện đã hai năm Hai năm qua Mã Giới Yên bị thế lực của La Trung Hoa chèn ép. Hắn đành phải cố lùi ra khỏi trung tâm tranh đấu quyền lực.
Sau khi hắn âm thầm phân tích liền có quyết định như thế này. Vương Trạch Vinh mặc dù là người từ ngoài đến nhưng lại có hai thường vụ ủng hộ. Như vậy bọn họ đã có bốn phiếu, chỉ cần có thêm một phiếu là không bao giờ thất bại. Mã Giới Yên nghĩ mình nếu tham gia vào phe Vương Trạch Vinh thì phần thắng của Vương Trạch Vinh sẽ cao hơn, vì thế hắn liền tán thành.
Vương Trạch Vinh ngồi một lát rồi gọi điện cho Lưu Kiến.
Lưu Kiến lúc này đang rất lo lắng. Nghe nói hội nghị thường ủy diễn ra, hắn lập tức hiểu rõ cuộc họp này nhằm vào mình. Nếu như Vương Trạch Vinh không chống lại được La Trung Hoa thì hắn sẽ mất chức. Hắn nghĩ mình làm chưa được bao lâu sẽ bị mất chức, hắn cười cười chính mình. Xem ra hắn là kẻ làm trưởng phòng trong thời gian ngắn nhất.
- Lưu Kiến, làm thật tốt công tác, không nên e ngại gì hết. Những gì cần làm thì cứ mạnh tay mà làm.
Vương Trạch Vinh nói với Lưu Kiến.
Nghe thấy như vậy, Lưu Kiến đã hoàn toàn yên tâm. La Trung Hoa thì như thế nào chứ, ở hội nghị thường ủy cũng không làm gì được hắn. Xem ra cần phải theo sát Chủ tịch Vương này, như vậy tiền đồ của hắn không chỉ như thế này mà thôi.
Vương Trạch Vinh giành thắng lợi trong hội nghị thường ủy rất nhanh đã được truyền ra. Mọi người qua đó thấy được sự lợi hại của Vương Trạch Vinh. Theo nhiều người cảm thấy Vương Trạch Vinh bây giờ đang từng bước nắm giữ quyền lực Huyện Đại Phường.
Quan Khí
Thấy phòng họp đột nhiên trở nên yên tĩnh như vậy, La Trung Hoa thầm đắc ý. Vương Trạch Vinh mày dù sao cũng là người bên ngoài đến mà, muốn đấu với tao ư? Còn kém lắm.
Nhưng mà hắn đắc ý chưa được bao lâu thì người ủng hộ Vương Trạch Vinh đã đứng ra.
Mộc Vân Thuận đặc cốc lên bàn rồi nói:
- Tôi biết một chút về phòng Tài chính. Từ sau khi Lưu Kiến nhận chức đến nay, hiệu suất công việc đã tăng mạnh. Tôi ủng hộ ý kiến của Chủ tịch Vương. Chúng ta phải trân trọng các đồng chí tích cực trong công tác.
Mộc Vân Thuận đi theo Vương Trạch Vinh thì La Trung Hoa đã sớm nghĩ đến. Điều này hắn không ngạc nhiên.
Mộc Vân Thuận vừa dứt câu thì Mâu Tường Cương cũng đã nói:
- Bởi vì một hai đồng chí mà cho rằng trưởng phòng tài chính có vấn đề, nếu thật sự làm như vậy thì quần chúng nhân dân sẽ nhìn chúng ta như thế nào. Như vậy còn khiến trưởng các phòng ban sao còn công tác được nữa. Tôi cũng cho rằng chỉ trích Lưu Kiến là không đúng.
Mâu Tường Cương biết La Trung Hoa lúc nào cũng có thể chỉnh mình nên hắn quyết định dựa hẳn vào Vương Trạch Vinh.
Mặc dù Mộc Vân Thuận và Mâu Tường Cương đều đứng về phía Vương Trạch Vinh nhưng La Trung Hoa không thèm để ý. Dù có thêm hai người này thì bên phía Vương Trạch Vinh cũng không chiếm ưu thế.
La Trung Hoa tự tin mình sẽ chiếm đa số, lần này sẽ chèn ép được Vương Trạch Vinh.
Nhưng không ngờ Mã Giới Yên lại nói:
- Là phó chủ tịch huyện, tôi cảm thấy từ khi Lưu Kiến giữ chức trưởng phòng tài chính, hiệu suất công tác của phòng Tài chính đã tăng mạnh. Tôi cho rằng Lưu Kiến làm tròn chức trách nên ủng hộ ý kiến của Chủ tịch Vương.
Mã Giới Yên dựa vào Vương Trạch Vinh, đây là điều mà La Trung Hoa tuyệt đối không ngờ.
Mặc dù có chút lo lắng nhưng La Trung Hoa vẫn cười nói:
- Còn có ai cùng ý kiến với Chủ tịch Vương không? Lão Lạc có ý kiến gì không?
Lạc Kế Bình như từ cơn ngủ say mà tỉnh lại, hắn nói:
- Việc này tôi không rõ nên bỏ cuộc. Dù cuối cùng có quyết định gì thì tôi cũng kiên quyết ủng hộ.
Lạc Kế Bình không nằm ngoài suy nghĩ của mọi người. Trong mười một thường vụ thì một bỏ cuộc, bốn ủng hộ, La Trung Hoa tự nhận mình vẫn chiếm thế chủ động.
Vương Trạch Vinh vẫn quan sát tình hình quan khí của mọi người. Hắn thấy quan khí của Đặng Lực Khôn đang đứng thẳng không nghiêng về ai.
Hôm nay La Trung Hoa ngồi ở giữa, Vương Trạch Vinh ngồi bên trái La Trung Hoa, mồ hôi lạnh ngồi bên phải Đặng Lực Khôn, Đặng Lực Khôn lại ngồi bên cạnh Vương Trạch Vinh.
Thấy Đặng Lực Khôn ngồi bên cạnh mình, Vương Trạch Vinh cười thầm trong lòng, đây là cơ hội.
Lần trước sau khi dùng quan khí áp chế Hoàng Gia Thanh, Vương Trạch Vinh mất vài ngày mới khôi phục quan khí. Nếu hôm nay không phải La Trung Hoa ép thì Vương Trạch Vinh cũng không dễ dàng dùng cách này.
Vương Trạch Vinh cũng bắt đầu tìm hiểu được cách tiến hành chèn ép. Dựa vào năng lực của hắn bây giờ thì chỉ có thể gây áp lực với người cùng cấp hoặc dưới. Đương nhiên mỗi lần như vậy là quan khí của hắn sẽ giảm đi một chút.
Đặng Lực Khôn từ trước đến nay cũng không muốn tham gia đấu đá quan trương. Hắn mặc dù thấy Vương Trạch Vinh làm việc đầy năng lực, nhưng hắn không muốn thay đổi thái độ của mình. Tình hình hôm nay làm hắn có chút khó hiểu. Hắn bắt đầu có chút khó chịu với La Trung Hoa. Hắn có một suy nghĩ là ủng hộ Vương Trạch Vinh một chút.
Không phải chỉ là chuyện rất nhỏ sao? Không cần phải như vậy mà. Hơn nữa từ sau khi lên làm trưởng phòng tài chính thì Lưu Kiến đã làm khá tốt. La Trung Hoa làm như vậy chính là hành vi trả thù thay cho Hà Nhược Lâm.
Đặng Lực Khôn bắt đầu đứng về phía Vương Trạch Vinh.
- Đồng chí Lưu Kiến là người có năng lực, tôi ủng hộ ý kiến của mọi người. Chúng ta phải ủng hộ công tác của các đồng chí, tăng cường giúp đỡ. Dù có một hai sai lầm thì cũng phải cho bọn họ thời gian thay đổi.
Đặng Lực Khôn nói như vậy làm cho La Trung Hoa giật mình. Bên phía Vương Trạch Vinh rõ ràng đã chiếm năm phiếu, việc này không thể giải quyết được. La Trung Hoa rất không hiểu tại sao Đặng Lực Khôn lại ủng hộ Vương Trạch Vinh. Lần trước hắn đã hẹn Đặng Lực Khôn đi uống trà, cũng cho Đặng Lực Khôn chỗ tốt. Nhưng sao thằng ranh này lại đột nhiên phản bội vậy.
Thấy tình hình này, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Xem ra mọi người đều ủng hộ ý kiến của tôi, điều này nói rõ các thường vụ đều là người có lý trí. Tôi rất cảm ơn mọi người đã ủng hộ.
Vương Trạch Vinh nói như vậy, La Trung Hoa chỉ có thể cười khổ nói:
- Như vậy Chủ tịch Vương đã có một nửa số thường vụ ủng hộ, việc này chỉ có thể bỏ sang bên. Hy vọng Ủy ban huyện tăng cường quản lý.
La Trung Hoa rất không hiểu chuyện hôm nay là như thế nào, thua cũng không rõ ràng gì.
Thực ra người cảm thấy buồn bực nhất chính là Đặng Lực Khôn. Khi hắn nói xong thì Vương Trạch Vinh thu hồi ngay quan khí về. Điều này làm cho Đặng Lực Khôn rất lo lắng vì mình đột nhiên ủng hộ Vương Trạch Vinh. Hôm nay hắn làm sao vậy. Hắn cảm thấy có chút khó hiểu. Khi lực lượng của La Trung Hoa rất mạnh, hắn lại đột nhiên ủng hộ Vương Trạch Vinh. Không biết sau này La Trung Hoa sẽ như thế nào với hắn.
Nhìn thoáng qua La Trung Hoa đang đầy tức giận, Đặng Lực Khôn liền có quyết định. Đã đến nước này mà thực lực của Vương Trạch Vinh cũng không yếu, La Trung Hoa này có thể làm gì được mình chứ. Như vậy mình liền đứng hẳn về phía Vương Trạch Vinh.
La Trung Hoa vừa về đến phòng thì Mai Vinh Trân – trưởng ban Tổ chức cán bộ Huyện ủy đã theo vào.
- Bí thư La, tình hình bây giờ khá quái lạ.
Là người do La Trung Hoa đề bạt lên, Mai Vinh Trân biết đường quan chức của mình gắn chặt với La Trung Hoa.
La Trung Hoa gật đầu nói:
- Bỏ đi, nếu hội nghị thường ủy đã có quyết định như vậy thì chúng ta cũng đừng suy nghĩ quá nhiều. Phải đoàn kết các đồng chí, nhất định phải mượn cơ hội lần này để làm tốt công việc.
Mai Vinh Trân hỏi:
- Bí thư La, danh sách lần trước mà ngài bảo tôi chuẩn bị, tôi đã làm xong. Ngài xem một chút có cần thay đổi gì không.
Cầm lấy tờ danh sách, La Trung Hoa đặt lên bàn rồi nói:
- Việc này cứ tạm để đó.
Mai Vinh Trân hiểu được suy nghĩ của La Trung Hoa. Ở tình hình địch ta không rõ thế này thì muốn điều chỉnh lãnh đạo các phòng ban là không thích hợp.
Nhìn Mai Vinh Trân đi ra ngoài, La Trung Hoa liền ngồi trên ghế mà suy nghĩ. Mã Giới Yên và Đặng Lực Khôn nhảy ra quá đột nhiên, không biết hai người này nghĩ như thế nào nữa. La Trung Hoa thấy cần phải dành thời gian tìm hiểu mới được.
La Trung Hoa đang ngồi suy nghĩ thì Vương Trạch Vinh cũng vậy. Hắn hiểu rõ tình hình của Đặng Lực Khôn bỏ phiếu cho mình. Nhưng Mã Giới Yên là điều mà Vương Trạch Vinh không hiểu. Người này rốt cuộc có suy nghĩ gì.
Mã Giới Yên lúc này đã về đến phòng của mình. Hắn đang cười rất tươi vì hài lòng với biểu hiện của mình hôm nay ở hội nghị thường ủy. Mã Giới Yên là người từ bên ngoài tới giữ chức phó chủ tịch huyện đã hai năm Hai năm qua Mã Giới Yên bị thế lực của La Trung Hoa chèn ép. Hắn đành phải cố lùi ra khỏi trung tâm tranh đấu quyền lực.
Sau khi hắn âm thầm phân tích liền có quyết định như thế này. Vương Trạch Vinh mặc dù là người từ ngoài đến nhưng lại có hai thường vụ ủng hộ. Như vậy bọn họ đã có bốn phiếu, chỉ cần có thêm một phiếu là không bao giờ thất bại. Mã Giới Yên nghĩ mình nếu tham gia vào phe Vương Trạch Vinh thì phần thắng của Vương Trạch Vinh sẽ cao hơn, vì thế hắn liền tán thành.
Vương Trạch Vinh ngồi một lát rồi gọi điện cho Lưu Kiến.
Lưu Kiến lúc này đang rất lo lắng. Nghe nói hội nghị thường ủy diễn ra, hắn lập tức hiểu rõ cuộc họp này nhằm vào mình. Nếu như Vương Trạch Vinh không chống lại được La Trung Hoa thì hắn sẽ mất chức. Hắn nghĩ mình làm chưa được bao lâu sẽ bị mất chức, hắn cười cười chính mình. Xem ra hắn là kẻ làm trưởng phòng trong thời gian ngắn nhất.
- Lưu Kiến, làm thật tốt công tác, không nên e ngại gì hết. Những gì cần làm thì cứ mạnh tay mà làm.
Vương Trạch Vinh nói với Lưu Kiến.
Nghe thấy như vậy, Lưu Kiến đã hoàn toàn yên tâm. La Trung Hoa thì như thế nào chứ, ở hội nghị thường ủy cũng không làm gì được hắn. Xem ra cần phải theo sát Chủ tịch Vương này, như vậy tiền đồ của hắn không chỉ như thế này mà thôi.
Vương Trạch Vinh giành thắng lợi trong hội nghị thường ủy rất nhanh đã được truyền ra. Mọi người qua đó thấy được sự lợi hại của Vương Trạch Vinh. Theo nhiều người cảm thấy Vương Trạch Vinh bây giờ đang từng bước nắm giữ quyền lực Huyện Đại Phường.
Quan Khí
Đánh giá:
Truyện Quan Khí
Story
Chương 225: La Trung Hoa rất khó hiểu
4.0/10 từ 2 lượt.