Quan Khí
Chương 198: Vương Trạch Vinh đi
Sáng hôm sau Trịnh Chí Minh và Tả Chính vừa đi làm thì bị người của Ủy ban kỷ luật Thị ủy mời hợp tác.
Thời gian một đêm có thể làm được rất nhiều việc. Lý Gia Hòa đã gọi cho Điền Ca nói về sự việc, tên này lập tức mang người đến huyện Khai Hà phối hợp với Mạc Đại Bưu. Ngoài việc bắt Trịnh Chí Minh và Tả Chính, em vợ của Trịnh Chí Minh là Hà Thiên Thủy cũng không thoát.
Thấy cảnh tượng này của Trịnh Chí Minh và Tả Chính, các cán bộ huyện Khai Hà đều cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
Bí thư huyện ủy và chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Huyện ủy bị mời lên Ủy ban kỷ luật thành phố uống trà. Điều này làm Huyện ủy Khai Hà hỗn loạn, mọi người đều túm tụm lại mà bàn tán. Tâm trạng mọi người khá phức tạp, có người vui có người buồn. Người Trịnh hệ đứng ngồi không yên, vội vàng chạy xung quanh tìm hiểu tình hình, càng nhiều người thấy được cơ hội trong đó.
Nghe thấy chuyện này Trương Thuận Tường lập tức chạy tới. Hắn là người hợp tác với Trịnh Chí Minh nên cũng muốn biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Nhìn Huyện ủy đã mất đi lãnh đạo, Trương Thuận Tường ngây ra đó.
Cũng may không lâu sau Lý Duy Hà đã xuất hiện.
- Xảy ra chuyện gì vậy?
Trương Thuận Tường hỏi Lý Duy Hà. Do mới sáng sớm Trịnh Chí Minh đã bị mang đi nên Trương Thuận Tường chưa nhận được thông tin gì.
Lý Duy Hà nhìn đám nhân viên đang thò đầu ra nghe ngóng, hắn lớn tiếng nói:
- Mọi người làm tốt công việc của mình đi.
Thấy mọi người đã vào phòng, Lý Duy Hà liền kéo Trương Thuận Tường vào văn phòng của mình.
- Chủ tịch, huyện Khai Hà lần này xảy ra chuyện rồi. Có lẽ anh cũng không tránh khỏi trách nhiệm.
Lý Duy Hà nói như vậy làm Trương Thuận Tường giật mình, hắn lập tức nghĩ đến các việc mình đã làm. Hắn cảm thấy mình không có gì để Ủy ban kỷ luật hỏi tới nhưng vẫn có chút lo lắng:
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Lý Duy Hà đang định giải thích thì điện thoại di động của Trương Thuận Tường vang lên. Trương Thuận Tường lấy ra thì thấy là Lý Gia Hòa gọi tới.
- Trương Thuận Tường, huyện các anh làm gì vậy hả. Bí thư huyện ủy không ngờ tham ô công quỹ hơn 10 triệu, anh là chủ tịch huyện chẳng lẽ lại không biết?
Lý Gia Hòa vừa mở miệng đã mắng một trận làm cho Trương Thuận Tường đổ mồ hôi lạnh.
Đúng, tham ô công quỹ hơn 10 triệu, Trương Thuận Tường lúc này mới có phản ứng.
Trương Thuận Tường há hốc mồm. Trời ạ, xảy ra chuyện gì thế này?
- Trương Thuận Tường, anh phải ổn định tình hình huyện Khai Hà. Trước khi cấp trên chưa có quyết định về huyện Khai Hà, anh là người phụ trách.
Lý Gia Hòa mắng một trận rồi dập máy.
Trương Thuận Tường vẫn chưa lấy lại tỉnh táo, hắn hỏi Lý Duy Hà:
- Duy Hà, rốt cuộc là như thế nào vậy. Bí thư Lý nói Bí thư Trịnh và Tả Chính tham ô hơn 10 triệu tiền công quỹ.
Lý Duy Hà nói:
- Trịnh Chí Minh, Tả Chính và Thiệu Quốc Chí dùng hơn 10 triệu tiền công quỹ. Cấp trên đang điều tra hướng đi của số tiền này. Đây là hành vi cá biệt nhưng Trịnh Chí Minh còn ký tên vào giấy lấy tiền.
Trương Thuận Tường lúc này mới hiểu vừa nãy Lý Duy Hà nói hắn có trách nhiệm. Việc này đúng là như vậy, phòng Tài chính do Ủy ban huyện quản lý. Cẩn thận nói ra cũng đúng, phòng Tài chính làm chuyện lớn như vậy, hắn là chủ tịch huyện cũng không thể không có trách nhiệm.
Đây đều là do Vương Trạch Vinh thao tác. Trương Thuận Tường ra về, Lý Duy Hà vội vàng gọi điện cho Vương Trạch Vinh. Lý Duy Hà cũng không muốn mất mối quan hệ với Vương Trạch Vinh, đừng nhìn Vương Trạch Vinh phải đến Huyện Đại Phường, nhưng hắn là người sẽ phát triển rất lớn.
Vương Trạch Vinh bây giờ đang ngồi trong phòng xem báo. Hắn cũng không ngờ Lý Gia Hòa làm nhanh như vậy, mới sáng sớm đã mang Trịnh Chí Minh và Tả Chính đi. Thấy Lý Duy Hà gọi tới, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Mọi việc thuận lợi chứ?
Lý Duy Hà nói:
- Rất thuận lợi, hôm qua làm cả đêm. Sáng nay tôi cùng chủ nhiệm Điền về huyện.
- Vậy là tốt rồi.
Vương Trạch Vinh yên tâm mà nói.
Huyện ủy xảy ra chuyện thì Vương Trạch Vinh đã nghe Đoạn Văn Lượng nói. Nhưng Vương Trạch Vinh sắp đi rồi nên hắn chỉ ngồi trong phòng mà đọc báo.
Hội nghị thường ủy Thành phố Hoa Khê được triệu tập đột xuất. Khi mọi người đến phòng họp mới biết chuyện xảy ra ở huyện Khai Hà.
Vẻ mặt Lục Trung Thắng rất không tốt. Em vợ của hắn bị Ủy ban kỷ luật mời đi uống trà, điều này làm hắn rất mất mặt.
Lý Gia Hòa cũng không nói gì nhiều, y phát cho mỗi người một bản tài liệu về bằng chứng tham ô của Trịnh Chí Minh, sau đó nói:
- Đây là chứng cứ mà đám người Trịnh Chí Minh và Tả Chính dùng tiền công quỹ đi mua đất. Mọi người xem một chút.
Các thường vụ từ từ mở ra xem nhưng mắt lại lén nhìn Mã Kiến Sâm và Lục Trung Thắng.
Lục Trung Thắng cũng đang xem tài liệu. Nói thật, hắn hoàn toàn không biết chuyện Trịnh Chí Minh làm. Càng xem, hắn càng thầm chửi Trịnh Chí Minh. Là một Bí thư huyện ủy, thiếu gì cách kiếm tiền mà lại làm như vậy.
Lục Trung Thắng đứng dậy nói:
- Bí thư Lý, Trịnh Chí Minh có quan hệ họ hàng với tôi, tôi xin tránh đi.
Nói xong lời này Lục Trung Thắng gật đầu với Mã Kiến Sâm rồi ra khỏi phòng họp.
Nhìn Lục Trung Thắng đi ra, Lý Gia Hòa nói:
- là một Bí thư huyện ủy lại dùng khoản tiền lớn như vậy để mua đất, đây là trò hề của Thành phố Hoa Khê. Tin rằng các đồng chí Ủy ban kỷ luật rất nhanh sẽ làm rõ tình hình. Nhưng có một điều khẳng định được đó là khoản tiền này chi một cách không bình thường. Không chỉ có vấn đề của đám người Trịnh Chí Minh. Trương Thuận Tường là chủ tịch huyện chẳng lẽ không có trách nhiệm sao?
Lý Gia Hòa nói tiếp:
- Có một ít đồng chí của chúng ta thích làm mấy chuyện đùn đẩy. Nghe nói chuyện Trịnh Chí Minh lạm dụng quyền ở huyện Khai Hà nhưng tôi còn không tin. Thông qua việc này tôi thấy đúng là tồn tại vấn đề, chúng ta cần phải tra xét cụ thể.
Mọi người qua tài liệu biết chứng cứ đã đầy đủ, Trịnh Chí Minh chạy không thoát. Cho dù có thể qua cửa này thì chức vụ sẽ không còn.
Thấy mọi người đang suy nghĩ, Lý Gia Hòa nói tiếp:
- Hôm nay tôi triệu tập hội nghị là có mấy mục đích. Một là thông báo tình hình huyện Khai Hà. Hai là huyện Khai Hà xảy ra chuyện này khiến Bí thư huyện ủy và chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật đều không còn. Nhưng công tác của huyện Khai Hà cần phải tiếp tục, vì thế chúng ta bàn về vấn đề nhân sự.
Mã Kiến Sâm nghiêm mặt nói:
- Tôi thấy việc này chưa có kết luận nên tạm thời đưa ra một hai người thay thế thôi.
- Tôi thấy cần phải thông qua ban Tổ chức cán bộ xem xét. Tạm thời phụ trách công tác thì có thể, nhưng quyết định chính thức thì phải theo trình tự bình thường.
Dương Siêu không hiểu rõ lắm thái độ của Hạng Nam đối với Vương Trạch Vinh vì việc điều tên này đến Huyện Đại Phường, vì thế nói:
- Tôi đồng ý với ý kiến của trưởng ban Ngô. Tạm thời cử người thay thế, đợi làm rõ sẽ thảo luận.
Lý Gia Hòa vốn muốn nhân cơ hội này quyết định cho xong, không ngờ hai tên trung lập lại đứng ra phản đối. Y đành phải cười nói:
- Việc này Ủy ban kỷ luật đang điều tra. Vậy theo ý kiến của mọi người thì tạm thời không bàn tới. Tôi thấy Trương Thuận Tường phụ trách bên chính quyền, Lý Duy Hà làm quyền Bí thư huyện ủy?
Chuyện cứ như vậy là quyết định.
Hai hôm sau, Thành phố Hoa Khê nhận được lệnh điều Vương Trạch Vinh đến Huyện Đại Phường giữ chức phó bí thư huyện ủy, chủ tịch huyện.
Nhìn quyết định này, Lý Gia Hòa không khỏi thầm than Vương Trạch Vinh quá lợi hại, không ngờ được điều động từ trên ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy. Mặc dù Huyện Đại Phường nghèo, nhưng Lý Gia Hòa rất nhanh đã nghĩ ra mục đích mà Vương Trạch Vinh đến đây. Vương Trạch Vinh làm tốt thì tiền đồ sẽ rất lớn.
Chuyện liên quan đến Trịnh Chí Minh và Tả Chính thì còn thêm cả việc ở trạm phát điện Tiểu Nhiễu Sơn. Tài liệu này do Mạc Đại Bưu có được sau khi hai tên bị bắt. Các thường vụ thị ủy không ngờ tội danh của Trịnh Chí Minh không ngừng xuất hiện. Bây giờ không còn ai đồng tình với Trịnh Chí Minh nữa.
Hội nghị thường ủy Thành phố Hoa Khê một lần nữa được diễn ra. Lần này Lục Trung Thắng cũng không tham gia. Hai hôm nay uy tín của hắn đã giảm mạnh vì việc của Trịnh Chí Minh.
Trịnh Chí Minh và Tả Chính cũng đã được giao sang cho Viện kiểm sát lập hồ sơ.
Hội nghị thường ủy thảo luận về bộ máy huyện Khai Hà. Cuối cùng lấy hình thức biểu quyết xây dựng lại bộ máy huyện Khai Hà. Trương Thuận Tường không thể không có trách nhiệm trong việc này nên được điều làm phó cục trưởng cục Nông nghiệp. Vương Trạch Vinh có lệnh điều động của cấp trên nên không thảo luận. Sau mấy lần tranh luận, Bí thư huyện ủy do Lý Duy Hà đảm nhiệm. Chủ tịch huyện do Cổ Lệnh Văn – phó trưởng ban thư ký Ủy ban thành phố đảm nhiệm. Phó bí thư do Lữ Khai Trung đảm nhiệm. Phó chủ tịch thường trực do Uông Tiến Hỉ - nguyên phó cục trưởng cục Lao động đảm nhiệm. Mấy người khác đều không có thay đổi mấy. Lôi Đức Bình thành phó chủ tịch huyện, mặc dù không vào thường vụ huyện ủy nhưng hắn phát triển cũng làm mọi người ngạc nhiên.
Đương nhiên mọi người ngạc nhiên nhất chính là Vương Trạch Vinh. Người trẻ tuổi này sao lại bị điều đến huyện nghèo thế kia.
Bộ máy huyện Khai Hà đã thay đổi rất nhiều, rất nhiều người từ bên ngoài tới khiến bộ máy trở nên phong phú, thay đổi tình hình đối lập giữa các phe phái trong Huyện ủy.
Quan Khí
Thời gian một đêm có thể làm được rất nhiều việc. Lý Gia Hòa đã gọi cho Điền Ca nói về sự việc, tên này lập tức mang người đến huyện Khai Hà phối hợp với Mạc Đại Bưu. Ngoài việc bắt Trịnh Chí Minh và Tả Chính, em vợ của Trịnh Chí Minh là Hà Thiên Thủy cũng không thoát.
Thấy cảnh tượng này của Trịnh Chí Minh và Tả Chính, các cán bộ huyện Khai Hà đều cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
Bí thư huyện ủy và chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Huyện ủy bị mời lên Ủy ban kỷ luật thành phố uống trà. Điều này làm Huyện ủy Khai Hà hỗn loạn, mọi người đều túm tụm lại mà bàn tán. Tâm trạng mọi người khá phức tạp, có người vui có người buồn. Người Trịnh hệ đứng ngồi không yên, vội vàng chạy xung quanh tìm hiểu tình hình, càng nhiều người thấy được cơ hội trong đó.
Nghe thấy chuyện này Trương Thuận Tường lập tức chạy tới. Hắn là người hợp tác với Trịnh Chí Minh nên cũng muốn biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Nhìn Huyện ủy đã mất đi lãnh đạo, Trương Thuận Tường ngây ra đó.
Cũng may không lâu sau Lý Duy Hà đã xuất hiện.
- Xảy ra chuyện gì vậy?
Trương Thuận Tường hỏi Lý Duy Hà. Do mới sáng sớm Trịnh Chí Minh đã bị mang đi nên Trương Thuận Tường chưa nhận được thông tin gì.
Lý Duy Hà nhìn đám nhân viên đang thò đầu ra nghe ngóng, hắn lớn tiếng nói:
- Mọi người làm tốt công việc của mình đi.
Thấy mọi người đã vào phòng, Lý Duy Hà liền kéo Trương Thuận Tường vào văn phòng của mình.
- Chủ tịch, huyện Khai Hà lần này xảy ra chuyện rồi. Có lẽ anh cũng không tránh khỏi trách nhiệm.
Lý Duy Hà nói như vậy làm Trương Thuận Tường giật mình, hắn lập tức nghĩ đến các việc mình đã làm. Hắn cảm thấy mình không có gì để Ủy ban kỷ luật hỏi tới nhưng vẫn có chút lo lắng:
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Lý Duy Hà đang định giải thích thì điện thoại di động của Trương Thuận Tường vang lên. Trương Thuận Tường lấy ra thì thấy là Lý Gia Hòa gọi tới.
- Trương Thuận Tường, huyện các anh làm gì vậy hả. Bí thư huyện ủy không ngờ tham ô công quỹ hơn 10 triệu, anh là chủ tịch huyện chẳng lẽ lại không biết?
Lý Gia Hòa vừa mở miệng đã mắng một trận làm cho Trương Thuận Tường đổ mồ hôi lạnh.
Đúng, tham ô công quỹ hơn 10 triệu, Trương Thuận Tường lúc này mới có phản ứng.
Trương Thuận Tường há hốc mồm. Trời ạ, xảy ra chuyện gì thế này?
- Trương Thuận Tường, anh phải ổn định tình hình huyện Khai Hà. Trước khi cấp trên chưa có quyết định về huyện Khai Hà, anh là người phụ trách.
Lý Gia Hòa mắng một trận rồi dập máy.
Trương Thuận Tường vẫn chưa lấy lại tỉnh táo, hắn hỏi Lý Duy Hà:
- Duy Hà, rốt cuộc là như thế nào vậy. Bí thư Lý nói Bí thư Trịnh và Tả Chính tham ô hơn 10 triệu tiền công quỹ.
Lý Duy Hà nói:
- Trịnh Chí Minh, Tả Chính và Thiệu Quốc Chí dùng hơn 10 triệu tiền công quỹ. Cấp trên đang điều tra hướng đi của số tiền này. Đây là hành vi cá biệt nhưng Trịnh Chí Minh còn ký tên vào giấy lấy tiền.
Trương Thuận Tường lúc này mới hiểu vừa nãy Lý Duy Hà nói hắn có trách nhiệm. Việc này đúng là như vậy, phòng Tài chính do Ủy ban huyện quản lý. Cẩn thận nói ra cũng đúng, phòng Tài chính làm chuyện lớn như vậy, hắn là chủ tịch huyện cũng không thể không có trách nhiệm.
Đây đều là do Vương Trạch Vinh thao tác. Trương Thuận Tường ra về, Lý Duy Hà vội vàng gọi điện cho Vương Trạch Vinh. Lý Duy Hà cũng không muốn mất mối quan hệ với Vương Trạch Vinh, đừng nhìn Vương Trạch Vinh phải đến Huyện Đại Phường, nhưng hắn là người sẽ phát triển rất lớn.
Vương Trạch Vinh bây giờ đang ngồi trong phòng xem báo. Hắn cũng không ngờ Lý Gia Hòa làm nhanh như vậy, mới sáng sớm đã mang Trịnh Chí Minh và Tả Chính đi. Thấy Lý Duy Hà gọi tới, Vương Trạch Vinh cười nói:
- Mọi việc thuận lợi chứ?
Lý Duy Hà nói:
- Rất thuận lợi, hôm qua làm cả đêm. Sáng nay tôi cùng chủ nhiệm Điền về huyện.
- Vậy là tốt rồi.
Vương Trạch Vinh yên tâm mà nói.
Huyện ủy xảy ra chuyện thì Vương Trạch Vinh đã nghe Đoạn Văn Lượng nói. Nhưng Vương Trạch Vinh sắp đi rồi nên hắn chỉ ngồi trong phòng mà đọc báo.
Hội nghị thường ủy Thành phố Hoa Khê được triệu tập đột xuất. Khi mọi người đến phòng họp mới biết chuyện xảy ra ở huyện Khai Hà.
Vẻ mặt Lục Trung Thắng rất không tốt. Em vợ của hắn bị Ủy ban kỷ luật mời đi uống trà, điều này làm hắn rất mất mặt.
Lý Gia Hòa cũng không nói gì nhiều, y phát cho mỗi người một bản tài liệu về bằng chứng tham ô của Trịnh Chí Minh, sau đó nói:
- Đây là chứng cứ mà đám người Trịnh Chí Minh và Tả Chính dùng tiền công quỹ đi mua đất. Mọi người xem một chút.
Các thường vụ từ từ mở ra xem nhưng mắt lại lén nhìn Mã Kiến Sâm và Lục Trung Thắng.
Lục Trung Thắng cũng đang xem tài liệu. Nói thật, hắn hoàn toàn không biết chuyện Trịnh Chí Minh làm. Càng xem, hắn càng thầm chửi Trịnh Chí Minh. Là một Bí thư huyện ủy, thiếu gì cách kiếm tiền mà lại làm như vậy.
Lục Trung Thắng đứng dậy nói:
- Bí thư Lý, Trịnh Chí Minh có quan hệ họ hàng với tôi, tôi xin tránh đi.
Nói xong lời này Lục Trung Thắng gật đầu với Mã Kiến Sâm rồi ra khỏi phòng họp.
Nhìn Lục Trung Thắng đi ra, Lý Gia Hòa nói:
- là một Bí thư huyện ủy lại dùng khoản tiền lớn như vậy để mua đất, đây là trò hề của Thành phố Hoa Khê. Tin rằng các đồng chí Ủy ban kỷ luật rất nhanh sẽ làm rõ tình hình. Nhưng có một điều khẳng định được đó là khoản tiền này chi một cách không bình thường. Không chỉ có vấn đề của đám người Trịnh Chí Minh. Trương Thuận Tường là chủ tịch huyện chẳng lẽ không có trách nhiệm sao?
Lý Gia Hòa nói tiếp:
- Có một ít đồng chí của chúng ta thích làm mấy chuyện đùn đẩy. Nghe nói chuyện Trịnh Chí Minh lạm dụng quyền ở huyện Khai Hà nhưng tôi còn không tin. Thông qua việc này tôi thấy đúng là tồn tại vấn đề, chúng ta cần phải tra xét cụ thể.
Mọi người qua tài liệu biết chứng cứ đã đầy đủ, Trịnh Chí Minh chạy không thoát. Cho dù có thể qua cửa này thì chức vụ sẽ không còn.
Thấy mọi người đang suy nghĩ, Lý Gia Hòa nói tiếp:
- Hôm nay tôi triệu tập hội nghị là có mấy mục đích. Một là thông báo tình hình huyện Khai Hà. Hai là huyện Khai Hà xảy ra chuyện này khiến Bí thư huyện ủy và chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật đều không còn. Nhưng công tác của huyện Khai Hà cần phải tiếp tục, vì thế chúng ta bàn về vấn đề nhân sự.
Mã Kiến Sâm nghiêm mặt nói:
- Tôi thấy việc này chưa có kết luận nên tạm thời đưa ra một hai người thay thế thôi.
- Tôi thấy cần phải thông qua ban Tổ chức cán bộ xem xét. Tạm thời phụ trách công tác thì có thể, nhưng quyết định chính thức thì phải theo trình tự bình thường.
Dương Siêu không hiểu rõ lắm thái độ của Hạng Nam đối với Vương Trạch Vinh vì việc điều tên này đến Huyện Đại Phường, vì thế nói:
- Tôi đồng ý với ý kiến của trưởng ban Ngô. Tạm thời cử người thay thế, đợi làm rõ sẽ thảo luận.
Lý Gia Hòa vốn muốn nhân cơ hội này quyết định cho xong, không ngờ hai tên trung lập lại đứng ra phản đối. Y đành phải cười nói:
- Việc này Ủy ban kỷ luật đang điều tra. Vậy theo ý kiến của mọi người thì tạm thời không bàn tới. Tôi thấy Trương Thuận Tường phụ trách bên chính quyền, Lý Duy Hà làm quyền Bí thư huyện ủy?
Chuyện cứ như vậy là quyết định.
Hai hôm sau, Thành phố Hoa Khê nhận được lệnh điều Vương Trạch Vinh đến Huyện Đại Phường giữ chức phó bí thư huyện ủy, chủ tịch huyện.
Nhìn quyết định này, Lý Gia Hòa không khỏi thầm than Vương Trạch Vinh quá lợi hại, không ngờ được điều động từ trên ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy. Mặc dù Huyện Đại Phường nghèo, nhưng Lý Gia Hòa rất nhanh đã nghĩ ra mục đích mà Vương Trạch Vinh đến đây. Vương Trạch Vinh làm tốt thì tiền đồ sẽ rất lớn.
Chuyện liên quan đến Trịnh Chí Minh và Tả Chính thì còn thêm cả việc ở trạm phát điện Tiểu Nhiễu Sơn. Tài liệu này do Mạc Đại Bưu có được sau khi hai tên bị bắt. Các thường vụ thị ủy không ngờ tội danh của Trịnh Chí Minh không ngừng xuất hiện. Bây giờ không còn ai đồng tình với Trịnh Chí Minh nữa.
Hội nghị thường ủy Thành phố Hoa Khê một lần nữa được diễn ra. Lần này Lục Trung Thắng cũng không tham gia. Hai hôm nay uy tín của hắn đã giảm mạnh vì việc của Trịnh Chí Minh.
Trịnh Chí Minh và Tả Chính cũng đã được giao sang cho Viện kiểm sát lập hồ sơ.
Hội nghị thường ủy thảo luận về bộ máy huyện Khai Hà. Cuối cùng lấy hình thức biểu quyết xây dựng lại bộ máy huyện Khai Hà. Trương Thuận Tường không thể không có trách nhiệm trong việc này nên được điều làm phó cục trưởng cục Nông nghiệp. Vương Trạch Vinh có lệnh điều động của cấp trên nên không thảo luận. Sau mấy lần tranh luận, Bí thư huyện ủy do Lý Duy Hà đảm nhiệm. Chủ tịch huyện do Cổ Lệnh Văn – phó trưởng ban thư ký Ủy ban thành phố đảm nhiệm. Phó bí thư do Lữ Khai Trung đảm nhiệm. Phó chủ tịch thường trực do Uông Tiến Hỉ - nguyên phó cục trưởng cục Lao động đảm nhiệm. Mấy người khác đều không có thay đổi mấy. Lôi Đức Bình thành phó chủ tịch huyện, mặc dù không vào thường vụ huyện ủy nhưng hắn phát triển cũng làm mọi người ngạc nhiên.
Đương nhiên mọi người ngạc nhiên nhất chính là Vương Trạch Vinh. Người trẻ tuổi này sao lại bị điều đến huyện nghèo thế kia.
Bộ máy huyện Khai Hà đã thay đổi rất nhiều, rất nhiều người từ bên ngoài tới khiến bộ máy trở nên phong phú, thay đổi tình hình đối lập giữa các phe phái trong Huyện ủy.
Quan Khí
Đánh giá:
Truyện Quan Khí
Story
Chương 198: Vương Trạch Vinh đi
4.0/10 từ 2 lượt.