Quan Khí
Chương 182: Trương Thuận Tường bất mãn với Trịnh Chí Minh
Vương Trạch Vinh không có thư ký nhưng Hầu Tiến Ba luôn theo sát hắn, không khác gì thư ký. Thấy Hầu Tiến Ba làm như vậy, Vương Trạch Vinh cũng không có cách nào. Người ta là phó chánh văn phòng mà có thể làm như vậy, rõ ràng đã coi mình là người của Vương Trạch Vinh.
Đối với Hầu Tiến Ba, Vương Trạch Vinh cảm thấy khá được. Hầu Tiến Ba có năng lực mạnh, đồng thời hiểu chuyện. Vương Trạch Vinh cũng cần người như vậy ở Ủy ban huyện.
Hầu Tiến Ba rất thông minh, chuyện xảy ra gần đây trong huyện hắn đều biết. quan hệ giữa Vương Trạch Vinh, Trương Thuận Tường và Trịnh Chí Minh không tốt mấy, Hầu Tiến Ba biết. Vương Trạch Vinh nhất định sẽ đi lên. Bây giờ đối đầu với Vương Trạch Vinh nhất định không có chỗ tốt. Hầu Tiến Ba có khi cười thầm trong lòng vì không biết đám người Trịnh Chí Minh nghĩ thế nào mà vì chút quyền nhỏ lại đối đầu với Vương Trạch Vinh. Hầu Tiến Ba nghĩ Vương Trạch Vinh nhất định sẽ lên chức, hắn liền tìm cơ hội giúp Vương Trạch Vinh. Bây giờ giúp Vương Trạch Vinh, sau này Vương Trạch Vinh nhất định sẽ nhớ đến hắn và giúp lại hắn.
Chuyện hôm nay theo Hầu Tiến Ba nghĩ thì sẽ giúp được Vương Trạch Vinh. Vì thế Hầu Tiến Ba đi vào văn phòng của Vương Trạch Vinh mà nói:
- Phó chủ tịch Vương, hôm nay chủ tịch Trương có vẻ rất giận.
Nghe thấy vậy, Vương Trạch Vinh ngẩng đầu lên nói:
- Có chuyện gì cơ?
Hầu Tiến Ba nói:
- Tôi nghe được thì thấy hôm nay chủ tịch huyện tự mình đến phòng tài chính yêu cầu bọn họ thanh toán tiền của Cao Sùng Minh. Kết quả trưởng phòng Thiệu nói phải xin ý kiến của Bí thư Trịnh, sau đó chỉ cấp 10 ngàn.
- Ồ.
Vương Trạch Vinh nghe xong không nói gì mà vùi đầu tiếp tục xem tài liệu.
Hầu Tiến Ba biết mình đã báo cáo xong liền đi ra ngoài.
Vương Trạch Vinh mặc dù đang xem văn bản nhưng trong lòng lại nghĩ đến việc này. Tên họ Cao là chủ thầu xây dựng trong huyện. Theo Vương Trạch Vinh biết thì người này đi lại rất gần Trương Thuận Tường. Công trình nhà ở cho giáo viên đang do hắn xây. 10 ngàn chỉ là một bộ phận nhỏ của công trình.
Tại sao phòng tài chính không trả tiền? trong lúc nhất thời Vương Trạch Vinh không nghĩ ra kết quả.
Nhưng Vương Trạch Vinh chỉ cần biết Trương Thuận Tường bị phòng tài chính chọc tức.
Bây giờ Trịnh Chí Minh và Trương Thuận Tường tổ chức cuộc họp bí thư, mục đích chính là không muốn đưa ra hội nghị thường ủy để bị phản đối. Bây giờ xảy ra chuyện này thì đây có lẽ là cơ hội phản kích của Vương Trạch Vinh.
Cần phải quan sát thêm đã.
Vương Trạch Vinh không còn tâm trạng mà xem văn bản nữa. Ham muốn quyền lực của Trịnh Chí Minh quá mạnh. Bây giờ thấy Vương Trạch Vinh nắm quyền ở Huyện ủy nên không còn cách dùng hội nghị thường ủy để đả kích đối thủ. Trịnh Chí Minh lại nghĩ ra hội nghị bí thư, xem ra cách này cũng không có tác dụng. lâu dài không triệu tập hội nghị thường ủy, Trịnh Chí Minh nhất định không thể nói gì được với cấp trên. Chỉ cần Vương Trạch Vinh kéo Trương Thuận Tường lại gần thì hội nghị bí thư đã chẳng còn tác dụng.
Tiếng điện thoại di động vang lên, Vương Trạch Vinh thấy số ở nhà liền lập tức nghe.
- Trạch Vinh, bao giờ thì con về nhà vậy. Lễ cưới của con và Hàm Yên về cơ bản đã bàn xong, nhưng mời bao người thì cần tính toán.
Vương Đại Hải vui vẻ nói. Con lão lấy vợ mà, đây là chuyện lớn đối với bố mẹ.
Vương Trạch Vinh quyết định mai sẽ về, đêm nay thì không được rồi. Hắn phải ăn cơm cùng lãnh đạo mấy phòng trên thành phố đến huyện Khai Hà.
Vương Trạch Vinh vừa bỏ điện thoại xuống thì phó trưởng phòng tài chính Lưu Đông Ba gọi tới.
- Phó chủ tịch Vương, vừa nãy phòng tài chính xảy ra chút chuyện.
Lưu Đông Ba rõ ràng không ngồi trong phòng làm việc mà gọi điện.
- Chuyện gì?
Vương Trạch Vinh hỏi. Sau khi đưa Lưu Đông Ba vào phòng tài chính, chuyện lớn nhỏ ở phòng tài chính thì Lưu Đông Ba đều kịp thời báo cáo với Vương Trạch Vinh.
- Phó chủ tịch Vương, hôm nay chủ tịch huyện đến phòng tài chính yêu cầu trưởng phòng Thiệu trả tiền hết cho Cao Sùng mInh. Kết quả trưởng phòng Thiệu xin chỉ thị Trịnh Chí Minh xong liền trả 10 ngàn. Điều này làm Trương Thuận Tường rất giận.
Vương Trạch Vinh thầm nghĩ Trịnh Chí Minh muốn kéo Trương Thuận Tường thì sao lại xảy ra chuyện này?
- Anh biết nguyên nhân cụ thể không?
Vương Trạch Vinh hỏi.
Lưu Đông Ba nói:
- Chuyện này tôi sớm có phát hiện và đang âm thầm quan sát. Từ tài khoản của phòng tài chính hiện nay thì thấy trước đây thường xuyên xuất hiện các khoản chuyển ra chuyển vào. Nhưng tài khoản đều do trưởng phòng Thiệu khống chế nên tôi không thể điều tra cẩn thận.
Vương Trạch Vinh không quá rõ ràng chuyện tài chính. Hắn chỉ biết một điểm đó là công trình kia do phòng tài chính giữ tiền, tất cả tài chính luân chuyển đều phải được Trịnh Chí Minh tán thành.
Chẳng lẽ Trịnh Chí Minh và Trương Thuận Tường có mâu thuẫn về lợi ích? Việc này chắc là không thể. Ở tình hình bình thường, Trương Thuận Tường đều nhường Trịnh Chí Minh một chút. Hắn đã nhịn lâu như vậy thì sẽ không tùy tiện chọc vào Trịnh Chí Minh.
- Biết rồi.
Vương Trạch Vinh nghe xong liền dập máy.
Vương Trạch Vinh ngồi xe đến công ty Thủy điện Số 4. Hôm nay hắn đã hẹn đến công ty này bàn chuyện hợp tác với Ủy ban huyện.
Ngô Đại Giang nói:
- Phó chủ tịch Vương, tôi nghe được một tin tức đó là em vợ của Trịnh Chí Minh – Hà Thiên Thủy hôm qua đã đánh nhau với một chủ thầu ở sơn trang Lâm Phúc. Chủ thầu Cao Sùng Minh kia đánh cho Hà Thiên Thủy gãy tay trái.
- Có việc này ư?
Vương Trạch Vinh khó hiểu hỏi:
- Cao Sùng Minh làm ăn ở huyện Khai Hà thì sao lại đánh em vợ của Bí thư Trịnh chứ?
Ngô Đại Giang nói:
- Việc này nghe nói là Cao Sùng Minh dẫn một con ả đến sơn trang chơi. Cũng không biết như thế nào mà con ả đó lại có quan hệ với Hà Thiên Thủy. Cao Sùng Minh là tên nóng tính, hắn uống vài chén thì thấy Hà Thiên Thủy đang nói cười với con ả mình mang tới nên rất giận. Hắn đánh con ả kia. Thấy con ả bị đánh, Hà Thiên Thủy khuyên vài câu càng làm Cao Sùng Minh giận. Cao Sùng Minh không dám làm gì Hà Thiên Thủy nên đánh cho con ả một trận. Hà Thiên Thủy không chịu được nên chạy lên ngăn lại. Cao Sùng Minh có lẽ là say rượu nên vung tay với lấy chai bia đập vào đầu Hà Thiên Thủy. Hà Thiên Thủy sao chịu để yên, hắn lấy một cái ghế đập Cao Sùng Minh. Hai người bắt đầu đánh nhau.
- Sao cậu lại biết rõ như vậy?
Vương Trạch Vinh khó hiểu hỏi vì sao Ngô Đại Giang lại nhạy bén với tin tức như thế.
- Ha ha, một thằng bạn của tôi vừa lúc ăn cơm ở đó nên thấy rõ ràng.
Bây giờ về cơ bản đã rõ. Bởi vì một con ả và Cao Sùng Minh say rượu nên đã đánh gãy tay em vợ Trịnh Chí Minh. Trịnh Chí Minh không phải muốn nhằm vào Trương Thuận Tường, mà là muốn nhằm vào Cao Sùng Minh.
Cao Sùng Minh dù sao cũng là người của Trương Thuận Tường. Chuyện xảy ra rồi, hắn nhất định sẽ đi tìm Trương Thuận Tường. Có lẽ Trương Thuận Tường thấy phải lập tức lấy hết tiền cho Cao Sùng Minh rồi làm công trình khác nên đến phòng tài chính.
Đương nhiên Vương Trạch Vinh biết đây chỉ là mình đoán mà thôi. Tình hình chính thức thì chắc chỉ có đám người trong cuộc mới biết được.
Chẳng qua việc này không phải chuyện xấu. Ít nhất giữa Trương Thuận Tường và Trịnh Chí Minh có ngăn cách. Là một chủ tịch huyện nếu ngay cả phòng tài chính cũng không chỉ huy được, Trương Thuận Tường quá mất mặt.
Hạ trưởng phòng tài chính là điều Trương Thuận Tường muốn nhất đúng không? Cả buổi chiều hôm đó Vương Trạch Vinh đều nghĩ về khả năng này. Hắn có nên dò xét Trương Thuận Tường một chút không. Nếu như Trương Thuận Tường muốn thì mình có thể làm cho người của Trương Thuận Tường lên giữ chức trưởng phòng tài chính.
Lãnh đạo công ty Thủy điện rất coi trọng việc Vương Trạch Vinh đến. bọn họ lấy máy ảnh, máy quay ra để ghi lại, giám đốc công ty càng sớm chờ ở cửa.
Vương Trạch Vinh đi theo giám đốc đến phòng họp của công ty. Đây đáng lẽ chỉ là việc nhỏ nhưng công ty lại làm rất nghiêm túc, giám đốc công ty nghiêm mặt báo cáo tình hình hoạt động của công ty.
Nghe xong báo cáo về tình hình công ty, Vương Trạch Vinh đánh giá rất cao những cống hiến của công ty với huyện Khai Hà, tỏ vẻ hai bên phải tăng cường hợp tác.
Giám đốc công ty là một người trẻ tuổi khoảng 30 tuổi – tên là Long Lâm Sơn. Sau khi báo cáo xong, Vương Trạch Vinh đến phòng làm việc của Long Lâm Sơn để bàn về mấy hạng mục hợp tác giữa huyện và công ty. Long Lâm Sơn tỏ vẻ sẽ tích cực phối hợp với chính quyền huyện, làm tốt các công tác của công ty để phù hợp với yêu cầu của huyện.
Long Lâm Sơn rõ ràng muốn tạo quan hệ với Vương Trạch Vinh. Mà Vương Trạch Vinh cũng có ấn tượng khá tốt với giám đốc này.
Long Lâm Sơn muốn mời Vương Trạch Vinh ở lại ăn cơm, nhưng Vương Trạch Vinh có lịch nên phải về huyện.
Vương Trạch Vinh mặc dù ngồi nghe báo cáo nhưng trong đầu hắn không ngừng nghĩ đến việc nếu mình giúp Trương Thuận Tường hạ Thiệu Quốc Chí. Chỉ cần làm Thiệu Quốc Chí mất chức thì liên minh giữa Trương Thuận Tường và Trịnh Chí Minh sẽ lỏng đi, đến lúc đó thêm vài cú đẩy là có thể phá vỡ liên minh của bọn họ.
Trương Thuận Tường rất thông minh, hắn sẽ mắc câu không? Chắc là không nhưng Vương Trạch Vinh vẫn muốn thử một chút.
Quan Khí
Đối với Hầu Tiến Ba, Vương Trạch Vinh cảm thấy khá được. Hầu Tiến Ba có năng lực mạnh, đồng thời hiểu chuyện. Vương Trạch Vinh cũng cần người như vậy ở Ủy ban huyện.
Hầu Tiến Ba rất thông minh, chuyện xảy ra gần đây trong huyện hắn đều biết. quan hệ giữa Vương Trạch Vinh, Trương Thuận Tường và Trịnh Chí Minh không tốt mấy, Hầu Tiến Ba biết. Vương Trạch Vinh nhất định sẽ đi lên. Bây giờ đối đầu với Vương Trạch Vinh nhất định không có chỗ tốt. Hầu Tiến Ba có khi cười thầm trong lòng vì không biết đám người Trịnh Chí Minh nghĩ thế nào mà vì chút quyền nhỏ lại đối đầu với Vương Trạch Vinh. Hầu Tiến Ba nghĩ Vương Trạch Vinh nhất định sẽ lên chức, hắn liền tìm cơ hội giúp Vương Trạch Vinh. Bây giờ giúp Vương Trạch Vinh, sau này Vương Trạch Vinh nhất định sẽ nhớ đến hắn và giúp lại hắn.
Chuyện hôm nay theo Hầu Tiến Ba nghĩ thì sẽ giúp được Vương Trạch Vinh. Vì thế Hầu Tiến Ba đi vào văn phòng của Vương Trạch Vinh mà nói:
- Phó chủ tịch Vương, hôm nay chủ tịch Trương có vẻ rất giận.
Nghe thấy vậy, Vương Trạch Vinh ngẩng đầu lên nói:
- Có chuyện gì cơ?
Hầu Tiến Ba nói:
- Tôi nghe được thì thấy hôm nay chủ tịch huyện tự mình đến phòng tài chính yêu cầu bọn họ thanh toán tiền của Cao Sùng Minh. Kết quả trưởng phòng Thiệu nói phải xin ý kiến của Bí thư Trịnh, sau đó chỉ cấp 10 ngàn.
- Ồ.
Vương Trạch Vinh nghe xong không nói gì mà vùi đầu tiếp tục xem tài liệu.
Hầu Tiến Ba biết mình đã báo cáo xong liền đi ra ngoài.
Vương Trạch Vinh mặc dù đang xem văn bản nhưng trong lòng lại nghĩ đến việc này. Tên họ Cao là chủ thầu xây dựng trong huyện. Theo Vương Trạch Vinh biết thì người này đi lại rất gần Trương Thuận Tường. Công trình nhà ở cho giáo viên đang do hắn xây. 10 ngàn chỉ là một bộ phận nhỏ của công trình.
Tại sao phòng tài chính không trả tiền? trong lúc nhất thời Vương Trạch Vinh không nghĩ ra kết quả.
Nhưng Vương Trạch Vinh chỉ cần biết Trương Thuận Tường bị phòng tài chính chọc tức.
Bây giờ Trịnh Chí Minh và Trương Thuận Tường tổ chức cuộc họp bí thư, mục đích chính là không muốn đưa ra hội nghị thường ủy để bị phản đối. Bây giờ xảy ra chuyện này thì đây có lẽ là cơ hội phản kích của Vương Trạch Vinh.
Cần phải quan sát thêm đã.
Vương Trạch Vinh không còn tâm trạng mà xem văn bản nữa. Ham muốn quyền lực của Trịnh Chí Minh quá mạnh. Bây giờ thấy Vương Trạch Vinh nắm quyền ở Huyện ủy nên không còn cách dùng hội nghị thường ủy để đả kích đối thủ. Trịnh Chí Minh lại nghĩ ra hội nghị bí thư, xem ra cách này cũng không có tác dụng. lâu dài không triệu tập hội nghị thường ủy, Trịnh Chí Minh nhất định không thể nói gì được với cấp trên. Chỉ cần Vương Trạch Vinh kéo Trương Thuận Tường lại gần thì hội nghị bí thư đã chẳng còn tác dụng.
Tiếng điện thoại di động vang lên, Vương Trạch Vinh thấy số ở nhà liền lập tức nghe.
- Trạch Vinh, bao giờ thì con về nhà vậy. Lễ cưới của con và Hàm Yên về cơ bản đã bàn xong, nhưng mời bao người thì cần tính toán.
Vương Đại Hải vui vẻ nói. Con lão lấy vợ mà, đây là chuyện lớn đối với bố mẹ.
Vương Trạch Vinh quyết định mai sẽ về, đêm nay thì không được rồi. Hắn phải ăn cơm cùng lãnh đạo mấy phòng trên thành phố đến huyện Khai Hà.
Vương Trạch Vinh vừa bỏ điện thoại xuống thì phó trưởng phòng tài chính Lưu Đông Ba gọi tới.
- Phó chủ tịch Vương, vừa nãy phòng tài chính xảy ra chút chuyện.
Lưu Đông Ba rõ ràng không ngồi trong phòng làm việc mà gọi điện.
- Chuyện gì?
Vương Trạch Vinh hỏi. Sau khi đưa Lưu Đông Ba vào phòng tài chính, chuyện lớn nhỏ ở phòng tài chính thì Lưu Đông Ba đều kịp thời báo cáo với Vương Trạch Vinh.
- Phó chủ tịch Vương, hôm nay chủ tịch huyện đến phòng tài chính yêu cầu trưởng phòng Thiệu trả tiền hết cho Cao Sùng mInh. Kết quả trưởng phòng Thiệu xin chỉ thị Trịnh Chí Minh xong liền trả 10 ngàn. Điều này làm Trương Thuận Tường rất giận.
Vương Trạch Vinh thầm nghĩ Trịnh Chí Minh muốn kéo Trương Thuận Tường thì sao lại xảy ra chuyện này?
- Anh biết nguyên nhân cụ thể không?
Vương Trạch Vinh hỏi.
Lưu Đông Ba nói:
- Chuyện này tôi sớm có phát hiện và đang âm thầm quan sát. Từ tài khoản của phòng tài chính hiện nay thì thấy trước đây thường xuyên xuất hiện các khoản chuyển ra chuyển vào. Nhưng tài khoản đều do trưởng phòng Thiệu khống chế nên tôi không thể điều tra cẩn thận.
Vương Trạch Vinh không quá rõ ràng chuyện tài chính. Hắn chỉ biết một điểm đó là công trình kia do phòng tài chính giữ tiền, tất cả tài chính luân chuyển đều phải được Trịnh Chí Minh tán thành.
Chẳng lẽ Trịnh Chí Minh và Trương Thuận Tường có mâu thuẫn về lợi ích? Việc này chắc là không thể. Ở tình hình bình thường, Trương Thuận Tường đều nhường Trịnh Chí Minh một chút. Hắn đã nhịn lâu như vậy thì sẽ không tùy tiện chọc vào Trịnh Chí Minh.
- Biết rồi.
Vương Trạch Vinh nghe xong liền dập máy.
Vương Trạch Vinh ngồi xe đến công ty Thủy điện Số 4. Hôm nay hắn đã hẹn đến công ty này bàn chuyện hợp tác với Ủy ban huyện.
Ngô Đại Giang nói:
- Phó chủ tịch Vương, tôi nghe được một tin tức đó là em vợ của Trịnh Chí Minh – Hà Thiên Thủy hôm qua đã đánh nhau với một chủ thầu ở sơn trang Lâm Phúc. Chủ thầu Cao Sùng Minh kia đánh cho Hà Thiên Thủy gãy tay trái.
- Có việc này ư?
Vương Trạch Vinh khó hiểu hỏi:
- Cao Sùng Minh làm ăn ở huyện Khai Hà thì sao lại đánh em vợ của Bí thư Trịnh chứ?
Ngô Đại Giang nói:
- Việc này nghe nói là Cao Sùng Minh dẫn một con ả đến sơn trang chơi. Cũng không biết như thế nào mà con ả đó lại có quan hệ với Hà Thiên Thủy. Cao Sùng Minh là tên nóng tính, hắn uống vài chén thì thấy Hà Thiên Thủy đang nói cười với con ả mình mang tới nên rất giận. Hắn đánh con ả kia. Thấy con ả bị đánh, Hà Thiên Thủy khuyên vài câu càng làm Cao Sùng Minh giận. Cao Sùng Minh không dám làm gì Hà Thiên Thủy nên đánh cho con ả một trận. Hà Thiên Thủy không chịu được nên chạy lên ngăn lại. Cao Sùng Minh có lẽ là say rượu nên vung tay với lấy chai bia đập vào đầu Hà Thiên Thủy. Hà Thiên Thủy sao chịu để yên, hắn lấy một cái ghế đập Cao Sùng Minh. Hai người bắt đầu đánh nhau.
- Sao cậu lại biết rõ như vậy?
Vương Trạch Vinh khó hiểu hỏi vì sao Ngô Đại Giang lại nhạy bén với tin tức như thế.
- Ha ha, một thằng bạn của tôi vừa lúc ăn cơm ở đó nên thấy rõ ràng.
Bây giờ về cơ bản đã rõ. Bởi vì một con ả và Cao Sùng Minh say rượu nên đã đánh gãy tay em vợ Trịnh Chí Minh. Trịnh Chí Minh không phải muốn nhằm vào Trương Thuận Tường, mà là muốn nhằm vào Cao Sùng Minh.
Cao Sùng Minh dù sao cũng là người của Trương Thuận Tường. Chuyện xảy ra rồi, hắn nhất định sẽ đi tìm Trương Thuận Tường. Có lẽ Trương Thuận Tường thấy phải lập tức lấy hết tiền cho Cao Sùng Minh rồi làm công trình khác nên đến phòng tài chính.
Đương nhiên Vương Trạch Vinh biết đây chỉ là mình đoán mà thôi. Tình hình chính thức thì chắc chỉ có đám người trong cuộc mới biết được.
Chẳng qua việc này không phải chuyện xấu. Ít nhất giữa Trương Thuận Tường và Trịnh Chí Minh có ngăn cách. Là một chủ tịch huyện nếu ngay cả phòng tài chính cũng không chỉ huy được, Trương Thuận Tường quá mất mặt.
Hạ trưởng phòng tài chính là điều Trương Thuận Tường muốn nhất đúng không? Cả buổi chiều hôm đó Vương Trạch Vinh đều nghĩ về khả năng này. Hắn có nên dò xét Trương Thuận Tường một chút không. Nếu như Trương Thuận Tường muốn thì mình có thể làm cho người của Trương Thuận Tường lên giữ chức trưởng phòng tài chính.
Lãnh đạo công ty Thủy điện rất coi trọng việc Vương Trạch Vinh đến. bọn họ lấy máy ảnh, máy quay ra để ghi lại, giám đốc công ty càng sớm chờ ở cửa.
Vương Trạch Vinh đi theo giám đốc đến phòng họp của công ty. Đây đáng lẽ chỉ là việc nhỏ nhưng công ty lại làm rất nghiêm túc, giám đốc công ty nghiêm mặt báo cáo tình hình hoạt động của công ty.
Nghe xong báo cáo về tình hình công ty, Vương Trạch Vinh đánh giá rất cao những cống hiến của công ty với huyện Khai Hà, tỏ vẻ hai bên phải tăng cường hợp tác.
Giám đốc công ty là một người trẻ tuổi khoảng 30 tuổi – tên là Long Lâm Sơn. Sau khi báo cáo xong, Vương Trạch Vinh đến phòng làm việc của Long Lâm Sơn để bàn về mấy hạng mục hợp tác giữa huyện và công ty. Long Lâm Sơn tỏ vẻ sẽ tích cực phối hợp với chính quyền huyện, làm tốt các công tác của công ty để phù hợp với yêu cầu của huyện.
Long Lâm Sơn rõ ràng muốn tạo quan hệ với Vương Trạch Vinh. Mà Vương Trạch Vinh cũng có ấn tượng khá tốt với giám đốc này.
Long Lâm Sơn muốn mời Vương Trạch Vinh ở lại ăn cơm, nhưng Vương Trạch Vinh có lịch nên phải về huyện.
Vương Trạch Vinh mặc dù ngồi nghe báo cáo nhưng trong đầu hắn không ngừng nghĩ đến việc nếu mình giúp Trương Thuận Tường hạ Thiệu Quốc Chí. Chỉ cần làm Thiệu Quốc Chí mất chức thì liên minh giữa Trương Thuận Tường và Trịnh Chí Minh sẽ lỏng đi, đến lúc đó thêm vài cú đẩy là có thể phá vỡ liên minh của bọn họ.
Trương Thuận Tường rất thông minh, hắn sẽ mắc câu không? Chắc là không nhưng Vương Trạch Vinh vẫn muốn thử một chút.
Quan Khí
Đánh giá:
Truyện Quan Khí
Story
Chương 182: Trương Thuận Tường bất mãn với Trịnh Chí Minh
4.0/10 từ 2 lượt.