Quan Khí
Chương 1717
Vương Trạch Vinh sau khi từ Triều Tiên về Trung Quốc liền tổ chức hội nghị quân ủy do hắn chủ trì.
Hội nghị lần này Bí thư Trịnh không tới tham gia mà giao hết cho Vương Trạch Vinh phụ trách. Đến lúc này Vương Trạch Vinh cũng không hề khách khí mà toàn diện nhận công việc này.
Hội nghị lần này ngoài một số tướng lĩnh ra còn có vài nhân viên phụ trách Đài Loan.
Vương Trạch Vinh làm người chủ trì nên nghiêm túc ngồi đó nghe mọi người báo cáo tình hình.
Hắn nhìn quanh mọi người. Vương Trạch Vinh nghĩ đến lần này mình sang Triều Tiên rồi phát biểu nhiều điều, như vậy quốc tế có lẽ càng thêm xác định Trung Quốc sẽ tấn công Hàn Quốc.
Khi Vương Trạch Vinh sang Triều Tiên nên đã giao mọi việc chủ trì kế hoạch phương bắc cho Bành Bộ Thuân phụ trách. Đầu tiên do Bành Bộ Thuân báo cáo các công việc đã chuẩn bị.
Bành Bộ Thuân tuy có địa vị trong quân đội cao hơn Vương Trạch Vinh nhưng y bây giờ khá nghe lệnh của Vương Trạch Vinh.
Các sĩ quan đang ngồi ở đây có hơn phân nửa do Vương Trạch Vinh nắm giữ. Dù không phải lực lượng của hắn thì có mấy người Bí thư Trịnh đồng tình nên không ai có ý kiến phản đối cả.
Mấy người phụ trách mảng bên Đài Loan sau khi tham gia mới biết tại sao mình được tham gia hội nghị này.
Những người này tuy hiểu đối chút ở trên Quân ủy trung ương nhưng cũng không quá rõ. Thấy Vương Trạch Vinh ngồi giữa, các vị tướng và Phó chủ tịch ngồi báo cáo với hắn, việc này làm bọn họ rất giật mình. Vương Trạch Vinh này xem ra có lực lượng quá mạnh. Nhìn là biết hắn về cơ bản đã nắm giữ cả quân đội Trung Quốc.
Nghe xong Bành Bộ Thuân báo cáo, Vương Trạch Vinh bỏ bút ngẩng đầu lên nhìn quanh rồi trầm giọng nói:
- Hội nghị hôm nay quan trọng như thế nào thì không cần tôi nói. Đây là hội nghị có tính bí mật cực cao. Ai nếu lộ nội dung hội nghị sẽ bị kết tội phản quốc.
Vương Trạch Vinh nói xong lại một lần nhìn quanh mọi người.
Thấy ánh mắt đầy sát khí của hắn, mọi người đều giật mình.
Nói xong câu này, Vương Trạch Vinh dịu giọng đi đôi chút:
- Sau khi Phó chủ tịch Bành, Phó chủ tịch Thường chủ trì công việc khiến các công tác chuẩn bị đều đã xong. Có thể thống nhất tổ quốc hay không phải xem lần này. Có lẽ hành động này sẽ khiến Trung Quốc chúng ta gặp tình hình nghiêm trọng nhất từ khi lập nước đến nay nhưng vì tổ quốc chúng ta không được dao động.
Bành Bộ Thuân nghiêm túc nói:
- Đồng chí Vương Trạch Vinh là người chủ trì hành động lần này, dưới sự phối hợp của đồng chí Vương Trạch Vinh, các công việc của chúng ta đều đã hoàn thành khá tốt. Bên đông hải đã chuẩn bị xong, đây là việc rất lớn của Trung Quốc, cũng là một lần hành động thể hiện binh lựa của Trung Quốc đối với thế giới. Là người Trung Quốc, chúng ta phải thấy tự hào khi tham gia vào đây.
Dương Úy Lâm cũng có chút kích động nhìn Vương Trạch Vinh:
- Tất cả trang thiết bị bên pháo binh đã chuẩn bị đầy đủ. Chúng tôi tự tin có đủ lực lượng phá hủy tất cả binh lực của kẻ thù.
Vương Trạch Vinh nhìn Dương Úy Lâm và nói:
Dương Úy Lâm nghiêm túc nói:
- Xin Bí thư Vương yên tâm, pháo binh trải qua không ngừng tập luyện nên phương diện tác chiến của Trung Quốc chúng ta không thua bất cứ quốc gia nào.
Chiêm Lâm cũng nói:
- Không quân đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, lúc nào cũng có thể công kích.
Nghe từng tư lệnh tỏ thái độ cùng vài tư lệnh các quân khu, Vương Trạch Vinh khẽ gật đầu. Thông qua hành động lần này lực lượng của mình sẽ đan xen vào các lực lượng khác trong quân đội. Hắn tin sau lần dung hợp này khiến khả năng khống chế quân đội của mình sẽ tăng lên không ít.
- thưa các đồng chí, đây là thời khắc quan trọng trong vận mệnh của Trung Quốc chúng ta, tất cả hành động đều phải nghe theo chỉ huy của bộ tổng chỉ huy. Toàn bộ các hành động trên chiến trường tôi ủy thác do đồng chí Bành Bộ Thuân phụ trách. Tôi nhấn mạnh lại một điểm mọi hành động phải nghe theo chỉ huy, nếu ai có sơ sót, sai lầm thì phải chịu trách nhiệm.
Vương Trạch Vinh vừa nói vừa cố ý vận chuyển quan khí của mình. Uy áp cường đại của hắn bao phủ toàn bộ không gian phòng hội nghị.
Dưới uy áp của Vương Trạch Vinh, mỗi người đều lộ rõ vẻ kiên quyết, quyết tâm.
Ngay khi Vương Trạch Vinh tản ra uy áp, hắn đột nhiên phát hiện quan khí màu đỏ của mình sau khi gặp quan khí của mọi người liền dung hợp lại khiến cả không gian đầy ắp màu đỏ như máu.
Đương nhiên Vương Trạch Vinh cũng không quên quan sát quan khí của mọi người. Hắn muốn biết trong đó có ai là gián điệp hay không?
Sau khi tan họp, Vương Trạch Vinh lập tức đến văn phòng Bí thư Trịnh.
Thực ra Bí thư Trịnh mặc dù không tham gia hội nghị nhưng trong văn phòng của y vẫn thấy rõ tình hình hội nghị.
Thấy Vương Trạch Vinh tới, Bí thư Trịnh nói:
- Kết thúc hội nghị rồi sao?
Vương Trạch Vinh liền báo cáo qua tình hình hội nghị với Bí thư Trịnh.
Nghe xong Vương Trạch Vinh nói, Bí thư Trịnh nói:
- Nói thật từ khi Trung Quốc thành lập đến nay mới có mình cậu là tập hợp được toàn quân lại. Bắt đầu từ đời Lão bí thư đên snay mọi người đều có ý định đưa quân tới Đài Loan nhưng lại không thể thống nhất ra lệnh trong quân đội. Bây giờ có cậu khiến các tướng lĩnh tập trung lại. lần này Trung ương đã có quyết định nhất định phải giành thắng lợi.
Vương Trạch Vinh nói:
- Từ trước đến giờ công việc của chúng ta làm vẫn khá tốt, không ít chính khách của Đài Loan đã có ý quay về Trung Quốc. Tôi tin sau khi chúng ta nắm được Đài Loan thì tình hình của Đài Loan sẽ nhanh chóng ổn định lại.
Bí thư Trịnh gật đầu nói:
Vương Trạch Vinh đồng tình nói:
- Bí thư Trịnh nói rất đúng. Chúng tôi đã yêu cầu những đồng chí phụ trách việc bên Đài Loan, yêu cầu bọn họ tiếp xúc với những người kia. Chúng ta cần chính là Đài Loan phát triển phồn vinh.
Bí thư Trịnh sau khi nói chuyện này xong với Vương Trạch Vinh, y nói với Vương Trạch Vinh:
- Đây là hành động rất lớn, rát có thể quan hệ đến tiền đồ và vận mệnh của Trung Quốc. Nếu có chút sơ sót thì chúng ta sẽ thành tội nhân của cả Trung Quốc.
Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói với Bí thư Trịnh:
- Xin Bí thư Trịnh yên tâm, tất cả chuyện này sẽ do tôi phụ trách.
- Trạch Vinh, việc này không phải việc riêng của cậu mà là quyết định của Trung ương. Cậu phải biết rằng có rất nhiều đồng chí thế hệ trước đang nhìn chúng ta. Vì thế không làm thì thôi, đã làm phải thành công. Có vấn đề sẽ do tôi phụ trách.
Bí thư Trịnh cũng thể hiện ra khí phách của một Tổng bí thư.
Vương Trạch Vinh bắt chặt tay Bí thư Trịnh:
- Xin mời Bí thư Trịnh ở Trung ương chỉ huy, chuyện công kích cứ giao cho tôi.
Hai người một lần nữa nắm chặt tay
Quan Khí
Hội nghị lần này Bí thư Trịnh không tới tham gia mà giao hết cho Vương Trạch Vinh phụ trách. Đến lúc này Vương Trạch Vinh cũng không hề khách khí mà toàn diện nhận công việc này.
Hội nghị lần này ngoài một số tướng lĩnh ra còn có vài nhân viên phụ trách Đài Loan.
Vương Trạch Vinh làm người chủ trì nên nghiêm túc ngồi đó nghe mọi người báo cáo tình hình.
Hắn nhìn quanh mọi người. Vương Trạch Vinh nghĩ đến lần này mình sang Triều Tiên rồi phát biểu nhiều điều, như vậy quốc tế có lẽ càng thêm xác định Trung Quốc sẽ tấn công Hàn Quốc.
Khi Vương Trạch Vinh sang Triều Tiên nên đã giao mọi việc chủ trì kế hoạch phương bắc cho Bành Bộ Thuân phụ trách. Đầu tiên do Bành Bộ Thuân báo cáo các công việc đã chuẩn bị.
Bành Bộ Thuân tuy có địa vị trong quân đội cao hơn Vương Trạch Vinh nhưng y bây giờ khá nghe lệnh của Vương Trạch Vinh.
Các sĩ quan đang ngồi ở đây có hơn phân nửa do Vương Trạch Vinh nắm giữ. Dù không phải lực lượng của hắn thì có mấy người Bí thư Trịnh đồng tình nên không ai có ý kiến phản đối cả.
Mấy người phụ trách mảng bên Đài Loan sau khi tham gia mới biết tại sao mình được tham gia hội nghị này.
Những người này tuy hiểu đối chút ở trên Quân ủy trung ương nhưng cũng không quá rõ. Thấy Vương Trạch Vinh ngồi giữa, các vị tướng và Phó chủ tịch ngồi báo cáo với hắn, việc này làm bọn họ rất giật mình. Vương Trạch Vinh này xem ra có lực lượng quá mạnh. Nhìn là biết hắn về cơ bản đã nắm giữ cả quân đội Trung Quốc.
Nghe xong Bành Bộ Thuân báo cáo, Vương Trạch Vinh bỏ bút ngẩng đầu lên nhìn quanh rồi trầm giọng nói:
- Hội nghị hôm nay quan trọng như thế nào thì không cần tôi nói. Đây là hội nghị có tính bí mật cực cao. Ai nếu lộ nội dung hội nghị sẽ bị kết tội phản quốc.
Vương Trạch Vinh nói xong lại một lần nhìn quanh mọi người.
Thấy ánh mắt đầy sát khí của hắn, mọi người đều giật mình.
Nói xong câu này, Vương Trạch Vinh dịu giọng đi đôi chút:
- Sau khi Phó chủ tịch Bành, Phó chủ tịch Thường chủ trì công việc khiến các công tác chuẩn bị đều đã xong. Có thể thống nhất tổ quốc hay không phải xem lần này. Có lẽ hành động này sẽ khiến Trung Quốc chúng ta gặp tình hình nghiêm trọng nhất từ khi lập nước đến nay nhưng vì tổ quốc chúng ta không được dao động.
Bành Bộ Thuân nghiêm túc nói:
- Đồng chí Vương Trạch Vinh là người chủ trì hành động lần này, dưới sự phối hợp của đồng chí Vương Trạch Vinh, các công việc của chúng ta đều đã hoàn thành khá tốt. Bên đông hải đã chuẩn bị xong, đây là việc rất lớn của Trung Quốc, cũng là một lần hành động thể hiện binh lựa của Trung Quốc đối với thế giới. Là người Trung Quốc, chúng ta phải thấy tự hào khi tham gia vào đây.
Dương Úy Lâm cũng có chút kích động nhìn Vương Trạch Vinh:
- Tất cả trang thiết bị bên pháo binh đã chuẩn bị đầy đủ. Chúng tôi tự tin có đủ lực lượng phá hủy tất cả binh lực của kẻ thù.
Vương Trạch Vinh nhìn Dương Úy Lâm và nói:
Dương Úy Lâm nghiêm túc nói:
- Xin Bí thư Vương yên tâm, pháo binh trải qua không ngừng tập luyện nên phương diện tác chiến của Trung Quốc chúng ta không thua bất cứ quốc gia nào.
Chiêm Lâm cũng nói:
- Không quân đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, lúc nào cũng có thể công kích.
Nghe từng tư lệnh tỏ thái độ cùng vài tư lệnh các quân khu, Vương Trạch Vinh khẽ gật đầu. Thông qua hành động lần này lực lượng của mình sẽ đan xen vào các lực lượng khác trong quân đội. Hắn tin sau lần dung hợp này khiến khả năng khống chế quân đội của mình sẽ tăng lên không ít.
- thưa các đồng chí, đây là thời khắc quan trọng trong vận mệnh của Trung Quốc chúng ta, tất cả hành động đều phải nghe theo chỉ huy của bộ tổng chỉ huy. Toàn bộ các hành động trên chiến trường tôi ủy thác do đồng chí Bành Bộ Thuân phụ trách. Tôi nhấn mạnh lại một điểm mọi hành động phải nghe theo chỉ huy, nếu ai có sơ sót, sai lầm thì phải chịu trách nhiệm.
Vương Trạch Vinh vừa nói vừa cố ý vận chuyển quan khí của mình. Uy áp cường đại của hắn bao phủ toàn bộ không gian phòng hội nghị.
Dưới uy áp của Vương Trạch Vinh, mỗi người đều lộ rõ vẻ kiên quyết, quyết tâm.
Ngay khi Vương Trạch Vinh tản ra uy áp, hắn đột nhiên phát hiện quan khí màu đỏ của mình sau khi gặp quan khí của mọi người liền dung hợp lại khiến cả không gian đầy ắp màu đỏ như máu.
Đương nhiên Vương Trạch Vinh cũng không quên quan sát quan khí của mọi người. Hắn muốn biết trong đó có ai là gián điệp hay không?
Sau khi tan họp, Vương Trạch Vinh lập tức đến văn phòng Bí thư Trịnh.
Thực ra Bí thư Trịnh mặc dù không tham gia hội nghị nhưng trong văn phòng của y vẫn thấy rõ tình hình hội nghị.
Thấy Vương Trạch Vinh tới, Bí thư Trịnh nói:
- Kết thúc hội nghị rồi sao?
Vương Trạch Vinh liền báo cáo qua tình hình hội nghị với Bí thư Trịnh.
Nghe xong Vương Trạch Vinh nói, Bí thư Trịnh nói:
- Nói thật từ khi Trung Quốc thành lập đến nay mới có mình cậu là tập hợp được toàn quân lại. Bắt đầu từ đời Lão bí thư đên snay mọi người đều có ý định đưa quân tới Đài Loan nhưng lại không thể thống nhất ra lệnh trong quân đội. Bây giờ có cậu khiến các tướng lĩnh tập trung lại. lần này Trung ương đã có quyết định nhất định phải giành thắng lợi.
Vương Trạch Vinh nói:
- Từ trước đến giờ công việc của chúng ta làm vẫn khá tốt, không ít chính khách của Đài Loan đã có ý quay về Trung Quốc. Tôi tin sau khi chúng ta nắm được Đài Loan thì tình hình của Đài Loan sẽ nhanh chóng ổn định lại.
Bí thư Trịnh gật đầu nói:
Vương Trạch Vinh đồng tình nói:
- Bí thư Trịnh nói rất đúng. Chúng tôi đã yêu cầu những đồng chí phụ trách việc bên Đài Loan, yêu cầu bọn họ tiếp xúc với những người kia. Chúng ta cần chính là Đài Loan phát triển phồn vinh.
Bí thư Trịnh sau khi nói chuyện này xong với Vương Trạch Vinh, y nói với Vương Trạch Vinh:
- Đây là hành động rất lớn, rát có thể quan hệ đến tiền đồ và vận mệnh của Trung Quốc. Nếu có chút sơ sót thì chúng ta sẽ thành tội nhân của cả Trung Quốc.
Vương Trạch Vinh nghiêm túc nói với Bí thư Trịnh:
- Xin Bí thư Trịnh yên tâm, tất cả chuyện này sẽ do tôi phụ trách.
- Trạch Vinh, việc này không phải việc riêng của cậu mà là quyết định của Trung ương. Cậu phải biết rằng có rất nhiều đồng chí thế hệ trước đang nhìn chúng ta. Vì thế không làm thì thôi, đã làm phải thành công. Có vấn đề sẽ do tôi phụ trách.
Bí thư Trịnh cũng thể hiện ra khí phách của một Tổng bí thư.
Vương Trạch Vinh bắt chặt tay Bí thư Trịnh:
- Xin mời Bí thư Trịnh ở Trung ương chỉ huy, chuyện công kích cứ giao cho tôi.
Hai người một lần nữa nắm chặt tay
Quan Khí
Đánh giá:
Truyện Quan Khí
Story
Chương 1717
4.0/10 từ 2 lượt.