Quan Khí
Chương 1234: Đến cửa nhờ
Vương Trạch Vinh đập bàn trong hội nghị, hơn nữa chỉ trích rất nặng khiến mọi người thấy quan hệ giữa Chu Kiến Minh và Vương Trạch Vinh có vấn đề.
Chuyện hôm nay làm mọi người có chút kinh ngạc, ai cũng biết rõ tình hình của Chu Kiến Minh. Đúng là bởi vì biết nên trong công tác mọi người vẫn nể mặt Chu Kiến Minh một chút.
Đối với Chu Kiến Minh thì bây giờ đi lại rất gần Vương Trạch Vinh, lại có gia tộc trên Bắc Kinh, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì Chu Kiến Minh tiến thêm bước nữa là chắc chắn. Đối với người có xu thế tiến lên thì có ai lại không nể mặt.
Bởi vì thế nên ở Nam Điền này chỉ mình Vương Trạch Vinh là trấn áp được Chu Kiến Minh, người khác không thể làm gì y.
Chuyện vốn không có gì nhưng vì cái đập bàn của Vương Trạch Vinh mà xảy ra chuyện. Các Thường vụ tỉnh ủy trong lúc nhất thời không kịp quen, mọi người ngồi đó nhìn Vương Trạch Vinh, lại nhìn Chu Kiến Minh, không ai biết nói gì cho tốt. Ngay cả người Vương Hệ cũng có chút ngạc nhiên. Chu Kiến Minh này vẫn là thân tín của Vương Trạch Vinh, sao Vương Trạch Vinh lại như vậy?
Vương Trạch Vinh lúc này trầm giọng nói:
- Các đồng chí Ủy ban kỷ luật vất vả một chút. Đối với tài liệu tố cáo đồng chí Chu Kiến Minh, Ủy ban kỷ luật cứ làm theo trình tự, dù có vấn đề hay không cũng phải diều tra rõ ràng. Nếu không có chuyện đương nhiên là tốt, đây là đồng chí của chúng ta chống được thửa thách.
Vương Trạch Vinh đã tỏ thái độ là tra xét rõ ràng.
Vương Trạch Vinh nhìn mọi người một vòng rồi lớn tiếng nói:
- Ở Nam Điền chúng ta phải có thái độ rõ ràng, quyết không cho kẻ hủ bại ở đây. Các đồng chí, Nam Điền đang trong thời kỳ phát triển, đúng là vì như vậy nên chúng ta càng phải yêu cầu mình thật cao. Chúng ta không thể để dân chúng chỉ chỏ sau lưng mình.
Sau khi hội nghị kết thúc, thái độ của các thường vụ dần thay đổi. Một số người vốn thân với Chu Kiến Minh thì bây giờ lại cố gắng tránh xa y. Mọi người biết cục diện Nam Điền đang dần thay đổi. Có một điều rõ ràng là Vương Trạch Vinh không tin Chu Kiến Minh nữa, từ tình hình hội nghị có thể thấy Vương Trạch Vinh xử lý Chu Kiến Minh là sớm muộn.
Chu Kiến Minh hôm nay cố ý nói như vậy là xem quyết tâm động mình của Vương Trạch Vinh, kết quả đã có nhưng lại làm y thấy mình rơi xuống vực. Vương Trạch Vinh không ngờ vỗ bàn, đây là việc chưa từng có. Theo Chu Kiến Minh hiểu về Vương Trạch Vinh, Vương Trạch Vinh dù ở đâu cũng rất nhẹ nhàng, là kẻ không bao giờ giận. Bây giờ thì khác, đã đập bàn trong hội nghị.
Bây giờ đối với Chu Kiến Minh mà nói thì quan trọng nhất là nguy cơ Chu gia gặp phải. Nếu không thể hóa giải cơn giận của Vương Trạch Vinh thì hắn tin Chu gia rất nhanh sẽ gặp nguy hiểm mang tính hủy diện.
Bây giờ đã biết ý của Vương Trạch Vinh, đúng là bởi vì rõ ràng ý của Vương Trạch Vinh nên Chu gia mới càng lo lắng.
Mấy hôm nay Chu Kiến Minh cũng biết bố mình đang hoạt động trên Bắc Kinh. Mục đích là hóa giải việc này, không biết tình hình như thế nào.
Chu Kiến Minh ngồi trong văn phòng và gọi điện cho ông bố.
Trong điện thoại có thể nghe thấy giọng của Chu Đào trở nên uể oải. Hôm đó lúc nói chuyện với Uông Nhật Thần làm y rất lo lắng. Uông Nhật Thần là người như thế nào thì Chu Đào hiểu rõ. Đó là người không chấp nhận hạt cát trong mắt, nếu ông ta mà tỏ thái độ tức là đã hạ quyết tâm.
Chu Đào hỏi:
- Tình hình thế nào?
Chu Kiến Minh liền nói tình hình hội nghị với Chu Đào.
Nghe Chu Kiến Minh nói, Chu Đào một lúc sau mới nói.
- Kiến Minh, không ngờ chuyện lại thành như vậy. Hai hôm nay bố đang cố gắng nhưng vấn đề rất nghiêm trọng, từ đủ dấu hiệu có thể thấy một lực lượng rất mạnh đang nhằm vào Chu gia.
Chu Kiến Minh càng hiểu thêm tình huống mà Chu gia gặp phải.
Người Chu gia mấy hôm nay cũng thấy được biến hoá, rất hối hận vì việc mình dễ dàng đi động đến Vương Trạch Vinh, thật không ngờ chuyện lại phát triển thành như vậy.
Chu Đào nói ra như vậy thì nói rõ Chu gia đã rất khó khăn ở Bắc Kinh. Qua đó có thể tưởng tượng nguy cơ của Chu gia lớn đến như thế nào.
- Không có biện pháp giải quyết sao bố?
Chu Kiến Minh hỏi.
- Biện pháp duy nhất chính là Vương Trạch Vinh.
Đây là suy nghĩ của Chu Đào. Trong một loạt hành vi này thì trung tâm đều là Vương Trạch Vinh, mấy nhà đều vây quanh Vương Trạch Vinh. Nếu Vương Trạch Vinh bỏ qua thì Chu gia sẽ thoát thân.
- Con hiểu.
Chu Kiến Minh biết ý ông bố, đó là muốn mình đi xin Vương Trạch Vinh tha thứ, đây không phải vấn đề mặt mũi nữa mà quan hệ đến tồn vong của Chu gia.
Vương Trạch Vinh đập bàn là tỏ thái độ muốn động Chu Kiến Minh. Hắn cũng muốn xem tình hình của mọi người. Chu Kiến Minh vẫn đứng về phía mình, cũng có thế lực lớn ở Nam Điền và Xuân Thành, làm như vậy cũng là cho mọi người cơ hội tự hỏi.
Vương Trạch Vinh hôm nay vừa về văn phòng thì Điền Kim Bình đã đi tới.
Hôm nay Điền Kim Bình cũng rất tức giận, thái độ của Chu Kiến Minh làm y cảm thấy mất hứng. Mọi người đều là Thường vụ tỉnh ủy, Chu Kiến Minh từ trước đến giờ vẫn ỷ thế mà không coi Điền Kim Bình vào đâu. Bây giờ Vương Trạch Vinh muốn ra tay mà Chu Kiến Minh còn dám nhằm vào mình.
- Lão Điền, tiến triển thế nào?
Vương Trạch Vinh trực tiếp hỏi.
- Bí thư Vương, sau khi chúng tôi xác minh tài liệu thì vấn đề của Chu Kiến Minh rất lớn. Có không ít hạng mục ở Xuân Thành đều do Chu Kiến Minh hoạt động, Chu Kiến Tinh là người được lợi, tình hình giao dịch quyền tiền quá rõ. Ngoài ra trong tài liệu cũng có vài vấn đề.
- Anh xác nhận tài liệu là thật?
Điền Kim Bình nói:
- Tài liệu không vấn đề gì.
- Rất tốt, nên làm như thế nào thì tôi không nhúng tay. Đây là việc lớn, anh nên báo cáo với Ủy ban kỷ luật Trung ương.
Điền Kim Bình bây giờ biết nên làm như thế nào, chuyện chỉ cần Vương Trạch Vinh đồng ý là dễ làm.
Sau khi Điền Kim Bình đi, Trưởng ban thư ký Ninh An Quý đi tới.
- Bí thư Vương, Chu Kiến Minh thật sự có vấn đề?
Ninh An Quý hôm nay thấy tình hình hội nghị thì có chút khó hiểu. Mặc dù đã nhìn ra ý của Vương Trạch Vinh nhưng vẫn không nhịn được mà phải đi lên hỏi.
Vương Trạch Vinh cũng biết người Vương Hệ cũng có suy nghĩ ở việc này, chẳng qua việc này không tiện nói rõ:
- Lão Ninh, có một số đồng chí trong chúng ta quá mưu mô, âm thầm gây chuyện. Anh đừng để bị ảnh hưởng.
Ninh An Quý gật đầu và ít nhiều nghe ra, đây là Chu Kiến Minh làm việc gì đó rất quá đáng ở sau lưng.
Hiểu rõ tình hình làm Ninh An Quý an tâm, xem ra đây là Chu Kiến Minh tự chuốc họa.
Trong vòng một ngày chuyện Vương Trạch Vinh đập bàn mắng Chu Kiến Minh đã truyền ra, đây là việc lớn. Chấn động lớn nhất là Thị ủy Xuân Thành. Chu Kiến Minh vốn khống chế hoàn toàn Xuân Thành thì trong nháy mắt đã dao động, một loạt người thấy hy vọng. Nếu Vương Trạch Vinh thực sự động Chu Kiến Minh, vậy Thị ủy Xuân Thành sẽ động. Mọi người liền nhìn về đông đảo vị trí, Chu Kiến Minh ngã thì sẽ không phải một hai vị trí.
Đương nhiên cán bộ Chu hệ là lo nhất. Từ trước đến giờ bọn họ vẫn vui mừng vì mình coi như người Vương Hệ, nhưng không ngờ lại thành như vậy. Chu hệ đã bị đẩy ra khỏi Vương Hệ.
Vương Trạch Vinh về nhà rồi cầm chén trà mà Long Hương Băng đưa cho, Vương Trạch Vinh nói:
- Nếu em không quen làm việc nhà thì đến chỗ Tiểu Giang giúp cô ấy.
Long Hương Băng đẹp như vậy mà chỉ chăm chăm làm việc nhà, Vương Trạch Vinh đúng là không đành.
Long Hương Băng cười nói:
- Thực ra em không thích kinh doanh, em thích cuộc sống nhẹ nhàng như thế này. Em rất thỏa mãn cuộc sống bây giờ, anh đừng lo nhiều quá.
- Em cũng nên ra ngoài tham gia hoạt động gì đó cho vui.
Lúc này chuông cửa vang lên.
Long Hương Băng vội vàng ra mở.
Vương Trạch Vinh ngồi đó thấy Chu Kiến Minh đang có chút lo lắng đi vào.
Thấy là Chu Kiến Minh, Vương Trạch Vinh nhíu mày. Chu Kiến Minh bây giờ đến nhà thì mục đích không cần nghĩ cũng biết.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Lão Chu đến à, ngồi đi.
- Bí thư Vương, không làm phiền ngài chứ?
Chu Kiến Minh cố lấy hết dũng cảm mà tới. Y hiểu rõ tình hình bây giờ, nếu không được Vương Trạch Vinh bỏ qua thì Chu gia sẽ xong.
Long Hương Băng thấy Chu Kiến Minh thường xuyên đến nhà chơi liền vội vàng đi rót trà.
Chu Kiến Minh trước chỉ biết Vương Trạch Vinh có bảo mẫu rất đẹp nhưng không quá để ý. Bây giờ y coi như biết Long Hương Băng có thể là tình nhân của Vương Trạch Vinh liền tỏ vẻ khách khí, dùng hai tay cầm chén trà:
- Cảm ơn chị.
Long Hương Băng có chút khó hiểu, trước kia khi cô rót trà cho Chu Kiến Minh thì người này chỉ lạnh nhạt đặt lên bàn, vậy mà hôm nay.
Quan Khí
Chuyện hôm nay làm mọi người có chút kinh ngạc, ai cũng biết rõ tình hình của Chu Kiến Minh. Đúng là bởi vì biết nên trong công tác mọi người vẫn nể mặt Chu Kiến Minh một chút.
Đối với Chu Kiến Minh thì bây giờ đi lại rất gần Vương Trạch Vinh, lại có gia tộc trên Bắc Kinh, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì Chu Kiến Minh tiến thêm bước nữa là chắc chắn. Đối với người có xu thế tiến lên thì có ai lại không nể mặt.
Bởi vì thế nên ở Nam Điền này chỉ mình Vương Trạch Vinh là trấn áp được Chu Kiến Minh, người khác không thể làm gì y.
Chuyện vốn không có gì nhưng vì cái đập bàn của Vương Trạch Vinh mà xảy ra chuyện. Các Thường vụ tỉnh ủy trong lúc nhất thời không kịp quen, mọi người ngồi đó nhìn Vương Trạch Vinh, lại nhìn Chu Kiến Minh, không ai biết nói gì cho tốt. Ngay cả người Vương Hệ cũng có chút ngạc nhiên. Chu Kiến Minh này vẫn là thân tín của Vương Trạch Vinh, sao Vương Trạch Vinh lại như vậy?
Vương Trạch Vinh lúc này trầm giọng nói:
- Các đồng chí Ủy ban kỷ luật vất vả một chút. Đối với tài liệu tố cáo đồng chí Chu Kiến Minh, Ủy ban kỷ luật cứ làm theo trình tự, dù có vấn đề hay không cũng phải diều tra rõ ràng. Nếu không có chuyện đương nhiên là tốt, đây là đồng chí của chúng ta chống được thửa thách.
Vương Trạch Vinh đã tỏ thái độ là tra xét rõ ràng.
Vương Trạch Vinh nhìn mọi người một vòng rồi lớn tiếng nói:
- Ở Nam Điền chúng ta phải có thái độ rõ ràng, quyết không cho kẻ hủ bại ở đây. Các đồng chí, Nam Điền đang trong thời kỳ phát triển, đúng là vì như vậy nên chúng ta càng phải yêu cầu mình thật cao. Chúng ta không thể để dân chúng chỉ chỏ sau lưng mình.
Sau khi hội nghị kết thúc, thái độ của các thường vụ dần thay đổi. Một số người vốn thân với Chu Kiến Minh thì bây giờ lại cố gắng tránh xa y. Mọi người biết cục diện Nam Điền đang dần thay đổi. Có một điều rõ ràng là Vương Trạch Vinh không tin Chu Kiến Minh nữa, từ tình hình hội nghị có thể thấy Vương Trạch Vinh xử lý Chu Kiến Minh là sớm muộn.
Chu Kiến Minh hôm nay cố ý nói như vậy là xem quyết tâm động mình của Vương Trạch Vinh, kết quả đã có nhưng lại làm y thấy mình rơi xuống vực. Vương Trạch Vinh không ngờ vỗ bàn, đây là việc chưa từng có. Theo Chu Kiến Minh hiểu về Vương Trạch Vinh, Vương Trạch Vinh dù ở đâu cũng rất nhẹ nhàng, là kẻ không bao giờ giận. Bây giờ thì khác, đã đập bàn trong hội nghị.
Bây giờ đối với Chu Kiến Minh mà nói thì quan trọng nhất là nguy cơ Chu gia gặp phải. Nếu không thể hóa giải cơn giận của Vương Trạch Vinh thì hắn tin Chu gia rất nhanh sẽ gặp nguy hiểm mang tính hủy diện.
Bây giờ đã biết ý của Vương Trạch Vinh, đúng là bởi vì rõ ràng ý của Vương Trạch Vinh nên Chu gia mới càng lo lắng.
Mấy hôm nay Chu Kiến Minh cũng biết bố mình đang hoạt động trên Bắc Kinh. Mục đích là hóa giải việc này, không biết tình hình như thế nào.
Chu Kiến Minh ngồi trong văn phòng và gọi điện cho ông bố.
Trong điện thoại có thể nghe thấy giọng của Chu Đào trở nên uể oải. Hôm đó lúc nói chuyện với Uông Nhật Thần làm y rất lo lắng. Uông Nhật Thần là người như thế nào thì Chu Đào hiểu rõ. Đó là người không chấp nhận hạt cát trong mắt, nếu ông ta mà tỏ thái độ tức là đã hạ quyết tâm.
Chu Đào hỏi:
- Tình hình thế nào?
Chu Kiến Minh liền nói tình hình hội nghị với Chu Đào.
Nghe Chu Kiến Minh nói, Chu Đào một lúc sau mới nói.
- Kiến Minh, không ngờ chuyện lại thành như vậy. Hai hôm nay bố đang cố gắng nhưng vấn đề rất nghiêm trọng, từ đủ dấu hiệu có thể thấy một lực lượng rất mạnh đang nhằm vào Chu gia.
Chu Kiến Minh càng hiểu thêm tình huống mà Chu gia gặp phải.
Người Chu gia mấy hôm nay cũng thấy được biến hoá, rất hối hận vì việc mình dễ dàng đi động đến Vương Trạch Vinh, thật không ngờ chuyện lại phát triển thành như vậy.
Chu Đào nói ra như vậy thì nói rõ Chu gia đã rất khó khăn ở Bắc Kinh. Qua đó có thể tưởng tượng nguy cơ của Chu gia lớn đến như thế nào.
- Không có biện pháp giải quyết sao bố?
Chu Kiến Minh hỏi.
- Biện pháp duy nhất chính là Vương Trạch Vinh.
Đây là suy nghĩ của Chu Đào. Trong một loạt hành vi này thì trung tâm đều là Vương Trạch Vinh, mấy nhà đều vây quanh Vương Trạch Vinh. Nếu Vương Trạch Vinh bỏ qua thì Chu gia sẽ thoát thân.
- Con hiểu.
Chu Kiến Minh biết ý ông bố, đó là muốn mình đi xin Vương Trạch Vinh tha thứ, đây không phải vấn đề mặt mũi nữa mà quan hệ đến tồn vong của Chu gia.
Vương Trạch Vinh đập bàn là tỏ thái độ muốn động Chu Kiến Minh. Hắn cũng muốn xem tình hình của mọi người. Chu Kiến Minh vẫn đứng về phía mình, cũng có thế lực lớn ở Nam Điền và Xuân Thành, làm như vậy cũng là cho mọi người cơ hội tự hỏi.
Vương Trạch Vinh hôm nay vừa về văn phòng thì Điền Kim Bình đã đi tới.
Hôm nay Điền Kim Bình cũng rất tức giận, thái độ của Chu Kiến Minh làm y cảm thấy mất hứng. Mọi người đều là Thường vụ tỉnh ủy, Chu Kiến Minh từ trước đến giờ vẫn ỷ thế mà không coi Điền Kim Bình vào đâu. Bây giờ Vương Trạch Vinh muốn ra tay mà Chu Kiến Minh còn dám nhằm vào mình.
- Lão Điền, tiến triển thế nào?
Vương Trạch Vinh trực tiếp hỏi.
- Bí thư Vương, sau khi chúng tôi xác minh tài liệu thì vấn đề của Chu Kiến Minh rất lớn. Có không ít hạng mục ở Xuân Thành đều do Chu Kiến Minh hoạt động, Chu Kiến Tinh là người được lợi, tình hình giao dịch quyền tiền quá rõ. Ngoài ra trong tài liệu cũng có vài vấn đề.
- Anh xác nhận tài liệu là thật?
Điền Kim Bình nói:
- Tài liệu không vấn đề gì.
- Rất tốt, nên làm như thế nào thì tôi không nhúng tay. Đây là việc lớn, anh nên báo cáo với Ủy ban kỷ luật Trung ương.
Điền Kim Bình bây giờ biết nên làm như thế nào, chuyện chỉ cần Vương Trạch Vinh đồng ý là dễ làm.
Sau khi Điền Kim Bình đi, Trưởng ban thư ký Ninh An Quý đi tới.
- Bí thư Vương, Chu Kiến Minh thật sự có vấn đề?
Ninh An Quý hôm nay thấy tình hình hội nghị thì có chút khó hiểu. Mặc dù đã nhìn ra ý của Vương Trạch Vinh nhưng vẫn không nhịn được mà phải đi lên hỏi.
Vương Trạch Vinh cũng biết người Vương Hệ cũng có suy nghĩ ở việc này, chẳng qua việc này không tiện nói rõ:
- Lão Ninh, có một số đồng chí trong chúng ta quá mưu mô, âm thầm gây chuyện. Anh đừng để bị ảnh hưởng.
Ninh An Quý gật đầu và ít nhiều nghe ra, đây là Chu Kiến Minh làm việc gì đó rất quá đáng ở sau lưng.
Hiểu rõ tình hình làm Ninh An Quý an tâm, xem ra đây là Chu Kiến Minh tự chuốc họa.
Trong vòng một ngày chuyện Vương Trạch Vinh đập bàn mắng Chu Kiến Minh đã truyền ra, đây là việc lớn. Chấn động lớn nhất là Thị ủy Xuân Thành. Chu Kiến Minh vốn khống chế hoàn toàn Xuân Thành thì trong nháy mắt đã dao động, một loạt người thấy hy vọng. Nếu Vương Trạch Vinh thực sự động Chu Kiến Minh, vậy Thị ủy Xuân Thành sẽ động. Mọi người liền nhìn về đông đảo vị trí, Chu Kiến Minh ngã thì sẽ không phải một hai vị trí.
Đương nhiên cán bộ Chu hệ là lo nhất. Từ trước đến giờ bọn họ vẫn vui mừng vì mình coi như người Vương Hệ, nhưng không ngờ lại thành như vậy. Chu hệ đã bị đẩy ra khỏi Vương Hệ.
Vương Trạch Vinh về nhà rồi cầm chén trà mà Long Hương Băng đưa cho, Vương Trạch Vinh nói:
- Nếu em không quen làm việc nhà thì đến chỗ Tiểu Giang giúp cô ấy.
Long Hương Băng đẹp như vậy mà chỉ chăm chăm làm việc nhà, Vương Trạch Vinh đúng là không đành.
Long Hương Băng cười nói:
- Thực ra em không thích kinh doanh, em thích cuộc sống nhẹ nhàng như thế này. Em rất thỏa mãn cuộc sống bây giờ, anh đừng lo nhiều quá.
- Em cũng nên ra ngoài tham gia hoạt động gì đó cho vui.
Lúc này chuông cửa vang lên.
Long Hương Băng vội vàng ra mở.
Vương Trạch Vinh ngồi đó thấy Chu Kiến Minh đang có chút lo lắng đi vào.
Thấy là Chu Kiến Minh, Vương Trạch Vinh nhíu mày. Chu Kiến Minh bây giờ đến nhà thì mục đích không cần nghĩ cũng biết.
Vương Trạch Vinh cười nói:
- Lão Chu đến à, ngồi đi.
- Bí thư Vương, không làm phiền ngài chứ?
Chu Kiến Minh cố lấy hết dũng cảm mà tới. Y hiểu rõ tình hình bây giờ, nếu không được Vương Trạch Vinh bỏ qua thì Chu gia sẽ xong.
Long Hương Băng thấy Chu Kiến Minh thường xuyên đến nhà chơi liền vội vàng đi rót trà.
Chu Kiến Minh trước chỉ biết Vương Trạch Vinh có bảo mẫu rất đẹp nhưng không quá để ý. Bây giờ y coi như biết Long Hương Băng có thể là tình nhân của Vương Trạch Vinh liền tỏ vẻ khách khí, dùng hai tay cầm chén trà:
- Cảm ơn chị.
Long Hương Băng có chút khó hiểu, trước kia khi cô rót trà cho Chu Kiến Minh thì người này chỉ lạnh nhạt đặt lên bàn, vậy mà hôm nay.
Quan Khí
Đánh giá:
Truyện Quan Khí
Story
Chương 1234: Đến cửa nhờ
4.0/10 từ 2 lượt.