Quân Hôn Mười Năm Không Viên Phòng, Trùng Sinh Tái Giá Với Thủ Trưởng

Chương 97: Cô ấy luôn biết cảm thông, sao có thể hại Dương Uyển Như chứ

79@-

Giống như chính cô từng nói với Dương Uyển Như vậy.


Sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày, cô nhất định khiến Bạch Quân Dịch hoàn toàn đoạn tuyệt với Dương Uyển Như.


Lần này không được thì lần sau.


Cô có vô số cơ hội, cả nghìn lần cũng được.


Dù sao thì cô mới là vợ danh chính ngôn thuận của Bạch Quân Dịch, hai người đã có giấy đăng ký kết hôn, trong quân đội cũng đã có hồ sơ lưu lại!


Dương Uyển Như thì tính là cái thá gì!


Trong lúc tự an ủi bản thân, t* c*ng của Tô Tiểu Tiểu cuối cùng cũng mở được tám phân, bác sĩ kiểm tra xong liền đưa cô vào phòng sinh.


Tô Niệm Niệm và Tô Kiến Quốc vừa ăn cơm xong, người được đưa vào phòng sinh chưa bao lâu thì hai người cũng tới.


“Thế nào rồi?”


Tô Kiến Quốc hỏi một tiếng, Bạch Quân Dịch quay đầu lại, ánh mắt nhàn nhạt lướt qua người Tô Niệm Niệm rồi thu lại.


Vương Tú Liên siết chặt hai tay, vừa căng thẳng vừa đáp câu hỏi của Tô Kiến Quốc:


“Vẫn còn đang sinh, chưa biết tình hình thế nào!”


“Trong nhà vẫn đang hầm canh gà phải không?”


Tô Kiến Quốc gật đầu, lúc này Vương Tú Liên mới yên tâm, hoàn toàn không thèm liếc nhìn Tô Niệm Niệm một cái.



Mọi người đều đang chờ, Dương Uyển Như thấy Bạch Quân Dịch đưa Tô Tiểu Tiểu vào bệnh viện thì nghĩ ngợi một lát, giao con lại cho mấy chị dâu trong quân đội trông giúp rồi cũng vội vàng chạy đến.


Rõ ràng cô chưa từng đẩy Tô Tiểu Tiểu.


Lần này hoàn toàn là bị hãm hại.


Cô nhất định phải đến giải thích rõ ràng, tuyệt đối không thể để Bạch Quân Dịch vì chuyện này mà có ấn tượng xấu về mình.


Tô Tiểu Tiểu muốn lấy chính đứa con trong bụng ra làm con cờ đánh cược, nhưng cô tuyệt đối sẽ không để ả toại nguyện!


Bạch Quân Dịch yêu cô như vậy, yêu nhiều năm như thế, chỉ cần cô giải thích, anh nhất định sẽ tin!


Dương Uyển Như đến bệnh viện, thấy bên cạnh Bạch Quân Dịch có nhiều người như vậy, bèn tạm thời đứng tránh sang một bên.


Bạch Quân Dịch lo lắng đi qua đi lại, Tô Tiểu Tiểu đã vào phòng sinh nửa tiếng, vậy mà vẫn không có động tĩnh gì. Lẽ nào do lúc nãy ngã xuống mà xảy ra chuyện?


Anh có chút hoảng, nhưng chuyện này lại không thể nói ra với người khác, chỉ có thể đứng chờ ở cửa, đi tới đi lui.


Ngoảnh lại liền thấy Dương Uyển Như đứng xa xa, vẻ mặt áy náy. Do dự một lúc, Bạch Quân Dịch bước tới.


“Thế nào rồi?”


“Anh Quân Dịch, đừng lo lắng. Phụ nữ sinh con là chuyện rất bình thường. Lần trước em sinh Tiểu Thạch Đầu, tình hình cũng chẳng tốt hơn bao nhiêu.”


“Nhưng cuối cùng vẫn thuận lợi sinh ra. Em tin Tiểu Tiểu nhất định sẽ không sao.”


Dương Uyển Như vừa an ủi vừa thăm dò thái độ của Bạch Quân Dịch đối với mình, sau đó mới tính toán bước tiếp theo.


“Vì sao em lại đẩy Tiểu Tiểu?”



Rốt cuộc Dương Uyển Như và Tô Tiểu Tiểu đã làm gì?


Lần trước hai người còn hòa thuận lắm mà?


Sao hôm nay lại thành thế này?


“Em không có!”


Hai người đang nói chuyện, Tô Niệm Niệm đã sớm chú ý thấy Bạch Quân Dịch rời đi, nên len lén quay đầu nhìn vài lần.


Cảm thấy có kịch hay, cô chậm rãi di chuyển bước chân.


Đi đến chỗ góc tường, né để không bị Vương Tú Liên phát hiện. Ở đây lại nghe được rõ ràng cuộc đối thoại.


“Uyển Như,” Bạch Quân Dịch thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn về phía phòng sinh, “anh thật không ngờ em sẽ làm ra chuyện thế này. Đứa bé trong bụng Tiểu Tiểu là con anh, sao em có thể đẩy cô ấy?”


Hớ!


Nghe được đoạn hội thoại kịch liệt, mắt Tô Niệm Niệm sáng rực.


Đúng là lợi hại.


Thì ra Tô Tiểu Tiểu là do bị đẩy một cái.


Nhưng theo hiểu biết của cô về Dương Uyển Như, chắc chắn cô ta sẽ không làm chuyện như vậy. Có lẽ là Tô Tiểu Tiểu cố tình mượn cớ này để vu oan.


Tính ra thì cũng vừa đúng kỳ sinh.


Chắc chắn là cố ý tạo chuyện!



Cũng không đến nỗi ngốc, chỉ là cách làm có chút sai lầm thôi.


“Quân Dịch…”


Nghe thấy lời Bạch Quân Dịch, Dương Uyển Như lập tức bày ra vẻ mặt tội nghiệp, “Em thật sự không có, em không hề đẩy Tiểu Tiểu, anh phải tin em…”


Tô Niệm Niệm đứng ở góc tường, khẽ nhún vai.


Giờ phút này Bạch Quân Dịch làm sao mà nghe lọt những lời đó?


Cho dù anh có thích Dương Uyển Như đến đâu, thì lúc này trong đầu cũng chỉ nghĩ đến đứa con trong bụng Tô Tiểu Tiểu. Đó là dòng dõi nhà họ Bạch!


Mặc dù miệng thì không tin, nhưng khi nhìn thấy Dương Uyển Như nước mắt rưng rưng, vẻ mặt đầy oan ức, Bạch Quân Dịch lại chẳng nỡ trách cứ thêm.


Cuối cùng anh chỉ có thể thở dài một tiếng:


“Sau này em ít gặp Tiểu Tiểu thôi, đừng như vậy nữa. Dù sao trong bụng cô ấy là con của anh.”


Bạch Quân Dịch thở dài, không nói thêm gì. Hai người cứ thế bốn mắt nhìn nhau, diễn một màn thâm tình.


Tô Niệm Niệm đứng sau vách tường nghe hết, chỉ biết bất lực bĩu môi.


Thật ra Dương Uyển Như cũng chẳng tốt đẹp gì, kiếp trước cô ta cũng từng đối xử với mình như thế. Lần này coi như Tô Tiểu Tiểu đã gián tiếp báo thù giúp cô.


Có điều lá gan của Tô Tiểu Tiểu cũng thật sự quá lớn, dám đem cả đứa bé ra làm trò đùa. Nếu lỡ như thật sự ngã xuống thì… hậu quả khó mà tưởng tượng nổi.


Hai người kia còn đang thầm thì, Tô Niệm Niệm liền chẳng còn hứng thú xem tiếp.


Sự nhẫn nại mà Bạch Quân Dịch dành cho Dương Uyển Như, quả thực không phải tầm thường.



Chỉ dựa vào những lời Bạch Quân Dịch vừa nói, Tô Niệm Niệm đã đoán được, lần này Tô Tiểu Tiểu cũng chỉ uổng công mà thôi.


Người phụ nữ anh yêu mà vừa khóc, thì làm sao Bạch Quân Dịch có thể chịu đựng nổi?


Kiếp trước mình từng chịu khổ như vậy, kiếp này để Tô Tiểu Tiểu nếm trải lại một lần.


Nói thật, nhìn thấy cũng thấy hả dạ.


“Quân Dịch, anh không tin em sao?”


Dương Uyển Như càng thêm ấm ức.


Bạch Quân Dịch nói “sau này đừng thế nữa”, chẳng phải chính là tin vào lời Tô Tiểu Tiểu sao? Cho rằng chính cô đã đẩy ngã Tô Tiểu Tiểu.


Chuyện này thì không thể được.


Nếu anh tin Tô Tiểu Tiểu, vậy sau này cô còn đường nào?


Anh nhất định phải đứng về phía cô!


Khóe môi Bạch Quân Dịch lộ ra vẻ chua xót.


Anh cũng không phải hoàn toàn không tin Dương Uyển Như, chỉ là vừa lúc mình về tới cổng khu gia đình đã thấy hai người họ chạm mặt.


Cụ thể thế nào thì không rõ, nhưng Tô Tiểu Tiểu chắc chắn sẽ không lấy con ra làm trò đùa đâu.


Từ sau khi mang thai, hầu như mỗi tối Tô Tiểu Tiểu đều ôm bụng thủ thỉ với đứa bé, gương mặt dịu dàng ấy đến giờ anh vẫn còn nhớ rõ.


Huống hồ, cô ấy trước nay luôn biết cảm thông, chưa bao giờ để bụng chuyện Dương Uyển Như tồn tại, vậy thì sao có thể cố tình hãm hại cô ta?


Có lẽ dạo gần đây, bản thân mình đến thăm Dương Uyển Như ít hơn trước, nên cô mới thấy buồn mà thôi.


Quân Hôn Mười Năm Không Viên Phòng, Trùng Sinh Tái Giá Với Thủ Trưởng
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Quân Hôn Mười Năm Không Viên Phòng, Trùng Sinh Tái Giá Với Thủ Trưởng Truyện Quân Hôn Mười Năm Không Viên Phòng, Trùng Sinh Tái Giá Với Thủ Trưởng Story Chương 97: Cô ấy luôn biết cảm thông, sao có thể hại Dương Uyển Như chứ
10.0/10 từ 26 lượt.
loading...