Quân Hôn Mười Năm Không Viên Phòng, Trùng Sinh Tái Giá Với Thủ Trưởng

Chương 88: Tô Tiểu Tiểu bắt gặp Dương Uyển Như và Bạch Quân Dịch trong tư thế ám muội

87@-

Tiểu Thạch Đầu vừa thấy tiền liền vui mừng khôn xiết:


“Cảm ơn chú Bạch”


Nó ôm tiền nhảy nhót khắp nơi, Bạch Quân Dịch chỉ coi đó là thói quen trẻ con, có đồ mình thích liền quên đi chuyện buồn.


Có lẽ sau này, mỗi tháng anh vẫn nên cho nó một chút tiền.


Tiểu Thạch Đầu mất cha, mà anh cũng không thể hứa hẹn gì hơn, làm được như vậy đã xem như bù đắp.


Nhìn dáng vẻ nhảy nhót của đứa nhỏ, trên mặt Bạch Quân Dịch cũng hiện nụ cười.


Đúng lúc này, Dương Uyển Như khẽ mở miệng, giọng mang theo áy náy:


“Xin lỗi, lại làm phiền anh rồi. Đợi lát nữa em dỗ con xong sẽ đưa tiền trả lại anh. Anh mỗi tháng đều đưa em tiền sinh hoạt…" 


Nói đến đây, Dương Uyển Như từ từ cúi đầu 


“Anh đã rất tốt với mẹ con em rồi, em không thể nhận thêm nhiều như thế nữa.”


Bạch Quân Dịch lắc đầu:


“Không sao, coi như cho đứa nhỏ một chút. Thằng bé mất cha, trong lòng vốn đã buồn tủi. Em thỉnh thoảng mua cho nó ít đồ chơi, ít đồ ăn ngon là được.”


Nói xong, anh ngồi sang một bên.


Dương Uyển Như đi rửa bát, còn anh thì chơi với Tiểu Thạch Đầu một lúc, chuẩn bị ra về.


Chưa kịp bước ra cửa, Dương Uyển Như đã gọi giật lại:


“Anh có thể giúp em sửa cái ống nước trong nhà vệ sinh không? Nó hỏng rồi, em sửa mãi mà chẳng được!”



Nghe vậy, Bạch Quân Dịch gật đầu, cởi áo khoác ngoài, xắn tay áo rồi bước vào.


Sau khi kiểm tra, quả nhiên ống nước bị hỏng, anh liền tìm một đoạn ống khác để thay.


Sửa một lúc, anh tưởng đã xong, liền bảo Dương Uyển Như mở nước thử:


“Em mở nước đi, anh kiểm tra xem nào.”


Ai ngờ, vừa mở thì một chỗ khác lại vỡ, nước ào ào phun ra, ướt hết quần áo trên người anh.


Thấy thế, anh vội vàng bảo Dương Uyển Như khóa nước.


Sau đó kéo ghế trèo lên, sửa luôn chỗ rò phía trên.


Đến khi xong xuôi bước ra, toàn thân anh ướt sũng.


Uyển Như nhìn thấy liền lo lắng chạy đến:


“Anh ướt thế này không được đâu, dạo này thời tiết lúc nóng lúc lạnh, dễ cảm lắm. Mau thay bộ khác đi!”


Nói rồi, cô vào phòng lấy ra một bộ quần áo cũ của chồng đã mất:


“Anh tạm mặc cái này đi, em đã giặt sạch cả rồi.”


Quần áo ướt dính sát người rất khó chịu, Bạch Quân Dịch cũng không từ chối, cầm lấy áo rồi đi vào trong.


Dương Uyển Như liền bước theo:


“Để em giúp anh cầm quần áo ướt ra giặt luôn. Nước ở ống kia vốn không sạch, dính trên áo dễ bị bẩn.”


Trong căn phòng chật hẹp, khi Bạch Quân Dịch cởi áo, bàn tay Uyển Như vô tình chạm nhẹ vào người anh.


Chỉ một cái chạm rất khẽ, vậy mà cả người Bạch Quân Dịch như bị điện giật, tê dại lan khắp người, có một cảm giác mơ hồ, khó nói thành lời.



Trong lòng, ngọn lửa khát khao âm ỉ dâng lên.


Cũng vào lúc này, Tô Tiểu Tiểu đã lần mò đến nhà Dương Uyển Như.


Cô biết chiều nay Bạch Quân Dịch đến đây, bởi mấy hôm trước anh có nói qua.


Thế nhưng trời đã sắp tối mà anh vẫn chưa về.


Trong lòng Tô Tiểu Tiểu dấy lên bất an, nhân tiện muốn đến xem, cũng là để đứng trước mặt Dương Uyển Như mà khẳng định bản thân.


Cô muốn cho Dương Uyển Như thấy rõ: mình đang mang thai, là vợ danh chính ngôn thuận của Bạch Quân Dịch.


Để cô ta biết điều, từ bỏ những mộng tưởng không nên có.


Dọc đường hỏi thăm, cuối cùng cũng tìm được nơi này.


Cửa nhà lại khép hờ, Tô Tiểu Tiểu không nghĩ nhiều, trực tiếp đẩy cửa bước vào.


Nào ngờ, vừa vào trong, cảnh tượng trước mắt khiến tim cô như bị bóp nghẹt.


Bên cửa sổ, chồng cô tr*n tr** nửa thân trên, còn Dương Uyển Như đứng ngay bên cạnh.


Hai người mắt đối mắt, ánh nhìn sâu nặng, không khí ám muội đến mức khiến người ngoài hít thở không thông.


“Hai người… đang làm cái gì vậy!?”


Tô Tiểu Tiểu thất thanh kêu lên, giọng run rẩy xen lẫn phẫn nộ.


Hai người trong phòng đồng loạt giật mình quay lại.


Thấy vợ mình đứng đó, Bạch Quân Dịch hoảng loạn, tim đập dồn dập:


“Tiểu Tiểu, em hiểu lầm rồi!”



“Vừa nãy anh sửa ống nước, áo quần bị ướt hết, Uyển Như chỉ tiện tay lấy cho tôi một bộ mặc tạm thôi!”


“Anh vừa cởi áo ra, đang chuẩn bị thay thì em vào. Chúng tôi thực sự chưa làm gì cả!”


Trong giọng nói của anh còn mang theo sự căng thẳng. Bởi anh rất rõ, nếu chuyện này bị Tô Tiểu Tiểu ầm ĩ lên, truyền đến tai cấp trên, thì hình tượng của anh trong lòng lãnh đạo chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.


Dù trong lòng anh và Dương Uyển Như đều có những rung động mơ hồ, nhiều lắm cũng chỉ là vài tia ám muội mà thôi.


Tinh thần có thể dao động, nhưng tuyệt đối không thể thật sự phản bội về thể xác!


Nghe lời giải thích này, trong lòng Tô Tiểu Tiểu càng thêm khó chịu.


Cô cảm thấy chắc chắn hai người kia có điều gì mờ ám.


Cho dù quần áo thật sự bị ướt, vậy lúc thay đồ, tại sao Dương Uyển Như phải đứng bên cạnh?


Bạch Quân Dịch đâu phải trẻ con, sao phải có người trông chừng, lại còn “giúp đỡ”?


Càng nghĩ càng thấy mờ ám, nhưng Tô Tiểu Tiểu vẫn cố kiềm chế, không để lộ ra ngoài.


Cô hít sâu một hơi, giả vờ rộng lượng:


“Không sao, em hiểu.”


“Áo quần ướt thì mau thay đi. Thay xong chúng ta về nhà, em nấu chút nước nóng cho anh tắm, sẽ thoải mái hơn nhiều!”


Nói xong, cô còn chủ động bước tới, khéo léo chen Dương Uyển Như ra một bên.


Chờ Bạch Quân Dịch mặc áo xong, Tô Tiểu Tiểu lại dịu dàng giúp anh cài từng chiếc cúc áo.


“Em thấy anh lâu quá chưa về, nên mới sang đây xem thử thôi.”


Dương Uyển Như đứng bên cạnh nhìn, trong lòng đau nhói.



Cô hiểu quá rõ thủ đoạn này — Tô Tiểu Tiểu cố tình khiêu khích mình.


Nhưng dẫu biết vậy, cô có thể làm gì?


Dù sao thì Bạch Quân Dịch và Tô Tiểu Tiểu mới là vợ chồng hợp pháp, có giấy kết hôn, có quan hệ ràng buộc rõ ràng.


Còn cô… cho dù từng là mối tình đầu, nhưng giờ đã là vợ liệt sĩ, là vợ của đồng đội anh.


Khoảng cách ấy, như một bức tường vô hình, vĩnh viễn không thể vượt qua.


Vừa rồi rõ ràng cô cảm nhận được Bạch Quân Dịch cũng có chút rung động, nhưng… tất cả chỉ có thể dừng lại ở đó.


Bạch Quân Dịch khi nhìn thấy Tô Tiểu Tiểu quả thực hoảng loạn vô cùng.


Dù sao cô cũng là em gái của Tô Niệm Niệm.


Ngày trước Tô Niệm Niệm thường hay ầm ĩ mọi chuyện, thích làm toáng lên khiến cả thiên hạ đều biết.


Nếu Tô Tiểu Tiểu cũng giống như thế, hậu quả thật sự không dám tưởng tượng.


Thế nhưng không ngờ, Tô Tiểu Tiểu lại tỏ ra hiền lành, không hề trách móc, còn dịu dàng giúp anh cài áo.


Khoảnh khắc ấy, Bạch Quân Dịch cảm thấy đặc biệt dễ chịu.


Anh thầm nghĩ: lựa chọn Tô Tiểu Tiểu thật sự là quyết định đúng đắn.


Nếu là Tô Niệm Niệm, chắc chắn chuyện này đã bị làm ầm ĩ, đến mức hàng xóm láng giềng kéo nhau đến xem náo nhiệt.


Vậy thì sau này anh và Dương Uyển Như còn mặt mũi nào để sống?


Tô Tiểu Tiểu quả thật rất tốt.


Anh phải đối xử với cô thật tốt, càng phải biết trân trọng.


Dù sao cô cũng đang mang thai, sinh con cho anh đâu phải chuyện dễ dàng…


Quân Hôn Mười Năm Không Viên Phòng, Trùng Sinh Tái Giá Với Thủ Trưởng
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Quân Hôn Mười Năm Không Viên Phòng, Trùng Sinh Tái Giá Với Thủ Trưởng Truyện Quân Hôn Mười Năm Không Viên Phòng, Trùng Sinh Tái Giá Với Thủ Trưởng Story Chương 88: Tô Tiểu Tiểu bắt gặp Dương Uyển Như và Bạch Quân Dịch trong tư thế ám muội
10.0/10 từ 26 lượt.
loading...