Phu Quân Xấu Xí

Chương 5

157@-
Lục Lỗi đi rồi. Ta biết khi trời hửng sáng thì thứ chờ đợi ta là màn tra hỏi vô cùng kịch liệt. Nào ngờ chưa tới canh hai khe cửa đã mở ra.

“Mãn Nhi, ngươi mau chạy đi.”

Đó là bác gái từng hỏi xin ta chỉ dạy cách nấu nướng. Bà lấy ấy áo lông từ trong bao ra, nhét vào ngực ta nói: “Ta biết ngươi là đứa trẻ ngoan nên không tin bọn họ, chờ Đạt Huy về rồi thì ta bảo hắn đến Đại Tống đón ngươi về!”

Vài lời giản dị làm ta rơi nước mắt. Chuyện trò chưa dứt thì cửa lại bị đẩy ra.

“Mãn Nhi.” Đây là người phụ nữ từng được ta khám bệnh giúp.

Người tới càng lúc càng đông, tất cả đều là người trong tộc ta từng giúp đỡ. Họ bảo ta tranh thủ trời còn tối để trốn đi.

“Ta không đi.” Ta dùng tay áo lau nước mắt trên mặt, bỗng dưng nhớ đến bàn tay to ấm áp của Đạt Huy.

Ta hít vào một hơi: “Ta và mọi người đều giống như nhau, ở nhà chờ phu quân chiến thắng quay về.”

Hừng đông, Ha Nỗ Nhã dẫn theo một đoàn người tới nơi giam giữ ta, thấy đám đông đứng sau lưng ta thì nói: “Các người muốn phản bội à?”

“Ngươi mới là người phản bội.”

Có nhiều người chống lưng nên trong lòng ta chẳng hề sợ hãi.

Ta nhìn những gương mặt đứng sau Ha Nỗ Nhã, vững giọng lên tiếng: “Phu quân của ta từng đánh đuổi con gấu mù tấn công người trong tộc, cũng từng dẫn dắt quân đội đẩy lùi kẻ địch đến quấy nhiễu vô số lần. Hắn giúp những ai sống đời du mục tìm thấy mái nhà cho riêng mình, hắn giúp tất cả gia đình không cần phiêu bạc khắp nơi.”

“Mọi người từng nói Đạt Huy là lòng kiêu hãnh của Nữ Chân, là anh hùng của mọi người. Vậy mà bây giờ khi kẻ địch xâm phạm đất đai Nữ Chân, phu quân ta đang chiến đấu vì tồn vong dân tộc, còn mọi người thì mưu đồ treo cổ vợ con hắn!”

“Bạn bè ở Đại Tống ta nói mọi người là Man Di, cho dù ta có làm gì đi nữa cũng không thể lấy lòng. Nhưng ta không tin! Không tin là dân tộc được phu quân ta bảo vệ này lại xấu xa như thế, ta không tin những người thân thiết từng đút hắn từng miếng ăn đến ngày khôn lớn lại đối xử với hắn như vậy!”

“Thế nên ta không rời khỏi đây, ta muốn ở lại nơi này, giữ gìn đất đai mà phu quân ta bảo vệ.”

Những người đứng sau Ha Nỗ Nhã bắt đầu dao động. Bọn họ chậm rãi nghiêng về phía ta.

hô lớn: “Mục Lặc, ta đáp ứng ngươi. Nếu hôm nay ngươi giết chết ả


hình ở phương Bắc coi như xinh đẹp, đủ


này, hắn là Quốc Tướng (!) bên cạnh Đạt Huy, phụ trách ngoại giao giữa các bộ lạc và


tập đi từng bước đến gần ta. Phụ nữ và


Nhã: “Ngươi luôn miệng nói người Tống


lẫn ta đều có ơn cứu mạng ngươi, bây giờ ngươi muốn giết hại ta là bất nghĩa. Nơi này


nhân như ngươi còn mặt mũi đâu


được ta cổ


thể trở thành phu


Đạt Huy không lựa


nên dã tâm trỗi dậy, trái tim


chổi hoặc nồi sạn lao tới ăn thua đến cùng với đám người Mục Lặc. Sự


thế mà đánh đuổi được đám trai tráng ra ngoài.


xử lý bọn


quân chúng



đứt hơi, lúc này mới



đi ý thức ngay



thân thế nào ta cũng không rõ. Ta nằm trên giường, được người trong


qua nạn khỏi, không thì


tốt rồi, không biết hắn nghe


thu thì gặt hái. Sang Đông tuyết lớn bay tán loạn, ta học theo


và Thiên Tự Văn. Ở nơi có thể xem là


nào thì Đạt Huy quay về. Ta cử động khó khăn, người


trên lưng ngựa đi bước khải hoàn. Người trong tộc


nôn nóng tìm kiếm gì đó. Cuối cùng


để hắn thất vọng


sáng lộng lẫy nơi đáy mắt Đạt Huy. Hắn


được ta rồi thì


mình nói: “Cẩn thận



mặt hắn dại ra không giống


sinh


trong mắt người đàn ông cao to này.


ai bàn đến những chuyện sau khi hắn rời


mới biết được hắn mang về một đám tù binh sau đợt


tình


nhưng theo cấp dưới mô tả


thì thừa thắng xông lên. Vua Tống sợ vỡ mật, không chỉ chia một phần lãnh thổ


còn cho phép lưu thông mậu dịch giữa hai nước. Kể từ đây Nữ Chân không


cả ta tuyên bố nàng mới là Quận chúa thật sự của


của ông tác oai tác quái nên bá tánh không nhịn được mà cáo trạng.


Kinh cũng coi chị cả ta là chó nhà có tang, đòi đuổi đánh


hỏi phu quân là: “Chị cả xinh đẹp lắm, còn


được hết hả?” Đạt Huy chau mày: “Huống chi ta chỉ cần hầu


chúng ta rồi à?” Ta


tương lai con bé sẽ gặp được người đàn ông của




“Cho nên... chàng định xử lý chị cả ta thế nào?”

“Người trong tộc đang sửa sang lại nhà cửa nên cần rất nhiều tay sai làm việc nặng. Nếu nàng ấy muốn kiếm ăn ở nơi lạnh lẽo này thì giữ lại cũng được.”

“Nếu nàng muốn chạy thì sao?”

“Thì để nàng đi thôi.” Đạt Huy nhìn ta nói: “Ít nhất thì ta rất cảm ơn nàng ấy.”

“Cảm ơn chuyện gì?”

“Cảm ơn nàng ấy đã đưa nàng đến bên cạnh ta.”

Sau đó, rất lâu sau đó nữa ta có hỏi Đạt Huy: “Vào đêm tân hôn, lần đầu tiên nhìn thấy ta thì chàng đã có suy nghĩ thế nào?”

“Ta suy nghĩ... người này mềm mại lại xinh đẹp, lúc động phòng ta phải cẩn thận chút mới được, làm ơn đừng tắt thở trên người ta.”

Hai mắt ta trợn tròn: “Khi đó rõ ràng chàng nói là muốn đưa ta quay về!”

“Nói dóc đấy.”

Đạt Huy khàn giọng nói bên tai ta: “Lần đầu nhìn thấy nàng là đầu óc ta toàn suy nghĩ xem phải ăn nàng thế nào, trước nay chưa từng nghĩ đến chuyện đưa nàng về.”

Khó trách năm đó ta đến phố bán hoa tìm các chị em thảo luận kỹ nghệ thuần phục phu quân, câu cuối cùng các nàng khuyên ta là: Trần đời con quạ nào cũng đen, lời đàn ông nói không thể tin là thật!

......

(Hoàn thành)

......

(!) Quốc Tướng: tương đương chức Thủ tướng ngày nay. 
Phu Quân Xấu Xí
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá:
Truyện Phu Quân Xấu Xí Truyện Phu Quân Xấu Xí Story Chương 5
10.0/10 từ 35 lượt.
loading...