Phi Thiên
Chương 3724: Hắc gia anh minh thần võ (2)
Hắc Thán ùng ục nuốt xuống linh châu trong miệng, đưa tay ra hiệu đám Tà linh trong động ngậm miệng lại, trong kẽ mắt mở to, thân người rướn về phía trước hỏi:
- Xác nhận?
Tên cao gầy nói:
- Hắc gia phân phó chúng ta sao dám làm sai, ta tự thân vụ hóa ngấm vào dưới đất tra xem, tuyệt đối không sai!
Ba! Vừa vỗ lên tay vịn ghế đá, Hắc Thán đứng lên, lớn tiếng nói:
- Các anh em, đều tập trung cho gia gia, lấy ra bản lĩnh giữ nhà của các ngươi, làm một trận!
- Hắc gia anh minh thần võ!
Đám Tà linh đồng thanh hô lớn, sĩ khí dâng trào.
Hắc Thán hai tay chống nạnh, bước nhanh xuất động, hướng cửa động vênh váo đắc ý mà đi.
Đám Tà linh sau người lập tức gào thét tứ tán mà đi, có kẻ đương trường bay lên không có ý khoe khoang, giữa không trung niệm niệm có từ phiên phiên nhảy múa. Tà khí bốn phía dần phiêu đãng, phàm là mới có linh tính, có thể nghe hiểu triệu hoán, liền lũ lượt phiếu đang hướng về đây.
Không lâu sâu, không trung xuất hiện một mảng lớn tà vân (mây) tụ tập lại, thân hình Tà linh đứng giữa không trung triệu tập tấn tốc bành trướng, một tiếng khinh bạo, cũng hóa thanh một đoàn tà khí, xen vào trong ta vẫn, sai khiến tà vẫn hạo hạo đãng đãng phiêu về hướng khu vực ra vào Thái cổ.
Mênh mang sa mạc, hư không nơi ra vào Thái cổ, trong dãy núi đối diện nơi xa, thám tử cận vệ quân ẩn tàng trong đó nghiêm mật theo dõi động tĩnh quanh vùng lối ra vào.
- Lão Hầu, mau nhìn mặt sau là chuyện gì.
Trong địa huyết có hai người đang trốn tránh ở đó, một trước một sau đi lên mở to mắt quan sát, người phụ trách quan sát phía hậu phương đột nhiên lên tiếng.
Người đang quan sát phía tiền phương tấn tốc xoay người đi tới, sấp người ngó về phía trước, lập tức trên mặt đầy vẻ hồ nghi, chỉ thấy không trung phía trước chợt có một đám tà vân năm màu cuồn cuộn bay hướng bên này. Hai người nhìn nhau, không hiểu là chuyện gì, bọn họ chưa từng gặp qua động tĩnh tương tự thế này.
Tà vân năm màu tựa hồ không bờ không bến phiễu qua đầu núi bên này, che phủ nơi hai người đang ẩn thân, hai người tấn tốc làm phép, trong người toát ra hỏa diễm, thiêu đốt tà khí xèo xèo vang dậy, lại đưa mắt quan vọng trước sau, trong tầm nhìn toàn là một mảnh vụ khí mênh mông, nào còn thấy được rõ ràng cái gì.
Tà khí phô thiển cái địa rất nhanh che phủ toa bộ vung lối vào ra vao Thái cổ, giống như vụ hải ngập trơi che phu hết thay.
Trong đại trận phong hộ dưới đất, chi chi chít chít cận vệ quân tay cầm Phá pháp cung, thân tại không gian khổng lồ dưới đất ngẩng đầu nhìn lên thiên không, chỉ thấy quầng sáng hư ảo ngoài phòng hộ trận ngân quang dập dờn không ngừng, phần ngoài tựa hồ đã bị ta khí sắc thái sặc sỡ bao vây.
Tà khí không ngừng xâm thực phòng hộ tráo, phòng hộ tráo lại đang tiêu hao năng lượng cự tà khí xâm lực.
Trước kia mọi người tịnh không phải chưa từng gặp qua loại chuyện tà khí xâm thực thế này, nhưng chưa thấy qua quy mô xâm lực lớn đến vậy, ta khí nồng nặc cơ hồ bịt kín mít phòng hộ tráo, cả giọt nước cung không lọt qua được.
Tả đốc vệ phó chỉ huy sứ Tây Môn Vô Dã đứng trong đám đông, sắc mặt ngưng trọng, trầm giọng nói:
- Đây là chuyện gì?
Đám người ta nhìn người người nhìn ta, quỷ mới biết là chuyện gì, Thái cổ tử địa nay trừ trước kia định kỳ thanh tiểu ra, lại không có người thường trú, cũng không người nào rõ ràng trong Thái cổ cuối cùng đã có biến hóa kỳ quặc nào.
Một viên tướng nói:
- Đại nhân, năng lượng tiêu hao để duy trì phòng hộ tráo quá lớn, tình hình này nếu mà tiếp diễn, sợ rằng phòng hộ tráo không cầm cự được bao lâu.
Tên tướng lĩnh tay cầm tinh linh cũng lên tiếng nói:
- Đại nhân, các điểm mai phục đều gặp phai tình hình tương tự, đang xin chỉ thị nên xử trí thế nào.
Tây Môn Vô Dã nhíu mày, không ngờ nhân mã vừa được thả đi ra làm chuẩn bị lại gặp phải chuyện quái lạ này, chẳng lẽ phía Ngưu Hữu Đức bên kia có thể sai khiến tà khí? Trầm giọng nói:
- Vừa nhận được tin tức từ mặt trên, Ngưu Hữu Đức rất có khả năng sắp tới đây, để các nơi tiếp tục đưa vào năng lượng cho phòng hộ trận, kiên trì thêm một lúc.
Một viên tướng nói:
- Xác nhận sẽ đến ư? Nhỡ mà không đến, chẳng phải sẽ hao tổn năng lượng vô ích, phòng hộ trận sợ rằng không thể dùng tiếp, nhìn tình hình trước mắt, e là chúng ta không biết phải ngẩn trong này bao lâu, cũng không biết sẽ gặp phải chuyện gì ngoài ý, trên tay thiếu thủ đoạn chuẩn bị luôn là không thỏa a! Với tình hình bây giờ, cho dù Ngưu Hữu Đức có đến, chúng ta nhiều người như vậy làm sao chạy ra đánh được? Đại số người không thể ngẩn qua lâu trong tà khí a!
Trước kia về cơ ban đại quân tới Thái cổ thanh tiểu đều là người tu luyện công pháp có thể chống đỡ tà khí được điều rút từ các nơi, lần này người đến lại không dám gióng trống khua chiêng, sợ sẽ đã thảo kinh xà.
Tây Môn Vô Dã trầm mặc hồi lâu, lấy ra tinh linh liên hệ mặt trên, báo cáo tình trạng nơi này.
Ngưu Thiên Vương phủ, Miêu Nghị ngồi trong thư phòng, sau khi liên hệ cùng Hắc Thán, tiện tay đặt tinh linh xuống mặt bàn, vui vẻ ha ha cười một tiếng:
- Tự bán tự khen, gia hỏa Hắc Thán nay rất đắc ý a, thế lực tại Thái cổ đúng là không nhỏ mà.
Trên thực sự cũng qua thực là như vậy, trước mắt Hắc Thán không khác gì thổ hoang đế tại Thái cổ, danh hiệu Hắc gia vang vọng khắp nơi, toàn bộ Tà linh tại Thái cổ không dám không nghe, khắp nơi đều là tai mắt của Hắc Thán, muốn trốn tránh trong Thái cổ sao giấu qua nổi hai mắt Hắc Thán, nhất cử nhất động của Tây Môn Vô Dã đều nằm trong tầm chưởng khống của Miêu Nghị, mai phục không khác gì trò đùa.
Chẳng qua một đám phục binh mai phục tại lối ra vào cũng đích xác là phiền toái, đại quân tiến vào không cách nào triển khai ngay một lần, rất dễ tạo thành thương tổn cự đại, trước phải xử lý một cái, bực người rời đi mới tiện thu thập.
Dương Triệu Thanh cười nói:
- Không biết Thanh Chủ liệu có dám thừa nhận mai phục người ám sát vương gia hay không, là tính mạng của một ngàn vạn cận vệ quân a.
Nói rồi lấy ra tinh linh, sau khi liên hệ một lúc, bẩm báo nói:
- Vương gia, U Minh đại quân đã giết tới, thủ binh tại Tị lộ đang bại lui!
Phi Thiên
- Xác nhận?
Tên cao gầy nói:
- Hắc gia phân phó chúng ta sao dám làm sai, ta tự thân vụ hóa ngấm vào dưới đất tra xem, tuyệt đối không sai!
Ba! Vừa vỗ lên tay vịn ghế đá, Hắc Thán đứng lên, lớn tiếng nói:
- Các anh em, đều tập trung cho gia gia, lấy ra bản lĩnh giữ nhà của các ngươi, làm một trận!
- Hắc gia anh minh thần võ!
Đám Tà linh đồng thanh hô lớn, sĩ khí dâng trào.
Hắc Thán hai tay chống nạnh, bước nhanh xuất động, hướng cửa động vênh váo đắc ý mà đi.
Đám Tà linh sau người lập tức gào thét tứ tán mà đi, có kẻ đương trường bay lên không có ý khoe khoang, giữa không trung niệm niệm có từ phiên phiên nhảy múa. Tà khí bốn phía dần phiêu đãng, phàm là mới có linh tính, có thể nghe hiểu triệu hoán, liền lũ lượt phiếu đang hướng về đây.
Không lâu sâu, không trung xuất hiện một mảng lớn tà vân (mây) tụ tập lại, thân hình Tà linh đứng giữa không trung triệu tập tấn tốc bành trướng, một tiếng khinh bạo, cũng hóa thanh một đoàn tà khí, xen vào trong ta vẫn, sai khiến tà vẫn hạo hạo đãng đãng phiêu về hướng khu vực ra vào Thái cổ.
Mênh mang sa mạc, hư không nơi ra vào Thái cổ, trong dãy núi đối diện nơi xa, thám tử cận vệ quân ẩn tàng trong đó nghiêm mật theo dõi động tĩnh quanh vùng lối ra vào.
- Lão Hầu, mau nhìn mặt sau là chuyện gì.
Trong địa huyết có hai người đang trốn tránh ở đó, một trước một sau đi lên mở to mắt quan sát, người phụ trách quan sát phía hậu phương đột nhiên lên tiếng.
Người đang quan sát phía tiền phương tấn tốc xoay người đi tới, sấp người ngó về phía trước, lập tức trên mặt đầy vẻ hồ nghi, chỉ thấy không trung phía trước chợt có một đám tà vân năm màu cuồn cuộn bay hướng bên này. Hai người nhìn nhau, không hiểu là chuyện gì, bọn họ chưa từng gặp qua động tĩnh tương tự thế này.
Tà vân năm màu tựa hồ không bờ không bến phiễu qua đầu núi bên này, che phủ nơi hai người đang ẩn thân, hai người tấn tốc làm phép, trong người toát ra hỏa diễm, thiêu đốt tà khí xèo xèo vang dậy, lại đưa mắt quan vọng trước sau, trong tầm nhìn toàn là một mảnh vụ khí mênh mông, nào còn thấy được rõ ràng cái gì.
Tà khí phô thiển cái địa rất nhanh che phủ toa bộ vung lối vào ra vao Thái cổ, giống như vụ hải ngập trơi che phu hết thay.
Trong đại trận phong hộ dưới đất, chi chi chít chít cận vệ quân tay cầm Phá pháp cung, thân tại không gian khổng lồ dưới đất ngẩng đầu nhìn lên thiên không, chỉ thấy quầng sáng hư ảo ngoài phòng hộ trận ngân quang dập dờn không ngừng, phần ngoài tựa hồ đã bị ta khí sắc thái sặc sỡ bao vây.
Tà khí không ngừng xâm thực phòng hộ tráo, phòng hộ tráo lại đang tiêu hao năng lượng cự tà khí xâm lực.
Trước kia mọi người tịnh không phải chưa từng gặp qua loại chuyện tà khí xâm thực thế này, nhưng chưa thấy qua quy mô xâm lực lớn đến vậy, ta khí nồng nặc cơ hồ bịt kín mít phòng hộ tráo, cả giọt nước cung không lọt qua được.
Tả đốc vệ phó chỉ huy sứ Tây Môn Vô Dã đứng trong đám đông, sắc mặt ngưng trọng, trầm giọng nói:
- Đây là chuyện gì?
Đám người ta nhìn người người nhìn ta, quỷ mới biết là chuyện gì, Thái cổ tử địa nay trừ trước kia định kỳ thanh tiểu ra, lại không có người thường trú, cũng không người nào rõ ràng trong Thái cổ cuối cùng đã có biến hóa kỳ quặc nào.
Một viên tướng nói:
- Đại nhân, năng lượng tiêu hao để duy trì phòng hộ tráo quá lớn, tình hình này nếu mà tiếp diễn, sợ rằng phòng hộ tráo không cầm cự được bao lâu.
Tên tướng lĩnh tay cầm tinh linh cũng lên tiếng nói:
- Đại nhân, các điểm mai phục đều gặp phai tình hình tương tự, đang xin chỉ thị nên xử trí thế nào.
Tây Môn Vô Dã nhíu mày, không ngờ nhân mã vừa được thả đi ra làm chuẩn bị lại gặp phải chuyện quái lạ này, chẳng lẽ phía Ngưu Hữu Đức bên kia có thể sai khiến tà khí? Trầm giọng nói:
- Vừa nhận được tin tức từ mặt trên, Ngưu Hữu Đức rất có khả năng sắp tới đây, để các nơi tiếp tục đưa vào năng lượng cho phòng hộ trận, kiên trì thêm một lúc.
Một viên tướng nói:
- Xác nhận sẽ đến ư? Nhỡ mà không đến, chẳng phải sẽ hao tổn năng lượng vô ích, phòng hộ trận sợ rằng không thể dùng tiếp, nhìn tình hình trước mắt, e là chúng ta không biết phải ngẩn trong này bao lâu, cũng không biết sẽ gặp phải chuyện gì ngoài ý, trên tay thiếu thủ đoạn chuẩn bị luôn là không thỏa a! Với tình hình bây giờ, cho dù Ngưu Hữu Đức có đến, chúng ta nhiều người như vậy làm sao chạy ra đánh được? Đại số người không thể ngẩn qua lâu trong tà khí a!
Trước kia về cơ ban đại quân tới Thái cổ thanh tiểu đều là người tu luyện công pháp có thể chống đỡ tà khí được điều rút từ các nơi, lần này người đến lại không dám gióng trống khua chiêng, sợ sẽ đã thảo kinh xà.
Tây Môn Vô Dã trầm mặc hồi lâu, lấy ra tinh linh liên hệ mặt trên, báo cáo tình trạng nơi này.
Ngưu Thiên Vương phủ, Miêu Nghị ngồi trong thư phòng, sau khi liên hệ cùng Hắc Thán, tiện tay đặt tinh linh xuống mặt bàn, vui vẻ ha ha cười một tiếng:
- Tự bán tự khen, gia hỏa Hắc Thán nay rất đắc ý a, thế lực tại Thái cổ đúng là không nhỏ mà.
Trên thực sự cũng qua thực là như vậy, trước mắt Hắc Thán không khác gì thổ hoang đế tại Thái cổ, danh hiệu Hắc gia vang vọng khắp nơi, toàn bộ Tà linh tại Thái cổ không dám không nghe, khắp nơi đều là tai mắt của Hắc Thán, muốn trốn tránh trong Thái cổ sao giấu qua nổi hai mắt Hắc Thán, nhất cử nhất động của Tây Môn Vô Dã đều nằm trong tầm chưởng khống của Miêu Nghị, mai phục không khác gì trò đùa.
Chẳng qua một đám phục binh mai phục tại lối ra vào cũng đích xác là phiền toái, đại quân tiến vào không cách nào triển khai ngay một lần, rất dễ tạo thành thương tổn cự đại, trước phải xử lý một cái, bực người rời đi mới tiện thu thập.
Dương Triệu Thanh cười nói:
- Không biết Thanh Chủ liệu có dám thừa nhận mai phục người ám sát vương gia hay không, là tính mạng của một ngàn vạn cận vệ quân a.
Nói rồi lấy ra tinh linh, sau khi liên hệ một lúc, bẩm báo nói:
- Vương gia, U Minh đại quân đã giết tới, thủ binh tại Tị lộ đang bại lui!
Phi Thiên
Đánh giá:
Truyện Phi Thiên
Story
Chương 3724: Hắc gia anh minh thần võ (2)
10.0/10 từ 43 lượt.