Phi Thiên
Chương 2826: Vị khách bị bài xích (3)
Đối với Miêu Nghị, nếu không phát hiện ra bọn họ ở đây thì thôi, những nếu đã phát hiện ra mà không tiến đến chào hỏi thì không thể nào nói nổi, dù sao giữa bọn hắn vẫn còn một chút “danh nghĩa” mặt ngoài mà.
Thế nhưng sau khi thấy Miêu Nghị đi về phía này, dường như những người lớn nhỏ trong Khấu gia đều không được tự nhiên, ngay cả Khấu Văn Lam có mối quan hệ không tệ với Miêu Nghị cũng dời mắt đi trốn tránh hắn. Không còn cách nào, người nhà đã dặn dò trước, không được qua lại với Ngưu Hữu Đức nữa.
Một đám huynh đệ tỷ muội đều đã từng tỏ ra vô cùng thân thiện với Miêu Nghị và Vân Tri Thu, trong phút chốc đã trở nên hết sức xa lạ.
- Đại ca, Nhị ca, Tam ca...
Miêu Nghị chắp tay chào từng người.
- Ừ, ngươi đã tới rồi.
Gương mặt Khấu Tranh vẫn không có biểu tình gì, chỉ gật gật đầu thật nhẹ, xem như đã biểu hiện mặt ngoài đầy đủ rồi.
Nhưng Khấu Cần lại khó chịu, nói:
- Ngưu Hữu Đức, ngươi chạy tới đây làm gì?
Khấu Tranh nhanh chóng bắt lấy cánh tay của hắn, ý bảo đừng có nói nhiều, nếu chủ nhà đã không có ý kiến mời hắn vào đây, lúc này nếu làm náo loạn cả lên thì mọi người sẽ chê cười Khấu gia.
Dường như Khâu Cân cũng ý thức được sự nhắc nhở của Khấu Tranh, vì thế chỉ hừ lạnh và không nói thêm tiếng nào nữa.
Ánh mắt Miêu Nghị đảo qua từng người từng người trong Khâu gia, phát hiện phần lớn tiểu bối đều tránh đi ánh mắt mình, duy chỉ có Tùy Sở Sở là nhìn hắn, đáy mắt lấp lóe oán hận. Sau khi nghĩ lại một lúc thì hắn cũng hiểu rõ, có lẽ Khấu gia đã nghĩ ra cách chứng minh hắn không hề đi U Tuyền, cũng có thể Khấu Tranh biết rõ bản thân hắn dựng lên săn bắn tại U Tuyền kia, nhìn bộ dạng hiện tại của Tùy Sở Sở tựa hồ cũng biết điều này, tang mất con vẫn còn đó, sao lại không oán hận Miêu Nghị cho được.
Một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu của Miêu Nghị, nếu như lúc này hắn mang đầu của Khấu Văn Bạch ra dâng lên, không biết phản ứng của Tùy Sở Sở sẽ thế nào đây.
Miêu Nghị mặt nóng dán mông lạnh chắp tay lần nữa chào tất cả những người Khấu gia, dù sao thì những gì hắn cần làm đã làm xong, nên hắn xoay người rời đi.
Mắt thấy sự lạnh nhạt đó, Hạ Hầu Hổ Thành đưa tay mời hắn, trong lòng âm thầm thổn thức..
Quảng Mị Nhi đứng cạnh Mị Nương không nhịn được mà phải truyền âm cho mẫu thân thì thầm vài câu:
- Người Khấu gia hơi quá đáng rồi!
Mị Nương liếc mắt nhìn nàng:
- Ngươi thì biết cái gì?
Trong hậu hoa viên của Hành Cung, ba người Thanh Chủ, Hạ Hầu Thừa Vũ đang mang bầu cùng Hạ Hầu Thác sóng vai nhau bước từng bước chậm rãi, hiện tại vợ chồng Thành Chủ đủ nể mặt mũi Hạ Hầu Thác. Trên người Hạ Hầu Thách cũng đang mặc trên người áo bào màu đỏ.
- Cẩn thận, cẩn thận.
Mỗi khi di chuyển đến góc hành lang nào đó, thỉnh thoảng Hạ Hầu Thác cũng đều hô lên, đưa tay nâng đỡ cánh tay Hạ Hầu Thừa Vũ, nâng như nâng trứng.
Tuy rằng ngoài miệng Hạ Hầu Thừa Vũ vẫn bảo rằng bản thân không hề yếu ớt đến vậy, nhưng thần thái trên mặt lại cực kỳ vui sướng, dù sao thì đây cũng là gia chủ của Hạ Hầu gia đó!
Ba người vừa đi vừa trò chuyện, Thượng Quan Thanh luôn đi theo, giữ khoảng cách không xa không gần, sau khi nhận được tin tức từ linh tinh, liền bước nhanh về phía trước, truyền âm bẩm báo cho Thanh Chủ ngay.
Sau khi nghe xong Thanh Chủ cười thật to, ánh mắt dừng lại trên người Hạ Hầu Thách:
- Thiên Ông, ngươi đoán người nào vừa đến chúc thọ ngươi?
Vẻ mặt già nua của Hạ Hầu Thác tỏ ra hồ đồ, chỉ đành lắc đầu nói:
- Lão thần thực sự không đoán ra được việc này, chẳng lẽ bổn vị Thiên Vương đến đây?
Thanh Chủ:
- Làm sao bốn con rùa đen rút đầu kia dám đến chứ, chính là Tổng Trấn Quỷ Thị Ngưu Hữu Đức đến đây, thực sự rất hiếm thấy đó.
Trong lòng của hắn hiện lên sự hoài nghi, chăng lẽ Ngưu Hữu Đức bị dồn đến bước đường cùng nên muôn nịnh hót bày tỏ ý định gia nhập Hạ Hầu gia sao?
Hạ Hầu Thách giống như sực tỉnh, gương mặt già nua gật đầu:
- Người trẻ tuổi cố tình, cố tình đến đây rồi. - Hắn chạy đến đây là có mục đích gì? Hạ Hầu Thừa Vũ nhướng mày, nàng biết rõ Ngưu Hữu Đức đã đến Ngự Viên, nhưng không thể tưởng tượng được chuyện Ngưu Hữu Đức sẽ chạy đến đây tham gia náo nhiệt này, thủ vệ Hành Cung làm ăn như thế đó, sao lại để một người như thế đến đây chứ?
Hạ Hầu Thác chậm rãi nói:
- Người tới đều là khách, người tới đều là khách.
Giọng điệu của Hạ Hầu Thách như có mang theo sức mạnh trâm am Hạ Hầu Thừa Vũ.
Ba người tiếp tục đi dạo hậu hoa viên, đến khi Thượng Quan Thanh nhắc nhở giờ lành đã đến, lúc này mới bắt đầu tiến đến chủ điện Hành Cung.
Buổi tiệc mừng thọ lần này không giống với ngừng ngày thường, Thiên Hậu và Thanh Chủ ngồi song song cùng nhau tại vị trí cao cao tại thượng, cũng không đi đãi khách ở hậu cung, hiện tại không phân biệt trong ngoài, ngoài trừ Thiên Phi Chiến Như Ý gấp gáp trở về và dàn hậu cung không tiện gặp người ngoài nên đang đứng ở ngoài hậu cung Hành Cung, những người còn lại đều tụ tập với nhau cùng ngôi xuống.
Ở dừng vị trí đầu não không có bóng dáng của Tứ Đại Thiên Vương, Mị Nương dẫn con gái Quản Mị Nhi đi đến một vị trí chủ vị ngồi xuống. còn những Nguyên Soái, Tinh Quân, Hầu gia thường thì chỉ có phu nhân ở đây, nhưng lần này mọi người đều cung nhau tiến vào trong điện, ví dụ như Tra Như Diềm đang ngồi cạnh Thiên Mão Tinh Quân Bàng Quán.
Lần này chiếc bàn của Hạ Hầu Thách được phá lệ đặt trên bậc thang, bên cạnh Thanh Chủ và các đại thân trong điện.
Ở ngoài điện, chuyện sắp xếp chỗ ngồi cho Miêu Nghị như thế nào lại khiến cho Hạ Hầu gia Vô cùng đau đầu, phỏng chừng không có ai chấp nhận ngồi chung, nếu sắp xếp cho hắn ngồi một mình cô độc lẻ loi thì không phải là phương thức đãi khách của gia tộc Hạ Hầu chân chính.
Phi Thiên
Thế nhưng sau khi thấy Miêu Nghị đi về phía này, dường như những người lớn nhỏ trong Khấu gia đều không được tự nhiên, ngay cả Khấu Văn Lam có mối quan hệ không tệ với Miêu Nghị cũng dời mắt đi trốn tránh hắn. Không còn cách nào, người nhà đã dặn dò trước, không được qua lại với Ngưu Hữu Đức nữa.
Một đám huynh đệ tỷ muội đều đã từng tỏ ra vô cùng thân thiện với Miêu Nghị và Vân Tri Thu, trong phút chốc đã trở nên hết sức xa lạ.
- Đại ca, Nhị ca, Tam ca...
Miêu Nghị chắp tay chào từng người.
- Ừ, ngươi đã tới rồi.
Gương mặt Khấu Tranh vẫn không có biểu tình gì, chỉ gật gật đầu thật nhẹ, xem như đã biểu hiện mặt ngoài đầy đủ rồi.
Nhưng Khấu Cần lại khó chịu, nói:
- Ngưu Hữu Đức, ngươi chạy tới đây làm gì?
Khấu Tranh nhanh chóng bắt lấy cánh tay của hắn, ý bảo đừng có nói nhiều, nếu chủ nhà đã không có ý kiến mời hắn vào đây, lúc này nếu làm náo loạn cả lên thì mọi người sẽ chê cười Khấu gia.
Dường như Khâu Cân cũng ý thức được sự nhắc nhở của Khấu Tranh, vì thế chỉ hừ lạnh và không nói thêm tiếng nào nữa.
Ánh mắt Miêu Nghị đảo qua từng người từng người trong Khâu gia, phát hiện phần lớn tiểu bối đều tránh đi ánh mắt mình, duy chỉ có Tùy Sở Sở là nhìn hắn, đáy mắt lấp lóe oán hận. Sau khi nghĩ lại một lúc thì hắn cũng hiểu rõ, có lẽ Khấu gia đã nghĩ ra cách chứng minh hắn không hề đi U Tuyền, cũng có thể Khấu Tranh biết rõ bản thân hắn dựng lên săn bắn tại U Tuyền kia, nhìn bộ dạng hiện tại của Tùy Sở Sở tựa hồ cũng biết điều này, tang mất con vẫn còn đó, sao lại không oán hận Miêu Nghị cho được.
Một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu của Miêu Nghị, nếu như lúc này hắn mang đầu của Khấu Văn Bạch ra dâng lên, không biết phản ứng của Tùy Sở Sở sẽ thế nào đây.
Miêu Nghị mặt nóng dán mông lạnh chắp tay lần nữa chào tất cả những người Khấu gia, dù sao thì những gì hắn cần làm đã làm xong, nên hắn xoay người rời đi.
Mắt thấy sự lạnh nhạt đó, Hạ Hầu Hổ Thành đưa tay mời hắn, trong lòng âm thầm thổn thức..
Quảng Mị Nhi đứng cạnh Mị Nương không nhịn được mà phải truyền âm cho mẫu thân thì thầm vài câu:
- Người Khấu gia hơi quá đáng rồi!
Mị Nương liếc mắt nhìn nàng:
- Ngươi thì biết cái gì?
Trong hậu hoa viên của Hành Cung, ba người Thanh Chủ, Hạ Hầu Thừa Vũ đang mang bầu cùng Hạ Hầu Thác sóng vai nhau bước từng bước chậm rãi, hiện tại vợ chồng Thành Chủ đủ nể mặt mũi Hạ Hầu Thác. Trên người Hạ Hầu Thách cũng đang mặc trên người áo bào màu đỏ.
- Cẩn thận, cẩn thận.
Mỗi khi di chuyển đến góc hành lang nào đó, thỉnh thoảng Hạ Hầu Thác cũng đều hô lên, đưa tay nâng đỡ cánh tay Hạ Hầu Thừa Vũ, nâng như nâng trứng.
Tuy rằng ngoài miệng Hạ Hầu Thừa Vũ vẫn bảo rằng bản thân không hề yếu ớt đến vậy, nhưng thần thái trên mặt lại cực kỳ vui sướng, dù sao thì đây cũng là gia chủ của Hạ Hầu gia đó!
Ba người vừa đi vừa trò chuyện, Thượng Quan Thanh luôn đi theo, giữ khoảng cách không xa không gần, sau khi nhận được tin tức từ linh tinh, liền bước nhanh về phía trước, truyền âm bẩm báo cho Thanh Chủ ngay.
Sau khi nghe xong Thanh Chủ cười thật to, ánh mắt dừng lại trên người Hạ Hầu Thách:
- Thiên Ông, ngươi đoán người nào vừa đến chúc thọ ngươi?
Vẻ mặt già nua của Hạ Hầu Thác tỏ ra hồ đồ, chỉ đành lắc đầu nói:
- Lão thần thực sự không đoán ra được việc này, chẳng lẽ bổn vị Thiên Vương đến đây?
Thanh Chủ:
- Làm sao bốn con rùa đen rút đầu kia dám đến chứ, chính là Tổng Trấn Quỷ Thị Ngưu Hữu Đức đến đây, thực sự rất hiếm thấy đó.
Trong lòng của hắn hiện lên sự hoài nghi, chăng lẽ Ngưu Hữu Đức bị dồn đến bước đường cùng nên muôn nịnh hót bày tỏ ý định gia nhập Hạ Hầu gia sao?
Hạ Hầu Thách giống như sực tỉnh, gương mặt già nua gật đầu:
- Người trẻ tuổi cố tình, cố tình đến đây rồi. - Hắn chạy đến đây là có mục đích gì? Hạ Hầu Thừa Vũ nhướng mày, nàng biết rõ Ngưu Hữu Đức đã đến Ngự Viên, nhưng không thể tưởng tượng được chuyện Ngưu Hữu Đức sẽ chạy đến đây tham gia náo nhiệt này, thủ vệ Hành Cung làm ăn như thế đó, sao lại để một người như thế đến đây chứ?
Hạ Hầu Thác chậm rãi nói:
- Người tới đều là khách, người tới đều là khách.
Giọng điệu của Hạ Hầu Thách như có mang theo sức mạnh trâm am Hạ Hầu Thừa Vũ.
Ba người tiếp tục đi dạo hậu hoa viên, đến khi Thượng Quan Thanh nhắc nhở giờ lành đã đến, lúc này mới bắt đầu tiến đến chủ điện Hành Cung.
Buổi tiệc mừng thọ lần này không giống với ngừng ngày thường, Thiên Hậu và Thanh Chủ ngồi song song cùng nhau tại vị trí cao cao tại thượng, cũng không đi đãi khách ở hậu cung, hiện tại không phân biệt trong ngoài, ngoài trừ Thiên Phi Chiến Như Ý gấp gáp trở về và dàn hậu cung không tiện gặp người ngoài nên đang đứng ở ngoài hậu cung Hành Cung, những người còn lại đều tụ tập với nhau cùng ngôi xuống.
Ở dừng vị trí đầu não không có bóng dáng của Tứ Đại Thiên Vương, Mị Nương dẫn con gái Quản Mị Nhi đi đến một vị trí chủ vị ngồi xuống. còn những Nguyên Soái, Tinh Quân, Hầu gia thường thì chỉ có phu nhân ở đây, nhưng lần này mọi người đều cung nhau tiến vào trong điện, ví dụ như Tra Như Diềm đang ngồi cạnh Thiên Mão Tinh Quân Bàng Quán.
Lần này chiếc bàn của Hạ Hầu Thách được phá lệ đặt trên bậc thang, bên cạnh Thanh Chủ và các đại thân trong điện.
Ở ngoài điện, chuyện sắp xếp chỗ ngồi cho Miêu Nghị như thế nào lại khiến cho Hạ Hầu gia Vô cùng đau đầu, phỏng chừng không có ai chấp nhận ngồi chung, nếu sắp xếp cho hắn ngồi một mình cô độc lẻ loi thì không phải là phương thức đãi khách của gia tộc Hạ Hầu chân chính.
Phi Thiên
Đánh giá:
Truyện Phi Thiên
Story
Chương 2826: Vị khách bị bài xích (3)
10.0/10 từ 43 lượt.