Phi Thiên
Chương 2712: Chỉ lời không lỗ (2)
Tuyết Linh Lung cẩn thận hỏi:
- Ý của ngươi là đại nhân có thể vượt qua một cửa này?
Từ Đường Nhiên lắc đầu:
– Ta làm sao biết được? Tóm lại bại tất thảm hại, thành tất càng tiến một bước, một khi thành, ngươi nói xem ta chẳng phải cùng theo gà chó thăng thiên, vị trí tổng trấn sớm hay muộn đều là của ta, chạy không được. Về sau một đường có đại nhân chắn ở phía trước, ta chạy theo phía sau là được, ngươi nói ta vì một vị trí tổng trấn mà dừng bước, hay là tiếp tục tiến về phía trước? Nếu hiện tại ta vì một vị trí tổng trấn mà phản bội đại nhân, cho dù đối phương bảo đảm cho ta, thì phỏng chừng đời này cũng chỉ đến đó là dừng, đi theo đại nhân thì khác, có hắn ở phía trước vượt mọi chông gai mở đường, lại vẫn có rất tốt tiền đồ trước mặt, cơ hội hiện tại của ta không phải ai cũng có, thật vất vả mới dựng được lên, há có thể dễ dàng buông tha!”
Tuyết Linh Lung hết hồn nói:
- Ngươi làm sao chỉ nghĩ đến mặt tốt, vạn nhất thất bại thì thế nào? Sao ta cảm thấy với tình hình hiện tại khả năng thất bại là rất lớn?
- Hắc hắc!
Từ Đường Nhiên cười giảo hoạt, tay giơ lên nhéo một cái vào ngực nàng:
- Đây là điều ta vừa rồi hỏi ngươi, ngươi không từ trên người đại nhân ngộ ra chút gì?
Tuyết Linh Lung đẩy tay hắn ra:
- Cái gì nha? Ngươi không biết ta đang lo lắng sao? Còn úp úp mở mở!
Từ Đường Nhiên lại sách sách nói:
- Trân chiến Dậu đinh vực, đại nhân gặp phải nhiều chuyện a! Nhưng đại nhân chẳng những không sao, còn có người ra mặt giúp đại nhân bãi bình vụ việc, đó chính là người mà tứ đại Thiên Vương tranh cướp cùng bệ hạ, thi nhau mời chào a, người người đều cầm nữ nhi đưa cho đại nhân, lý này phải nói thế nào đây? Ta xem như đã hiểu, con người mà bất kể cao thấp quý tiện, đều phải có giá trị của riêng mình, có giá trị mới có thể khiến cho người ta coi trọng! Hiện tại không sợ đại nhân làm lớn chuyên, chỉ sợ đại nhân nháo không lớn, chuyện càng lớn người đi theo bên người đại nhân càng dễ thấy? Cái gì gọi là dễ thấy? Dễ thấy chính là có giá trị, đổi lại trước kia thì có ai biết Từ Đường Nhiên ta là người nào, hiện tại không khéo tên ta đã có không ít người trên cao tầng Thiên đình biết được!
Nhìn hắn ngồi ở kia khoe khoang, Tuyết Linh Lung cũng kinh hô một tiếng:
- Ngươi điên rồi, ngươi còn ngại chuyện không nhỏ? Chẳng lẽ ngươi không biết việc này nguy hiểm lắm ư?
- Nguy hiểm? Mẹ nó, từ lúc đi theo đại nhân, chuyện ta gặp có thứ nào là không nguy hiểm?
Ngươi đã quen chưa? Một hồi lạ, hai hồi quen, giờ đã là lần thứ mấy rồi? Dù sao hiện tại ta cảm thấy chuyện này cũng chỉ đến thế mà thôi, không như trước kia động một tí liền bị hù cho đủ sắc, lá gan dần được luyện ra. Hơn nữa, ngươi cho là phản bội đại nhân sẽ không nguy hiểm? Đại nhân có bao nhiêu âm hiểm ta cũng không chỉ lĩnh giáo qua một lần, chưa hẳn đã có thể an nhiên thoát thân trước khi hắn ngã xuống...
- Ta thấy ngươi tựa hồ có vẻ sợ đại nhân?
Thật đúng là nói chuẩn, Từ Đường Nhiên thật bị Miêu Nghị dọa sợ, tích uy dần dần, vừa nghĩ đến phải đối đầu cùng Miêu Nghị liền sợ hãi trong lòng, nhưng miệng hắn sẽ không thừa nhận, xem thường nói:
- Phu nhân à, ngươi làm sao còn không hiểu, hiện tại phân cao thấp cùng đại nhân đều là nhân vật cao tầng của Thiên đình, đều là đại nhân vật nhìn nhau chằm chằm, cách bao nhiêu cái tầng cấp, làm sao giống với lúc gây chuyện ở Thiên nhai trước kia. Nếu đại nhân so đọ cùng người đẳng cấp tương đương, một khi bại, kết cục dành cho loại người như ta sẽ rất thảm, đối phương sẽ không dung nhẫn thủ hạ tâm phúc của đối thủ, nhưng đối với những đại nhân vật Thiên Đình thì khác, loại người ở mặt dưới như chúng ta không phải ai cũng đều có cơ hội được đến đại nhân vật mặt trên quan chú, chỉ cần biểu hiện ưu tú, bị người ta nhớ kỹ, tiền đồ sau này không biết bao nhiêu mà kể. Cái này nhất thời khó mà nói rõ ràng cùng ngươi được, nói cái mà ngươi có thể hiểu được đi. Ngưu phu nhân dù sao cũng là nghĩa nữ của Khấu Thiên vương, ngươi đều biết Khấu Thiên vương muốn ném bỏ đại nhân, nhưng sau đó Khấu Thiên vương sẽ làm thế nào? Những bộ hạ cũ của đại nhân như chúng ta tất phải được đến xử trí thỏa đáng, nhưng lại còn được sắp xếp cho tốt, cho dù là làm cho người khác xem, thì vị trí tổng trấn cũng chạy không thoát khỏi tay ta. Còn nữa, hiện tại phản bội kiếm được vị trí tổng trấn, nhưng sau này mặt trên ta liền không còn chỗ dựa, nếu đợi đến Khấu gia an bài lại khác, sau này Ngưu phu nhân có thể bạc đãi những bộ hạ cũ trung tâm cảnh cảnh theo gót đại nhân? Có nàng giúp ta nói chuyện trong Khấu gia, bằng với chúng ta tự mình phấn đấu bao nhiêu năm, tương lai khả năng trở thành một phương Đô
Thống cũng là cực đại.
Tuyết Linh Lung như có điều suy tư, khẽ gật đầu, nhưng vẫn cứ nhíu mày:
- Nhưng giao thú ở tầng thứ kia, căn bản không sâu cạn, một khi đại nhân ngã xuống, đối phương há có thể bỏ qua ngươi?
- Ngươi quá lo lắng, đây cũng không phải minh tranh, mà là ám đấu, không quản mặt trên là ai ra tay vơi đại nhân, đều là nhìn không được ánh sáng, mục đích của bọn họ là giải quyết đại nhân, chỉ cần đắc thủ lập tức sẽ lui, ai lại đi coi chừng đám tiểu lâu la mặt dưới tiếp tục hao đi xuống. Bởi thế mới nói, chỉ cần ta đi theo bên người đại nhân, biểu hiện cho thật tốt, không quản đại nhân có thể qua được cửa này hay không, mua bán này ta đều chỉ trám không bồi, hiện tại điều duy nhất ta phải làm chính là làm sao để tránh qua một kích chí mạng khi nguy hiểm đi tới, chỉ cần giữ được mạng nhỏ, tiền đồ gì cũng đều có thể!
Phi Thiên
- Ý của ngươi là đại nhân có thể vượt qua một cửa này?
Từ Đường Nhiên lắc đầu:
– Ta làm sao biết được? Tóm lại bại tất thảm hại, thành tất càng tiến một bước, một khi thành, ngươi nói xem ta chẳng phải cùng theo gà chó thăng thiên, vị trí tổng trấn sớm hay muộn đều là của ta, chạy không được. Về sau một đường có đại nhân chắn ở phía trước, ta chạy theo phía sau là được, ngươi nói ta vì một vị trí tổng trấn mà dừng bước, hay là tiếp tục tiến về phía trước? Nếu hiện tại ta vì một vị trí tổng trấn mà phản bội đại nhân, cho dù đối phương bảo đảm cho ta, thì phỏng chừng đời này cũng chỉ đến đó là dừng, đi theo đại nhân thì khác, có hắn ở phía trước vượt mọi chông gai mở đường, lại vẫn có rất tốt tiền đồ trước mặt, cơ hội hiện tại của ta không phải ai cũng có, thật vất vả mới dựng được lên, há có thể dễ dàng buông tha!”
Tuyết Linh Lung hết hồn nói:
- Ngươi làm sao chỉ nghĩ đến mặt tốt, vạn nhất thất bại thì thế nào? Sao ta cảm thấy với tình hình hiện tại khả năng thất bại là rất lớn?
- Hắc hắc!
Từ Đường Nhiên cười giảo hoạt, tay giơ lên nhéo một cái vào ngực nàng:
- Đây là điều ta vừa rồi hỏi ngươi, ngươi không từ trên người đại nhân ngộ ra chút gì?
Tuyết Linh Lung đẩy tay hắn ra:
- Cái gì nha? Ngươi không biết ta đang lo lắng sao? Còn úp úp mở mở!
Từ Đường Nhiên lại sách sách nói:
- Trân chiến Dậu đinh vực, đại nhân gặp phải nhiều chuyện a! Nhưng đại nhân chẳng những không sao, còn có người ra mặt giúp đại nhân bãi bình vụ việc, đó chính là người mà tứ đại Thiên Vương tranh cướp cùng bệ hạ, thi nhau mời chào a, người người đều cầm nữ nhi đưa cho đại nhân, lý này phải nói thế nào đây? Ta xem như đã hiểu, con người mà bất kể cao thấp quý tiện, đều phải có giá trị của riêng mình, có giá trị mới có thể khiến cho người ta coi trọng! Hiện tại không sợ đại nhân làm lớn chuyên, chỉ sợ đại nhân nháo không lớn, chuyện càng lớn người đi theo bên người đại nhân càng dễ thấy? Cái gì gọi là dễ thấy? Dễ thấy chính là có giá trị, đổi lại trước kia thì có ai biết Từ Đường Nhiên ta là người nào, hiện tại không khéo tên ta đã có không ít người trên cao tầng Thiên đình biết được!
Nhìn hắn ngồi ở kia khoe khoang, Tuyết Linh Lung cũng kinh hô một tiếng:
- Ngươi điên rồi, ngươi còn ngại chuyện không nhỏ? Chẳng lẽ ngươi không biết việc này nguy hiểm lắm ư?
- Nguy hiểm? Mẹ nó, từ lúc đi theo đại nhân, chuyện ta gặp có thứ nào là không nguy hiểm?
Ngươi đã quen chưa? Một hồi lạ, hai hồi quen, giờ đã là lần thứ mấy rồi? Dù sao hiện tại ta cảm thấy chuyện này cũng chỉ đến thế mà thôi, không như trước kia động một tí liền bị hù cho đủ sắc, lá gan dần được luyện ra. Hơn nữa, ngươi cho là phản bội đại nhân sẽ không nguy hiểm? Đại nhân có bao nhiêu âm hiểm ta cũng không chỉ lĩnh giáo qua một lần, chưa hẳn đã có thể an nhiên thoát thân trước khi hắn ngã xuống...
- Ta thấy ngươi tựa hồ có vẻ sợ đại nhân?
Thật đúng là nói chuẩn, Từ Đường Nhiên thật bị Miêu Nghị dọa sợ, tích uy dần dần, vừa nghĩ đến phải đối đầu cùng Miêu Nghị liền sợ hãi trong lòng, nhưng miệng hắn sẽ không thừa nhận, xem thường nói:
- Phu nhân à, ngươi làm sao còn không hiểu, hiện tại phân cao thấp cùng đại nhân đều là nhân vật cao tầng của Thiên đình, đều là đại nhân vật nhìn nhau chằm chằm, cách bao nhiêu cái tầng cấp, làm sao giống với lúc gây chuyện ở Thiên nhai trước kia. Nếu đại nhân so đọ cùng người đẳng cấp tương đương, một khi bại, kết cục dành cho loại người như ta sẽ rất thảm, đối phương sẽ không dung nhẫn thủ hạ tâm phúc của đối thủ, nhưng đối với những đại nhân vật Thiên Đình thì khác, loại người ở mặt dưới như chúng ta không phải ai cũng đều có cơ hội được đến đại nhân vật mặt trên quan chú, chỉ cần biểu hiện ưu tú, bị người ta nhớ kỹ, tiền đồ sau này không biết bao nhiêu mà kể. Cái này nhất thời khó mà nói rõ ràng cùng ngươi được, nói cái mà ngươi có thể hiểu được đi. Ngưu phu nhân dù sao cũng là nghĩa nữ của Khấu Thiên vương, ngươi đều biết Khấu Thiên vương muốn ném bỏ đại nhân, nhưng sau đó Khấu Thiên vương sẽ làm thế nào? Những bộ hạ cũ của đại nhân như chúng ta tất phải được đến xử trí thỏa đáng, nhưng lại còn được sắp xếp cho tốt, cho dù là làm cho người khác xem, thì vị trí tổng trấn cũng chạy không thoát khỏi tay ta. Còn nữa, hiện tại phản bội kiếm được vị trí tổng trấn, nhưng sau này mặt trên ta liền không còn chỗ dựa, nếu đợi đến Khấu gia an bài lại khác, sau này Ngưu phu nhân có thể bạc đãi những bộ hạ cũ trung tâm cảnh cảnh theo gót đại nhân? Có nàng giúp ta nói chuyện trong Khấu gia, bằng với chúng ta tự mình phấn đấu bao nhiêu năm, tương lai khả năng trở thành một phương Đô
Thống cũng là cực đại.
Tuyết Linh Lung như có điều suy tư, khẽ gật đầu, nhưng vẫn cứ nhíu mày:
- Nhưng giao thú ở tầng thứ kia, căn bản không sâu cạn, một khi đại nhân ngã xuống, đối phương há có thể bỏ qua ngươi?
- Ngươi quá lo lắng, đây cũng không phải minh tranh, mà là ám đấu, không quản mặt trên là ai ra tay vơi đại nhân, đều là nhìn không được ánh sáng, mục đích của bọn họ là giải quyết đại nhân, chỉ cần đắc thủ lập tức sẽ lui, ai lại đi coi chừng đám tiểu lâu la mặt dưới tiếp tục hao đi xuống. Bởi thế mới nói, chỉ cần ta đi theo bên người đại nhân, biểu hiện cho thật tốt, không quản đại nhân có thể qua được cửa này hay không, mua bán này ta đều chỉ trám không bồi, hiện tại điều duy nhất ta phải làm chính là làm sao để tránh qua một kích chí mạng khi nguy hiểm đi tới, chỉ cần giữ được mạng nhỏ, tiền đồ gì cũng đều có thể!
Phi Thiên
Đánh giá:
Truyện Phi Thiên
Story
Chương 2712: Chỉ lời không lỗ (2)
10.0/10 từ 43 lượt.