Phi Thiên
Chương 2121: Thằng nhãi khỉ con (Thượng)
Mộ Dung Tinh Hoa đứng ở một bên lặng lẽ quan sát. Nàng chính mắt nhìn thấy Miêu Nghị vừa mới đi, Phục Thanh liền một tay đẩy ngã chế độ do Miêu Nghị nhiều năm thành lập. Xem như nàng đã hoàn toàn lĩnh giáo cái gì gọi là thiên tử nào triều chính ấy. Nhìn lại đám thủ hạ tâm phúc của Phục Thanh, mỗi người đều lộ ra vẻ hưng phấn, đợi cho Ưng Vô Địch lại dẫn tâm phúc đi nhậm chức, nơi này chính là thiên hạ của Phục Thanh. Cuối cùng nàng bắt đầu nảy sinh ý định thối lui. Rốt cuộc nàng đã hiểu rõ lời Miêu Nghị trước đó là có ý gì. Cuối cùng nàng cũng phát hiện ra, Từ Đường Nhiên nhìn như là yêu tinh nịnh bợ trong mắt nàng, thật ra lại thông minh hơn nàng, càng biết tiến lui hơn nàng. Vua nào triều thần nấy, trời đã đổi, nơi đây quả thực không phải là chỗ cho nàng ở lâu...
- Đại thống lĩnh!
Trong tinh không, Liệt Hoàn và Hồ Phi sau cùng cùng đối mặt hành lễ với Miêu Nghị, lại tránh ra hai bên trái và phải. Phía sau hai người là Hải Bình Tâm mũi hướng lên trời, rõ ràng tức giận chưa tiêu.
Thấy nha đầu kia, Miêu Nghị thật sự có chút hết chỗ nói. Khiến nàng hôn mê đưa đi tổng trấn phủ Đông Hoa. Sau khi tỉnh lại, nàng lại chết sống không chịu ở lại đây. Bích Nguyệt cũng không có cách nào giữ nàng lại được. Để nàng ở trong tổng trấn phủ Đông Hoa làm ầm ĩ, sớm muộn sẽ bị người khác phát hiện ra không ổn. Cũng không thể luôn trói nàng. Không thể làm gì khác hơn là đưa nàng trở về, để cho nàng theo Miêu Nghị đi tới chỗ Tả Đốc Vệ.
Dương Khánh và Dương Triệu Thanh theo bản năng liếc mắt nhìn nhau. Cả hai đều nhìn thấy vẻ nghi ngờ ở trong mắt của người kia. Lúc Hải Bình Tâm xuất hiện, có thể nói là tu vi cũng không cao, cũng không phải thân tín gì của Miêu Nghị, nhưng ở trước mặt Miêu Nghị nàng rất càn rỡ. Miêu Nghị lại có chút cảm giác không biết ra tay từ đâu, nuông chiều thành quen!
- Nha đầu, cha nàng ở bên ngoài chắc hẳn còn có thủ hạ cũ. Để nương nàng liên hệ với cha nàng đưa nàng đến chỗ thủ hạ cũ của cha nàng, có được hay không?
Miêu Nghị tiến lên truyền âm, khuyên bảo. Hắn thật sự không muốn dẫn nàng theo.
Hải Bình Tâm trề môi.
- Ta ở bên cạnh ngươi lại có thân phận Thiên Đình, xuất hiện ở bên “Phản Tặc” kia, nếu chẳng may bị người khác thấy được, ngươi không sợ sao?
- ...
Miêu Nghị không nói được gì.
Hải Bình Tâm lại hết nhìn đông tới nhìn tây phía sau lưng hắn, thần thái phần chấn, ánh mắt chiếu sáng nói:
- Phi Hồng dau? Ngươi sẽ không tới mức, ngay cả thiếp phòng của mình cũng không dẫn theo chứ?
Lại là bài văn dài Phi Hồng! Mặt Miêu Nghị trầm xuống. Nha đầu chết tiệt này thực sự nhớ Phi Hồng mãi không quên.
Nếu như sớm biết rằng mình sẽ bị điều đi Tả Đốc Vệ, cần gì phí nhiều sức lực để các lão gia hỏa nơi luyện ngục lăn qua lăn lại ra nha đầu này. Miêu Nghị hối hận tới mức xanh cả ruột. Không quan tâm tới đắn do của Bích Nguyệt trước đó. Dù sao hắn phải giữ một tổ tông ở trong tay. Thực sự là mang đá đập chân của mình.
- Diêm Tu, bỏ nàng vào túi thú mang đi!
Miêu Nghị quay đầu lại quát một tiếng.
Hải Bình Tâm vội vàng xua tay:
- Tự ta đi. Không nên chứa ta vào túi thú. Ta...
Miêu Nghị nhìn vợ chồng Liệt Hoàn gật đầu, vung tay lên, dẫn người tiếp tục bay đi sâu trong tinh không...
…
- Ha hả, tham gia một lần sát hạch ở địa ngục, quay về Thiên Nguyên Tinh làm đại thống lĩnh Thiên Nhai. Từ lúc nào sát hạch địa ngục lại khiến người ta trở nên không sợ hãi như vậy... Ha hả. Cuối cùng còn muốn dẫn nhân mã của Tả Đốc Vệ đi huyết tẩy Thiên Nhai... Quyền quý cả triều lão tử cũng đã đắc tội hết. Sớm muộn chỉ còn một con đường chết. Sống một ngày lời được một ngày. Ngươi nói lão tử có dám hay không? Ta còn không sợ nói cho các ngươi biết, từ khi bắt đầu nhìn thấy các ngươi ngăn cản ở nơi này, lão tử liền chuẩn bị làm như vậy...
Trong Tinh Thần Điện, Tư Mã Vấn Thiên báo cáo tin tức lên, nhìn Thanh Chủ thỉnh thoảng nhắc lại vài câu, lại thỉnh thoảng buồn cười chọc hai câu.
Đứng ở phía dưới, Tư Mã Vấn Thiên cũng khẽ lắc đầu cười khổ. Hắn cũng rất ít thấy tin tức nào buồn cười như thế. Lúc hắn nhìn thấy cũng không nhịn được cười.
Thiên hạ nhiều chuyện lớn như vậy, Thanh Chủ không có khả năng quan tâm lâu dài tới một nhân vật nhỏ không tha như thế, Ban đầu, cho dù loại nhân vật nhỏ như Miêu Nghị làm ra thì cũng thôi, cũng không cần thiết phải báo lên Thanh Chủ. Chỉ là lần trước Thanh Chủ cố ý hỏi tới, lần này Tư Mã Vấn Thiên trình báo coi như là cho Thanh Chủ một công đạo.
Nhớ tới Miêu Nghị này, trong lòng Tư Mã Vấn Thiên có chút chán nản. Tốn nhiều tinh lực như vậy bồi dưỡng được một quân cờ coi như tiện nghi cho Miêu Nghị. Vốn phải biến thành chính thất phu nhân của Miêu Nghị, kể từ đó cũng thuận tiện tìm hiểu tin tức. Ai biết được, Miêu Nghị này lại hạ quyết tâm, chính là không cho Phi Hồng làm chính thất phu nhân, rốt cuộc còn dám triệu tập nhân mã bao vây tấn công người của Lục bà bà và Tả Đốc Vệ. Đơn giản là vô pháp vô thiên.
Sau đó ngược lại ép hắn ở đây không có cách nào, không thể làm gì khác hơn là lui bước, để quân cờ do mình chuyên tâm bồi dưỡng làm thiếp. Bằng không, chuyện thật vất vả hoàn thành sẽ bị phá hỏng. Hiện tại ngẫm lại, đoán chừng là Phi Hồng xuất thân thanh lâu thật sự không chịu nổi.
Đương nhiên, hắn không thể không biết xấu hổ viết loại chuyện này ở trên tấu chương.
Thanh Chủ vui vẻ một hồi, tiện tay ném ngọc điệp trở về trên bàn, vẫn không nhịn được cười nói:
- Thằng nhãi khỉ con này đơn giản là một kẻ dở hơi. Cuối cùng còn dám tuyên bố phải kéo quân cận vệ của trẫm đi huyết tẩy Thiên Nhai, ngày sau quay đầu lại chẳng phải là muốn tìm trẫm tính sổ sao?
Tư Mã Vấn Thiên tất nhiên biết hắn đang nói đùa. Ngày sau nào dám tìm hắn tính sổ. Tư Mã Vấn Thiên cũng cười hùa, nói:
- Hắn đây là vua cũng thua thằng liều, lợn chết không sợ nước sôi. Chỉ có điều thật ra đã dọa một phần lớn gia nô nhà đại thần quá sức.
Phi Thiên
- Đại thống lĩnh!
Trong tinh không, Liệt Hoàn và Hồ Phi sau cùng cùng đối mặt hành lễ với Miêu Nghị, lại tránh ra hai bên trái và phải. Phía sau hai người là Hải Bình Tâm mũi hướng lên trời, rõ ràng tức giận chưa tiêu.
Thấy nha đầu kia, Miêu Nghị thật sự có chút hết chỗ nói. Khiến nàng hôn mê đưa đi tổng trấn phủ Đông Hoa. Sau khi tỉnh lại, nàng lại chết sống không chịu ở lại đây. Bích Nguyệt cũng không có cách nào giữ nàng lại được. Để nàng ở trong tổng trấn phủ Đông Hoa làm ầm ĩ, sớm muộn sẽ bị người khác phát hiện ra không ổn. Cũng không thể luôn trói nàng. Không thể làm gì khác hơn là đưa nàng trở về, để cho nàng theo Miêu Nghị đi tới chỗ Tả Đốc Vệ.
Dương Khánh và Dương Triệu Thanh theo bản năng liếc mắt nhìn nhau. Cả hai đều nhìn thấy vẻ nghi ngờ ở trong mắt của người kia. Lúc Hải Bình Tâm xuất hiện, có thể nói là tu vi cũng không cao, cũng không phải thân tín gì của Miêu Nghị, nhưng ở trước mặt Miêu Nghị nàng rất càn rỡ. Miêu Nghị lại có chút cảm giác không biết ra tay từ đâu, nuông chiều thành quen!
- Nha đầu, cha nàng ở bên ngoài chắc hẳn còn có thủ hạ cũ. Để nương nàng liên hệ với cha nàng đưa nàng đến chỗ thủ hạ cũ của cha nàng, có được hay không?
Miêu Nghị tiến lên truyền âm, khuyên bảo. Hắn thật sự không muốn dẫn nàng theo.
Hải Bình Tâm trề môi.
- Ta ở bên cạnh ngươi lại có thân phận Thiên Đình, xuất hiện ở bên “Phản Tặc” kia, nếu chẳng may bị người khác thấy được, ngươi không sợ sao?
- ...
Miêu Nghị không nói được gì.
Hải Bình Tâm lại hết nhìn đông tới nhìn tây phía sau lưng hắn, thần thái phần chấn, ánh mắt chiếu sáng nói:
- Phi Hồng dau? Ngươi sẽ không tới mức, ngay cả thiếp phòng của mình cũng không dẫn theo chứ?
Lại là bài văn dài Phi Hồng! Mặt Miêu Nghị trầm xuống. Nha đầu chết tiệt này thực sự nhớ Phi Hồng mãi không quên.
Nếu như sớm biết rằng mình sẽ bị điều đi Tả Đốc Vệ, cần gì phí nhiều sức lực để các lão gia hỏa nơi luyện ngục lăn qua lăn lại ra nha đầu này. Miêu Nghị hối hận tới mức xanh cả ruột. Không quan tâm tới đắn do của Bích Nguyệt trước đó. Dù sao hắn phải giữ một tổ tông ở trong tay. Thực sự là mang đá đập chân của mình.
- Diêm Tu, bỏ nàng vào túi thú mang đi!
Miêu Nghị quay đầu lại quát một tiếng.
Hải Bình Tâm vội vàng xua tay:
- Tự ta đi. Không nên chứa ta vào túi thú. Ta...
Miêu Nghị nhìn vợ chồng Liệt Hoàn gật đầu, vung tay lên, dẫn người tiếp tục bay đi sâu trong tinh không...
…
- Ha hả, tham gia một lần sát hạch ở địa ngục, quay về Thiên Nguyên Tinh làm đại thống lĩnh Thiên Nhai. Từ lúc nào sát hạch địa ngục lại khiến người ta trở nên không sợ hãi như vậy... Ha hả. Cuối cùng còn muốn dẫn nhân mã của Tả Đốc Vệ đi huyết tẩy Thiên Nhai... Quyền quý cả triều lão tử cũng đã đắc tội hết. Sớm muộn chỉ còn một con đường chết. Sống một ngày lời được một ngày. Ngươi nói lão tử có dám hay không? Ta còn không sợ nói cho các ngươi biết, từ khi bắt đầu nhìn thấy các ngươi ngăn cản ở nơi này, lão tử liền chuẩn bị làm như vậy...
Trong Tinh Thần Điện, Tư Mã Vấn Thiên báo cáo tin tức lên, nhìn Thanh Chủ thỉnh thoảng nhắc lại vài câu, lại thỉnh thoảng buồn cười chọc hai câu.
Đứng ở phía dưới, Tư Mã Vấn Thiên cũng khẽ lắc đầu cười khổ. Hắn cũng rất ít thấy tin tức nào buồn cười như thế. Lúc hắn nhìn thấy cũng không nhịn được cười.
Thiên hạ nhiều chuyện lớn như vậy, Thanh Chủ không có khả năng quan tâm lâu dài tới một nhân vật nhỏ không tha như thế, Ban đầu, cho dù loại nhân vật nhỏ như Miêu Nghị làm ra thì cũng thôi, cũng không cần thiết phải báo lên Thanh Chủ. Chỉ là lần trước Thanh Chủ cố ý hỏi tới, lần này Tư Mã Vấn Thiên trình báo coi như là cho Thanh Chủ một công đạo.
Nhớ tới Miêu Nghị này, trong lòng Tư Mã Vấn Thiên có chút chán nản. Tốn nhiều tinh lực như vậy bồi dưỡng được một quân cờ coi như tiện nghi cho Miêu Nghị. Vốn phải biến thành chính thất phu nhân của Miêu Nghị, kể từ đó cũng thuận tiện tìm hiểu tin tức. Ai biết được, Miêu Nghị này lại hạ quyết tâm, chính là không cho Phi Hồng làm chính thất phu nhân, rốt cuộc còn dám triệu tập nhân mã bao vây tấn công người của Lục bà bà và Tả Đốc Vệ. Đơn giản là vô pháp vô thiên.
Sau đó ngược lại ép hắn ở đây không có cách nào, không thể làm gì khác hơn là lui bước, để quân cờ do mình chuyên tâm bồi dưỡng làm thiếp. Bằng không, chuyện thật vất vả hoàn thành sẽ bị phá hỏng. Hiện tại ngẫm lại, đoán chừng là Phi Hồng xuất thân thanh lâu thật sự không chịu nổi.
Đương nhiên, hắn không thể không biết xấu hổ viết loại chuyện này ở trên tấu chương.
Thanh Chủ vui vẻ một hồi, tiện tay ném ngọc điệp trở về trên bàn, vẫn không nhịn được cười nói:
- Thằng nhãi khỉ con này đơn giản là một kẻ dở hơi. Cuối cùng còn dám tuyên bố phải kéo quân cận vệ của trẫm đi huyết tẩy Thiên Nhai, ngày sau quay đầu lại chẳng phải là muốn tìm trẫm tính sổ sao?
Tư Mã Vấn Thiên tất nhiên biết hắn đang nói đùa. Ngày sau nào dám tìm hắn tính sổ. Tư Mã Vấn Thiên cũng cười hùa, nói:
- Hắn đây là vua cũng thua thằng liều, lợn chết không sợ nước sôi. Chỉ có điều thật ra đã dọa một phần lớn gia nô nhà đại thần quá sức.
Phi Thiên
Đánh giá:
Truyện Phi Thiên
Story
Chương 2121: Thằng nhãi khỉ con (Thượng)
10.0/10 từ 43 lượt.