Phi Thiên
Chương 2068: Thủ đoạn cao siêu (Thượng)
Oai vũ khi giết ba ra ba vào trong trăm vạn đại quân vẫn còn, Nghiêm Tố vô ý thức lui ra phía sau, lại nghĩ nơi này không phải là nơi Ngưu Hữu Đức giương oai, lúc này đứng lại chỉ vào mũi Miêu Nghị và nói:
- Ngưu Hữu Đức, miệng ngươi sạch sẽ một chút, ngươi mắng ai?
- Mắng ngươi đó!
Không chỉ mắng, Miêu Nghị dứt lời liền đá một cước vào giữa bụng Nghiêm Tố.
- Ah...
Nghiêm Tố hét thảm một tiếng, nàng bất ngờ không phòng bị cho nên bị Miêu Nghị đánh trúng, cộng thêm Miêu Nghị ra tay cực nhanh, còn chưa kịp phòng ngự đã bị đánh bay ra ngoài, miệng phun máu tươi.
Dám đánh lão bà Đô Thống? Hai mắt Hạ Hầu Long Thành mở lớn, miệng có thể nhét cả quả đấm vào, vẻ mặt khiếp sợ im lặng, hôm nay hắn mới thật sự lĩnh giáo Ngưu huynh hung hãn, không ngờ dám đánh người tại nơi này.
Hắn không dám làm chuyện hung hăng càn quấy như vậy.
Chiến Như Ý cũng ngây ngốc, mấy vị khác ngạc nhiên há hốc mồm.
Bích Nguyệt phu nhân cũng sửng sốt, nàng chưa bao giờ gặp qua việc này.
Nghiêm Tố không có phòng bị chút nào nên có thể nói tổn thương không nhẹ, ôm bụng bò dậy và nôn máu tươi, mặt mày biến hóa, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Miêu Nghị tiếp nàng sợ hãi lui ra phía sau.
- Lớn mật!
Nhị tổng quản Lan Hương quát lớn, Bích Nguyệt phu nhân phục hồi tinh thần lại, bỗng nhiên đứng lên, phẫn nộ quát:
- Ngưu Hữu Đức! Ngươi muốn tạo phản phải không?
Miêu Nghị dừng bước, quay đầu nhìn qua Bích Nguyệt phu nhân cao cao tại thượng, truyền âm ba chữ:
- Hải Bình Tâm!
Hắn vốn không phải là người biết nén giận, nếu không cũng không có chuyện huyết tẩy thiên nhai, hôm nay trên tay hắn nắm giữ nhược điểm của Bích Nguyệt phu nhân cho nên không có khả năng giả vờ đáng thương, hắn tốn nhiều công sức tại Luyện Ngục chi địa hoanhư vậy để tạo ra lá bùa hộ mệnh cũng không phải bài trí!
Hắn sớm bất mãn với đám người Nghiêm Tố, chuyện nhục nhã hắn năm xưa vẫn còn chưa tính sổ đấy, hôm nay Nghiêm Tố còn dám đứng nơi này ồn ào, nếu không phải hắn còn chưa chọc nổi Bích Nguyệt phu nhân thì cũng không phải động thủ động cước đơn giản như thế, hắn sẽ dùng thương đâm chết, dù vậy một cước vừa rồi không lưu tình chút nào.
- Ngươi đi theo ta!
Dứt lời liền đi xuống cầu thang, nhị tổng quản Lan Hương muốn đi cùng liền bị nàng ngăn cản lại.
- Tiện nhân! Lão tử đã đắc tội sạch quyền quý trong Thiên đình, cũng sớm không quan tâm sinh tử, nam nhân của ngươi là Đô Thống nhưng chẳng là cái gì nếu so với cả Thiên đình, nếu hắn muốn đối phó ta thì phải xếp hàng không biết chờ tới khi nào mới tới lượt, ngươi muốn quan báo tư thù cũng phải nhìn xem ngươi là cái rễ hành gì, không sợ chết cứ phóng ngựa tới đi.
Miêu Nghị chỉ vào mặt Nghiêm Tố giận dữ mắng mỏ, hắn đi vào thiên nhai nhiều năm như vậy, phần lớn thời gian đều nghẹn khuất, người ở dưới mái hiên không cúi đầu, vào lúc này có lực lượng mới khôi phục khí thế không sợ trời không sợ đất khi mới bước vào tu hành.
Nghiêm Tố bị hắn hù sợ rồi, nàng không dám động thủ với Miêu Nghị, trước kia dám khiêu khích cũng vì chắc chắn Miêu Nghị không động thủ ở đây. Ai ngờ người ta không nói nhảm câu nào đã đá nàng trọng thương, lại nghe lời nói khí phách của hắn nên không dám lên tiếng, nàng hoảng sợ nhìn sang Chiến Như Ý cầu cứu.
Chiến Như Ý vừa muốn mở miệng, nhị tổng quản Lan Hương đã mặt đen quát:
- Ngưu Hữu Đức. Phu nhân nói ngươi không nghe?
- Hừ!
Miêu Nghị hừ lạnh với đám người Chiến Như Ý, hất tay áo đi vào hậu điện, bộ dạng cực kỳ hung hăng càn quấy.
Thần tượng ah! Hạ Hầu Long Thành nhìn bóng lưng hang hăng càn quấy của Miêu Nghị rời đi, đôi mắt của hắn tỏa sáng, hắn lần đầu tiên nhìn thấy Miêu Nghị tức giận như thế, WOW! Khí phách rối tinh rối mù, quả nhiên mãnh nhân chính là mãnh nhân. Muốn không bội phục cũng không được.
Nghĩ lại, Ngưu huynh trước sau vẫn là tính tình này, nhớ năm đó khi còn bạch thân đã dám đánh thống lĩnh khu tây là mình tơi bời trước tiệm tạp hóa Chính Khí, hôm nay tính tình càng khó lường!
Có rất nhiều chuyện hắn muốn làm nhưng nội tâm không thể làm, ví dụ như ẩu đả đồng liêu trước mặt thủ trưởng.
Sắc mặt đám người Diêu Hưng rất khó nhìn, có thể nói bị lời của Miêu Nghị làm bừng tỉnh, trong nội tâm bắt đầu có chút sợ hãi.
Bọn họ hiểu Miêu Nghị nói đúng, vương bát đản này đã đắc tội với tất cả quyền quý. Có thể nói chân trần không sợ đi giày, cũng không đặt bối cảnh của bọn họ vào mắt, chọc vương bát đản này tức giận, hắn tuyệt đối dám lấy mạng ngươi, mấu chốt nằm ở chỗ mọi người tận mắt nhìn thấy vương bát đản dũng mãnh. Mọi người liên thủ cũng không phải đối thủ của hắn.
Hôm nay chỉ có thể hi vọng Bích Nguyệt phu nhân nghiên trị hắn, nhưng phu nhân gọi hắn vào hậu đường là có ý gì?
Chiến Như Ý nhìn chằm chằm, nàng cau mày thật sâu, cũng bị lời của Miêu Nghị làm bừng tỉnh, phát hiện Ngưu đại thống lĩnh đã bất chấp giá nào, bối cảnh của mình không ép được người ta, không có ưu thế này, cứng đối cứng mình không phải đối thủ, nàng còn nhớ kỹ một thương đánh nàng trọng thương.
Nhị tổng quản Lan Hương cũng cau mày, vừa rồi nàng đứng bên cạnh Bích Nguyệt phu nhân, nàng phát hêện Miêu Nghị truyền âm một tiếng sau đó thân thể phu nhân rung lên nhè nhẹ, là chuyện gì?
Trong hậu điện, rốt cuộc sắc mặt Bích Nguyệt phu nhân không còn che dấu nữa, rất khó coi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Miêu Nghị.
Miêu Nghị không thỉnh tự nhập, tiến vào hậu điện liền nói:
- Không biết phu nhân có gì cần chỉ giáo?
Bích Nguyệt phu nhân gằn từng chữ:
- Vừa rồi trong đại điện, ngươi nói câu kia là có ý gì?
Trước khi sự việc chưa rõ ràng, nàng cũng không bởi vì Miêu Nghị nói ra tên con gái mình mà dễ dàng để lộ lai lịch.
Miêu Nghị biết rõ nàng giả bộ hồ đồ, biết rõ tâm tư của nàng, lật tay lấy một cái tinh linh đưa đến trước mặt Bích Nguyệt phu nhân và lắc lắc, nói:
- Phu nhân nhìn cái này là hiểu.
Bích Nguyệt phu nhân phất tay áo một cái, trực tiếp nhìn tinh linh trong tay, nhìn thấy hai quả pháp ấn quen thuộc trên đó, nàng lại lấy một tinh linh khác ra xem, đúng vậy, pháp ấn trên tinh linh quả nhiên là của Hải Bình Tâm, thân hình run rẩy, sắc mặt nàng tái nhợt, cắn răng nói:
- Tại sao ngươi có được thứ này?
Nàng vẫn ôm một tia hi vọng, hi vọng Miêu Nghị chính là người tiếp ứng con gái mình, hi vọng Miêu Nghị chính là người Hải Uyên Khách an bài. Trong lòng nàng rất rõ ràng, nếu như Miêu Nghị thật sự là người Hải Uyên Khách an bài, Hải Uyên Khách không có đạo lý không nói với mình, hại mình lo lắng chờ đợi trong tuyệt vọng.
Phi Thiên
- Ngưu Hữu Đức, miệng ngươi sạch sẽ một chút, ngươi mắng ai?
- Mắng ngươi đó!
Không chỉ mắng, Miêu Nghị dứt lời liền đá một cước vào giữa bụng Nghiêm Tố.
- Ah...
Nghiêm Tố hét thảm một tiếng, nàng bất ngờ không phòng bị cho nên bị Miêu Nghị đánh trúng, cộng thêm Miêu Nghị ra tay cực nhanh, còn chưa kịp phòng ngự đã bị đánh bay ra ngoài, miệng phun máu tươi.
Dám đánh lão bà Đô Thống? Hai mắt Hạ Hầu Long Thành mở lớn, miệng có thể nhét cả quả đấm vào, vẻ mặt khiếp sợ im lặng, hôm nay hắn mới thật sự lĩnh giáo Ngưu huynh hung hãn, không ngờ dám đánh người tại nơi này.
Hắn không dám làm chuyện hung hăng càn quấy như vậy.
Chiến Như Ý cũng ngây ngốc, mấy vị khác ngạc nhiên há hốc mồm.
Bích Nguyệt phu nhân cũng sửng sốt, nàng chưa bao giờ gặp qua việc này.
Nghiêm Tố không có phòng bị chút nào nên có thể nói tổn thương không nhẹ, ôm bụng bò dậy và nôn máu tươi, mặt mày biến hóa, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Miêu Nghị tiếp nàng sợ hãi lui ra phía sau.
- Lớn mật!
Nhị tổng quản Lan Hương quát lớn, Bích Nguyệt phu nhân phục hồi tinh thần lại, bỗng nhiên đứng lên, phẫn nộ quát:
- Ngưu Hữu Đức! Ngươi muốn tạo phản phải không?
Miêu Nghị dừng bước, quay đầu nhìn qua Bích Nguyệt phu nhân cao cao tại thượng, truyền âm ba chữ:
- Hải Bình Tâm!
Hắn vốn không phải là người biết nén giận, nếu không cũng không có chuyện huyết tẩy thiên nhai, hôm nay trên tay hắn nắm giữ nhược điểm của Bích Nguyệt phu nhân cho nên không có khả năng giả vờ đáng thương, hắn tốn nhiều công sức tại Luyện Ngục chi địa hoanhư vậy để tạo ra lá bùa hộ mệnh cũng không phải bài trí!
Hắn sớm bất mãn với đám người Nghiêm Tố, chuyện nhục nhã hắn năm xưa vẫn còn chưa tính sổ đấy, hôm nay Nghiêm Tố còn dám đứng nơi này ồn ào, nếu không phải hắn còn chưa chọc nổi Bích Nguyệt phu nhân thì cũng không phải động thủ động cước đơn giản như thế, hắn sẽ dùng thương đâm chết, dù vậy một cước vừa rồi không lưu tình chút nào.
- Ngươi đi theo ta!
Dứt lời liền đi xuống cầu thang, nhị tổng quản Lan Hương muốn đi cùng liền bị nàng ngăn cản lại.
- Tiện nhân! Lão tử đã đắc tội sạch quyền quý trong Thiên đình, cũng sớm không quan tâm sinh tử, nam nhân của ngươi là Đô Thống nhưng chẳng là cái gì nếu so với cả Thiên đình, nếu hắn muốn đối phó ta thì phải xếp hàng không biết chờ tới khi nào mới tới lượt, ngươi muốn quan báo tư thù cũng phải nhìn xem ngươi là cái rễ hành gì, không sợ chết cứ phóng ngựa tới đi.
Miêu Nghị chỉ vào mặt Nghiêm Tố giận dữ mắng mỏ, hắn đi vào thiên nhai nhiều năm như vậy, phần lớn thời gian đều nghẹn khuất, người ở dưới mái hiên không cúi đầu, vào lúc này có lực lượng mới khôi phục khí thế không sợ trời không sợ đất khi mới bước vào tu hành.
Nghiêm Tố bị hắn hù sợ rồi, nàng không dám động thủ với Miêu Nghị, trước kia dám khiêu khích cũng vì chắc chắn Miêu Nghị không động thủ ở đây. Ai ngờ người ta không nói nhảm câu nào đã đá nàng trọng thương, lại nghe lời nói khí phách của hắn nên không dám lên tiếng, nàng hoảng sợ nhìn sang Chiến Như Ý cầu cứu.
Chiến Như Ý vừa muốn mở miệng, nhị tổng quản Lan Hương đã mặt đen quát:
- Ngưu Hữu Đức. Phu nhân nói ngươi không nghe?
- Hừ!
Miêu Nghị hừ lạnh với đám người Chiến Như Ý, hất tay áo đi vào hậu điện, bộ dạng cực kỳ hung hăng càn quấy.
Thần tượng ah! Hạ Hầu Long Thành nhìn bóng lưng hang hăng càn quấy của Miêu Nghị rời đi, đôi mắt của hắn tỏa sáng, hắn lần đầu tiên nhìn thấy Miêu Nghị tức giận như thế, WOW! Khí phách rối tinh rối mù, quả nhiên mãnh nhân chính là mãnh nhân. Muốn không bội phục cũng không được.
Nghĩ lại, Ngưu huynh trước sau vẫn là tính tình này, nhớ năm đó khi còn bạch thân đã dám đánh thống lĩnh khu tây là mình tơi bời trước tiệm tạp hóa Chính Khí, hôm nay tính tình càng khó lường!
Có rất nhiều chuyện hắn muốn làm nhưng nội tâm không thể làm, ví dụ như ẩu đả đồng liêu trước mặt thủ trưởng.
Sắc mặt đám người Diêu Hưng rất khó nhìn, có thể nói bị lời của Miêu Nghị làm bừng tỉnh, trong nội tâm bắt đầu có chút sợ hãi.
Bọn họ hiểu Miêu Nghị nói đúng, vương bát đản này đã đắc tội với tất cả quyền quý. Có thể nói chân trần không sợ đi giày, cũng không đặt bối cảnh của bọn họ vào mắt, chọc vương bát đản này tức giận, hắn tuyệt đối dám lấy mạng ngươi, mấu chốt nằm ở chỗ mọi người tận mắt nhìn thấy vương bát đản dũng mãnh. Mọi người liên thủ cũng không phải đối thủ của hắn.
Hôm nay chỉ có thể hi vọng Bích Nguyệt phu nhân nghiên trị hắn, nhưng phu nhân gọi hắn vào hậu đường là có ý gì?
Chiến Như Ý nhìn chằm chằm, nàng cau mày thật sâu, cũng bị lời của Miêu Nghị làm bừng tỉnh, phát hiện Ngưu đại thống lĩnh đã bất chấp giá nào, bối cảnh của mình không ép được người ta, không có ưu thế này, cứng đối cứng mình không phải đối thủ, nàng còn nhớ kỹ một thương đánh nàng trọng thương.
Nhị tổng quản Lan Hương cũng cau mày, vừa rồi nàng đứng bên cạnh Bích Nguyệt phu nhân, nàng phát hêện Miêu Nghị truyền âm một tiếng sau đó thân thể phu nhân rung lên nhè nhẹ, là chuyện gì?
Trong hậu điện, rốt cuộc sắc mặt Bích Nguyệt phu nhân không còn che dấu nữa, rất khó coi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Miêu Nghị.
Miêu Nghị không thỉnh tự nhập, tiến vào hậu điện liền nói:
- Không biết phu nhân có gì cần chỉ giáo?
Bích Nguyệt phu nhân gằn từng chữ:
- Vừa rồi trong đại điện, ngươi nói câu kia là có ý gì?
Trước khi sự việc chưa rõ ràng, nàng cũng không bởi vì Miêu Nghị nói ra tên con gái mình mà dễ dàng để lộ lai lịch.
Miêu Nghị biết rõ nàng giả bộ hồ đồ, biết rõ tâm tư của nàng, lật tay lấy một cái tinh linh đưa đến trước mặt Bích Nguyệt phu nhân và lắc lắc, nói:
- Phu nhân nhìn cái này là hiểu.
Bích Nguyệt phu nhân phất tay áo một cái, trực tiếp nhìn tinh linh trong tay, nhìn thấy hai quả pháp ấn quen thuộc trên đó, nàng lại lấy một tinh linh khác ra xem, đúng vậy, pháp ấn trên tinh linh quả nhiên là của Hải Bình Tâm, thân hình run rẩy, sắc mặt nàng tái nhợt, cắn răng nói:
- Tại sao ngươi có được thứ này?
Nàng vẫn ôm một tia hi vọng, hi vọng Miêu Nghị chính là người tiếp ứng con gái mình, hi vọng Miêu Nghị chính là người Hải Uyên Khách an bài. Trong lòng nàng rất rõ ràng, nếu như Miêu Nghị thật sự là người Hải Uyên Khách an bài, Hải Uyên Khách không có đạo lý không nói với mình, hại mình lo lắng chờ đợi trong tuyệt vọng.
Phi Thiên
Đánh giá:
Truyện Phi Thiên
Story
Chương 2068: Thủ đoạn cao siêu (Thượng)
10.0/10 từ 43 lượt.