Phi Thiên
Chương 1885: Canh giờ đến (Hạ)
Cuối cùng kèm cảnh cáo là tất cả thí sinh không được mai phục gần lối ra đất Luyện Ngục săn bắt thí sinh khác để giành lấy thu hoạch vất vả có được. Phản tặc Địa Ngục chắc chắn đã biết tin sát hạch, lối ra sẽ là nơi nguy hiểm nhất, mọi người tự nghĩ hậu quả. Chờ khi sát hạch gần kết thúc Thiên Đình mới phái nhiều đại quân ra dọn sạch khu vực đó, khống chế khu vực lối ra bảo hộ mọi người an toàn trở về.
Nếu khi sát hạch kết thúc, trong khu vực ra vào, trong phạm vi đại quân kiểm soát không cho phép tàn sát cướp giật nhau, ai làm trái mặc kệ có thân phận bối cảnh gì đều giết không tha!
Còn thời gian khác trong sát hạch, ở địa điểm khác thì tùy mọi người thích làm gì thì làm. Dù sao mọi người rải ra ngoài trong Địa Ngục thì Thiên Đình không thể kiểm soát từng hành động của mọi người, nói gì mà không cho phép chỉ là lừa mình dối người.
Ý đồ rất rõ ràng, là muốn bắt một trăm tám mươi vạn người ngoan ngoãn đi sát hạch, đừng hòng muốn kiếm lợi vào phút cuối.
Nội dung cảnh cáo đưa ra, biết bao người thầm rít gào. Đặc biệt những người vốn là đại thống lĩnh Thiên Nhai hoặc tử đệ quyền quý có thể kéo người hỗ trợ, nhiều người vốn định trốn tới khi sát hạch kết thúc thì ẩn náu gần lối ra, ôm cây đợi thỏ cướp thành quả lao động của người khác, bây giờ thì cực kỳ tuyệt vọng.
Không cướp ở lối ra, muốn cướp ở nơi khác thì Địa Ngục quá lớn, phải chờ ngươi gặp được mới tính, ít ra phải chạy đi khắp nơi. Nếu dám chạy lung tung thì nghiêm túc sát hạch cho rồi, còn cướp làm gì.
Nhiều người bụng dạ xấu xa không ngờ quy tắc sát hạch lần này ác như vậy, đang ép mọi người liều mạng hoặc ép vài đại thống lĩnh Thiên Nhai muốn giữ vị trí của mình phải chủ động buông bỏ vị trí.
Tra Nhân Tuấn cầm quy tắc sát hạch trong tay thì lòng lạnh lẽo. Chẳng phải sát hạch hai lần trước cho phép cướp giật vào khúc cuối sao? Sao có thể như vậy?
Tra Nhân Tuấn có nhờ cô cô Tra Như Diễm đánh tiếng với dưới tay cô phụ là vì sao? Tra Nhân Tuấn không cho rằng gã có thực lực mang theo đám người rong ruổi tung hoành trong đất Luyện Ngục.
Không biết bao nhiêu tử đệ quyền quý khi thấy quy tắc này thì chỉ muốn đập đầu chết cho rồi, giờ có muốn rút đi cũng muộn, muốn xem việc này như trò chơi thì phải hỏi vị Tổng Giám mặt lạnh đó có đồng ý không.
Đây là quy tắc sát hạch nhằm vào việc chỉnh đốn Thiên Nhai, đá kẻ vô năng ra khỏi vị trí đại thống lĩnh Thiên Nhai.
Nhiều đại thống lĩnh Thiên Nhai hoàn toàn chết tâm, chút hy vọng giữ vị trí cuối cùng bị cắt đứt, đành từ bỏ vị trí để giữ mạng.
Một số người cũng thế, liều mạng cướp giật hay nội đấu với người phe mình cần có sự can đảm rất lớn, có thể nói là một chọi hai. Nếu gặp hoàn cảnh xa lạ hoặc sự vật chưa biết thì rất sợ, họ sẽ co rút lại, không còn uy phong như trong địa bàn của mình nữa.
Quy tắc sát hạch khắc nghiệt này đối với tu sĩ không có bối cảnh, báo danh dự thi vì liều tiền đồ thì xem xong rất mừng. Ít ra về mặt nào đó Thiên Đình bảo đảm công bằng cho họ.
Nếu quy tắc sát hạch này sớm công bố thì những người chịu tới báo danh tham gia sát hạch không chỉ có bấy nhiêu.
Thí sinh cầm quy tắc sát hạch được phát xuống nghiêm túc đọc trong nhà tranh, có người vui vẻ có người buồn.
Với nhiều người thì đây là một ngày một đêm giày vò.
Hôm sau, mưa chưa tạnh, mây đen đầy trời, trong mưa phùn liên miên.
Trong hang động trên đỉnh núi, Tổng Giám đại nhân đầu đội mũ cao, áo khoác đen khoác vai, biểu tình lạnh lùng đạp ủng cao màu đen đế trắng dày đi ra. Hai đội người nối đuôi theo sau tản ra xếp hàng.
Cao Quan đứng trên bậc thang, vươn bàn tay trắng ra khỏi áo choàng trùm người hứng mưa bụi mát lạnh.
- Đại nhân!
Truy Viễn đứng một bên chắp tay nói:
- Canh giờ đã đến!
Cao Quan mặt không biểu tình, không hé răng, bàn tay hứng mưa bụi vung nhẹ.
- Tuân lệnh!
Truy Viễn xoay người quát:
- Nổi trống!
Thiên tướng đứng bên dưới hứng mưa lập tức giơ chày gõ vào Chấn Thiên cổ.
Thùng thùng thùng!
Tiếng trống rung trời, mưa bay theo tiếng trống, mây đen trên trời bị chấn phập phềnh, tiếng trống bao trùm nguyên lòng chảo.
Các lều tranh trong lòng chảo đọng các vũng nước bùn lớn nhỏ bị chấn đục ngầu gợn sóng, tất cả thí sinh giật mình. Mọi người, bao gồm Miêu Nghị lần đầu tiên nghe tiếng trống rung động lòng người như vậy.
Bích Nguyệt Phu Nhân lập tức từ ngồi xếp bằng nhảy xuống ván gỗ, nghiêm túc quát lên:
- Tập hợp! Ba tiếng trống vang ai còn chưa tới nơi thì chém!
Các Tổng Trấn trong lòng chảo liên tiếp lặp lại lời tương tự.
Trong phút chốc vô số người bay ra khỏi lều tranh, lơ lửng trên bầu trời, lơ lửng trong lòng chảo nghe tiếng trống lay động hồn người. Đám Tổng Trấn Bích Nguyệt Phu Nhân nhanh chóng kiểm kê số người đến đủ không, nếu số người vào đất Luyện Ngục có sai sót thì kẻ đầu tiên xui xẻo là bọn họ.
Đám người rải rác trên bầu trời lòng chảo nhanh chóng xếp hàng ngay ngắn, hơn một trăm tám mươi vạn người khoác giáp xếp hàng dưới mây đen âm trầm lăn lộn, khí thế kinh người.
Ba tiếng trống chấm dứt, trong đại quân giáp vàng nhìn không thấy cuối chẳng có báo cáo thiếu người nào.
Ánh mắt Cao Quan lạnh lẽo đảo qua đại quân tập kết, đột nhiên phất tay hất áo choàng bay lên trời.
Truy Viễn thi pháp hét to:
- Xếp hàng trước sau, xuất phát trật tự!
Tổng Trấn xếp hàng đằng trước cùng phát lệnh:
- Xuất phát!
Đám người đi đầu nhanh chóng bay vút lên trời.
Tổng Trấn xếp hàng sau ra lệnh:
- Xuất phát!
Một hàng người xếp sau theo đuôi.
Từng hàng người nối nhau bay lên trời, bóng người như màn nước to liên tục phá tan mây đen cuồn cuộn trên đỉnh đầu, thấy ánh nắng vàng ngoài tầng mây. Trăm vạn đại quân giáp vàng lấp lánh sáng dưới ánh nắng, xếp thành con rồng dài biến mất trên bầu trời.
Trong lòng chảo dưới mây đen, các lều tranh liên miên bị vứt bỏ.
Trong trời sao, Miêu Nghị theo đội lao nhanh thỉnh thoảng ngoái đầu nhìn. Một trăm tám mươi vạn đại quân xếp hàng bay nhanh đúng là cảnh tượng đồ sộ, đời này lần đầu tiên Miêu Nghị được chứng kiến nhiều tu sĩ tập trung một chỗ như vậy, toàn là tu sĩ có tu vi trên Kim Liên, từ đó thấy được thế lực của Thiên Đình.
Điểm xuất phát rất gần lối vào đất Luyện Ngục, cả đoàn giữ đội hình bay đi chỉ mất nửa ngày. Đám người Cao Quan đến trước một bước thì càng không đáng nhắc tới.
Trời sao đen ngòm có một đoàn sáng to nhiều màu đang xoay tròn, sáu tinh thể được cải tạo để sinh sống được đang lẳng lặng xoay tròn trong ánh sáng rực rỡ. Tuy ở trong ánh sáng rực rỡ nhưng các tinh thể xoay tròn không nhanh bằng.
Phi Thiên
Nếu khi sát hạch kết thúc, trong khu vực ra vào, trong phạm vi đại quân kiểm soát không cho phép tàn sát cướp giật nhau, ai làm trái mặc kệ có thân phận bối cảnh gì đều giết không tha!
Còn thời gian khác trong sát hạch, ở địa điểm khác thì tùy mọi người thích làm gì thì làm. Dù sao mọi người rải ra ngoài trong Địa Ngục thì Thiên Đình không thể kiểm soát từng hành động của mọi người, nói gì mà không cho phép chỉ là lừa mình dối người.
Ý đồ rất rõ ràng, là muốn bắt một trăm tám mươi vạn người ngoan ngoãn đi sát hạch, đừng hòng muốn kiếm lợi vào phút cuối.
Nội dung cảnh cáo đưa ra, biết bao người thầm rít gào. Đặc biệt những người vốn là đại thống lĩnh Thiên Nhai hoặc tử đệ quyền quý có thể kéo người hỗ trợ, nhiều người vốn định trốn tới khi sát hạch kết thúc thì ẩn náu gần lối ra, ôm cây đợi thỏ cướp thành quả lao động của người khác, bây giờ thì cực kỳ tuyệt vọng.
Không cướp ở lối ra, muốn cướp ở nơi khác thì Địa Ngục quá lớn, phải chờ ngươi gặp được mới tính, ít ra phải chạy đi khắp nơi. Nếu dám chạy lung tung thì nghiêm túc sát hạch cho rồi, còn cướp làm gì.
Nhiều người bụng dạ xấu xa không ngờ quy tắc sát hạch lần này ác như vậy, đang ép mọi người liều mạng hoặc ép vài đại thống lĩnh Thiên Nhai muốn giữ vị trí của mình phải chủ động buông bỏ vị trí.
Tra Nhân Tuấn cầm quy tắc sát hạch trong tay thì lòng lạnh lẽo. Chẳng phải sát hạch hai lần trước cho phép cướp giật vào khúc cuối sao? Sao có thể như vậy?
Tra Nhân Tuấn có nhờ cô cô Tra Như Diễm đánh tiếng với dưới tay cô phụ là vì sao? Tra Nhân Tuấn không cho rằng gã có thực lực mang theo đám người rong ruổi tung hoành trong đất Luyện Ngục.
Không biết bao nhiêu tử đệ quyền quý khi thấy quy tắc này thì chỉ muốn đập đầu chết cho rồi, giờ có muốn rút đi cũng muộn, muốn xem việc này như trò chơi thì phải hỏi vị Tổng Giám mặt lạnh đó có đồng ý không.
Đây là quy tắc sát hạch nhằm vào việc chỉnh đốn Thiên Nhai, đá kẻ vô năng ra khỏi vị trí đại thống lĩnh Thiên Nhai.
Nhiều đại thống lĩnh Thiên Nhai hoàn toàn chết tâm, chút hy vọng giữ vị trí cuối cùng bị cắt đứt, đành từ bỏ vị trí để giữ mạng.
Một số người cũng thế, liều mạng cướp giật hay nội đấu với người phe mình cần có sự can đảm rất lớn, có thể nói là một chọi hai. Nếu gặp hoàn cảnh xa lạ hoặc sự vật chưa biết thì rất sợ, họ sẽ co rút lại, không còn uy phong như trong địa bàn của mình nữa.
Quy tắc sát hạch khắc nghiệt này đối với tu sĩ không có bối cảnh, báo danh dự thi vì liều tiền đồ thì xem xong rất mừng. Ít ra về mặt nào đó Thiên Đình bảo đảm công bằng cho họ.
Nếu quy tắc sát hạch này sớm công bố thì những người chịu tới báo danh tham gia sát hạch không chỉ có bấy nhiêu.
Thí sinh cầm quy tắc sát hạch được phát xuống nghiêm túc đọc trong nhà tranh, có người vui vẻ có người buồn.
Với nhiều người thì đây là một ngày một đêm giày vò.
Hôm sau, mưa chưa tạnh, mây đen đầy trời, trong mưa phùn liên miên.
Trong hang động trên đỉnh núi, Tổng Giám đại nhân đầu đội mũ cao, áo khoác đen khoác vai, biểu tình lạnh lùng đạp ủng cao màu đen đế trắng dày đi ra. Hai đội người nối đuôi theo sau tản ra xếp hàng.
Cao Quan đứng trên bậc thang, vươn bàn tay trắng ra khỏi áo choàng trùm người hứng mưa bụi mát lạnh.
- Đại nhân!
Truy Viễn đứng một bên chắp tay nói:
- Canh giờ đã đến!
Cao Quan mặt không biểu tình, không hé răng, bàn tay hứng mưa bụi vung nhẹ.
- Tuân lệnh!
Truy Viễn xoay người quát:
- Nổi trống!
Thiên tướng đứng bên dưới hứng mưa lập tức giơ chày gõ vào Chấn Thiên cổ.
Thùng thùng thùng!
Tiếng trống rung trời, mưa bay theo tiếng trống, mây đen trên trời bị chấn phập phềnh, tiếng trống bao trùm nguyên lòng chảo.
Các lều tranh trong lòng chảo đọng các vũng nước bùn lớn nhỏ bị chấn đục ngầu gợn sóng, tất cả thí sinh giật mình. Mọi người, bao gồm Miêu Nghị lần đầu tiên nghe tiếng trống rung động lòng người như vậy.
Bích Nguyệt Phu Nhân lập tức từ ngồi xếp bằng nhảy xuống ván gỗ, nghiêm túc quát lên:
- Tập hợp! Ba tiếng trống vang ai còn chưa tới nơi thì chém!
Các Tổng Trấn trong lòng chảo liên tiếp lặp lại lời tương tự.
Trong phút chốc vô số người bay ra khỏi lều tranh, lơ lửng trên bầu trời, lơ lửng trong lòng chảo nghe tiếng trống lay động hồn người. Đám Tổng Trấn Bích Nguyệt Phu Nhân nhanh chóng kiểm kê số người đến đủ không, nếu số người vào đất Luyện Ngục có sai sót thì kẻ đầu tiên xui xẻo là bọn họ.
Đám người rải rác trên bầu trời lòng chảo nhanh chóng xếp hàng ngay ngắn, hơn một trăm tám mươi vạn người khoác giáp xếp hàng dưới mây đen âm trầm lăn lộn, khí thế kinh người.
Ba tiếng trống chấm dứt, trong đại quân giáp vàng nhìn không thấy cuối chẳng có báo cáo thiếu người nào.
Ánh mắt Cao Quan lạnh lẽo đảo qua đại quân tập kết, đột nhiên phất tay hất áo choàng bay lên trời.
Truy Viễn thi pháp hét to:
- Xếp hàng trước sau, xuất phát trật tự!
Tổng Trấn xếp hàng đằng trước cùng phát lệnh:
- Xuất phát!
Đám người đi đầu nhanh chóng bay vút lên trời.
Tổng Trấn xếp hàng sau ra lệnh:
- Xuất phát!
Một hàng người xếp sau theo đuôi.
Từng hàng người nối nhau bay lên trời, bóng người như màn nước to liên tục phá tan mây đen cuồn cuộn trên đỉnh đầu, thấy ánh nắng vàng ngoài tầng mây. Trăm vạn đại quân giáp vàng lấp lánh sáng dưới ánh nắng, xếp thành con rồng dài biến mất trên bầu trời.
Trong lòng chảo dưới mây đen, các lều tranh liên miên bị vứt bỏ.
Trong trời sao, Miêu Nghị theo đội lao nhanh thỉnh thoảng ngoái đầu nhìn. Một trăm tám mươi vạn đại quân xếp hàng bay nhanh đúng là cảnh tượng đồ sộ, đời này lần đầu tiên Miêu Nghị được chứng kiến nhiều tu sĩ tập trung một chỗ như vậy, toàn là tu sĩ có tu vi trên Kim Liên, từ đó thấy được thế lực của Thiên Đình.
Điểm xuất phát rất gần lối vào đất Luyện Ngục, cả đoàn giữ đội hình bay đi chỉ mất nửa ngày. Đám người Cao Quan đến trước một bước thì càng không đáng nhắc tới.
Trời sao đen ngòm có một đoàn sáng to nhiều màu đang xoay tròn, sáu tinh thể được cải tạo để sinh sống được đang lẳng lặng xoay tròn trong ánh sáng rực rỡ. Tuy ở trong ánh sáng rực rỡ nhưng các tinh thể xoay tròn không nhanh bằng.
Phi Thiên
Đánh giá:
Truyện Phi Thiên
Story
Chương 1885: Canh giờ đến (Hạ)
10.0/10 từ 43 lượt.